1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quyền thiếu cưng chiều, vợ yêu khó nuôi - Cố Nhiễm Nhiễm

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 33: chê già

      Editor: Puck

      Buổi sáng hôm sau, khi Lâm Hi tỉnh lại phát mình ở giường, dụi dụi cặp mắt mơ hồ, nhìn vòng chung quanh sạch chỉnh tề, cũng nhìn thấy bóng hình Quyền Hạo, mà tối qua tất cả giống như giấc mộng. Nhưng hai tay đau nhức cho biết, tối hôm qua phải là mộng, chính mắt nhìn thấy dáng vẻ Quyền Hạo điên cuồng tự ngược.

      Cảnh tượng tối hôm qua lên trong đầu, tròng mắt lóng lánh như minh châu trợn to, gãi gãi mái tóc dài rối bời, nghi ngờ trong mắt chợt lóe lên.

      “Hi nhi, em tỉnh rồi?” Khi Lâm Hi kỳ quái Quyền Hạo vừa vặn từ phòng tắm ra ngoài, mang theo mừng rỡ hỏi, đồng thời trong tròng mắt cất giấu vẻ sợ hãi người khác nhìn tới, lòng bàn tay khẽ run.

      Lâm Hi lẳng lặng nhìn chăm chú vào Quyền Hạo, nghi ngờ nổi lên trong lòng, hơi híp mắt lại: “ có việc gì hả?” ràng là người tối hôm qua điên cuồng tự làm khổ mình như vậy, sao tỉnh lại chuyện gì cũng có?

      Nghe được vấn đề này của , thân thể thắt chặt, ngoài mặt có vẻ gì như ngày thường, khóe môi lại cười , “ sao.”

      Quyền Hạo hết sức che giấu cảm xúc, Lâm Hi giỏi xem sắc mặt mơ hồ cảm thấy.

      Lưu loát xuống giường, chân giẫm lên sàn nhà lạnh như băng, Lâm Hi vặn vẹo thắt lưng đau thắt, thân thể rất mệt mỏi, giống như có xảy ra chuyện gì, nghi ngờ sâu nơi đáy mắt lộ ra ngoài, khuôn mặt nhắn nâng lên nụ cười ngọt ngào, “ có việc gì tốt, tôi ra ngoài trước.”

      “Hi nhi.” Thấy định rời , sắc mặt lộ vẻ bối rối, biết nên giải thích ngày hôm qua như thế nào.

      Nghe được gọi , hơi ngoài ý muốn, quay đầu lại nghi ngờ nhìn , “Có chuyện gì sao?”

      “Tối qua...” Sau khi ra hai chữ, biết nên tiếp như thế nào.

      Vẻ mặt khổ sở của , nhìn vào trong mắt, “ cần phải giải thích, ai mà có chút bí mật chứ?” Dừng lại chút, nghiêm túc đề nghị, “Tôi đề nghị chính là tìm bác sỹ điều trị, thuốc giảm đau chỉ có thể ức chế cảm giác đau của , thể giải quyết nguyên nhân đau đớn cho .”

      Lời của , khiến cho lời lúc sáng sớm nghĩ kỹ cách nào ra khỏi miệng.

      Giờ khắc này, ai cũng biết, tim của loạn sợ như thế nào.

      Nhìn khuôn mặt xinh đẹp mang theo non nớt của , cố gắng áp chế tâm tình của mình.

      Khi nghe thấy giọng thanh thúy của , dường như đó là thanh dễ nghe nhất thế giới, nhưng giờ phút này, rất muốn rất muốn để cho biết. chính là bác sỹ, có thể chữa khỏi đau đớn người cũng chỉ có .

      Những chuyện này lại thể , bởi vì bây giờ còn chịu nổi được tình của .

      xong, hồi lâu thấy Quyền Hạo đáp lại, Lâm Hi cảm thấy kỳ quái, cúi mắt xuống suy nghĩ chút, lời quan tâm ra khỏi miệng, “Vết thương đầu và vết thương người vẫn nên bôi chút thuốc , đặc biệt là vết thương đầu cần phải chú ý.”

      Lúc này Lâm Hi vốn biết trong lòng Quyền Hạo khổ sở đến cỡ nào, chỉ nhìn đến mặt lạnh của , cặp mắt có tiêu cự, hình như suy nghĩ gì.

      “Tôi ra ngoài trước.” Thấy Quyền Hạo để ý đến , Lâm Hi mở cửa rời .

      Ngưng mắt nhìn cửa phòng đóng lại, sắc mặt Quyền Hạo lạnh nhạt, đảo mắt, ai biết giờ khắc này suy nghĩ gì.


      “Chị làm gì mà nhìn em như vậy?” Vốn định thoải mái thưởng thức trà Long Tỉnh thượng hạng, nhưng ánh mắt của Mã Kiều Thần khiến cho rất thoải mái.

      “Tối hôm qua em qua đêm cùng với Quyền Hạo?” Khoảnh khắc khi Mã Kiều Thần nghe được này từ trong miệng Trần Tiêu, đến bây giờ vẫn thể tiếp nhận. nhớ lầm, tối hôm qua là đêm trăng tròn, lấy tính tình của Quyền thiếu, sao có thể để mặt nhếch nhác của mình lộ diện trước mặt Lâm Hi. Mặc dù Lâm Hi phải là người ngoài, là bà xã tương lai của Quyền thiếu, nhưng bây giờ Lâm Hi mới mười bốn tuổi, Quyền thiếu ra tay sớm như vậy chứ?

      Nhàn nhạt nhìn lướt qua Mã Kiều Thần, Lâm Hi ngẫm nghĩ về nét mặt kinh ngạc như vậy, “Tại sao chị lại kinh ngạc như vậy, nhìn vẻ mặt của chị, chị có vẻ biết cái gì?”

      Năm trước tình cờ nghe được đoạn đối thoại của hai người làm vườn, dáng vẻ điên cuồng tự làm khổ tối hôm qua của Quyền Hạo, cộng thêm dáng vẻ kinh ngạc như vậy của Mã Kiều Thần, liên tục chung chỗ, hợp lại thành bộ hình ảnh quỷ dị, nhà họ Quyền này hình như có bí mật thể để cho người biết? Vậy bí mật đó là gì chứ?

      Kinh ngạc sở dĩ kinh ngạc là bởi vì thể tin, nhưng Mã Kiều Thần luôn luôn khôn khéo biết cái gì có thể cái gì thể , giây này, cười với Lâm Hi, “Chị rất kinh ngạc sai, dù sao em cũng mười bốn tuổi rồi, lại rồi, tại sao có thể tùy tiện qua đêm với người đàn ông chứ?”

      Mã Kiều Thần tỏ vẻ vì tốt cho Lâm Hi, trong lời hơi trách cứ vì sao qua đêm với Quyền thiếu, nhưng trong lòng phải nghĩ như vậy, mặc dù biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, nhưng dám cam đoan Lâm Hi thấy tình cảnh như vậy tuyệt đối hoảng hốt.

      Nhìn chăm chú vào Lâm Hi giống như tiểu thư khuê các thưởng thức trà, kỳ quái, tại sao nhìn dáng vẻ Lâm Hi giống như bị kinh ngạc?

      “Mã Kiều Thần, phải em chị, tư tưởng của chị có thể bẩn thỉu như vậy ?” Khẽ đặt ly trà xuống, Lâm Hi nhướn mày, mặt vui .

      “Làm ơn, nam quả nữ sống chung trong phòng, chị có thể hiểu sai sao?” Nóng lòng che giấu suy nghĩ trong đáy lòng, phản ứng của Mã Kiều Thần hơi quá, giọng bình thường giả bộ dịu dàng giờ phút này tồn tại.

      đến đây, Mã Kiều Thần cười xấu xa, “Lâm Hi, em có kỳ quái hay , Quyền thiếu cũng hai mươi bốn tuổi rồi, sao bên cạnh hề có người phụ nữ, kiểu con em thế gia như cậu ấy, bên cạnh phải nên có vài người đẹp làm bạn sao, cậu ấy lại giữ mình trong sạch giống như thái giám, em có phải phương diện kia của Quyền thiếu có vấn đề ?”

      Chung đụng với Lâm Hi gần hai năm, biết Lâm Hi có thể so sánh với lý trí của người trưởng thành, Mã Kiều Thần hề coi Lâm Hi như đứa mười bốn tuổi mà đối đãi. Cho nên những cười giỡn này tránh Lâm Hi, tin tưởng, thông minh trưởng thành sớm như Lâm Hi, khẳng định cũng kỳ quái vì sao Quyền thiếu lại giữ mình trong sạch.

      Hiểu Mã Kiều Thần khí tiết vô tình, Lâm Hi tỏ vẻ bất đắc dĩ cười cười, cũng lấy phương thức nhạo báng đối phương : “Em cũng biết phương diện kia có vấn đề hay , nhưng nếu như chị muốn biết phương diện kia có vấn đề hay , chị cứ tự mình thử rồi .”

      Mã Kiều Thần bị Lâm Hi nhất thời cứng họng, định tiếp tục cười trêu tiếp, lời nghẹn ở trong cổ họng ra.

      Nhắc tới chuyện này, Lâm Hi cũng hơi nghi ngờ.

      Kiểu trai đẹp có tiền như Quyền Hạo, sao bên cạnh hề có người phụ nữ, coi như có nữ, nhưng nam cũng có. Chẳng lẽ như Mã Kiều Thần , Quyền Hạo ở phương diện kia, khụ khụ!

      Nắm bắt được nụ cười thuần khiết kia ở mặt Lâm Hi, Mã Kiều Thần cười đến giống như hồ ly tinh, “Lâm Hi, em nhất định cũng tò mò .” Vẫn luôn nhìn thấy dáng vẻ lạnh nhạt sao cả của Lâm Hi, sớm muốn nhìn thấy dáng vẻ Lâm Hi xù lông, trong lòng suy nghĩ chủ ý xấu, “Lâm Hi, nếu như Quyền thiếu có người , vậy em nhị tiểu thư nhà họ Quyền này do ai che chở em đây?”

      Liếc mắt nhìn Mã Kiều Thần, vui vẻ mặt Lâm Hi dần đậm thêm, hề lo lắng vấn đề này, “ ta có có, chuyện này liên quan gì đến em?” Lâm Hi mình cũng có thể sống rất tốt.

      Mã Kiều Thần thấy dáng vẻ nhàng như vậy của Lâm Hi, trong lòng thấy đáng giá thay Quyền Hạo. Quyền thiếu mà thấy khẳng định tức chết , nuôi Lâm Hi gần năm, thế nhưng lại xem ra hề quan tâm chút nào, nhìn thấy khiến lòng người ta băng giá.

      Yên lặng thu hồi khinh bỉ Lâm Hi, Mã Kiều Thần nhìn Quyền thiếu về phía bọn họ, “Lâm Hi, năm nay Quyền thiếu hai mươi bốn tuổi rồi, đến tuổi nên kết hôn rồi, nếu cậu ấy kết hôn, vậy em người được cậu ấy nuôi làm nhị tiểu thư nhất định bị vứt bỏ.”

      “Vậy có làm sao?” Lâm Hi chút để ý .

      ra đàn ông ấy mà, chỉ cần có tiền năm mươi tuổi cũng tính là già, như Quyền thiếu kiểu người ở tầng lớp cao muốn có tướng mạo có tướng mạo, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, hai mươi bốn tuổi còn trẻ trung, ra trễ thêm mười năm nữa rồi kết hôn cũng có gì.” Mười năm sau, Lâm Hi hai mươi bốn tuổi, Quyền thiếu ba mươi bốn tuổi, ừ, ra vừa vặn.

      ta bằng lòng kết hôn ở tuổi nào kết hôn, cho dù cả đời độc thân cũng liên quan đến chúng ta, chị để ý nhiều như vậy làm gì?” ràng vừa mới ban đầu hai người chuyện trời đất phải là đề tài này, chuyển tới số tuổi kết hôn của Quyền Hạo, cảm thấy vấn đề này rất nhàm chán.

      Ặc, Mã Kiều Thần cảm giác trán mình đều là vạch đen, thấy Quyền thiếu sắp đến trước mặt hai người, cố ý gia tăng lượng tiếp tục , “Chị cảm thấy, Quyền thiếu mới hai mươi bốn tuổi, cậu ấy hoàn toàn có thể tìm học sinh trung học mười bốn tuổi nuôi dưỡng chơi, đợi đến khi học sinh trung học này đến tuổi có thể lĩnh giấy chứng nhận, tình cảm hai người cũng bồi dưỡng thành rồi, đến lúc đó hai người có thể trực tiếp kết hôn, Lâm Hi, em cảm thấy có đúng ?”

      Mã Kiều Thần lời này hoàn toàn là vì để cho Quyền Hạo nghe, kiến nghị này cũng tự động đến Lâm Hi và Quyền Hạo.

      “Mười bốn tuổi sao!” Tròng mắt đen lúng liếng của Lâm Hi đảo vòng vòng, hoàn toàn nghĩ đến người và Quyền Hạo, chỉ ra quan điểm của bản thân mình, “ mười bốn tuổi phối với người trưởng thành hai mươi bốn tuổi, người đàn ông xem ra hơi già so với rồi.”

      Quyền Hạo mới vừa đến sau lưng Lâm Hi vừa đúng nghe được câu này, lời của giống như mũi tên nhọn đâm vào trong lòng . Hai tay tự chủ nắm chặt, gân xanh mu bàn tay nổi lên, ánh mắt u.

      che già sao?

      Mã Kiều Thần ngẩng đầu nhìn Quyền Hạo tỏ vẻ gì, đứng lên, cười híp mắt vỗ vỗ bả vai , trong lòng hết sức đồng tình người trong số mệnh của lại là Lâm Hi tim phổi.

      “Tôi trước, bye bye.” xong, Mã Kiều Thần chạy như bay rời .

      Gương mặt lạnh nhạt, trong lòng nắm chặt, quyết định mở miệng hỏi, “Hi nhi, em cảm thấy già sao?”

      Lâm Hi uống tà, nghe được câu hỏi của Quyền Hạo, phản xạ có điều kiện quay đầu nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Quyền Hạo, nước trà trong miệng phun ra ngoài toàn bộ, cau chặt mày, tròng mắt đen lúng liếng mở to, khẽ kinh ngạc : “Cái gì?”
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 34: Vu khống trộm tiền

      Editor: Puck

      Trạng thái điên cuồng đêm hôm đó của Quyền Hạo, Lâm Hi hỏi tới, càng điều tra, cứ làm như có việc gì xảy ra tiếp tục sống cuộc sống của .

      Lưu lượng người đường ở đế đô cực lớn, nhìn đám người nhốn nháo, Lâm Hi nhìn Mã Kiều Thần hăng hái bừng lên bên cạnh, bất đắc dĩ khẽ thở dài tiếng, chấp nhận tiếp tục dạo với ấy.

      Khó có được ngày nghỉ, ở nhà ngủ cũng chơi, dạo phố với người cuồng mua đồ như vậy quả chính là tự chịu tội.

      “Lâm Hi, cho này.” Sinh ra ở quan lại thế gia, Mã Kiều Thần cũng có thói quen cái gọi là quý tộc, lúc này cầm ly trà sữa đưa cho Lâm Hi.

      Nhận lấy trà sữa, Lâm Hi cũng định uống.

      “Lâm Hi, có thể kêu bọn họ cách xa chúng ta chút , chỉ là dạo phố, cần tù túng như vậy chứ?” Nhìn bọn vệ sĩ sau lưng Lâm Hi, Mã Kiều Thần chỉ muốn Quyền thiếu coi chừng Lâm Hi quá chặt, giống như chỉ sợ bị ai đó cướp vậy.

      Lâm Hi xoay người nhìn chăm chú vào bọn vệ sĩ mặc âu phục màu đen nhìn máy móc, lại nhìn đám người chung quanh nhìn bọn họ bằng ánh mắt kỳ quái, “Các cần theo tôi, các trở về .” Mỗi lần ra cửa, Quyền Hạo đều làm đến khẩn trương, như thế nào cũng muốn lấy ra nhóm lớn vệ sĩ theo , đừng bảo người khác nhìn thấy được tự nhiên, bản thân cũng cảm thấy quái dị.

      “Tiểu thư, chúng tôi thể cãi lại mệnh lệnh của thiếu gia.” Lý Thắng khẽ cúi đầu, cung kính .

      Vừa nghe Lý Thắng lấy Quyền Hạo ra ép , Lâm Hi cười tiếng xấu xa, chậm rãi nâng khóe môi lên, “ cần phải gì, lập tức cút ngay cho tôi.”

      Lý Thắng và người dưới của bất động đứng yên tại chỗ, xuất thân từ lính đặc biệt, sau khi giải ngũ bán mạng cho nhà họ Quyền, Quyền thiếu là chủ của , thể cãi lại mệnh lệnh của Quyền thiếu, vui trong mắt tiểu thư nhà mình, cho dù nhìn thấy, cũng chỉ có thể giả bộ như thấy.

      uống vài ngụm trà sữa, Mã Kiều Thần nhận thấy được tình huống hơi nghiêm trọng, sặc cái, “Lâm Hi, cứ để cho bọn họ theo , cũng có gì.”

      “Hoặc bây giờ các cút ngay cho tôi, hoặc toàn bộ bị phái đến bên Tây Tạng giúp đỡ Quyền Tĩnh Thiên. Các chọn cái nào?” Năm ngoái Quyền Tĩnh Thiên đẩy rơi xuống nước, nhà họ Quyền xử phạt Quyền Tính Thiên chính là để cho ta Tây Tạng ba năm, xử lý những phần tư độc lập Tây Tạng kia, theo biết, nhà họ Quyền thu hồi tất cả đặc quyền của Quyền Tĩnh Thiên, kể cả vệ sĩ cũng cho ta. nghĩ lúc này phái nhóm vệ sĩ cho Quyền Tĩnh Thiên, thế nào cũng là cho ta chút trợ giúp mà thôi.

      Các vệ sĩ nghe vậy, sửng sốt cả người.

      Nhà họ Quyền ai mà biết giờ Quyền Tĩnh Thiên bị chịu phạt, còn có năm nữa mới có thể trở về đế đô. Bộ máy chính quyền khu tự trị Tây Tạng lộn xộn, Quyền Tĩnh Thiên làm chuyên viên trung ương đặc phái tới bị ám sát vài lần, có lần đấu súng bị thương nặng suýt chết, cho dù như vậy, nhà họ Quyền cũng chẳng thèm quan tâm đến Quyền Tĩnh Thiên, hoàn cảnh bên người ta quá mức nguy hiểm, tuy bọn họ có thể vì nhà họ Quyền mà vào sinh ra tử, nhưng bảo vệ người bị nhà họ Quyền bỏ rơi bọn họ muốn.

      “Tiểu thư.” Lý Thắng cũng nghĩ đến cuộc sống khổ sở ở Tây Tạng, nhưng nghĩ đến Quyền thiếu, dám dao động suy nghĩ trong lòng, chỉ có thể kiên định theo mệnh lệnh của Quyền thiếu.

      “Tôi , nơi này là đế đô, là nơi Quyền thiếu tay che trời, Mã tiểu thư theo ở bên cạnh tôi, tôi có thể xảy ra chuyện gì?” Với bản lĩnh của , muốn tìm gây phiền toái cũng phải có khả năng chút, muốn mỗi lần ra cửa đều bị đám người theo , phiền chết rồi.

      “Các lập tức rời cho tôi, tôi cần các bảo vệ.” Thấy các vệ sĩ vẫn bất động, Lâm Hi nhíu đôi mày thanh tú, rất ít khi tức giận, mặt lộ vẻ tức giận, “Biến, cút tối nay toàn bộ phái Tây Tạng bảo vệ Quyền Tĩnh Thiên.” Vào lúc tối quan trọng, vẫn dùng chút thủ đoạn uy hiếp tương đối tốt.

      Tiểu thư nhà mình tức giận, làm thủ lĩnh vệ sĩ Lý Thắng rất khó khăn, Quyền thiếu ra lệnh phải nghe, tiểu thư ra lệnh thể coi thường, trong lòng cân nhắc hơn thiệt chút, rất nhanh làm ra lựa chọn, “Tiểu thư, xin ngài chú ý an toàn!”

      Dứt lời, Lý Thắng mang theo người của mình rời .

      “Đại ca, chúng ta bảo vệ tiểu thư, Quyền thiếu trách tội xuống.” Vệ sĩ Giáp rất lo lắng vấn đề này.

      “Cậu nghĩ , chúng ta tiếp tục ở sau lưng tiểu thư, y theo tính tình được làm được của tiểu thư, huống chi Quyền thiếu đối với tiểu thư muốn gì được đó, chỉ cần tiểu thư thuận miệng chút, Quyền thiếu khẳng định phái chúng ta đến Tây Tạng, đến lúc đó chúng ta còn có tiền đồ gì.” Lý Thắng nhìn thấu điểm mấu chốt.

      Vệ sĩ Giáp cái hiểu cái gật đầu, ánh mắt hơi mờ mịt. Trong lòng vẫn nghĩ, nếu như bọn họ rời , tiểu thư có gì ngoài ý muốn làm như thế nào?

      Mã Kiều Thần ở bên cạnh nhìn bọn vệ sĩ rời , trừng lớn mắt, người khác biết Lý Thắng là ai, ngoài mặt Lý Thắng là vệ sĩ, nhưng bên trong đó là ám vệ nhà họ Quyền. Ngay cả ám vệ nhà họ Quyền mà Lâm Hi cũng có thể điều động, xem ra, ở nhà họ Quyền địa vị của Lâm Hi càng ngày càng nặng.

      “Lâm Hi, em đuổi những nhân viên vệ sĩ bảo vệ em như vậy, Quyền thiếu tức giận làm như thế nào?”

      Lâm Hi hít vào hơi trà sữa thơm, lạnh nhạt : “ quan tâm.”

      Vừa dứt lời, nhìn thấy tiệm lẩu biển hiệu tệ, nghĩ thầm lâu chưa ăn rồi, mắt cũng sáng lên, “Chúng ta ăn lẩu thôi.”

      Mã Kiều Thần định đáp lại, đáng tiếc chuông điện thoại di động của reo lên, “Alo, ai vậy?”

      Chờ Mã Kiều Thần nghe điện thoại, Lâm Hi hề tỏ vẻ kiên nhẫn, mắt đen lúng liếng đảo tới đảo lui nhanh như chớp, quan sát dòng người lui tới chung quanh.

      Nghe xong điện thoại, tâm tình tốt của Mã Kiều Thần bị phá hư hết hoàn toàn, “Lâm Hi, xin lỗi, công ty của chị đột nhiên xảy ra chút chuyện, chị phải trở về xử lý, thể dạo phố cùng em.” học đại học học tập trong công ty của gia tộc, năm trước tốt nghiệp đại học chính thức bắt đầu tiếp quản việc kinh doanh của gia tộc, giờ phương diện làm ăn xuất vấn đề, phải chạy về xử lý.

      “Bên cạnh em cũng có vệ sĩ, em nhanh về , nên ở đường nữa.” Vệ sĩ của Lâm Hi đều rời , lại phải trở về xử lý cố bất ngờ, giờ Lâm Hi vẫn nên nhanh chóng về nhà họ Quyền tốt hơn, lỡ như ở đường Lâm Hi xảy ra chút xíu ngoài ý muốn, đảm đương nổi.

      Mặt Lâm Hi xạm lại, ràng là Mã Kiều Thần muốn làm bạn dạo phố, “Nếu như vậy, chị nhanh về xử lý , mình em ở đường tùy tiện dạo chút rồi trở về.”

      được, hay là để chị đưa em về trước.” Mã Kiều Thần kiên trì.

      Chân mày thanh tú của Lâm Hi nhíu lại, tròng mắt hàm chứa vui, “Được rồi, nhìn dáng vẻ mỗi người các người luống cuống vội vã, giống như sợ em xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”

      phải sợ em xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mà sợ phản ứng của Quyền thiếu sau khi em xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thân là bạn từ kiêm bạn tốt của Quyền thiếu, biết địa vị quan trọng của Lâm Hi chiếm cứ trong lòng cậu ấy, năm ngoái sau khi Lâm Hi rơi xuống nước, phản ứng của Quyền thiếu quá dọa người rồi, cũng muốn nhận hậu quả giống như Quyền Tĩnh Thiên.

      “Lâm Hi, chị mặc kệ, chị nhất định phải đưa em về nhà họ Quyền.” Mã Kiều Thần xong, liền đưa tay kéo Lâm Hi .

      Mặc cho Mã Kiều Thần dùng sức kéo cánh tay, Lâm Hi đứng tại chỗ động đậy, “Chị đừng uổng phí hơi sức, chỉ chút hơi sức của chị cũng muốn kéo em .” xong, dễ dàng gạt tay Mã Kiều Thần ra.

      Sờ tay phải bị Lâm Hi gạt ra, Mã Kiều Thần ràng lấy làm kinh hãi.

      Lâm Hi nhìn gầy yếu như vậy, sao lại có hơi sức lớn như thế?

      “Được rồi, chị về trước, tự em cẩn thận chút.” Ít nhiều hiểu tính khí Lâm Hi, Mã Kiều Thần dặn dò câu, rồi rời .

      có ai theo, cũng cuồng mua đồ bên cạnh, Lâm Hi cảm giác rất thoải mái, đây là lần đầu tiên tự do tự tại dạo đường như thế này.

      Hít thở sâu hơi khí mới mẻ, khuôn mặt nhắn trắng nõn dần nở rộ nụ cười rực rỡ, vẫn nhìn chung quanh, nhìn thấy tiệm đá quý, thiết bị lắp đặt ở cửa tiệm cho cảm giác rất tốt. Nghĩ là làm, tới cửa tiệm đá quý.

      Cùng lúc đó, Lăng Thiến Thiến và Âu Dương ngọt ngào nắm tay cùng nhau ra khỏi tiệm đá quý, Lăng Thiến Thiến giơ tay vui rạo rực nhìn chiếc nhẫn kim cương ngón tay vô danh, “Âu Dương, em rất thích chiếc nhẫn mua cho em, đẹp.”

      “Nhẫn kim cương xứng mỹ nhân, có thể đẹp sao?” Âu Dương nghĩ thầm bản thân xài hết tiền tiêu vặt nửa tháng, đau lòng được, nhưng đối diện với nụ cười của Lăng Thiến Thiến, cũng chỉ có có thể cười rồi. Dạo này, theo đuổi thiên kim tiểu thư có gia thế tương đương với bản thân dễ dàng, nếu nể nhà họ Lăng có thể tạo ra lợi ích rất lớn cho nhà họ Âu, muốn kết hôn với người phụ nữ ngu xuẩn Lăng Thiến Thiến này.

      “Em biết em rất đẹp, cần khen em, em đỏ mặt.” Lăng Thiến Thiến chính là người phụ nữ rơi vào bể tình, chỉ số thông minh quá cao.

      Khi mượn ánh sáng mặt trời ngắm nghía chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp cậu thanh niên còn trẻ tuổi cẩn thận đụng vào . Lúc này, tính khí thiên kim tiểu thư của lập tức lộ ra, khuôn mặt xinh đẹp đen lại, “Mắt mù sao, nhìn đường tử tế.”

      Cậu thanh niên có diện mạo hơi tệ, cậu ta xin lỗi gãi gãi đầu, ai cũng chú ý tới tay khác của cậu ta giấu cái gì, cậu ta khẽ khom lưng, mặt đầy áy náy: “Ngượng ngùng.”

      Lăng Thiến Thiến thấy mình ra bị thương, cộng thêm bạn trai ở bên cạnh, cũng muốn phá hư hình tượng của mình, dẩu dẩu môi, vui , “Thôi, so đo với người bình thường như mày.”

      Cậu thanh niên trẻ tuổi thấy thế, khẽ mỉm cười với Lăng Thiến Thiến, rất nhanh rời .

      Lâm Hi đứng cách bọn họ chỉ hai bước chân, đương nhiên nhìn hiểu mờ ám khi cậu thanh niên đụng vào Lăng Thiến Thiến, trong lòng thầm khinh bỉ, đủ chậm chạp, đây là mánh khóe quen dùng của kẻ trộm ví tiền ở đế đô.

      Âu Dương nhìn cậu thanh niên được nhanh, thấy mặt Lăng Thiến Thiến vui, lập tức an ủi, “ cần giận nữa.”

      Giờ phút này, điện thoại của Lăng Thiến Thiến vừa lúc vang lên, cong cái miệng nhắn lên, kéo dây khóa tìm di động trong giỏ xách. Lục khắp giỏ xách tìm được di động, đồng thời phát thấy bóp tiền, khỏi nhớ tới cậu thanh niên vừa va vào, “Ví tiền của em thấy, nhất định là tên vừa rồi ăn trộm.”

      Âu Dương vừa nghe ví tiền của bạn bị trộm , ánh mắt trước tiên rơi vào Lâm Hi đứng cách bọn họ chỉ hai bước chân cười khẽ, “ ta nhất định là đồng đảng, em xem ta cười.”

      Lâm Hi nằm cũng bị trúng đạn, cau mày chặt nhìn Âu Dương, cảm thấy ta chính là bị bệnh thần kinh, định để ý tới hạng người như thế. tới tiệm đá quý, giây kế tiếp tay của bị Lăng Thiến Thiến dùng sức bắt được.

      “Mày là đồng đảng của tên trộm ví tiền của tao, đừng hòng .” Khí thế của Lăng Thiến Thiến mãnh liệt, hung ác nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, “, với tao đến đồn cảnh sát.”
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 35: bạt tai

      Editor: Puck

      Nhìn chăm chú vào đôi nam nữ quần áo gọn gàng, mặt mũi tinh xảo cũng thể che giấu hơi thở quần áo lụa là tản mát ra người đứng trước mắt, Lâm Hi rất bất đắc dĩ.

      chỉ dừng bước nhìn quá trình ăn trộm gây án, như vậy cũng có thể bị người vu hãm, đây có coi như chỉ đứng cũng trúng đạn ?

      “Vị tiểu thư này, tôi chỉ là người đường, sao lại trở thành đồng đảng của tên trộm trong miệng vậy?” Bị túm lấy cổ tay, Lâm Hi rất khách khí gạt tay Lăng Thiến Thiến ra.

      Lăng Thiến Thiến luôn ngang ngược càn rỡ thành tính, mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, “Nếu như thằng kia phải là đồng đảng của mày, sao mày đứng ở đây che chở cho nó?” Đáng chết, trong ví tiền của có thẻ đen cần mật mã cũng có thể quét, lúc này bị kẻ trộm trộm rồi, đau lòng chết .

      , chính là thành thành người đàn ông kia ở đâu, chúng tôi cầm ví tiền về bỏ qua cho , nhìn như vậy, cũng muốn vào trung tâm giam giữ vị thành niên chứ?” Âu Dương cũng lên tiếng phụ họa, còn giả bộ đe dọa, đứng trước mặt Lâm Hi, lấy dáng người cao lớn ngăn cản , đề phòng chạy trốn.

      Khó có được cơ hội bày ra trước mắt, muốn biểu tốt chút trước mặt Lăng Thiến Thiến, nếu Lăng Thiến Thiến sao khăng khăng mực gả cho ? die nda nle equ ydo nn

      Hận thể cái liếc mắt ngã chết đôi nam nữ trước mắt, Lâm Hi khẽ mím môi, lui về sau bước, vốn định hơn câu với bọn họ, “Tùy hai người như thế nào, dù sao tôi cũng phải đồng đảng của kẻ ăn trộm, lại , hai người đúng là khôi hài, bị ăn trộm đuổi theo, ngược lại làm khó dễ tôi đây .”

      Lăng Thiến Thiến chỉ sợ Lâm Hi chạy trốn chặn phía sau, đôi tay chống nạnh, chửi bới giống như con mụ đanh đá, “Tao thấy mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, Âu Dương gọi điện thoại cho cảnh sát để Tiếu Cục túm ta tới đồn cảnh sát tra hỏi kỹ phen, xem ta có hay .”

      Âu Dương nghe cũng cảm thấy có đạo lý, quả quyết lấy điện thoại di động trong túi quần ra, gọi điện thoại cho Tiếu Cục, “Alo, Tiếu Cục, tôi là Âu Dương, tôi ở cửa tiệm đá quý XX đường XX bắt được tên trộm trộm ví tiền của bạn tôi, cậu dẫn người tới đây xử lý chút.”

      Gọi điện thoại, Âu Dương cũng quên ngăn cản Lâm Hi rời .

      Tiếu Cục ở đầu điện thoại bên kia nghe được Âu Dương có căn dặn, lập tức mang theo bọn người dưới chạy tới đường XX.

      “Sợ? Muốn ? dễ dàng như vậy.” Thấy dáng vẻ Lâm Hi định , Lăng Thiến Thiến nắm chặt tay Lâm Hi, để cho rời .

      “Nếu như chị muốn bị thương, lập tức buông tay ra cho tôi.” Mặt đông lạnh, Lâm Hi cảnh cáo . xui xẻo, chỉ định đến tiệm đá quý xem thôi, ngờ ngược lại kéo phiền toái tới rồi.

      “A, giọng điệu còn lớn như vậy, đứa nhà nào? là thiếu dạy dỗ.” Cho tới bây giờ chỉ có Lăng Thiến Thiến đe dọa người khác, giờ phút này từ cao nhìn xuống Lâm Hi, nâng tay phải lên định thưởng cho Lâm Hi mấy cái bạt tai, “ mau, tên trộm đồng đảng với mày đâu. , bản tiểu thư đánh chết mày.”

      Quét mắt vòng nhìn càng ngày càng nhiều người tới vây xem, Lâm Hi vui nhíu chặt chân mày thanh tú, “Tôi phải đồng đảng ăn trộm trong miệng chị, mà chị cứ thử đánh tôi chút xem, xem người bị thương là ai?” Giọng điệu lớn, định đánh chết , muốn chết sớm cứ .

      Âu Dương ngờ bé lại có giọng điệu lớn như vậy, dùng sức bóp thịt bả vai Lâm Hi, “ điên cuồng, cha mẹ tên là gì? Bọn họ giáo dục con cái, vậy tôi giúp bọn họ, xem bọn họ dạy mày thành cái dạng gì rồi, tên trộm giống cái gì?”

      Da thịt vô cùng mịn màng, ngũ quan xinh xắn, mái tóc dài thẳng đen nhánh, cẩn thận tỉ mỉ nhìn dáng vẻ bé trước mắt, cảm thấy dáng dấp tệ. Chỉ đáng tiếc, dưới túi da xinh đẹp như vậy, lại là trái tim bẩn thỉu, ăn trộm cái gì.

      Thình lình bị Âu Dương nhéo cái, Lâm Hi đau đến cay mày, nghe hết lời Âu Dương , đáy lòng như có thứ gì lên men, trong mắt trong suốt chợt lóe lên tức giận, dùng sức hất tay Lăng Thiến Thiến ra, xoay người sang chỗ khác, chút khách khí cho Âu Dương cái tát, “ chuyện sạch chút cho tôi, tôi còn chưa tới lượt dạy dỗ, là cái thá gì?”

      Âu Dương ngậm muỗng vàng sinh ra, từ chưa từng bị đánh, chứ đừng tới bị người cho cái bạt tai. Cái bạt tai này khiến cho hơi bối rối, ba giây sau, cảm giác đau rát khiến phục hồi lại tinh thần, giận đến muốn bốc khói, nâng cao tay định tát lại Lâm Hi cái, nhưng khi cặp mắt đối diện với cặp mắt Lâm Hi trong lòng hoảng hốt giật mình. Ánh mắt bé thoạt nhìn chỉ mười ba mười bốn tuổi này quá kinh khủng, linh khí bức người trong mắt hàm chứa ý lạnh kinh người.

      Vừa thấy người bị đánh, lửa giận của Lăng Thiến Thiến cực lớn, dùng sức kéo Lâm Hi đến trước mặt mình, vung tay lên hung hăng cho Lâm Hi cái tát, “Mày muốn chết đúng , dám đánh người của tao.”

      Gương mặt mềm mại bị đánh đỏ lên, Lâm Hi cảm giác mặt nóng hừng hực, đưa tay sờ má trái bỗng nhiên bị đánh, giận ngược lại cười lạnh.

      “Ăn trộm chết tiệt, cho mày chút dạy dỗ, mày biết được cái gì gọi là trời cao đất rộng.” Lăng Thiến Thiến cầm giỏ xách của mình lên, định đập lên người Lâm Hi.

      “Lăng tiểu thư, quá mức rồi, bé này nhìn giống tên trộm .” Tiếu Thần vốn dạo phố với chị mình, cũng là trong những quần chúng vây xem. Từ ban đầu khi nhìn thấy bé kia, là biết phải ăn trộm. Chỉ đơn thuần nhìn quần áo người bé, có chút ánh mắt cũng biết đây chính là hàng hiệu cao cấp thế giới có tiền cũng khó mua được, còn có dáng vẻ ngông nghênh của phải nhà người thường có thể nuôi ra ngoài..

      Thấy là Tiếu Thần đại thiếu gia nhà họ Tiếu, Lăng Thiến Thiến cười nhạo tiếng: “Tiếu đại thiếu gia, lúc nào cậu cũng chõ mõm vào vậy, chuyện dạy dỗ tên trộm ăn trộm tiền của tôi liên quan đến cậu, biến sang bên cạnh cho tôi.” Đều là con em thế gia tầng thứ hai, Lăng Thiến Thiến cần cho Tiêu Thần chút mặt mũi nào.

      “Lăng tiểu thư, tôi chỉ có lòng tốt cho biết, có bằng chứng cụ thể vu cáo loạn người khác, cũng có kết quả gì tốt.” khuôn mặt điển trai của Tiếu Thần nâng lên ý cười nhạt, mắt đào hoa khẽ nhếch lên, tốt bụng nhắc nhở Lăng Thiến Thiến.

      “Tiếu Thần, tôi có kết quả tốt mắc mớ gì đến cậu, cậu chính là cần chõ mõm nhiều vào.” Lăng Thiến Thiến bị lửa giận che mờ cặp mắt, thấy được Lâm Hi khác người thường chỗ nào.

      “Thiến Thiến, với nó nhiều như vậy làm gì? Tiếu Cục tới.” Vuốt gương mặt hơi sưng đỏ, Âu Dương chỉ về phía Tiếu Cục với Lăng Thiến Thiến. Đau chết, con bé lại có lực lớn như vậy, gặp quỷ sống rồi.

      Tiếu Cục tươi cười có vẻ nịnh bợ đứng chờ ở bên cạnh vài phút, khẽ khom lưng làm dáng vẻ hèn mọn, nhìn Lăng Thiến Thiến cẩn thận , “Lăng tiểu thư, bé này chính là tên trộm ăn trộm ví tiền của ?”

      “Mang ta tới đồn cảnh sát , dạy dỗ tử tế chút.” Lăng Thiến Thiến thu hồi vẻ con đàn bà chanh chua.

      “Vâng, Lăng tiểu thư.” Tiếu Cục nhận được mệnh lệnh, trong nháy mắt thẳng tắp lưng sai khiến người dưới của mình.

      “Lăng tiểu thư, quá đáng, chỉ là bé, cần phải làm như vậy sao?” Tiếu Thần thấy Lâm Hi trấn định hoảng loạn, trong lòng nhiều tò mò hơn, gia đình như thế nào mói có thể nuôi ra bé như vậy, dáng dấp chỉ xinh đẹp, thái độ kiêu ngạo người mới hấp dẫn ánh mắt người ta.

      Liên tục hai lần nghe được Tiếu Thần chuyện vì , Lâm Hi đưa mắt rơi vào người Tiếu Thần.

      Liếc mắt nhìn dáng người 1m80, ngũ quan hoàn mỹ tinh tế có chứa vài phần ánh mặt trời, đôi mắt đào hoa khẽ nhếch giống như hoa đào cũng thôi , nụ cười hàm chứa trong mắt cũng tương đối có khả năng hấp dẫn đào hoa. Đây là trai đẹp, nhìn ngôn ngữ hành vi cử chỉ cùng ăn mặc người ta, suy đoán, đây cũng là con em gia đình giàu có.

      “Hừ, Tiếu Thần, tôi cho cậu biết, bản tiểu thư muốn dạy dỗ người như thế nào, còn chưa tới cậu xen vô.” Lăng Thiến Thiến giờ hận thể sống sờ sờ mà lột da Lâm Hi, sao nghe lọt lời Tiếu Thần .

      Đối mặt với hai vị cảnh sát, Lâm Hi cười lạnh tiếng.

      “Mấy người thất thần cái gì, còn tóm nó lên xe.” Lăng Thiến Thiến thấy hai cảnh sát chậm rãi, nổi giận, gầm .

      Tiếu Cục sợ chọc giận bà này, cho nên vội vàng chỉ huy người dưới bắt Lâm Hi lên xe, Lâm Hi cũng phản kháng, rất ngoan ngoãn lên xe ngồi. diee ndda fnleeq uysd doon

      Tiếu Thần thấy sắc mặt bình tĩnh của Lâm Hi, cảm giác rất khó tin, mới vừa rồi còn thân kiêu ngạo sao lại dễ dàng khuất phục như vậy.

      Lăng Thiến Thiến và Âu Dương muốn tự mình đồn cảnh sát dạy dỗ Lâm Hi, ngồi lên xe của bọn họ, lái xe theo đến đồn cảnh sát.

      Mà Tiếu Thần nghi ngờ nhìn theo xe cảnh sát biến mất thấy bóng dáng, khẽ nhíu mày, hơi nghĩ ra.

      Quần chúng vây xem thấy hết trò, từ từ tản .

      “Chị, chị sao bé đó lại khuất phục? Còn đến đồn cảnh sát cùng bọn họ?” Tiếu Thần cười hỏi Tiếu Tiêu vẫn đứng xem, thấy mặt chị thâm trầm rất hiểu.

      “Nhà họ Lăng và nhà họ Âu có phiền toái lớn rồi.” Tiếu Tiêu nhìn chăm chú vào phương hướng xe cảnh sát chạy , trả lời vấn đề của Tiếu Thần, câu sâu kín.

      “Chị, chị cũng nhìn ra bé kia có gia thế tầm thường? Có phải là người trong nhóm người chúng ta ?” Tiếu Thần nghĩ đến bản thân hai năm chưa trở về nước, rất lâu chưa tiếp xúc với con cái trong nhóm cán bộ.

      Liếc nhìn em trai mới từ nước ngoài trở về lâu, Tiếu Tiêu mím môi, “Người ta là nhị tiểu thư nhà họ Quyền, là người đầu quả tim của Quyền Hạo, sao có thể ở chung trong nhóm người chúng ta, người ta trong nhóm quan trọng.”

      “Nhị tiểu thư nhà họ Quyền!” Tiếu Thần lúc này mới phát giác được, thế giới thay đổi quá nhanh, “Chị, nếu chị biết ấy là nhị tiểu thư nhà họ Quyền, sao chị ra tay giải cứu người ta?”

      ra nhìn người khác xui xẻo cũng rất tốt, nhất là loại ngang ngược càn rỡ như vậy.” Tiếu Tiêu lạnh lùng .
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 36: Chèn ép nhà họ Lăng

      Editor: Puck

      Trong phòng thẩm vấn đồn cảnh sát, ánh đèn mờ mờ khiến chung quanh nhìn như thực như ảo, Lâm Hi nâng môi hồng lên, chỗ sâu nơi đáy mắt chứa nụ cười lạnh lùng, mắt to trong sạch như nước suối thẳng tắp ngưng mắt nhìn phía trước, cảnh sát hung thần ác sát ở trước mặt rất bất đắc dĩ.

      tiếng trôi , bị Lăng Thiến Thiến bắt tới này, dáng vẻ nhìn giống như mười bốn tuổi, nhưng vẻ trầm ổn và lạnh nhạt này, rất nhiều người trưởng thành cũng làm đến được.

      “Hi nhi, người có chỗ nào bị thương ?” Quyền Hạo vội vã cuống cuồng chạy đến, cảnh sát thẩm vấn trực tiếp được để ý đến, chạy thẳng tới chỗ Lâm Hi.

      giờ trước, dưới đe dọa của cả đám cảnh sát, Lâm Hi cực kỳ khinh bỉ với mấy người được gọi là đầy tớ của nhân dân này. lý do bị đôi nam nữ điên khùng vu hãm, lại bị bắt vào trong đồn cảnh sát nghe đe dọa đầy rẫy đa dạng, gọi điện thoại cho Quyền Hạo, kêu đến đồn cảnh sát đón .

      Ừ, lúc này mới qua nửa giờ, Quyền Hạo chạy đến.

      Tròng mắt nhìn chằm chằm vào Quyền Hạo ở bên cạnh lo lắng hỏi thăm , thản nhiên cười.

      người tôi bị thương.” Tay phải nhàng gạt hai tay của Quyền Hạo ra, Lâm Hi lộ vẻ bất đắc dĩ .

      nào giống như bị thương ở đâu, Quyền Hạo này thiếu chút nữa cởi quần áo của xem vết thương rồi.

      có việc gì tốt, có việc gì tốt.” Khoảnh khắc khi nghe điện thoại của , tim thình thịch nhảy loạn, trong đầu lên hình ảnh lung tung lộn xộn, khẩn trương đến mức tận cùng. Giờ phút này, thấy có việc gì, thở phào nhõm.

      “Quyền thiếu, Lâm tiểu thư, xin lỗi.” Đầu Tiêu Cục đầy mồ hôi, cúi đầu dám nhìn thẳng vào Quyền Hạo và Lâm Hi, trong lòng sợ đến xong. chỉ muốn lấy lòng đại tiểu thư nhà họ Lăng thôi, ngờ lại chọc tới Quyền thiếu.

      Sắc mặt Quyền Hạo lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo, đáy mắt chợt lóe lên sát khí ảnh hưởng đến nhiệt độ trong phòng, lúc này khí lưu động chung quanh giống như kết băng, khí áp cường đại người ép tới khiến Tiếu Cục thở nổi, mồ hôi hột trán càng ngày càng nhiều, thậm chí sau lưng áo ta cũng bị mồ hôi lạnh ướt đẫm, hàm răng nhịn được va vào nhau, giống như nhịn được đau đớn khổng lồ.

      lẳng lặng nhìn Tiếu Cục nửa khắc, hạ mí mắt xuống nhìn chăm chú vào Lâm Hi vẫn ngồi ghế, nụ cười trơn bóng như ngọc nâng lên, sát khí biến mất. Nắm tay bé mềm mại của Lâm Hi, ra cửa, chỉ chừa lại bóng lưng cao lớn cho Tiếu Cục.

      Cảm thấy khí áp cường đại chung quanh biến mất, Tiếu Cục mới dám ngẩng đầu, nuốt nước miếng, mặt lộ vẻ sợ hãi.

      Âu Dương và Lăng Thiến Thiến sớm rời khỏi đồn cảnh sát, bây giờ ở trong nhà hàng cao cấp hưởng thụ món ngon, hề biết gia tộc nhà mình có họa lớn phủ đầu.

      Trở lại nhà họ Quyền, mặt mày Lâm Hi cong cong, nhìn giống như có việc gì.

      Còn gương mặt tuấn tú của Quyền Hạo là tức giận khó nén, môi mỏng lạnh lùng mím chặt, chân mày nhíu lại, trong ánh mắt lộ ra sát khí phừng phừng.

      Ngây thơ phồng má, Lâm Hi cười khẽ ngẩng đầu nhìn Quyền Hạo cao hơn 30cm, “Tôi lên nghỉ ngơi trước.”

      Nụ cười dịu dàng như gió xuân tràn đầy mặt Quyền Hạo, nhàng vuốt ve mái tóc dài mềm mại đỉnh đầu có cảm giác tay vô cùng tốt của , “Nghỉ ngơi tốt.”

      Lâm Hi quen với hành vi Quyền Hạo thỉnh thoảng thân thiết, mệt mỏi đánh tới, che cái miệng nhắn ngáp, tới phòng ngủ lầu hai.

      “Quản gia.” Đợi sau khi bóng dáng biến mất, gương mặt tuấn tú của Quyền Hạo đông lạnh, ánh mắt sắc bén.

      “Thiếu gia.” Trần Tiêu nghe tình xảy ra hôm nay, hiểu vẻ giận dữ của thiếu gia nhà mình.

      “Điều tra chuyện xảy ra ngày hôm nay.” mặt hơi sưng đỏ, nhìn kỹ khác thường ngày, chỉ khi nào nhìn gần, phát gương mặt trắng trẻo như ngọc bích hơi sưng đỏ. Thế mà lại có người đánh , ý niệm này khiến cho giận kiềm chế được, phần tử khát máu lăn lộn trong người.

      “Dạ, thiếu gia.”


      Còn chưa rời giường, bên tai Lâm Hi vang lên tiếng chuông điện thoại quấy rầy giấc ngủ ngon của người khác. Đôi mày thanh tú vừa nhíu, mơ hồ đưa tay cúp điện thoại, tiếp tục giấc mộng đẹp chưa xong.

      Mới vừa nhắm đôi mắt mờ mịt buồn ngủ, tiếng chuông vang lên lần nữa. ngủ say liên tục bị tiếng chuông quấy rầy, rất căm tức, cắn răng nhặt điện thoại giường lên, nhìn cũng nhìn là ai gọi điện thoại tới, ấn nút nghe liền gầm , “Ai vậy?”

      “Lâm Hi, là chị.” Lăng Linh nghẹn ngào, hai mắt đẫm lệ giọng khàn khàn, khuôn mặt tuyệt mỹ yếu ớt cùng cực, nước mắt sắp trượt ra khỏi hốc mắt càng tăng thêm vài phần đáng thương cho .

      Nghe tiếng nức nở này, lửa giận trong lòng Lâm Hi cũng tiện phát ra ngoài.

      “Lăng Linh, mới sáng sớm chị gọi điện thoại cho em có chuyện gì sao?” Liếc mắt nhìn thời gian đồng hồ báo thức, phát mới sáu giờ, vui nhíu chặt đôi mày thanh tú.

      “Lâm Hi, em nhất định phải cứu giúp nhà họ Lăng.” Lăng Linh vừa khóc vừa .

      Cứu giúp nhà họ Lăng?! Trước mắt Lâm Hi lên dấu chấm hỏi lớn.

      “Chị họ Lăng Thiến Thiến của chị hiểu lầm em, là chị ấy đúng.” Lăng Linh được nửa, nước mắt thấm ướt khuôn mặt nhắn tuyệt mỹ của , nghẹn ngào, cổ họng căng thẳng, lời định tiếp ra khỏi miệng được.

      Lăng Thiến Thiến là chị họ của Lăng Linh?! Lâm Hi nhớ tới màn kịch ngày hôm qua, nhíu chặt đôi mày thanh tú, “ xảy ra chuyện gì, chị đừng khóc, ràng mọi chuyện.” Chuyện còn chưa ràng, khóc sướt mướt phiền chết được.

      Năm phút sau, Lâm Hi biết chân tướng.

      Lăng Linh khóc đến thê thảm như vậy, đơn giản chính là bởi vì nhà họ Lăng bị nhà họ Quyền chèn ép, mà hai tay của Lăng Thiến Thiến cũng bị người ta phế bỏ, bây giờ nằm trong bệnh viện. Bởi vì mình Lăng Thiến Thiến, toàn bộ mọi người nhà họ Lăng bị liên lụy.

      “Chị đừng khóc.” Bên tai tiếp tục vang lên tiếng khóc đáng ghét, Lâm Hi hơi nhịn được, ghét bỏ , “Chuyện này em để ý xử lý.”

      xong, cho Lăng Linh cơ hội, tắt luôn điện thoại di động, hai mắt nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ. dinendian.lơqid]on

      Lúc xế chiều, Lâm Hi ngồi dưới đình, bất đắc dĩ nhìn Lăng Linh khóc nức nở.

      Từ trước đến giờ thích người khác khóc thút thít trước mặt , nhíu chặt đôi mày thanh tú, vui lên đuôi chân mày, “Lăng Linh, chị có phiền vậy, đừng khóc, ầm ĩ chết được.”

      Lăng Linh định dùng điều này để tranh thủ đồng tình của Lâm Hi, ngờ Lâm Hi lại quát to như vậy, trong nháy mắt, hơi ngây ngẩn cả người, mắt to xinh đẹp mở lớn, trong mắt chứa đầy thể tin và kinh ngạc.

      “Chị định , nếu lại khóc, chị có thể lăn.” Phiền nhất là có người khóc trước mặt , ngay cả mục đích tới đây cũng , khóc đến thê thảm như vậy, ầm ĩ chết được.

      Bị Lâm Hi quát lớn, Lăng Linh dám tiếp tục khóc nữa, mà yên lặng lau nước mắt mặt, “Lâm Hi, chị họ của chị bây giờ nhận dạy dỗ vì hành động của chị ấy, mong bỏ qua cho nhà họ Lăng.”

      Lâm Hi chậm rãi cầm ly lên, nhàn nhạt uống ngụm nước ấm, trong mắt hề có chút gợn sóng nào, lạnh nhạt , “Ra lệnh chèn ép nhà họ Lăng phải là em, là Quyền Hạo ra lệnh, chị muốn cầu cạnh vì Lăng Thiến Thiến, vậy chị phải tìm Quyền Hạo, tìm em vô dụng.”

      Lăng Linh vốn tưởng rằng và Lâm Hi quen biết hai năm rồi, thế nào giao tình cũng có chút, tìm Lâm Hi giúp tay, nghĩ đến Lâm Hi trực tiếp từ chối như vậy.

      Chỉ trong chốc lát, lòng của hơi rối loạn, lời kịch chuẩn bị trước còn chưa bắt đầu kết thúc xuất diễn của .

      “Lâm Hi, van em.” Đáy mắt thoáng qua tia oán hận, khẽ cắn răng, Lăng Linh quỳ hai đầu gối đất, lấy tư thế hèn mọn cầu xin Lâm Hi.

      Lăng Linh kiêu ngạo, khóe môi Lâm Hi gợi lên đường cong, trong mắt mang theo nụ cười lạnh lùng, “Chị trở về , em với Quyền Hạo, chị cũng cần quá lo lắng, nhà họ Lăng ngã.” Nghe cảnh ngộ của nhà họ Lăng, cũng cảm thấy Quyền Hạo làm hơi quá mức, dù Lăng Thiến Thiến hiểu chuyện gì đó, nhưng mọi người nhà họ Lăng vô tội.

      “Cám ơn em.” Trong giây, Lăng Linh nhìn hiểu nụ cười khóe môi Lâm Hi, tim vẫn treo giữa trung của cuối cùng rơi xuống đất.
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 37: Xúi giục rời

      Editor: Puck

      năm sau, Lâm Hi mười lăm tuổi rồi.

      Trong năm có chuyện gì đặc biệt xảy ra, thời gian trôi qua như thế nào sống như thế ấy.

      Thời gian này có thể thay đổi rất nhiều, dĩ nhiên bao gồm dáng ngoài của Lâm Hi, so sánh với ba năm trước đây, Lâm Hi có thể xảy ra biến hóa về chất, thân thể bé gầy đét giờ biến thành vóc người cao gầy 1m65, ngũ quan cũng càng lúc càng tinh xảo, hình dáng cũng càng ngày càng có dáng, mắt to linh khí bức người hàm chứa u tối người xem hiểu.

      Đứng ở bên hồ, rũ mí mắt xuống, hết sức chăm chú nhìn mặt hồ trong suốt.

      cơn gió mát nổi lên, mặt hồ yên ả nổi lên gợn sóng. Cánh hoa đào bay bay rơi mặt đất, cỏ xanh biếc và hoa đào đẹp đẽ tạo thành bức vẽ xinh đẹp.

      Nhìn chung quanh yên tĩnh, bóng lưng cao gầy lại lộ vẻ đơn, mặt lên nụ cười như có như , say mê thoáng qua trong mắt rồi biến mất.

      “Lâm Hi, em nhìn cái gì?” Lăng Linh thấy Lâm Hi nhìn mặt hồ yên ả, cảm thấy tò mò. diee ndda fnleeq uysd doon

      Nghe được lời của Lăng Linh, Lâm Hi xoay người, vẫn nhìn chăm chú vào cánh hoa đào bay xuống đối diện mặt hồ, khóe môi khẽ nhếch, “Lăng Linh, chị về , em ở đây mình lúc.” năm trước đây bởi vì do Lăng Thiến Thiến, nhà họ Lăng bị nhà họ Quyền chèn ép thở nổi, Quyền Hạo cần làm quá phận, cho nên nhà họ Lăng mới biến mất ở đế đô, chỉ có điều nhà họ Lăng còn là thế gia tầng thứ hai nữa, mà biến thành gia tộc quan lại bình thường.

      Lăng Linh dừng bước, cắn môi : “Vậy chị về trước, tự em cẩn thận chút.”

      Nghe tiếng bước chân xa dần, Lâm Hi liếc nhìn chung quanh vòng, nhíu mày, với ám vệ núp chung quanh: “Các cũng trở về , tôi mình lúc.” giờ ám vệ bên cạnh chỉ có tăng giảm, ngày ngày theo , cực kỳ chán ghét.

      nghe thấy động tĩnh chung quanh, Lâm Hi ngồi ghế bên bờ hồ, hai chân thon dài vắt chéo, đầu khẽ ngửa ra sau, cả người ra tư thế nữ vương.

      Ba phút trôi qua, Lâm Hi hơi nhịn được, mắt lạnh nhìn Lý Thắng núp sau thân cây, “Lý Thắng, xuất thân từ lính đặc biệt sao? Năng lực núp quá kém, tôi có thể nhìn ra quần áo của rồi.”

      Lý Thắng trốn sau cây run rẩy khóe môi, năm trước bảo vệ tốt cho tiểu thư, khiến cho bị phạt, giờ khi tiểu thư ở bên ngoài, đều dám phớt lờ, cẩn thận bảo vệ tiểu thư nhà mình, bây giờ bị tiểu thư phát chỗ núp, quá mất mặt.

      “Thôi, các thích theo theo .” Vô cùng soái gạt tóc trước trán, Lâm Hi mím môi cười tiếng.

      Ba năm, sống dưới bảo vệ của Quyền Hạo ba năm, cuộc sống quá mức yên tĩnh, quên mất mình từng là thần trộm năng lực cao cường.

      Khẽ quay đầu liếc mắt nhìn ám vệ theo , nụ cười như tia sáng mặt trời tràn ra mặt , tròng mắt sáng ngời chuyển nhanh như chớp, hình như nghĩ mưu ma chước quỷ gì đó.

      Ngồi lên xe, đeo kính mắt lớn, che khuôn mặt nhắn tinh tế và hoàn mỹ, bẻ tay lái, dẫm chân ga, chiếc Ferrari lấy tốc độ của gió chạy , nhìn qua kính chiếu hậu, thấy Lý Thắng ra sức định đuổi kịp .

      khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nụ cười, gia tăng tốc độ, linh hoạt tránh né xe xung quanh, Ferrari giống như con cá trạch trượt qua, mười phút sau, nhìn sau kính chiếu hậu phản chiếu chiếc xe xa lạ, rất dễ dàng khiến Lý Thắng theo kịp .

      tới trước cửa quán bar, Lâm Hi tháo kính mát xuống, nhìn chăm chú vào quán bar nổi tiếng đế đô này.

      Ngoẹo đầu trầm tư chút, quyết định vào bên trong chơi lúc.

      Giả bộ đứa trẻ trưởng thành sớm ba năm, mệt mỏi, giờ vào bên trong thả lỏng chút thôi.

      Động tâm bằng hành động, vào bên trong quán bar, thấy nhiều kiểu trai đẹp xinh.

      Tùy tiện tìm chỗ ngồi xuống, nhìn cũng nhìn đưa tay gõ quầy bar, môi khẽ cười.

      “Lâm Hi, sao em ở đây?” Tiếu Thần vốn định đến quán bar chơi chút, nghĩ tới lại gặp Lâm Hi ở đây. Ở trong ấn tượng của , Lâm Hi là nhị tiểu thư nhà họ Quyền cao thể với tới, trong ngày thường được Quyền Hạo bảo vệ rất tốt, đùa giỡn với con các cán bộ khác.

      Quay đầu nhìn Tiếu Thần có vẻ mặt kinh ngạc, Lâm Hi uống nửa ly Long Island Iced Tea *, nhanh chậm : “ nên hỏi em vấn đề ngu xuẩn như vậy.” mới biết Tiếu Thần năm trước, giờ là bạn học đại học của , quan hệ của hai người cũng vô cùng tốt.

      (*) Long Island Iced Tea: thức uống mùa hè, lần đầu tiên được pha chế bởi Robert Butts, tại quán Oak Inn, ở Long Island, NewYork vào giữa năm 1970. Long Island Iced Tea được pha chế từ năm thứ rượu là vodka, tequila, gin, rum, triple cộng với cola thêm những viên đá trong veo và lát chanh vàng. Món cocktail này có tên như vậy vì nó có màu hổ phách giống như tên gọi.

      Tiếu Thần cười cười bất đắc dĩ, sờ gương mặt đẹp trai của mình, “ đến đây chơi, cẩn thận bị người chiếm tiện nghi.”

      “Vậy còn , ở đây tìm con mồi?” Giọng Lâm Hi châm chọc, trong giọng rất xem thường tác phong lăng nhăng này của Tiếu Thần, cũng chỉ mới mười tám tuổi, nhưng từng có ít phụ nữ.

      Quả nhiên là giọng sắc bén này, Tiếu Thần ngượng ngùng cười tiếng, sờ sờ chóp mũi, “Lâm Hi, bây giờ tám giờ tối, em còn vê, cẩn thận Quyền thiếu phái người tìm em cả thành đó.” Đây phải đùa giỡn, có lần đám người bọn họ chơi ở trong nhà Lăng Linh đến nửa đêm, kết quả là gì, Quyền thiếu đợi thấy Lâm Hi về nhà, chỉ phái ám vệ tìm Lâm Hi cả thành, còn đích thân đến nhà họ Lăng đón Lâm Hi về.

      phiền đó, Quyền Hạo cho bao nhiêu tiền, để cho thay thế ấy canh chừng em.” đến ba năm nay lúc nào bị người canh chừng, Lâm Hi tức giận ngầm trào phúng Tiếu Thần.

      “Lâm đại tiểu thư, tôi nào dám chứ.” Tiếu Thần giả bộ đầu hàng, đáng thương .

      “Nếu dám, vậy nhanh chóng qua bên, đừng quấy rầy tâm tình tốt đẹp đêm nay của tôi.” Lâm Hi ghét bỏ xua xua tay, khuôn mặt nhắn viết đầy nhịn được.

      Nhìn các tới lui chung quanh, Tiếu Thần cảm thấy hơi thất vọng, tối nay ở đây có con mồi hợp với khẩu vị của . Giống như nghe hiểu được nhịn được trong giọng của Lâm Hi, Tiếu Thần da mặt dày ngồi bên cạnh .

      “Cách xa em chút.” Uống xong chỗ Long Island Iced Tea còn lại, mắt lườm Tiếu Thần, Lâm Hi ghét bỏ . lâu đến chỗ quán bar như này chơi, rất hoài niệm cuộc sống tự do tự tại trước kia khi là Lâm Hi Nhi, dáng vẻ bây giờ, bất cứ lúc nào cũng bị đống lớn canh chừng.

      “Lâm Hi, phải em, em thân con , uống rượu mạnh cái gì, chờ đến khi em say, bị người chiếm tiện nghi chính là được bù nổi mất.” Tiếu Thần cũng gọi ly Long Island Iced Tea giống vậy, giọng mang ý tứ giáo dục Lâm Hi.

      Hai lỗ tai giống như nghe thấy lời Tiếu Thần , Lâm Hi nhìn người chơi xúc xắc ở bàn cách đó xa, trí nhớ trước kia lên từng chút từng chút trong đầu.

      “Lâm Hi, em xem người khác đổ xúc xắc làm gì?” Thấy Lâm Hi nhìn dời mắt người khác đổ xúc xắc, Tiếu Thần trêu ghẹo , “Chẳng lẽ em cũng muốn chơi ván?” Biết Lâm Hi năm, ấn tượng cho chính là quan tâm cái gì, thỉnh thoảng quan tâm chút tiền tài, bây giờ nhìn thấy hứng thú trong mắt , cũng cảm thấy rất hứng thú.

      Năm ngón tay phải vẫy vẫy, Lâm Hi cười đến rất lẳng lơ, mắt lóe ra ánh sáng khiến cho người ta chói mắt, “Rất lâu chơi, muốn chơi vài ván.”

      Tiếu Thần ràng bị lời của Lâm Hi làm kinh ngạc, bình thường Lâm Hi nhìn giống như đứa trẻ ngoan lại thích trò đánh bạc gì đó, “Có thể, đến Úc Thành chơi là được.”

      “Úc Thành?!”

      “Nếu muốn chơi trò này, Úc Thành chơi là được.” Thân là con cán bộ tinh thông lối sống phóng túng, Tiếu Thần vô cùng hiểu loại hình này.

      “Được, cùng chơi vài ván.”

      “Em à?” Tiếu Thần hơi do dự.

      nhảm, nhất định là . Em rất lâu chơi, hôm nay khó có được cắt đuôi những người đó, đương nhiên muốn chơi chút rồi về.”

      “Nhưng Quyền thiếu?” lo lắng Quyền thiếu tức giận.

      Liếc nhìn thấu lo lắng của Tiếu Thần, Lâm Hi cười nhạo tiếng, “Làm ơn, phải lo lắng Quyền Hạo tức giận đấy chứ? Có em ở đây, lo lắng cái gì, thôi, chơi lúc rồi trở lại.”

      Trong lòng Tiếu Thần cũng dao động, cũng rất lâu tới Úc Thành chơi vài ván rồi, nếu tối nay Lâm Hi tâm huyết dâng trào, vậy theo vui đùa chút thôi.

      “Lâm Hi, trước, bây giờ tám giờ tối, nếu chúng ta Úc Thành chơi, vậy khẳng định ngày mai mới trở về, em nên tiếng với Quyền thiếu trước, tránh cho ta...” Lời tiếp theo, Tiếu Thần tiếp, nhưng có lo lắng này.

      cần lo lắng, Ok.” cũng lo lắng Quyền Hạo có kinh động khắp thành như lần trước, suy nghĩ chủ ý.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :