1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Rất Nhớ Rất Nhớ Anh - Mặc Bảo Phi Bảo (53/53) End

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      Cảm ơn c vì edit :x

    2. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      mừng quá ,sắp hoàn rồi ,cố lên nha bạn

    3. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 48 - Cơm trái dừa (1)

      Vì trời quá nóng, buổi câu cá vốn định kéo dài ba bốn tiếng, bị rút ngắn còn tiếng ở ngoài khơi.

      Khi các đứng ở mức nước biển đến đầu gối, nhìn thuyền buồm cách hơn mười thước, đều do dự.

      Nước ở đây sâu đến đầu gối, tới nữa tới thắt lưng, quần lẫn váy đều ướt.... Tuy bên trong mặc đồ bơi, nhưng trước mặt nhiều nam nhân như vậy, nếu ướt đẫm quần áo □, cũng quá mất lịch .

      Hạn chế chiều cao a...... Chính là đây đây.....

      Cố Thanh nhìn đầu bài, ngờ người phía sau càng đơn giản, trực tiếp vươn tay về phía : " ôm em lên."

      A? Nhiều người thế này.........

      Trong chớp mắt còn do dự, Mạc Thanh Thành ôm lấy , tới chỗ nước biển sâu hơn, thành người đầu tiên về phía thuyền. Cố Thanh mới đầu còn ngượng ngùng, cuối cùng ôm cổ nhìn mấy người phía sau, lập tức phì cười.

      Phỉ Thiếu và Wwwwk cũng rất ra dáng, ôm vợ và bạn của mình đuổi kịp.

      Canh Tiểu Hạnh mặt đỏ tới ra máu, sau cùng đành gật đầu cho Tuyệt Mỹ ôm mình .... Chỉ có Đậu Đậu Bã Đậu nhìn ba nam nhân còn lại, muốn khóc luôn, đành tự cắn răng, cột váy lên lưng, tự lực cánh sinh......

      Nhờ hành vi khí phách ôm bạn qua biển của đầu bài, khiến tất cả nam nhân đều mất hết mặt mũi, tuyệt đối có thể ghi lại vào sử sách của Hoàn Mỹ.... Bất quá chỉ có nguyên lão có thể xem.

      Ban ngày chơi đủ rồi, đến khi xuống biển qua giờ cơm tối.

      Khách sạn của bọn họ có khu vực biển riêng, quá nhiều người, sau khi mọi người đến đủ, đầu bài và Cố Thanh mới chậm rãi tới.

      Dãy đèn lồng phất phới, nhạc vang vọng, vì nước này gần đây có quan hệ tốt với Trung Quốc lắm, nên người Hoa rất ít, xung quanh đều là tiếng khẩu đủ các vùng.

      Cố Thanh là duy nhất mặc áo tắm, tới dãy ghế các tụ tập ngồi xuống, uống ngụm sinh tố xoài. Đậu Đậu Bã Đậu vừa từ biển lên, nhìn , tò mò hỏi: "Thanh Thanh tiện sao? thể xuống biển?"

      lắc đầu: ".... Mạc Thanh Thành , con đừng tắm biển buổi tối, tốt."

      ..........

      "Đầu bài săn sóc." Đổng Nhất Nho cơ hồ thay Cố Thanh rơi lệ xúc động.

      Bã Đậu nhe răng cười: " ràng là tận lực khiến người ta ít nhìn Thanh Thanh chút có ~ "

      Bên nhóm đàn ông cười, biết gì, Tuyệt Mỹ bị mọi người trêu đến chịu nổi, cởi quần đùi vứt ghế dài. Dáng người tốt..... Các mắt sáng rỡ, kỳ đám đàn ông đó dáng người đều rất tốt. Bất quá..... thể thừa nhận, dáng người đẹp nhất tuyệt đối là Tuyệt Mỹ Sát Ý và Thương Thanh Từ.

      Ai bảo hai vị này cao nhất a?

      Nên, sau Tuyệt Mỹ, mọi người chân chính chờ xem đầu bài cởi quần áo ra sao...... Please, cơ hội thế này, trừ Cố Thanh vô tình đụng phải, những người còn lại chỉ có ra biển du lịch thế này mới nhìn được đó T.T .....

      người, hai người, ba người, bốn người......

      Cuối cùng chỉ còn Mạc Thanh Thành ngồi ghế dài uống nước, dường như vội vàng xuống biển, ngay cả Cố Thanh cũng bị bộ dáng mọi người trơ mắt nhìn đầu bài chọc cười, có cảm giác đặc biệt ngượng ngùng. May mà những người này phải bạn tốt lâu năm cũng là những có tự chủ tốt, chỉ là tò mò.... dáng người... cởi trần của đám nam nhân vốn là thần tượng chói lóa này thôi.

      Cố Thanh giả vờ bình tĩnh, từng ngụm từng ngụm uống sinh tố.

      chỉ thấy qua mặc đồ ở nhà, nhiều nhất là khi bị ôm cảm giác được dáng người của ... rất tốt.

      Chợt, Tuyệt Mỹ ở dưới biển gào lên, bảo xuống biển.

      Mạc Thanh Thành rốt cục đứng dậy, thuận tay cưởi áo, xương quai xanh so với con còn đẹp hơn kia là sao chứ.... Cơ bụng , thừa chút thịt nào, lại hoàn toàn vì cơ bắp mà ảnh hưởng mỹ cảm.

      Tuyệt đối gợi cảm, tuyệt đối fit đó......

      Kết quả là.

      Mọi người đều hiếu kỳ, cởi tiếp thế nào a......

      Trong tiếng sóng biển, dưới ánh trăng xen lẫn ánh đèn, độ tò mò lên thẳng 120%.......

      Cố Thanh sâu sắc nhận thấy, tình huống bạn trai được mọi người điên cuồng chờ mong thế này, rất xấu hổ T.T.... tính toán có nên tìm cớ gì đó để chặn lại màn thoát y tiếp theo .

      Sau đó.....

      Sau đó.....

      thở phào. Vì trực tiếp mặc quần đùi biển xuống.... Tuy cũng có nhiều người quen mặc quần đùi như vậy xuống biển... Nhưng mà.....

      Đậu Đậu Bã Đậu thở dài: " là bác sĩ sao? Thanh Thanh?"

      "A? mà......"

      "Bác sĩ sao lại bảo thủ phong kiến thế....."

      "........."

      Cuối cùng Mạc Thanh Thành lên bờ cũng sớm nhất, cầm khăn tắm của khách sạn lau tóc, cả người ướt đẫm đứng trước mặt Cố Thanh hỏi: " thay quần áo, cùng em ăn khuya?"

      Cố Thanh nhìn bộ dáng mình trần, mặc quần đùi này của , so với mặc quần bơi càng hấp dẫn..... Vội vàng ừ, nhanh chóng cùng về thay quần áo mới là chuyện cấp bách a..... Nhưng khi về tới phòng, thay quần áo rồi lại có vẻ gì vội vàng ra ngoài cả, tắt đèn trong phòng, thuận tay lấy hai lon coca trong tủ lạnh, cùng ra ban công.

      Vì mọi người đều ở biển, tầng bốn và tầng năm sáng đèn.

      đưa ly coca cho .

      Cố Thanh nhận lấy, nhìn nửa thân trần của , mặt nóng bừng, uống ngụm coca, dựa vào rào chán nhìn loạt quán bar đèn màu rực rỡ bên dưới.

      bờ cát trừ bóng người tản bộ, chỉ còn những người bản xứ biểu diễn.

      Có rất nhiều gay vô cùng xinh đẹp chơi cầu lửa.......

      nằm ở ghế dài phía sau nghỉ ngơi, xem vui vẻ, chợt nghe tiếng gọi mình. quay đầu nhìn , ngoài này mở đèn, chỉ có ánh sáng hắt lên từ dãy quán bar bên dưới, chiếu lên mặt , ánh vào mắt , lung linh.

      "Đến đây ngồi chốc." Giọng của ở những nơi tối mờ thế này, luôn có loại ma lực.

      ừ, đặt ly lên bàn bên cạnh ghế, định ngồi xuống cái ghế khác, lại bị nắm cổ tay, kéo đến chỗ .

      Phút chốc kịp phòng thủ, cứ thế bị kéo đến gần .

      cười : "Nằm người ."

      ....... Cố Thanh hoàn toàn hít thở thông, cắn môi, ngượng ngùng lắc đầu.

      "Ngoan," Giọng Mạc Thanh Thành lại trầm hơn vài phần, giọng khuyên, "Để xem em nặng bao nhiêu."

      Mặt nóng bừng, cả người cũng nóng, chưa kịp nghĩ gì bị ôm nửa dựa vào người. May mắn... hồi cũng có động tác nào thêm. cứ thế dựa vào ghế, cả người Cố Thanh tựa lên , nằm trong lòng , cơ thể đè cơ thể, chân đè chân.......

      Mặc áo mỏng, căn bản là da kề da.......

      cảm thấy chóp mũi bắt đầu đổ mồ hôi, khẽ nhúc nhích: " chê nặng à......"

      Giọng của ngay sát bên tai, khẽ cười: " chê."

      cảm thấy tay khoát bên hông mình.... mặc quần soóc, kỳ hơi dịch xuống chút nữa là đùi.... khẽ ho, giọng : "Hôm đó, bài hát cuối cùng hát kia, rất hay."

      lơ đãng đáp: "Rất thích? ra hôm đó hát quá nghiêm túc."

      ....... Còn có cách hát nghiêm túc nữa sao T.T.......

      Tay trượt xuống, đặt dưới đùi , ôm bế cả người lên, giọng bắt đầu hát cho nghe. Chẳng qua lần này có bày vẽ gì, mang vẻ du dương trầm lắng. Giọng của chính là có sức mạnh thế này: chắn tất cả tạp , những ồn ào bãi biển lập tức ảm đạm .

      nhớ tới, đêm đó. Cảm giác đêm chào cảm ơn đó.

      Lặng lẽ ngẩng đầu, nhìn .

      Dưới lầu vào khoảng thời gian náo nhiệt nhất, đèn đỏ ngừng biến hóa chớp lóe, ánh lên khuôn mặt càng sắc sảo, hơn nữa còn có cảm giác đặc biệt lạnh vắng lại rực rỡ tươi đẹp.

      Khóe môi khẽ nhếch.

      biết là tiến tới trước, hay là cúi xuống. Cố Thanh chỉ cảm thấy bản thân như bị nuốt lấy, ngừng đắm chìm trong nụ hôn của , ban đầu còn nằm người , sau đó cả người bị ôm lên, đặt ghế dưới thân . Tay bám lấy cổ , bị nụ hôn sâu làm khó thở, ý thức dần mờ mịt.

      đột nhiên rời khỏi.

      Cố Thanh hoảng sợ, dường như cũng nghe thấy tiếng động, hình như có người về phòng.

      Quả nhiên, phòng ở trong góc tầng bốn sáng đèn, Phỉ Thiếu và bạn về.... vừa định ngồi dậy, bị ôm ngang lên: "Xuỵt...." đứng thẳng dậy, trực tiếp ôm vào phòng.

      Vừa đóng cửa kéo màn lại, chợt nghe giọng Phỉ Thiếu, ở ngoài ban công nghi hoặc hỏi: "Có người về rồi? thấy phòng nào mở đèn nha?"

      Cố Thanh ở trong bóng tối, bị đặt giường, tim đập mạnh đến muốn nhảy ra ngoài.


      P.S: *che mặt* á á á á...
      quỳnhpinky, 2709hangda, dhtt3 others thích bài này.

    4. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      chết mấy hành động vừa "chong sáng" vừa mờ ám của ảnh quá mà , cảm ơn bạn nha!

    5. lamkhongngannguyet

      lamkhongngannguyet Well-Known Member

      Bài viết:
      79
      Được thích:
      572
      Chương 49 - Cơm trái dừa (2)

      dỏng tai nghe, Phỉ Thiếu dường như cảm thấy phong cảnh ở ban công rất đẹp, quyết định ở đó tắm ánh trăng.

      Lần này khó xử rồi.......

      Phải đợi lát nữa mới bật đèn được.... Nếu bị lật tẩy mất T.T.....

      Nhưng mà đúng nha, chúng ta chỉ ở ban công ngồi lát, sao lại khiến im lặng chui vào phòng, ngược lại cứ như vừa làm chuyện xấu?

      "Còn muốn nghe hát ?" Mạc Thanh Thành lại vội mở đèn, nằm nghiêng bên cạnh , giọng hỏi.

      "Xuỵt...." Lần này là ngăn .

      Lỡ như cẩn thận, bị người ta nghe thấy đó?

      Lực chú ý của còn đặt ở ban công bên ngoài, Mạc Thanh Thành vươn tay đặt bên dưới mình, cúi đầu tiếp tục việc vừa nãy chưa xong. Vì độ rộng của giường đơn hạn chế, hai người nằm thẳng được, nhưng lăn lộn đủ gian, ra chỉ là hôn môi, chẳng qua thích ôm lấy lên người, lát sau lại đặt xuống dưới.....

      Đến cuối, hai người khe khẽ thở, mơ màng, bị giày vò có chút mệt rồi.

      Sau chuyến bay đêm, hành trình ban ngày, chưa ngủ được chút nào.

      Phòng lại tối, tuy bên ngoài có tiếng nhạc nhộn nhịp, thỉng thoảng còn có tiếng cười của Phỉ Thiếu, hình như có vài người nữa về.... Tóm lại, ở dưới hành vi quấy nhiễu của , thẳng thắn ngủ mất.

      Hôm sau, sáu giờ sáng bỗng nhiên tỉnh lại.

      Trong phòng hơi mát, phải hơi lạnh từ điều hòa, mà là cảm giác của gió biển thổi vào. ngồi dậy, từ khe khở của bức màn phất phơ, thấy đầu bài và Tuyệt Mỹ ngồi ngoài ban công, có vẻ như vừa ăn sáng vừa chuyện phiếm.

      ngủ ở đây cả đêm?

      (⊙ o ⊙) .......

      Vậy Canh Tiểu Hạnh sao...........

      vội xuống giường, vẫn mặc quần áo tối qua, lặng lẽ ra cửa ban công mở nửa, nhìn nhìn xung quanh. Hình như chỉ có hai người bọn họ?

      "Dậy rồi?" Mạc Thanh Thành dễ nghe thấy tiếng động, quay đầu hỏi.

      "Vâng, vâng... Em về phòng rửa mặt...." Cố Thanh thấy cửa thủy tinh của phòng mình cũng mở ra, vội vàng vào, đóng cửa, ba tiếng kéo kín rèm.

      Canh Tiểu Hạnh nằm giường, ôm chăn ngủ thận ngon........

      T.T........

      ấy cũng..... quá phóng khoáng nha..... ngày thứ hai gặp mặt ngủ chung phòng với Tuyệt Mỹ?

      So ra chính mình có phải quá.......

      Canh Tiểu Hạnh trở mình, cố gắng mở mắt, liếc mắt nhìn , lập tức bắt đầu than thở oán trách: "Cậu là đồ trọng sắc khinh bạn, hại chết mình rồi..... Mình suýt nữa mệt chết luôn....."

      "Cậu cả đêm ngủ?" Cố Thanh càng kinh ngạc.

      Tốc độ của Tuyệt Mỹ đại nhân kinh người........

      "Đúng là cả đêm ngủ.... bộ bờ cát cả đêm, trời sắp sáng mới về....." Canh Tiểu Hạnh tuy mệt muốn giết người, vẫn nhịn được oán giận, "Tối qua muốn về ngủ, đầu bài nhà cậu gọi điện cho Tuyệt Mỹ, bảo lão bà của ngủ, bảo tìm chỗ khác ngủ.... Bảo tìm chỗ nào bây giờ, hai người chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, ta dù sao cũng phải rụt rè chút chứ......"

      Vì thế.... dạo bãi biển cả đêm?

      Tuyệt Mỹ đại nhân ngài rất quân tử (⊙ o ⊙) ......

      Quả nhiên Tuyệt Mỹ phải ngồi , tâm lý trả thù tuyệt đối lợi hại..... Đến giữa trưa, cả đám người ngồi ở bờ biển, ngắm mưa giật gió rền mà ăn lẩu hải sản, Tuyệt Mỹ ăn xong trái xoài, buông nửa miếng da xoài tay, ngáp cái: "Mà này, Bã Đậu, phải cậu ở mình sao?"

      Đậu Đậu Bã Đậu a tiếng: " sao?"

      "Ở mình an toàn," Tuyệt Mỹ nghiêm trang, "Để Canh Tiểu Hạnh qua ngủ với cậu ? Hai ở cùng chăm sóc lẫn nhau tốt hơn."

      "A?" Đậu Đậu Bã Đậu hiển nhiên còn chưa hiểu, "Vậy Thanh Thanh sao?"

      Mọi người trầm mặc.

      Nhưng trong đầu mỗi người đều chậm rãi phác ra vài hình ảnh xuân sắc sống động......

      Bã Đậu cắn nửa trái xoài trong tay, rốt cuộc giật mình. Nhưng lát sau, lại cảm thấy hợp lý: "Tuyệt Mỹ, cậu và Canh Tiểu Hạnh quen thân lắm à? phải vừa mới quen đây sao....." kỳ lạ a, còn cố ý sắp xếp cho người ta ngủ ở đâu nữa.....

      Mọi người tiếp tục im lặng.

      %>_<% Phó tổ trường ngày thường tuyệt đối thức thời của chúng ta đâu rồi...........

      Buổi chiều, hướng dẫn viên du lịch thích dọa người kia lại xuất , sinh khí dồi dào giới thiệu tiết mục đặc sắc nhất của hòn đảo này -- xe việt dã leo núi. Cố Thanh hiểu vì sao cánh đàn ông chọn nơi này, cả đảo là ngọn núi cao, bao bọc núi là con đường hẹp, từ chân núi lên đỉnh, từ đỉnh xuống chân núi...... Địa đồ kích thích thế này, phải hải đảo nghỉ dưỡng nào cũng có......

      Cánh đàn ông xoa tay, phụ nữ đều sợ hãi.

      Là chạy xe việt dã đường núi tuyệt đối xóc nảy, e ngại xe cộ và người đường.... xe việt dã leo núi đó.

      Chỉ ngửa đầu nhìn độ cao của ngọn núi, cảm thấy nguy hiểm.

      Tuy các được nhắc nhở trước, mặc váy, đều mặc quần soóc, sợ gió biển thổi tung váy gì đó, nhưng giờ nắng gắt, đua xe trong rừng rậm..... Lão bà của Phỉ Thiếu trực tiếp tái mặt, nhất định đòi ở lại.

      Cố Thanh ra sợ lắm, có lẽ là do thấy tư thế lái xe thuần thục của Mạc Thanh Thành, chút xíu băn khăn cũng bị đánh tan.Cuối cùng, trừ Phỉ Thiếu bị lão bà uy hiếp đe dọa ở lại, còn lại đều lên xe, xếp thành đội. Vì khi chạy tốc độ rất nhanh, mọi người đều cột khăn vuông che nửa khuôn mặt.

      Mạc Thanh Thành tự mình cột chắc, rồi cầm cái khăn màu hồng nhạt, xếp thành hình tam giác, thay bịt kín mặt từ mắt trở xuống, thực cẩn thận cột gút sau đầu .

      cảm thấy hơi nhột, muốn kéo khăn xuống.

      Lại nghe cười ngăn: "Lát nữa tốc độ rất nhanh, gió bụi bay lên." Khi chuyện, vì cách tầng khăn, thanh bị cản lại, có cảm giác giống bình thường.

      Khi tất cả nam nhân ngồi lên ghế lái, các ngồi cạnh bọn họ, Cố Thanh mới biết khác bình thường ở điểm nào. nắm chặt dây an toàn của mình, theo bản năng nhìn đầu bài, vì mặt bị che khuất, chỉ lộ ra đôi mắt, lập tức nổi bật hơn bọn Tuyệt Mỹ rất nhiều......

      Cố Thanh vô cùng phúc hậu suy nghĩ: quả nhiên có đôi mắt xinh đẹp là rất quan trọng T.T......

      Mạc Thanh Thành gác tay lên tay lái, cùng Tuyệt Mỹ thảo luận tiền đặt cược, ánh mắt khi nheo lại khi khẽ lườm, hoàn toàn chìm trong trò chơi này.... Cuối cùng, dùng ngón trỏ gõ tay lái, cười thành tiếng: "Được, xe cuối cùng đến đích, bữa tối nay người đó phải hát Thịnh Đường Dạ Ca trước mặt mọi người."

      .............

      .............

      T.T ...... Như vậy có được , đám nam nhân các người cảm thấy thế này quá ấu trĩ sao? Ở nơi đất khách, trong bữa tối dưới ánh nến hát Thịnh Đường Dạ Ca...... Có được vậy.....

      Đó là khúc vui sướng phong lưu..... Đại Đường thịnh thế cổ phong ca đó (⊙ o ⊙) ......

      "Mộc Mộc, cậu là cảnh sát đó, ngàn vạn lần được thua a." Đậu Đậu Bã Đậu kéo tay Mộc Mộc xin xỏ.

      ấy cũng muốn dọa người như thế........

      Mộc Mộc rốt cục nhịn được, yếu ớt nhìn ấy: "Cảnh sát phải vạn năng đâu......."

      Hướng dẫn viên du lịch ngồi xe mình, cười ha hả đeo kính râm: "Này, muốn đua hả? Thiếu niên các cậu đúng là thích cậy mạnh, mỗi tháng tôi đều tới chỗ này lần, lần nào cũng chơi thứ này, tất cả ngoan ngoan theo xe của tôi, đừng để lạc mất....."

      Hướng dẫn viên còn chưa xong.

      Tiếng nhấn ga mạnh mẽ vang, tất cả xe đều lao .

      Quả nhiên rất mạo hiểm......

      Đường núi rất hẹp, còn có xe điện của dân bản xứ ngừng chạy qua, mọi người muốn vượt lên đều phải tận dụng triệt để, thừa lúc rẽ ngoặt lướt qua........

      Cố Thanh bụm khăn bịt mặt, trong tình huống kích thích mạo hiểm như thế, bỗng dưng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

      Bên đường là lưới sắt cao cỡ thân người, từ đây nhìn qua, là biển trời xanh xanh, đường chân trời phía biển vạch ra ràng.

      Ánh nắng gay gắt, gió biển, cát bụi, còn có tốc độ ngừng tăng giữa các ngã rẽ, tim của muốn bay lên rồi, thậm chí còn hào hứng quay đầu nhìn. Tuyệt Mỹ và Wwwwk bất chấp tất cả cắn chặt đuôi xe của đầu bài, bất cứ lúc nào cũng tìm cơ hội vượt qua, những người còn lại thấy bóng dáng.

      "Chúng ta thắng." Mạc Thanh Thành đột nhiên .

      Thanh nháy mắt bị gió thổi tan.

      Qua ngã rẽ, tầm nhìn lại rộng mở sáng tỏ.

      Xe đến đỉnh núi, phóng tầm mắt nhìn xuống, có thể thu cả hòn đào vào đáy mắt.

      ổn định dừng xe, cùng Cố Thanh xuống, thuận tay kéo khăn che màu đen xuống, tóc hơi ẩm vì mồ hôi, dưới ánh mặt trời, có thể thấy hai bên má cũng có mồ hôi.

      "Nóng ?" hỏi , giọng vì trận đấu kích thích cao độ vừa rồi mà trở nên khàn trầm.

      "Vẫn ổn."

      đột nhiên vươn tay, đan vào tóc , thuận theo tóc trượt xuống, giọng : "Ra nhiều mồ hôi."


      Tác giả có lời muốn : 0. 0 ta quả nhiên là.... tác giả thích ăn chay.....

      Ta cảm thấy, đôi này hẳn là cần thịt........

      P.S: Qua tuần bạn câu like nha *cười gian*
      Nên để bao nhiêu like đây? :))
      peony pham, Phiên Nhiên, quỳnhpinky8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :