1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Rất Nhớ Rất Nhớ Anh - Mặc Bảo Phi Bảo (53/53) End

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 40 - Nấm chiên muối tiêu (3)
      Mạc Thanh Thành xong, đứng thẳng người, ra hiệu cho nhanh vào nhà vệ sinh thay đồ, dù sao mùa xuân vẫn rất lạnh. Cảm giác huyền diệu còn vây quanh hai người, Cố Thanh thậm chí dám nhìn thẳng , nhưng khi hai người lên tầng thượng, phía xa thấy mấy bạn học vui cười đùa giỡn, lại ngừng bước.

      "Mạc Thanh Thành....." bỗng nhiên chạy đến trước mặt , ngước mặt nhìn .

      nghi hoặc nhìn .

      nhìn , có bảy phần lo lắng.... còn có mười phần ngượng ngùng.

      càng nghi hoặc, khóe mắt đuôi mày đều lộ ra ý cười.

      Điểm hấp dẫn nhất ở Cố Thanh chính là cảm xúc đầy tràn của , đều hề giữ lại mà hết lên mặt, đặt ở ánh mắt. Hai mươi hai tuổi, ấy làm sao có thể bình yên vô bị người ta hãm hại mà sống đến hai mươi hai tuổi nhỉ?

      nhịn được khẽ cười.

      rốt cục quyết tâm được, vươn tay, nhàng xoa bờ môi của .

      hiểu, im lặng cúi đầu nhìn , tùy ý hủy diệt chứng cứ.

      , hai, chùi vài lần mới hoàn toàn lau sạch.

      Son môi.... Quả nhiên rất đậm.....

      "Lau sạch rồi?" thấp giọng hỏi, giọng mang ý cười.

      "Vâng." ra vẻ bình thản xoay người tiếp tục , bước nặng bước ....... về phía trước, ngay cả là bản thân tự lau rồi, vẫn cảm thấy chột dạ, sợ miệng còn sót gì......

      "Thanh Thanh, em chưa thay đồ tẩy trang sao?" Chị trang điểm đứng hành lang tán gẫu với người khác, thấy tới lập tức lấy sữa rửa mặt tẩy trang đưa cho , "Sao son môi phai nhiều thế? Tự nuốt mất?"

      ........

      "A? Phai sao?" Cố Thanh lấy mu bàn tay lau, giả trang bình tĩnh.

      Mộc Mộc nhìn cái, vô cùng chuyên nghiệp thành : "Son môi ăn tốt đâu, sau này ít ăn thôi."

      ............

      Các vị có thể thảo luận vấn đề ăn và ăn này được T.T.......

      Mọi người từ đề tài Cố Thanh ăn son môi miệng thế nào, chuyển tới ăn son môi rất tốt, kéo tới có vài loại son môi từ thực vật, hình như ăn vào cũng sao..... Cuối cùng đến.... Sau này hẳn nên phát triển chuỗi son môi tên "Son tình nhân" chuyên dùng để ăn........

      ở trong WC, nhờ hỗ trợ của chị trang điểm, nhanh chóng thay đồ tẩy trang, nghe lời bàn tán cách vách tới trình độ đó, yên lặng nhẫn nhịn đến cơ hồ nội thương trị được......

      Mạc Thanh Thành dường như tâm tình rất tốt.

      Trừ lúc chụp hình sân thượng đen mặt ra, so với bình thường nhiều hơn vài câu, bất quá cũng giới hạn đối với Mặc Bạch và Mộc Mộc, đối với những người khác.... tuyệt đối là trời sinh thể chất chống con , chỉ có thể đứng xa nhìn, ai có cơ hội tới gần khơi chuyện.

      ⊙﹏⊙

      Cái đó....... Vì sao đầu bài biết vĩnh viễn đều hòa ái dễ gần, vô cùng chủ động vậy.......

      Cuối cùng, dưới quấy rầy kiên trì ngớt của Mặc Bạch, bữa tối của hai người biến thành McDonald + KTV. Mấy giờ liền ở cạnh những người xa lạ, qua quá trình cùng chụp ảnh tán gẫu cùng thay đồ và trò chuyện ở McDonald, thực thành công trở nên quen thuộc.

      Bất quá, hai người ở trong phòng bao, nghe người ta hát gần giờ, nghe đến tên "Thương Thanh Từ" cỡ mấy lần, rốt cục phát chỗ vô cùng ổn.

      là Thanh Thanh Mạn, bên cạnh là Thương Thanh Từ.

      là ca sĩ cổ phong, đầu bài là diễn viên lồng tiếng hát còn hay hơn ca sĩ.

      Tuy từ đầu Mộc Mộc và Mặc Bạch bàn tốt rồi, giấu thân phận online của hai người, nhưng nếu cầm mic, lộ sao.......... liếc mắt nhìn người bên cạnh, hút ngụm trà sữa, trân châu theo ống hút chui tọt vào miệng......

      "Mình phải hát Túy Mộng Tiên Lâm!" Có hai chen ở chỗ chọn bài, còn hai đứng sau, chỉ huy.

      "Hát lên nổi sao?"

      "Mặc kệ, mình chỉ muốn kỷ niệm bài hát đầu tiên của đầu bài đại nhân thôi." chọn bài lập tức để lộ thân phận "Từ Điệp"........

      Cố Thanh thuận lợi.... nuốt xuống hai viên trân châu. [Chỗ này là trước đó tỷ bị nghẹn á :))]

      Mạc Thanh Thành trước sau như , vẫn bình tĩnh.

      "Muốn nghe hát ?" Người bên cạnh bỗng nhiên đưa ra đề nghị tuyệt vời lại vô cùng nguy hiểm.

      Muốn..... đương nhiên là muốn........

      Giữa ngọn đèn sân khấu ngừng nhấp nháy, có chút yên nhìn , suy nghĩ vài giây, giọng bên tai : "Thương Thanh Từ đại nhân, ngài ko sợ bị phát sao?"

      cười, đè thấp giọng: "Thanh Thanh Mạn đại nhân, làm diễn viên lồng tiếng, đổi giọng là tố chất cơ bản."

      .......... Được rồi, bị đâm trúng chỗ đau.

      Thương Thanh Từ, từ khi xuất đạo dc người ta tán dương nhiều nhất, trừ chất giọng vốn hay, tự nhiên còn có khả năng đổi giọng trời cho. Chỉ cần phải vai diễn quá bất thường hoàn toàn có thể chế.

      Sao lại quên mất, là Thương Thanh Từ a.

      ⊙﹏⊙.......

      Sau khi các chọn bài xong, qua chọn.

      Khi đứng trước đài chọn bài, cúi đầu lật xem bài hát, hơn nửa người trong phòng đều mắt sáng rỡ, đẹp trai ai thích, đẹp trai dám lên chọn bài tức là hát tệ a! Nhân tố quyết định này đối với nửa số là thanh khống trong phòng mà , quả rất hấp dẫn........

      Hơn nữa......

      Mọi người thấy chọn lựa của , lập tức hăng máu.

      Là Trung Quốc phong! Vị soái ca này cư nhiên là người đồng đạo! Có thể hát nhạc thị trường bình thường là tốt rồi, có thể xướng cổ phong chính là trân bảo hi hữu đó? Bạn nghĩ ai cũng hát được cổ phong sao? Cho nam sinh bên cạnh bạn thử biết! "Cái đó.... Em có thể hỏi câu , đại nhân ngài có thể hát Túy Mộng Tiên Lâm ........."

      Fan thâm niên của Thương Thanh Từ, đột nhiên có suy nghĩ kỳ lạ đó, vô cùng chờ mong mời hát.

      cười, lắc đầu.

      KTV này còn chưa theo kịp thời đại lắm, cổ phong ca internet rất ít, phần lớn là ca khúc Trung Quốc phong thịnh hành của ca sĩ. Cuối cùng, thuận tay chọn bài mới nhất《Khách điếm hồng trần》, vừa chọn xong, các chọn bài lúc trước lập tức vô cùng khẳng khái tỏ vẻ: Mời đem mấy bài chúng em chọn bỏ qua hết , ưu tiên soái ca......

      Kết quả bài vừa chọn xong, bị đưa lên người đầu tiên.

      Cố Thanh cắn ống hút trà sữa, nghe nhạc dạo vang lên, hơi nín thở..... Hai bài hát công khai YY cho các fan, dùng giọng vốn có của mình, nên ngay cả cũng nhịn được tò mò, dùng giọng khác như thế nào.....

      Cho đến khi mở mic.

      Cho đến khi thanh đầu tiên xuất , đến khi cắn ống hút, hoàn toàn kinh diễm:

      "Dưới hiên, nghiêng bóng cây in song cửa sổ, cùng nàng, ngồi dưới đất ẩm trà, ta tỉ mỉ vẽ từng nét để nàng ghi nhớ, cầm bút vì phong nhã....."

      Thu lại khí phách và phong thái Đế vương của Túy Mộng Tiên Lâm và Khuynh Tẫn Thiên Hạ, giọng của hoàn toàn thay đổi, cả thanh tuyết lẫn cảm xúc diễn giải, hoàn toàn dung nhập vào bài hát này.

      Bỏ xuống hoa lệ, chất giọng hoàn toàn sạch .

      Rời xa nhân gian huyên náo.....

      Cực kỳ hay, nghĩ đến từ: điên đảo hồng trần.

      hát, nghe, những người còn lại cũng thờ ơ.

      Người nghe đều bị hấp dẫn, nhưng ai nghe ra là Thương Thanh Từ.

      Thậm chí khi hát xong, nhóm thanh khống quên truy hỏi có muốn làm cv, hoặc ca sĩ cover. Hưng phấn như khai quật chí bảo nhân gian, Mặc Bạch nhìn cũng cười đến nội thương, vội đem nhét về bên cạnh Cố Thanh. lại xem đồng hồ: "Ở đây hơi ngột ngạt, có muốn ra ngoài chút ?"

      Ở đây náo nhiệt high, hai người hẳn sao đâu?

      lặng lẽ đặt trà sữa xuống bàn, giọng : "Được, em WC trước, ở cửa chờ em."

      xong, xách túi chạy ra trước.

      thể , phong cách trang trí của KTV rất tây, đối diện toilet là mảng tường gương, ra ngoài có những cửa khác nhau ra hành lang khác nha, cách cánh cửa cũng nghe được tiếng ca hát. nhanh chóng rửa mặt rửa tay, chỉnh lại tóc tai, tới đối diện gương nhắm hai mắt.

      Chớp chớp mắt.

      Ừm, trạng thái tồi.....

      vừa định xoay người, liền thấy ảnh Mạc Thanh Thành đứng ở hành lang phản chiếu trong gương, hai tay đút trong túi quần, mỉm cười nhìn mình....... Hiển nhiên phát lý do soi gương của .

      Nhìn bao lâu rồi?

      biết......

      ra mình cũng đâu soi lâu lắm?

      ............

      Hai người thang máy xuống lầu, theo thói quen ăn đường nhuận giọng, hình như rất nhiều cv có thói quen này. ra.... muốn , ăn thường xuyên tốt đâu? Chỉ sợ thành ỷ lại.....

      Nơi này tuy là khu náo nhiệt, như KTV lại ở tầng thượng tòa nhà, nên ra cũng nhiều người lắm.

      Người ít, xe ít, đèn đóm lại sáng choang.

      Khi ra, đúng lúc gió thổi, lạnh buốt.

      nhìn xung quanh tìm xem có trạm xe gần đây , có hai thiếu phụ đẩy cửa thủy tinh ra, kéo tránh cửa thủy tinh trong suốt, bàn tay ấm áp, cứ thế nắm cổ tay , tựa vào tường thủy tinh.

      Sau lưng là đèn sáng rực, phác ra hình dáng , chiếu sáng khuôn mặt .

      biết vì lạnh hay vì sao, cảm thấy dựa vào tường thủy tinh, còn che ở trước người, trở nên ấm áp hơn.

      Nhưng tư thế này.....

      liếc mắt nhìn chú bảo vệ ở phía bên kia cửa thủy tinh..... Có chút chột dạ, quay đầu hỏi vấn đề liên quan: " biết... chỗ này có xe công cộng đến trường chúng ta ....." Hoặc... tàu điện ngầm cũng được....

      còn tìm trạm xe, liền hề báo trước cúi thấp đầu: "Biết."

      Chóp mũi chạm chóp mũi, cứ thế thuận lý thành chương, cũng tìm được môi. Lưỡi xâm nhập vào, dò xét cho thời gian xoa dịu. giây, hai giây.

      Sao có thể dịu đây.

      Hơi thở của nóng rực, đại não của choáng rồi, lần này là..... đó.

      bị đặt tường thủy tinh, bị bắt ngẩng đầu lên.

      Hương vị của đường nhuận giọng, mùi bạc hà thơm ngát, là cố ý... đúng .... Ý nghĩ vụn vặn xoay chuyển torng não, liều mạng muốn kết nối lại, nhưng bị mê hoặc, lần nữa tan rã. có kỹ xảo gì, lưỡi bị khiêu khích mút lấy, đưa vào miệng , nhàng ngậm chặt.

      Tiếp xúc thân mật như vậy, lại ngoài ý muốn ở nơi này.

      Lẫn giữa tiếng xe cộ, còn có hương vị cỏ cây bên đường.....

      "Ở đó ở đó...." Xa xa có người chuyện, kích động như xem phim thần tượng.

      ràng nghe được tiếng người, mạnh mẽ đẩy ngực .

      Đẩy ra rồi, nhưng lại thuận tay ấn đầu lên vai mình, cứ thế ôm lấy ..... Đôi mắt đen láy cong cong: "Vừa rồi em hỏi cái gì?"

      Trái tim lơ lửng trong lồng ngực, lảo đảo.

      chôn mặt vai , như đà điểu giấu miệng mũi, chỉ miễn cưỡng lộ ra đôi mắt nhìn hai người qua đường xa dần, giọng thào: " phải biết sao....."

      Nụ hôn đầu tiên a...... Lại diễn ra ở nơi công cộng, còn bị người ta vây xem......

      "Biết?" thoáng tự hỏi, lại lấy ra viên đường nhuận giọng, ném vào miệng, giọng mơ hồ, "Ờ, là xe công cộng..... Ở đây có xe công cộng tốc hành, chỉ có tàu điện ngầm."

      ...........

      ...........

      Vậy vì sao còn "biết"?

      Chẳng lẽ chưa suy nghĩ tùy tiện sao........

      Qua lát, vỗ vỗ lưng , ý là có thể rồi.

      Cố Thanh lập tức khôi phục tâm trí, chui ra khỏi vòng ôm của , chỉ mong nhanh chóng rời khỏi đây, dù ngồi bus hay tàu điện vẫn chưa biết....... Lỡ như vui vẻ làm lại lần nữa, lỡ như mọi người lầu thấy nhàm chán về sớm, chắc chắn dám gặp lại hai người bạn kia của .........

      P.S: *bấn loạn* Đầu bài thiệt là......... XD ~
      Tái P.S: có chỗ nào các bạn ko hiểu hỏi mình nha, vì tác giả chỉ tả biểu , ko kể lý do, nên có vài chỗ biểu số bạn thấy khó hiểu, cứ cmt ở chương mới nhất nhé ^^
      peony phamPhiên Nhiên thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 41: Nấm chiên muối tiêu (4)
      Cố Thanh và Mạc Thanh Thành trong thời kỳ nhau mặn nồng.

      Nhưng internet, hai người hẹn mà cùng chọn triệt để danh. Thanh Thanh Mạn vì hẹn hò Thương Thanh Từ mà biến mất, công khai, bộc lộ ái ân...... chính xác Thanh Thanh Mạn từ đầu tới đuôi chưa từng bộc lộ ái ân gì, trừ câu "Ta vui" bị quảng đại quần chúng xếp hàng vây xem, liền biến mất, trừ chuyển phát bài hát của bạn tốt, là post bài hát của mình, làm weibo như trang bán hàng......

      Lặng thầm tốt lắm, thầm lặng có lỗi.

      Đổi lại là người bình thường sớm hận thể mỗi ngày nhảy nhót tới lui, 360 độ góc chết bộc lộ ân ái. Nên bộ phận fan của đầu bài dần cảm thấy, ánh mắt của thần tượng tồi.

      Đương nhiên, bộ phận khác vẫn xem như tồn tại.......

      Núi chuyển nước chuyển, lỡ như ngày nào đó chia tay sao?

      Đầu bài lại là của mọi người.

      Đương nhiên, có người là có thị phi.

      biết là người mới nào của Hoàn Mỹ truyền ra tin Thương Thanh Từ lui giới sau lễ kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ, nháy mắt liền lan tràn đủ các loại tin đồn. Tuy rất lâu xuất mạng, nhưng mỗi năm đều giúp mấy vai lặt vặt trong kịch của Hoàn Mỹ, tuy có thời gian chủ trì, nhưng tuyệt đối là vở kịch được chú ý nhiều nhất năm.

      Nếu lui giới, chỉ có thể nghe được ở sản phẩm thương mại thôi.

      Vì thế, mọi người sôi trào, cho rằng Thanh Thanh Mạn quá ghen tuông, ảnh hưởng đầu bài đại nhân, khiến đại nhân quyết định lui giới. Giang hồ đồn đãi đáng sợ T.T ......

      Cố Thanh tắt QQ, quyết định xem mấy bài Tẩu Điều Nhi và xã trưởng gửi đến.

      Kỳ sao cả, đầu bài càng sao...... chỉ sợ việc Linh Lung Dịch Thấu nhờ soạn khúc, khi bài hát phát lên gây sóng to gió lớn......

      nhét tai nghe, quyết định làm ra xong rồi tính, việc còn lại... sau .

      Trong điện thoại lưu rất nhiều bài cổ phong, vừa xem ca từ viết sẵn vừa tìm linh cảm. Có cơn gió từ cửa kính xe thổi vào, nháy mắt đầu hạ rồi....... Vì công việc của đầu bài rất bận rộn, cuộc sống hẹn hò của nhanh chóng vào quỹ đạo.

      Mỗi tuần đến nhà ăn cơm hai lần, tục xưng khai trai.

      Sau đó lái xe đưa về trường, đương nhiên đây là lúc bận, gặp lúc bận cứ thong thả đón xe công cộng về trường, sau đó đợi khi có nửa ngày rảnh rỗi hiếm hoi, hai người cùng ...... ừm, xung quanh tìm đồ ăn ngon.

      ( ⊙ o ⊙)

      Cuộc sống hẹn hò hài hòa......

      Khi đến nhà , theo thói quen nhấn chuông cửa, đợi lâu cũng ai ra mở cửa, mới chợt nhớ ra Mạc Thanh Thành làm cho chiếc chìa khóa. Lấy chìa khóa ra, trong chớp mắt mở cửa, lại có cảm giác như ăn trộm, dù sao Tuyệt Mỹ còn ở đây a......

      Ai ngờ, đẩy cửa ra, Tuyệt Mỹ cười tủm tỉm đưa tới ly nước chanh: "Đầu bài đại nhân cho mở cửa, bảo lần nào em cũng dùng chìa khóa, phải tập cho quen thôi."

      ..........

      Được rồi, trong bếp có tiếng dầu văng lép bép.

      nhận nước chanh, cười cười với Tuyệt Mỹ, lập tức vô cùng ngoan ngoãn chạy vào bếp.

      Lúc vào rửa tay, đầu bài dùng nước lạnh ngâm nấm nấu chính, vừa : "Làm nấm chiên muối tiêu cho em." Thanh thản nhiên, phiêu phiêu bay vào tai .

      Cố Thanh ừ tiếng, càng nghe lời.

      Mỗi lần nghe giọng đều có cảm giác muốn vẫy đuôi là sao thế này T.T......

      Chẳng lẽ cả đời đều thế sao.........

      đứng cạnh , nhìn vắt khô nắm xắt thành sợi, sau đó lấy bồn sứ trộn trứng và bột mì, quấy đều với nấm: "Thêm bột ngũ vị hương, thích ?"

      "Vâng." tiếp tục quẫy đuôi.

      Nhìn đầu bài thêm bột ngũ vị hương và trứng, tiếp tục quấy a quấy a quấy........

      Chỉ nhìn hỗn hợp nấm chưa chiên mà miệng muốn chảy nước miếng là sao thế này T.T.......

      Chẳng lẽ cả đời đều thế sao........

      tiếng, lửa bùng lên, dầu nóng, cho nấm vào chảo.

      Nấm nhanh chóng được rán chín, trút xuống dĩa, Mạc Thanh Thành mở tủ thủy tinh, trong hơn mười bình gia vị, lấy ra hũ muối tiêu, rắc đều lên nấm.

      Ok, done ~

      Cố Thanh đặc biệt hài lòng bưng đĩa lên, hít hơi, thơm quá a.

      híp mắt, vui vẻ xoay người định rời bếp, bỗng nhiên bị đầu bài ở phía sau giữ lại, giọng trầm thấp với : "Cho phép em ăn vụng hai miếng, vừa chiên xong ăn ngon nhất đó."

      phúc hậu đâu.......

      Tuyệt Mỹ đáng thương.

      Còn chưa cảm khái xong, đầu bài cả đũa cũng lấy, trực tiếp vươn tay, dùng ngón giữa và ngón áp út kẹp miếng nấm, công khai đưa tới bên miệng ...... Cố Thanh hơi chột dạ, lập tức ăn vào.

      "Ăn ngon ?" giọng hỏi.

      "Ngon." híp mắt, muốn ăn nữa.....

      Đầu bài quả nhiên đút thêm miếng nữa.

      Ăn ngon.......

      liếm môi, muốn ngờ nấm cũng có thể làm thành ngon thế này, chợt thấy Mạc Thanh Thành tùy tiện đưa tay lên miệng, liếm muối tiêu: " tệ."

      Thói quen liếm ngon tay dính gia vị, cũng có......

      nhìn dĩa nấm, dường như cảm thấy mình liếm tay rồi, lại bốc tốt lắm.

      Cố Thanh bị nhìn, tim muốn nhũn ra, bèn bốc miếng, đưa cho ăn.

      Ngón tay tiến đến bên miệng.

      Nấm bị ăn rồi, rút tay, nhìn nhìn muối tiêu tay mình.

      Còn chưa do dự xong, tay bị bắt lấy, kéo về bên miệng, nhàng dùng đầu lưỡi đảo qua đầu ngón tay : "Vị rất ngon, thể lãng phí." Giọng , vô cùng mất hồn.

      ..........

      Ngón tay như bị điện giật, tê tê....

      Tim cũng tê tê.......

      "Nhớ ?" Mạc Thanh Thành tiếp tục giọng hỏi .

      "Vâng....."

      nhíu mi, ý tứ là đáp đúng.

      "Ừm, nhớ......"

      "Nhớ bao nhiêu." tiếp tục 'hướng dẫn'.

      .........

      Xong rồi, tất cả tính từ đều chạy khỏi đại não rồi.

      "Rất nhớ rất nhớ...."

      cười: "Nhớ ai?"

      "...."

      "Nối liền lại nào?" lại đè thấp giọng, cả cuối cũng uốn cong.....

      "...... Rất nhớ rất nhớ ."

      T.T.......

      quá xấu xa rồi.........

      Làm gì có ai bức người khác lời ngon tiếng ngọt chứ.......

      Mạc Thanh Thành dường như vô cùng hài lòng với thành quả 'hướng dẫn' của mình, rốt cục bắt đầu làm món khác, để bưng nấm chiên muối tiêu ra ngoài. Cho đến khi ăn xong cơm, vẫn còn tự hỏi vấn đề:

      Bạn xem, tại sao đầu bài đại nhân trước mặt người khác với sau lưng người khác hoàn toàn khác biệt vậy T.T.........
      Phiên Nhiên thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 42 - Cơm thịt hấp cẩm tú mai
      Ăn cơm xong, lấy trái cây trong tủ lạnh ra, rửa sạch, gọt vỏ, thuận tay cắm vào vài cây tăm. dĩa đưa cho Tuyệt Mỹ, dĩa lớn còn lại đưa vào phòng Mạc Thanh Thành.

      Khi Cố Thanh vào, ngồi trước máy tính bàn, đội tai nghe, còn có thói quen mở đèn bàn, dường như thế này khiến hoàn toàn tập trung vào thế giới đó. Ngọn đèn màu chanh ấm áo, hắt bóng dáng lên vách tường, yên ổn vững chãi.

      Đeo tai nghe là siêu đẹp trai......

      Cố Thanh lặng lẽ mê trai chút.

      nhận ra tiến vào, nghiêng đầu, ngón trỏ đặt môi, ra dấu đừng lên tiếng.

      gật đầu, im lặng qua, đặt dĩa trước mặt .

      Chỉ chỉ trái cây đĩa, ý bảo dành thời gian ăn.

      vuốt cằm.

      Cố Thanh thuận tay nhón quả dâu tây, nhéo vào miệng, ngồi xuống sô pha phía sau , mở máy tính bảng, đăng nhập nick vào phòng yy.

      Đêm nay là ngày công bố danh sách trận chung kết cuộc thi phối , trắng ra là, tất cả người xuất sắc cùng cảm ơn, sau đó là hồi diễn xuất để cảm ơn. Những người thắng cuối cùng này đều phải tiểu trong suốt, thậm chí vài người từng nổi tiếng thời, ở những trận trước chỉ là điểm sáng, bây giờ tề tụ, còn là từng điểm sáng nữa, mà là cả mảng sao trời.

      Còn ,

      Là giám khảo quan sát đêm nay, nhưng chỉ cần ID Thương Thanh Từ kia im lặng ở trong phòng, như vậy là đủ.

      Bên dưới có mấy nghìn fan, mười đại quản lý viên ở cạnh, ồn quậy, im lặng cùng lắng nghe.

      Còn ,

      Chỉ cần vào thế giới online này, lập tức hóa thân thành fan trung thành của .

      Nhìn ID Thương Thanh Từ kia mà tim đập mạnh, vẫn là Thanh Thanh Mạn đó...... Cảm giác này... rất kỳ diệu.

      Trong tai nghe, trong mười hai người thắng cuộc hát, vừa nghe vừa chống tay thành sô pha, vươn tay kia lấy dâu. Tay lướt qua người , vừa đụng tới trái, liền phát , khẽ cười, lấy ra trái lớn nhất đặt vào tay .

      lè lưỡi, lui về, tiếp tục cắn ăn.

      Ăn hai ngụm, đó hát xong.

      Hát rất tốt.

      lặng lẽ tán thưởng.

      "Chúc mừng Cẩm Tú Như Bụi của chúng ta," người chủ trì cười tiếp, bắt đầu tiếp nối chương trình. "Như vậy...."

      "Em có thể vài lời với giám khảo ?" gãy bỗng ngắt lời người chủ trì.

      Chủ trì lập tức cười: "Hoàn toàn có thể nha, còn thắc mắc sao đêm nay ai thổ lộ a, chẳng lẽ do quá nghiêm tục nên mọi người quên cách bỏ qua tiết tháo rồi sao?"

      ho khan tiếng, có chút ngượng ngùng: "Vì Thương Thanh Từ lão sư chỉ làm giám khảo hai trận, em gặp được....."

      "Đúng a, Thương Thanh Từ đại nhân bận quá," chủ trì đùa đùa trách, "Chúng ta từ vòng loại tới chung kết, kéo dài bốn tháng, chỉ hẹn được ấy hai ngày, may mắn may mắn, đêm cuối này ấy tới được. Em cố lên, thổ lộ ~ A, đúng, nhớ đầu bài có tiểu kim chủ rồi, thổ lộ cần rụt rè nha, thân ~"

      Từ lúc người ta điểm danh Thương Thanh Từ, bảng bình luận bị càn quét, ngờ chủ trì còn ở trước mấy vạn người nghe nhắc tới "tiểu kim chủ", quả thực là sợ thiên hạ loạn........

      " phải, phải," ràng là CV nổi danh, cũng tránh được khẩn trương khi nhắc tới thần tượng, "Là vài lời rất nghiêm chỉnh, hoàn toàn mất tiết tháo."

      Người chủ trì cười, ý bảo ấy tùy ý.

      Cố Thanh nghe, trong tai nghe có vài giây im lặng, lặng lẽ liếc nhìn đầu bài, người được thổ lộ bình tĩnh a....

      "Là thế này..... ack, hỏi chút trước, Thương Thanh Từ đại nhân, có nghe ? treo máy chứ...."

      "Ta ở." Giọng cao thấp, nhàng bình tĩnh.

      "Là thế này, đại nhân, em chỉ muốn , em vẫn mơ làm phát thanh, muốn làm phát thanh viên chuyên nghiệp, hoặc diễn viên lồng tiếng. Nhưng lúc thi đại học bỏ lỡ trường chuyên ngành này, nên rất hối hận," giọng thậm chí hơi khàn , "Sau này người bạn biết được, rằng ấy thường xuyên nghe kịch truyền thanh mang, hơn nữa có mấy người vô cùng xuất sắc, cuối cùng đều chuyển sang lồng tiếng thương mại. , ban đầu em rất khinh thường, cảm thấy những người này đều chỉ chơi đùa mạng, lấy lòng mọi người...... Cho đến khi người bạn đó cho em nghe tác phẩm của , em hoàn toàn bị thuyết phục. Nên em muốn với , đầu bài đại nhân, cảm ơn đưa em vào thế giới này, cũng trở thành mục tiêu và lý tưởng của em."

      Cố Thanh cắn trái dâu trong tay, chần chừ ăn.

      Thực ra, chủ nhân của ID Thương Thanh Từ này ngồi kia, đưa lưng về phía mình, vươn tay là có thể chạm vào, nhưng cái tên này vẫn có lực hấp dẫn lớn, tên này đại biểu cho tất cả nhân vật, tác phẩm từng diễn dịch lồng tiếng, là ánh nắng chói mắt của những đứa trẻ qua trường lớp chuyên nghiệp lại có giấc mơ làm diễn viên lồng tiếng.

      Bạn thể vì những kẻ thích chơi đùa hỗn tạp mạng mà phủ định những người tình thích phối .

      Những người này, có thể chỉ có nhiều nhất mấy chục fan, chói mắt như đầu bài, nhưng chỉ cần thích, thể làm được, như này vậy.

      bỗng nhiên xúc động.

      hiểu cảm giác này, giống như lúc bản thân nghe khúc cổ phong đầu tiên, cũng kinh diễm thôi.

      chớp mắt như vậy, hoàn toàn có thể thay đổi cuộc đời người.

      thay đổi bao nhiêu người?

      Con số hẳn là vô cùng lớn.

      "Cảm ơn, chúc em thành công." thản nhiên cười, "Có thể thành công hơn cả ta."

      Sức mạnh ôn nhu lại mê hoặc thành công xuyên qua tai nghe, truyền vào tai mỗi người.

      T.T....... Chỉ vậy thôi sao........

      Em cũng bị cảm động đó, nhiều thêm hai câu được sao?

      Bất quá, xưa nay ở trước công chúng đều như vậy.......

      Đến khi người kế tiếp biểu diễn, thấy Thương Thanh Từ tắt mic yy rồi, biết mình có thể chuyện, lập tức đặt máy tính bảng xuống, chống tay vịn sô pha vỗ vai . Người trước mặt quay đầu, tháo tai nghe, ánh mắt mang nghi hoặc.

      nhìn .

      nhìn đôi mắt to xinh đẹp của .....

      Lặng lẽ tự tẩy não mình, đây là Mạc Thanh Thành, phải Thương Thanh Từ.........

      "Vừa rồi em nghe mà cảm động," cảm thấy trong lòng tràn đầy những điều muốn , lấy trái dâu, đưa tới miệng , "Sao thêm vài câu?"

      Mạc Thanh Thành cười, há miệng cắn trái dâu đưa: "Thói quen. nhiều hơn, ngược lại tốt cho ấy."

      giật mình, ý số fan của , khẳng định cho rằng đầu bài phá lệ hậu đãi này, dẫn tới công kích diện rộng gì đó....... Hoặc là này giả vờ bày tỏ, ra định dựa hơi?

      T.T........

      nhớ tới ID đáng thương bị hack chết: Thanh Thanh Mạn.

      Mạc Thanh Thành bỗng nhiên nhớ ra gì đó, lấy di động bàn tới, cánh tay vòng qua sau lưng , nửa ôm vào lòng, mở weibo. Vào mục "thư để lại", nháy mắt bật ra vô số thư, cơ bản....... đều là bày tỏ, các loại thổ lộ, hàm súc, kịch liệt, ôn nhu, trực tiếp...... "Bình thường để người lạ @, chỉ có bạn tốt thôi, tin nhắn riêng cũng tắt, mục thư để lại này hình như là chức năng mới, em xem, rốt cục thu được những thứ này," giọng giải thích, "Trước kia nghĩ, nếu có bạn , thấy những thứ này chắc trở mặt với luôn."

      ..........

      Được rồi, có chút ghen tị T.T.......

      "Vì thế...." cười, vừa định tiếp liền dừng.

      Vừa mới có @ tới, liếc qua, là họa sĩ nổi tiếng, cũng là bạn của Thương Thanh Từ. Là bức tranh vẽ tay, vẽ Thương Thanh Từ đội tai nghe, tay cầm trái dâu, đút cho...... con heo vàng trong lòng............

      Người vẽ còn quên trêu chọc: " đời ngàn vạn cẩm tú, đầu bài chỉ duy nhất chú heo vàng kia a chú heo vàng......"

      ...........

      ...........

      Vì sao lại thành chú heo vàng......

      đúng, vì sao lại trùng hợp là đút dâu........

      còn chưa tự hỏi xong, Thương Thanh Từ vui vẻ nhấn chuyển phát, thuận tiện @Thanh Thanh Mạn: cám ơn, bất quá chú heo vàng mập, xem như.... kiểu gầy uyển chuyển vừa ôm[1].

      ...........

      ...........

      Thực gầy như vậy?

      Khoan ....... ( ⊙ o ⊙) .......

      ôm qua lúc nào.........


      [1] chỗ này nguyên văn là doanh doanh nhất ác, dùng để miêu tả nữ tử có vòng eo tinh tế, chỉ cần tay có thể ôm được. Nên ý chỗ đó là ôm eo đấy ạ.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 43 - Cơm thịt hấp cẩm tú mai (2)
      "Vì thế, phải vô cùng ràng cho mọi người biết, có bạn ," MạcThanh Thành đặt điện thoại qua bên, tổng kết, " tránh được rất nhiều vấn đề đáng có."

      Cho nên..... Mới rầm rộ thế sao.......

      người biết săn sóc.

      Mỗi e rằng đều có giấc mơ này, người mà mình thích là star trong mắt người khác, lại rất bình thản với mọi người, thuộc sở hữu của bạn........... Con công khai hạnh phúc của mình khiến con xung quanh ghen tị, còn đàn ông công khai lại khiến nữ nhân khắp thiên hạ ghen tị.......

      Thực ra, đàn ông rất hiếm khi công khai hạnh phúc.

      vẫn còn cảm động, liền thấy lưng ấm áp, Mạc Thanh Thành thế nhưng thực thuận tay đo đạc: "Chính xác, giống như nghĩ, uyển chuyển vừa ôm."

      Lấy tay đo eo.

      Động tác hoàn toàn mờ ám, giống như da thịt thân cận........ Cố Thanh còn bị vây trong cảm xúc hòa thuận ấm áp vui vẻ, theo bản năng ngẩng đầu, nhìn , ánh mắt tối đen, dưới ánh đèn bàn, đường nét mũi và hàm dưới cong cong, giống như nét bút phác họa.

      Đẹp đến kỳ lạ.

      nhìn , cũng nhìn .

      Sau đó liền bị cười, nhét tai nghe vào tai phải của .

      mở phần mềm nghe nhạc trong điện thoại, giai điệu quen thuộc vang lên.

      Người hát là , đầu bài đại nhân khuynh quốc khuynh thành, giọng ngâm nga《Nhược Tương Tích》, ôn nhu như thế, mang theo chút biếng nhác, dường như chính là vì mà hát:

      "Bao nhiêu ly hận của giấc mộng đêm qua quay về, tranh lương nỉ non, tất cả chỉ là hư ảo. Trăng nghiêng sông, chèo khua buổi sớm, mộng trước chập chờn, tiếng sóng xa dần, tiếng địch văng vẳng, xuân vội vàng....."

      Trước mắt ra bức tranh, vì bài hát mà sinh ra.

      Đường mòn đá, mộ cổ buổi sớm, giăng đầy sương mù, tiếng địch xa xa.

      " ghi lúc nào...."

      "Mấy hôm trước."

      "Là hoạt động của xã đoàn? Hay là chúc mừng sinh nhật......."

      "Tặng em đó," Mạc Thanh Thành buồn cười, "Trừ lễ kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ, vài năm làm hoạt động gì rồi, cũng ghi chúc mừng sinh nhật."

      Đúng vậy..........

      quên mất.

      Tim dường như có gì đó chậm rãi tản ra, ấm áp khiến người ta nhịn được nhoẻn miệng cười.

      "Ghi mười bài," tiếp tục , "Đều là cổ phong."

      ừ.

      Nghĩ nghĩ, vươn tay lấy dâu, đưa lến miệng : "Thưởng cho ."

      Mạc Thanh Thành cắn dâu, buồn cười, giọng oán trách: "Chỉ có viên ô mai?"

      Cố Thanh cũng thấy mình keo kiệt, lập tức bổ sung: "Ngày mai em mua cho nhiều đồ ăn ngon....."

      Lời chưa dứt, thanh tan.

      đưa cả trái dâu vào miệng , nửa ép buộc ăn, hương vị ngọt ngào lan ra giữa hai người. rốt cục rời khỏi môi , còn nhịn được liếm môi: "Dâu này tệ, rất ngọt."

      ...........

      ...........

      Căn bản đều là ăn hết mà............

      Cố Thanh cắn môi, nhìn cái, cầm dĩa về bếp, chuẩn bị rửa hết số còn lại trong tủ lạnh, đưa đến cho ăn.

      Mạc Thanh Thành thuận tay đeo lại headphone, tiếp tục nghe biểu diễn của trận chung kết........

      vừa vào bếp, Tuyệt Mỹ liền chạy tới, đặt cái dĩa trống trơn của mình lên bàn: "Tiểu kim chủ, cũng ăn xong rồi." Cố Thanh giật mình, nhất định là Tuyệt Mỹ ăn dâu..... thuận miệng tám chuyện cho họa sĩ kia, mới có bức tranh đó.

      Kiểu toàn dân vây xem khí đương của đầu bài này................

      Rốt cục là ai khơi mào đây T.T...........

      Bên ngoài bỗng nhiên nổi gió.

      lấy dâu mới đặt vào tay của đầu bài, trời chuyển từ gió giật sang mưa to.

      Mạc Thanh Thành nghe tiếng sấm, mới nhớ xe mình bị Wk mượn rồi, nhìn thấy gió to mưa lớn, tàu điện ngầm hay xe công cộng cũng tiện, nhìn Cố Thanh, dường như suy nghĩ gì đó: "Mưa lớn vậy, trở về tiện lắm, đêm nay ở lại ?" Như thế tốt lắm đâu, cân nhắc phương án khác.......

      "Nếu mười giờ mưa còn lớn vậy ở lại ," Mạc Thanh Thành tiếp tục, "Em ngủ phòng , ngủ chỗ Tuyệt Mỹ."

      Hình như..... vẫn tốt lắm......

      tiếp tục đấu tranh.

      "Ngày mai phải dậy rất sớm, em dậy rồi có thể tự về trường."

      Hửm? Phải dậy sớm?

      Đúng a, phải dậy sớm, mình về trễ như vậy nhất định đưa về, về về, gió to mưa lớn rất mệt.

      "Yên tâm, làm gì cả." thậm chí cam đoan.

      Cố Thanh đấu tranh hồi, rốt cục đồng ý.

      Khi bạn phải ngủ ở trong phòng lạ, ý nghĩa của căn phòng này đối với bạn tuyệt đối khác.

      Ví dụ như, nhìn cái chăn màu xanh nhạt ngủ người Mạc Thanh Thành, với việc bản thân nằm bên trong, chính là cảm giác hoàn toàn khác......... Cố Thanh bối rối tắm xong, để lấy áo sơ mi và quần thể dục cho mình, tay áo và lai quần đều xắn ba bốn vòng, cứ thế đứng cạnh giường, ngây người nhìn giường lâu, mới chậm rãi ngồi xuống.

      Mềm mại, vừa nằm liền lún xuống.

      thích ngủ giường mềm? Trước đây sao phát nhỉ...... Kỳ như vậy tốt với cột sống đâu...... Cố Thanh nghĩ lung tung, dỏng tai nghe tiếng động phòng kế bên, im ắng.

      Hẳn là ngủ rồi?

      Bất quá chỗ bọn họ cách tốt lắm, ngủ cũng chẳng nghe thấy gì đâu?

      tắt đèn tường ở đầu giường, phòng tối đen, chỉ có tiếng mưa như trút nước ở bên ngoài, hít hít mũi, chăn có mùi của . Nhàn nhạt, thơm thơm. Nghĩ đến giường này là của , liền cảm thấy khẩn trương kỳ lạ.... Hơn nữa còn mặc áo sơ mi và quần thể dục của ...... T.T.......

      Căn bản là ngủ được......

      đấu tranh giữa hai ý niệm "ngồi dậy chơi máy tính" or " quậy nữa, ngủ thôi", rồi mơ mơ màng màng ngủ. Vì lạ giường nên cũng ngủ sâu, vừa rồi suy nghĩ mông lung, chợt bị gì đó bừng tỉnh, cẩn thận cảm nhận, hình như có người vào phòng.........

      lập tức căng thẳng, nhàng trở mình, cho bản thân thêm can đảm.

      "Đánh thức em?" Giọng của Mạc Thanh Thành ngay bên giường, cúi người sát xuống, giọng giải thích, "Tuyệt Mỹ ngủ quá ồn, còn đá người, nên trở về đây...."

      "Vâng...." hơi nắm chăn.

      "Em ngủ tiếp , ngủ sô pha." khẽ cười.

      Những chi tiết rất , trong bóng tối chỉ thấy hình dáng mơ hồ, thời điểm như vậy, giọng càng có vẻ trầm thấp mê người, mang theo chút ngái ngủ, cực kỳ mị hoặc.

      Gần như vậy.

      Gần đến mức khiến người ta dám lớn tiếng.

      " .... ngủ giường, em ngủ sô pha, ngày mai còn làm, ngủ sô pha rất mệt." giọng đề nghị.

      " sao," nắm tay nắm chăn của , "Mau ngủ ."

      Ngữ khí y như dỗ con nít.

      xong, lấy chăn gối dư ở trong tủ ra, tới sô pha ngủ.

      Về phần ngủ lúc nào, nữa, chỉ biết là sau khi trở lại, bản thân nằm càng khẩn trương. Cảm giác lo sợ tướng ngủ khó coi, ngủ phát ra thanh kỳ lạ cứ kéo dài tới hừng đông..... Đồng hồ báo thức trong điện thoại vừa vang, lập tức tắt, ngồi dậy.

      Cùng lúc đó, như được giải thoát, ngồi dậy.

      "Mới năm giờ," Mạc Thanh Thành nhìn bộ dạng , bị chọc cười, "Em có lớp mà? Cứ ngủ cho đủ ." Cố Thanh quẫn muốn chết, biện bạch: "Em muốn làm điểm tâm cho .

      cần thay đồ?

      Mình cũng muốn thay đồ a......

      Ý niệm này vừa xuất trong đầu, lập tức ôm lấy quần áo mình để cạnh gối, mở cửa, định ra toilet thay.

      Cũng nghĩ đến, cứ mở cửa như vậy.............

      Wwwwk đứng cạnh phòng bếp, cầm chén lớn mì, chọc đũa ăn. sô pha, Tuyệt Mỹ cắn bánh mì, dùng kéo cắt bịch sữa, bên cạnh còn có Phỉ Thiếu, đeo headphone, chỉnh máy DVD..... Động tác của mọi người đều rất im lặng, lặng yên tiếng động, như phim lời vậy......

      gì, nhìn bọn họ.

      Bọn họ cũng phát , quay lại nhìn .

      "Bị chúng ta đánh thức?" Wwwwk tiếp tục ăn mì, vô cùng áy náy gật đầu với Cố Thanh, " ngại quá, quấy rầy hai người."

      Phỉ Thiếu cũng tháo headphone, cười gượng hai tiếng: "Đừng để ý a, Thanh Thanh, hai người chúng ta biết tối qua em ở đây, cả đêm xem xong phim nên nghĩ đến đây bồi bổ, nghĩ tới a, nghĩ tới.... Em xem sao lại trùng hợp vậy? Lại khiến chúng ta gặp phải Tân uyên ương hồ điệp mộng a......."

      Phỉ Thiếu tiếp tục cười gượng.

      Tuyệt Mỹ nhìn được, nghiêm túc răn dạy hai người mồm mép kia: "Sau này muốn tới phải gọi điện trước, đầu bài là người có chủ, giường chỉ để cho lão bà ngủ, biết chưa?"

      Cố Thanh hoàn toàn hóa đá.....

      Phía sau, Mạc Thanh Thành đặt tay lên vai : "Đừng để ý bọn họ, về phòng thay đồ trước."

      như được đại xá, quẫn bách cúi đầu, lách qua chui trở về phòng, lật tay đóng cửa.

      T.T.......

      ràng chẳng làm gì cả.

      Sao lại chột dạ thế này..............


      Nhược tương tích (nếu đau tiếc nhau):

      P.S: Làm trong đêm post luôn, nên có lỗi gì các bạn cmt cho mình sửa nha... T_T cảm ơn T_T
      huongpham thích bài này.

    5. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 44 - Cơm thịt hấp cẩm tú mai (3)

      ngày trước lễ kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ, rốt cục giao bài hát.

      Trong tích tắc bưu kiện được gửi , thở phào hơi, tiếp theo là quá trình vừa lâu dài vừa giày vò. ra rất thích hợp tác với người cùng chung chí hướng, chậm rãi mày mò ra bài hát, sau đó nhìn bài hát được công bố..... Quá trình mỹ diệu.

      Có lẽ chỉ có người đơn thuần là thích mới có thể thuần túy hưởng thụ quá trình này.

      đoán nhanh nhất là vài ngày mới có ý kiến hồi đáp, liền thu dọn đồ về nhà, trở về còn chưa kịp ngồi xuống bị mama "sung quân", đưa tới siêu thị giúp đỡ.

      Cuối tuần, siêu thị rất bận rộn, hơn nữa còn đối diện bệnh viện T.T.

      ngồi sau quầy thu ngân, nhìn họ và Đổng Nhất Nho mắt qua mày lại, nhất thời cảm thấy bản thân bỏ lỡ gì đó, khi muốn tìm tòi nghiên cứu thêm điện thoại bỗng reo, có tin nhắn riêng ở weibo.

      Linh Lung Dịch Thấu? Trả lời nhanh ......

      Thanh Thanh,

      Chị nghe qua lần, cảm thấy rất có tình, đương nhiên, chị còn nhiều ý kiến sửa chữa chút.

      Vì ngày mai chị phải xuất ngoại chuyên tu, bận khoảng hai tháng, rất khó liên lạc. Để tránh chậm tiến độ, chị muốn gặp em tối nay, khoảng nửa tiếng thôi, chúng ta gặp nhau bàn bạc hiệu suất cao hơn.

      Ngoài ra, hôm nay chị trả khoản dự chi cho em, em có thể gửi số tài khoản cho chị vào tối nay.

      Linh Lung Dịch Thấu.

      Gặp mặt? Tối nay?

      Kiểu hợp tác thương mại này, nếu tiện đương nhiên gặp mặt tốt hơn trao đổi qua email. Tuy rằng sớm biết nhất định phải gặp mặt Linh Lung Dịch Thấu ở ngoài, nếu ở cùng thành phố cùng ấy gặp mặt lần....

      Vấn đề là......

      Tối nay?

      Sao ấy biết mình ở cùng thành phố với ấy? Bất quá cũng có khả năng, Linh Lung Dịch Thấu và đầu bài là bạn bè, nên chuyện của mình hẳn là biết?

      Cố Thanh tận lực buộc mình nghĩ theo chiều hướng tốt.

      Dù sao danh tiếng trong giới của Linh Lung Dịch Thấu rất tốt, nhân phẩm cũng được công nhận là rất tốt........

      Còn chưa suy nghĩ xong, tin nhắn riêng lại nhấp nháy:

      Chị ở chỗ bệnh viện của Mạc Thanh Thành, em hẳn từng đến qua?

      .........

      trùng hợp thế chứ.......

      Cố Thanh nghĩ nghĩ, trả lời ấy: Em ở siêu thị đối diện bệnh viện, nếu chị rảnh chúng ta có thể hẹn gặp bây giờ, chị em biết chị ở đâu, em qua tìm chị. Hoặc chúng ta hẹn ở tiệm sữa đậu nành Vĩnh Hòa bên ngoài bệnh viện?

      Linh Lung Dịch Thấu: Em có thể đến đây trước, vì chị chắc có thể ra ngoài giờ này , chị có thể tranh thủ thời gian rảnh chuyện với em.....

      Cố Thanh: Được, vậy em qua tìm chị, chị nhắn em tầng nào, khoảng mười phút nữa em đến.

      Linh Lung Dịch Thấu nhanh chóng gửi số tầng đến cho .

      Cố Thanh lập tức với họ: "Em ra ngoài chút, nửa tiếng nữa quay lại." xong liền chui ra khỏi quầy thu ngân, họ nhe răng hù dọa : "Nhanh lên nha, mẹ em hôm nay bận rồi, ra thay ca cho đâu, chờ em về mới rảnh ăn cơm tối đó." dạ, chạy mất.

      Bệnh viện vào cuối tuần, vẫn đông nghẹt.

      , phải vì đầu bài mà đến đây đâu..... theo lời Linh Lung Dịch Thấu tìm đến tầng đó, khi ra khỏi thang máy, thế nhưng thấy rất nhiều thai phụ, , bà lão tới lui, khoa phụ sản sao?

      Linh Lung Dịch Thấu tới đây.... khám thai?

      khó xử, dám nghĩ tiếp.

      Bên tay trái là phụ khoa, tay phải là khoa sản, đứng giữa, cầm di động chuẩn bị gửi tin nhắn. Còn chưa đánh chữ xong, vai bị người ta vỗ, sửng sốt quay đầu.

      nữ bác sĩ cười với .

      Là kiểu tươi cười có quen biết........

      "Thanh Thanh, xin chào." Nữ bác sĩ vô cùng thân thiết nắm vai , "Chị là Linh Lung Dịch Thấu."

      "Xin chào." kinh ngạc với nghề chính của Linh Lung Dịch Thấu, ngờ cũng là bác sĩ, hơn nữa, sao ấy biết mặt mình? Chẳng lẽ đầu bài cho ấy biết.........

      "Đừng đứng bên ngoài, theo ta." Linh Lung Dịch Thấu cười .

      dạ: "Em còn tưởng chị đến khám bệnh, ngờ chị cũng là bác sĩ."

      Khó trách ấy quy sớm, nổi tiếng nhiều năm như vậy cũng chỉ làm album, ra là do nghề nghiệp bận rộn. "Nhà chị có nhiều bác sĩ lắm," Linh Lung Dịch Thấu cười, "Đầu bài đại nhân của em, chính là trong số đó thôi."

      ...........

      ...........

      cẩn thận phân tích những lời này,càng kinh ngạc.

      Chẳng lẽ hai người bọn họ là thân thích?

      thể nào, vì sao bạn bè của đầu bài đều biết? Linh Lung Dịch Thấu ra dấu cho theo ấy đến cuối hàng lang phụ khoa, phòng của ấy. Lúc này gần hết giờ khám bệnh, ở chỗ ấy có bệnh nhân, vào, Linh Lung Dịch Thấu mới tiếp tục cười giải thích: "Chị và em họ có hiệp nghị quân tử rồi, ở thế giới online được thừa nhận là chị em.... ra là chị sợ fan cuồng của muốn thông qua chị để tìm , rất đáng sợ, đúng ?"

      ấy cười.

      Cố Thanh cũng cười.

      Tuyệt đối phải giữ bí mật, vạn nhất ai lộ ra, tìm tới tận nhà rất đáng sợ.......

      "Bất quá Tuyệt Mỹ biết chị là chị họ của mà, với em sao?"

      " có." lắc đầu, Tuyệt Mỹ ngươi quá xấu bụng rồi..... Chẳng những , còn mượn cơ hội tạo hiểu lầm...... gì mà Linh Lung Dịch Thấu thầm mến đầu bài T.T...... quá xấu rồi, người ta ràng là thân thích, là thân thích thân thích a..........

      Cố Thanh chợt nghĩ tới: "Nên chị tìm em làm bài hát, vì em và Mạc Thanh Thành là......"

      "Sao có thể, chị thấy album của mình ra đùa giỡn đâu," Linh Lung Dịch Thấu lập tức phủ nhận, "Album này chị rất xem trọng, coi như để lại kỷ niệm trong giới này."

      ừ.

      Loại tâm tình này hiểu.

      Linh Lung Dịch Thấu ngồi xuống, chuyện phiếm nữa, thẳng vào chuyện chính. ấy tuyệt đối là hình tượng của ngự tỷ, hoàn toàn điều khiển tiết tấu của buổi chuyện, Cố Thanh cũng cảm thấy vui vẻ, cùng ấy chuyện rất dễ chịu, có cảm giác như gặp được tri .

      "Em biết , vài năm trước nghe được bài hát em làm, chị muốn hẹn rồi," Linh Lung Dịch Thấu cười khẳng định cảm giác tri của , "Chỉ là lúc đó là thời gian bận rộn nhất, rảnh a, may mà mấy năm sau tìm em, em vẫn con ở trong giới."

      "Lúc đó.... em còn chưa gia nhập giới," Cố Thanh nhớ lại, "Hình như là ngẫu nhiên giúp bạn học, cũng biết có giới chuyên môn làm nhạc cổ phong thế này."

      "Lần đó đặc biệt trùng hợp, là người khác mời ta hát bài đó," Linh Lung Dịch Thấu : "Chị nghe tiếng em ngâm nga ở demo, cảm thấy rất êm tai, còn nghĩ này rất giỏi, soạn, biên khúc, ngâm nga cũng nghe hay vậy."

      Cố Thanh đặc biệt ngượng ngùng:"Cảm ơn, ra em chỉ tùy tiện ngâm vậy thôi, ngờ lâu vậy rồi chị vẫn nhớ...."

      Linh Lung Dịch Thấu còn định gì đó, điện thoại chợt reo, ấy nhận điện, ừ hai tiếng, bỗng nhiên cười: "Bạn em ở chỗ chị, xuống ?"

      câu như thế, rồi cúp máy.

      Cứ thế đến đây?

      vốn định gặp Linh Lung Dịch Thấu xong mới với mình ở bệnh viện, nếu rảnh có thể gặp chút...... Bây giờ càng đơn giản, trực tiếp bị Linh Lung Dịch Thấu gọi xuống......

      Khi Mạc Thanh Thành tới trước cửa, cùng Linh Lung Dịch Thấu bàn tới bước tiếp theo của kế hoạch, thuận tiện hẹn thời gian chỉnh sửa lần sau, hẹn ngày gửi cho ấy. Ngoài cửa truyền đến tiếng ho , lập tức nhìn qua, liền bị kinh diễm.

      thay đồ bình thường, hiếm khi mặc áo sơmi trắng, phối với quần bò màu lam nhạt, hoàn toàn là bộ dáng cậu học trò cao gầy tuấn tú. hắng giọng, có chút buồn cười lại có chút bất đắc dĩ vào, với Linh Lung Dịch Thấu: "Vậy là, chị vẫn phải gặp Thanh Thanh trước khi xuất ngoại."

      "Đương nhiên rồi," Linh Lung Dịch Thấu liếc , "Em giấu kỹ quá, chị đành chủ động ra quân thôi."

      Mạc Thanh Thành tới, xoa đầu Thanh Thanh, cười.

      Ngầm ý rất ràng: lão bà nhà ta rất dễ lừa, sớm biết lúc trước căn bản nên dùng chính sách vòng vèo.

      Linh Lung Dịch Thấu nhìn đồng hồ, cảm thấy mình cũng nên trở về công tác, dù sao ngày mai bay, còn vài việc cần bàn giao. săn sóc đưa hai người ra, vừa vặn có hộ sĩ chạy tới gì đó, Cố Thanh và Mạc Thanh Thành đứng cạnh chờ....

      Chờ....

      Chờ....

      Mạc Thanh Thành nhận cuộc điện thoại.

      nghe điện thoại, chuyện với hộ sĩ, Cố Thanh là người duy nhất phải nhân viên, đứng giữa hai người, ánh mắt tùy tiện nhìn qua hướng hành lang bên kia.

      Bà bầu kia nhìn rất quen thuộc.........

      Người bên cạnh càng quen........

      Có thể quen sao, hơn hai mươi năm trước người đó ở tại nơi này sinh ra mà........ Mẹ Cố Thanh nhìn , cũng cảm thấy tin được, nhìn xem nơi này....... sai, khoa phụ sản, khuê nữ nhà ta tới đây làm gì? Còn cùng chàng trai trẻ tuổi, còn có nữ bác sĩ?!

      Mẹ nhanh chóng nhìn Mạc Thanh Thành bên cạnh.

      Đúng lúc cúp điện thoại, dùng mu bàn tay chạm vào mặt : "Sao thế? Thấy ai à?"

      Cố Thanh ràng thấy mắt mẹ trừng lớn, giọng thào: "Mẹ em...."

      %>_<%

      Mẹ, ngài ngàn vạn lần phải có tư tưởng thuần khiết........

      Con chỉ là đến khoa phụ sản bàn việc chỉnh sửa bài hát với chị họ của bạn trai a........

      P.S: Đau ruột - ing :))
      Phiên Nhiêngaubonganvung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :