1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: darkorange;']Quảng Hằng

      Chương 119: Kim Long Tộc Trưởng

       

      Chương 119



      Kim Long tộc trưởng



      “Tộc trưởng.” Người trung niên nam tử tên Kim Vũ cùng hai nam nhân cùng đối với lão nhân ngồi Long Vị vô cùng cung kính hành lễ.



      Kim Long tộc trưởng ngồi ngay ngắn ở Long vị, nhìn ba người bọn họ mỉm cười gật gật đầu, sau đó hòa ái : “Kim Vũ, Kim Hải, Kim Giản, nghe ba người các ngươi thăm dò bên ngoài Long tộc chúng ta, tình hình như thế nào?” Theo như lời tộc trưởng bên ngoài Long tộc chính là chỉ Long Vương của Tứ đại hải vụ.



      Chỉ thấy ba trung niên nam tử kia bị điểm đến danh phi thường cung kính, chút dám có gì giấu diếm cùng lừa gạt, nam tử tên Kim Vũ thành thành : “Tộc trưởng, chúng tôi ở bên ngoài phát Tiểu Kim Long, nhưng lai lịch của thắng bé ấy lại vô cùng kỳ lạ.”



      vừa xong, Kim Long tộc trưởng liền bị lời khiến cho quan tâm mãnh liệt, ách tiếng sau, liền hết sức chằm chú nhìn , ý bảo tiếp tục . Kim Vũ thập phần vừa lòng dám giấu diếm cùng trì hoãn, tiếp tục : “Tiểu Kim Long là nhân Long kết tinh, phụ vương của nó là Nam Hải Long Vương Long Duệ, mẫu hậu lại là nhân loại bình thường. Nhưng Tiểu Kim Long này lực lượng vô cùng mạnh mẽ, hơi thở cũng thực khủng bố, vô cùng hiếm thấy.”



      Kim Hải cùng Kim Giản hai người ở bên cũng gật đầu, đồng ý theo lời của Kim Vũ. Bọn họ vừa rồi cũng là kinh hoảng khi bất chợt nhận ra nguồn năng lượng của Tiểu Kim Long, nếu phải tận mắt nhìn thấy, thể tin được.



      Kim Long tộc trưởng nghe vậy, nhất thời kích động từ Long vị đứng lên, hai mắt tỏa ánh sáng, da mặt khỏi run run, răng của ông cao thấp va vào nhau, ông nên lời.



      “Tộc trưởng…” Ba người thấy tình cảnh như vậy thầm giật mình, cho dù vạn năm ra cái Kim Long, tộc trưởng cũng kích động như vậy . Đối với quyết định vừa rồi đem Tiểu Long Nhi mang về, ba người đều có chút hối hận.



      Miễn cưỡng trấn định xuống, Kim Long tộc trưởng mới khôi phục biểu tình vốn có, nhưng mà vẫn có chút kích động. Khi bình ổn lại khí, ông mới bình tĩnh tán dương : “ sai, sai, phi thường tốt, các ngươi làm tốt lắm. Lần này Bộ tộc Kim Long lại có thành viên mới, ai, rất nhiêu rất nhiều năm có Kim Long sinh ra, Bộ tộc Kim Long lâu có thêm người.”



      Ông càng càng khổ sở, nay Bộ tộc Kim Long thành viên cũng tới hai mươi người, bao gồm cả ông, hàng vạn năm cũng thành viên sinh ra.



      Kim Vũ khỏi : “Tộc trưởng, cần lo lắng, chúng ta Bộ tộc Kim Long vĩnh viên bảo vệ đại hải, vĩnh viên bảo hộ Long tộc, chúng ta diệt tộc.”



      Hai người kia cũng hẹn mà đồng gật đầu, đối với lo lắng của tộc trưởng, trong lòng bọn họ hiểu , chính là cần ra mà thôi.



      như thế nào theo các ngươi đến?” Kích động qua , tộc trưởng có chút kỳ quái hỏi, Kim Long bình thường tự động xuyên qua gian tự mình tiến vào trong tộc, nhưng có phát .



      Kim Vũ vội vàng nóí: “Lúc ấy bên người Tiểu Kim Long có phụ vương mẫu hậu, chúng tôi vốn định chiêu dụ tới, nhưng là lo lắng cần hướng tộc trưởng hồi báo, cho nên mới có tự mình triệu .



      Mặt khác hai người còn lại lập tức gật đầu, chứng lời của .



      Tộc trưởng nghe vậy, lần nữa ngồi xuống, gì. người trầm mặc , biết suy nghĩ cái gì, qua hồi lâu sau, ông mới chậm rãi : “Được, ta biết, các ngươi về trước .”



      Thấy tộc trưởng trách cứ bọn họ, ba người cao hứng vạn phần, tất cung tất kính hướng ông thi lễ, vội vàng lui ra ngoài.



      Đợi ba người bọn vừa ly khai, tộc trưởng liền đứng bật dậy, lát sau chỉ nghe thấy bản thân ông thào tự : “Xem ra, cần phải đến nhân gian chuyến gặp tên tiểu tử này rồi.” xong, chính mình cũng kìm lòng đậu mỉm cười đứng lên.



      Mà bên kia, đoàn người Tiểu Long Nhi cùng Tử Tô và tiến nhập Đông hải, lúc vừa tiến vào Đông Hải, Tử Tô rất là do dự, bởi vì nàng lo lắng Long Triệt phát chính mình, hơn nữa chuyện này đến là do nàng đúng.



      Tử Tô yên bất an Tiểu Long Nhi đương nhiên biết, hai người giọng vang tiếng động, lén lút bảo vệ hơi thở của nàng, liền ngay cả Long Duệ chính mình cũng ngừng cả hơi thở của chính mình, cuối cùng ngay cả Tiểu Long Nhi cũng che hơi thở chính mình.



      Cho dù ai trong số ba người bọn họ, khi đặt chân vào Đông Hải, Long Triệt đương nhiên biết, nhất định đến xem xét. Nhiều chuyện, bằng ít chuyện. Toàn bộ Đông hải, nháy mắt bị bọn họ tìm kiếm từng ngỏ ngách , vẫn như cũ là thu hoạch được gì, lại tiếp tục đến Bắc Hải và Tây Hải, nhưng hai hải vực kia cũng lại làm cho ba người bọn họ thất vọng.



      Ngồi bờ biển vắng lặng người của Bắc Hải, ba người để ý hình tượng ngã vào bờ cát, thở phì phò,nằm nghỉ ngơi sau ngày vất vả. lâu, lâu sau, Tử Tô sợ Tiểu Long Nhi khổ sở, khỏi nghiêng người, ôm lấy Tiểu Long Nhi vào lòng. “Bảo Bối, đừng nhụt chí, chúng ta nhất định tìm được.” Nàng cho bé thêm nghị lực, sợ bé mất hứng, thất vọng.



      Tiểu Long Nhi trong lòng mặc dù có mất mát rất lớn, nhưng mà bé cảm thấy bây giờ vội, dù sao bé cùng với mẫu hậu cùng chỗ, bé chẳng qua tò mò bộ tộc Kim Long thôi, muốn nhìn thử xem Long tộc đó như thế nào, bọn họ ở nơi nào, cung điện của bé là thế nào? Có lớn như Long Cung vậy hay .



      “Đúng vậy, Bảo Bối, chúng ta nhất định tìm được.” Long Duệ cũng gia nhập đội ngũ khuyên bảo bé, nghĩ gì sâu xa, chỉ biết Long Cung của chính là Long Cung của Tiểu Long Nhi, Nam Hải là của hai cha con bọn họ, của chính là của Tiểu Long Nhi.



      Tiểu Long Nhi đứng lên, nhìn hai bên trái phải Tử Tô cùng Long Duệ, nai thanh nai khí : “Mẫu hậu, Long thúc thúc, Bảo Bối biết, Bảo Bối có nhụt chí, hề mất hứng, Bảo Bối cũng sốt ruột, Bảo Bối chỉ là tò mò thôi, về sau nhất định tìm được”



      Tử Tô thấy bộ dáng này của bé, rốt cuộc yên lòng, con chính là con, nàng có thể cảm nhận được cảm xúc của bé, thế này mới vui vẻ.



      Long Duệ thấy thế cũng thầm thở dài nhõm hơi, trong lòng ước gì Tiểu Long Nhi tìm thấy mới tốt a, nhưng là cũng dám ra, ngại Tiểu Long Nhi buồn, chỉ sợ chọc giận mẫu hậu của trong chốc lát sau, Long Duệ lại cùng Tiểu Long Nhi xuống biển đánh bắt cá, chuẩn bị nhóm lửa ăn cơm. Ba người lại khoái khoái lạc lạc ở hải đảo vô danh nghỉ ngơi lúc lâu, mới lần nữa xuất phát về nhà. Bọn họ rất nhanh liền về tới Nam Hải, có Long Duệ cùng Tiểu Long Nhi, chút lộ trình ấy tự nhiên phải vấn đề gì lớn, trở lại Nam Hải chính là buổi tối ngày hôm sau, bọn họ ở hải lý tìm ngày đêm thời gian.



      Ngay tại thời điểm bọn họ về tới nhà, ở hải vực tầng thứ hai tộc trưởng của Bộ tộc Kim Long đồng thời cũng nhích người, mục tiêu của ông đương nhiên chính là Tiểu Long Nhi. Chỉ trong chốc lát, ông liền thân ở bờ cát người, hóa thân làm lão nhân gia ôn hòa hiền lành. ông nhìn nhìn đại hải phía sau, lại nhìn nhìn thành thị trước mắt, chút do dự, ông liền lập tức bắt đầu việc này.


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Bé Vivy
      darkorange;']Beta: Quảng Hằng
      Chương 120: Gia gia đáng thương




      Chương 120



      Gia gia đáng thương



      Tiểu Long Nhi, Tử Tô, Long Duệ sau đêm nghỉ ngơi, rốt cuộc cũng khôi phục tinh thần, ba người sau khi ăn uống no đủ, liền ở nhà làm việc gì.



      Qua ngày, Tử Tô ôm Tiểu Long Nhi chần chờ chút, suy nghĩ rồi mới : “ bằng tôi ra ngoài tìm việc làm, dù sao chuyện cũng xảy ra, thể xem như có việc gì, xảy ra chuyện gì, cứ mặc kệ mà sống a. Chúng ta ăn gì uống gì, cũng thể ăn khí.” Nàng cần chuẩn Nhi cuộc sống tốt nhất, điều kiện tốt nhất. Cho dù chính mình khốn khó cũng thể để con chịu thiệt thòi.



      Tiểu Long Nhi có ý kiến, mẫu hậu ở bên cạnh, bé làm sao dám chơi, sợ nàng lo lắng. Long Duệ đối với đề nghị của nàng nghĩ ngợi, thầm nghĩ tại ăn uống tất cả đều là lo, cũng tính là làm việc gì, đương nhiên bỏ bê công vụ ở Nam Hải Long Cung.



      làm việc cũng được nhiều tiền a, bằng, bằng theo ta về Long Cung .” Long Duệ muốn điều này lâu, lại sợ nàng hờn giận, lúc này mới lớn mật ra.



      Tử Tô lập tức cảm thấy mất hứng, nhìn cách xem thường, nam nhân này bất quá là muốn lừa bọn họ cùng Long Cung thôi, tâm tư , nàng như thế nào lại biết.



      “Xem như ta chưa gì, xem như ta chưa gì, ta chỉ là cảm thấy ra ngoài làm việc cho người khác, còn bằng chính mình làm chủ đâu.” Long Duệ sợ hãi, vội vàng giơ tay đầu hàng .



      Tử Tô nóng giận, đáng sợ. Lời , lập tức làm cho Tử Tô rơi vào trầm tư, lời Long Duệ cho nàng ý tưởng khác, ra ngoài làm việc quả thuận tiện, nếu là chính mình làm chủ, có vẻ tự do tự tại hơn.



      Nhưng làm cái gì tốt? Nàng cảm thấy buồn rầu, chút chủ ý cũng có.



      Lúc này, Tiểu Long Nhi bởi vì lời của bọn họ, cẩn thận suy tư, ánh mắt chuyển động nhanh như chớp, trong lòng vì Tử Tô mà ra chủ ý.



      Long Duệ thấy nàng trách cứ mình, ngược lại gì, sợ tới mức thở cũng dám thở mạnh, sau mới phát ra nàng chú tâm suy nghĩ. Lúc này mới yên tâm, lá gan cũng lớn hơn.



      Tử Tô buôn rầu vạn phần, nghĩ nghĩ lại, biết làm thế nào mới tốt. Vô tình nhìn lướt qua Long Duệ chút, trong đầu nàng lập tức lóe lên linh quang, nàng rất nhanh nắm bắt được ý tưởng.



      Ha ha ha, tục ngữ , dựa vào sơn ăn sơn, ven biển ăn hải*. Nàng phải ở dựa vào hải sao. (* cái này ý làm việc gi cũng dựa theo hoàn cảnh) “Uy, nam nhân, tôi có chủ ý này.” Nghĩ được phương pháp dễ làm, nàng cảm thấy khoái trá, hướng về phía Long Duệ, mặt mày hớn hở kêu.



      Long Duệ nhìn nàng tươi cười sợ tới rùng mình cái, nhưng lại dám cãi lời nàng, cẩn thận chậm rãi tới, khi còn cách nàng mấy chục li dừng lại. “, có cái gì phân phó?” lộ ra biểu tình lấy lòng, hỏi.



      Tử Tô thực hưng phấn, phải bởi vì thái độ của , mà vì ý tưởng của nàng. Nhìn thấy đến gần, nàng liền mặt mày hớn hở : “Ta quyết định ở bờ biển mở cửa hàng, buổi tối bán đồ nướng, thuận tiện bán hải sản.”



      A?! Hai nam nhân lớn quay mặt nhìn nhau, ngươi nhìn sang ta, ta nhìn sang ngươi, biết nàng như thế nào lại nghĩ ra được chủ ý này. “Mở cửa hàng? Đồ nướng? Hải sản?” Long Duệ ngây ngốc lặp lại, giống như người máy.



      Tử Tô vạn phần khẳng định gật gật đầu, hưng phấn thôi: “Ở bờ biển mở nhà hàng a, mặt hướng về phía biển, xuân về hoa nở, làm việc rất thoải mái hài lòng a, viễn cảnh mảnh tốt đẹp. Buổi tối có thể bán đồ nướng a, gia tăng thu nhập. Vì bảo đảm lợi nhuận của chúng ta, phải bắt cá cho tôi, để ta buôn bán.” Nàng nhất nhất tuyên bố đại kế của nàng, càng càng hưng phấn, nước miếng tung bay.



      Long Duệ nuốt vài ngụm nước miếng, khóc ra nước mắt, thế nhưng lại bắt cá, đường đường là Long Vương mà phải bắt cá? Tin này mà truyền ra ngoài buồn cười chết người.



      “Hảo, mẫu hậu, Bảo Bối đồng ý. Long thúc thúc, Bảo Bối đồng ý, Bảo Bối thích ý tưởng này, Bảo Bối thích. Bảo Bối còn có thể giúp mẫu hậu đuổi ngư, bắt cá, còn có thể lấy tiền lời.” Tiểu Long Nhi vừa nghe, lập tức theo lòng của nàng bay lên, cùng Tử Tô hưng phấn giống nhau.



      Tử Tô đắc ý nở nụ cười, quả nhiên con giống mẹ, mẹ con bọn họ tâm ý tương thông, khẳng định tiền đồ sáng lạn. Chỉ có Long Duệ nghiêm mặt đau khổ, chính là muốn bọn họ cùng về Long Cung, lo ăn mặc.



      “Còn có, về phần chi phí, do phụ trách, tôi có tiền.” Tử Tô cuối cùng câu, ai bảo hại mình thành như vậy? Cho nên phải gánh vác trách nhiệm.



      Long Duệ ngoan ngoãn gật đầu đáp ứng. Chưa tới hai ngày, quả nhiên mang theo tiền cùng Tử Tô, Tiểu Long Nhi đến bờ biển tìm cửa hàng, rất nhanh liền sắp xếp tốt hết thảy, chuẩn bị khai trương.



      Tiểu Long Nhi vô cùng hưng phấn, chỉ cần có thể trở lại biển, đối với kế hoạch này của mẫu hậu là toàn lực duy trì.



      Lúc này Long Duệ cùng Tử Tô bận rộn ở nhà hàng, mình ở bờ cát chơi đùa. tuy mình, nhưng Tử Tô lo lắng, bởi vì năng lực của Tiểu Long Nhi, nàng phải biết, cho nên khắp thiên hạ Tử Tô hẳn là mẫu thân có thể yên tâm về con mình nhất. lúc Tiểu Long Nhi chơi vui vẻ, cực kì cao hứng, ông lão chậm rãi tới bên người , chẳng qua ông lão này quần áo rách nát, xanh xao vàng vọt, chống gậy, hai mắt hãm sâu.



      “Tiểu bảo bảo, xin thương xót, cho ông chút đồ ăn .” biết vì cái gì, ông lão vừa thấy Tiểu Long Nhi, liền bất chấp tất cả hướng cầu xin. Kỳ dù là ai cũng hướng đứa xin cơm, ông lão này biết là mù hay là choáng váng, vẫn ngây người, thế nhưng hướng Tiểu Long Nhi xin cơm.



      Tiểu Long Nhi chơi vui vẻ, đột nhiên nghe thấy tiếng cầu xin vang lên bên tai mình, khỏi ngẩng đầu lên, thấy ông lão đáng thương. “Tiểu bảo bảo, ông đói bụng, cho ông chút đồ ăn .” Ông lão kia vẫn như cũ mặt đổi sắc đáng thướng giơ bàn tay bẩn ra trước mặt Tiểu Long Nhi.



      Tiểu Long Nhi nhìn , sau đó theo đứng dậy, hướng về phía cười ngọt ngào, nũng nịu : “Hảo, ông chờ Bảo Bối chút, Bảo Bối lấy cho ông.” xong, liền hướng nhà hàng của Tử Tô mà phóng . Ông lão liền ở tại chỗ chờ, nhìn Tiểu Long Nhi về phía Long Duệ cùng Tử Tô, mặt lộ ra vẻ thâm ý.



      “Mẫu hậu, Bảo Bối cần nước và cơm.” Vừa vọt vào nhà hàng, Tiểu Long Nhi liền hướng về phía Tử Tô kêu lên, rồi tự mình tìm đến chỗ để nước lấy chai. Tử Tô bên bận rộn, bên thuận miệng , “Bảo Bối ngươi đói bụng sao? Bên kia có cơm, ngươi ăn .” Nàng tuyệt lo lắng Tiểu Long Nhi thể tự ăn cơm, cho nên nhân tiện .



      Tiểu Long Nhi lên tiếng ‘được’, chính mình cầm cái bát, mỏ nồi cơm nấu xong ra, xới chén lớn, lại gắp thiệt nhiều đồ ăn, mới cầm nước cùng cơm hấp tấp hướng lão nhân bờ cát phóng .



      “Đây ạ.” Tiểu Long Nhi ngẩng đầu, tay bé cầm đồ ăn, tay lại cầm nước, cười tủm tỉm nhìn ông lão.



    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Bé Vivy
      darkorange;']Beta: Quảng Hằng
      Chương 121: Lão nhân thần bí


      <img class="alignnone size-full wp-image-3807" title="575" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/07/5751.jpg" width="450" height="636" />




      Chương 121



      Lão nhân thần bí



      Ông lão có chút đăm chiêu nhìn những thứ Tiểu Long Nhi cho ông, bàn tay bé đáng kia, trực tiếp vươn thẳng đến, ánh mắt chân thành nhìn ông.



      “Đây là cho ta?” ông lão bày ra bộ dáng thể tin được, thào hỏi, tựa hồ có chút thụ sủng nhược kinh, hai tay run rẩy nhận lấy.



      Tiểu Long Nhi cười tủm tỉm, bé cảm thấy ông lão trước mắt rất đáng thương a, già cả như vậy, lại có cơm ăn nhất định rất đói.”Gia gia ăn , đủ vẫn còn nữa.” Tiểu Long Nhi ngọt ngào , vui vẻ ngồi ở bờ cát, ngửa đầu nhìn ông lão.



      Ông lão gật gật đầu, cũng ngồi xuống ngay tại chỗ, khách khí vùi mặt ăn từng ngụm từng ngụm, bộ dáng lang thôn hổ yết, thập phần chật vật.



      Chỉ chốc lát sau, bát trong tay ông lão trông thấy đáy, ăn xong, ông lão còn dùng tay lau miệng chút, bộ dáng tựa hồ chưa thỏa mãn.



      Tiểu Long Nhi nghiêng đầu nhìn ông lão, thấy còn giống như chưa no, nghỉ ngơi chút, liền vươn bàn tay bé, mỉm cười ngọt ngào : “Gia gia ơi, Bảo Bối cho gia gia chén cơm nữa.”



      Ông lão cũng khách khí, trực tiếp đem chén nhét vào tay Tiểu Long Nhi, sau đó liền trực tiếp cầm chai nước suối lên uống.



      Tiểu Long Nhi hào hứng đứng lên, sinh long hoạt hổ nhắm phía cửa hàng, lúc này Tử Tô cùng Long Duệ cũng biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, vẫn như cũ bận rộn, khí thế ngất trời.



      “Mẫu hậu, Bảo Bối muốn thêm chén cơm nữa.” Tiểu Long Nhi vọt tới trước mặt Tử Tô, hỏi qua nàng, rồi mới xúc cơm.



      Tử Tô bận rộn quản , liên tục gật đầu : “Được thôi, Bảo Bối ngoan, tự ăn, tự chơi, chờ lát mẫu hậu rảnh, chơi cùng con.”



      Tiểu Long Nhi nhu thuận gật gật đầu, vội vàng chạy xúc thêm cơm, bé xúc rất nhiều, lại cầm thêm chai nước khoáng, kêu oa oa rồi xông ra ngoài. Ông lão vẫn như cũ ngồi tại chỗ đợi , ánh mắt thâm trầm vẫn chăm chú theo dõi nhất cử nhất động trong nhà hàng, vô luận là lời hay biểu tình của Tử Tô, Long Duệ cùng Tiểu Long Nhi, ông đều thấy ràng rành mạch.



      Lúc này, Tiểu Long Nhi chạy ra đưa cơm cho ông, cái miệng của ông tự giác lộ ra tươi cười. ông thực thích đứa trẻ xinh đẹp tràn ngập sức sống này, phi thường thú vị.



      “Gia gia ơi, cơm đây, nếu đủ, vẫn còn nữa.” Tiểu Long Nhi khoái hoạt đưa cơm tới trước mặt ông, nũng nịu .



      Ông lão tiện tay tiếp nhận, lúc này hề ngấu nghiến như hổ đói, mà vừa ăn vừa cùng bé chuyện : “Bảo Bối, cháu lấy cơm cho gia gia, mẫu hậu của con có biết ?” ông lão chú ý từ ngữ, cư nhiên dùng từ “mẫu hậu



      Tiểu Long Nhi cũng để ý, bé cười tủm tỉm thành thực lắc đầu, đáng : “Gia gia đừng lo, mẫu hậu biết, bất quá nếu biết, mẫu hậu giận, cũng phản đối.”



      Lão nhân gật gật đầu, tiếp tục ăn, tiếp tục uống, chỉ chốc lát sau, bát trong tay ông lại trống , nhưng lần này ông có giống lần trước ăn chưa thỏa mãn, mà là biểu tình thoải mái no nê.



      Tiểu Long Nhi biết ông rốt cuộc cũng ăn uống no đủ, vui vẻ nở nụ cười, thu dọn chén đũa, chuẩn bị đem trở lại nhà hàng.



      Lúc này, nghĩ tới ông lão lại nhìn bé, ánh mắt khôn khéo chợt lóe lên, sau đó đáng thương vô cùng : “Bảo Bối, về sau ông theo con có được ?”


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 122: Thu Lưu

      Edit : Vivy

      darkorange;']Beta: Quảng Hằng


      Chương 122

      Thu lưu

      “Mẫu hậu, mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi nũng nịu kêu to từ trung, vọt nhanh tới trước mặt Tử Tô, đứng im ngẩng đầu nhìn nàng.

      Tử Tô vừa vặn làm xong việc, nhìn thấy bộ dáng đáng của con, khỏi cười ; “Bảo Bối, làm sao vậy?”

      Tiểu Long Nhi nhìn nàng cười, sau đó hướng bàn tay bé ra ngoài, chỉ vào ông lão quần áo rách nát cách đó xa : “Mẫu hậu, Bảo Bối muốn ở cùng chỗ với ông lão kia, mẫu hậu, chúng ta lưu ông ấy lại được ?”

      A? Tử Tô nhìn theo hướng con chỉ, thấy cách đó xa có ông lão quần áo rách rưới rất đáng thương. Tiểu Long Nhi muốn lưu lại ông lão đó?

      “Bảo Bối, được.” Long Duệ biết từ lúc nào làm xong việc, đến bên cạnh bọn họ, vừa nghe thấy Tiểu Long Nhi muốn lưu lại ông lão xa lạ, liền cự tuyệt.

      Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi nhìn , vì sao muốn cự tuyệt.

      “Long thúc thúc, tại sao thể?” Tiểu Long Nhi mất hứng bỉu môi, trừng mắt nhìn .

      Long Duệ trong lòng thầm than tiếng, thế nhưng lại đắc tội với con mình. Cho dù như vậy, cũng thể đồng ý. Vì thế, ngồi xổm xuống, ôn hòa : “Bảo Bối con thử nghĩ xem, con cùng ta giống nhau, phải là người bình thường đúng ? Ta ở nhà vẫn là người bình thường, còn con ở nhà mỗi ngày đều biến thân thành rồng, nếu trong nhà xuất người lạ biết chuyện, con hù chết người ta đó. Cho dù dọa chưa chết, ông ta có thể làm lộ chuyện, đến lúc đó, chẳng những người khác muốn bắt con, mà ngay cả mẫu hậu của con cũng bị bắt. Cho nên, chuyện nguy hiểm như vậy, Long thúc thúc thể đồng ý.”

      vừa dứt lời, Tử Tô liền gật gật đầu, Bảo Bối của nàng nếu là người bình thường sao, nhưng thực tế phải vậy, nàng thể mạo hiểm, thể để mất Tiểu Long Nhi.

      “Bảo Bối, mẫu hậu đồng ý với Long thúc thúc, chúng ta thê lưu lại ông lão đó.” Nàng nhẫn tâm cự tuyệt mong muốn Tiểu Long Nhi, dù trước đây Tiểu Long Nhi cầu gì nàng đều có thể đáp ứng, nhưng tại việc này có thể đem đến nhiều rắc rối cho họ, nàng thể chấp nhận được.

      Tiểu Long Nhi phi thường mất hứng, vốn nghĩ rằng mâu hậu đồng ý, nghĩ tới, mẫu hậu liền câu cự tuyệt. Nó cam lòng, nghĩ ngợi lát rồi cam đoan : “Mẫu hậu, về sau Bảo Bối dù ở nơi nào cũng biến thân, ngoan ngoãn, mẫu hậu cho ông ấy lưu lại nha, mẫu hậu?”

      Nó ngẫm nghĩ, cảm thấy ông lão này rất đáng thương, gần đất xa trời, lại phải lang thang sống cảnh màn trời chiếu đất, có thượng đốn hạ đốn, đáng thương a. Vì thế, nó cũng bày ra bộ dáng đáng thương.

      Tử Tô khó xử, nhìn thấy biểu tinh của con, nàng cảm thấy mình rất nhẫn tâm, đáng lẽ nên cự tuyệt cầu của con. Nhưng lời của Long Duệ phi thường có đạo lý, nàng thể coi trọng.

      được, Bảo Bối, nếu là có ngày con cẩn thận lỡ quên sao? Chưa kể mẫu hậu phải trông coi nhà hàng, muốn chúng ta bắt cá, con thử nghĩ xem, nếu chúng ta bắt hơn mấy trăm kí cá, ông lão này nghĩ thế nào? Nếu ông ấy nghi ngờ rồi phát giác ra điều gì, hậu quả rất nghiêm trọng. Phải rồi, con còn chưa biết, người ở lại đây, mà cùng Long thúc thúc quay về Nam Hải long cung. Còn nếu con muốn lưu lại ông lão kia, Long thúc thúc phản đối.” Long Duệ vốn định nghiêm túc chuyện, sau lại càng càng nhướng đuôi lông mày, là đại ngu ngốc, như thế nào nghĩ tới điểm này, vừa rồi c phản đối cái gì biết, trực tiếp đồng ý là được, như vậy ngày bọn họ cùng quay về long cung còn xa đúng ? Long Duệ tự mắng mình là đầu heo, thế nhưng lại có mưu kế tốt mà biết lợi dụng.

      Chính là, lời của lập tức nổi lên tác dụng. Tử Tô tuy rằng bởi vì lời mà phải trợn mắt nhìn , nhưng lại hoàn toàn đồng ý với lời của , kiên quyết cự tuyệt cầu của Tiểu Long Nhi.

      “Bảo Bối, Long thúc thúc đúng, mẫu hậu thể cho ông lão đó ở cùng chúng ta. Mẫu hậu có thể nhờ Long thúc thúc cho ông ấy ít tiền, giúp cho ông ấy có cuộc sông đầy đủ, con thấy thế nào?” Nàng suy nghĩ, rồi ôn nhu .

      Tiểu Long Nhi nghiêng đầu nghĩ ngợi, cảm thấy mẫu hậu cùng Long thúc thúc cũng đúng, khi bé vừa định gật đầu đồng ý với mẫu hậu, thanh già nua sát nhập vào cuộc chuyện của bọn họ.

      “Van cầu các người, xin thương xót, lưu lại lão già này . Ta mang phiền toái đến cho các người, ta làm việc, ta ăn nhiều, ta còn có thể trông Bảo Bối giúp các người, các người hãy thu nhận ta .” biết từ khi nào, ông lão kia cư nhiên thần biết quỷ hay đến gần bọn họ, bộ dáng đáng thương hướng bọn họ khẩn cầu.

      Long Duệ cả kinh, cư nhiên phát ông lão này đến đây lúc nào, càng biết ông lão nghe được bao nhiêu những lời họ . khỏi nheo mắt, ánh nhìn nguy hiểm đánh giá ông lão này.

      Chính là, liếc mắt cái liền xem thấu, ông lão này chỉ là người bình thường thể bình thường hơn, hơn nữa còn gần đất xa trời.

      Tử Tô có chút khó xử, nàng vừa nhìn thấy ông lão đáng thương này liền động lòng, nàng cũng có cha có mẹ, nhìn ông lão trước mắt tuổi tác còn lớn hơn cha mẹ mình mà phải ăn xin, nàng thấy rất khó chịu. Nếu tại mà đứng trước mặt là cha mẹ mình, làm con như nàng trong lòng vô cùng khổ sở.

      Tiểu Long Nhi sôi nổi chạy đến bên người ông lão, hướng cười tủm tỉm : “ông à, mẫu hậu lưu ông lại, Bảo Bối rất thích ông.” Tiểu Long Nhi cũng cảm giác được mẫu hậu đổi ý, khỏi vui vẻ nở nụ cười.

      Long Duệ ra lời, chỉ cảnh giác nhìn ông lão trước mắt, Tử Tô suy nghĩ, cuối cùng hạ quyết tâm, nàng vẫn thể nhẫn tâm được, nếu lòng của nàng tàn nhẫn chút, như vậy lúc trước nàng sớm đồng ý cho Long Triệt tiTrân Châu rồi, hoặc nàng sớm là tân nương của Long Triệt, chứ phải bởi vì cắn rút lương tâm mà chạy trốn.

      “Ông hãy ở lại , chúng ta chăm sóc ông. Chúng ta bạc đãi ông, cũng bắt ông làm việc.” Nàng cuối cùng vẫn là đồng ý. Nếu lòng người khó lường, nàng tin tưởng năng lực của Long Duệ cùng Tiểu Long Nhi đủ cho bọn họ chạy trốn đến nơi hoang vắng để sinh sống. Nhưng chuyện này tốt nhất nên xảy ra.

      Tiểu Long Nhi cùng ông lão nghe vậy, lập tức mặt mày hớn hở, già trẻ cực kì vui vẻ, mà Long Duệ vẫn như cũ lo lắng.

      Sau khi quyết định lưu lại ông lão đáng thương, Tử Tô cùng Long Duệ tạm thời kết thúc công việc, vội vàng ăn cơm, ăn xong liền mang theo Tiểu Long Nhi cùng ông lão về nhà, giúp ông lão tắm rửa phen, việc này tất nhiên là của Long Duệ, kết quả, Long Duệ tức giận sắc mặt phi thường khó chịu, đối với ông lão kia cũng chút hòa nhã. Ai bảo ông lão vừa thối vừa bẩn, chỉ giúp tắm rửa, lại còn phải hầu hạ ông lão này. Mà hai người quyết định thu nhận ông lão này là Tử Tô cùng Tiểu long Nhi lại làm như liên quan, đặc biệt là Tử Tô, nàng trừ bỏ mua mấy bộ quần áo với đồ dùng cá nhân cho ông lão, những việc khác đều giao cho . Mà Tiểu Long Nhi lại còn trước mặt cùng sau, nhìn chăm sóc ông lão.

      Điều Long Duệ bực nhất chính là, buổi tối cư nhiên phải ngủ cùng ông lão kia.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Vivy
      ']Beta: Quảng Hằng
      Chương 123: Đột biến


      Chương 123

      Đột biến

      Mặc dù Long Duệ muốn, nhưng việc ngủ cùng lão nhân kia rốt cuộc cũng trở thành , chả lẽ để lão nhân đó ngủ cùng Tiểu Long Nhi và Tử Tô?

      Lão nhân kia lại ngại, ngược lại đối với lộ ra tươi cười mang theo ý vị thâm trầm, làm Long Duệ trong lòng căng thẳng sợ hãi, ngăn được bản thân tự miên man suy nghĩ. Ai biết lão nhân này có phải là đồng tính luyến ái hay ? Nếu nửa đêm lão ấy biến thái động tay động chân với biết làm sao?

      Đêm đó, Long Duệ chết sống chịu ngủ cùng lão nhân kia, bản thân ngủ sô pha, dáng người c lớn nằm cuộn mình cách đáng thương trong sô pha, mong có thể thoải mái chút.

      Lão nhân cười đắc ý, ông mới muốn ngủ cùng tiểu tử thối này, tiểu tử này được tiện nghi còn khoe mã, rất đáng giận.

      Long Duệ đáng thương ngày hôm sau rời giường phát mình biến thành con gấu trúc, chỉ vì buổi tối ngon giấc, phải bị lão già kia đánh lén, mà do sô pha quá , hằng đêm đều ngủ phòng mình, giường êm chăn ấm, giờ phải ngủ sô pha, làm sao có thể ngủ ngon được?

      còn phải rời giường làm bữa sáng, hầu hạ ba người kia. Tưởng tượng đến đây phát điên, nhưng lại dám làm, bởi vì sợ Tử Tô.

      Bí mật này rất nhanh liền bị lão nhân kia biết được. Chỉ thấy lão nhân nhìn cười hắc hắc ngừng, giống như nắm được bí mật kinh thiên động địa.

      Tiểu Long Nhi đối lão nhân tốt nhất, bởi vì lão nhân này là nó đem về, cho nên Tiểu Long Nhi đối với lão nhân bảo vệ có thừa, thập phần chiếu cố, tựa như đối với gia gia của mình.

      “Gia gia à, hôm nay tụi con tới cửa hàng, gia gia muốn ở lại trong nhà hay là cùng tụi con?” Tử Tô vừa ăn bữa sáng vừa hỏi, nàng học Tiểu Long Nhi kêu lão nhân là gia gia.

      Lão nhân còn chưa trả lời, Long Duệ giành đáp trước: “Ông ấy đương nhiên là theo chúng ta.” mới cần lão nhân này ở lại trong nhà, nếu lão ta là trộm, trộm sạch hết tiền bạc trong nhà làm sao? Tâm tư của Long Duệ chính là như vậy.

      “Ta cùng các người, nếu trưa đến ta có cơm ăn.” Lão nhân như thế nào lại biết tâm tư của tiểu tử Long Duệ này? Lão chẳng qua là ra mà thôi. Nhưng trong lòng oán hận nghĩ, tiểu tử thối này cũng dám hoài nghi lão tử, về sau nhất định phải dạy dỗ lại.

      Lúc này Tiểu Long Nhi thấy lão nhân vậy, vừa cắn miếng bánh mì, vừa hướng lão nhân cười tủm tỉm nũng nịu : “Gia gia à, bằng cục cưng ở nhà với gia gia, sau đó buổi trưa kêu Long thúc thúc nấu cơm cho chúng ta.”

      Nhìn thấy Tiểu Long Nhi còn nhưng lại săn sóc mình, lão nhân thiếu chút nữa rơi lệ, cảm động vô cùng. Vừa định mở miệng khen ngợi, lại thấy Long Duệ chết tiệt mở to hai mắt phản đối.

      được, các người già trẻ ở nhà, chúng ta làm sao có thể yên tâm? Nếu cẩn thận bị thương, hoặc là kẻ cắp biết người lớn ở nhà, xông tới đối phó với già trẻ các người làm sao?” Long Duệ để hai người phản bác, đem tình ra cách phi thường nghiêm trọng.

      Lão nhân cùng Tiểu Long Nhi khỏi nhìn với ánh mắt phẫn nộ, hai người bọn họ có yếu ớt như vậy? Hai người bọn họ kém cỏi như vậy? Là đối tượng để kẻ cắp đả đích? Bọn họ tốt xấu gì cũng là lão Long với tiểu Long, đối phó với loại trộm cắp kia dễ như ăn bánh.

      Long Duệ nhìn thấy ánh mắt hai người bọn họ có chút phẫn nộ, cố gắng đáp trả lại. Ai sợ ai a? cũng có mắt, cũng có thể trừng mắt nha.

      Lúc này, Tử Tô nãy giờ gì chỉ im lặng suy nghĩ, rốt cuộc hạ quyết tâm, nàng cảm thấy Long Duệ đúng, nàng lo lắng lão nhân ở nhà mình, nếu thêm Tiểu Long Nhi, nàng lại càng thể yên tâm. Cho nên, cuối cùng nàng : “Gia gia theo tụi con , là có cơm ăn, hai là tụi con cũng có thể chăm sóc gia gia, gia gia cũng buồn.”

      Long Duệ thực vừa lòng, đương nhiên chỉ có cảm thấy vậy, mà lão nhân cũng thực vừa lòng. Lão cần ở nhà, lão phải theo bọn họ ra ngoài, vì lão muốn ở cùng chỗ với Tiểu Long Nhi.

      Ăn bữa sáng xong, Long Duệ tự nhiên trở thành cu li, làm xong bữa sáng lại phải rửa chén, sau khi thu dọn sạch , mới cùng mọi người ra cửa.

      Lần này là ngồi xe taxi. So với pháp thuật của bọn họ mà phải di chuyển bằng những phương tiện như thế này là buồn cười, nhưng lại thể bay, đến đường cùng đành phải ngồi xe taxi.

      Cũng may là quá xa, khoảng hai mươi phút liền tới bờ cát. Bốn người xuống xe, buổi sáng trừ bỏ có số ít người đường, và lão nhân ngồi, cho nên buổi sáng buôn bán tốt lắm, bình thường là từ giữa trưa đến chiều tối mới đông đúc, cho nên Tử Tô ngồi mình ở nhà hàng trong khi Long Duệ bắt cá.

      Sau khi mở cửa nhà hàng, Tiểu Long Nhi liền kéo lão nhân ra bờ biển chơi, già trẻ vô cùng cao hứng, còn Long Duệ bị Tử Tô đuổi xuống biển bắt cá.

      Tiểu Long Nhi muốn xuống biển chơi, nhưng bởi vì lão nhân bên cạnh, cho nên nó thể , liền đứng ở bờ biển nghịch cát. Lão nhân cũng đứng cùng nó, khuôn mặt già nua tràn ngập ý cười

      Lão lòng rất thích Tiểu Long Nhi này, thiện lương, đáng , thông minh, tuy còn nhưng thấu hiểu suy nghĩ của người khác, vị mẫu hậu nhân loại của cũng là người như vậy. Lão nghĩ đến đây liền mỉm cười.

      Lúc này, Tiểu Long Nhi chơi đùa, đột nhiên kỳ quái hướng lão tức giận : “Gia gia, tại sao có con cá chết? Di, còn có tôm nữa, nhiều nha, nước biển cũng nóng à.”

      Lão nhân tuyệt để ý, chỉ mỉm cười nhìn nó, thuận miệng : “Bảo Bối, đây là tượng bình thường, ít tôm cá chết rất bình thường, nước biển sau khi hấp thụ nhiệt của mặt trời nóng lên.” Lão nghĩ Tiểu Long Nhi biết điều này, liền giải thích.

      Tiểu Long Nhi nhìn thấy dưới chân mình vài con cá con tôm chết, xung quanh còn nhiều hơn, trong lòng cảm thấy bất an cách kì lạ, hơn nữa hôm nay nóng quá, khí thực khó chịu, có loại cảm giác như giông bão tới.

      phải đâu, Bảo Bối cảm thấy có gi đó đúng, rất bình thường, cá tôm chết nhiều lắm. Hơn nữa Bảo Bối có cảm giác thoải mái, có điểm bất an.” Tiểu Long Nhi rầu rĩ , muốn nghịch nước tiếp nữa, chỉ đứng nhìn bốn phía, ngắm biển rộng mênh mông. Trong lòng nó cảm thấy bất an mãnh liệt, lại bồi hồi lâu. Vừa rồi ở nhà có gì nhưng sau khi tới bờ biển cảm giác này lai từ từ xuất .

      Nghe thấy lời củaTiểu Long Nhi, lão nhân mới chú ý, quả nhiên nhìn thấy dưới chân có ít tôm cá chết, bốn phía cũng vậy. xem thôi, vừa nhìn đến lão khỏi nhướng mày, trong lòng thực cảm thấy, tựa hồ có nguy hiểm gần kề. định thần nhìn lại, sắc mặt lão càng ngày càng nghiêm trọng. cuối cùng lão đem tầm mắt dời đến mặt biển, ánh mắt thâm thúy tựa hồ nhìn thấy đáy biển, chỉ chốc lát sau, lão liền há hốc miệng, thần sắc bối rối.

      “Bảo Bối mau, mau rời khỏi nơi này.” Lão nhân lập tức quản mình tuổi già sức yếu, trong nháy mắt ôm Tiểu Long Nhi vào lòng, nhanh chóng chạy tới dãy hàng quán ven biển. lão muốn tìm Tử Tô, sau đó lập tức đưa nàng đến chỗ an toàn.

      “Gia gia, làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?” Tiểu Long Nhi thấy biểu tình của gia gia có vấn đề, lập tức kêu lên. Biểu tình của gia gia cho nó biết có chuyện xảy ra. Cảm giác của nó chắc chắn sai.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :