1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Rất Nhớ Rất Nhớ Anh - Mặc Bảo Phi Bảo (53/53) End

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongpham

      huongpham New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      6
      sao tận tối thứ 2 mới có chứ. quá lâu :-(((

    2. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      trời ạ, đại thần làm FA như e quả chịu nổi a :032: sao a lại có thể tuyệt như vậy :roft: , muốn tìm gấp 1 người như a, ngóng truyện lắm, thank bạn edit nha, cơ mà lễ 2/9 có thưởng thêm chương nào nhễ :03:

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      :059::yoyo19::yoyo60::yoyo60:ui truyện này có lẽ là truyện nhàng *chong xáng* nhất cung mình mất cơ mà ta vẫn iu chết đầu bài đại nhân.thank nàng

    4. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 52 - Cơm trái dừa (5)

      Ngày mọi người rời đảo, bọn họ chuyến bay trưa, khi ở nhà hàng Trung Quốc duy nhất ăn cơm, hướng dẫn viên du lịch địa phương cùng bọn họ bốn ngày vừa qua, bỗng nhiên lấy ra món quà, đưa cho Thanh Thanh, là: "Quà dành tặng cho đôi vợ chồng son duy nhất trong đoàn."

      Cố Thanh ăn rau muống trộn tỏi giã, bù lại thiếu hụt dinh dưỡng do hai ngày qua ăn rau xanh. Vì thế khi món quà kia được đưa ra, mọi người bàn đều vui vẻ.

      Bọn họ cùng đầu bài và tiểu kim chủ đến hưởng tuần trăng mật nha?

      ra là thế.

      Cố Thanh 囧 suốt đoạn đường về tới Thượng Hải.........

      Cuối cùng đến Thượng Hải là đêm khuya, đầu bài lái xe đưa Cố Thanh và họ tới dưới lầu nhà Cố Thanh. họ xuống xe lấy hành lý, định tạm biệt, bỗng dưng lại có chút luyến tiếc. Từ bé đến giờ, đây là lần đầu tiên thân cận với người khác giới như vậy, dường như quen trước khi ngủ, khi thức dậy có thể thấy gương mặt của , nghe được giọng .

      Bất quá..... Hình như tất cả mọi người khi đều như thế?

      Đừng ngại ngùng a, Thanh Thanh Mạn.

      "Em đây, về đến nhà gọi cho em." rốt cục hạ quyết tâm, cáo biệt.

      "Được." Đôi mắt xinh đẹp kia nhìn , sau đó nắm tay .

      Trong lúc còn thương cảm, hôn lên lòng bàn tay , giọng : "Bỗng nhiên có chút nỡ để em về."

      ........... Xong rồi.

      Quyết tâm cáo biệt vừa hạ biến đâu mất rồi.

      Giọng của như thấm tận đáy lòng , nổi lời tạm biệt.

      T.T...... Đừng cứ dùng chất giọng này chuyện với em.......

      "Có muốn cùng lên lầu ? Gặp cha mẹ em?" đột nhiên hỏi.

      càng hoảng sợ, phản ứng đầu tiên là lắc đầu nguầy nguậy, rút tay về tạm biệt, thuận tiện bỏ thêm câu ngủ ngon, bỏ chạy xuống xe. Đến khi hấp tấp về nhà, tắm nước ấm xong nhảy lên giường, bịt kín chăn mới thở ra hơi...... Nhưng lòng cũng trống trống vắng vắng, lại lần nữa cự tuyệt đầu bài sao..............

      T.T.........

      Nhưng vừa nghe "gặp cha mẹ" liền hoảng sợ, tuy từng chính thức gặp qua, nhưng đề nghị là cầu phi thường chính thức. dường như còn chưa chuẩn bị tâm lý xong.

      Hẳn là do thời gian quá ngắn.... Nhưng mà..... vươn tay lấy gối ôm, ôm vào lòng, thân mật đến thế, cơ hồ giữ lại gì, lỡ như sau này có khả năng.... chia tay?

      ôm chặt gối, lập tức bỏ ý tưởng kia.

      T.T đáng sợ, chỉ nghĩ đến hai chữ đó thôi cảm thấy khổ sở.......

      Đây gọi là lo được lo mất sao?

      Lăn qua lăn lại như thế ngủ mất, còn ngủ yên, cứ áy náy việc bản thân cự tuyệt hai lần liên tiếp. biết ngủ bao lâu, đại khái là khi trời vừa sáng, chợt nghe tiếng điện thoại reo, với tay lấy điện thoại, để bên tai, alo tiếng.

      " ngủ được, đến bệnh viện luôn," Giọng còn từ tính ôn nhu hơn cả DJ của chương trình radio đêm khuya, "Tối qua ngủ ngon ?" Hình như ở bên ngoài, nghe được tiếng xe mơ hồ.

      tiếng, lát sau, lại giọng : "Em nhớ ."

      "Nhớ bao nhiêu?" cười.

      "Rất nhớ...." dứt khoát đầu hàng, thẳng đáp án cuối cùng: "Rất nhớ ."

      Người nhớ, nhớ đến ngủ được, đương nhiên là .

      "Hôm nào siêu thị, xem có bán dừa ," Tâm tình có vẻ tồi, "Em vẫn muốn ăn cơm trái dừa?"

      Đúng vậy, đáng tiếc đảo kia có xoài ngon, dừa ngon lắm, được như nguyện.

      "Được," Giọng yếu ớt, rất mệt, " cần ngủ chút sao? Sớm thế này phải đến bệnh viện?"

      Mạc Thanh Thành qua loa bảo mệt, đại khái lúc trước có bệnh nhân vừa lắp máy tạo nhịp tim đến rừng nhiệt đới du lịch..... Kết quả bị nhiễm bệnh, vừa lúc trở về, đến bệnh viện xem tình huống thế nào. nghe lát, rất mệt, bị dỗ lúc, cầm điện thoại ngủ mất.

      Giữa trưa hôm sau tỉnh lại, nhớ lại những gì , hình như có gì đặc biệt.

      rốt cuộc quấn lấy vấn đề gặp cha mẹ.......

      Rời vài ngày, giáo sư tổ chức tiệc tốt nghiệp rốt cục phát người biểu diễn đàn tranh biến mất, vô cùng lo lắng triệu tập về trường, bắt đầu diễn tập chiêng trống rùm beng. Bị giáo sư đuổi giết như thế, rốt cục có thời gian hồi hồn sau chuyến du lịch, chỉ là thi thoảng ở hội trường diễn tập thất thần, đoán làm gì.

      Từ nay về sau, Thương Thanh Từ đối với , chính là Mạc Thanh Thành.

      Là bác sĩ Mạc.

      Cho nên, bác sĩ Mạc mỗi ngày làm gì nhỉ?

      của đời thực, đối với vẫn còn rất nhiều bí chưa khám phá. Ví dụ như..... ra chỉ biết cha mẹ là bác sĩ, nhưng ở bệnh viện nào? cũng biết, là ở bệnh viện đối diện siêu thị chứ? Nếu vậy chẳng lẽ sau này cha mẹ muốn gặp cha mẹ chỉ cần qua đường là được 0.0....

      囧.

      bước xuống thần đàn, đẩy ra cánh cửa khác trước mặt .

      Mà thế giới bên kia cánh cửa là gì? Bên kia là của đời thực, từ lớn lên thế nào, trải qua những việc gì..... đều muốn hiểu hết, chậm rãi từng chút thấu hiểu.

      Thực thần kỳ đúng ?

      biết rất nhiều đôi tình nhân phát triển từ thế giới online, thậm chí cuối cùng còn kết hôn, dường như đều để ý đến sở thích sở trường hình tượng hoặc danh tiếng của nhau thế giới online thay đổi thế nào, những việc của thực tế trái lại quan trọng. Bởi vì ra..... Bỏ qua ánh hào quang, đa số mọi người là người bình thường.

      Nhưng ........

      Ngón tay khẽ gảy đàn tranh, ở nơi nào cũng bình thường.

      Dù sao cũng diễn tập xong, ở đây có điều hòa miễn phí, nơi yên tĩnh thích hợp tám chuyện nhất. Những người hợp tấu bên cạnh bắt đầu chuyện phiếm, đề tài kéo kéo liền kéo tới bệnh viện lớn nhất thành phố, mấy hôm trước nhận bệnh nhân, mang theo virus bệnh truyền nhiễm, khiến cho cả khoa bác sĩ lẫn y tá đều phải tạm thời ở lại bệnh viện, gián tiếp cách ly. Lòng Cố Thanh giật thót, đó là bệnh viện của đầu bài mà?

      vội vàng hỏi, nhưng đó chỉ nghe trong nhà tán gẫu biết thôi: "Khoa nào á? biết....." Lời còn chưa dứt, Cố Thanh ném đàn tranh, chạy.

      Hình như hai ngày nay quả rất bận, bận đến hề liên lạc với .

      Đều do , lúc trước quen với việc bận rộn công việc, giờ giấc nghỉ ngơi lộn xộn, quen trong lúc mình ngủ say gửi đến tin nhắn hoặc tin thoại, ngẫu nhiên gọi vài cuộc điện thoại..... Lần này thời gian liên lạc ngắn, tưởng vì mấy ngày nghỉ mà công việc nhiều, xử lý kịp, đương nhiên ít liên lạc.

      Hình như từng ..... làm cơm trái dừa...... đúng, là có người bệnh rừng nhiệt đới?

      Sau đó về bị nhiễm bệnh?

      Hình như đúng là sau đó mất liên lạc?

      là khoa của chứ? thể nào?

      Cố tình trùng hợp, điện thoại của tắt máy.

      gọi mấy cuộc, đều liên lạc được, những lúc mấu chốt thế này sao lại tắt máy chứ? gọi điện thoại của Tuyệt Mỹ, cũng liên lạc được, cảm giác như trong buổi chiều, hai người trong phòng đó cùng biến mất khỏi thế giới?!

      Quên , trực tiếp đến gặp yên tâm hơn.

      ôm túi của mình, đứng ở trạm tàu điện ngầm, thậm chí khi tàu vào ga vẫn còn ngẩn người. Những người xung quanh vào hết rồi mới phát giác mà vào. Ngồi tàu điện nửa tiếng đến nhà , ngồi bốn mươi lăm phút đến bệnh viện, nên chỗ nào đây?

      T.T.... sao lại rối loạn lung tung thế này.

      ôm chặt túi, hỗn loạn vô cùng.

      Trời đất u ám, hoàn toàn mất khả năng tư duy lo-gic......

      P.S: mình làm culi ở nhà, có ngày nghỉ lễ... T^T
      cố gắng lết cho hết chương cuối trước thứ năm.... :yoyo66:

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      sắp hoàn rồi ,kaka

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :