1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Rất Nhớ Rất Nhớ Anh - Mặc Bảo Phi Bảo (53/53) End

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. sissido

      sissido Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      65
      Sắp hết r :yoyo25::031:

    2. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 53 - Phiếu cơm dài hạn

      Quan tâm loạn.

      Từng trạm từng trạm lướt qua, thanh ma sát đường ray đặc trưng của tàu điện ngầm, còn có khí đặc trưng của nơi này, khiến càng cảm thấy biết nên ngồi đến nơi nào. May mắn cuối cùng cầm điện thoại lại nhớ tới Canh Tiểu Hạnh, với tâm lý có thể tìm được người này tìm được người kia, gọi cho Canh Tiểu Hạnh.

      Hiển nhiên bé lên thẳng nghiên cứu sinh này còn nhàn rỗi hơn cả , khi nhận điện thoại còn chưa tỉnh ngủ.

      Còn có cảm giác rất yên ắng......

      "Cậu tìm được Tuyệt Mỹ ?" Cố Thanh có tâm tình truy hỏi Canh Tiểu Hạnh vì sao phải thấp giọng như ăn trộm vậy.

      " à.... chắc tìm được, có việc gấp?"

      "Ừ," ngắn gọn, "Di động của tắt máy, biết bị gì, mình tìm được ..... biết nên đến bệnh viện hay đến nhà. Nên muốn hỏi Tuyệt Mỹ, có ở nhà ."

      Tuyệt Mỹ là người làm việc tại nhà, đương nhiên hỏi là thỏa đáng nhất.

      "Tìm đầu bài à, chừng mở máy ngay đó....."

      Giọng Canh Tiểu Hạnh kéo dài, biết nghĩ gì......

      "Nhưng giờ mình tàu điện ngầm," Cố Thanh thở ra hơi, "Trạm tiếp là tới nhà của rồi."

      "Hả? Gấp thế? Có chuyện gì vậy?" Canh Tiểu Hạnh dường như phát tâm tình ổn.

      " có gì.... Chỉ là vừa nghe bệnh viện của có bệnh nhân mắc bệnh truyền nhiễm, rất nhiều bác sĩ và y tá bị cách ly tạm thời, vốn chỉ hơi lo, nhưng lại tìm được ..... Đúng lúc tính thời gian, hẳn nghỉ ngơi, dứt khoát tìm thử."

      "Đầu bài tốt như thế, sao có thể xui vậy được, có phải ?" Canh Tiểu Hạnh hạ giọng, "Mình cam đoan, đầu bài tuyệt đối rất khỏe mạnh, chắc là quên sạc pin điện thoại thôi......"

      ..........

      Cố Thanh rốt cục phát Canh Tiểu Hạnh có chút kỳ lạ, dựa vào độ quen thuộc suốt bốn năm cùng phòng, tuyệt đối có bất thường!

      "Sao cậu chắc vậy được?" bắt đầu thay đổi mũi nhọn, hỏi Canh Tiểu Hạnh.

      "Dù sao......"

      "Cậu gặp rồi?"

      "........"

      "Canh Tiểu Hạnh?" Giọng Cố Thanh nghiêm túc.

      "Thua cậu rồi..... Cậu đến , mình ở nhà Tuyệt Mỹ, đầu bài hình như ngủ......"

      Quả nhiên (⊙ o ⊙) a!

      Lo lắng yên suốt hơn hai mươi phút qua, nháy mắt tan biến, có tâm tình truy hỏi vấn đề Canh Tiểu Hạnh và Tuyệt Mỹ Sát Ý ám độ trần thương[1]đến mức độ hẹn hò tại nhà như thế nào, đúng lúc tàu đến trạm, xách túi chạy ra ngoài, quét thẻ, ra trạm, qua đường, vào tiểu khu.

      Vội vàng chạy, đến khi cầm chìa khóa mở cửa nhà đầu bài, trán lấm tấm mồ hôi.

      Phòng khách im ắng, hình như có ai, liếc qua cửa phòng Tuyệt Mỹ, đóng chặt. Trước mắt mặc kệ cậu, hừ hừ...... đến trước cửa phòng đầu bài, lại nghe thấy toilet có tiếng nước, xoay người, về phía thanh .

      Đầu bài cầm khăn mặt màu trắng, lau mặt và tóc.

      Thói quen của , mỗi ngày khi thức dậy, lúc rửa mặt thuận tiện gội đầu luôn......

      Vì thế, lại là bộ dáng lười nhác tóc ướt sũng.....

      Nhìn thấy người.

      Bỗng nhiên lòng nhàng hẳn.

      Sau khi tạm biệt từ hôm du lịch trở về, ba ngày gặp rồi.......

      Ba ngày, là dài đăng đẳng.

      "Vừa rồi Tuyệt Mỹ gọi dậy," có chút mệt mỏi treo khăn mặt lên, vươn tay vuốt tóc , " em đến. Sao thế? Bỗng nhiên tìm ?" Vừa vừa cùng rời toilet, trở về phòng mình.

      lật tay đóng cửa lại.

      Cố Thanh còn chưa nghĩ xong nên giải thích vấn đề lý do mình đến như thế nào.

      Bây giờ nghĩ lại, nguyên nhân đến kỳ có chút ngốc..... Loại chyện có phần nghìn khả năng phát sinh này, đều liên tưởng đến , là ngốc đến khó có thể mở miệng a T.T....

      thuận miệng hỏi: "Di động của .... có phải hết pin rồi ?"

      "Hết pin?" Mạc Thanh Thành cầm di động sô pha liếc qua, "Hình như hết pin ."

      lấy đồ sạc, cắm vào, khởi động máy.

      Lúc này mới tỉnh táo hơn, ngồi giường, vươn tay về phía .

      Cố Thanh qua, tự nhiên ôm eo , mặt chôn trong lòng , nhàng hít vào hơi: " muốn mỗi ngày thức dậy đều có thể thấy em." Giọng mềm mại, hề che giấu nhớ nhung. ừm, vừa rồi tâm trạng hỗn loạn, lại đột nhiên tình cảm như thế, khiến hoàn toàn chống đỡ nổi........

      "Vẫn còn hơi mệt......" Nhìn dường như rất mệt, có lẽ về đến nhà ngủ chưa đến hai ba tiếng bị đánh thức, vừa ngồi rửa mặt tỉnh táo trong chốc lát, vừa ôm , ngửi được mùi hương của , mệt mỏi lại ùa đến, "Cùng ngủ lúc?"

      "....... Được."

      ngoan ngoãn cởi giày và áo khoác, mặc áo ngắn tay và quần dài, chui vào trong chăn của . quyết định dỗ ngủ trước, rồi giải thích lý do mình chạy đến sau......

      thực tự nhiên ôm vào lòng, qua lát, lại cảm thấy hết mệt rồi, nếu mệt, vậy phải bắt đầu ăn gì đó.

      tại thứ Mạc Thanh Thành muốn ăn dường như có khuynh hướng liên quan đến , phải khoai miếng, sữa chua, sò biển, thịt bò hay cá gì. bị làm cho cả người nóng rần, cứ cảm thấy bản thân hình như tự mình thấm gia vị đưa đến cửa cho ăn..... Cuối cùng, nắm chăn bông, nhịn được thò đầu ra kháng nghị.

      Cả người ướt đẫm rồi......

      "Trong tủ lạnh có trái dừa vừa mua, lát nữa làm cơm trái dừa cho em ăn." chợt .

      chưa theo kịp nhịp suy nghĩ của , thào: "Mua rồi sao.... Có đủ bốn người ăn ?"

      " phải bốn, chỉ có em và ."

      Hửm?

      Tuyệt Mỹ và Canh Tiểu Hạnh muốn ra ngoài ăn sao?

      "Thanh Thanh?" gọi .

      nhìn .

      Mạc Thanh Thành chậm rãi, chuyển đề tài: "Có muốn thường xuyên gặp ?"

      "Vâng...... Nhưng bận, cũng hết cách."

      Lại , còn học, tuy rằng.... ra học kỳ này khá rảnh rỗi.

      tiếp tục hỏi: "Có muốn, lúc nào cũng có thể tìm được ?"

      Đương nhiên muốn.......

      "Có muốn, dù buổi tối về, cũng có thể ngủ giường của chúng ta, chờ về lúc hừng đông?"

      Ý của chẳng lẽ là..........

      Giọng của nhu hòa, có khuynh hướng khàn khàn mị hoặc: "Có muốn, mỗi ngày..... đều có thể nghe thấy giọng ? Mặc kệ trễ thế nào, đều dỗ em ngủ?"

      "Muốn....." rốt cục đầu hàng.

      Bạn có thấy qua ai ở giường cầu gì gì đó chứ T.T......

      cười: "Em muốn là tốt rồi."

      Cho nên, cái này coi như.........

      coi như là........

      đè thấp giọng, với : "Vì thế, từ nay về sau đều chỉ có em và , chỉ nấu cho vợ ăn thôi."

      Đây ràng là lấy giọng dụ dỗ rệt, giống như thuở ban đầu, là dùng thanh hấp dẫn , còn cũng dùng giọng của mình khiến thể nhìn được ai khác.........

      Ở nơi , vẫn ngừng có tin tức về .

      còn ở internet, vẫn là cái tên thể vượt qua, vẫn xuất ở phần cuối của vô số quảng cáo, phim truyền hình, game, điện ảnh..... Khiến tất cả những người nhiệt tình thích truy tìm thanh của .

      Là chất giọng vừa nghe thích, thể quên được.

      , con người thực , ở ngay cạnh .

      Chân như thế.

      Thương Thanh Từ.


      [1] nguyên câu: minh tu sạn đạo, ám độ trần thương. Ý là ngoài sáng làm việc khác để đánh lạc hướng, che giấu việc mình thực muốn làm.
      (Hoàn chính văn)

      P.S: Chính thức hết chính văn, còn mấy trăm chữ của 4 câu chuyện nữa thôi :uong2:

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ô thế là hết rùi sao:yoyo25::yoyo2::yoyo2::032::032:
      phải chia tay đầu bài đại nhân rùi chờ phiên ngoại của nàng.thank nàng:yoyo23::yoyo23::yoyo23:

    4. sissido

      sissido Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      65
      Hiu hiu hết nhanh quá à :-((

    5. ilic

      ilic New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      3
      Cuối cùng cũng hoàn, chờ phiên ngoại nữa thôi :yoyo40: mà sao mình thấy bộ này ngắn quá íh ;-; hơn năm chục chương mà đọc 1 lèo hết trơn ;-;
      Bạn editor xong bộ này có định edit bộ nào khác của Bảo tỷ hem?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :