1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

RBPM: Long Vương chương - Phiêu Lượng Hải Yêu

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Rồng bay phượng Múa: Long Vương, Ngươi xấu xa

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới

      Edit: Quảng Hằng

      Tăng Tử Nhi

      Chương 54: Lại thêm vị Long Vương

      Lại thêm vị Long Vương

      “Có Long Vương muốn tới .” Tiểu Long Nhi đột nhiên cất tiếng với Long Triệt cùng Long Duệ, cười tủm tỉm , bộ dáng thực tự nhiên.

      Long Duệ và Long Triệt nghe vậy, sửng sốt, sau đó nhìn thoáng qua với nhau, có chút bé tại sao lại biết có Long Vương muốn tới ?“Ai a?” Hai người trăm miệng lời , ngạc nhiên thôi.

      biết a, khác hai thúc thúc lắm . Bây giờ ông ấy đường đến đây, chắc lát sau đến.” Tiểu Long Nhi nhìn thoáng qua bên ngoài, đem mọi việc nhìn thấy cho hai người bọn họ.

      Long Triệt cùng Long Duệ nhất thời chấn động kinh hoàng rồi, bình thường, bọn họ có năm ngàn năm đạo hạnh, có khi vẫn là ngẫu nhiên mới nhìn thấy được nhân vật ở xa xa, nhưng Tiểu Long Nhi là mới sinh ra bao lâu a? Nghe ngay cả tháng cũng tới Kim Long lực lượng cường thịnh lớn mạnh cũng phải trải qua tu luyện, nhưng Tiểu Kim Long trước mắt này quả thực chỉ cần nhàng là thấy được, cần tốn nhiều sức thậm chí chỉ là tùy tùy tiện liền nhìn lướt qua, liền cái gì đều thấy được.

      “Các thúc thúc biết ông ấy.” Ai ngờ, Tiểu Long Nhi cuối cùng lại câu như vậy, giống như tiểu tiên tri.

      “Con tại sao biết?” Hai người lại phi thường ăn ý lại lần nữa đồng thanh hỏi, vừa tò mò vừa buồn bực.

      Tiểu Long Nhi cười đến vô cùng sung sướng, nũng nịu :“Bởi vì ông ấy là từ Nam Hải ra , người dường như còn mang theo hơi nước của Đông Hải, cho nên ông ấy chắc từ Đông Hải tới, lại Nam Hải, nhưng mà ông ấy rốt cuộc là Bắc Hải Long Vương hay là Tây Hải Long Vương?”

      Phân tích kể lại như thế, hai người hết chỗ rồi, cái gì cũng , cùng đợi vị Long Vương sắp xuất này, biết là Long Trạch, hay là Long Dịch, bọn họ thập phần chờ mong tò mò .

      Long Trạch sau khi phát vị trí của bọn họ, lại phát chính mình bị Tiểu Long Nhi phát , chính là do dự lát, liền nhanh chóng bay về hướng bọn họ.

      Chỉ chốc lát sau sau, tới bên ngoài phòng của bọn họ, cũng chỉ là do dự lát, liền xuyên tường mà qua, xuất ở trước mặt bọn họ.

      “Long Trạch?!” Long Triệt và Long Duệ nhìn thấy , thất thanh kêu lên, đồng thời bừng tỉnh đại ngộ.

      Long Trạch cũng kêu lên:“Long Triệt, Long Duệ, các huynh là tới nơi này .” cao hứng mặt mày hớn hở, sau đó chạy nhanh nhìn Tiểu Kim Long, sau đó vừa kinh hỉ lại vừa hưng phấn:“Trời ạ, con là Tiểu Kim Long, tốt , tốt .”

      Tiểu Long Nhi nhìn cười tủm tỉm, gật gật đầu, cái đuôi vung vẫy , thập phần đáng .

      “Long Trạch, đệ tới làm gì?” Long Duệ nhìn bộ dáng hưng phấn giống như thấy được mỹ nhân, tức giận hỏi.

      Long Trạch mãi quan sát Tiểu Long Nhi , cũng quay đầu lại trả lời :“Đệ đến tìm Long Triệt, nhưng là huynh ở trong cung, đệ muốn tìm huynh, cũng gặp, cuối cùng mới phát các huynh ở trong này, đệ liền lập tức lại đây . Xin chào, Tiểu Kim Long, ta là Bắc Hải Long Vương Long Trạch.” Cuối cùng câu kia là với Tiểu Long Nhi .

      ra ông chính là Bắc Hải Long Vương a, bảo bối còn chưa đến thăm ông, ông đến tìm cháu.” Tiểu Long Nhi nũng nịu , cười đến thực vui vẻ, ba vị long vương, tại tất cả ở chỗ này, còn thiếu vị.

      Long Trạch vừa nghe bé muốn Bắc Hải thăm , lập tức hưng phấn dâng cao, tiến lên nắm lấy cánh  tay bé, mi phi sắc vũ :“ vậy chăng? Chúng ta nhanh , ta tại mang con thăm của ta Bắc Hải, cam đoan con muốn trở về......” được nước miếng tung bay, vui sướng hoa chân múa tay.

      Tiểu Long Nhi chính là cười, đáp.

      Long Duệ và Long Triệt nghe xong, hai gương mặt đồng thời nhăn lại, Long Trạch này, quả thực chính là bản tính xấu bỏ, nóng vội. Nhưng bọn họ cũng cản trở, để mặc bản thân diễn thuyết, dù sao như thế nào, bọn họ đều tin tưởng, Tiểu Long Nhi theo .

      Quả nhiên, Long Trạch nửa ngày, Tiểu Long Nhi chỉ cười, khi mở to hai mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, cũng ồn ào muốn chơi.

      “Tiểu Kim Long, thế nào? Có hay ?” Long Trạch mi phi sắc vũ xong, nuốt chút nước miếng, cẩn thận hỏi.

      Tiểu Long Nhi đúng như Long Duệ và Long Triệt mong muốn lắc lắc đầu, cười đến tặc vui vẻ:“Bảo bối thể , mẫu hậu mất hứng .” Vị Long Vương này vui , rất thích chuyện ác, cũng thực phấn khích, tâm bé tuy rằng dao động, nhưng mẫu hậu để cho bé , bé vẫn là nên ngoan ngoãn thôi.

      “Ha ha ha......” Long Duệ khách khí cười trận dữ dội như sấm, cười ngã vào ghế sô pha , còn kém có đập sô pha để tỏ vẻ hưng phấn .

      Long Triệt cũng mỉm cười, nhưng mà cười đến có vẻ hàm súc, nhưng mặt bộ tươi cười so với mọi khi đều tươi hơn nhiều.

      Long Trạch trừng mắt nhìn bọn họ liếc mắt cái, chưa từ bỏ ý định, để tâm giận, lại vội vàng dụ hoặc :“ Long Cung của ta rất lớn , hơn nữa rất nhiều vàng bạc châu báu, ta đem tất cả tặng cho con, Long Cung cho con làm Long Vương được ?” Điều kiện này của càng mê người , quả thực chính là tặng , chắp tay nhường cho , Tiểu Kim Long lúc này cự tuyệt , đắc ý dào dạt mơ mộng.

      Ai ngờ, Long Duệ cười đến lớn tiếng hơn nữa , rốt cục nhịn được đập mạnh vào sô pha, cười đến thở ra hơi.“Ha ha ha......”

      “Long Trạch, đệ có tin , ta và Long Duệ cũng từng đưa Long Cung cho Tiểu Long Nhi, nhưng vì cái gì bé còn ở nơi này? Mà chúng ta cũng ở nơi này? Long Cung của đệ vô dụng, xài được đâu.” Long Triệt mỉm cười đối giải thích , chê cười xem xong rồi, cảm thấy thú vị .

      Cái này, Long Trạch trợn tròn mắt, đúng vậy, tại sao nghĩ tới a? có thể nghĩ ra điều kiện hậu đãi như vậy, đương nhiên Long Duệ cùng Long Triệt cũng dùng qua chiêu này, ngốc a, nửa ngày, mọi người đều nhìn giống đứa ngốc biểu diễn.

      Chương 55: Tử Tô

      ------------------------------------------------------------------


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Rồng bay phượng Múa: Long Vương, Ngươi xấu xa

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới

      Edit: Quảng Hằng

      Chương 55: Tử Tô

      Tử Tô

      “Các huynh, các huynh tại sao sớm.” thẹn hóa thành giận, tức giận thôi trừng mắt nhìn hai người liếc mắt cái, đặt mông liền ngồi dưới đất, đối mặt Tiểu Long Nhi.

      “Chính đệ có hỏi a, chỉ lo ba hoa chích chòe dụ hoặc Tiểu Long Nhi, chết sống muốn cho thằng bé theo đệ, chúng ta nếu là ra tiếng, chắc chắn cũng bị đệ đá văng, chúng ta vì bảo toàn an nguy của bản thân, đành phải bảo trì trầm mặc.” Long Duệ vô tội , trừng mắt nhìn Long Trạch, mặt lại cười đến thập phần gian trá.

      Long Triệt cũng gật gật đầu, may mắn lúc trước có giống Long Trạch như vậy miệng lưỡi lưu loát, may mắn ở trước mặt Long Duệ dụ hoặc Tiểu Long Nhi, nếu như , cũng trở thành trò cười rồi .

      Long Trạch tức giận, xấu hổ vô cùng. Cả giận :“Long Duệ, huynh còn cười nữa cười, đệ đánh huynh.” trừng mắt Long Duệ, xấu hổ thôi.

      “Ha ha ha, thẹn quá thành giận.” Long Duệ vẫn dừng, buông tha cơ hội giễu cợt ,rất khó được, rất khó được.

       “Hắc hắc, Long Duệ, huynh cũng đừng năm mươi bước cười trăm bước*, chừng lúc huynh cũng đưa ra điều kiện như vậy với Tiểu Kim Long, bị cự tuyệt ? Sau đó liền theo tới nơi này, mặt dày mày dạn, chết sống chịu .” Long Trạch cười man trá, huynh ấy nghĩ rằng biết a, tính tình Long Duệ chính là người như vậy. (gần giống câu: chân mình lắm bê rê.Lại còn đốt đuốc mà soi chân người.)

      Quả nhiên ngoài sở liệu, Long Duệ nghe xong, cười, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, bị Long Trạch trúng tâm , nhất thời cũng thẹn hoá thành giận.

      “Long Trạch, đệ lại lần nữa xem?” Giọng có nghiêm trọng cảnh cáo nồng đậm, phi thường tức giận, mất mặt như vậy cười người bị người cười.

      Long Trạch mới sợ đâu, thường xuyên đánh nhau, còn có thể để ý cảnh cáo của a, vừa định trả lời lại cách mỉa mai, chỉ thấy Long Triệt ở bên người kéo kéo .

      “Nơi này là nhân gian, vẫn là chỗ ở của Tử Tô, được xằng bậy.” Long Triệt ra dáng người huynh trưởng, giáo huấn , cũng muốn cho Tử Tô phát hỏa.

      Tử Tô? Long Trạch vừa nghe tên này liền tò mò mở to hai mắt, đó là người như thế nào? Tại sao Long Triệt nhắc tới khi nhắc đến nàng gương mặt đều lên nét nhu tình? Thậm chí, cũng có thể cảm giác được Long Duệ cũng được tự nhiên.

      “Tử Tô là người nào a?” nhìn bọn họ hỏi.

      “Mẫu hậu của con.” Tiểu Long Nhi ngoan ngoãn đáp, cười đến sáng lạn như ánh mặt trời.

      “Mẫu hậu của Tiểu Long Nhi.” Long Triệt mỉm cười , vui vẻ nhìn trưng ra bộ mặt kinh ngạc.

      Long Trạch lâu vẫn còn chưa khép miệng lại được, này, đây là xảy ra chuyện gì? Mẫu hậu của Tiểu Long Nhi là nhân loại? Này, điều đó có khả năng ?

      “Tiểu Kim Long, con tên là gì? Phụ vương là ai? Mẫu hậu con phải là người phàm chứ.” để sát vào Tiểu Long Nhi, dám tin, nếu phải có cảm giác quen thuộc, nếu phải có thể cảm ứng được bản năng triệu hồi tự nhiên của loài rồng, chết sống cũng , bọn họ đùa.

      Tiểu Long Nhi thực vui vẻ, Long Vương mới tới này ngốc hề hề, phi thường đáng , vui .“Bảo bối tên Tử Long, biết phụ vương là ai, mẫu hậu của con quả là nhân loại.” Bé đáng vô cùng , cười đến mặt mày hớn hở.

      “Phụ vương biết? có khả năng ? Mẫu hậu của con cho con biết sao?” Long Trạch tin, đánh chết cũng tin tưởng.

      Kỳ , Long Duệ cùng Long Triệt cũng thực quan tâm vấn đề này, vẫn có cơ hội truy vấn, tại nghe được Long Trạch truy vấn, bọn họ cũng cùng nhau ngóng lỗ tai, buông tha từng tiếng đối thoại.

      Chương 56: Phụ vương là ai?


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Rồng bay phượng Múa: Long Vương, Ngươi xấu xa

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi

      Chương 56: Phụ Vương LÀ Ai

      Phụ vương là ai?

      Tiểu Long Nhi bình tĩnh mỉm cười, lắc đầu, nãi thanh nãi khí :“Mẫu hậu cho bảo bối biết a, bảo bối cũng có hỏi, cho nên bảo bối biết.”

      Long Trạch trợn tròn mắt, đây là người gì vậy a? phải, Tử Tô kia là cái người nào a? cho Tiểu Kim Long biết phụ vương là ai? Chuyện này cũng quá kì lạ .

      chỉ là Long Trạch, liền ngay cả Long Duệ cùng Long Triệt, đều cảm thấy kỳ quái, vì cái gì Tử Tô cho Tiểu Long Nhi biết phụ vương là ai? Mà chính Tử Tô cũng chưa bao giờ tự đề cập đến, cũng thấy có thần sắc gì bi thương lại càng giống nữ nhân bị vứt bỏ, bình thường đến thể bình thường hơn.

       “Vì cái gì? Mẫu hậu của con rất kỳ quái .” Long Trạch quyết định, như thế nào cũng muốn trông thấy mẫu hậu  của Tiểu Kim Long, rốt cuộc là nữ nhân như thế nào, tò mò đến chết được.

      Tiểu Long Nhi cũng cảm thấy mẫu hậu có cái gì kỳ quái , có phụ vương cũng phải là chuyện gì lớn lắm, chỉ cần có mẫu hậu liền thành, mẫu hậu hảo hảo, bé mẫu hậu nhất.

      Long Trạch quả nhiên được làm được, cũng lại , đặc biệt biết Long Duệ thuê ở cách vách, chính cũng chạy tới ở. Còn đùa rằng, bọn họ có thể ở lại, tại sao thể ở lại?

      Trong khoảng thời gian ngắn, tại đại địa phương của Tử Tô, thế nhưng lập tức xuất ba vị long vương, ba vị tuấn soái khí, tràn ngập hơi thở vương giả nam nhân.

      Bọn lính tôm tướng cua này lại nơm nớp lo sợ, vị muốn càng khủng bố , hai vị muốn đủ trong lòng run sợ , ba vị chúng nó cũng dám sống.

      Mà Hồng Tuyến vốn là nữ nhân theo hầu Long Duệ lâu, từng gặp qua bốn vị Long Vương , cho nên coi như là tập mãi thành thói quen, nhưng dù sao ở chố phàm trần này nàng ta vẫn thực bất an.

      Vu Mẫn trợn mắt há hốc mồm khi bỗng dưng xuất nhiều soái ca như thế, nhưng nàng vốn là người phàm dù khiếp sợ trước pháp thuật lạ lùng của bọn họ, theo hầu Long Duệ đương nhiên cũng có mơ tưởng gì khác.

      Lúc này Tử Tô cũng biết, nhà nàng lại xuất thêm người nam nhân, sau khi tan ca, nàng dạo vòng thị trường, mua đống lớn thức ăn trở về. Khi đến về nhà, nàng thế này mới phát , trong nhà lại có thêm người nam nhân.

      “Tiểu Kim Long , ấy là mẫu hậu của con?” Long Trạch cằm sắp rơi xuống đất, chỉ vào Tử Tô ôm đống thức ăn trở về cứng họng . Nhìn nữ nhân trước mắt, hề chớp mắt, nữ nhân nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh chính là Tử Tô? Mẫu hậu của Tiểu kim long? người phàm?

      Tiểu Long Nhi, Long Duệ, Long Triệt, bao gồm Hồng Tuyến và Vu Mẫn, cũng hẹn mà đồng gật gật đầu, phi thường khẳng định :“Đúng vậy.”

      Tử Tô nghe vậy, đối mặt với chuyện trong nhà lại đột nhiên xuất ra nam nhân chỉ là cau mày lại chút, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nàng phát chính mình muốn đạt tới cảnh giới gặp chuyện sợ hãi, thậm chí đối với người mới tới, nàng đều có thể đoán được chín mười là.

      “Lại là con rồng.” Nàng đưa tay lấy đồ ăn giao cho bọn lính tôm tướng cua bên nơm nớp lo sợ, thản nhiên hỏi, ôm lấy Tiểu Long Nhi.

      Long Trạch kinh ngạc, nữ nhân này nàng làm sao mà biết được? Nàng chẳng lẽ che dấu thực lực, hoặc là thực lực nhanh hơn bọn họ rất cao rấtcường đại?

      “Tôi là người bình thường, lợi hại như suy nghĩ đâu.” Tử Tô như là xem thấu ý tưởng , đối với bộ dáng ngây ngốc hồ hồ, cảm thấy buồn cười. Nam nhân này, dường như tất cả mọi suy nghĩ đều viết cả ở mặt, bộ dáng đơn thuần vô hại.

      , là làm sao mà biết được?” Long Trạch ngạc nhiên vạn phần , đuổi theo nàng ngừng hỏi, lập tức liền quên chính mình kỳ rất muốn biết chính là phụ vương của Tiểu Kim Long là ai?

      Tử Tô cười mà đáp, ôm Tiểu Long Nhi xoay người vào phòng, Long Trạch chưa từ bỏ ý định, chạy nhanh theo sau, vừa định vào, cửa liền ở trước mặt phanh tiếng đóng lại.


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Mê Hoặc Thiết Bộ Đại Hiệp_ Mạc Nhan

      Thể loại: Cổ đại, ngôn tình, HE

      Edit: Văn văn

      Beta: Quảng Hằng

      Chương 4.1

      Chính văn đệ tứ chương

      Trăng sáng như lưỡi liềm treo cao, lầu Mai viện của Thiền Quyên Lâu, ánh đèn loe loét chiếu rọi hình ảnh thướt tha mỹ lệ lên cửa sổ.

      Gỡ tất cả đồ trang sức ra, Phó Quân Tú mặc bộ đồ ngủ thanh lịch bằng lụa ngồi ghế thêu hoa, tay cầm tập thơ chuyên chú đọc.

      biết tại sao, đêm nay trái tim của nàng lại yên đập dồn dập.

      Canh ba, nàng vẫn như cũ hề ủ rũ, liếc mắt nhìn thơ tiên tranh chữ của người ái mộ đưa tới để bàn, nội dung cũng chỉ xoay quanh ca ngợi dung mào cùng tài văn chương, nàng ngay cả ngắm cũng còn lười.

      Nếu ngủ được, nàng đơn giản đứng lên, đến sân thượng hít thở khí. Gió đêm thổi nhè , mát mẻ ít, nhưng vẫn thủy chung thổi hết mây mù trong lòng nàng.

      Nhớ tới năm trước, nàng mang theo Chỉ Nhi cùng Tiểu Chiêu rời quê nhà, vào ở nơi của Tôn đại nương.

                Tôn đại nương mặc dù ở thanh lâu, cá tính cũng thẳng thắng hào sảng, dạy dỗ những ương ngạnh, cũng chuyên lấy bồi dưỡng mỹ nhân nổi danh, nhưng biết được tình cảnh của nàng, lập tức hào sảng giúp nàng, vỗ ngực cam đoan trong vòng năm nhất định khiến cho cái giơ tay nhấc chân của nàng hoàn toàn thoát khỏi dáng vẻ của nam nhân bà.

      Ngày trước, những cử động hành vi thô lỗ tựa nam nhân của nàng, ở chỗ Tôn đại nương chăm chỉ rèn luyện, thay da đổi thịt, giơ tay nhấc chân mềm mại uyển chuyện, sóng mắt lưu chuyển mị hoặc mười phần.

      Kế tiếp, nàng tra ra Cảnh Vân Thiên ở người hầu trong này, liền từ của an bài Tôn đại nương, dứt khoát vào Thiền Quyên Lâu, lấy danh phận Quân Quân, bắt đầu tiến hành kế hoạch của nàng.

      Quả nhiên, đến tháng, cả thành đều biết nàng là hoa khôi.

      giờ trả được thù, cho Cảnh Vân Thiên cái giáo huấn nhớ đời, nàng nên cao hứng mới đúng, có gì mà phải buồn bực vui?Làm hoa khôi nàng chán lắm rồi, huống chi mục đích đạt được, có lẽ cũng đến lúc rời khỏi, nhưng nên nơi nào bây giờ?

      Thiên hạ to lớn, nơi nào có thể cho Phó Quân Tú nàng dung thân?

      Càng nghĩ, tâm càng phiền ý càng loạn.

      Nàng xoay người trở về phòng, muốn đóng cửa lại từ phía sau ập đến bàn tay to lớn, bịt miệng của nàng, bên hông cũng bị cánh tay mạnh mẽ khóa trụ lại.

      Nàng bị mang vào phòng, đóng cửa lại, ngọn đèn dầu cũng bị tắt, trong phòng nháy mắt tối sầm từ xuống dưới, chỉ còn ánh trăng mờ ảo chiếu vào, ra bóng đen thân hình to lớn.

      Phó Quân Tú cảm thấy kinh hãi, theo bản năng nàng nhấc chân lên muốn xoay người lại bay thẳng đến đá vào mặt tên nam nhân cái, nhưng cái tay bit miệng nàng lúc này vội cản chân nàng, cánh tay xiết bên hông cũng đột nhiên buông ra.

      Cứ nghe danh hái hoa đạo tặc Ngọc Hồ, ở Giang Nam hoành hành, gã này có khi nào là hái hoa đạo tặc, đêm nay ở nơi này làm loạn, ý muốn nhúng chàm nàng?!

      Nàng tâm sợ hãi, mặt cũng hề tỏ vẻ hoảng hốt. Cái tên hái hoa đạo tặc muốn sống này, dám ngu ngốc chạm đến người nàng, l bầm, tốt a!

      để cho đối phương có cơ hội nghỉ ngơi, nàng lập tức hướng tên hắc y nhân che mặt đánh ra quyền.

      Nữ tử mang vẻ nhu nhược yếu đuối kia, giống như gió thổi qua là bay mất, giờ phút này nàng bình tĩnh lại cường hãn, cánh tay tinh tế mềm mại như liễu kia chút cũng bé yếu ớt, tay binh khí, mỗi chiêu xuất ra đều mạnh mẽ có lực.

      Hiển nhiên, về điểm này nàng chút cũng nhu nhược, đối phương lên tiếng vô cùng dọa người, trong bóng đêm, truyền đến thanh trầm thấp uy nghiêm.

      " ra là nàng có võ công?"

      Nàng nhận ra  thanh này, khó nén kinh sợ."Là huynh?"

      Cảnh Vân Thiên tháo khăn che mặt xuống, trong bóng tối mờ mịt, đôi mắt lợi hại giống như báo săn mồi lạnh lùng thâm trầm nhìn thẳng nàng.

      "Nàng phải là ca kỹ bình thường."

      Nàng thầm áp chế cho tim đập hỗn loạn, thu quyền cước lại, hồi phục dáng người thướt tha, nở nụ cười mị hoặc."Thiết bộ đại nhân ban đêm xông vào khuê phòng của ta, là nhớ ta có phải ?"

      Cảnh Vân Thiên lúc này càng khẳng định đem chính mình treo ở ở cửa thành, chính là nữ nhân này .

      "Là ai phái nàng tới đây?"

              "Muội hiểu huynh cái gì a?"

      "Hừ! để cho ngươi nếm chút đau khổ, ngươi là ."

      " cái gì? Chọn rể sao? Muốn kết hôn với ta, trước cầu hôn, tặng sính lễ, sau đó dùng đại kiệu tám người khiêng tới đón, ta mới có thể cùng đại gia động phòng nha."

      "Miệng lưỡi trơn tru!"

      đánh về phía trước, đại chưởng vung về phía trước dò xét, đánh trúng người, lại chộp được khối tơ lụa tuyết sa, tuyết sa tay còn thản nhiên mang mùi hương thoang thoảng.

      "A. . . . . . Ngài hư mà, cố ý đánh người ta để phá hư quần áo."

      Nàng ngượng ngùng dùng hai tay ôm lấy chính mình, người chỉ còn đơn bạc chiếc tẩm y, thẹn thùng vô cùng xinh đẹp, nháy mắt đưa tình giống như câu hồn người.

      Có vết xe đổ, thề thể bị vẻ nhu nhược xinh đẹp này lừa lần nữa, lại ra tay, xuống tay hề biết cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc.

      Đại chưởng vung tới, lần thứ hai vồ hụt, lần này, tay lại có vải dệt, là tẩm y của nàng, khỏi sửng sốt.

      Phó Quân Tú toàn thân cao thấp, chỉ còn duy nhất cái yếm, cánh tay trắng nõn, đôi chân thon xinh đẹp,hai điều xinh đẹp, dáng người làm người ta tức giận, chỉ sợ nam nhân nhìn thấy nhiệt huyết đều phải sôi trào.

      "Ngài cũng quá nóng nảy ? Cho dù muốn ôm người ta, cũng phải nhớ đến quy củ nha, làm chi xé quần áo của người ta, thực thô lỗ." Nàng kiều mị 嗲 mềm yếu khiêu khích, đối với ý tứ hàm xúc mười phần.

      Cảnh Vân Thiên phẫn nộ đem tẩm y quăng xuống đất. Nữ nhân này chắc chắn là cố ý, mỗi lần giao thủ, liền thoát xiêm y người muốn vu oan , lại muốn hãm hại !

      " biết kiểm điểm chính mình!" giận đỏ mặt, năm ngón tay nắm lại thành quyền, hướng nàng đánh tới. Nàng chẳng những né, còn ưỡn ngực đón tiếp . Cảnh Vân Thiên vội vàng thu hồi bàn tay công kích nàng, bàn tay trước bộ ngực đầy đặn của nàng đúng lúc thu hồi. Nàng hai tay để ở sau người, ánh mắt tức giận ngửa đầu nhìn thẳng , bộ ngực xinh đẹp của nàng rằng liền ra tay ngắm đến.

      "Đến nha, ngươi phải muốn bắt ta sao? Bắt !"

      Nàng tiến từng bước, liền lui từng bước, chẳng những sợ, còn bộ dáng như cầu còn được đâu.

      sắc mặt cứng ngắc, thân là chính nhân quân tử, đương nhiên có khả năng đánh nàng, cho nên đại chưởng cứ lơ lững mãi như vậy , mày kiếm nhướng cao, trợn mắt, nhưng thể xuống tay.

      Hừ, để xem thử dám đối nàng thế nào!

      Bởi vì nắm chắc nhược điểm của , cho nên nàng càng thêm lớn mật làm càn. Tốt lắm."

      "Ngài ngại ngần dám xuống tay, muội đây chính mình thoát cho ngài xem

      Tuấn dung của Cảnh Vân Thiên càng khó nhìn."Ngươi dám!"

      "Như thế nào dám, vang danh tứ hải Cảnh đầu mục đại giá quang lâm, là vinh hạnh của muội đây, muội tại liền thoát cho ngài xem."

      Nàng mới giả vờ tháo cởi yếm xuống, liền lập tức xoay người, đưa lưng về phía nàng.

      Phó Quân Tú nhếch miệng, cười trộm muốn rớt cằm; kỳ nàng chính là làm bộ, có thể như vậy đùa giỡn , là vui nha!

      nắm chặt nắm tay, cố gắng khắc chế lửa giận như muốn nổ tung trong lòng, cho giây căng thẳng cuối cùng phá hư đại của .

      Nàng chơi rất vui, xem người này có thể nhịn tới trình độ nào?

      "Ai da, cho ngài xem còn phải? Ngài cũng biết, có bao nhiêu người chờ xem thân mình của muội, cũng chưa cơ hội này đâu."

      "Dâm phụ!" phẫn hận mắng.

      "Đúng vậy, ta là dâm phụ, vậy các hạ là gì? Nửa đêm xong vào phòng ta, đây được gọi là quân tử? Theo ta thấy, ngài phải."

      Đây chính là lên án nghiêm trọng, mặc dù , nhưng toàn thân tản ra hơi thở nguy hiểm.

      Nàng chính là muốn chọc giận , tốt nhất làm tức chết!

      "Được rồi, ta cho ... ngài cơ hội lần nữa, lần này, ta cởi sạch, trần như nhộng ác. Ta đếm tới ba, ngài xem, muốn thấy cũng có cơ hội, ~~ hai ~~ ba ~~"

      đột nhiên quay lại thân, hề báo động trước nhìn thẳng nàng, làm nàng đột nhiên cứng đờ.

      Nàng nghĩ đến tuyệt quay đầu lại, lại quay đầu lại , hơn nữa mắt cũng chớp trừng mắt nhìn nàng, làm cho cả người nàng nóng lên, tuy rằng cởi sạch y phục, nhưng vẫn làm nàng đỏ mặt.

      Đôi mắt chậm rãi nhướng cao."Ngươi phải muốn thoát sao?"

      "Ta. . . . . ."

      "Thoát , ta rất mong chờ."

      "Ta, ta vì cái gì phải thoát cho ngài xem?"

      " ta ngươi chính là muốn ta?"

      "Ta liền phải ngươi, được sao?"

      toàn thân đều lộ ra cỗ khí lạnh khiếp người, làm nàng khỏi kinh hãi. Cho tới bây giờ, nàng chưa bao giờ gặp qua thái độ này của , ánh mắt lạnh lùng kia, giống như khối băng lạnh lẽo cả ngàn năm, sắc bén đến mức muốn đem thân thể nàng chặt thành mười tám khối, làm lòng nàng khỏi run lên.

      tới gần từng bước, nàng liền tự chủ được lui ra phía sau từng bước.

      số việc, là thể đùa giỡn được, hiển nhiên lần này nàng đùa quá trớn.

      "Ngài muốn làm gì?" Nàng bày ra vẻ mặt trấn định, nhưng dưới ánh mắt vô tình lãnh khốc của , nàng có chút co rúm lại .

      Nhìn chằm chằm dáng người xinh đẹp của nàng, ánh mắt chỉ có khinh bỉ.

      "Nguyên lai thanh lâu nữ tử, là đùa bỡn nam nhân như vậy! Cho dù ngươi cỡi hết quần áo, ở trong mắt ta, con giun đất so với ngươi còn có giá trị hơn nhiều."

               Mặt nàng đột nhiên trầm xuống."Ngài dám mắng ta là giun đất?"

      "." từng chữ sữa chửa."Ta là , ngươi so với con giun đất cũng bằng."

      Nàng lui ra phía sau vài bước, sắc mặt lúc xanh lúc trắng trừng mắt nhìn .

      dám nàng so với giun đất cũng bằng? dám nhục nhã nàng như thế?

      Ánh mắt khinh bỉ của nam nhân này so với đao còn sắc bén hơn, trực tiếp hung hăng đem suy nghĩ của nàng đánh gãy.

      ! Tự tôn của nàng, thể để cho từ đáy lòng coi thường nàng như vậy!

      Nàng đột nhiên từ dưới sàng rút ra thanh kiếm, thình lình hướng đâm tới.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Rồng bay phượng Múa: Long Vương, Ngươi xấu xa

      Tác giả : Phiêu Lượng Hải

      Thể loại : Huyền huyễn, Dị giới

      Edit: Quảng Hằng

      Tặng Tử Nhi

      Chương 57: Đề ra nghi vấn

      “Nàng, nàng......” Long Trạch rất muốn , nàng tại sao lại như vậy? Nhưng khi nhận lấy ánh mắt nghiêm khắc của Long Triệt phát đến, đem nửa câu còn lại nuốt xuống , đành phải phẫn nộ trở lại chỗ ở của bọn họ giữa phòng.

      Tử Tô ôm Tiểu Long Nhi trở về phòng, chỉ là vì muốn cho bé uống sữa, ngày hôm nay, Tiểu Long Nhi chỉ uống được vào buổi sáng, từ trưa đến giờ chưa.

      “Bảo bối a, hôm nay có thoải mái hay ?” Nàng đem bộ ngực đưa đến cái miệng nhắn của bé, thương hỏi.

      Tiểu Long Nhi mút chùn chụt, dùng sức mút, nghe thấy câu hỏi của nàng, liền mở to mắt to, nhìn nàng mỉm cười, sau đó lắc đầu, tiếp tục uống sữa của bé, ăn bữa tối. ^^

      Nàng cảm thấy nhõm, nhàng vuốt ve đầu rồng của Tiểu Long Nhi, lúc ở nhà thằng bé luôn ra nguyên hình.

      Chỉ chốc lát sau, Tiểu Long Nhi liền ăn no, nâng lên cái đầu rồng nhìn nàng mỉm cười thỏa mãn.“Mẫu hậu, vị Long Vương kia, phải là con dẫn về đâu , là ông ta tự mình đến cửa.” Bé biết trong lòng mẫu hậu nghĩ gì, chưa đợi nàng hỏi ra, chính mình liền thành trả lời.

      Nguyên lai là như vậy, nàng còn tưởng rằng là Long Duệ bọn họ đưa tới, ra là chính mình tìm đến.“Bảo bối à, bọn họ vì con mà đến, đến tột cùng con có điểm gì mê hoặc được bọn họ xôn xao tụ hội lại, muốn ngừng mà được ?” Nàng thập phần buồn bực, sau khi nàng sinh xong bé Tiểu Long, giống như là dẫn gió vào nhà, đến mãi dứt

      Tiểu Long Nhi nở nụ cười, việc này bé biết.“Mẫu hậu, bởi vì bảo bối là Tiểu Long a, nhưng lại là Vĩ Tiểu Kim Long, theo bọn họ , tiểu kim long vạn năm cũng chưa sinh ra được đâu a, cho nên, bọn họ đều xem bảo bối như là bảo vật, đối với convô cùng tốt.” Tiểu Long Nhi rung đùi đắc ý , đối với giá trị của chính bản thân mình liền đắc ý dào dạt.

      Tử Tô lúc này mới chợt hiểu, nguyên lai là như vậy a, nguyên lai loài rồng vẫn là có khác nhau , cao cấp và cao cấp , khó trách.“Bọn họ muốn mang con ?” Nàng nhớ tới lý do bọn họ ở lại chỗ này, đơn giản chính là muốn cho Tiểu Long Nhi theo chân bọn họ , nhất thời cảm thấy hờn giận đứng lên.

      “Mẫu hậu, bảo bối , bảo bối muốn vĩnh viễn cùng mẫu hậu ở chung chỗ.” Tiểu Long Nhi sợ nàng giận, vội vàng an ủi .

      Nàng thế này mới yên tâm gật gật đầu, con lúc nào cũng vô cùng nghe lời của nàng, hơn nữa vô cùng hiểu chuyện, kỳ nàng nhưng ra lo lắng, nàng lo lắng là mấy nam nhân bên ngoài kia.

      “Tử Tô, ăn cơm .” Vào lúc hai mẹ con chuyện, tiếng đập cửa của Long Triệt vang lên, thanh ôn hòa của truyền vào.

      “Được tôi ra ngay.” Nàng ở trong phòng vội vàng lên tiếng, ôm lấy Tiểu Long Nhi, mở cửa phòng ra ngoài.

      Lúc này, ngoài Long Triệt chờ ở ngoài cửa, những người còn lại sớm an vị , nhìn nàng.

      “Tử Tô, rốt cục ra , ta là Long Trạch, Bắc Hải Long Vương.” Long Trạch nửa mừng nửa lo thấy nàng ra, lập tức từ bên cạnh bàn thoát ra đến, nhảy đến trước mặt nàng, cười hì hì .

      “Xin chào.” Tiểu Long Nhi trong tay của Tử Tô bị Long Triệt tiếp rồi, liền hướng cười cườibước ngang qua , ngồi vào bàn.

      Long Trạch cư nhiên chưa từ bỏ ý định, lại càng để ý thái độ của nàng giây, tiếp theo lại phun ra câu kinh thiên động địa:“ Phụ Vương của Tiểu Kim Long là ai a? ở nơi nào? Cũng là Kim Long sao? như thế nào cần các ngươi? Ngươi cùng có quan hệ gì?” ( >”<! này có duyên vô địch thiên hạ nà!)

      Lời của , làm Long Triệt sợ hãi, nhưng là nghi hoặc trong lòng mọi người, cho nên khi Long Trạch lớn gan sợ chết thốt ra câu kia, , mọi người đều chờ mong nhìn nàng.

      Chương 58: biết


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :