1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      font-family:verdanafont-size:medium;']Edit: Quinn
      font-family:verdana font-size:medium;']Nguồn: http://cungquanghang.wordpress.com/
      font-family:verdana font-size:medium;']
      Chương 82:

      Quỳ cầu ở lại

      “Van xin các ngươi, làm ơn cho ta gặp Long Hậu , ta có việc gấp cần gặp nàng, làm phiền các ngươi thông báo tiếng, van xin các ngươi.” Trân Châu thấp giọng cầu xin, bộ dáng và vẻ mặt trông đáng thương.

      Bọn thị vệ hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng thấy nàng rất đáng thương, chỉ là bọn họ thể thông báo, bọn họ thể làm chủ được. Cho nên bọn họ cương quyết lắc đầu đồng ý.

      Nước mắt Trân Châu rơi xuống, trong giờ phút này tia hy vọng cuối cùng cũng tan biến, nàng ăn khép nép đến cầu xin nàng ta, lại hoàn toàn vô ích.

      “Long phi……..” Lúc này đám cung nữ đuổi tới, nhìn thấy bộ dáng cầu xin của nàng, khỏi cảm thấy đau lòng, thương tiếc kêu lên.

      Trân Châu nhìn bọn họ lắc đầu, cái gì cũng , thất vọng chuẩn bị muốn trở về, nàng quá ngây thơ rồi, khờ dại. Nàng trông chờ cái gì? trong chờ cái gì chứ?

      lúc mọi người đều thông cảm đồng tình với nàng, muốn dìu nàng trở về, đột nhiên trong tẩm cung bước ra cung nữ, cung kính sau lưng Trân Châu.

      “Long phi, Long Hậu cho mời người vào.”

      Thân thể Trân Châu run lên, dám tin vào tai mình, lập tức xoay người lại, dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía cung nữ lên tiếng mời mình vào. Nàng….nàng….nàng cái gì?

      Cung nữ kia dường như hiểu được suy nghĩ trong đầu nàng, mỉm cười tiếp: “ Long phi, Long Hậu biết ngài muốn tới gặp người, cho nên mời ngài vào. Vì vậy, xin mời Long phi cùng nô tỳ vào.” xong, nghiêng người tránh sang bên, hướng nàng làm động tác mời, sau đó chính mình liền vào.

      Trân Châu giật mình, sau đó cảm thấy có chút vui sướng, để ý đến mọi người vội vàng tiến bước theo cung nữ  kia vào, liền thấy tẩm cung này hoàn toàn khác xa với những tẩm cung khác, xanh vàng rực rỡ ấm áp hơn rất nhiều, lụa trắng tung bay, khắp nơi đều thoang thoảng hương hoa, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp mọi nơi.

      “Xin chào, mời ngồi.” Lúc này Tử Tô ngồi cái ghế to, mặc váy ngủ, cười tủm tỉm khi nhìn thấy nàng vào.

      Trân Châu vừa nhìn thấy nàng, liền lập tức cung kính hành lễ: “Trân Châu tham kiến Long Hậu, Trân Châu quấy rầy Long Hậu nghỉ ngơi, xin Long Hậu tha thứ.” xong, vẻ mặt của nàng lại nhuốm bi thương.

      ra Tử Tô vốn có nghe được động tĩnh ở ngoài cửa, lúc muốn vào giấc ngủ, đột nhiên nghe Tiểu Long Nhi tức giận kêu to, với mình là bên ngoài có người tìm.

      Tính hiếu kỳ của nàng trỗi dậy, liền ra lệnh cho cung nữ ở tẩm cung bồi qua đêm, ra ngoài thăm dò tình hình, thế nên mới biết ra người tìm mình chính là người mà mình gặp lúc chiều, vẻ mặt u buồn - mỹ nữ Trân Châu.

      “Ngồi , cần khách sáo, nàngcó chuyện gì cứ việc , nếu ta có thể giúp được nhất định giúp.” Tử Tô hòa nhã , biết khuya như vậy mà còn đến tìm mình việc chắc chắn đơn giản, khẳng định là có chuyện muốn đến cầu xin mình.

      Trân Châu chần chờ chút, bất an nhìn nàng, sau đó lại cúi đầu, dũng khí vừa rồi sớm biến mất còn dấu vết, tại đối mặt với tình địch của mình, ngược lại nàng cảm thấy có chút khó khăn khi mở miệng.

      Tử Tô thấy nàng do dự liền mỉm cười động viên: “ sao đâu, cứ , nếu chúng ta cùng ở tại Long cung này, quan tâm đến nhau cũng là chuyện nên làm, hôm nay ta giúp nàng, chừng ngày nào đó ta cũng cần giúp đỡ của nàng.”

      Lời nàng vừa ra, lập tức khuyến khích Trân Châu, vì thế nàng nhìn Tử Tô, chân thành thỉnh cầu: “Long Hậu, Trân Châu chưa từng nghĩ qua cùng người tranh giành thứ  gì cả, cái gì Trân Châu cũng muốn, cái gì Trân Châu cũng cầu, Trân Châu chỉ muốn cả đời có thể vĩnh viễn ở lại Đông Hải Long cung, hầu hạ người và Long Vương, bất luận là làm nô tỳ cũng được, Trân Châu muốn rời khỏi Long cung, xin Long Hậu hãy cho ta ở lại.” xong liền quỳ xuống trước mặt Tử Tô, nước mắt rơi như mưa.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi

      Chương 83: Hảo ý

      Tử Tô rất là ngạc nhiên, nàng tại sao cảm thấy dường như là nàng ta đề phòng mình? Nàng chưa từng có qua như vậy, có làm chuyện như vậy đâu.

      “Nàng mau đứng lên, xảy ra chuyện gì ? Mau cho ta biết? Ai muốn đuổi nàng a?” Nàng vội vàng từ ghế đứng lên, vôi vã bước đến nâng Trân Châu đứng dậy, cau mày vội vàng hỏi

      Nàng cũng chưa làm ra chuyện gì? Tại sao ấy tranh với mình? Tranh cái gì a? Nàng thực thể hiểu nổi, muốn làm cho .

      Trân Châu được nàng nâng đứng dậy, nước mắt mặt vẫn rơi như hoa mưa, điềm đạm đáng , nguyên lai vẻ mặt u buồn càng thêm làm cho người ta tâm động, thương tiếc .

      “Long Hậu, Trân Châu van cầu người, hãy để cho Trân Châu ở lại , Trân Châu làm nô tỳ cũng được, chỉ cần đuổi Trân Châu .” Nàng đứng lên, vẫn đau khổ cầu xin , dáng vẻ vô cùng đau khổ.

      Tâm của Tử Tô nhói đau. ra cảm giác bị người oan uổng thực khó chịu, nàng thực chưa từng cầu gì với Long Triệt, nhưng là nàng......

       “Là Long Triệt muốn đuổi nàng sao? Yên tâm , ta cùng ấy chuyện chút, cho nàng , nàng trở về nghỉ ngơi cho tốt, việc này ta đến giải quyết.” Nàng mỉm cười nhìn Trân Châu , ngay cra trong mắt cũng thoáng cười..

      Trân Châu nhìn nàng, vô cùng do dự, có chút thể tin được, nhưng là nàng cầu cũng cầu, chuyện tới nước này, đành phải từng bước tính từng bước .

      “Trân Châu cảm tạ Long Hậu, Trân Châu kiếp này làm trâu làm ngựa nhất định báo đáp Long Hậu .” Nàng cảm động đến rơi nước mắt , tất cung tất kính hướng Tử Tô hành đại lễ.

      Tử Tô giúp đỡ nàng, vội hỏi: “ cần như vậy, ta cần nàng báo đáp gì cho ta, nàng cũng là toàn tâm toàn ý vì Long Triệt, tâm tư của nàng ấy thể cần, người tốt như nàng làm sao tìm. Nàng cứ yên tâm , ta đến với ấy, để nàng rời khỏi nơi này . Được ?”

      Trân Châu hoang mang ngừng gật gật đầu, Long Hậu như vậy , nàng nào dám nghi ngờ? Đành phải yên bất an chờ đợi tin tức. Vì thế, nàng cảm kích :“Cám ơn Long Hậu, Trân Châu quấy rầy Long Hậu nghỉ ngơi, Trân Châu ngày khác lại đến đáp tạ.” xong, lại hướng nàng chậm rãi hành lễ, thế này mới theo cung nữ trở về cung của mình.

      Tử Tô bất đắc dĩ nhìn bóng dáng nàng rời , nàng xấu xa đến như vậy sao? Tai sao nàng lại có cảm giác khi ở đây, nàng biến thành người phụ nữ tốt như thế này?

      Trân Châu vừa từ tẩm cung ra, các cung nữ của nàng liền nhanh chóng xông tới, lo lắng thôi nhìn nàng, các nàng vừa rồi lo lắng đề phòng lâu, nay thấy nàng việc gì, thở dài nhõm hơi.

      “Long Phi, như thế nào ?”

      “Long Phi, Long Hậu như thế nào?”

      ......

      Mọi người thất chủy bát thiệt??? hỏi, đều đặc biệt sốt ruột, đặc biệt bất an, ai cũng muốn biết kết quả lập tức.

      Trân Châu cảm động thôi, vội vàng :“ có việc gì , Long Hậu đồng ý rồi, ta có thể ở lại .”

      Lời của nàng vừa thốt ra, chúng các cung nữ tâm bất an rốt cuộc thả lỏng, ôm lấy nàng cùng nhau trở về tẩm cung.

      Tử Tô suốt đêm thể nào ngủ an giấc, nghĩ đến chuyện của Trân Châu, trong lòng thực thoải mái.

      Ngày thứ hai, Long Triệt đến, Tử Tô liền nhìn :“Long Triệt, tôi muốn được làm bạn với Trân Châu, hãy cho ấy ở lại .”

      Long Triệt nghe vậy, thoáng ngạc nhiên, lập tức hiểu được ý tứ của nàng, khuôn mặt tuấn tú nhất thời đỏ ửng, rất là chật vật, trong lòng lại là ảo não, nhưng hờn giận.

       “Được, cứ theo ý của em.” nhìn nàng ôn hòa , mọi chuyện ngàn y trăm thuận, chỉ cần nàng cao hứng, cái gì đều đáp ứng nàng.

      Tử Tô nghe xong, thở dài nhõm hơi to, khỏi lộ ra tươi cười, tâm cũng buông lỏng.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi

      Trân Châu rốt cục được giữ lại, nguyên nhân đương nhiên là bởi vì Tử Tô, nếu Tử Tô cam đoan, nàng sớm bị tiễn bước .

      “Chúc mừng Long Phi.” Chúng các cung nữ kìm lòng đậu hướng nàng chúc mừng, chẳng những địa vị được bảo toàn mà mọi thứ cũng vẫn như cũ, chẳng qua thiếu Long Vương tới chơi.

      Trân Châu cũng có ý cười, vẫn như cũ chau mày, vẻ mặt u buồn, có mừng rỡ, có cao hứng, bộ dáng so với Lâm Đại Ngọc còn muốn ưu sầu hơn.

      Nàng nợ Tử Tô ân tình, theo lí là nên vô cùng cảm kích mới đúng, nhưng tâm nàng tại lại thập phần khổ sở, người nam nhân mà nàng quý, chỉ chia sẻ cho người khác, mà điều quan trọng hơn là luôn xem nàng. Tuy rằng Long Triệt chưa bao giờ nàng, gần nhất chỉ là thích mà thôi, thích chính mình thiện lương, u buồn, cũng vẫn chỉ có vị Long Phi là nàng, chưa bao giờ có nữ nhân khác.

      Nay đột nhiên xuất vị Long Hậu, hơn nữa hề quan tâm đến nàng, hề đối tốt với nàng. Điều này làm cho nàng làm sao thương tâm, làm sao đau lòng? Nàng bây giờ tựa như gốc cây mất chăm sóc thương , héo tàn linh, tịch mịch.

      Chúng cung nữ thấy nàng đáp lời, vội vàng thu hồi tươi cười, thối lui đến bên, dám quấy rầy suy nghĩ của nàng.

      Trân Châu kỳ chính chỉ là trân châu tinh tu luyện ngàn năm, nàng luôn luôn ở trong vỏ sò của mình tu luyện, vô tình bị đồng loại trân châu tinh khác đố kị, mà cố ý phá vỡ vỏ sò của nàng, cho nên nàng chỗ cư trú, lại thể tu luyện, người yếu đuối thiện lương như nàng, sau khi biết được bị đồng loại hại, nàng vô cùng đau buồn và thương tâm, mất vỏ sò, nàng yếu đuối vất vưởng.

      May mắn, lúc ấy trong lúc vô tình được Long Triệt phát , lại bị vẻ đẹp thiện lương vô tội của nàng, sắc đẹp thánh khiết u buốn của nàng hấp dẫn, nên đem nàng mang về Long Cung, phong làm Long Phi.

      Ngày đêm gần gũi, Long Triệt lại vô cùng soái khí, ôn nhu, thân phận vương giả, dần dần, Trân Châu thể tự kềm chế, bất tri bát giác thương Long Triệt, cam tâm tình nguyện làm nữ nhân sau lưng có tiếng tăm gì.

      Cho đến, Tử Tô xuất .

      Lúc này, Tử Tô nghĩ đến Trân Châu, nàng đối với nữ nhân này cũng chưa hiểu biết gì cho lắm, nhưng nàng cảm thấy nàng ta thực yếu ớt, tựa như cành hoa mỏng manh, cần người che chở cần người bảo hộ, đặc biệt có thể làm cho nam nhân phát ra ý muốn nguyện ý bảo vệ nàng, còn nữ nhân khi nhìn thấy nàng cảm giác đồng tình. Mà nàng có loại cảm giác này.

      Tiểu Long Nhi cùng Long Triệt ra ngoài, biết làm sao, tại ở tẩm cung cũng chỉ có nàng cùng các cung nữ. Long Cung khi ở lâu, liền còn cảm giác thú vị như lúc ban đâu nữa. Rộng lớn như thế nhưng chỉ có vài nơi, ngoài chính cung dùng ngọ thiện, hoa viên, núi giả, cung điện, vốn còn nơi nào để . Phong cảnh cũng khác với nhân gian, nhân tình cũng như thế. Nhân gian muốn đâu , thích ăn gì ăn, mỗi ngày luôn có những điều mới lạ, nhưng ở nơi  này được. Ngoài thức ăn, những thứ khác tẻ nhạt nhàm chán.

       Lúc này, các cung nữ bên người nàng cũng nhìn ra nhàm chán của nàng, cho nhau nhìn nhau liếc mắt cái, liền hiến kế :“Long Hậu, nếu cảm thấy buồn, ra bên ngoài dạo chút .” Trong cung đây là việc của cung nữ nên làm, luôn suy nghĩ tìm cách mới lạ cho chủ nhân vui.

      Tử Tô nghĩ nghĩ, gật gật đầu. Chậm rãi đứng dậy, cung nữ bên vội vàng tiến lên đỡ lấy nàng, để nàng phía trước. Nàng vẫn mặc trang phục như cũ, từ bắt đầu mới mẻ, vui mừng, nhiệt tình thương, đến bây giờ thói quen. Bất quá mỗi ngày bị cho rằng mĩ mĩ , lòng người tình cũng tốt rất nhiều.

      dạo vòng quanh cung điện lát, nàng đột nhiên nhớ tới người.“Hay chúng ta tìm Trân Châu , cũng biết nàng thế nào ? Có phải buồn giống như ta hay .”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi

      #ffcc00;']Chương 85: Trở thành bạn tốt

      ']Kỳ , khi Tử Tô đưa ra này đề nghị, làm cho các cung nữ chấn động, bởi vì phi tử có thể cùng hòa bình ở chung cũng nhiều, hơn nữa Long Hậu vẫn là tự mình đến, các nàng liền càng cảm thấy kinh ngạc .

      ']“Làm sao vậy?” Tử Tô sau khi đưa ra đề nghị như vậy, tự mình cảm thấy mình làm thế là sai, chưa kịp đắc chí, lại phát sắc mặt các nàng rất kỳ quái, khỏi tò mò hỏi.

      ']Các cung nữ khỏi đối mặt nhìn nhau, trong lòng biết nàng hiểu quy củ, lại càng hiểu được những lý do như thế này. Cho nên, các nàng dám , cũng dám ngăn cản.

      ']Tử Tô cảm thấy thể hiểu nổi, nghĩ nghĩ, liền cảm thấy có thể là bởi vì hai nữ nhân cùng chung nam nhân, cho nên nếu ở cùng chổ khả năng khỏi có chút kỳ quái .

      '] “Ta muốn gặp nàng, các ngươi dẫn ta .” Nàng vẻ mặt tươi cười, cầu . Nàng bây giờ còn có cảm thấy có cái gì đúng, bởi vì nàng cùng Long Triệt còn có ngủ cùng nhau, càng có kết hôn, chính là luyến ái, đúng, chính là luyến ái, ở trong lòng thầm mến nhau mà thôi.

      ']Các cung nữ thấy nàng kiên trì, đương nhiên cũng thể ngăn cản, liền vội vàng đem nàng đưa đến hậu cung, thất quải bát loan tới phía trước cửa tẩm cung.

      '] “Long Hậu muốn gặp Long Phi, các ngươi hãy vào thông báo tiếng.” Các cung nữ vốn định trực tiếp xông vào, nhưng bị Tử Tô ngăn cản hạliền lễ phép đối thủ vệ các cung nữ , ngoài cửa tẩm cung của Trân Châu có thị vệ.

      ']Các cung nữ giữ cửa tất cung tất kính sau khi hướng Tử Tô hành lễ, dám có chút chậm trễ, vội vàng chạy vào, thông báo tin tức Long Hậu đến.

      ']Chỉ thấy bên trong lập tức truyền đến tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó Trân Châu cùng các cung nữ liền xuất ở trong tầm mắt của nàng, sau khi nhìn thấy quả đúng là nàng, liền tất cung tất kính hướng nàng hành lễ.

      ']“Trân Châu thỉnh an Long Hậu.” Trân Châu cung kính , chậm rãi hành lễ.

      ']“Nô tỳ thỉnh an Long Hậu.” Ngay sau đó các cung nữ phía sau nàng cũng đồng thanh .

      ']“Nô tỳ thỉnh an Long Phi.” Các cung nữ phía sau Tử Tô cũng chậm rãi hướng Trân Châu hành lễ.

      ']Tử Tô bị lễ tiết các nàng làm cho cảm thấy phiền toái, vì thế vội lôi kéo tay của Trân Châu cười : “Ta nhàm chán, cho nên lại đây tìm nàng dạo, tâm lát, biết nàng có rảnh ?”

      ']Trân Châu nghe vậy, kinh ngạc nhìn nàng, vạn vạn thể tưởng được nàng tìm đến mình, nhất là vì nhàm chán, cho nên mới lại đây. Lập tức, vội vàng bối rối :“Có rảnh, có rảnh, Long Hậu, Trân Châu có rảnh, Trân Châu cùng người .”

      ']“Cám ơn muội.” Tử Tô chân thành , nắm tay nàng, cùng nàng cùng nhau vào tẩm cung, đây cũng là lần đầu nàng đến tẩm cung khác, nên khỏi có chút tò mò.

      ']Nhưng mà, theo nàng thấy, tẩm cung của Trân Châu chỉ có hơn so với nàng nhiều, mà phòng ốc cũng xinh đẹp xa hoa, lộng lẫy như phòng của nàng.

      '] “Các ngươi mau đem thức ăn, nước uống lên đây .” Ngồi xuống, Tử Ttô liền khách khí với các cung nữ bên cạnh mình, vừa ăn vừa uống vừa chuyện phiếm là hưởng thụ tốt nhất .

      ']Các cung nữ nghe vậy, vội vàng chạy , chỉ chốc lát sau, liền mang đến cho các nàng nhiềuthức ăn , nước uông bày đầy khắp bàn.

      ']Tử Tô quấn quýt lấy Trân Châu, nghe nàng kể chuyện xưa ở đáy biển, chờ Trân Châu xong, nàng cũng bắt đầu kể những câu chuyện huyền thoại ở nhân gian, hai người trò chuyện, khí liền hòa hợp rất nhanh, thần sắc của Trân Châu cũng còn cảm thấy u buồn nữa, tươi cười cũng rất nhiều.

      '] “Cám ơn người, Long Hậu.” Đột nhiên, Trân Châu nhìn vẻ mặt hớn hở của Tử Tô, nghiêm sắc mặt, cảm kích với nàng, nàng sớm thầm nghĩ muốn cảm ơn, nhưng vẫn chưa có dịp.

      ']Tử Tô nhìn nàng cười tủm tỉm , chút nào để ý :“ có việc gì, chỉ là chuyện nhặt, hơn nữa, nàng là nữ nhân, ta cũng là nữ nhân, ta đương nhiên hiểu được.”

      ']Chương 86: Tưởng niệm

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi

      Chương 86: Tưởng niệm

      '] thèm để ý, kia khẳng định là có khả năng, Long Triệt dù sao cũng là nam nhân đầu tiên mà mình thích, mà Trân Châu cũng là đến với Long Triệt trước hơn mình, nàng bỗng dưng cảm thấy mình như là kẻ thứ ba, đột nhiên xen vào ở giữa hai người bọn họ. Nhưng ở chốn này, chuyện ba vợ bốn nàng hầu là chuyện thường, tựa hồ mọi người đối với nàng nhanh chóng tiếp nhận rồi. Nhưng, nàng cảm thấy thực được tự nhiên, ở nhân gian chế độ vợ chồng ăn sâu vào trong đầu óc nàng rồi, , nàng có khả năng cùng người khác thờ chung chồng.

      ']Nàng do dự, nội tâm nàng bàng hoàng, Long Triệt cũng là biết được tâm tư của nàng, cho nên đem Trân Châu tiễn bước, chính là chính mình có thể làm như nhìn thấy sao? Đặc biệt là khi Trân Châu đến cầu mình, nàng căn bản làm như nhìn thấy là được, làm được nhẫn tâm, nỡ thốt lên những lời tuyệt tình..

      ']Giã từ Trân Châu, nàng im lặng theo các cung nữ trở về tẩm cung, bởi vì Long Triệt cùng Tiểu Long Nhi trở lại, giờ phút này tìm kiếm nàng ở chung quanh.

      ']“Mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi vừa thấy đến xuất của nàng, liền bay nhanh khoái hoạt chạy vội tới trong lòng của nàng, làm nũng cọ cọ vào nàng, tay chân tựa như bạch tuộc, gắt gao ôm lấy nàng.

      ']Tử Tô hôn lên đôi má , nàng cũng rất nhớ bé, hôm nay biết bé theo Long Triệt ra ngoài học tập tri thức hải lý, nàng lại theo, đương nhiên là nhớ thương .

      '] “Mẫu hậu cũng nhớ con.” Nàng ôm bé mềm, thân hình nhắn thơm ngan ngát, thích buông tay, ôm bé, lòng của nàng có cảm giác vững vàng hơn, chỉ cần có bảo bối ở bên cạnh nàng, nàng cái gì cũng sợ .

      ']Tiểu Long Nhi cao hứng vạn phần, hôm nay học được ít thứ, hơn nữa ở hải lý so với ở đất bằng tự do tự tại hơn nhiều, bé quý đáy biển rộng lớn này.

      ']“Tô nhi, hôm nay chắc em buồn lắm phải , đến đây, chúng ta cùng nhau ăn cơm.” Long Triệt thực nỡ rời khỏi nàng, cùng nàng ở chung chỗ luôn thực thoải mái, cho dù lẳng lặng lời nào, cũng là loại hưởng thụ.

      ']Tử Tô nghe được thanh của , lúc này mới nhìn về phía , hướng ôn nhu lắc đầu, sau đó ôm Tiểu Long Nhi theo về hướng nhà ăn.

      ']Long Triệt phía sau nàng, ngửi thấy mùi hương thơm ngát thân thể nàng tỏa ra, trong lòng rất khoái nhạc, đồng thời cũng cảm giác được hạnh phúc, bọn họ bây giờ  tựa như nhà ba người, làm người bên ngoài hâm mộ. Chẳng qua, ngoài chuyện được ngủ cùng với nàng, còn những chuyện khác hạnh phúc.

      ']Thức ăn nhanh chóng được bày biện đầy bàn, bé cùng nàng liền nhanh chóng nếm thức ăn tươi, cướp bên chơi đùa, bất diệc nhạc hồ, bàn cơm vô cùng náo nhiệt , khí hòa hợp.

      ']Long Triệt hàm chứa cười nhìn hai mẹ con nghịch ngợm, cùng bọn họ ở chung chỗ, cảm thấy hạnh phúc gì bằng, hơn nữa trong lòng cũng có vướng bận, cuộc sống buồn tẻ đến nữa, mỗi ngày đều là ngày mới mẻ , mỗi ngày đều làm người ta chờ mong.

      ']Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi náo loạn trong chốc lát, đột nhiên nhìn đến mỉm cười thâm tình, biết là ngượng ngùng thôi, mặt xoát đỏ. Nhìn ánh mắt nóng rực của khi nhìn nàng, nàng cũng phải ngu ngốc, đương nhiên hiểu được ý tứ của . Nàng vội vàng quay đầu , dám lại nhìn hướng , tự nhiên là cùng Tiểu Long Nhi cùng nhau tiếp tục vui đùa.

      '] “Đúng rồi, kêu Trân Châu đến cùng nhau ăn , nàng mình nhàm chán a.” Nàng đột nhiên nhớ tới mình Trân Châu, khỏi thốt lên.

      ']Long Triệt vừa nghe, sắc mặt đại biến, nhưng rất nhanh liền khôi phục thần sắc như thường, ôn hòa cười :“Tô nhi, em muốn gọi nàng đến đây, kêu nàng chịu .” cũng muốn cho nàng đến phá hư khí hài hòa tại, hơn nữa nghe theo lời của nàng tiễn Trân Châu , cũng có nghĩa là đồng ý cho nàng chen ở giữa bọn họ.

      '] “ sao đâu, tính tình của Trân Châu tốt lắm , hôm nay nàng theo giúp tôi giải buồn, tôi vô cùng thích nàng, nàng cũng thực thiện lương.” Tử Tô cao hứng , nếu có Long Triệt, các nàng là bạn bè tốt.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :