1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

QUY VỀ ĐIỀN VIÊN - XA LÊ NHI

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, 034 Mang thai
      [​IMG]
      Kiếm mãi mới được ảnh bầu nên tạm chấp nhận nhé :-(((

      Từ khi biết chuyện kiếp trước của Tử Tang, Hạ Mộc càng đối xử tốt với nàng hơn. nghĩ mọi cách để nàng thấy hạnh phúc, hi vọng mình có thể khiến Tử Tang quên tất cả ở kiếp trước. Dù cách thức hơi ngốc nghếch nhưng rất có hiệu quả với nàng, đương nhiên đây là về sau.

      Hôm nay mặt trời vừa lên khỏi rặng cây lâu, Hạ Mộc và Tử Tang đến huyện Thanh Sơn, thời điểm bước vào tiêu cục Bình An còn rất sớm.

      Sư nương Tần thị và Tam Nương, muội muội Hạ Hồi Sinh – Hạ Hồi Vân ở nhà còn những người khác đều ra ngoài.

      Mọi người ngồi trong đại sảnh cười cười, hồi lại đề cập đến chuyện Hạ Hồi Vân thành thân, định ngày vào ngày hai mươi hai năm trước, còn cách tại tháng.

      Giữa trưa, Hạ Minh Thanh và Hạ Hồi Sinh trở về, mọi người cùng ăn bữa. Hạ Mộc ra ngoài với Hạ Hồi Sinh, lúc sau mặt mũi tươi cười trở lại. và Tử Tang rời khỏi tiêu cục Bình An, thuận tiện đặt mua vài thứ ở thị trấn rồi mới về thôn.

      Cuộc sống của Hạ Mộc và Tử Tang trôi qua hạnh phúc, bình lặng, chẳng qua số lần Hạ Hồi Sinh tới chơi nhiều hơn, biết lén lút thầm với Hạ Mộc gì đó, Tử Tang để ý. Sáng hôm nay vừa rời giường mặc quần áo chỉnh tề, Tử Tang chợt nhớ ra mấy ngày nay chưa thấy nguyệt đến. Hơi do dự chút, nàng nghĩ đến khả năng nên sử dụng tinh thần lực kiểm tra cơ thể mình. Sau đó, nàng ngạc nhiên, trong bụng nàng ràng có thêm sinh linh, nàng mang thai!

      Tuy rằng biết bản thân mang thai, nhưng khi nó tới, nàng vẫn có cảm giác chân thực.

      Hạ Mộc thấy Tử Tang mãi chưa xuống, vì thế lên lầu tìm thấy nàng ngẩn người, gọi: “Tiểu thư…”

      Tử Tang thoáng liếc Hạ Mộc, giọng điệu thể tin : “Hạ Mộc, em có thai.”

      Hạ Mộc đơ mất lúc, sau đó chắc chắn hỏi lại: “Tiểu thư, em gì?”

      “Em mang thai.” Tử Tang tiếp tục .

      Hạ Mộc khẳng định lần này bản thân nghe lầm, tiểu thư mang thai, sắp làm cha! làm cha!

      Lúc này Hạ Mộc cười ngây ngô, vui mừng nhìn Tử Tang. Thấy như thế, tâm trạng vốn có chút thấp thỏm lo âu của nàng dần bình tĩnh trở lại, thực ra làm mẹ là chuyện tốt.

      “Tiểu thư, chúng ta sắp làm cha mẹ! Tốt quá.” Hạ Mộc cười ngây ngô lúc lâu mới hoàn hồn, cao hứng chạy tới ôm Tử Tang, sau đó reo hò: “Tôi sắp làm cha. Làm cha…”

      Tử Tang mỉm cười nhìn Hạ Mộc vui mừng đến độ sắp phát điên, buồn cười lắc lắc đầu, : “Mấy hôm nữa, chúng ta đến nhà chị dâu Lê, chị ấy có con, chúng ta phải hỏi xem những điểm nào cần chú ý.”

      Hạ Mộc nghe vậy bình tĩnh hơn, vội bảo: “Đúng rồi, tôi phải lên thị trấn mời đại phu giỏi đến, để đại phu xem mạch cho em.”

      Tử Tang mỉm cười gật đầu, “Để em cùng, đỡ phiền toái.”

      được, trong bụng em có đứa , thể bôn ba.” Hạ Mộc vội vàng .

      “Chẳng qua đoạn đường thôi mà, sao.” Tử Tang cười .

      được. Tôi được chính là được.” Hạ Mộc hiếm khi kiên quyết.

      “Giỏi nhỉ! Lá gan của càng lúc càng lớn, dám cãi lời em.” Tử Tang nhíu mày nhìn Hạ Mộc.

      Hạ Mộc sửng sốt, sau đó ủy khuất giãi bày: “Tiểu thư, tôi chỉ lo lắng cho em thôi, hơn nữa, tiểu thư, giờ em là thê tử của tôi, tôi là phu quân của em, chồng lớn nhất, việc này em phải nghe tôi.”

      “Được rồi, phu quân.” Tử Tang thản nhiên cười, hiếm khi ương ngạnh lần, nàng theo lời .

      Mặt mày Hạ Mộc hớn hở, kích động hôn chụt lên mặt Tử Tang, cười : “Tiểu thư, em tốt.”

      Nguyên bản tưởng rất khó thuyết phục tiểu thư, nghĩ tới nàng dễ dàng đồng ý như vậy, đương nhiên rất vui vẻ, bảo: “Tiểu thư, chúng ta xuống nhà ăn điểm tâm thôi.”

      Tử Tang gật gật đầu, về phía cầu thang, Hạ Mộc vội vàng tiến lên, cẩn thận đỡ nàng xuống lầu. Nàng im lặng, chỉ có thai thôi mà, có cần căng thẳng vậy ?

      Chẳng qua nếu thích, nàng tùy ý , làm cứ làm, còn tốt hơn để lo lắng, đề phòng suốt.

      lát sau, Tiểu Bạch trông thấy chủ nên vui mừng lao tới, Hạ Mộc vội vàng chắn phía trước, cảnh cáo Tiểu Bạch: “Sau này được nhào lên người tiểu thư.”

      Dù Tiểu Bạch hiểu lắm, nhưng vì bị cản lại, nó hiểu nam chủ nhân cho nó chạm vào chủ nên mất hứng, quỳ rạp mặt đất trừng mắt với Hạ Mộc.

      Hạ Mộc xoa đầu Tiểu Bạch dỗ nó ngoan ngoãn rồi quay đầu dặn Tử Tang: “Tiểu thư, sau này em cách Tiểu Bạch xa chút, nếu nó bổ nhào lên người làm ngã em tốt đâu.”

      Tử Tang ngoan ngoãn gật đầu, để Hạ Mộc đỡ mình rửa mặt chải đầu, sau đó ngồi xuống ăn điểm tâm.

      Ăn xong, Tử Tang và Hạ Mộc đến nhà Lê Tường, còn Tiểu Bạch ở lại trông nhà.

      Vợ chồng Lê Tường rất mừng khi biết Tử Tang có thai, tranh nhau truyền thụ kinh nghiệm.

      Sau, Hạ Mộc lên huyện thỉnh đại phu, nhưng lo lắng Tử Tang ở nhà buổi trưa phải nấu cơm, vì thế để nàng ở lại nhà Lê Tường.

      Thấy cảnh này, Tử Tang mất hứng, phía trước ở nhà Hạ Mộc kia khẩn trương nàng cũng liền tiếp nhận rồi, thời thế nhưng khẩn trương lo lắng nàng người ở nhà, còn muốn ở lại nhà Lê Tường, tự nhiên đồng ý.

      “Tiểu thư…” Hạ Mộc cầu xin nhìn Tử Tang.

      Tử Tang quay đầu, vì vẻ mặt đáng thương hề hề của mà dao động. Nàng chỉ mang thai thôi mà, bình thường nàng từng gặp nhiều nông phụ dù mang thai vẫn xuống đồng, thế quái nào đến lượt nàng muốn ở nhà mình cũng được. Chẳng lẽ vì nàng mang thai nên mất hết tự do, , hai điểm nàng có thể chấp nhận nhưng cứ thế mãi nàng thể chịu nổi!

      “Tiểu thư…” Tầm mắt Hạ Mộc di chuyển theo hành động của Tử Tang, lại chắn trước mặt nàng, đáng thương tội nghiệp nhìn nàng.

      cần.” Tử Tang lạnh nhạt , lại quay đầu, lo lắng quá mức.

      Hạ Mộc lại di chuyển, : “Tiểu thư, em ở đây , nếu tôi lo lắng, lên huyện được!”

      “Vậy đừng .” Tử Tang , dù sao nàng cảm thấy sức khỏe mình rất ổn, vừa có thai, mời đại phu cũng khó chẩn ra.

      được.” Hạ Mộc lập tức .

      Khúc thị buồn cười xem cảnh hai người tranh luận, cười : “Em dâu, em ở lại , hôm nay chị ra ngoài, coi như em ngồi chơi với chị, chị có nhiều điều muốn tâm với em.”

      Tử Tang liếc Khúc thị, lại nhìn vẻ mặt Hạ Mộc chờ đợi ngó mình như con cún đáng , rất giống Tiểu Bạch hồi , trong lòng nhịn được cười, cố gắng nén cười, “Được rồi!”

      “Cám ơn tiểu thư.” Hạ Mộc vui mừng.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      035 Ý tưởng của mỹ phụ nhân
      [​IMG]

      Hạ Mộc căn dặn Tử Tang vài câu rồi , vì Lê Tường có vài thứ muốn mua nên cùng.

      “Em xem, Hạ Mộc rất lo cho em.” Khúc thị cười trêu.

      Mặt Tử Tang hơi đỏ nhưng ngoài mặt vẫn duy trì vẻ lạnh nhạt, : “ ấy thích chuyện bé xé ra to.”

      Khúc thị cười cười từ chối cho ý kiến, tiếp tục nhắc Tử Tang số tâm đắc khi mình mang thai mà ban nãy có cánh đàn ông tiện

      Tầm giữa trưa, Hạ Mộc và Lê Tường dẫn theo vị đại phu quay về, vì tránh phiền toái nên để đại phu xem cho Tử Tang ngay ở Lê gia.

      Cơ thể Tử Tang khỏe mạnh, thai nhi cũng tốt, về sau chỉ cần chú ý chút trong vấn đề ăn uống.

      Vì vậy, Hạ Mộc buông xuống nửa tâm, vui vẻ tiễn bước đại phu, dăm ba câu với vợ chồng Lê Tường rồi dẫn vợ về nhà. Tất nhiên đường về cẩn thận đỡ Tử Tang, nàng bất đắc dĩ đỡ trán, đối diện với khuôn mặt đáng thương cầu xin của Hạ Mộc là nàng nỡ nhẫn tâm từ chối!

      Trong lòng Hạ Mộc lén cao hứng, quả nhiên, tiểu thư ăn mềm ăn cứng!

      Hôm sau, Tử Tang cùng Hạ Mộc dùng điểm tâm xong, vừa ngồi trong viện nghỉ lâu thấy có mấy người đến. Đó là Chư Cát Trầm, mỹ phu nhân rất giống mẹ nàng, ngoài ra có thêm hai chàng trai trẻ lần trước huyện họ từng gặp tranh luận với Chư Cát Trầm.

      Trông thấy nhóm người, Hạ Mộc bất ngờ, vội vàng ra mở cửa viện, đón mọi người vào.

      Tử Tang cũng hơi ngạc nhiên khi những người này đến, ánh mắt nàng dừng người mỹ phụ nhân kia. Dù vẫn còn hoảng hốt khi trông thấy người phụ nữ giống mẹ, nhưng nàng tinh ý phát tuy vẻ mặt bà có vẻ bình tĩnh nhưng ánh mắt chưa từng dời khỏi Hạ Mộc.

      Sau khi giới thiệu, mọi người biết thêm về nhau. Hai chàng trai trẻ kia, lớn lớn chút tên Lý Tê, hơn gọi là Lý Vũ, là em trai Chư Cát Trầm. Về phần tại sao mang họ khác, Hạ Mộc cùng Tử Tang hỏi, Chư Cát Trầm giới thiệu thế nào, hai người nghe biết vậy.

      “Tử Tang, từ lần trước chia tay, ta muốn tìm cháu, nhưng về sau có việc phải vội về huyện. Hôm qua ta mới quay lại, hôm nay bảo Trầm nhi dẫn ta đến.” Mỹ phu nhân cười .

      Tử Tang gật gật đầu.

      “Mọi người vào trong phòng ngồi !” Hạ Mộc cười .

      Mọi người có ý kiến, nối đuôi vào phòng khách. Trông thấy cách bài trí đại sảnh khác biệt so với lối bài trí của thời đại này, Chư Cát Trầm từng đến nhà nên tỏ vẻ gì, nhưng mỹ phụ nhân và Lý Tê, Lý Vũ chưa đến bao giờ nên rất kinh ngạc. Mỹ phụ nhân cười : “Căn phòng này khác lạ, rất đẹp mắt.”

      “Do nương tử của tôi nghĩ ra.” Hạ Mộc cười , hơi tự hào, sau khi mời mọi người ngồi xuống sofa, thấy Tử Tang bưng trà vội vàng đứng dậy, đỡ lấy.”Tiểu thư, em ngồi , việc này để tôi làm.”

      cười, tuyệt để ý khách nghĩ thế nào.

      Tử Tang im lặng, trừng mắt nhìn Hạ Mộc. Bê khay trà thôi mà, có cần vậy ?

      “Nương tử tôi có mang.” Hạ Mộc quay người vui vẻ giải thích với mọi người, sau đó rót trà cho từng người.

      Mọi người liên tục chúc mừng , Chư Cát Trầm rất ngạc nhiên, liếc Tử Tang, ngờ nữ tử lạnh như băng, tầm thường này ở lại, còn định sinh con. phải ta khinh thường Hạ Mộc, cảm thấy xứng vân vân, mà cảm giác hai người họ ở bên nhau rất kỳ quái…

      Mỹ phụ nhân bảo Tử Tang ngồi cạnh mình, với nàng chuyện mang thai. Còn Hạ Mộc dẫn ba em Chư Cát Trầm đổi chỗ sang nhà ăn ngồi, chừa cho hai người phụ nữ gian. Bốn nam nhân tụ tập, cười cười, phảng phất như mấy huynh đệ ở chung, rất thân thiết với nhau.

      Tuy rằng mỹ phụ nhân chuyện với Tử Tang, nhưng có chút yên lòng. Bà thường xuyên liếc về phía Hạ Mộc, đăm chiêu.

      Tử Tang thèm để ý, cũng thường liếc Hạ Mộc, trong lòng cảm thấy Hạ Mộc và Chư Cát Trầm rất hợp ý. Bình thường hai người ngồi với nhau cũng nhiều chuyện. Nay có thêm hai người gia nhập, nhìn là biết thân phận những người này đơn giản, nhưng khinh thường nông dân, xem ra thích Hạ Mộc, điều này hiếm có.

      Gần đến chạng vạng, đoàn người Chư Cát Trầm cáo từ. Xuống tượng pha, mỹ phu nhân nhìn Chư Cát Trầm, ngữ khí hơi khẩn trương hỏi: “Trầm nhi, con biết về Hạ Mộc ?”

      “Mẹ, mẹ đừng suy nghĩ nhiều. Lần đầu tiên con nhìn thấy Hạ Mộc con từng suy đoán, sau đó điều tra, Hạ Mộc là người ở đây, có cha mẹ ruột.” Chư Cát Trầm .

      đáng tiếc, cậu ta rất giống cha con.” Mỹ phụ nhân thở dài .

      “Mẹ, mẹ hãy nghĩ thoáng hơn, em trai mất tích lâu, tìm được tốt, tìm thấy mẹ đừng quá đau buồn, nếu tổn hại sức khỏe.” Lý Vũ an ủi .

      Mỹ phụ nhân thở dài…

      Thấy mọi người về, Tử Tang nhìn về phía Hạ Mộc, cười : “ gặp họ lúc nào?”

      “Hôm qua lúc tôi lên huyện mời đại phu gặp hai người em của phu tử, là và Lê đại ca dẫn họ vào thôn, có điều lúc đó chưa biết họ là em phu tử… Thân phận phu tử hẳn đơn giản, ngày trước thấy người nhà xuất , nay người thân tìm đến, chắc còn ở trong thôn lâu nữa.” Hạ Mộc , có điều muốn bàn tán quá nhiều sau lưng người khác vì thế vừa dứt lời, đợi Tử Tang đáp chuyển đề tài, hỏi: “Mấy ngày sau là ngày thành thân của Hồi Vân, chúng ta mua hạ lễ gì để tôi chuẩn bị?”

      quyết là được.” Tử Tang am hiểu chuyện xã giao với người khác.

      Hạ Mộc cũng hiểu, gật đầu, lại : “Tiểu thư, giờ em có thai, đến lúc ấy đừng !”

      đường xe ngựa xóc nảy, thể để tiểu thư vất vả.

      được, em phải .” Tử Tang chưa hẳn muốn nhưng thấy , Hạ Mộc vì chuyện mình mang thai cho mình xuất môn, phiền toái, nên lần này nàng kiên trì thỏa hiệp, nếu càng dung túng .

      “Tiểu thư…” Hạ Mộc lại lôi biểu cảm đáng thương ra.

      được, cần dùng chiêu này, lần này em quyết đồng ý.” Tử Tang trực tiếp gạt bay ý tưởng của Hạ Mộc ý tưởn.

      Hạ Mộc xị mặt nhưng chưa từ bỏ ý định, kì kèo nàng mãi. Có điều Tử Tang kiên quyết theo ý mình, do đó chịu thua vì câu uy hiếp của nàng: “ cho em , đến lúc ý em tự , em được làm được.”

      Bất đắc dĩ, Hạ Mộc đành phải dẫn Tử Tang theo, để nàng bên cạnh ít nhất yên tâm hơn.
      Nhược Vân thích bài này.

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 36: Lại gặp chiến loạn

      [​IMG]

      Edit: Diệp Nhu

      Beta: Linh Lan

      Hôm sau, Hạ Hồi Sinh lại tới nữa, Hạ Mộc vội vã chia sẻ chuyện sắp được làm cha với Hạ Hồi Sinh, đương nhiên Hạ Hồi Sinh rất vui mừng, ngờ mình sắp có con dâu mình, hoặc là con rể nhanh đến vậy.

      Sau khi tham gia hôn Hạ Hồi Vân xong, nhanh chóng đến năm mới.

      Năm nay, khắp vùng tượng pha được bao phủ trong hơi thở của năm mới. Năm nay, Tử Tang và Hạ Mộc thương nhau nên vui vẻ đón mừng năm mới, tương thân tương ái. Trong năm, mỗi ngày của hai người trôi qua trong yên bình…

      Vào mùa hè, tin cấp báo quấy rầy cuộc sống yên tĩnh này.

      Lỗ châu bị nước địch công phá, quân địch chiếm Lỗ châu, Nam Châu tràn ngập nguy cơ, làm lòng người hoảng sợ.

      Hạ Mộc ngày ngày nghe ngóng, trong lòng càng sốt ruột! Bây giờ tiểu thư mang thai, sao đúng lúc này lại xảy ra chiến loạn.

      “Tiểu thư, chúng ta chuyển thôn , khi quân địch đánh vào, em hoài đứa , rất nguy hiểm.” Sáng sớm hôm nay Hạ Mộc bàn với Tử Tang, đến lúc đó tiểu thư ôm bụng to muốn chạy cũng chạy nổi, hơn nữa cũng chẳng dám để tiểu thư chạy!

      cần chuyển.” Tử Tang , đây là nhà của nàng và Hạ Mộc, là nơi hai người bắt đầu, nàng thể rời , mà có lẽ Hạ Mộc cũng là người luyến tiếc nhất.

      “Tiểu thư, nhưng nếu ở lại, tôi lo lắng! Giờ em bụng mang dạ chửa, chúng ta từ từ di chuyển về hướng bắc. tại mới muộn, kịp nữa, thể để em vác bụng chạy, làm vậy rất nguy hiểm, tôi thể để việc này xảy ra.” Hạ Mộc sốt ruột , nếu chỉ có mình hề lo lắng, chỉ lo cho tiểu thư và em bé trong bụng kia.

      đừng lo, Nam Châu tuyệt đối thất thủ.” Tử Tang rất chắc chắn.

      “Tiểu thư, làm sao em biết?” Hạ Mộc tò mò hỏi, tín nhiệm mù quáng đối với lời tiểu thư nhà mình .

      “Tuy rằng Nam châu hẻo lánh, nhưng dễ thủ khó công, hơn nữa triều đình tuyệt đối để quân địch công phá Nam châu. Nam châu mà mất quân địch như vào chỗ người, đến lúc đó chắc chắn quốc gia mất hơn nửa giang sơn. lâu nữa, nhất định phái quân đến.” Tử Tang phân tích .

      Hạ Mộc ngạc nhiên, sau đó nghiêm túc suy nghĩ, lát sau mới cười : “Đúng vậy! Tiểu thư, em thông minh, phát ra điều này.”

      Tử Tang mỉm cười, nàng thoáng đề cập là Hạ Mộc hiểu ngay, nếu phải lúc trước quá khẩn trương, khẳng định có cùng quan điểm với nàng.

      “Dù như thế, Lỗ châu bị phá, Nam Châu chúng ta cũng có nhiều dân chạy nạn đến. nay trông thấy số người dân chạy nạn đến thôn, tiểu thư, bình thường em thể ra ngoài mình, những người đó hành động cố kị, rất nguy hiểm, biết ?” Hạ Mộc dặn dò.

      “Vâng, em biết.” Tử Tang muốn Hạ Mộc lo lắng nên đồng ý ngay.

      “Xem ra, tôi phải hỏi thăm chút. Khi nào quân chi viện đến, nếu qua mấy ngày chưa thấy quân đội, chúng ta vẫn chuyển .” Hạ Mộc suy tính, tuy Nam châu còn an toàn, nhưng thể để tiểu thư phải mạo hiểm! Di chuyển xa chút tương đối đảm bảo hơn.

      Đối với việc Hạ Mộc khẩn trương, Tử Tang gì. Cúi đầu xoa vùng bụng phồng lên rất nhiều của mình, tầm mắt Hạ Mộc cũng dừng bụng nàng, tâm ý càng kiên định, phải bảo vệ tốt vợ con mình, thể để cả hai bị thương.

      Hơn mười ngày sau, nghe hôm nay có thể hoãn quân đến huyện, Hạ Mộc quyết định xem, Tử Tang cũng muốn ra ngoài dạo chút, mấy ngày nay luôn ở tượng pha, nàng rất nhàm chán. Hơn nữa nhân dịp này nàng muốn đến chỗ đại phu khám, cần phiền Hạ Mộc thỉnh đại phu đến nhà xem.

      Có điều tất nhiên Hạ Mộc từ chối. Vào thời điểm này Tử Tang muốn thỏa hiệp, nhất quyết đòi , Hạ Mộc hết cách đành phải để Tiểu Bạch giữ nhà, đỡ nàng lên xe ngựa, đánh xe chậm về phía huyện, làm vậy đỡ lo đường xóc nảy.

      Tử Tang rất có tinh thần, đối với nàng có em bé chẳng khác lúc bình thường là bao. Nàng từng với Hạ Mộc mấy lần nhưng yên tâm nên này nữa, hưởng thụ quan tâm săn sóc của , trong lòng ấm áp.

      Đến huyện, viện quân chưa tiến vào, vì thế Hạ Mộc đưa Tử Tang xem đại phu, xem đại phu xong, dẫn nàng dạo. tại đường phố đâu đâu cũng thấy dân chạy nạn, rất nhiều cửa hàng đóng cửa, khiến khí trầm lặng bao trùm cả con phố.

      Vì thế Hạ Mộc và Tử Tang tìm quán trà lâu ven đường, chọn vị trí ngồi cạnh cửa sổ, để khi binh lính tới từ đây dễ dàng quan sát.

      chén trà sau (~10 phút), con đường vốn tĩnh lặng náo nhiệt hẳn lên, mọi người chào đón quân chi viện, Hạ Mộc cũng vui vẻ, đứng lên, ló đầu ra nhìn. Từ rất xa, trông thấy quân lính thành hàng dài nhưng thấy được đoạn cuối. Lần này tổng cộng có mười vạn nhân mã, là Tam hoàng tử đương triều bách chiến bách thắng dẫn binh làm cho mọi người ôm hi vọng rất lớn, nhất định Tam hoàng tử có thể đánh đuổi kẻ địch.

      Sau đó lâu, người đầu tiên cũng chính là Tam hoàng tử, tiến vào tầm mắt Hạ Mộc. Gương mặt nghiệt quen thuộc kia khiến ngẩn người, đây chẳng phải là Đại đương gia của đám cướp kia sao? Sao biến thành tam hoàng tử?

      Hiển nhiên Tử Tang phát Hạ Mộc ổn. Nàng đứng lên, ngó ra ngoài sau đó hơi hơi nhíu mày, cuối cùng thả lỏng. Trước đây nàng nhìn thấy loại ngọc bội hoàng tử đeo, nàng biết đầu lĩnh lũ cướp là hoàng tử, ngờ lần này do cầm quân xuất chiến.

      “Tiểu thư, hình như em bất ngờ?” Hạ Mộc thấy vẻ mặt Tử Tang lạnh nhạt nên hỏi.

      “Lần trước, em thấy người có đeo ngọc bội của hoàng tử, đoán là hoàng tử nhưng biết là vị nào.” Tử Tang nhàn nhạt .

      Có lẽ cảm giác được tầm mắt hai người, Tam hoàng tử ngẩng đầu, nhìn thấy Hạ Mộc và Tử Tang, hơi ngạc nhiên, sau đó mỉm cười phất phất tay với cả hai, ràng còn nhớ họ.

      Tử Tang lạnh lùng nhìn Tam hoàng tử, còn Hạ Mộc thấy tỏ ý chào mình càng kinh ngạc, ngẩn ngơ nhìn theo Tam hoàng tử dần xa. Trong lòng dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, người đó là Tam hoàng tử, vậy tại sao ta làm cướp. Mặc kệ vì nguyên do gì, và tiểu thư từng chứng kiến, nếu Tam hoàng tử này mang thù hoặc có tình gì đó, bọn họ gặp nguy hiểm.

      “Tiểu thư, chúng ta về nhà.” Hạ Mộc vội vàng , tại rất hối hận vì đưa tiểu thư vào thành, nếu vào thành xảy ra chuyện này.

      Tử Tang biết Hạ Mộc lo lắng, : “ cần lo về , ta động đến chúng ta đâu.”

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, 037: Tam hoàng tử đến

      [​IMG]

      Edit: Diệp Nhu
      Beta: Linh Lan
      Hạ Mộc đưa Tử Tang về nhà, sau này biết tin Tam hoàng tử dẫn đoàn quân rời khỏi đó, mới hơi yên tâm chút, có điều trong lòng chưa bỏ xuống.

      Hơn mười ngày sau, có tin báo truyền về quân địch tháo chạy khỏi Lỗ châu, mọi người vui mừng reo hò. lâu sau, Tam hoàng tử lại chỉ huy quân đội đánh hạ hai thành trì của địch quốc, với tốc độ nhanh đến thế, mọi người phải kinh hỉ mà là kinh ngạc và thể tin nổi.

      Có lẽ bởi vì dân chúng thể tin năng lực Tam hoàng tử lợi hại đến vậy, chỉ khiến địch quốc lần lượt đầu hàng, đồng ý dâng lên tòa thành trì, mà còn để tiến tới mục đích sau này là hai nước giảng hòa, hai quốc gia quyết định kết thông gia. quá tháng, vốn dĩ tình hình chiến loạn trở nên bình ổn trong ngỡ ngàng của người dân.

      Thời gian sau đó, mọi người vẫn thao thao bất tuyệt về tài cầm quân của Tam hoàng tử, liên tục khâm phục và tán dương !

      Trong lúc Hạ Mộc cảm thán về năng lực của Tam hoàng tử, vùng tượng pha tiếp đón vị khách. Bóng người đỏ rực màu lửa kia khiến sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi. Khi định hành đại lễ bị người kia cũng chính là Tam hoàng tử đỡ, ta cười : “Bây giờ ta là người bình thường, ngươi cần hành lễ với ta, tránh để lộ thân phận ta.”

      “Vâng.” Hạ Mộc vội vàng đồng ý.

      “Tiểu thư nhà ngươi đâu?” Tam hoàng tử cười híp mắt hỏi.

      Hạ Mộc cảnh giác, cẩn thận hỏi: “Ngài tìm tiểu thư nhà tôi làm gì?”

      chưa quên lần trước Tam hoàng tử trêu chọc tiểu thư nhà mình.

      “Mọi người đều quen biết nhau nên ta đến thăm hỏi thôi!” Tam hoàng tử cười .

      “Thảo dân dám trèo cao, mong ngài thông cảm.” Hạ Mộc cung kính đáp, thể để Tam hoàng tử gặp tiểu thư.

      Tam hoàng tử sờ sờ cằm, híp mắt nhìn Hạ Mộc, giận mà uy : “Sao, ngươi có thể tự quyết thay chủ nhân của mình ư?”

      Hạ Mộc hề sợ hãi, chưa kịp trả lời thấy Tử Tang mang thai từ từ ra từ nhà trúc, nàng sớm thấy Tam hoàng tử đến.

      Gặp Tử Tang, Tam hoàng tử rất vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy bụng nàng, con ngươi hơi nhíu lại, hỏi: “Nàng mang thai?”

      Lần đầu tiên Tam hoàng tử gặp Tử Tang, cách ăn mặc của nàng là chưa lập gia đình, Hạ Mộc lại gọi nàng “Tiểu thư”, nên suy nghĩ nhiều, cũng điều tra.

      Lần trước thấy Tử Tang ở đường, rất vui mừng, nên chú ý tới biến hóa người nàng. Chiến tranh vừa chấm dứt, lập tức cho người điều tra Tử Tang. Vừa có địa chỉ, kịp nghe những điều khác mà chạy vội đến, đương nhiên biết chuyện Tử Tang thành thân và có thai.

      Vì thế, luôn cho rằng Tử Tang là nương chưa lập gia đình.

      Mà nay, suy nghĩ luôn duy trì ấy bị phá vỡ khi trông thấy Tử Tang.

      liên quan tới ngươi.” Tử Tang lạnh như băng , vì thân phận là hoàng tử mà thay đổi. tìm đến đây, nàng tự có biện pháp đối phó nên hề lo lắng.

      “Vô tình như vậy.” Tam hoàng tử cười tủm tỉm nhìn Tử Tang, ánh mắt câu hồn phóng điện với nàng.

      Vẻ mặt Tử Tang thay đổi, còn sắc mặt Hạ Mộc rất khó coi, cũng thông minh, hiểu rất tâm tư Tam hoàng tử đối với tiểu thư, bởi vậy chắn trước mặt Tử Tang, vội : “Thê tử thảo dân phải cố ý. Mong ngài lượng thứ.”

      công khai Tử Tang là thê tử của .

      Tam hoàng tử sửng sốt, con ngươi nhìn Hạ Mộc tràn đầy nguy hiểm, Hạ Mộc đứng thẳng tắp, hề sợ hãi.

      Dám cưới nữ nhân coi trọng, tên này muốn sống chăng!

      Dám bắt nạt người đàn ông của nàng, thể tha thứ, Tử Tang híp mắt, cỗ áp lực hướng về phía Tam hoàng tử. Người ta cứng đờ, cảm giác trái tim mình bị người ta túm chặt, có thể bị bóp nát bất kì lúc nào. ôm lồng ngực, đôi mắt nhìn về phía Tử Tang, mà ánh mắt người kia nhìn lạnh như băng.

      Ý tứ quá ràng, chính là Tử Tang làm, khỏi kinh ngạc. biết Tử Tang rất lợi hại, nhưng thể tưởng tượng được năng lực của nàng lại xuất quỷ nhập thần như thế. Nếu nàng tự để lộ, nàng có thể giết mình mà để lại dấu vết.

      Nữ nhân này khủng bố, có điều thích nữ nhân có tính khiêu chiến. Suy nghĩ kĩ, mỉm cười với Tử Tang, sau đó cảm giác tâm can mình càng bị nắm chặt hơn, nụ cười càng thêm mị, nghiêm túc đảm bảo: “Đừng nóng giận, ta làm gì các ngươi?”

      Tử Tang lạnh băng nhìn Tam hoàng tử, tinh thần lực lần nữa gây áp lực, cảnh cáo mười phần rồi mới thu hồi tinh lực. Sau đó nàng hơi cụp mắt, nhìn Tam hoàng tử.

      Hạ Mộc nhìn Tam hoàng tử, mặc dù biết vì sao Tam hoàng tử thu lại áp lực người mình, nhưng ta cam đoan, Hạ Mộc cũng yên tâm chút, nghĩ đến đường đường là Tam hoàng tử chắc lời có vài phần đáng tin. Nhưng chỉ chút thôi, chuyện liên quan đến tiểu thư, thể ngừng cảnh giác.

      biết Tam hoàng tử đến tệ xá có chuyện gì?” Hạ Mộc cung kính hỏi, nhưng cúi đầu.

      có việc gì, chỉ là lần trước tình cờ gặp hai người, cảm thấy rất hợp, liền tới thăm các ngươi chút.” Tam hoàng tử tươi cười .

      dám nhận hoàng tử xem trọng, ngài thân phận cao quý, mình xuất ở đây, cực kì an toàn, mong rằng tam hoàng tử nhanh chóng quay về.” Hạ Mộc tỏ vẻ rất lo lắng cho Tam hoàng tử .

      “Ta tự có năng lực bảo vệ mình, cần ngươi quan tâm.” Tam hoàng tử cười, lại : “Sao mời ta vào nhà ngồi lúc, chẳng lẽ đây là cách các ngươi đãi khách.”

      “Mời vào.” Hạ Mộc là người bình thường, đối đầu với Tam hoàng tử là chuyện biết tự lượng sức mìn. Chỉ cần ta gây bất lợi cho tiểu thư, vẫn duy trì vẻ mặt cung kính, còn ngược lại, bất chấp tất cả, đấu đến cùng, chỉ cần bảo vệ được vợ con mình.

      Tam hoàng tử vừa định vào trong phòng, Tử Tang lại ngăn cản, mắt lạnh nhìn , ngữ khí lạnh như băng kiên nhẫn: “Ngươi tốt nhất rời nhanh cho ta, ta có tính nhẫn nại.”

      Dáng vẻ Tam hoàng tử đáng thương nhìn Tử Tang, cảm giác người lại có áp lực, vội vã : “Được, được, ta ngay được chưa, chờ ngày nào đó tâm trạng nàng tốt, ta lại đến a!”

      Dứt lời xoay người triển khai khinh công bay , chưa tới phút biến mất thấy bóng dáng.

      “Tiểu thư, tôi biết em thích Tam hoàng tử, tôi cũng thích , nhưng em đối xử với như thế, nếu ghi hận muốn trả thù chúng ta càng phiền toái.” Hạ Mộc lo lắng, tiếp theo lại : “Chỉ cần tam hoàng tử quá phận, chúng ta vẫn phải nhẫn nại.”

      chỉ ra ý nghĩ và lo lắng của chính mình, có ý trách cứ Tử Tang. cảm thấy bản thân vô dụng và đáng xấu hổ, thỏa mãn hạnh phúc với cuộc sống cùng tiểu thư, nhưng đối diện với quyền thế quá bé!

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, 038: Hạ Mộc gặp chuyện may (1)

      Edit: Diệp Nhu
      Beta: Linh Lan
      chỉ ra ý nghĩ và lo lắng của chính mình, có ý trách cứ Tử Tang. cảm thấy bản thân vô dụng và đáng xấu hổ, thỏa mãn hạnh phúc với cuộc sống cùng tiểu thư, nhưng đối diện với quyền thế quá bé!

      Tử Tang dĩ nhiên biết lo lắng của Hạ Mộc, nắm lấy tay cười : “ đừng lo lắng, nên làm thế nào cứ làm thế đấy. Lần sau nếu ta còn đến, cứ coi như những người bình thường, dám làm gì chúng ta đâu, tin tưởng em.”

      Nàng chăm chú nhìn Hạ Mộc, ánh mắt vô cùng kiên quyết, nàng hy vọng bởi vì Tam hoàng tử kia xuất , khiến vì bảo hộ nàng, mà Hạ Mộc làm việc gì đó nên, tất nhiên những gì nàng cũng là .

      Hạ Mộc biết vì sao Tử Tang tự tin đến vậy, nhưng mà tin vào năng lực của tiểu thư, cười gật gật đầu, trong lòng ngầm đưa ra quyết định. Những ngày tiếp theo, số lần Hạ Hồi Sinh đến vùng tượng pha ngày càng nhiều.

      Tử Tang cảm thấy hai người này mưu cái gì đó, nhưng Hạ Mộc , Tử Tang hỏi. Nàng tin là Hạ Mộc cư xử lỗ mãng, huống hồ có tiểu hồ ly Hạ Hồi Sinh kia, nàng càng lo lắng.

      Đồng thời, Tam hoàng tử thường xuyên tới vùng tượng pha dạo chơi hơn. Đối với Tam hoàng tử, ban đầu Hạ Mộc còn đề phòng nay đối đãi bình thường cảm thấy Tam hoàng tử này tuy lưu manh nhưng ta là hoàng tử, tự nhiên gì quá đáng.

      Cũng may tạm thời Tam hoàng tử có ác ý, cũng an tâm rất nhiều.

      Ngoài Tam hoàng tử, mỹ phụ nhân và hai người con trai bà cũng là khách quen của tượng pha. Càng bất ngờ hơn, mỹ phụ nhân là phu nhân tân Huyện lệnh Lí Trảm —— Lí phu nhân.

      Lí phu nhân còn có hai đứa con trai khác, chính là hai hộ vệ đẹp trai trước đây từng gặp mặt lần, tính cả Chư Cát Trầm, tổng cộng có năm con trai. (nhắc ai nhớ: tổ hợp đại thúc đẹp mắt, hộ vệ soái ca ở chương 25)

      Biết việc này, Tử Tang chỉ nhíu mày, im lặng, còn Hạ Mộc kinh ngạc lúc.

      Hôm nay Tam hoàng tử lại đến, Hạ Mộc vừa từ ruộng đất trở về, quần áo dính đầy bùn đất và cỏ dại. Tử Tang rất chu đáo lấy nước cho uống, giúp phu quân chỉnh sửa tóc tai, quần áo, tuyệt để ý người Hạ Mộc rất bẩn và đầy mùi mồ hôi.

      Nhìn thấy những việc này, Tam hoàng tử hơi hâm mộ. Bây giờ, ta biết thân phận Tử Tang, lúc trước rất thắc mắc tại sao nàng tình nguyện ở bên cạnh hạ nhân như Hạ Mộc sống tại thôn này. Nay hiểu: Hai người ở chung ấm áp, hạnh phúc, điều này phải ai cũng có được, sống tốt hơn , có lẽ cả đời thể gặp được ai đó như vậy.

      “Ngày mai ta phải về kinh.” Tam hoàng tử đột nhiên lên tiếng. chướng mắt khi lúc nào cũng thấy hai người trước mắt thân mật.

      Trong lòng Hạ Mộc vui vẻ, có điều mặt hề để lộ, chỉ hơi kinh ngạc nhìn Tam hoàng tử.

      “Muốn cười cười, đừng cố kìm nén.” Tam hoàng tử lườm Hạ Mộc.

      dám.” Hạ Mộc vội vàng .

      Tam hoàng tử hừ lạnh tiếng, thực tức giận. Thực ra đối với Hạ Mộc chán ghét, lần đầu tiên tiếp xúc, còn có chút thưởng thức, nếu đến tìm hai người chơi, giải buồn.

      Hạ Mộc có thể làm Tử Tang rung động. , rất bội phục Hạ Mộc, có trả giá tuyệt đối thể làm trái tim cứng rắn như đá của Tử Tang rung động.

      người lạnh lùng vô tình, người lạc quan chất phác, cặp đôi này đúng là trời đất tác hợp. Nghĩ vậy, Tam hoàng tử hơi bực mình, : “Được rồi, ta đây, nếu có duyên ngày sau gặp lại.” xong, quay đầu mà luôn.

      Hạ Mộc vội : “Ta tiễn ngài.” Trong lòng hưng phấn như có người nhảy múa.

      “Miễn.” Tam hoàng tử phất tay, triển khai khinh công chớp mắt thấy bóng dáng.

      Hạ Mộc miễn cưỡng đuổi theo, mà nhìn Tử Tang cười : “Tiểu thư, tốt quá, người chướng mắt rốt cục rồi.”

      Tử Tang chăm chú nhìn Hạ Mộc, cười cười rồi : “Nếu còn ở đây, dám những lời này .”

      “Đương nhiên dám, tôi muốn đắc tội hoàng tử.” Hạ Mộc cười , sau đó xoa bụng Tử Tang, bảo: “Tiểu thư, tôi thay quần áo, rồi chúng ta nấu cơm, con của chúng ta chắc đói bụng.”

      Tử Tang mỉm cười gật gật đầu.

      Tam hoàng tử rời , Hạ Mộc và Tử Tang lại khôi phục cuộc sống như trước đây. Hôm nay, Hạ Hồi Sinh đến tìm Hạ Mộc, sau đó trở về phòng tìm Tử Tang thương lượng: “Tiểu thư, tôi phải giúp Hồi Sinh hộ tống kiện hàng Lăng Bắc châu, chắc chắn về kịp trước khi em sinh con.”

      xong câu này, Hạ Mộc hơi áy náy, bao lâu nữa tiểu thư trở dạ, mà lại nơi khác. Nhưng lần này phải , cũng may đủ thời gian, dặn dò thêm: “Tiểu thư, tôi sắp xếp hai bà mụ tới chăm sóc em, do sư nương giới thiệu, quen biết lâu, tin tưởng được, năng lực tốt.”

      “Được.” Tử Tang đồng ý. Nàng biết, nếu phải bất đắc dĩ, Hạ Mộc ra ngoài vào lúc này, nàng hỏi nhiều, chỉ muốn để an tâm.

      Thấy Tử Tang sảng khoái đồng ý, Hạ Mộc lại u buồn, : “Tiểu thư, cứ vậy thôi à?”

      “Nếu còn muốn như thế nào?” Tử Tang buồn cười nhìn .

      Hạ Mộc đột nhiên nghĩ, trông bộ dạng tiểu thư thế này, mình xa chắc chắn tiểu thư nhớ mình, mà mình lại nhớ nàng phát điên.

      “Được rồi, sớm về sớm, em nhớ .” Tử Tang hôn lên mặt Hạ Mộc, cười .

      Nghe thế, Hạ Mộc cười ngố tàu, chỉ cần tiểu thư nhớ mình là tốt rồi. hôn môi nàng, đành lòng rời , nụ hôn triền miên.

      Tử Tang nắm lấy vạt áo trước ngực Hạ Mộc, mềm mại để hôn. Ngay lúc nàng sắp chịu nổi cảm xúc mãnh liệt của Hạ Mộc buông nàng ra, thanh khàn khàn gọi : “Tiểu thư…”

      Tử Tang thở hổn hển, con ngươi mông lung nhìn Hạ Mộc, khuôn mặt nhiễm tầng đỏ ửng. Trong lòng càng nỡ, dịu dàng hôn khuôn mặt nàng, sau đó chôn đầu ở cần cổ Tử Tang, hít hơi dài mùi thơm cơ thể nàng, trầm mê…

      Sáng sớm hôm sau Hạ Mộc lên đường, Hạ Hồi Sinh tới đón, đồng thời còn đưa tới hai bà mụ, người họ Trương, người họ Lưu.

      Mặt khác Hạ Mộc cũng mời Khúc thị và Lê Tường quan tâm, để ý đến thê tử và đàn gia cầm trong nhà.

      Hạ Mộc xử lý chuyện trong nhà tốt, tuyệt đối để Tử Tang phải bận tâm.

      Tử Tang thấy Hạ Mộc rồi, nghĩ đến mấy ngày sau đó thể nhìn thấy Hạ , trong lòng nàng cũng buồn nhưng rất nhanh nàng thông suốt. Từ khi quyết định ở bên cạnh Hạ Mộc, hai người luôn luôn như hình với bóng, chưa bao giờ tách ra. Mọi người đều tiểu biệt thắng tân hôn (1), đến lúc đó Hạ Mộc trở về, phải họ càng ân ái.

      (1) Vợ chồng xa nhau ít ngày khi gặp nhau còn mạnh mẽ và say thắm hơn đêm tân hôn.

      Trong lòng nghĩ như vậy, tâm trạng Tử Tang dần tốt lên. Nàng an tâm ở tượng pha chờ Hạ Mộc trở về, ngờ, cái nàng chờ được là tin dữ ——

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :