1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: '] Quảng Hằng

      Chương 124: Sóng thần



      Chương 124

      Sóng thần

      Lão nhân cái gì cũng , ông chỉ ôm thằng bé vọt đến cửa hàng của Tử Tô, sau đó hướng về phía nàng lo lắng hô lớn: “Tử Tô, mau rời nơi này, nơi này xảy ra chuyện.”

      Tử Tô ở trong điếm thu thập, đột nhiên nhìn thấy lão nhân cùng Tiểu Long Nhi chạy tới, lại thấy lão nhân vẻ mặt lo lắng, Tiểu Long Nhi vẻ mặt bất an, nhất thời bị dọa.

      “Làm sao vậy, phát sinh chuyện gì?” vẻ mặt nàng mạc danh kỳ diệu, đồng thời trong lòng cũng thực bối rối, ý tưởng đầu tiên của nàng là bọn họ chọc phải những người nên chạm đến. Lão nhân thấy nàng hiểu, chính mình liền chạy đến trước mặt nàng, kéo lấy tay nàng, sau đó chạy hướng đến quốc lộ. Kỳ ông thực rất muốn sử dụng pháp lực như thế thoát được nhanh hơn, chính là ở trước mặt phàm nhân, ông dám làm ra những chuyện kinh thiên động địa như thế.

      Tử Tô thể hiểu nổi, trong lòng chỉ nghĩ cửa hàng vẫn chưa đóng cửa nếu có chuyện gì xảy ra, còn có Long Duệ cùng Tiểu Long Nhi ở đây, nàng sợ cái gì nha?

      “Gia gia, phát sinh chuyện gì? ông cho ta biết a?” Nàng muốn giãy dụa, nhưng là phát chính mình căn bản phải là đối thủ của lão nhân, nàng bị nắm quá chặt chẽ, ngay cả nửa điểm phản kháng đều được.

      Lão nhân cái gì cũng , lấy tốc độ làm cho người ta thể tin được lôi kéo nàng ôm Tiểu Long Nhi chạy vội đến bên bờ. Sau đó, ông còn muốn về phía trước.

      “Bảo Bối, làm sao vậy? Gia gia ông ấy làm sao vậy?” Tử Tô thấy hỏi lão nhân được vội vàng quay sang Tiểu Long Nhi bị ông ôm trong tay vẻ mặt có chút đăm chiêu còn nhìn bờ biển. Tiểu Long Nhi có thu hồi tầm mắt nhìn chăm chú vào bờ biển, thằng bé có cảm giác sắp có chuyện gì đó rất lớn xảy ra,hơn nữa cảm giác thực khủng bố, đây là lý do thằng bé để mặc ông lão ôm mình.

      “Mẫu hậu, Bảo Bối cảm giác được nguy hiểm, gia gia cũng vậy.” Tiểu Long Nhi nai thanh nai khí , thanh nghiêm túc, khuôn mặt nhắn thực

      Cái gì? Tử Tô nhất thời cảm thây bất an. Bảo Bối cảm giác nguy hiểm, chắc chắn có chuyện lớn sắp xảy ra. Con của nàng cũng phải người thường, trong lòng nàng ràng. cái này, nàng phản kháng, vội vã ba chân bốn cẳng chạy nhanh theo lão nhân.

      Đúng lúc này, chỉ nghe thấy dưới mặt đất phát ra tiếng vang nặng nề, oanh, mặt đất đột nhiên chấn động chút, đại hải cũng đột nhiên giống như nước sôi, bắt đầu nhanh chóng dâng tràn lên bờ biển với tốc độ kinh người. Rầm rầm oanh, ngay sau đó lại là vài thanh nặng nề lại giống như dã thú rống lên tiếng, mặt đất đột nhiên rung chuyển kịch liệt, thiếu chút nưa làm cho ba người đứng vững.

      “A….” Rất nhiêu tiếng thét chói tai liên tiếp, vô luận là người đứng mặt đất, hay là ở bờ biên, hoặc tắm dưới đáy biển, hẹn mà cùng phát ra thanh hoảng sợ như vậy, bọn họ lúc này dường như đồng thời cảm thấy hơi thở nguy hiểm.

      Tử Tô tuy phát ra tiếng thét chói tai, nhưng cả người phi thường khẩn trương, nàng còn biết xảy ra tình gì, thanh kỳ quái này nàng chưa từng nghe qua.

      “Gia gia, Bảo Bối, đây là tiếng gì vậy? Đến tột cùng phát sinh chuyện gì?” Nàng bên chạy, bên thở hổn hên hỏi, vài lần thiếu chút nữa bởi vì chấn động mà ngã sấp xuống, may mắn lão nhân vẫn dắt nàng.

      Lão nhân sắc mặt thập phần ngưng trọng, dưới chân ông lướt nhanh như gió, rất nhanh rời xa bờ biển, nhưng vẫn có thể cảm nhận được mặt đất chấn động mãnh liệt. Lúc này ông nghe được câu hỏi của Tử Tô, thở dài tiếng.

      “Mẫu hậu, là sóng thần.” Lúc này, Tiểu Long Nhi rốt cuộc xác nhận, bởi vì bé nghe được tiếng sóng biển rít gào, cảm nhận được đáy biển chấn động.

      Sóng thần? Tử Tô chưa bao giờ trải qua như vậy, nàng từng trải qua qua động đất, cũng có trải qua sóng thần, nàng làm sao biết được đáy biển thời rung chuyên, sắp phát sinh song thần.

      Ngay trong nháy mắt này, ngàn hồi trăm chuyển, trong đầu của nàng trống rỗng, sau đó đột nhiên nàng hét lên tiếng, trở tay kéo lấy lão nhân, muốn dừng lại.

      “Bảo Bối, là sao? Gia gia, là sao?” Tuy rằng nàng lão nhân trước mắt tại sao lại biết phát sinh sóng thần, lúc này nàng rốt cuộc thể tìm hiểu được, chỉ muốn xác định.

      Lão nhân thở dài gật đầu : “Đúng vậy, sóng thần.” Ông ngừng cước bộ, nơi này tuy rằng an toàn, nhưng cũng có thể dư sức tự bảo vệ chính mình.

      Tử Tô cả người rùng mình, nhớ tới từng xem ti vi có thấy những tình huống khi xảy ra sóng thần, đó là thảm trạng như thế nào, chỉ nghĩ đến nàng liền phát run. “Bảo Bối, con nhanh chóng đến bờ biển cứu người, thuận tiện tìm Long thúc thúc của con, bảo thúc ấy cứu người. Gia gia, ông nhanh chóng tìm địa điểm an toàn, tôi muốn đến bờ biển nhìn xem.”

      kịp suy nghĩ gì nhiều,Tử Tô liền phân phó Tiểu Long Nhi, sau đó quay sang dặn dò lão nhân.

      Tiểu Long Nhi nhu thuận gật gật đầu, cái gì cũng liền buông tay lão nhân ra, hóa thành đạo hào quang nhanh chóng hướng bờ biển phóng , giây lát liên biến mất.

      “Gia gia, ông nhanh , chúng tôi tìm gặp ông mà.” Tử Tô dặn dò xong, kịp nghĩ gì, xoay người liền chạy về hướng bờ biển, thời gian chính là sinh mệnh a. Nếu sáng sớm nàng biết phát sinh sóng thần, cái gì nàng cũng , cái gì nàng cũng muốn chạy tới bờ biển để cảnh báo cho tất cả mọi người. Hy vọng lúc này, còn muộn. Nàng bên nghiêng ngả lảo đảo chạy, bên ở trong lòng ngừng cầu nguyện.

      Lão nhân bình tĩnh nhìn nàng ra sức chạy, ánh mắt lóe sáng, đột nhiên vẻ mặt mỉm cười, ông lúc này cũng xoay người biến thánh ánh sáng màu vàng nhạt cũng nhanh chóng bay về phía bờ biển. Mà bờ biển lúc này còn bình yên nữa, sóng thần rốt cuộc xảy ra. ngọn sóng cao ước chừng cao mười tầng lầu rít gào giống như con quái thú điên cuồng đánh về những người chạy phía bờ biển, sau đó đưa bọn họ cuốn vào trong biển. Mặt đất phía bờ biển sụp đổ. vô số người bơi lội lập tức bị nước biển cùng đất nuốt chửng lấy bọn họ, nháy mắt liền bị đoạt sinh mệnh. Mà những người ở cách đó xa cũng sợ tới mức chạy trốn tán loạn, nước biển điên cuồng mãnh liệt đánh về phía bọn họ.

      Lúc này, Tiểu Long Nhi chạy tới, kinh ngạc nhìn nước biển muốn mất khống chế, mặt đất sụp đổ, vô số người vùng vẫy chiến đấu trong sóng biển tìm đường sống.

      Tiểu Long Nhi bay đến trước đầu ngọn sóng biển cao lớn giương nanh múa vuốt, hai tay bé vươn lên cao dùng pháp lực chế hướng ngọn sóng ra xa, quay ngược về phía bờ biển cho nó tiếp tục tràn vào bờ tàn sát người vô tộ

      Sau đó bé mở to long nhãn ở trong nước biển tìm kiếm, muốn tìm người tẹơ giúp cứu những người vật lộn trong sóng biển, đó là những binh tôm tướng cá lúc này chạy thoát rất xa ở biển, bọn chúng có năng lực tự bảo vệ mình, làm sao còn có thể giúp bé cứu người. Tiểu Long Nhi khỏi thầm sốt ruột.

      Lúc này, lão nhân cũng chạy tới. Chỉ thấy ông giơ tay lên, những người giãy dụa thống khổ trong biển bỗng chốc xuất rất nhiều phao cấp cứu. Rầm rầm oanh, mặt đất vẫn như cũ ngừng sụp đổ, nước biển tuy rằng bị Tiểu Long cực lực khống chế được, nhưng lại làm cho những người hoảng loạn trong sóng biển thảm đến hết được. Ngăn chặn sóng biên cho chúng tràn vào bờ, nhưng cũng thể khống chế được những chấn động của mặt nước biển, tuy rằng bắt đến ít phao cấp cứu, nhưng cũng thể chống chọi nổi với những cơn sóng mạnh mẽ như thế, ít người bị sóng biển càn quét mà chết đuối.

      Lão nhân thấy tình cảnh như thế, nhanh chóng biến thành luồng ánh sáng, chui vào hải lý, biến mất thấy.

      Mà Tử Tô lúc này cũng thở hổn hển chạy tới, dọc theo đường gặp ít người hoảng hốt chạy bán sống bán chết, chỉ riêng nàng là ngược dòng chạy hoảng loạn chạy ngược về phía bờ.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng
      Chương 125: Sinh Linh Đồ Thán
      Chương 125

      Sinh linh đồ thán

      Cảnh tượng trước mắt làm cho nàng dám tin, vài thứ thiếu chút nữa bị những người điên cuồng chạy trốn đánh ngã mặt đất. Sóng biển gào thét đòi tràn vào bờ, ước chừng có mấy chục tầng lầu cao, bờ cát hoàn toàn biến mất thấy, bờ biển cũng vỡ đê, ít người bị chết đuối đủ loại hình thức, máu tươi nhiễm đỏ nước biển.

      Tử Tô trong lòng run sợ, nếu vừa rồi chỉ có mình nàng ở bờ cát, như vậy nàng sớm trong số đó, ngay cả chính mình chết như thế nào cũng biết.

      Nàng rối loạn, luống cuống. Mặt đất còn chấn động, nước biển ngừng hướng tới bao phủ trong thành thị, chân của nàng nháy mắt muốn thấp, mang theo máu loãng, kẻ khác nhịn được buồn nôn.

      Tiểu Long Nhi trung khống chế sóng biển bốc lên, cho dù có mấy chục tâng lầu cao như vậy, thằng bé vẫn chặt chẽ khống chế được, nhưng ít nước biển vẫn bao phủ ở hướng lục địa.

      “Bảo Bối.” Tử Tô bối rối cùng bất an, rốt cuộc thấy được Tiểu Long Nhi ở giữa trung, kinh hỉ lại lo lắng kêu lên, sau đó rất nhanh liền trấn định xuống dưới.

      Tiểu Long Nhi cứu người, nàng cũng có thể vô dụng như vậy, luôn để cho người ta bảo hộ. Vì thế nàng còn sợ hãi, dũng cảm hướng tới người ở trong nước biển giãy dụa kêu cứu.

      người, hai….., nàng quan tâm nhiều nữa, giúp đỡ những người chìm trong biển, ngay cả lôi, tay cái, cố gắng hướng tới đến mặt đất.

      Tiểu Long Nhi ở bầu trời bên khống chế sóng biển, bên nghĩ biện pháp làm cho chúng nó quay đầu hướng địa phương người đánh tới, nghĩ nghĩ, thằng bé rốt cuộc quyết định vẫn là đem nước biển đổ vào hải lý. Cứ như vậy, nước biển mực nước lên cao, ngay cả bờ biển cũng bị chìm.

      trong thời khắc nên quyt định như thế nào, tự trong tâm của Tiểu Long Nhi đột nhiên nghe được thanh lão nhân: “Bảo Bối, hóa thân thành Kim Long, đem sóng biển này hút .”

      A? Tiểu Long Nhi thầm kinh ngạc, nhưng mà trước kia lão nhân biết trước đến thời điểm nguy hiểm, bé liền cảm thấy có chút kỳ quái, lúc này nghe được ông ấy chỉ đạo, bé liền lập tức làm theo.

      Tiểu Long Nhi xoay người biến thân cái, lần nữa trở thành con rồng vàng lóe lên vầng hào quang vàng rực sáng rực rỡ, ở sóng lớn trước mặt, hé cái miệng rộng nho của bé ra, há hốc miệng hút mạnh về phía trước, sóng biển giống như bị lốc xoáy cuốn mạnh vào, cuồn cuộn ngừng bay về phía miệng rồng của thằng bé. Tiểu Long Nhi vẩy đuôi cái bay vụt lên nhanh chóng bỏ bờ biển khoảng cách rất xa, cách vài km ở khu vực hải lý phía trước sóng biển ngừng hút mạnh ngọn sóng cuồn cuộn kia.

      Kỳ quái chính là, mặc kệ Tiểu Long Nhi hút như thế nào, thằng bé uống nước biển vào ít nhất có mấy chục tấn, bụng lại tuyệt trướng to lên, vẫn bình thường bé như cũ. Tiểu Long Nhi cũng có cảm giác được có cái gì khỏe, uống nước biển cái đuôi rồng của bé vẩy bầu trời vui vẻ.

      Mà lão nhân sớm xâm nhập tới đáy biển, ông tiến đến xem xét ngọn nguồn của trận động đất này, tính toán khống chế được chấn động mãnh liệt này, mới có thể giảm bớt thương vong mặt đất, hủy diệt thành thị.

      Trong biển vô cùng rung động, nhưng ông ấy có thể nhìn thấy ràng rành mạch tình cảnh trong nước, mặt đất ở thành thị vỡ tan, sinh ra tiếng gầm rú mãnh liệt lớn.

      Mực nước dao động rung chuyển ngừng, đủ để đẩy ngã người, nhưng lão nhân lại dường như có việc gì, bị ảnh hưởng chút gì, ở trong nước tới rất nhanh. Chỉ chốc lát sau, ông liền tới chỗ chấn động lợi hại nhất, sâu nhất, lại trong lúc vô ý thấy Long Duệ ở đó đau khổ triển khai phép thuật chịu đựng, chính là vẫn như cũ thể khống chế.

      ra Long Duệ ở trong này! Ông còn tưởng rằng động tĩnh lớn như vậy tiểu tử này lại chạy đâu. ông còn có chút hoài nghi biết có để ý Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi hay , nhưng bây giờ nhìn thấy ra ông lo lắng quá nhiều, người này vẫn là tồi.

      Lão nhân bên nghĩ như vậy, bên thi triển pháp lực, chỉ thấy kim quang chói mắt vây quanh thân thể ông, đưa ông bao ở bên trong, nhu hòa quang mang lập tức làm cho Long Duệ cách đó xa phát ra ông, chỉ thấy Long Duệ cảnh giác nhìn lại sau, khỏi kinh ngạc vạn phần,

      Là ông ấy? Long Duệ trăm triệu lần cũng thể tưởng được, lúc này đến bên người , mang theo thần bí kim quang phải người khác, đúng là vị lão nhân bọn họ thu ở lại.

      “Xú tiểu tử.” Lão nhân mỉm cười, hướng mắng câu, lập tức mở miệng lẩm nhẩm vài câu thần chú, hai tay của ông liền phóng ra đạo kim quang mãnh liệt, toàn diện chỉnh tề hoàn toàn bao trùm ở tất cả địa phương chấn động.

      Chỉ thấy kim quang kia vừa bao phủ đến, bề mặt quả đất chấn động nhất thời giảm bớt rất nhiều, nhưng vẫn cùng pháp lực của bọn họ tương đối giao tranh như cũ.

      Long Duệ trong khoảnh khắc cảm thấy nhõm, buông tay ra thở dốc, nhịn được đến trước mặt ông, nghi hoặc : “Ông....?” Tại sao lại có cảm giác lão nhân trước mắt giờ phút này cho cảm giác thập phần quen thuộc, hơn nữa kim quang kia dường như….. càng nghĩ càng mở to hai mắt, dám tin vào đôi mắt .

      “Long Duệ, tiểu tử ngươi nhiều năm như vậy vẫn là có tiến bộ, gặp phải chuyện xấu ít, mặt mũi của long tộc Nam Hải đều bị ngươi làm xấu hổ.” Lão nhân thản nhiên cười , tuy rằng miệng mắng, nhưng vẻ mặt lại biểu như thế.

      Long Duệ thực kích động, phi thường kích động, phát ra vui mừng gầm rú sau, ôm cổ lão nhân trước mắt, hưng phấn : “Tổ gia gia, tại sao lại là người?”

      Lão nhân phải ai khác, đúng là người Kim Long Nam Hải long tộc mười vạn năm trước rời khỏi Nam Hải trở về bộ tộc Kim Long, giờ cũng là tộc trưởng bộ tộc Kim Long, Kim Lệ. ông hóa thân thành lão nhân tiếp cận đám người Tiểu Long Nhi và Tử Tô.

      Kim Lệ vỗ đầu của chút, cố ý làm ra vẻ tức giận : “Tại sao lại phải ta? Tên xú tiểu tử này, con có bản lãnh a, Tiểu Long Nhi là đứa con của con phải ? Dám cùng nhân loại sinh hạ Tiểu Kim Long, tội này rất nặng.” Kỳ trong lòng Kim Lệ cao hứng, mười vạn năm qua Nam Hải bọn họ ngoài ông ra cũng chưa từng có Kim Long nào xuất thế. giờ ông lại vô cùng thích Tiểu Long Nhi, Kim Long nào đáng như thằng bé kia đâu, cho nên ông cũng hề trách cứ Long Duệ, ngược lại cảm thấy được tiểu tử này rất có tiền đồ.

      Long Duệ kích động ngắn ngủi qua , khuôn mặt tuấn tú lập tức lại hé ra suy sụp, chỉ chỉ chấn động còn vân vũ ở đáy biển, vẻ mặt cầu xin : “Tổ gia gia, người nên giúp cháu giải quyết vấn đề này , cháu có cách nào khống chế nổi.”

      “Yên tâm, chấn động này bị ngăn chặn, đất bằng chắc còn gì đáng ngại. Nhưng mà tai nạn này vẫn là khó tránh khỏi, ai.” Kim Lệ cũng là có biện pháp, phải là Long Vương có thể nắm bắt được mọi chuyện, có lúc, biết có nguy hiểm xuất , bọn họ cũng có thể ra tay cứu, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn. Giống như lần này, Long Duệ thân là Long Vương, cùng với Kim Lệ thân là Kim Long tộc trưởng, còn có Tiểu Long Nhi, bọn họ cũng chỉ là có thể cảm giác được nguy hiểm tiến đến, cũng thể ngăn cản, chỉ có sau khi mọi chuyện xảy ra sau đó thu thập tàn cục.

      Long Duệ bất đắc dĩ gật gật đầu, sau đó đột nhiên dường như nhớ tới chuyện gì, vội vàng : “Tử Tô đâu? Tiểu Long Nhi đâu? Bọn họ có khỏe ?” nếu có Long Nhi ở đó, thực yên tâm, nên sau khi xuống biển, phát tình huống bất lợi cũng bất an vội quay trở về.

      Kim Lệ mỉm cười gật gật đầu, lôi kéo cùng nhau bơi về hướng mặt biển. Nơi này có pháp lực của ông trấn giữ, chấn động rất nhanh trở nên dịu hẳn lại.

      bờ biên, Tử Tô sớm đờ đẫn, nàng máy móc cứu người lại người, cho dù tình trạng kiệt sức, tay chân như nhũn ra, nàng vẫn kiên trì.


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      magenta;Edit: Quảng Hằng
      ']Chương 126:
      Địa Ngục Nhân Gian
      Chương 126

      Địa ngục nhân gian

      Thân thể của nàng nhiễm đầy máu tươi, bùn đất, còn có rất nhiều vết bẩn, còn có mùi làm cho người ta buồn nôn, nhưng mà, dường như nàng chút cũng ngửi thấy được, biểu tình chết lặng.

      Lúc này, trong đầu của nàng có bất cứ chuyện gì khác, Tiểu Long Nhi, Long Duệ, lão nhân bọn họ cũng ở trong đầu của nàng, chỉ có mảnh thảm cảnh trước mắt này, thành thị này trở thành mảnh địa ngục nhân gian, sinh linh đồ thán.

      khắc trước, nàng còn ở nơi này sinh sống vui vẻ, khát khao tương lai tốt đẹp, ở ngay mặt biển rộng này, địa phương xuân về hoa nở, trong cuộc sống nhân sinh hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất gì hơn cái này, nhưng ngay sau đó nhân gian bỗng chốc hóa thành địa ngục, giống như thiên đường cùng địa ngục chỉ cách nhau lằn ranh mỏng manh.

      Tiếng rên rỉ thống khổ, tiếng kêu cứu muốn sống, hơi thở mong manh tới gần tử vong, còn có nước biển bị nhiễm hồng, mặt biển nổi lơ lửng đủ mọi thứ và xác người.

      Nàng nghe được tiếng kêu của bọn họ, nàng nghe được tiếng sóng biển, nàng cái gì đều nghe được. Trong lòng có sợ hãi, có khổ sở, chỉ có trống rỗng.

      Thẳng đến……

      “Tử Tô…..” Long Duệ cùng Kim Lệ biết khi nào thần bí xuất ở bên cạnh thân thể của nàng, nhàng kêu gọi nàng, giống như sợ kinh động nàng vậy.

      Tử Tô nghe thanh dường như được truyền từ nơi xa xôi nào đó, khỏi hoàn hồn hoảng hốt quay lại hướng thanh phát ra nhìn lại. Trước xuất gương mặt tuấn, mỏi mệt và lo lắng, bọn họ lo lắng khi nhìn thấy nàng.

      lâu sau, nàng mới giật giật yết hầu khô cạn lại khó chịu, phát ra thanh ngay cả chính mình cũng nghe ràng lắm : “A…..?” Nàng nghi hoặc hỏi, biết chính mình muốn cái gì, biết bọn họ muốn cái gì, càng biết muốn làm cái gì, làm cái gì.

      Kim Lệ vừa thấy bộ dáng của nàng, liền biết tinh thần của nàng có chút thất thường, bị sóng thần lần này đả kích, thấy được nhiêu thảm trạng như vậy, trong lòng nàng để lại nỗi ám ảnh sâu.

      “Long Duệ, ấy bị kích động rất nặng.” Ông có chút lo lắng , thiện lương của Tử Tô cho ông ấn tượng phi thường tốt, ông khỏi thương tâm khi thấy nàng như thế.

      Long Duệ đương nhiên biết, cùng Tổ gia gia vừa ra hải lý, liền lập tức tìm Tử Tô trước tiên, sợ nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng sợ nàng thể tiếp nhận được thảm cảnh như thế. nghĩ tới, lúc bọn họ tìm được nàng, hai mắt nàng vô thần, động tác máy móc, tựa như cái cái xác hồn, sợ hãi.

      “Tô gia gia, cần ông , con biết.” Long Duệ toàn tâm toàn ý đặt ở thân thể của nàng, đối với lời của Kim Lệ cảm thây có chút kiên nhẫn.

      Kim Lệ thức thời ngậm miệng lại, cũng sinh khí, ngược lại ông còn cảm thấy cao hứng, bởi vì Long Duệ lần nay thông suốt, hơn nữa chuyện Tử Tô cũng có thể giải quyết, cho nên ông lo lắng.

      Long Duệ nắm lấy tay Tử Tô, cẩn thận ôn hòa : “Tử Tô, ta là Long Duệ, nàng còn nhớ ta ?” xong, nhìn nàng chờ mong, Tử Tô nghĩ nghĩ, mê mang, sau đó lắc lắc đầu, muốn tránh thoát khống chế của .

      “Tử Tô, nàng nhớ Tiểu Long Nhi ? Vị này chính là Tổ gia gia của ta, chúng ta sống cùng nhau. Vừa rồi ở bờ biển, Tổ gia gia cùng Tiểu Long Nhi đùa nghịch với nhau, nàng trong nhà hàng, ta xuống biển.” Long Duệ dưới tình thế cấp bách, vội vàng khoa tay múa chân, cũng muốn nàng như thế này”

      Tiểu Long Nhi? Tử Tô chỗ trống trong óc rốt cuộc có chút bóng dáng, sau đó ở trong lời Long Duệ, nàng dần dần nhớ lại hình ảnh lúc trước ở bờ biển.

      “Oa…….” Tử Tô ở lát sau, rốt cuộc nghĩ tới, oa tiếng khóc lớn lên, tất cả tạm thời mất lại mãnh liệt nhớ tới, được bi ai khóc lớn lên, phát tiết.

      Long Duệ lo lắng, bây giờ chậm rãi buông lỏng xuống, biết nàng sao, khôi phục thần chí, hề nguy hiểm nữa.

      “Được rồi, đừng khóc, mọi chuyện qua rồi.” khỏi an ủi , đem thân tanh hôi của nàng ôm vào trong lồng ngực.

      Tử Tô nước mắt rơi như mưa, nàng vẫn kiên cường, chống đỡ rất lâu rất lâu, rốt cuộc tại đây khắc hoàn toàn vỡ đê, hỏng mất. Nàng ngã vào trong lồng ngực Long Duệ, hề kiên cường, hề cứng rắn, giống như đứa bé bất lực, tìm kiếm nơi ấm áp dựa vào.

      Kim Lệ mỉm cười, có nhìn về phía bọn họ, ngược lại nhìn thấy Tiểu Long Nhi trong biển mực ngừng hấp nước biển. Tiểu tử kia phi thường ra sức, giờ mặt biển trầm lắng hơn.

      Ông nghĩ nghĩ, Tử Tô có Long Duệ bên cạnh, còn gì ông phải lo lắng, tại ông muốn xem Tiểu Long Nhi cái. Nghĩ như thế, ông liền phi thân biến mất, chỉ chốc lát sau liền xuất ở bên người Tiểu Long Nhi.

      “Bảo Bối.” Sau khi ông xuất , vô thanh vô tức cười tủm tỉm kêu to, tuyệt che dấu.

      Tiểu Long Nhi vội vàng, hoàn toàn có chú ý tới ông tới gần, nghe được thanh quen thuộc kêu chính mình, tự chủ được lên tiếng: “Ai?”

      Kim Lệ thần tình khen ngợi, ánh mắt tỏa sáng, dường như gặp được khối Bảo Bối.

      Lúc này Tiểu Long Nhi cảm thấy được có chút đúng, tại sao lại có người chuyện với mình ở giữa biển, tại sao thanh lại xuất ở đây? Vì thế trong lúc bối rối, quay đầu nhìn lại nơi phát ra thanh .

      “Di, gia gia, ông tại sao lại ở nơi này?” Gặp là lão nhân, Tiểu Long Nhi vội vàng nghi hoặc , cảm thấy vô cùng nhõm.

      Kim Lệ cười tủm tỉm, vươn tay đến sờ sờ đầu Tiểu Long Nhi thân thiết : “Bảo Bối, có thể mực nước này tăng nữa đâu.” xong, nhìn thấy bụng của Tiểu Long Nhi có chút đăm chiêu.

      Tiểu Long Nhi nhu thuận gật gật đầu, hút làn sóng cuối cùng, liền ngừng lại, phát sóng biển quả bình tĩnh rất nhiều, nước biển cũng có mãnh liệt như thế nữa. “Gia gia, ông tại sao cũng biết b a?” Lúc này Tiểu Long Nhi bình tĩnh, tò mò nhìn thấy ông đứng nước biển, khỏi cảm thấy tò mò đối với thân phận của ông, bởi vì thằng bé cảm nhận được gì về lão nhân gia thần bí này.

      Kim Lệ kéo thằng bé vào trong lòng ngực của chính mình, hòa ái dễ gần : “Bởi vì Tổ gia gia cũng là Kim Long a.” Sau đó đôi mắt chớp chớp nhìn thằng bé.

      Tiểu Long Nhi bị dọa sửng sốt, sau đó ánh mắt sáng ngời, mặt tình cảm hưng phấn che kín, trong lồng ngực hưng phấn lan ra toàn cơ thể.

      A a a, thằng bé có thể thấy được Kim Long khác ngoài tứ đại Long Vương a, tò mò thế giới khác của loài rồng thần bí.

      “Tổ gia gia, nước biển trong bụng của con có cần phun hay ra ?” Tiểu Long Nhi vuốt bụng tròn vo, nũng nịu hỏi, nháy đôi mắt to tròn đáng .

      Kim Lệ khỏi nở nụ cười sủng nịch, đối với thằng bé thích kéo lên tới cực điểm. “ lát đến hải vực khác phun ra.” Nơi này cũng thể tăng thêm nước, nếu mực nước biển lại tăng vọt.

      Tiểu Long Nhi nghe lời còn gật gật đầu, vô cùng cao hứng.

      “Di, bọn họ đến đây.” muốn tiếp Kim Lệ đột nhiên đầu đuôi lên câu như vậy.

      Bọn họ đến đây? Tiểu Long Nhi thể hiểu nổi, sau đó nghiêng đầu nghĩ nghĩ, sau đó cũng nở nụ cười tươi. Bọn họ đến đây.

      Lúc này, đột nhiên trong biển xuất thêm nhiều luồng gió biển, lập tức bên người Kim Lệ và Tiểu Long Nhi xuất thêm ba thân ảnh, bọn họ nghiễm nhiên đó là Long Triệt, Long Trạch và Long Dịch.


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      magenta;Edit: Quảng Hằng
      ']Chương 127: Đại Giới

      Chương 127

      Đại giới

      “Tổ gia gia?!” Ba Long Vương mới thân tại trước mặt bọn họ, ba người lập tức nhận ra lão nhân trước mắt đó là tộc trưởng Kim Long tộc khỏi chấn động, thất thanh

      Kim Lệ nhìn ba người bọn họ mỉm cười, tán dương gật gật đầu, tuy rằng bọn họ tới chậm, nhưng vẫn là đến đây, tứ hải đồng tâm, tứ long đồng quang vinh. Cũng bởi vì nguyên nhân của Tử Tô, Long Triệt liền vắng mặt.

      “Ba xú tiểu tử, lâu gặp, các ngươi cũng tồi.” Kim Lệ lão nhân giảo hoạt cười , lời mang theo ý, bình tĩnh thản nhiên.

      Ba nam nhân khỏi ngượng ngùng ở trước mặt của ông, đứng lên, ngoan ngoãn đứng bên, nghe ông giáo huấn, tuyệt dám có dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ.

      Kim Lệ cũng có ý định giáo huấn bọn họ, ít nhất chuyện của Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi cũng có ảnh hưởng đến đoàn kết của Tứ hải, càng có để cho bọn họ vung tay, trở mặt, hoàn hảo hoàn hảo. Bằng , có thể ông thích Tử Tô.

      Long Triệt toàn tâm toàn ý tới đây, là bởi vì biết được Nam Hải có sóng thần, vốn muốn đến, nhưng nghĩ tói Tử Tô, sợ nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vội vàng cùng nhau chạy đến.

      “Tiểu Long Nhi, mẫu hậu của con đâu? Con tại sao lại tuân thủ ở bên cạnh bảo vệ mẹ con?”

      Lúc này, nghĩ đến Tử Tô, Long Triệt còn suy nghĩ gì nhiều nữa, lo lắng với Tiểu Long Nhi đứng ở bên.

      Tiểu Long Nhi cong cong đầu rồng, tức giận hét lên, “Long phụ vương, mẫu hậu để cho Bảo Bối tới cứu người, mẫu hậu cũng đến đây, nhưng mà ở bờ biển, mẫu hậu có nguy hiểm.” Nếu mẫu hậu có nguy hiểm, thằng bé cũng dám đến đây.

      Long Triệt lúc này mới yên lòng, lần này chỉ vì Tử Tô mà đến, thấy nàng có nguy hiểm, liền yên lặng đứng ở bên.

      Kim Lệ biết ý tưởng trong lòng , cũng vạch trần, việc này vẫn là bọn nó tự giải quyết, con cháu đều có phúc phần của con cháu, huống chi Tử Tô gả cho ai, đối với Long tộc chỉ có lợi mà có hại, ông đương nhiên ra tay, có lẽ chừng còn có kết quả sẵn. Trong lòng ông thầm trộm cười tính toán.

      “Tổ gia gia, tình huống tại thế nào? có ngài ra tay chỉ sợ có nhiều chuyện để làm rồi.” Long Trạch cợt nhả , gặp được Kim Lệ, trầm tĩnh lại, tâm tình phi thường khoái trá

      Long Dịch cũng nghĩ như , cảm thấy được có đường đường tộc trưởng Kim Long, tổ gia gia bọn họ ở đây, khẳng định chuyện gì cũng thành công. Thương tổn giảm đến thấp nhất.

      Nghĩ tới, Kim Lệ khỏi lắc đầu, thở dài : “Cho dù Long Tộc có nhúng tay, cũng chỉ giảm được chút thương vong a. Đây là thiên tai nhân họa, như thế nào có thể tránh?”

      Từ trước, sóng thần động đất, băng tai thủy họa, đều là kết quả do nhân loại hủy hoại môi trường, là thiên nhiên lên tiếng phản đối đối đãi của nhân loại, đối với nhân loại trừng phạt. Long tộc chẳng qua là lợi dụng năng lực cường đại của bản thân, làm cho thương tổn giảm bớt đến thấp nhất, trừ bỏ sóng thần, còn lại băng tai thủy họa bọn họ thể ra tay giúp gì được bởi vì thuộc hải phận mà bọn họ chưởng quản.

      Ba Long Vương khỏi gật gật đầu, trong lòng trầm trọng, lúc này, mặt biển phần lớn trở nên gió êm sóng lặng, chút cũng nhìn ra, vừa rồi là như thế nào cuồng phong sóng lớn, tựa như đám dã thú khủng bố, cắn nuốt vô số sinh mệnh vô tội. “Tốt lắm, chúng ta tìm Tử Tô cùng Long Duệ .” Kim Lệ gặp mọi người đến đông đủ, thời điểm còn sớm, thản nhiên nhìn tiểu Bảo Bối , dẫn đầu biến mất.

      Ngay sau đó, Tiểu Long Nhi cũng biến mất, Long Trạch cùng Long Dịch theo cùng nhau biến mất ở mặt biển, chỉ có Long Triệt sau lát do dự cũng biến mất thấy.

      Chỉ chốc lát sau, Tứ đại Long Vương cùng xuất trong đám người bối rối, hoàn toàn ai chú ý đến có mặt của bọn họ, sau đó tìm được Long Duệ cùng Tử Tô, lúc này hai người đứng ở giữa vô số tử thi chết đuối.

      Long Triệt vẻ mặt phức tạp nhìn thấy cảnh tượng nước mắt, chân tay luống cuống, thống khổ chịu nổi. Tử Tô, thân thể nàng run rẩy, thần sắc hoảng loạn,nếu phải tựa vào người Long Duệ, nàng sớm ngã quỵ xuống mặt đất rồi.

      Tiểu Long Nhi xông lên phía trước, gắt gao ôm lấy thân thể của mẫu thân, sốt ruột chớp đôi mắt to, tức giận kêu: “Mẫu hậu, mẫu hậu, người làm sao vậy?”

      Tiểu Long Nhi ngờ, bé vừa trở về liền nhìn thấy tình cảnh này, nơi này quả thực chính là địa ngục nhân gian, Tu La hạ thế, mà mẫu hậu đứng ở bên cạnh vô số tử thi, vẻ mặt bàng hoàng bất an.hanh của bé cũng làm cho Tử Tô thanh tỉnh, càng có làm cho nàng ngừng run rẩy, nàng trông như con thú bị thương, khóc rấm rứt ngừng, biêt đến mọi thứ xung quanh.

      “Mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi theo chân của nàng, lên trong lòng ngực của nàng, gắt gao ôm chặt lấy nàng buông, bé gọi tiếng sau đó đôi mắt đỏ ửng.

      Long Duệ khổ sở trong lòng, ôm nàng, ở nàng bên tai : “Tử Tô, Tiểu Bảo Bối trở lại, thằng bé gọi nàng đấy, chúng ta nhất định có thể sửa chữa lại nơi này, nàng đừng khổ sở.”

      Lần này, thanh Tiểu Long Nhi truyền vào lòng của nàng, nàng dùng hai mắt đẫm lệ tìm thấy được Tiểu Long Nhi trong lòng ngực, oa tiêng khóc lớn.

      Nhìn thấy nàng và Long Duệ cùng Tiểu Long Nhi bộ dáng nhà ba người này, Long Triệt trong lòng cách nào kiềm chế được cảm xúc, tay tự chủ được nắm chặt.

      Kim Lệ làm như có việc gì câu: “Nàng đáng thương, nhìn thấy chính đồng loại của mình chết thảm, chính mình bất lực, lúc này, yếu ớt a.”

      câu này của ông đánh vào trong lòng Long Triệt, làm cho chậm rãi thả lỏng nắm tay, hiểu được Tổ gia gia là ám chỉ chính mình, rơi vào đường cùng đành phải nhìn thấy.

      Khóc hồi lâu sau, Tử Tô an tĩnh lại, tất cả thần chí, tư tưởng, ý thức toàn bộ trở lại. Tuy rằng trước mắt nàng màn cảm thấy sợ hãi cùng kinh hãi, nhưng trở nên bình tĩnh hơn hỏi.

      “Chúng ta làm sao bây giờ?” Lần đầu tiên, nàng bất lực thấp giọng hỏi.

      “Xây dựng lại nơi này.” Long Duệ như chém đinh chặt sắt, câu này nhìn ra tâm ý của đối với Tử Tô, bảo vệ nàng, bao bọc nàng.

      câu xây dựng lại nơi này làm cho tâm Tử Tô nhất thời dấy lên hy vọng, bi thương trong lòng dần dần tan bớt, bình thản.

      “Mẫu hậu, chúng ta nhất định có thể xây dựng lại nơi này.” Tiểu Long Nhi cũng gắt gao ôm lấy cổ của nàng, bộ dáng vừa rồi của nàng làm cho thằng bé sợ hãi hoảng hốt, bé cũng biết làm sao bây giờ.

      Lúc này, Kim Lệ cũng bước lên, tuổi già sức yếu : “Tử Tô a, cần thương tâm, chỉ cần có mọi người quyết tâm, chúng ta nhất định có thể xây dựng lại nơi này, xây dựng lại tốt đẹp hơn.”

      Nhìn thấy lão nhân, Tử Tô gật đầu, lúc này mới ngượng ngùng : “Tổ gia gia, ông tại sao cũng đến đây, cháu chăm sóc cho ông, may mắn là ông có việc gì.”

      Kim Lệ mỉm cười lắc đầu, lại cái gì cũng , còn bên ngăn cản Tiểu Long Nhi cùng Long Duệ vạch trần thân phận của ông.

      Long Trạch cùng Long Dịch lúc này cũng cùng tiến lên phía trước, kiên định : “Tử Tô, yên tâm, Long tộc chúng tôi nhát định trợ giúp , chỉ cần mở miệng, chúng ta nhất định đem héế khả năng.” Bọn họ nhìn thấy có Tiểu Long Nhi cùng Kim Lệ ở đây, nên cũng muốn góp ít công sức.

      “Cám ơn các .” Lúc này, Tử Tô mới phát bọn họ cũng đến đây, trong lòng biết cũng đến đây, quả nhiên, ở cách đó xa, nàng liền thấy được.

      Hai người nhìn nhau gì, cuối cùng vẫn là Long Triệt chủ động tới, ôn hòa : “Tử Tô, ta cũng giúp em xây dựng lại nơi này, chỉ cần em cần, chỉ cần em nguyện ý, ta lúc nào cũng ở bên cạnh, đem hết khả năng để giúp em.”


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      magenta;Edit: Quảng Hằng
      Chương 128: trùng kiến gia viên


      Chương 128

      Trùng kiến gia viên

      “Cám ơn.”

      Nàng tiếng động mở miệng ra tiếng với Long Triệt, bởi vì nàng muốn ra lời.

      Dưới cầu mạnh mẽ của mọi người, nàng đứng ở bên nghỉ ngơi, bốn Long Vương cùng Tiểu Long Nhi chung tay với những người cũng sống sót rửa sạch trường.

      Lão nhân cũng ngồi yên ở bên cạnh nàng,tạm thời cũng muốn cho nàng biết chính mình cũng là long tộc, có uy nghiêm pháp lực tối cao. Tuổi già sức yếu ông cũng muốn quá nhiều người chú ý, suy yếu ngồi ở bên người Tử Tô hợp tình hợp lý.

      lâu sau, được trợ giúp của bốn đại nam nhân cố gắng thu dọn, trườngđã được rửa sạch , chính là tổn thương quá lớn, bờ biển xinh đẹp muốn hoàn toàn thành chỗ ngục, nước biển gầm gừ, bao phủ nhà cửa, cây cối, ven đường. Nơi nơi đều là vật dụng trôi nổi bồng bềnh.

      Tử Tô ngơ ngác, cái gì cũng .

      bé à, đừng sợ đừng lo lắng gì hết, mọi chuyện tốt đẹp hơn thôi.” Lão nhân ở bên an ủi , vẻ mặt ông bình tĩnh, như người đoán trước được mọi chuyện.

      Nàng cái gì cũng , trả lời, dường như có nghe thấy.

      Lão nhân thèm nhắc lại, mãi đến ngày thứ ba, trận sóng thần này mới hoàn toàn lắng xuống, cuộc sống mới chính thức bắt đầu rồi.

      Nước biển vẫn chưa rút xuống, phần ba thành thị hoàn toàn bị bao phủ, may mắn còn có ít trường học, sân thể dục to làm chỗ ở tạm, phòng của Tử Tô ở đương nhiên cũng ở được.

      “Tử Tô, em cùng Bảo Bối theo ta quay về Long Cung .” Do dự lâu sau, Long Triệt mới đánh bạo, cố lấy tất cả dũng khí , sau đó yên bất an chờ đợi nàng trả lời.

      Tử Tô lắc lắc đầu, nàng ti cũng muốn , thầm nghĩ ở trong này mình suy tưởng.

      Long Triệt lại trận thất vọng, biết nàng là có khả năng cùng mình trở về, vẫn là sinh ra hy vọng xa vời.

      Long Trạch cùng Long Dịch gì, cũng làm được, giúp được gì.

      Bất an yên nhất còn có Long Duệ, lúc Long Triệt đề nghị Tử Tô về cùng với , trái tim của như muốn chạy lên tới cổ họng, sợ Tử Tô đáp ứng Long Triệt, cũng may Tử Tô đồng ý, mới yên lòng.

      Kim Lệ đem tất cả mọi chuyện này xem ở trong mắt, khỏi lắc đầu thở dài, chỉ vì nữ tử, thể chia đôi, đành phải cạnh tranh công bằng, hoặc là Tử Tô chính mình lựa chọn. Nhưng mà, ông nghiêng về phía Long Triệt.

      Lúc này, Tiểu Long Nhi đầu nhanh như chớp chuyển động, ánh mắt thắng bé lén trộm chuyển hướng về phía bốn Long Vương, lộ ra nụ cười hoàn toàn có hảo ý.

      tại, mẫu hậu cần chỗ ở, đ mẫu hậu cần nơi an toàn, nhưng mẫu hậu muối rời khỏi nơi này, bằng các vị Long thúc thúc, xây cho mẫu hậu nơi ở .” Tiểu Long Nhi lấm la lấm lét, nai thanh nai khí , thu hút chú ý của bốn Long Vương.

      Kim Lệ nghe vậy, tiếng động nở nụ cười, ánh mắt tán dương vẫn liếc về phía Tiểu Long Nhi, ông càng ngày càng thích tiểu Long này, hận thể chiếm về làm của riêng. Đương nhiên, nghĩ là nghĩ như thế, dù sao thằng bé cũng là huyền tôn của ông, cùng chảy chung dòng máu với ông.

      Bốn Long Vương đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Tiểu Long Nhi, biết thằng bé lại có dụng ý gì, khỏi trận run rẩy, thay đổi sắc mặt, Long Trạch cùng Long Dịch còn hẹn mà cũng nhau lui vài bước về phía sau.

      Tử Tô cho nên nhìn Tiểu Long Nhi, biết bé muốn làm gì, nhưng nàng cũng ngăn cản.

      Tiểu Long Nhi cười hắc hắc ngừng, bốn nam nhân trong lòng căng thẳng sợ hãi, biết bé muốn làm gì. Cuối cùng vẫn là Long Duệ tỏ thái độ trước hết: “Bảo Bối, con muốn xây cho mẫu hậu con cái gì?”

      Lời của Long Duệ làm cho ba đại nam nhân gật đầu đồng ý, nhưng dám ra tiếng.

      “Chỉ cần chúng ta có thể, chúng ta nhất định làm được.” Long Duệ trịnh trọng hứa hẹn , vì Tử Tô, tại bất cứ chuyện gì cũng đều nguyện ý làm.

      Long Triệt cũng vội vàng : “Bảo Bối, chỉ cần phụ vương có thể, nhất định làm được.” cũng muốn yếu thế, đặc biệt ở trước mặt Tử Tô.

      Tiểu Long Nhi đắc ý dào dạt nở nụ cười, lớn tiếng : “Kỳ rất đơn giản a, mẫu hậu chẳng qua chỉ muốn khôi phục nơi này lại như cũ mà thôi. Chỉ cần các thúc đem Bảo Bối của Long Cung các thúc mang đến đây, bán ra lấy tiền tài quyên tặng để xây dựng lại nơi này, như thế phải thuận lợi hơn cho việc sửa chữa lại nơi này sao?” Tiểu Long Nhi tinh ranh , muốn bọn họ tự nguyện đem bảo vật của bọn họ góp thêm chút sức.

      Mọi người nghe vậy, cùng nhau trợn mắt há hốc mồm, dám tin nhìn Tiểu Long Nhi hưng phấn vô cùng, phát thằng bé quả đưa bọn họ vào thế muốn thoái lui cũng được.

      Cuối cùng Long Duệ là người đầu tiên đồng ý, Ngay sau đó Long Triệt cũng cam yếu thế lập tức đáp ứng, mà Long Trạch cùng Long Dịch vẻ mặt cầu xin, cũng tức giận đáp ứng.

      Nếu phải Kim Lệ ở đây, chỉ sợ bọn họ dễ dàng đáp ứng, nhưng ở trước mặt Tô gia gia, bọn họ cũng thể làm ra vẻ mình keo kiệt. Hơn nữa, Long Triệt cùng Long Duệ khẳng định lấy ra gia sản của chính mình, bọn họ cũng phải làm gì đó mới được.

      Tiểu Long Nhi gian kế thực được, hưng phấn vô cùng nhào lộn bờ cát, đắc ý dào dạt.

      Kim Lệ cái gì cũng , vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ ngồi, bộ dáng bí hiểm.

      Tử Tô có ý kiến, chỉ cần có người giúp mình xây dựng lại nơi này, chỉ cần nhân loại còn nhiều cực khổ như vậy, nàng cái gì đều nguyện ý làm.

      Long Duệ hai lời, lập tức quay về Long Cung, Long Triệt vội vàng theo sau, sau đó chính là Long Trạch cùng Long Dịch vẻ mặt tình nguyện. Bốn người rất nhanh liền biến mất, đều tự trở về lấy Bảo Bối.

      “Ha ha ha, tốt quá, ta quá lợi hại.” Tiểu Long Nhi sau khi bọn họ rời , cất tiếng cười to, cười ngã vào trong lòng ngực Tử Tô.

      Kim Lệ cũng nhịn được ha hả cười, lần đầu tiên thấy ông lộ ra biểu tình khác.

      Tiếng cười của ông lập tức khiến cho tinh thần Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô chú ý, đặc biệt Tử Tô, bởi vì nàng vẫn tốt, cho nên có đề phòng ông, nên để ý sắc mặt của những Long Vương kia vô cùng cung kính đối với ông. Lúc này, nàng nghe được tiếng cười, nhất thời có chút lo lắng.

      “Tô gia gia, Bảo Bối của người đâu? Mau lấy ra cống hiến.” Lúc này, Tiểu Long Nhi nai thanh nai khí kêu to , hoàn toàn lòng.

      “Bảo Bối, bốn Long Vương đều cống hiến Bảo Bối ra, đủ để trùng tu ba bốn khu thành thị như thế này, Bảo Bối của Tổ gia gia lấy ra nữa chỉ sợ cũng là lãng phí, nếu con thích, mẫu hậu của con cũng đồng ý,có thể đến nhận được chức vụ gì trong Long Cung. Thế nào? Con lo lắng?” Lão nhân trộm cười , phá tan mưu kế của Tiểu Long Nhi.

      Tiểu Long Nhi cười, thằng bé khẽ nhăn cái mày nhắn lại, chỉ trích lão nhân : “Tổ gia gia, người xấu!”

      “Ha ha ha…..” Lão nhân cất tiếng cười to, đồng thời quyết định nhất định phải theo bên cạnh bọn họ, như vậy những ngày sắ nhất định buồn.

      Quả nhiên lâu sau, bốn Long Vương trở lại, mỗi người giống như ông già Nô-en, phía sau Iưng mang cái túi to, bên trong chứa vô số kỳ trân dị bảo.

      “Oa, thiệt nhiều a, tốt quá.” Tiểu Long Nhi là người thứ nhất nhảy dựng lên, đến bên mấy cái túi to tham quan, hét lên nho .


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :