1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Rất Nhớ Rất Nhớ Anh - Mặc Bảo Phi Bảo (53/53) End

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 25 - Cá chiên giòn sốt cay (3)
      Lo lắng lo lắng lại lo lắng lo lắng, cố chịu đựng qua mấy ngày.

      Sau đó ràng rành mạch hợp lẽ lãng phí mấy ngày, bài cũng ghi ....... May mà gần tới tháng tốt nghiệp, trường học bắt đầu chuẩn bị liên hoan đêm tốt nghiệp, trong khoa cũng có liên hoan đêm tốt nghiệp của mình, đương nhiên bị hai bên trưng dụng sung quân, bên đàn tranh, bên dương cầm, chạy diễn tập cũng tốn ít thời gian.

      Thần kỳ là, Canh Tiểu Hạnh trước giờ lười về nhà, bỗng nhiên thứ sáu lại chạy về.

      Tối thứ sáu trong ký túc chỉ còn mình , ít nhất cần đối mặt với nghi vấn "Vì sao cuối tuần về nhà" của Canh Tiểu Hạnh..... Nhưng cũng chẳng có ai bàn bạc với , làm sao để ứng phó buổi triển lãm hoạt hình ngày 14 tháng 2 này.

      Loại ngày phấn hồng khắp chốn như vậy, ăn mặc long trọng chút lại thấy có vẻ tôn trọng đầu bài....

      Nhưng nếu đầu bài chỉ ngẫu nhiên trùng hợp chọn trúng buổi triển lãm ngay lễ tình nhân, mà có ý tiến thêm bước, ăn mặc chải chuốt quá mức lại có vẻ tốt lắm?

      Cố Thanh cảm thấy bản thân mình sắp xoắn xuýt đến bệnh.

      Đến trưa hôm sau, khi đầu bài nhắn tin đến, đến cửa ký túc xá, vẫn còn đối diện với mớ quần áo biết chọn bộ nào, nước tới chân rồi, đưa đầu ra đao, thụt đầu về cũng đao, thôi làm hoa si lần !

      Để hợp với triển lãm hoạt hình, mặc bộ váy áo học sinh mới mua hồi học kỳ trước nhân dịp đêm tân niên, bắt đầu nhanh chóng thay, áo sơmi trắng và áo len vàng, váy ngắn sọc caro vàng xanh lá đan xen, vớ dài xanh sẫm, giày cùng màu vớ...... Cuối cùng khoác thêm áo lông trắng... Rất long trọng a T.T, đứng cạnh bồn rửa tay, đối diện gương, bắt đầu ngẩn người.

      Soi gương ba giây, nháy mắt liền đỏ mặt.

      Cuối cùng tự ép mình da mặt dày lên, vai đeo túi ra ngoài. Loại ngày thế này, bên ngoài ký túc đều là các ăn mặc xinh đẹp, đủ loại tư thế chờ bạn trai.

      Cố Thanh liếc mắt nhìn quanh, tìm được Mạc Thanh Thành.

      nghi hoặc, chợt nghe phía xa có người gọi tên mình, là giọng của đầu bài, quay qua tìm nơi thanh phát ra, rốt cục tìm thấy đầu bài đứng cùng vài cậu học trò ở dưới lầu trung tâm hoạt động, nhìn mình. qua, phát có cả vị sư huynh của mình.........

      "Cố Thanh?" Sư huynh vui vẻ, "Mạc Thanh Thành, chờ sư muội của em sao?"

      Mạc Thanh Thành tiếng.

      Hai tay Cố Thanh siết dây đeo túi của mình, giọng gọi tên sư huynh. Kiểu hẹn hò gặp phải sư huynh đồng môn, tình trạng quẫn bách thế này, nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến.......

      Sư huynh hiển nhiên rất thân với Mạc Thanh Thành, họ hai tiếng trêu chọc: " là sư huynh trung học, Cố Thanh là học muội đại học.... xem, sau này bối phận, ha ha, phải phân thế nào cho tốt đây, ha ha ha ha."

      ( ⊙ o ⊙)

      ...........

      ...........

      Mạc Thanh Thành cười vỗ vỗ bả vai vị kia, bạn còn muốn tiếp tục cười lập tức thu liễm, ngừng : "Này đương nhiên phải theo sư huynh luận bối phận, gọi chị dâu, gọi chị dâu......"

      %>_<%

      ...........

      ...........

      Trời a, ai tới khiến câm miệng .......

      May mà Mạc Thanh Thành cũng muốn để tùy tiện đùa tiếp, hỏi Cố Thanh chuẩn bị được chưa, Cố Thanh vội gật đầu, lập tức ngoan ngoãn theo sau Mạc Thanh Thành . Bọn họ từ dưới lầu ký túc đến cổng trường, tùy tiện trò chuyện hai câu, Cố Thanh chìm trong thanh mê người của đầu bài, nhịn được len lén liếc trộm suốt.

      mặt quần dài màu xanh nhạt, áo khoác đen, còn có áo sơmi trắng.......

      đơn giản..........

      dễ nhìn...........

      Ừ, dễ nhìn T.T

      Cố Thanh ngươi đủ rồi đó.....

      "Sao thế?" Đầu bài dường như phát ánh mắt của , hơi cúi đầu nhìn cạnh mình.

      "Ack..... Em nghĩ chuyện biên khúc cho ." Cố Thanh nghiêm trang, cứu vãn mặt mũi của mình.

      Mạc Thanh Thành dường như cười, dám nhìn lén nữa.

      Cố Thanh vốn tưởng hai người xe bus, đến cổng trường mới phát Mạc Thanh Thành lái xe tới đón, theo lời đầu bài giải thích là ngày 14 tháng 2 là ngày người đông nghìn nghịt, lái xe, buổi tối đưa về rất rầy rà. Nửa câu đầu rất đồng tình, về phần nửa câu sau..... nhất định phải tìm lý do đào tẩu, nếu bị bảy tám bà trong tiểu khu nhìn thấy, lập tức thăng cấp thành gia đình thẩm vấn T.T

      Mạc Thanh Thành đỗ xe ở tiểu khu gần nhà triển lãm, phát khi Mạc Thanh Thành chạy xe vào cửa tiểu khu, bảo an hoàn toàn để ý, vào rồi chạy đến chỗ đỗ xe cũng có vẻ rất quen thuộc. Cho nên......... nơi này là tiểu khu nhà chứ?!

      Địa chỉ nhà của đầu bài..........

      Địa chỉ nhà của đầu bài, biết được dễ dàng thế này sao T.T .....

      nhìn khung cảnh yên tĩnh, có chút huyễn hoặc, đây là nơi và Tuyệt Mỹ ở? Khi còn suy đoán, đầu bài đỗ xe xong, tháo dây an toàn: "Đây là nơi cha mẹ ở, gần chỗ triển lãm, đậu xe ở đây tiện hơn." kinh ngạc, lại nhìn xung quanh.

      Đây là nơi đầu bài sống từ khi còn học đến lớn?

      cẩn thận tỉ mỉ quan sát, Mạc Thanh Thành gọi, quay đầu, mắt đen như mực, nhìn : "Lưu lại số điện thoại của , lát nữa đông người, nếu bị lạc dễ tìm hơn."

      Cố Thanh ừ, lấy điện thoại ra, lưu lại dãy số.

      Sau đó..... do dự chút, gọi đến số đó.

      Tiếng di động nhanh chóng vang lên, nhận được cuộc gọi của , lấy điện thoại ra, nhanh chóng nhập vào hai chữ "Thanh Thanh"....... lại do dự khi nhập tên, đầu bài? Thương Thanh Từ? Mạc Thanh Thành? Xem ra cái cuối là an toàn nhất, hai tên trước nếu bị người khác thấy, số điện thoại của đầu bài chẳng phải lập tức bị lôi ra ánh sáng.

      Mạc Thanh Thành, Mạc Thanh Thành......

      chợt nhớ tới lời của Tuyệt Mỹ, đời thực, hay là muốn gọi tên như trong đời thực.

      tại chính là....... ngoài đời chân chân a.

      Vì thế..... bây giờ và đầu bài hoàn toàn trao đổi tất cả phương thức liên hệ, thậm chí ngay cả tiểu khu nhà cha mẹ cũng biết luôn ( ⊙ o ⊙) ...........

      Đây là lần đầu tiên đến triển lãm hoạt hình, vừa vào bị biển người đông nghịt khiến cho đầu choáng mắt hoa, cởi áo khoác, ôm trong ngực, nhắm mắt theo đuôi phía sau Mạc Thanh Thành, tiện thể tò mò nhìn bốn phía. Mạc Thanh Thành cũng nhìn xung quanh, nhờ ưu thế chiều cao, hoàn toàn bỏ qua 90% số người, nhanh chóng hỏi , thích cái gì?

      nghĩ nghĩ: "Tần Thời Minh Nguyệt, gần đây em xem cái này."

      Mạc Thanh Thành cười nhìn , thấp giọng : " trùng hợp."

      Trùng hợp? Trùng hợp cái gì?

      Cố Thanh chưa kịp hỏi, dẫn về phía bục sân khấu, khu này dày đặc những người đặc biệt phấn khích, căn bản là chen vào nổi, Mạc Thanh Thành nhìn biển người, tự hỏi làm sao đưa Cố Thanh vào người đứng bên khán đài, sắp lên sân khấu biển diễn thấy Mạc Thanh Thành, lập tức mắt tỏa sáng gạt đám người ra tới.

      Vì người kia là coser Mặc Bạch, khán giả nhanh chóng vì mà cưỡng chế tạo ra đường sống, để người kia thuận lợi tìm đường máu chui ra...... Bất quá, khi lao ra, con đường kia cũng khép lại, kín mít........

      "Ai u ai u," Mặc Bạch hưng phấn thôi, nhưng vẫn khống chế được lượng của mình, giống như kẻ trộm vừa lòng đẹp ý gác tay lên vai Mạc Thanh Thành, "Ai u ai u, cậu vậy mà lại đại giá quang lâm........"

      Cố Thanh nhìn vị này trang điểm tinh xảo, đại danh lừng lẫy - coser Mặc Bạch, có loại cảm giác đại thần gặp đại thần, bản thân tiểu trong suốt đứng bên xem náo nhiệt..........

      "Đúng lúc hôm nay rảnh, đến trường xem thử." Tầm mắt của Mạc Thanh Thành dịch đến người Cố Thanh, thấy bị đám người chen lấn lui về sau nủa bước, thực tự nhiên nắm vai , vớt ra từ trong đám người chen lấn, "Đây là......."

      Bỗng nhiên nhạc nền vang lên, biểu diễn bắt đầu rồi.

      Cố Thanh đứng bên người Mạc Thanh Thành, cảm giác bả vai như phải của mình..........

      "Thanh Thanh Mạn chứ gì," Mặc Bạch hạ giọng, khóe mắt cong cong, giễu cợt Mạc Thanh Thành, "Cậu thầm vạn năm, liền rùm beng lần này, cả thế giới đều biết rồi.........."

      Bỗng nhiên vang lên hồi tiếng thét chói tai.

      Mặc Bạch nhếch miệng cười, giọng với Cố Thanh: "Màn phối của nam nhân nhà em bắt đầu rồi."

      Quả nhiên, thanh từ sân khấu truyền ra giọng độc thoại của đầu bài cho buổi biểu diễn này: "Là đêm thất tịch thứ mấy rồi, chỉ mình ta uống Đỗ Khang, dưới ánh trăng phiền muộn......." Chất giọng trầm thấp mà vắng lặng truyền ra từ loa.

      Cố Thanh bị lời của Mặc Bạch khiến cho mặt đỏ tai hồng.....

      nhớ bài này là bài hát gốc, ngờ hoạt động này lại chọn để biểu diễn, cũng ngờ đầu bài đích thân phối ....

      Ngón tay của đầu bài di động, dường như tìm tư thế thoải mái hơn, ôm bả vai của .

      Cố Thanh dám nhúc nhích, hồn bay lên trời rồi.

      Xung quanh sân khấu có rất nhiều rất nhiều fan tận trung của đầu bài, ngừng có người "Xuỵt, giọng chút, nghe độc thoại." với tiếng hét chói tai, nghiễm nhiên là những fan tốt ủng hộ thần tượng, chỉ là bọn họ biết vị chính chủ này, quang minh chính đại đứng đây.......

      Mặc Bạch lập tức nở nụ cười, liếc mắt nhìn .

      Ý tứ là: em xem, fan của đầu bài vây quanh nơi này rồi, cẩn thận làm đầu a, Thanh Thanh Mạn.......
      Phiên Nhiên thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 26 - Cá chiên giòn sốt cay (4)
      Fan của đầu bài là mây bay......

      Giờ khắc này, đối với , trừ đôi tay của đầu bài khoát vai mình, mọi thứ khác đều là mây bay a mây bay T.T

      Giọng độc thoại và tiếng hát của ca sĩ xen lẫn nhau, nhóm coser sân khấu bắt đầu diễn. Đây xem như là diễn xuất làm nóng sân khấu, dùng giọng của đầu bài mở màn, mà người trụ cột nòng cốt........ đứng cạnh Cố Thanh đây.

      Mặc Bạch vốn muốn bát quái thêm vài câu nữa, bị các fan xung quanh vây xem.

      là khách mời biểu diễn, vốn là dùng để hấp dẫn fan, tuy rằng lượng fan của vị đầu bài đại nhân mở màn này thua kém gì , nhưng người ta lộ mặt a.

      giống ......

      Mặc Bạch cười tủm tỉm nhìn Cố Thanh, khẽ : "Kim chủ đại nhân, ta phải biển diễn rồi, tạm biệt." Cố Thanh đối mặt với vị đại thần giới cos này, biết đối đáp lời trêu chọc thế nào, người ta phất phất tay với đầu bài, lại mang khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng cao quý trở về phía sườn sân khấu khu triển lãm.

      Tiết mục mở màn chấm dứt, đám người hơi giãn ra, chủ động chuyển qua bàn ký tên của Mặc Bạch và vị coser khác - Mộc Mộc. Mạc Thanh Thành cũng thấy thú vị, dẫn qua, ở quầy quà lưu niệm của triển lãm, đột nhiên hỏi: "Có muốn mua gì đó kỷ niệm ?"

      Vân đạm phong khinh như vậy.........

      Cố Thanh rất muốn tỏ ra bình thản, nhưng nóng từ đầu tới chân rồi, ngay cả ánh mắt của đầu bài cũng dám nhìn, biết sao đành ừ tiếng, ừ xong rồi mới hồi hồn nhận ra mình vừa trả lời vấn đề gì....... Muốn mua đồ lưu niệm? Mua đồ lưu niệm....... Mua........ Đầu bài muốn chi tiền mua quà lưu niệm cho ?

      Đầu bài rút ví tiền màu đen từ túi quần ra.

      Cố Thanh vội lắc đầu: " cần, ra em chỉ tính là fan qua đường của Tần Thời Minh Nguyệt thôi." Cố Thanh thấy đầu bài rút tiền ra...... " cần....... em tự mua được mà." lôi túi xách ra trước mặt, khi kéo khóa đầu bài chỉ cái ly kệ, hỏi người bán hàng: "Ly này có cặp ?"

      " cặp?" Người bán là , ngẩng đầu nhìn Mạc Thanh Thành, ánh mắt sáng lấp lánh hòa nhã nhìn vị đại soái ca, : " muốn mua cốc tình nhân sao?"

      tiếng.

      "Có," bán hàng vô cùng nhiệt tình, với Cố Thanh - hiển nhiên tư duy chậm hơn ba nhịp, "Bạn thích nhân vật nào? Em lấy bộ tình nhân đến cho....."

      Đầu bài quay đầu nhìn : "Thích nhân vật nào?"

      "......... Thiếu Ti Mệnh."

      "Thiếu Ti Mệnh a," cười, "Con đều thích nhân vật này, người cos Thiếu Ti Mệnh cũng nhiều." ấy lập tức ngồi xổm xuống tủ, lấy ra cặp ly sứ, "Hai người có thể qua bên kia để Mặc Bạch và Mộc Mộc ký tên nha."

      nhanh nhẹn gói lại, rất tự nhiên đưa cho đầu bài, khi thu tiền nhịn được tò mò nhìn hai người: "Hai người phải coser sao?" Khi ấy còn cố gắng nhớ lại xem đầu bài với Cố Thanh dễ nhìn như vậy, là coser nổi danh nào, hóa trang đến để cổ vũ Mặc Bạch......

      Đầu bài lạnh nhạt cười, hé răng.

      "Từ Điệp"[1] thâm niên đều biết, Thương Thanh Từ quá thích cùng người xa lạ chuyện, nên nhiều năm vậy rồi vẫn rất thầm lặng, trừ mấy người hợp tác lâu năm, cơ bản chẳng tham gia hoạt động offline nào, nên người xung quanh , trong giới lồng tiếng chỉ có mấy người trong Hoàn Mỹ......

      Người như thế nếu bị hack, khẳng định là do "cao quý lãnh diễm".

      Ừ.......

      Ngay cả sau khi gặp người cũng thấy.... tình cảm thấy...... diện mạo này của , rất thích hợp hình tượng cao quý lãnh diễm, bằng chẳng phải bị bắt chuyện đến chết T.T

      Đầu bài dường như rất hứng thú với việc xin chữ ký của bạn tốt, vừa lấy ly liền dẫn Cố Thanh qua bàn ký tên. Mặc Bạch nhìn thấy đến trước, nhịn được nhướn mày cười cười, sau đó, Mộc Mộc bên cạnh ký tên xong, ngẩng đầu nhìn thấy bọn họn, mặt than ngàn năm hiếm khi lại xuất vẻ mặt khác.

      Đầu bài đưa ly qua, Mặc Bạch lập tức nhận lấy, cười tủm tỉm ký đại danh, nghĩ nghĩ lại vẽ thêm trái tim chọc bọn họ: "Phúc lợi tặng thêm cho hảo huynh đệ nha."

      xong thuận tay đưa ly cho người bên cạnh.

      Mặt than Mộc Mộc như cũ nhìn hai người, chậm nửa nhịp thào: "Trời ạ."

      Mộc Mộc đội tóc giả màu bạc, cúi đầu, tóc buông xuống bên cổ. yên lặng nhìn cái ly, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn đầu bài: "Muốn mình ký cái gì? Chúc trăm năm hảo hợp sao........"

      ............

      ............

      "Đừng phá," Mặc Bạch lập tức nở nụ cười, "Đương nhiên là ký sớm sinh quý tử a."

      ............

      ............

      Mộc Mộc ờ tiếng, tháo nắp bút, định ký như vậy. Cố Thanh cảm thấy mình bị trêu đến muốn khóc rồi, vươn tay túm ống tay áo của đầu bài, nhìn xin giúp đỡ.

      Mạc Thanh Thành cho ánh mắt trấn an, lên tiếng ngăn hai người kia lại: "Đủ rồi a, vui đùa cũng có mức độ."

      Mặc Bạch cười khúc khích vui vẻ.

      Mộc Mộc tiếp tục ăn ngay : "Cậu đưa cả người tới rồi, còn cho chúng ta ........." cúi đầu, lặng lẽ viết tên chính mình, lại lặng lẽ, học Mặc Bạch vẽ trái tim .

      Ly của hai người, liền như thế đậm mùi tình nhân đến rối tinh rối mù.

      Nhân viên công tác đứng nhìn, còn tưởng Mạc Thanh Thành và Cố Thanh là bạn tốt của hai vị coser, hoàn toàn biết người này là đại thần giới phối lồng tiếng cho màn mở đầu lúc nãy. Hai người bạn già của Mạc Thanh Thành này, người hay giỡn, người ngốc tự nhiên, chỉ lời , cứ thế kẻ xướng người họa, Cố Thanh cảm thấy tay mình đầy mồ hôi rồi.

      và đầu bài...............

      và đầu bài...............

      Cố Thanh im lặng nhận lấy cái ly được gói lại từ đầu bài, bỏ vào túi xách của mình, trong đầu bay lượn đầy các loại nghi vấn. và đầu bài....... sau khi ra từ trong ngày hội khắp chốn mừng vui này, cất bước lớn, phát triển về phương hướng "kia" sao? Nghĩ đến phương hướng "kia" , lại cảm thấy tim đập mạnh.....

      Mặc Bạch và Mộc Mộc dù sao cũng là khách quý đến biểu diễn, có nhiều thời gian rảnh chuyện phiếm, nhanh chóng lên đài biểu diễn. Cố Thanh ôm áo khoác, theo đầu bài xem biểu diễn lúc. cũng cởi áo khoác, khoát tay, đứng bên im lặng xem.

      Đôi mắt kia, đen nhánh trong suốt nhìn sân khấu, xinh đẹp vô cùng.

      Trong lòng Cố Thanh vẫn ngừng nghĩ đến phương hướng "kia", biết chính mình xem gì nữa.........

      Chẳng được bao lâu, Mạc Thanh Thành nhận cuộc gọi. Tuy nhiều lắm, Cố Thanh cũng tận lực tránh nghe cuộc gọi riêng tư của người ta, nhưng đoán được có liên quan đến công việc.

      Quả nhiên, sau khi cúp máy, đầu bài giọng với : " có lẽ phải rồi, có việc đột xuất."

      "Được, sao đâu." Cố Thanh rất thông cảm gật đầu.

      Hai người nhanh chóng rời khỏi nhà triển lãm, về tiểu khu đậu xe lúc nãy, cây xanh dọc bên đường quấn quanh mấy tòa nhà, hai người cùng về phía bãi đỗ xe. Cố Thanh vừa vừa suy nghĩ, mình có nên đề nghị ấy cần đưa mình về trường , tránh chậm trễ công việc của người ta. Bỗng nhiên chợt nghe sau lưng có người gọi: "Thành Thành."

      Mạc Thanh Thành dừng bước, cũng dừng theo.

      Sau đó, theo xoay người, nhìn thấy người đàn ông trung niên vẻ mặt nghiêm túc........ Chất giọng của người này rất giống Mạc Thanh Thành...... chỉ là thành thục hơn ít........

      Cố Thanh còn suy đoán, người đàn ông trung niên kia khẽ mỉm cười nhìn thoáng qua Cố Thanh: "Vị này là......"

      "Cố Thanh." Mạc Thanh Thành đứng cạnh , đơn giản giới thiệu tên , Cố Thanh biết nên gì, chỉ ngây ngô gật đầu : "Chào chú."

      "Là bạn ?" Người đàn ông trung niên mỉm cười hỏi Mạc Thanh Thành.

      Khóe mắt Mạc Thanh Thành cong cong, ràng mang ý cười, giọng của chân chân vang lên cạnh , nhàng lại khẳng định trả lời vấn đề kia: "Vâng, bạn ."



      [1] Từ Điệp: đây hẳn là tên gọi của fan nhà đầu bài…

      P.S: Cách theo đuổi của đại thần... người yếu tim nên thử :))
      Cơ mà bạn Mộc Mộc dễ thương :))

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 27 - Cá chiên giòn sốt cay (5)
      Lão thiên........

      Kêu trời tiếng, đầu Cố Thanh hoàn toàn bị chấn thành trống rỗng.

      cảm giác ánh mắt của người đàn ông trung niên kia, nháy mắt hòa ái rất nhiều, dường như có thêm vài câu, mấy ngày rồi gặp cha mẹ của Mạc Thanh Thành, người trong nhà gặp mặt cũng khó hẹn này nọ... Mạc Thanh Thành gì? Hình như , luôn phải ra ngoài làm phẫu thuật.......

      Cả người lâng lâng, hoàn toàn choáng váng.

      Cố Thanh ngươi tỉnh lại ngươi tỉnh lại!

      Mau tỉnh lại!

      "Cha mẹ Thành Thành bình thường bận rộn nhiều việc, sau này có rảnh, đến nhà chú ăn cơm?" Những lời này khiến vốn trôi trong hư ảo, lại bị đá đến gian hư ảo khác....... Cố Thanh hoàn toàn theo bản năng nhu thuận cười.

      Chú xoay người rồi.

      " cần đến bệnh viện," nghe thấy giọng Mạc Thanh Thành , "Đưa em đến cửa siêu thị?"

      sâu sắc cảm thấy chính mình sắp trụ nổi, hoàn toàn thể chuyện riêng 1vs1 với đầu bài......... Mắt nhìn khắp nơi, chính là dám nhìn .

      cười: " thôi, hơi gấp."

      Mặt đỏ thêm vài phần.

      thề, đời này chưa từng quen bạn trai, nhưng từng xem qua tiểu thuyết ngôn tình với phim thần tượng a....... Chưa từng có trải nghiệm nào dạy khi bất thình lình bị người ta gọi là bạn phải làm gì......... Hơn nữa, khi người này là đầu bài, nên làm gì đây..........

      "Thanh Thanh?" Giọng hơi trầm, đánh thức .

      "A?" lên tiếng đáp, "Vậy, vậy, nhanh ."

      cúi đầu theo bước chân của , chờ mở khóa, rồi mở cửa xe ngồi vào ghế lái. Toàn bộ hành trình đều xem Mạc Thanh Thành như khí, còn cách khác là, hoàn toàn xem bản thân mình như khí...... Chỉ cầu nhanh đến siêu thị. Nhưng ngay cả khi dán mắt vào khung cảnh bên ngoài cửa sổ, khóe mắt vẫn liếc thấy, tay điều chỉnh ô gió của điều hòa, sau đó đặt lên tay lái.

      Xe chạy khỏi tiểu khu, ra đường lớn.

      Lễ tình nhân chính là đông xe a......

      Cố Thanh cố gắng nhìn biển xe trước mặt.

      cũng thể tiếp tục giả vờ như lúc nãy...... cái gì cũng nghe thấy.........

      "Có nóng ? Muốn cởi áo lông ra ?" hỏi.

      Thanh này, tựa như đêm đó hát nghe, trầm thấp từ tính.

      muốn bình tĩnh hít thở, muốn nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ đột nhiên thành kéo cắt đứt còn loạn thất bát tao nhập nhằng giữa và đầu bài.... Nhưng hoàn toàn có cách nào phản bội lỗ tai của chính mình.

      Chất giọng này, là giọng nhất a.

      nhất a..........

      hé răng, yên lặng cởi áo lông, đặt ở đùi.

      Giọng nhất này, về cơ bản phá vỡ tất cả lần đầu tiên của .... Lần đầu tiên cho bạn online tất cả phương thức liên hệ, lần đầu tiên gặp bạn online ngoài đời thực, lần đầu tiên cùng con trai phải bạn học phải thân thích ăn cơm, còn có.... Lần đầu tiên cùng sinh vật giới tính nam ra ngoài vào lễ tình nhân... Sau đó bị gọi là bạn T.T

      Vì thế.....

      Bây giờ và đầu bài, ....... là...... bạn trai..... bạn ...... sao T.T

      Sao lại có cảm giác như thiên tai giáng xuống lủng đầu?! Chỉ cần nhớ tới cụm từ "Bạn trai bạn " liền tim đập thình thịch, lập tức xóa từ này trong não, dám nghĩ tới nữa. Khu triển lãm rất gần bệnh viện, xe nhanh chóng dừng ở đối diện siêu thị nhà Cố Thanh, Cố Thanh thấy siêu thị nhà mình như thấy thuyền cứu nạn, rốt cục dám chuyện.

      "Em đây." Cố giọng .

      " hết bận nhanh thôi, cùng ăn cơm tối?"

      "A? cần đâu," Cố Thanh bị kinh hoảng nhìn , bật thốt lên lời cự tuyệt, lại thấy đôi mắt xinh đẹp kia, khí thế lập tức yếu , "Buổi tối em phải về nhà ăn cơm, hôm khác ...."

      tiếng.

      Từ phía sau xe lấy túi xách của , đưa cho : "Qua đường lớn nhớ cẩn thận."

      "Vâng."

      Cố Thanh nhận túi, mở cửa muốn đào tẩu.

      Mạc Thanh Thành chợt giữ lấy tay , quay đầu, vẻ mặt mờ mịt thất thố. "Mặc áo lông vào trước, đeo túi xách cẩn thận rồi mới được xuống xe." xong, còn nhịn được cười tiếng.

      .............

      .............

      Cố Thanh cảm thấy mặt mình nóng đến mức có thể chiên trứng cút rồi, còn phải ngoan ngoãn dưới ánh mắt chăm chú của đầu bài mặc áo lông vào, đeo túi xách, sau đó.... nhìn , có ý kiến phản đối mới mở cửa xe, xuống xe. Xem ý tứ của người ở trong xe, là muốn nàng qua đường trước rồi mới chịu .

      Nháy mắt, Cố Thanh có cảm giác mình như năm tuổi, như mười sáu mười bảy tuổi, tay chân sắp biết đặt đâu rồi.

      May mắn may mắn, thuận lợi qua đường cái, vào siêu thị nhà mình.

      họ ở sau quầy thu ngân, đưa tiền lẻ cho khách rồi, nghiêm túc đánh giá : " chơi lễ tình nhân rồi? phải em tuần này về nhà sao? Sao về rồi?"

      ...........

      đâu có biết.....

      là theo kế hoạch phải về trường học, đầu bài đưa về siêu thị, liền ngoan ngoãn theo trở về T.T Hôm nay xem như ngày lễ lớn, trong tiệm rất nhiều khách, họ trêu nữa. Cố Thanh tự đến tủ lạnh, lấy lon cola, ba tiếng khui ra, uống ngụm, cảm thấy chưa , lại uống thêm vài ngụm.

      Bạn ......

      Bạn trai......

      và đầu bài?

      Đến tột cùng là làm sao biến thành bạn trai bạn vậy......

      sao?

      Giả sao?

      lại uống thêm vài ngụm cola, bỗng nhiên cảm thấy có ánh mắt nhìn mình.

      Quay đầu, thấy Đổng Nhất Nho đứng cạnh mình, ánh mắt sáng lấp lánh, nháy cũng nháy mà nhìn mình..... "Sao thế.... Cậu phải xin nghỉ phép sao? Hay là..." Cố Thanh bị nhìn đến lỗ chân lông cũng hoảng sợ, da gà nổi sạch.

      Đổng Nhất Nho tiếp tục nhìn : "Thanh Thanh Mạn? Thanh Thanh Mạn!"

      Ngụm cola trong miệng suýt phun ra, Cố Thanh hoàn toàn bị sặc, che miệng liều mạng ho khù khụ. Đổng Nhất Nho lập tức cầm lấy lon nước ngọt tay , vẫn dùng ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh nhìn chằm chằm . Cố Thanh ho đến chảy nước mắt, khi thở được rồi, ánh mắt hồng hồng ngẩng đầu muốn hỏi bản thân có nghe nhầm , chợt nghe trước mặt tiếp tục : "Sao mình lại nghe ra chứ? Từ khi biết cậu và bản mạng của mình ở cùng nhau, nghe hết tất cả ghi sinh nhật hội ca gì đó của cậu, sao lại nghe ra là người a, rất thần kỳ, rất thần kỳ!"

      Đổng Nhất Nho kích động, năng lộn xộn.

      Cố Thanh cảm thấy bản thân sắp kiên trì nổi.

      "Mình phải......"

      "Nhất định phải!"

      " phải......"

      "Tuyệt đối sai, nhất định là cậu, khẳng định là cậu, hoàn toàn sai được."

      "............"

      Đổng Nhất Nho như đinh đóng cột: "Cậu yên tâm, mình tuyệt đối cho người khác!"

      hoàn toàn nhận thua: "Sao cậu biết mình là..... Thanh Thanh Mạn?"

      thiệt tình muốn tìm cái hố, đem chính mình chôn xuống luôn cho rồi.......

      "Bởi vì mình tốt số ~" Đổng Nhất Nho lấy di động từ túi ra, vô cùng thần bí cho xem cái weibo.

      "Mặc Bạch vừa post tin weibo, rất nhiều đại thần chuyển phát ngay lập tức, sau đó Mặc Bạch lại xóa ngay sau đó.... Trong giây thôi đó! Vậy mà bị mình bắt được!"

      cho Cố Thanh xem, là weibo của Mặc Bạch.

      Quả nhiên là xóa, nhưng trước khi xóa, Mặc Bạch cũng tự mình chuyển phát lại, viết: Ta sai rồi, ta xóa =.=

      Cố Thanh có dự cảm rất rất mơ hồ.

      Từ khi biết Cố Thanh là Thanh Thanh Mạn, Đổng Nhất Nho bỗng nhiên có loại cảm giác tự hào kiểu "Ta là tỷ muội cùng chung hoạn nạn với lão bà của bản mạng", thái độ với Cố Thanh lại thân thiết hơn trăm lần: "Thanh Thanh cậu yên tâm, mình cậu là ai, mình thề, tuyệt đối giữ bí mật! Trời ạ, cậu biết đâu, vừa rồi nhận ra cậu, mình kích động biết bao nhiêu!" Đổng Nhất Nho nhịn được ôm ngực: "Mình quen kim chủ của đầu bài, mình sắp kích động đến khóc rồi......"

      " post cái gì thế?"

      Cố Thanh cảm thấy, cũng muốn khóc a T.T ......

      "Là ảnh chụp bóng lưng của hai người, vốn gì, nhưng Mộc Mộc mặt than vừa chuyển phát lại, mọi người đều hiểu."

      .........

      .........

      Đổng Nhất Nho hoàn toàn chú ý biểu tình cứng ngắc của Cố Thanh . mở weibo của Mộc Mộc, bài chuyển phát "Bài gốc bị xóa bỏ", thuận tiện thêm câu: Ồ, đây phải đầu bài và lão bà của sao?



      Chú thích lại: chuyển phát weibo giống như share facebook, nó theo dạng câu mình viết ở , đính kèm bài post mình chuyển phát ở bên dưới, bài được chuyển phát bị xóa bài share “Bài gốc bị xóa”.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 28 - Cá chiên giòn sốt cay (6)
      Đổng Nhất Nho vẫn phấn khích như cũ, còn cho xen tin nhắn lại, nguyên biển tin nhắn đồng màu đều là câu "Lòng ta tan nát a". Dưới weibo của Mộc Mộc, thiếu người phấn khởi tám chuyện nữ diễn viên trong ảnh chụp mặt chính diện thế nào, Mộc Mộc còn thành trả lời cho người quen thân phận hoàng V: đẹp, là mẫu người ta thích.

      Phía dưới lại là loạt: "Đây là dấu hiệu muốn đào góc tường sao ( ⊙ o ⊙)!"

      Đội ngũ nhắn lại phi thường chỉnh tề......

      ...........

      ...........

      "Cậu biết , Mộc Mộc là coser bản mạng của mình, nếu phải thời thời khắc khắc để ý , mình khẳng định bỏ lỡ. Đừng lo, xóa sau giây thôi... Hẳn là chưa ai kịp lưu lại....." Đổng Nhất Nho tiếp tục bla bla bla.

      Cố Thanh còn gì để .

      Mình phải bình tĩnh, bình tĩnh......

      chỉ có suy nghĩ đó.

      thể tiếp tục ở lại siêu thị mãi, may mà Đổng Nhất Nho còn trong ca trực, dám nhiều quá. Cố Thanh tìm cớ bỏ chạy, thẳng về nhà, vào cửa liền thấy mẹ mình rửa chén trong bếp. Nghe cửa mở, mẹ thò đầu ra sau nhìn ra: "Sao đột nhiên lại về? phải tuần này về sao? có để cơm tối cho con đâu."

      "Vâng........ Con đến nhà bạn học, gần đây, tiện đường nên về."

      Mẹ gì, chỉ tủ lạnh: "Đêm nay ba mẹ phụ trách chăm sóc bà ngoại, con đói bụng trong tủ lạnh có bánh mì, tự lấy ăn."

      dạ.

      có ai tốt, có ai tốt, nếu cả đêm thất thần nhất định bị cha mẹ truy hỏi.

      vào phòng mình, sờ sờ mặt, nóng hầm hập, hoàn toàn tưởng tượng được mức độ đỏ mặt. Cả ngày bị đùa giỡn các kiểu quá mãnh liệt, tại nghĩ lại, còn bội phục chính mình có thể kiên trì về đến nhà T.T

      Đầu bài......

      Thương Thanh Từ.....

      Mạc Thanh Thành......

      Ba tên này, hợp lại thành người, mà người này, là thanh khi vừa vào giới thích. Lúc ấy cũng biết có thể hát, chỉ nghĩ muốn ngày bản thân soạn khúc, điền từ bản kịch truyền thanh, có đầu bài độc thoại hai câu viên mãn lắm rồi.

      Viên mãn.

      Lúc ấy suy nghĩ đơn giản.......

      đổi áo ngủ, ngồi ở ban công của phòng mình, tay vô thức đặt đàn tranh, tim vẫn đập lúc nhanh lúc chậm....... và đầu bài..... đến tột cùng là sao lại biến thành loại quan hệ như tại a........ Đầu bài là nghiêm túc, hay là vui bình thường trong thế giới ảo, chẳng qua là lười giải thích?

      nhớ, đôi khi có đại thần trong giới ám chỉ có tình ý với đầu bài, cũng có vài lời đồn mờ ám, nhưng đều nhanh chóng biến mất. Mạc Thanh Thành thích giải thích với công chúng, tỏ thái độ hay này nọ, có cảm giác như tách rời ở bên ngoài thế giới mạng. Chỉ có lần này.......

      lấy tay, lại bưng kín mặt.

      Vẫn còn rất nóng T.T

      Chẳng lẽ cả đêm hồn bay ngoài trời thế này sao......

      bất giác gảy ra tiếng, tiếng đàn vừa vang, chợt nhắc nhớ kiện trong đáy lòng, Thượng Da...... Hôm nay là lễ tình nhân, đầu bài từng lễ tình nhân post bài Thượng Da?! Xong rồi xong rồi, cả sóng bình luận thế này đáng sợ, còn chưa nghĩ xong chính mình nên làm gì bây giờ...... Cứ tiếp tục nổi bần bật thế này, điên mất.

      hít sâu, từ ban công trở lại giường, nằm úp sấp nhìn chằm chằm di động, giữa gọi điện trực tiếp và wechat gián tiếp, quyết đoán lựa chọn cái sau...... Trao đổi thế này còn có thể giữ tâm tình bình thản chút.

      Suy nghĩ chút, vẫn là đánh chữ gửi qua: hết bận chưa?

      Rất nhanh, bên kia trả lời đoạn tin nhắn thoại.

      Giọng của Mạc Thanh Thành rất ràng: "Đợi chút, vừa tắm xong, mặc đồ ."

      ............

      ............

      thành công não bổ ra hình ảnh, giây tiếp theo liền mạnh mẽ chôn mặt vào gối, rất, rất khiến người ta.........

      Nhanh chóng nghe tiếng điện thoại reo, phải wechat, là điện thoại trực tiếp. Cố Thanh nghiêng mặt qua, nhìn di động trong tay, màn hình hiển thị tên Mạc Thanh Thành. gọi điện đến, phải wechat, là điện thoại......... Cố Thanh do dự hơn mười giây mới nhận.

      "Ăn tối chưa?" Đây là câu đầu tiên đầu bài trong cuộc gọi đầu tiên cho .

      "Vẫn chưa...." Cố Thanh thốt ra.

      " còn ở bệnh viện, cùng ăn ?"

      ........

      ........

      Ông trời, ai có thể tặng mấy cân dũng khí để có thể cự tuyệt đầu bài hai lần trong ngày ?

      Trong phòng yên tĩnh, thậm chí nghe được tiếng thở của Mạc Thanh Thành bên kia điện thoại........ rất phúc hậu lựa chọn coi chuyện này, chuyển hướng về trọng điểm: "Em tìm .... kỳ là muốn chuyện bài hát chúng ta ghi ....."

      Giọng của ôn nhu, lập tức ngầm hiểu: "Thượng da?"

      "Vâng...... Thượng da."

      "Thế nào?"

      "Em muốn , bài hát ấy..... có thể.... đổi ngày bình thường mới post được ?" Thân là ca sĩ, bài hát ghi nghiêm túc như vậy, cũng nhẫn tâm đăng, nhưng nếu đăng ngày hôm nay, biết mình còn dám ló mặt lên mạng nữa T.T

      "Ừ, được."

      ..........

      ..........

      Đơn giản như vậy?

      ......... đơn giản.

      Cố Thanh nhàng thở ra.

      "Bất quá, có lẽ phải đổi bài khác," Mạc Thanh Thành cười, "Vì bọn họ biết, hôm nay tặng lễ vật cho họ."

      đương nhiên biết, "bọn họ" là chỉ fan.

      Đúng vậy, nếu hứa rồi........ cũng thể đăng bài, Cố Thanh cũng hiểu, nhưng....... Hôm nay phát bài đó, hold được, là tâm thiệt tình hold được.

      " bằng thế này, đêm nay chúng ta hợp tác làm bài mới," Mạc Thanh Thành lương thiện hiểu ý đưa ra đề nghị khác, "Em có khúc nào biên sẵn , gửi cho , hát, được ?"

      ".......... Cũng được."

      Hình như chỉ có thể như vậy T.T

      Ai bảo đầu bài phải ca sĩ, nếu là ca sĩ trong máy tính luôn có hàng tồn trữ nha? đến mức đột xuất muốn đổi bài cũng có đồ thay thế.

      "Trong máy em....... hình như mới nhất là 《Cẩm lí sao 》." ngượng ngùng với , dù sao thời gian này toàn dân thi nhau cover bài này, bảo đầu bài hát........ dường như đủ đặc biệt.

      "Được, đêm nay chúng ta rán cá chép [1]," Giọng có tiếng vang nho , lại để ý chút nào, "Em hòa ?"

      "....... Được."

      thuận theo tình thế đáp ứng, từ giường bò dậy, bắt đầu tìm khúc mình mới biên theo Cẩm lý sao, kỳ cũng vì toàn dân cover bài này, nhất thời ham vui, dùng đàn tranh làm chủ . Hòa ...... chỉ thử qua hai lần, nghĩ đến hòa cho Mạc Thanh Thành, cảm thấy áp lực lớn.

      Giày vò nửa giờ mới xong nhạc đệm.

      Khi gửi rồi vẫn thấy thấp thỏm yên.......

      Đến khi........

      gửi tin wechat: "Đăng lên rồi, em có thể lên nghe thử."

      Nhanh vậy?

      Chẳng lẽ chỉ thu lần là xong?!

      ..........

      T.T Quả nhiên là đầu bài.

      mò lên weibo của đầu bài, vì còn ở bệnh viện, sau khi nhận được nhạc đệm, chỉ dùng phần mềm "Hát " ghi , bài post rất 'sạch ', có thuyết minh gì, cũng @ ai cả.

      Cố Thanh hơi thở phào, hòa .... hẳn là nghe ra đâu?

      Vậy là tốt nhất T.T

      Chỉ ba phút thôi weibo chuyển phát hơn nghìn.

      bỗng nhiên dám mở ra nghe thử, nhưng tận sâu trong lòng vẫn phi thường muốn lập tức nghe thử đầu bài cover Cẩm lý sao........Cuối cùng, cố lấy dũng khí, nhấn vào link.

      Khi hít sâu, nghe thấy tiếng đàn tranh của mình tấu nhạc dạo.

      Nhạc dạo của bài này tính ngắn....

      Mà cũng trong nhạc nền của đàn tranh, thực ràng nghe đầu bài dùng giọng đặc biệt trầm thấp, ôn nhu mở màn:

      "Bài hát này, là ta và nàng tặng cho mọi người, lễ tình nhân vui vẻ."



      [1] chỗ này là đồng : tên bài hát là cẩm lí sao, sao đồng với từ rán, cẩm lý là cá chép (loại cá cảnh nhiều màu). Bạn có thể nghe bài hát này ở đây


    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 29 - Cá chiên giòn sốt cay (7)
      Ta và nàng............

      Ta và nàng............

      ............

      Hoàn toàn do lời mở màn này, căn bản nghe được đầu bài hát như thế nào, mà hòa của mình cũng phải là hoàn mỹ gì.... may mắn, may mắn, lần này đầu bài khóa chức năng trả lời.

      nằm nghiêng giường, nghe lại lần nữa.

      Đoán chừng do cả ngày bị trêu đùa nhiều lắm rồi..... thế như còn quẫn bách như ban đầu, chỉ cảm thấy có chút vi diệu.

      nhìn di động, ma xui quỷ khiến mở phần trả lời bài post.

      Chuyển phát vẫn tăng theo mỗi giây, tin nhắn lại chỉ có bạn bè quen biết của , nhất là những người nghe hôm ghi bài hát kia, từ Phong Nhã Tụng, Đậu Đậu Bã Đậu đến Wwwwk và Phỉ Thiếu, toàn bộ đều khinh thường hỏi: Thượng da đâu rồi?

      Chỉ có lời nhắn lại rất kỳ lạ, rất bắt mắt.

      Là đại thần ở lâu, Linh Lung Dịch Thấu: Hm? Hòa này, là Thanh Thanh Mạn?

      trong những đại thần đệ nhất trong lòng đa số fan cổ phong,vậy mà nhận ra thanh của mình? Cố Thanh hơi bất ngờ, nhưng nghĩ đến các loại chuyện xấu mất tiết tháo trong tháng gần đây...... Được rồi, đoán cũng đoán được là ai. Khi tìm nguyên nhân hợp lý, có người trả lời cho Linh Lung Dịch Thấu: Ừ, Thanh Thanh, mà tiểu Lung Tử ngươi, cả vạn năm lên weibo rồi, sao lại nhận ra nữ diễn viên tai tiếng nhất tháng của chúng ta thế?

      Linh Lung Dịch Thấu: Ừm, ra..... Mình biết ấy từ sớm rồi.

      Sau đó.......

      còn đối thoại nào nữa.

      Cố Thanh bị lời của Linh Lung Dịch Thấu khiến cho cả người yên, Linh Lung Dịch Thấu trong giới cổ phong năm sáu năm, mới vào giới lâu, bắt đầu cũng vì bạn học nhờ biên khúc nên mới có chút hiểu biết về giới cổ phong. Do hai năm trước học tập bận rộn, thường chỉ nhận bài hát, trực tiếp biên khúc, ngẫu nhiên cũng ôm cả soạn lẫn biên khúc...... Nhưng đoạn thời gian đó còn chưa đăng ký weibo, nhiều nhất là khi ca sĩ phát bài hát đề tên người soạn và biên khúc thôi. Sau này nhờ năm tư được lên thẳng nghiên cứu sinh, có thời gian rảnh mới tùy tiện thi vào xã đoàn làm ca sĩ......

      Cho nên..... chưa từng thành danh, an tâm làm tiểu trong suốt, biên khúc, ca hát là tốt rồi.

      Giới online thường xuyên bị người ta bàn tán đồn đãi, đại khái trong mấy giới: phim truyền hình (phối internet), cổ phong, họa sĩ, văn nhân, Cosplay, đa số những người ở lâu rồi đều tham gia vài giới, ví dụ như Đậu Đậu Bã Đậu là đại thần giới phim truyện và cổ phong, Linh Lung Dịch Thấu nổi trong giới họa sĩ và cổ phong.... giống , chỉ đơn thuần làm cổ phong ca, nên cá nhân vẫn rất bội phục Linh Lung Dịch Thấu đa tài đa nghệ.

      Hình như.........

      Lúc trước đầu bài hỏi cover bài Kiếm rít thích đội hình nào nhất, nhắc đến Linh Lung Dịch Thấu.

      Hình như.........

      Khi đó Đậu Đậu Bã Đậu có , Linh Lung Dịch Thấu đối với đầu bài dường như..... có tình ý?

      Hơn nữa mỗi lần có bài mới đều @Thương Thanh Từ........

      Cố Thanh cầm di động, ở giường lật người lại, ngửa mặt nhìn trần nhà, bỗng nhiên có cảm giác vi diệu. chút tò mò, chút suy đoán, thêm chút chút.... tự nhiên. mở weibo của đầu bài, phát Linh Lung Dịch Thấu trả lời nữa, đầu bài set cấm trả lời...... Nên ấy là bạn tốt của đầu bài?

      là đầu bảng giới lồng tiếng thương mại, là ca sĩ sớm được phong thần trong giới cổ phong........

      Cố Thanh nhìn điện thoại, cảm thấy bản thân mình càng lúc càng nghĩ nhiều, hỏa tốc rời khỏi weibo, thở ra hơi. đói bụng, mò xuống bếp làm ly yến mạch, cầm bánh mì chà bông về phòng, lại thấy weibo của mình có tin nhắn riêng.

      Mở ra.

      ngờ..... là Linh Lung Dịch Thấu: có lỗi, mạo muội đến, gần đây chị muốn làm album, biết em có thời gian để biên khúc ?

      Cố Thanh vừa xé túi gói của bánh mì, lập tức ngây ngẩn cả người.

      Album thương mại? Làm biên khúc?

      nổi danh tới mức này từ lúc nào vậy........

      Hay là....... nhờ đầu bài chăng?

      đoán lung tung, cắn miếng bánh mì.

      Chưa kịp trả lời, Linh Lung Dịch Thấu lại bồi thêm câu: 2500 đồng[1] bài, chị trả cho các biên khúc đều là giá này, em thấy được ?

      ................

      ................

      Cố Thanh đặt tay lên bàn phím, nhanh chóng đánh chữ: ^^ vô cùng vui vẻ khi được chị coi trọng....... Bất quá em rất ít khi soạn khúc, bình thường chỉ biên khúc thôi.... sợ thiếu kinh nghiệm.......

      Linh Lung Dịch Thấu: Chị nghe tất cả những bài em làm, rất thích.

      Cố Thanh: ........ Thế này , chị em biết trước, bình thường chị thích phong cách gì, em suy nghĩ thử......

      T.T sao lại có cảm giác mình làm kiêu thế này.

      Kỳ phải a, mỗi người soạn và biên khúc, điền từ trang trí, hậu kỳ... đều muốn hợp tác với ca sĩ nổi tiếng. Dù sao tác phẩm của mình được người ưu tú hát là viên mãn nhất rồi........ Nhưng chưa tới trình độ đó, có thể khiến Linh Lung Dịch Thấu đích thân đến mời, hơn nữa còn là album thương mại......

      Linh Lung Dịch Thấy: 《Tế dạ trà》và《Thiên Thiên》, nghe qua chưa?

      Cố Thanh: Vâng.

      Bên kia im lặng rồi.

      Cố Thanh suy nghĩ lát, tự hỏi chính mình có thể hoàn thành nhiệm vụ này hay .

      Đối thoại bên này còn chưa dứt, Canh Tiểu Hạnh biến mất cả ngày nay bỗng nhiên gửi tin nhắn riêng đến: xin chuyện phiếm.

      Cố Thanh trả lời Canh Tiểu Hạnh: Đợi chút.

      chuyển sang khung thoại của Linh Lung Dịch Thấy, trả lời ấy: Ngày mai em trả lời chị, được ^^

      Linh Lung Dịch Thấu: Được.

      Như vậy.... kết thúc đối thoại với Linh Lung Dịch Thấu.

      Bên Canh Tiểu Hạnh gửi qua câu hỏi: Cậu xem, nếu chàng trai quen biết lâu rồi, chàng trai hề đề nghị cho xem ảnh chụp, video webcam này nọ.... có phải có ý gì với này ........

      Cố Thanh: ........ ╮(╯▽╰)╭ cậu thẳng, Tuyệt Mỹ Sát Ý chưa từng bảo cậu chat video, là được rồi.....

      Canh Tiểu Hạnh: ....... Cậu chết , trả lời nhanh.

      Cố Thanh: Mình cảm thấy.... có gì bình thường a.......

      Canh Tiểu Hạnh: Vì sao a? Bây giờ người ta mới quen, phải đều cho ảnh chụp, coi webcam sao..........

      Cố Thanh: Trong giới dựa vào thanh để trao đổi, mọi người quá chú ý diện mạo.

      Canh Tiểu Hạnh: Vậy vạn nhất đối phương rất xấu sao?

      Cố Thanh: Tuyệt Mỹ đại nhân rất đẹp trai...... Cậu trông cũng xinh mà.......

      Canh Tiểu Hạnh: T.T Mình vẫn cảm thấy bình thường a.

      Cố Thanh: Giống như văn nhân và họa sĩ, cậu thích những người này liên quan đến diện mạo ? ╮(╯▽╰)╭ đối với CV và ca sĩ, bản thân từ đầu tới chân đều là thanh khống, cảm thấy thanh của đối phương tốt, diện mạo nguy hại xã hội là đủ rồi..... Thường xuyên có người hẹn hò nửa năm đến năm cũng chưa xem ảnh chụp, trò chuyện là đủ, đây là thế giới của thanh khống a ^^

      Canh Tiểu Hạnh: Đúng nha...... Từ khi mình thích nghe giọng ấy, cũng cảm thấy cần thiết xem mặt, kỳ ...... là sợ thích diện mạo của mình a.

      Cố Thanh trêu: Vậy cậu cứ gửi ảnh chụp qua, hỏi chút: Quân thượng, ngài có vừa lòng với nhan sắc của nô tỳ ?

      Canh Tiểu Hạnh gửi qua biểu cảm phun máu.

      Cố Thanh gõ lên cái mặt cười, vô cùng lương thiện hiểu ý trấn an ấy: Gương mặt quan trọng, quan trọng là ... giọng dễ nghe ? Là thẳng hay cong? Và quan trọng nhất.... nhân phẩm danh tiếng thế nào? Mình khẳng định với cậu, Tuyệt Mỹ Sát Ý phi thường thẳng, tuyệt đối cong, danh tiếng trong giới rất tốt *nắm tay* cố lên, bắt lấy ~

      Canh Tiểu Hạnh: T.T ........

      Canh Tiểu Hạnh dường như nghĩ thông, hỏi gì nữa.

      Cố Thanh tiếp tục gặm bánh mì, uống ngụm yến mạch, nóng.... uống từng ngụm từng ngụm , suy nghĩ bay xa, lại luẩn quẩn chuyện Linh Lung Dịch Thấu mời soạn khúc, còn chưa kịp nghĩ sâu, Mạc Thanh Thành gọi điện thoại đến.

      Ack........

      phút luống cuống, bị yến mạch làm phỏng lưỡi.

      Cố Thanh nhận điện thoại, vẫn còn hít hà, giúp đầu lưỡi đỡ đau.

      Đầu dây bên kia, Mạc Thanh Thành "Alô" trước, giọng trầm thấp: "Nghe xong rồi?"

      "Vâng, vừa nghe xong....."

      "Vừa rồi quên hỏi em, sao khuya vậy rồi còn chưa ăn cơm?"

      nghiêng đầu, ngó đồng hồ treo vách tường, là tối rồi, tám giờ.......

      "Hôm nay ba mẹ em có nhà.... nhưng có để lại bánh mì cho em."

      " ăn sao?"

      "Vâng." thành đáp.

      " vừa thu thập xong," Mạc Thanh Thành cười, "Vốn nghĩ muốn chờ em cùng ăn mấy món ngon, an ủi chính mình lễ tình nhân còn phải tăng ca." rất đơn giản, nhưng có thể khiến người ta cảm thấy áy náy........

      "Lần sau ," nghe có chút mềm lòng, "Lần sau.... nhất định cùng ăn với ."

      "Ngày mai được ?"

      ( ⊙ o ⊙)..........

      Mạc Thanh Thành hình như vừa uống ngụm nước, vừa suy nghĩ vừa : "Chiều mai đến phòng ghi , cùng bọn Phong Nhã Tụng ăn tối, hẹn địa điểm, tới đón em?"

      Bọn Phong Nhã Tụng?

      Vậy cũng đỡ..... ít nhất phải hai người ở riêng. Bất quá...... phòng ghi và nhà ngược hướng, hoàn toàn tiện đường, mình tự nhanh hơn.

      "Được..... cho em địa chỉ , em tự ngồi xe được rồi." Cố Thanh bò dậy, mò cây bút bàn học.

      "Cũng tốt, đợi xong việc trong phòng ghi có lẽ khá trễ."

      Mạc Thanh Thành sảng khoái địa chỉ.

      viết viết, chợt khựng lại.

      Đây ràng là....... địa chỉ nhà ở mà......

      Chẳng lẽ phải là nên cho địa chỉ tiệm cơm sao?!

      "Đây là địa chỉ nhà ," Mạc Thanh Thành dường như vừa xé túi đồ ăn gì đó, bắt đầu ăn, giọng mơ hồ giải thích cho , " và Tuyệt Mỹ ở cùng nhau."

      Khi ăn gì đó, chuyện luôn rất chậm, như chú mèo lười nhác liếm móng vuốt liếc bạn, khiến người ta rối loạn kỳ lạ.

      đúng.......

      Trọng điểm phải ở đó a T.T, Thanh Thanh Mạn.........

      ( ⊙ o ⊙) ...........

      Ngày mai phải đến nhà ...... ăn cơm, đây mới là trọng điểm của trọng điểm.

      Ngay cả nhà bạn học cũng ít khi đến, qua nhà họ hàng cũng thấy gò bó, bây giờ lại muốn đến nhà ....... đúng, là nhà của hai đại nam nhân? Cố Thanh tưởng tượng phòng của nam nhân ra sao, lập tức nhớ đến phòng của biểu ca, toàn bộ đều là đồ điện tử, các loại game xung quanh.......

      Đầu bài........ hẳn thế đâu?

      Hẳn có thiết bị ghi chuyên nghiệp........ còn có...... đồ ăn?

      Sữa chua? Snack khoai?

      lúng túng a lúng túng, bỗng nhiên cảm thấy khi đầu bài ăn gì đó, mặc kệ là đối mặt hay điện thoại như bây giờ, thanh truyền tới đều có chút.... có chút... đáng ......

      Che mặt a, suy nghĩ quỷ dị T.T

      "Đồng ý rồi?" Mạc Thanh Thành xác nhận lại.

      "Vâng....." nhìn dòng địa chỉ, đó là địa chỉ nhà của đầu bài và trưởng đoàn của Hoàn Mỹ, sao lại cảm thấy càng huyền diệu.



      [1] đồng: đây là đồng nhân dân tệ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :