1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 129: Nơi Thần Bí
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      Chương 129



      Nơi thần bí



      Tử Tô cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều kỳ trân dị bảo như thế, vốn tưởng rằng là trân phẩm của Long Cung, trong lòng nàng kỳ cũng quan tâm, nhưng sau lại mới biết được, những thứ này đều là từ những chiếc thuyền bị đắm từ thời cổ đại, tính là ki trân dị bảo gì, chỉ có thể xem như trả về xã hội.



      Nàng cùng Tiểu Long Nhi hưng trí bừng bừng đồng loạt xem xét tất cả những bảo vật bốn Long Vương mang tới, lúc này mới để cho bọn họ nghĩ biện pháp đem đồ vật này ra ngoài bán đấu giá, cuối cùng đem toàn bộ số tiền có được, quyên hết cho khu vực bị thiên tai dùng để tu sửa lại nơi này.



      Long Trạch cùng Long Dịch hai người ở nhân gian bận rộn ba ngày sau, liền nhanh chóng rời khỏi, bởi vì ba ngày này bọn họ cũng tiêu hao ít sức lực, bị Tử Tô khiến cho xoay quanh. Cuối cùng, hai người lấy cớ Long Cung có việc vội vàng vội vội bỏ trốn mất dạng.



      Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô cũng để ý, dù sao mọi chuyện được bọn họ nhiệt tâm giúp đỡ lắm rồi, chỉ còn lại việc tu sửa nơi này, bọn họ đến cũng giúp được cái gì, sau bọn họ còn phải tự trấn thủ hải vực của mình, sợ có cái gì ngoài ý muốn.



      Long Triệt cũng , hẳn vẫn là muốn cùng Tử Tô quay về giống như lúc trước, hy vọng nàng có thể tha thứ cho mình, nhưng nhìn đến nàng khi nhìn mình biểu bình thản, trong nội tâm cảm thấy mất mát, có chút tuyệt vọng.



      Sốt ruột nhất là Long Duệ, từ khi xác định mục tiêu, đặc biệt dự đoán được Tử Tô, liền vẫn cẩn thận, sợ kiếmi ba năm thiêu giờ.



      Kim Lệ đều thấy tâm tư của ba người bọn họ, ông biết Tử Tô khi quyết định chuyện gì là sửa đổi, tính tình nữ tử này ông có thể biết , vẫn là Long Duệ có cơ hội lớn hơn chút, vì thế ông quyết định giúp Long Duệ sáng tạo cơ hội.



      “Long Triệt, nơi này là Nam Hải, con nên nhanh chóng quay về Đông Hải trấn giữ , ngàn vạn lền đừng cho dư chấn của trận động đất Nam Hải gây nguy hiểm đến Đông Hải, bằng có thể phiền toái lớn.” Kim Lệ nghiêm túc nhìn , tình nghiêm túc.



      Long Triệt muốn , nhưng là lão tổ tông lên tiếng, tin tưởng lão tổ tông biết tất cả mọi chuyện, có lẽ muốn lưu lại.



      “Dạ, tổ gia gia.” Long Triệt dám cãi lời, hơn nữa Tử Tô đối chính mình cũng có tình cảm như trước kia, rơi vào đường cùng, đành phải thỏa hiệp.



      Gặp Long Trạch đáp ứng , cao hứng nhất chính là Long Duệ, chỉ cần vừa , nguy cơ lớn nhất của liền được giải trừ, sắp tới chỉ nghĩ cách làm sao rung động được Tử Tô.



      Long Triệt về phía Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi cáo biệt, hai người đối với ngoài vẻ biết ơn ra, cái gì cũng , đặc biệt Tử Tô, có chút ý tứ muốn giữ lại.



      Cuối cùng, Long Triệt mất mát rời khỏi, trong lòng lại đối Long Duệ có ít ý tưởng.



      Long Triệt vừa , Long Duệ càng ra sức, dưới cố gắng của , bọn họ sau đó lâu lại lần nữa có cái nhà mới, đương nhiên nhà này là mua hẳn hoi, phải phòng cho thuê.



      Kim Lệ vẫn ở cùng chỗ cùng bọn họ như cũ, Long Duệ đối với lão tổ tông này tất cung tất kính, chỉ vì ông là tổ tiên của mình, hơn nữa ông còn cố gắng giúp .



      Sóng thần qua , rửa sạch trường phải mất hơn nửa tháng, mà bên kia thành thị cũng bắt đâu xây dựng lại nhà cửa, bắt đầu chữa trị thành thị bị tổn thương.



      Ngày bắt đầu quay về với cuộc sông bình thường, bởi vì có đại gia Long Duệ, Tử Tô tạm thời cũng cần tìm việc làm, Long Duệ lại bắt đầu bận rộn yên, bên là Long Cung, bên là hai mẹ con Tử Tô.



      Kim Lệ ngồi yên, ông vô cùngTiểu Long Nhi quay về bộ tộc Kim Long, nhưng việc này vẫn bị trì hoãn, nếu có phát sinh sóng thần ông sớm mang thằng bé . tại, mọi chuyện trở về như trước, ông quyết định mang Tiểu Long Nhi trở về.



      “Mẫu hậu cũng phải .” Tiểu Long Nhi nghe xong, phi thường cao hứng, nhưng thằng bé quyết định cùng với mẫu hậu cùng chỗ, cho nên nếu bé đâu, mẫu hậu cũng phải theo.



      Long Duệ cũng kiềm chế được vội bước tới, cũng phải , lo lắng Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi. Kỳ là lo lắng Tử Tô nhất, nếu là lại đến kình địch, có cơ hội.



      “Bảo Bối đâu, ta cũng phải theo, hai mẹ con chúng tôi thể tách ra.” Tử Tô cũng nguyện ý cùng Tiểu Long Nhi tách ra, từ khi xuất nhiều Long Hậu như vậy, từ sau khi sóng thần xảy ra, nàng quý trọng từng ngày cùng Tiểu Long Nhi cùng chỗ, nhân sinh thế vốn vô thường a.



      Kim Lệ nhìn bọn họ, liếc mắt cái, biết ý tưởng bọn họ, đương nhiên cũng do dự, gật đầu đồng ý: “Hảo, các ngươi cùng nhau theo ta .”



      tốt quá.” Tiểu Long Nhi cao hứng nhất, vốn tưởng rằng Tổ gia gia cự tuyệt bé, nghĩ tới lại có thể thuận lợi như vậy.



      Tử Tô đương nhiên cao hứng.



      Long Duệ càng hưng phấn, bởi vì biết tổ gia gia muốn dẫn bọn họ nơi ở thần bí của bộ tộc Kim Long, nhưng cũng chưa từng đến đó lần nào, tò mò muốn xem thử.



      Long tộc cao quý nhất, kỳ bọn họ cũng thích quân cư cùng chỗ, cho nên cung điện bọn họ đều phân tán ở các nơi, chỉ thường lui tới với nhau mà thôi.



      Kim Lệ sau khi quyết định mang bọn họ cùng nhau trở về, bốn người ngày hôm sau lên đường xuất phát. vẫn đến bờ biển trước, bởi vì lúc này bờ biển còn như trước, nên bốn người dùng pháp thuật tàng hình bay trung, sau đó nhàng đáp mặt biển,sau đó mới thẳng nhập đáy biển.



      Tiểu Long Nhi thực hưng phấn, sau khi nhập hải vui vô cùng, phe phẩy cái đuôi ở phía trước ngừng hướng tới, bay lượn trong chốc lát, sau đó cảm thấy được đúng, lại phe phẩy cái đuôi lần nữa trở lại bên cạnh bọn họ.



      “Tổ gia gia, người muốn dẫn chúng ta địa phương kiềm chế được, càng ngừng truy vấn, hai mắt tỏa ánh sáng, cao hứng.



      Kim Lệ mỉm cười, sờ sờ vào cái đầu rồng nhắn xinh xắn của thằng bé, ông biến thân, nếu biến ra long thân chỉ sợ thân ông dài đến mấy chục thước, thân thể bé của Tiểu Long Nhi bên cạnh ông mê hoặc.



      Long Duệ cái gì cũng chưa , chính là theo sát bọn họ phía sau.



      Tử Tô cũng cảm thấy thoải mái, bất quá nàng thực im lặng, từ sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, lòng của nàng càng thêm bình thản, bình lặng cùng thành thục rất nhiều.



      “Ha hả, Bảo Bối theo Tổ gia gia là được.” Kim Lệ ra vẻ thần bí , sau đó mang theo bọn họ quanh co nhiều con đường khúc khuỷu, cuối cùng mới dừng lại.



      Đường quanh co thần bí lại khúc khuỷu như vậy, ngay cả thân là Nam Hải Long Vương Long Duệ cũng thấy mơ mơ màng màng, biết đây là địa phương gì, đương nhiên vẫn là dưới đáy biển nhưng thuộc hải vực bình thường có chút thu hút nào.



      Trong lúc ba người bọn họ còn ngơ ngác hiểu được, chỉ thấy Kim Lệ hướng khoảng hư của đáy biển vươn tay mở ra, sau đó hải vực liền bị xẻ làm đôi, xuất cánh cửa cao lớn khoảng hai thước.



      Bọn họ ba người sợ ngây người, này đến tột cùng là cái địa phương gì? thần bí a.



      Kim Lệ dẫn đầu vào, trong tay ông còn lôi kéo Tiểu Long Nhi, Tiểu Long Nhi miệng cứ há hốc như vậy theo vào. Long Duệ vội vàng nắm lấy tay của Tử Tô, vội vàng mang theo nàng theo sát sau đó.



      Ngay tại bọn họ vừa mới tiến , trước mắt liền sáng ngời, bên trong so với bên ngoài nước biển tối đen sáng ngời hơn rất nhiều, đủ loại cá xinh đẹp, những cánh rừng san hô đủ mọi màu sắc, những vỏ sò khép lại mở ra,lòe lòe tỏa sáng mặt đất, xa xa nước chảy……Mà gian được mở ra làm đôi sau khi bọn họ bước vào hoàn toàn, lập tức liền biến mất ở hải vực giống như vừa rồi nơi đó xảy ra chuyện gì.



      “Đây là, đây là…..” Tử Tô há to miệng, dám tin, lắp bắp hỏi han.



      “Vùng đất của bộ tộc Kim Long, đệ nhị gian của Nam Hải.” Kim Lệ cũng quay đầu lại đáp, mặt ma





    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 130: Trở về
      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn

      '] 
      Chương 130


      Trở về


      “Trời ạ, Kim Long thế nhưng sinh sống tại Nam Hải.” Tiểu Long Nhi há to miệng, thể tin được, thằng bé tìm từ Nam Hải đen Hoàng Hà, lại vẫn là tìm thấy.


      Long Duệ cùng Tử Tô cũng thực kinh ngạc, vùng đất của bộ tộc Kim Long thần bí lại ở ngay tại nơi này, mặc dù lúc trước bọn họ xới tung cả khu vực Nam Hải vẫn là có phát .


      Kim Lệ cười hắc hắc, dẫn bọn họ về phía trước.


      giống như là sống trong giấc mơ, đúng , cảm giác đầu tiên ở trong lòng Tử Tô vang lên. Ngay cả lúc Long Duệ gắt gao nắm lấy tay mình, nàng cũng phát giác.


      lúc bọn họ bốn người trước sau tới, phía trước nghênh đón bốn vị nữ tử xinh đẹp, các nàng ý cười trong suốt, chân thành nhàng tới trước mặt bọn họ.


      “Thỉnh an tộc trưởng, thỉnh an Long Vương, Tiểu Điện Hạ, Long Hậu.” Thanh bốn vị nữ tử kia thanh thúy như oanh, tất cung tất kính về phía bọn họ thi hành đại lễ, sau đó liền thối lui đến hai bên.


      Kim Lệ tộc trưởng nhìn các nàng gật đầu mỉm cười, sau đó lôi kéo Tiểu Long Nhi từ các nàng bên người qua, Long Duệ lôi kéo Tử Tô cũng theo ở phía sau.


      Bốn nữ nhân tự nhiên kia cũng theo phía sau, các nàng tiếng, tươi cười như trước.


      “Vui , nơi này khá a.” Tiểu Long Nhi sau giây ngắn ngủi kinh ngạc, liền , nơi xinh đẹp này dưới lòng thế giới làm cho bé càng ngừng phát ra tiếng kêu thán phục.


      Lão tộc trưởng cái gi cũng , để mặc thằng bé oa oa kêu, nhưng mà mặt ông lại lộ vẻ đắc ý dào dạt tươi cười.


      “Mẫu hậu, nơi này rất đẹp a. Cung điện Bảo Bối ở nơi nào?” Tiểu Long Nhi đến nay còn nhớ mãi quên cung điện của bé, nhìn thấy địa phương xinh đẹp như thế, khỏi lại hỏi.


      Tử Tô miệng há hốc, nhìn thấy tất cả mọi vật trước mắt, san hô xinh đẹp, xác trai ngọc, những dòng nước lóng lánh phun ở chung quanh,cùng với cung điện xa hoa hùng vĩ, mặt đất trong suốt bằng thủy tinh…… Nàng căn bản là thể tự hỏi, càng có nghe đến Tiểu Long Nhi oa oa kêu, nàng cảm thấy đẹp, suốt cả cuộc đời này của nàng chưa từng gặp qua nơi nào đẹp đến như vậy.


      Long Duệ tuy rằng là lần đầu tiên đến đây, nhưng ở Long Cung kì trân dị bảo nhiều vô số kể, tuy rằng so ra kém nơi này, nhưng đương nhiên cũng làm bối rối nhiều, cho nên sau kinh ngạc ngắn ngủi, liền khôi phục tự nhiên. Nhìn thấy dáng vẻ của Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi, khỏi nở nụ cười.


      “Bảo Bối, cung điện của con ngay tại trung tâm Nam Hải, nơi này là trung tâm bộ tộc Kim Long, cũng chính là nơi ở của bộ tộc.” Kim Lệ nghe được Tiểu Long Nhi hô to gọi , sủng nịch nở nụ cười, vội vàng nhìn bé .


      Tiểu Long Nhi hưng phấn, hoa chân múa tay vui sướng, thiếu chút nữa chảy ra nước miếng, hai mắt đều toát ra vô số những ánh sao. “ vậy chăng? vậy chăng? phải lừa Bảo Bối chứ?” Tiểu tử kia nài thanh nài khí than thở , mặt lại cười siêu cấp vui vẻ.


      Lão tộc trưởng Kim Lệ hơi hơi gật gật đầu, tiếp tục nắm bàn tay bé của nó, hướng cung điện đến.


      Trong lúc bốn người đường trở về cung điện, từ con đường phía trước ba nam nhân vội vàng chạy đến, ba nam nhân này nghiễm nhiên chính là đám người lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Long Nhi - Kim Hải.


      “Thỉnh an tộc trưởng.” Bọn họ ba người đón nhận tất cung tất kính hướng tộc trưởng hành lễ, sau đó nhìn thấy đám người Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô, Long Duệ.


      Kim Lệ ôn hòa gật gật đầu, biết bọn họ là tới tiếp chính mình.


      Long Duệ chấn động, nhận ra được, những người này chính là những lão tổ tông cách đây hàng vạn năm trước a, phải chỉ ở Nam Hải của mà còn có các tổ tông của Đông Hải, Bắc Hải và Tây Hải nữa.


      “Long Duệ thỉnh an ba vị Tổ gia gia.” tất cung tất kính , thi lễ.


      Ba nam nhân nhìn cũng giật mình, giống như sớm biết đến đây, mỉm cười : “ ra là tên tiểu tử Long Duệ này a, ngươi cũng đến đây.”


      Long Duệ gật gật đầu, thái độ phi thường cung kính, dám lổ mãng.


      Tiểu Long Nhi tò mò nhìn ba người bọn họ, gì.


      “Di, đây là Tiểu Long Nhi , hoan nghênh ngươi trở về.” Ba nam nhân ôn hòa mỉm cười , nhìn Tiểu Long Nhi.


      “Các người cũng biết Bảo Bối a.” Tiểu Long Nhi thốt ra, than thở , trong lòng mãi thầm, thằng bé khi nào nổi danh như vậy? Tại sao bé lại biết?


      Ba nam nhân giống như biết bé suy nghĩ cái gì, mặt tươi cười khỏi rộng mở.


      “Chỉ cần có Kim Long xuất thế, chúng ta đều biết.” Kim Hải cười giải thích , giải khai bí .


      Tiểu Long Nhi nhịn được a tiếng, bàn tay bé còn vuốt dọc theo thân thể, cái miệng nhắn nài thanh nài khí : “Vậy con phải bị phát từ lâu rồi sao?”


      Mọi người bị bộ dáng đáng của thằng bé làm cho đều nở nụ cười, nhịn được cười ha ha, trong lòng khỏi đối Tiểu Long Nhi càng thích.


      Lúc này, ba nam nhân đem ánh mắt chuyển đến người Tử Tô, chuyện của nàng, toàn bộ bọn họ biết, đặc biệt Kim Hải đến từ Đông Hải, ông ta nhìn về phía Tử Tô ánh mắt tràn ngập thâm ý.


      “Vị này, chính là mẫu hậu của Tiểu Long a, hoan nghênh ngươi đến nơi đây.” Kim Hải lộ mỉm cười, đối Tử Tô .


      Tử Tô phục hồi tinh thân lại, nhìn ông ta cười, giọng : “Cám ơn.” Những người này làm cho nàng thể tin được, rất thần bí, rất vĩ đại.


      Lúc này, vẫn gì, Kim Lệ tộc trưởng : “Tốt lắm, chúng ta vào thôi, cần ở trong này chuyện. Bảo Bối nhất định đối với bộ tộc chúng ta tràn ngập tò mò, tại chúng ta vào hảo hảo nhìn cung điện Bảo Bối cái .” Lời của ông cũng đủ để mọi người biết ông thằng bé Tiểu Long Nhi đến mức nào.


      tốt quá, Tổ gia gia mau.” Tiểu Long Nhi vừa nghe đến cung điện của mình, quên tất cả mọi chuyện,


      Đoàn người lần này hề trì hoãn, xuyên qua bên ngoài nhữhg hòn non bộ có suối chảy róc rách vui tai, thẳng về hướng Kim Long cung điện đến. cung điện to đen như thế nhưng khi xuất trước mặt của Tử Tô cùng Tiểu Long, hai người vẫn là nhịn được bị rung động.


      Những người khác vẻ mặt tự nhiên, cũng lộ ra nhiều kinh ngạc, ngay cả Long Cung của Long Duệ tuy so với nơi này còn kém rất xa, nhưng vẫn thản nhiên lộ vẻ kinh ngạc.


      Sau khi vào bên trong cung điện, đám người Tử Tô mới phát , nơi này là chủ điện, là nơi của Bộ tộc Kim Long nghị , phía sau là dãy cung điện dài nối đuôi nhau. Mỗi Kim Long đều có cung điện riêng của mình, cung điện bọn họ ngay phía sau.


      Đoàn người Kim Lệ tộc trưởng mang theo Tử Tô, Tiểu Long Nhi và Long Duệ từ trước mặt chủ cung tham quan khắp nơi, sau đó đến dãy cung điện phía sau, đứng ở nơi cao nhất to lớn nhất, có thể nhìn thấy được những cung điện nối đuôi nhau kia có đủ loại kiểu dáng, hình dạng đồng nhất, đứng trước dãy cung điện như thế, ba người nhịn được hít hơi sâu. Dãy cung điện phía sau này dài vô số kể, bọn họ đều nhìn tới ra bên trong còn có nhiều cung điện như vậy, hơn nữa toàn bộ là đồng dạng như vậy.


      “Oaaaa, thiệt nhiều cung điện a, trong này có tòa là của Bảo Bối?” Tiểu Long Nhi quan tâm nhất vẫn là cung điện chính mình, hai mắt tỏa ánh sáng, liếc qua dãy cung điện nằm hàng hàng lớp lớp kia, thầm truy tìm và so sánh, muốn ở bên trong chọn tòa mình thích nhất.


      Tất cả mọi người nở nụ cười, nhìn đến Tiểu Long Nhi nghĩ muốn tòa cung điện háo hức đến thể kiềm chế nổi nữa rồi.


      Tử Tô vẫn gì, đặc biệt khi nhìn đến kiến trúc khổng lồ như thế, nàng biết cảnh vật trước mắt, chỉ sợ là thế giới nhân loại thứ gì có thể so sánh được. chỉ vô giá, nơi này hoàn toàn thể nhắc đến hai từ giá trị, vật chất cùng tài vật thể so sánh nổi với những thứ như thế này.


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 131:Cung điện của bảo bối


      <img class="alignnone size-full wp-image-4173" title="20" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/07/201.jpg" width="590" height="442" />

      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn
      Chương 131

      Cung điện của Bảo Bối

      “Bảo Bối muốn cung điện chính mình.” Tiểu Long Nhi kiềm chế được, lại cầu, tâm tình bức thiết đêu lộ trước mặt mọi người.

      Mọi người đều cười, Kim Lệ sủng nịch nhìn thằng bé, cười : “Được, chúng ta tại nhìn xem cung điện Bảo Bối.” xong, dẫn Tiểu Long Nhi dẫn đầu rời .

      Tử Tô cùng Long Duệ vội vàng đuổi, theo sát phía sau chính là đám người Kim Hải.

      Chỉ chốc lát sau, bọn họ liền vào dãy cung điện khổng lồ kia, tòa lại tòa đủ loại kiểu dáng, phong cách đồng nhát, nhưng lớn giống nhau. Xa xa nhìn thấy phi thường dày đặc, mà khi tới gần, mới phát , mỗi tòa cung điện trước sau đều có hoa viên xinh đẹp, cách nhau khá xa.

      Đám người Tiểu Long Nhi tò mò nhìn xung quanh, chỉ thấy mỗi tòa cung điện đều có viết tên, Tiểu Long Nhi nhịn được, kêu: “Tổ gia gia, tòa cung điện kia là của người?”

      Kim Lệ nở nụ cười, chỉ về hướng tòa cung điện thực thần bí vừa mới ngang qua : “Đây là cung điện Tổ gia gia.”

      Tử Tô cùng Long Duệ nhìn thấy, chỉ thấy mặt viết cung điện tộc trưởng, thế mới biết ra tộc trưởng ngụ ở trung tâm các cung điện này, Tử Tô khỏi thầm líu lưỡi, vô cùng xa hoa và khí phách

      Dọc theo đường , trải qua vô số cung điện xinh đẹp làm cho ánh mắt Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi cũng chớp chút, sợ bỏ qua, hai mẹ con tò mò vô cùng.

      hồi lâu sau, Kim Lệ rốt cuộc dẫn bọn họ tới trước tòa cung điện hùng vĩ, đồ sộ, khí thế bàng bạc, cười tủm tỉm chỉ vào : “Đây là cung điện Bảo Bối.”

      Tiểu Long Nhi cao hứng cực kỳ, giãy khỏi tay ông nắm chặt ra, sôi nổi tiến lên, trái nhìn xem phải nhìn xem, thập phần vui mừng, cái miệng nhắn hét lên: “A, cung điện Bảo Bối, Bảo Bối có cung điện, mẫu hậu Bảo Bối cũng có cung điện chính mình, to đẹp a.”

      Tử Tô cũng tiến lên nhìn xem, nội tâm thực kinh ngạc, cung điện giống như vậy, chỉ sợ thế giới nhiều lắm hoặc là có, căn cứ vào bên ngoài nhìn thấy, cho dù kẻ có tiền chân chính cũng xây nên cung điện như vậy

      Tiểu Long Nhi vô cùng vui mừng chạy vội đến bên cạnh nàng, nũng nịu : “Mẫu hậu, chúng ta vào nhìn cung điện chúng ta cái .”

      Tử Tô cười gật gật đầu, thuận theo ý tứ tiểu tử kia, hai người cùng nhau vào bên trong cung điện, lúc đến gần, nàng mới phát , cung điện kia nghiễm nhiên viết hai chữ: Tử Long. Nàng thầm nghĩ, Tổ gia gia tay chân là mau, nhanh như vậy viết tên của Tiểu Long Nhi lên đó, kỳ nàng nào biết đâu rằng, nơi này mỗi tòa cung điện, cần đổi tên, chỉ có chủ nhân nó xuất thế, cung điện này tự nhiên liền tự động xuất tên chủ nhân cung điện.

      Tiểu Long Nhi nắm lấy tay của Tử Tô hướng cung điện đến, Long Duệ cùng Kim Lệ theo sát ở phía sau, ba người Kim Hải cũng cùng nhau đuổi kịp.

      Chưa tới cung điện, cửa cung điện liền tự động mở ra, bên trong bốn lính tôm tướng cua nối đuôi nhau mà ra phân biệt canh giữ ở cửa, sau đó lại ra bốn vị nữ tử áo trắng xinh đẹp, các nàng vội vàng tiến lên phía trước tiếp đón.

      “Tham kiến Tử Long điện hạ, tộc trưởng, ba vị đại nhân, Long Vương, Long Hậu.” Thanh bốn nữ tử kia thanh thúy dễ nghe truyền đến, cực kỳ dễ nghe.

      Tiểu Long Nhi vậy cũng học được lễ nghi nơi này, thằng bé giống như người lớn thực thụ, hướng bốn nữ tử kia phất tay, chính mình khẩn cấp vọt vào.

      “Oaaaa….” Chỉ nghe thấy Tiểu Long Nhi sau khi vọt vào, từ bên trong phát ra tiếng kêu thán phục. Ngay sau đó lại xuất ở trước mặt mọi người, nhìn Tử Tô hưng phấn cười : “Mẫu hậu, mẫu hậu mau đến xem xem, bên trong đẹp a, so với cung điện của phụ vương cùng Long thúc thúc xinh đẹp hơn.” xong, lại chạy trốn vào.

      Tử Tô dở khóc dở cười, tiểu gia hỏa này rất đáng .

      Kim Lệ hơi hơi cười cười, dẫn đầu bước vào cung điện Bảo Bối, Ngay sau đó là Long Duệ mang theo Tử Tô, ba nam nhân ở phía sau.

      vào sau, Tử Tô mới phát , cung điện Bảo Bối cách bày trí cũng giống như các cung điện nàng vừa qua, phân biệt chủ cung, hậu cung, hoa viên, nhưng khác nhau ở cách bài trí, cung điện bào bối xinh đẹp rất nhiều, hoa lệ rất nhiều, trang trọng hùng vĩ hơn.

      Bảo Bối sớm biết nơi nào, mọi người mệt, liền ở trong cung điện chủ cung ng xuống, bốn vị nữ tử liền nhanh chóng mang đến điểm tâm cùng hoa quả, nước trà cho bọn họ.

      Lúc này, trong lúc nghỉ ngơi Kim Lệ đột nhiên nhìn Tử Tô : “Tử Tô, ngươi có định cùng Tiểu Long Nhi ở lại chỗ này? Hay là quay về nhân gian? Hoặc là Long Cung của Long Duệ?”

      Lời của Kim Lệ làm cho mọi người tự chủ được đồng loạt nhìn về hướng nàng, cùng đợi trả lời của nàng, Long Duệ đặc biệt khẩn trướng, tin tưởng tổ gia gia là giúp chính mình.

      Lời của ông làm cho nàng khỏi có chút sững sờ, mờ mịt. Nàng cùng Bảo Bối là thể tách rời nhau, tin tưởng Bảo Bối cũng rời khỏi nàng, chính là nàng phải lưu lại sao?

      “Cháu biết, nhưng, cháu nghĩ, cháu nghĩ quay về nhân gian.” Nàng nghĩ trong chốc lát sau, liền do dự đáp. Chính mình dù sao cũng là người, phải giống rồng, thuộc về đất bằng, có khả năng quay về.

      “Nhưng mà, Bảo Bối là người của long tộc, thằng bé phải về Long Tộc, trở về biển rộng. Ngươi biết chứ?” Tộc trưởng Kim Lệ lúc này nghiêm túc, đứng đắn .

      Long Duệ cũng gật gật đầu, đây là quy định Long Tộc, thể sửa đổi.

      Tử Tô đương nhiên biết, cho nên lòng của nàng lúc này rối loạn, biết làm sao, Bảo Bối nếu là rời chính mình, nàng khổ sở, nàng vướng bận, thằng bé còn như vậy, chính mình an tâm, đành lòng, muốn.

      “Cháu biết, chờ Bảo Bối trở về sau.” Nàng bối rối, chỉ có thể trả lời như vậy.

      Kim Lệ cũng ép nàng, ông biết Tử Tô thiện lương nhẫn tâm bỏ lại Tiểu Long Nhi, cho nên đoán được người cuối cùng chịu thỏa hiệp nhất định chính là nàng.

      Mọi người trầm mặc , ngồi uống trà, kiên nhẫn đợi Tiểu Long Nhi thám hiểm trở về, khí nhất thời trầm trọng, Tử Tô chút tâm tư cũng có.

      lát sau, Tiểu Long Nhi hi hi ha ha, thanh khoái khoái lạc lạc liền truyền vào, chỉ thấy ánh mắt của mọi người sáng lên, Tiểu Long Nhi liền bay đến trước mặt bọn họ.

      “Nha nha nha, rất đẹp, cung điện Bảo Bối, Bảo Bối có cung điện chính mình.” Tiểu Long Nhi ở trước mặt bọn họ đến hoa chân múa tay, hồi bay lên, hồi hạ xuống, càng ngừng chuyển động, vô cùng hưng phấn.

      Mọi người nhịn được bị vẻ mặt đáng của thằng bé làm cho nở nụ cười, buồn cười nhìn nó, đây là lần đầu Kim Long bởi vì cung điện mà hưng phấn, sựlà rất đáng .

      “Mẫu hậu, chúng ta có cung điện, về sau chúng ta ngụ ở nơi này.” Tiểu Long Nhi quên nhớ mẫu thân của mình, vô cùng hưng phấn, bay đến trước mặt của nàng, nũng nịu .

      Lời của bé, làm cho tất cả mọi người nhìn về phía Tử Tô, cùng đợi trả lời của nàng.

      Tử Tô mỉm cười, ôn hòa : “Bảo Bối thích nơi này? Bảo Bối muốn ở nơi này sao? Vậy mẫu hậu cùng Bảo Bối ở lại, ở nơi này .” Nàng thấy biểu tình đứa con hưng phấn cao hứng như thế, nàng đành lòng lại làm cho nó thất vọng, nàng vỗn nên để cho thằng bé có cuộc sống tốt nhất, sống những ngày vui vẻ nhất, nàng làm mẹ cũng nên thành toàn cho nó.

      Câu trả lời của nàng,làm cho tất cả mọi người nở nụ cười, chỉ có người cười nổi là Long Duệ, nếu Tử Tô thực ở nơi này, có cơ hội nha, cũng phải là có thể tự do tiến vào lãnh địa thần bí bộ tộc Kim Long.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 132: Long Hậu


      <img class="alignnone size-full wp-image-4197" title="14" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/07/141.jpg" width="590" height="442" />

      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn


      Chương 132

      Long Hậu

      Tử Tô đồng ý ở lại, Long Duệ cũng được ở lại, cung điện Bảo Bối phòng vô cùng nhiều, đương nhiên cũng có người phản đối.

      Đám người Kim Lệ đối cũng mở con mắt, nhắm con mắt, tất cả mọi người biết mục đích của , chính là tất cả mọi người muốn vạch trần thôi.

      Nhưng mà như vậy cũng phải biện pháp, có khả năng mặc kệ Nam Hải Long Cung, có khả năng quay về a. trở về cũng sợ bản thân lại muốn quay về. Do dự mãi, rốt cuộc lâm vào sầu não.

      “Bảo Bối, Long thúc thúc có việc tìm con.ôm nay, thừa dịp Tử Tô ở bên ngoài hoa viên tản bộ, lại gọi Tiểu Long Nhi vui vẻ, nhưng chỉ được chính mình là thúc thúc, làm cho cảm thấy buồn bực, ràng là con của hẳn, cũng kêu chính mình phụ vương.

      Tiểu Long Nhi vừa định chạy tim mẫu hậu, bị gọi lại, thằng bé nháy đôi mắt to, đáng nhìn thấy , : “Long thúc thúc, tìm Bảo Bối có chuyện gì?”

      Long Duệ có chút bối rối ngập ngừng, nhưng nếu cứ chần chờ như thế, chỉ sợ Nam Hải đại loạn, vì thế liền có chút ngượng ngùng cười : “Bảo Bối, thúc thúc muốn mời con quay về ở tại Nam Hải Long cung.” xong, còn nhìn mọi nơi xung quanh, sợ Tử Tô đột nhiên xuất .

      Tiểu Long Nhi oai đầu, kỳ quái nhìn thấy , mãi đến khi thấy mặt đỏ, mới cười tủm tỉm : “Thúc thúc, tại sao vậy?” Kỳ tiểu tử kia biết, chẳng qua thằng bé nghịch ngợm, muốn chính miệng Long Duệ ra.

      Long Duệ cảm thấy mặt nóng đỏ ửng như sắp bị thiêu cháy đến nơi, nhưhg miễn sao có thể đem lớn lừa trở về, cũng còn ngại ngần gì nữa.

      “Bảo Bối, thúc thúc thể rời Long Cung lâu được, chính là thúc thúc rất nhớ con cùng mẫu hậu của con, muốn hai người cùng thúc thúc trở về, mình thúc thúc yên lòng các người, hơn nữa thúc thúc cũng thực đơn, muốn được làm bạn với hai mẹ con con, con và mẫu hậu chắc cũng muốn thúc thúc độc mình chứ?” vội vàng , khảo lấp, qua loa.

      Đôi tròng mắt của Tiểu Long Nhi đảo nhanh như, vòng vo chút sau, nhìn thấy thằng bé vô thanh vô tức nở nụ cười, tâm tư Long Duệ biết bé đều hiểu , nhưng mà cũng nên nghĩ kĩ lại, có nên giúp thúc ấy hay thôi.

      Long Duệ chờ mong nhìn , lại có chút sợ hãi, nếu là Tiểu Long Nhi lời cự tuyệt , đành phải lưu lại, đương nhiên cứ ở mãi, tổ gia gia cũng đuổi , nếu Tử Tô cả đời rời khỏi nơi này, có thể vĩnh viễn cũng thấy được nàng.

      Trong lúc Long Duệ yên bất an, đáy lòng nhấp nhỏm lo lắng, Tiểu Long Nhi rốt cuộc giả vờ đắn đo suy nghĩ hồi lâu sau, trả lời .

      “Được rồi, Long thúc thúc, Bảo Bối qua vài ngày cùng mẫu hậu, đến Long cung thúc thúc ở thời 1 gian, thúc thúc người thấy có được ?” Tiểu Long Nhi cười hì hì , rốt cuộc cho cái kinh hỉ

      Long Duệ nghe vậy, cao hứng tận trời, nhanh chóng ôm lấy Tiểu Long Nhi, ngừng ở khuôn mặt nhắn của thằng bé hôn khắp nơi, miệng kêu: “Bảo Bối, Bảo Bối con tốt, Bảo Bối thúc thúc con đến chết mất.”

      “Khanh khách lạc…..” Tiểu Long Nhi mặt mày hớn hở, vui cười đến phi thường đắc ý, vui vẻ, đáng . Thằng bé đắc ý dào dạt, Long Duệ ngốc, lại nghĩ đến tâm tư chính mình người khác biết.

      “Các người cười cái gì a?” Lúc này, Tử Tô tản bộ trở về nhìn thấy bọn họ mắt to trừng đôi mắt cười, giống như hai hồ ly lớn , nhịn được tò mò hỏi.

      , có gì.” Này hai hồ ly lớn vội vàng trăm miệng lời , sợ bị nàng nhìn ra cái manh mối gì, này có thể xem là chuyện xấu.

      Tử Tô vẻ mặt tin, trong bụng có chút đoán, thấy bọn thần bí như thế, khẳng định có chuyện gì tốt, nhưng mà nàng cũng tin tưởng bọn họ cũng dám hại mình. người là con của nàng, người là phụ thân của thằng bé. Chính là, nàng ngờ, hai người lớn bé này bày mưu tính kế dụ nàng vào bẫy.

      “Mẫu hậu, là như vậy, Bảo Bối vừa rồi cùng Long thúc thúc , ở chỗ này con chơi chán rồi, muốn Nam Hải Long cung của Long thúc thúc để xem tiếp, muốn lấy chút ít vật quý hiếm về trang hoàng cho cung điện của Bảo Bối.” Tiểu Long Nhi chủ động đề nghị, nhưng mà, cái này phải mục tiêu chân chính, chỉ là nhân tiện mà thôi.

      Long Duệ nghe thấy trợn mắt há hốc mồm, nội tâm bội phục sát đất, thầm giật mình, Tiểu Long Nhi này là đáng sợ, thế nhưng nhất tiễn song điêu, nhưng mà chính mình cũng cam tâm tình nguyện a. Vì thế, đương nhiên gật đầu phụ họa.

      “Đúng, đúng vậy, Bảo Bối muốn Long cung của ta nhìn xem.” vội ngừng , lại dám nhìn về phía Tử Tô.

      Tử Tô nghi hoặc, nhưng nàng chưa gì, tại cơ hồ là Bảo Bối muốn làm cái gì, nàng cũng phản đối. “Được rồi, Bảo Bối muốn , chúng ta phải . Nhưng, muốn cho ông nội, ông nội đồng ý mới được.”

      Muốn rời khỏi đây cũng nên báo cho Kim Lệ, nếu thực tốt lắm.

      Tiểu Long Nhi cùng Long Duệ vội vàng gật đầu, cao hứng vô cùng, Long Duệ hai lời, chạy vội ra khỏi cửa, tìm tổ gia gia thông báo.

      “Di, tại sao lại cao hứng như vậy? Bảo Bối, hình như con định càn quét tài sản mà.” Tử Tô biết Tiểu Long Nhi khẳng định phải Nam Hải Long Cung tìm Bảo Bối, chính là thể tưởng được người hưng phấn nhất dĩ nhiên là Long Duệ.

      “Đúng vậy, Bảo Bối cũng cảm thấy được kỳ quái, nhưng mà có thể là chúng ta muốn làm khách của Long cung thúc ấy, thúc thúc đặc biệt vui vẻ .” Tiểu Long Nhi nhanh như chớp dạo qua vòng sau, cố ý hét lên.

      Tử Tô gật gật đầu, nhớ tới Long Duệ ở bên cạnh họ ở bên ngoài lâu, có quay về qua Long cung, chừng chính cũng nhớ nhà muốn trở về.

      Chần chờ mất hai ngày sau, Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô và Long Duệ được đồng ý của Kim Lệ, rời khỏi Bộ tộc Kim Long.

      Long Duệ nhớ , Kim Lệ ở trước mặt dặn dò, nhất định phải nắm giữ Tử Tô chặt. Biến thành kinh hoảng mà chạy, rốt cuộc hiểu được tất cả mọi người đều biết tâm tư của .

      Long Duệ sau khi trở lại Nam Hải, giống như về tới vị trí chính minh, cả người thập phần thoải mái nhõm, vẫn là ở địa phận của mình là thoải mái nhất. mang theo Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô hướng đáy biển Long cung bơi , vui vẻ vô cùng.

      Lúc này, Nam Hải Long cung cũng nhận được tin tức Long Vương trở về, trước cửa lớn của Long cung sớm có ít cung nữ ra nghênh đón, nhìn thấy Long Vương bình an trở về, vui sướng thôi.

      “Hoan nghênh Long Vương hồi cung, hoan nghênh Tiểu Điện Hạ, hoan nghênh Long Hậu trở về.” Các cung nữ tất cung tất kính , tách ra đứng ở hai bên, thi lễ.

      Long Duệ thực vừa lòng, lâu có cảm giác như vậy, cảm giác cao cao tại thượng. mang theo Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô vào Long cung, lập tức an bài tẩm cung của bọn họ tốt, còn bảo cung nữ dâng lên sơn trân hải vị, hầu hạ cẩn thận.

      Các cung nữ đương nhiên cũng biết tầm quan trọng của Long Hậu, hầu hạ cẩn thận, cái gì cầu cũng dám cự tuyệt. May mắn, Tử Tô cũng phải là người đặc biệt khó hầu hạ, cho nên các cung nữ nhiệm vụ cũng thực nhàng, chính là theo nàng tản bộ ở chung quanh Long cung, giải sầu là được.

      Tiểu Long Nhi sau khi và đến Long cung, quả nhiên liền thực lời của thằng bé lúc trước, mỗi ngày ở chung quanh Long cung nghịch ngợm tán loạn, phía sau đuổi theo đám lớn cung nữ, bọn lính tôm tướng cua mỗi người đều nhăn nhó mặt mày, khóc ra nước mắt. Bởi vì Tiểu Long Nhi mỗi ngày thám hiểm tìm hiểu những bảo vật trong bảo khố.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 133: Lãnh Cung Vu Mẫn


      <img class="alignnone size-full wp-image-4193" title="12" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/07/12.jpg" width="590" height="442" />



      Edit: Quảng Hằng
      ']Beta: Hà Đoàn
      Chương 133

      Lãnh Cung Vu Mẫn

      “A………” Cách đó xa truyền đến tiếng thét thê lương chói tai, tiếng vang vọng khắp các ngõ ngách ở Long Cung, làm cho các cung nữ tới gần đối mặt nhìn nhau.

      Lúc này, Tử Tô vừa vặn tới địa phương vắng vẻ này, nàng có việc gì, đành phải nơi nơi dạo,nơi nơi thưởng thức Long Cung này. Thế nhưng ngoài ý muốn tiêu sái tới tận cùng của Long Cung, góc tối nhất vắng vẻ nhất, nghe được thanh như thế.

      “Ai kêu a?” Tử Tô nghe trong lòng cực kì thoải mái, kinh ngạc hỏi, thanh này cũng quá thảm thiết , nghe vô cùng đáng sợ.

      Các cung nữ đối mặt nhìn nhau, biết trả lời nàng như thế nào, nhưng dù sao cũng là Long Hậu, các nàng liền tất cung tất kính đáp: “Long Hậu, là lãnh cung của các Long Phi gọi, thỉnh Long Hậu cần sợ hãi.”

      Tử Tô nghe vậy, có chút khiếp sợ, nơi này cư nhiên còn có lãnh cung, nhưng lại có phi tử bị biếm lãnh cung, nàng trong lòng bắt đầu cảm thấy tò mò.

      “Ta muốn qua nhìn xem.” Nàng tò mò , thực lòng muốn nhìn bên trong chút đến tột cùng có người nào kêu.

      Các cung nữ nhìn thoáng qua, do dự, biết trả lời như thế nào, bởi vì các nàng đều biết, trước mắt Long Hậu chính là hai Long Phi kia bên trong bị biếm vào đây.

      Nhìn sắc mặt các nàng kỳ quái, Tử Tô có chút buồn bực, biết các nàng làm sao vậy, vì thế nàng có chút hiểu nổi : “Làm sao vậy? Có phải thể hay ?”

      Các cung nữ đồng loạt lắc đầu, vội vàng : “ phải, phải. Là Long Hậu thích hợp những chỗ như thế, sợ có tổn hại thân phận Long Hậu.”

      có việc gì, ta nhìn xem.” Nàng mỉm cười , xong, hướng phương hướng có tiếng thét chói tai kia đến, mà thấy nàng tiên đến, cung nữ phía sau cũng dám thêm gì, đành phải theo lên.

      Đoàn người chậm rãi, chỉ chốc lát sau liền tới lãnh cung, tòa cung điện cũ kĩ, tuy rằng cũ nát lắm, nhưng nếu đem so với xa hoa lộng lẫy của cung điện bên ngoài kia, khác trời vực. Bên trong lãnh cung tiếng thét chói tai càng lúc càng lớn, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng mắng, hơn nữa ở trong tai của Tử Tô, cảm thấy ít quen thuộc.

      Nàng chút nghĩ ngợi liền đẩy cửa vào, tình cảnh bên trong liền thẳng tấp rơi vào trong mắt nàng. Chỉ thấy bên trong cung điện dĩ nhiên là từ vài gian phòng tạo thành, lúc này, hồng y nữ tử đưa Iưng về phía nàng, ngừng phát ra tiếng thét chói tai. Mà bên cạnh có gian phong khá lớn mở ra, bên trong có nữ tử ngừng chửi ầm lên.

      “Hồng Tuyến, nữ nhân điên này cũng thể nghỉ ngơi chút, suốt ngày gào khóc thảm thiết, ngươi bị bệnh thần kinh à, nhưng ngươi bị bệnh thi mặc ngươi đừng hại ta.” thanh quen thuộc khó quên truyền đến, giọng vô cùng tức giận, thoải mái, tựa hồ nhịn lâu.

      Hồng Tuyến mặc kệ nàng, tiếp tục gào khóc thảm thiết, nhìn mắng tức giận của nàng, hình như là ý định cố ý muốn chọc giận nàng đến chết, ngừng hướng bên ngoài gào to.

      Vu Mẫn? Hồng Tuyến? Tử Tô vạn vạn ngờ, thế nhưng ở trong này gặp được các nàng, nhìn đến bộ dáng bọn họ chật vật chịu nổi, biết các nàng quá vô cùng tốt.

      Hồng Tuyến cùng Vu Mẫn hoàn toàn chú ý đến có người tới lãnh cung, có lẽ các nàng ta quá tuyệt vọng, hoặc là muốn thích ứng cuộc sống lãnh cung, cho nên cứ lo gào thét mắng chửi nhau, người ngoài tự động tự giác bị xem .

      Tử Tô có chút kích động, có chút khổ sở, khó trách nàng đến Long Cung, vẫn có nhìn thấy các nàng, vốn tưởng rằng các nàng ở sâu trong tẩm cung, muốn gặp người khác,vạn vạn ngờ, các nàng thế nhưng đều ở trong này.

      “Vu Mẫn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :