1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quyền thiếu cưng chiều, vợ yêu khó nuôi - Cố Nhiễm Nhiễm

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14: Hơi quỷ dị

      Editor: Puck

      Trở về phòng, dang chân dang tay nằm thành hình chữ đại ở giường mềm mại, Lâm Hi chôn mặt vào trong chăn, giống như ảo não bĩu môi. Cảm giác người nhiễm phải mùi thơm nhàn nhạt người Quyền Hạo, mùi thơm này ngửi thấy khiến cho đáy lòng hơi ghét.

      Mã Kiều Thần ở phòng khách lầu , trong kinh ngạc kỳ quái tìm về thần trí, nhìn nước trà người Quyền thiếu, khóe miệng kéo ra, vẻ mặt tuyệt mỹ xuất nụ cười lúng túng. phải cố ý, phải cố ý ở trường nhìn thấy Quyền thiếu bị kia tạt nước trà.

      Ở trong mắt Mã Kiều Thần, nụ cười như thiên thần khuôn mặt tuấn tú của Quyền thiếu quá mức quỷ dị, chỉ trong chốc lát, quên mất mục đích mình tới nơi này rồi, “Quyền thiếu, tôi trước.” xong, Mã Kiều Thần nhanh chóng cầm túi xách ở bên cạnh lên, rời nhanh như chạy trốn.

      Mở tay phải ra, Quyền Hạo nhìn chăm chú vào lòng bàn tay mình, trong lòng bàn tay giống như còn lưu lại hơi ấm của , khóe môi nhàng nhếch lên, vẻ kiêu căng mặt mày biến mất, thay vào đó là dịu dàng.

      Mắt thấy tình cảnh ấy, Trần Tiêu kinh ngạc đến há miệng.

      Trong mắt hàm chứa nụ cười giống như có thể mê hoặc lòng người, Quyền Hạo khẽ quay đầu nhìn về phía cầu thang lên lầu hai, đứng lên, về phía mục đích của .

      Đứng trước cửa phòng , Quyền Hạo gõ cửa.

      Khi Lâm Hi sắp ảo não, nghe được tiếng gõ cửa thần kinh lập tức khẩn trương theo phản xạ. Mới vừa rồi die nd da nl e q uu ydo n nên tạt nước trà lên Quyền Hạo, bây giờ có người tới gõ cửa, phải Quyền Hạo tới tìm tính sổ chứ? Trong lòng có suy nghĩ này, Lâm Hi nhíu chặt khuôn mặt nhắn.

      Quả nhiên, xúc động là ma quỷ!

      Dù là ma quỷ như thế nào, bây giờ cũng phải mở cửa.

      Giống như cho là hả giận dùng sức vỗ cái xuống giường, Lâm Hi ôm tâm trạng bị Quyền Hạo tính sổ xuống đất mở cửa. Khoảnh khắc khi cửa được mở ra, nhìn thấy Quyền Hạo trong dự đoán.

      Chỉ cao đến bụng Quyền Hạo, Lâm Hi ngẩng mặt lên nhìn Quyền Hạo, ánh sáng đề phòng ở chỗ sâu nơi đáy mắt dâng lên, cảnh giác hỏi, “Có chuyện gì sao?” Chống lại Quyền Hạo khí thế cường đại, khí thế của ràng đủ cường đại của , cộng thêm mới vừa rồi tạt nước trà lên , sức lực của còn chưa đủ.

      Ánh mắt đề phòng như vậy, Quyền Hạo ngược lại nhớ tới mèo giương nanh múa vuốt khi vừa tới hoàn cảnh xa lạ, giờ phút này lòng bị ấm áp bao vây, cũng vui vẻ rồi, “Thân thể em yếu ớt, bây giờ nghỉ ngơi, đến giờ ăn cơm lại bảo em.”

      Chỗ bị nước trà làm dơ người cũng ít, bây giờ lại giống như là người bị làm sao chút lời quan tâm với , cũng muốn hoài nghi, đây rốt cuộc có phải là bản thân đại thiếu gia nhà họ Quyền hay , lúc nào đại thiếu gia nhà họ Quyền dễ chuyện như vậy.

      “A.” Khó hiểu đáp tiếng, Lâm Hi nhanh chóng đóng cửa lại.

      Trước mắt cửa bị đóng, lại bị ngăn cách rồi. Tròng mắt nhìn vết dơ bẩn áo mình, khẽ cong khóe miệng, tròng mắt thâm thúy giống như biển rộng làm cho người ta đoán ra lúc này tràn đầy cưng chiều.

      Khi đến giờ ăn tối, Lâm Hi nghe được tiếng Quyền Hạo gọi ở ngoài cửa, bởi vì chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, đầu vẫn còn trong trạng thái hỗn độn, bĩu môi rời giường.

      Nhìn thấy mắt mông lung ra, Quyền Hạo bật cười.

      Bàn tay cầm bàn tay bé ấm áp của , từ chối, là biết vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.

      Tay
      [​IMG]
      heomazChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 15: Truyền thuyết về nhà họ Quyền

      Editor: Puck

      Dưới tình huống Lâm Hi vừa giật mình vừa nghi ngờ, ăn bữa tối.

      Nhận thức về Quyền Hạo của , cũng bị phá vỡ dưới hành động của Quyền Hạo.

      Xin cho biết tại sao, tại sao Quyền Hạo phải săn sóc tỉ mỉ như vậy?

      Đưa đến trước cửa phòng, Quyền Hạo hít sâu hơi, khẽ khom lưng, dưới ánh mắt nghi hoặc của , môi dán lên trán , sau đó hôn chân mày từng tí , nỡ buông hương vị ngọt ngào ra.

      Lâm Hi cố gắng để cho mình hết sức duy trì bình tĩnh, cảm giác ấm áp nơi chân mày, nổi lên tầng da gà. Con mẹ nó! Quyền Hạo này phải trẻ con chứ.

      Sắc mặt khiếp sợ của , nhàn nhạt cười tiếng, “Hi nhi, ngủ ngon.”

      Khi Quyền Hạo biến mất trong mắt Lâm Hi cảm giác mình sắp bị sợ đến hôn mê.

      Trong đêm này, trong đầu Lâm Hi ngừng nghĩ đến ba chữ trẻ con, trong lòng vừa kinh hãi vừa hoảng sợ. Bên kia, Quyền Hạo mang theo nụ cười thỏa mãn, ngủ thiếp .

      Sáng sớm tỉnh lại, nhìn thấy tồn tại của Quyền Hạo, Lâm Hi thở phào nhõm. Bây giờ cảm thấy nhà họ Quyền càng ngày càng quỷ dị, nhất là hành động Quyền Hạo làm ra khiến cho vừa kinh hoàng vừa hoảng sợ.

      Ăn sáng xong, tiện thể uống xong thuốc, Lâm Hi xem hai bộ phim điện ảnh hài hước, rảnh rỗi có việc gì làm quay ra vườn hoa. Đóa hoa xinh đẹp làm tâm tình buồn bực của vẫn tốt, vấn đề Quyền Hạo rốt cuộc có phải con nít vẫn vây khốn . die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

      Vườn hoa nhà họ Quyền dùng số tiền lớn tạo ra, nơi này trồng đầy hoa đắt giá, mỗi ngày đều có người làm vườn xử lý, chính lúc này vừa đúng có hai người làm vườn cắt tỉa cành hoa.

      biết nhị tiểu thư vừa mới vào có thân phận gì ?” Người làm vườn Giáp cắt cành hoa, cảm thấy hơi nhàm chán, tìm đề tài chuyện.

      Nghe được bọn họ tán gẫu đến , Lâm Hi vốn chuẩn bị rời dừng bước chân lại, vốn muốn nghe hai người họ chuyện, nhưng bây giờ bọn họ đến mình, đương nhiên muốn nghe chút. ngược lại tò mò, nhị tiểu thư đột nhiên xuất , có thể khiêu khích người khác suy đoán hay .

      “Tôi làm sao biết được.” Người làm vườn Ất ngưng cắt cành hoa, giang hai tay thoáng chốc mệt, “Nhà họ Quyền nhiều chuyện thần bí lắm.”

      Nhà họ Quyền nhiều chuyện thần bí lắm! Lâm Hi híp cặp mắt, trong lòng thầm , chuyện này đúng. Trải qua mấy ngàn năm vẫn luôn là thế gia xếp hạng thứ nhất ở Thiên triều, có chuyện thần bí ai tin!

      Người làm vườn Giáp gật đầu cái, “Nhắc tới cũng đúng, nhà họ Quyền kỳ quái có truyền thuyết, gần như mỗi thời đại đều có người sống quá bốn mươi tuổi.”

      Nhà họ Quyền gần như mỗi thời đại đều có người sống quá bốn mươi tuổi đấy! Những lời này hoàn toàn khơi gợi lên
      [​IMG]
      heomazChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 16: Bị bắt nạt

      Editor: Puck

      Trải qua tuần chung đụng, cũng có hiểu nho về Quyền Hạo, ràng phải trẻ con, nhưng lại luôn ưa thích làm cho cho rằng chính là như vậy. mờ mờ ảo ảo cảm thấy, người nhà họ Quyền đều coi là nhị tiểu thư chân chính mà đối đãi. Tình huống này, hơi , chỉ là nhị tiểu thư đột nhiên xuất , tại sao người nhà họ Quyền lại đối xử tôn kính với như vậy?

      Trong phòng làm việc rộng rãi, Lâm Hi ngồi gần cửa sổ, tay bé chống cằm nhọn, mắt to sáng trong suốt vẫn nhìn bên ngoài, ánh sáng nhiều màu thỉnh thoảng lưu chuyển trong mắt, xem ra, hết sức chăm chú nhìn phong cảnh lầu dưới. ra phải, suy tư, tại sao phải học lần nữa?!

      sai, vào tối hôm qua, Trần Tiêu vô tình ra câu với Quyền Hạo, bây giờ đến tuổi học rồi, sau đó Quyền Hạo như thần tốc độ, bố trí có tên trong danh sách trường học Lĩnh Lâm.

      Trường học Lĩnh Lâm là trường học tư nhân tốt nhất đế đô, cũng là nơi tập trung của quyền quý nhị đại *, tài nguyên giáo dục ở nơi này tốt nhất Thiên triều. Bây giờ học lớp bảy **, cách khác muốn chung đụng với đám con nít ba năm.

      (*)quyền quý nhị đại: Quyền quý đời thứ hai

      (**) Chế độ cấp học của Trung Quốc, cấp 1 sáu năm, cấp 2 ba năm, cấp 3 ba năm. Từng cấp học chia theo năm nhất cấp 1, năm nhất cấp 2, năm nhất cấp 3..., năm nhất cấp 2 tương đương với lớp 7 theo cấp học bên mình.

      Trần Tiêu nhắn nhủ chuyện cần chú ý với Lý Tiếu thân là chủ nhiệm ban , đuôi khóe mắt thỉnh thoảng liếc về phía tiểu thư nhà mình. tuần chung đụng này, cũng có chút hiểu biết về tiểu thư nhà mình, sắc mặt bình tĩnh mang theo cười nhạt của , thường thường là nguy hiểm nhất.

      Lý Tiếu nhìn Lâm Hi ngồi tại chỗ, nghi ngờ trong lòng dâng lên, nếu là nhị tiểu thư nhà họ Quyền, vậy tại sao phải họ Quyền, thân thể giống như mầm đậu này cũng giống đứa bé mười hai tuổi nên có, xem ra ngược lại giống như đứa bé tám chín tuổi hơn. Ánh mắt lạnh nhạt lại giống như người trưởng thành, khiến Lý Tiếu nhìn hiểu. die~nd a4nle^q u21ydo^n

      Trường học Lĩnh Lâm bố trí cấp , cấp hai, cấp ba, đại học, người có thể vào ban tuyệt đối là người có vị trí tầng lớp trong vòng quyền quý. Bà thân là chủ nhiệm ban , bà nhất định có chỗ hơn người, đó chính là đứng đầu quyền quý nhị đại thể đắc tội.

      chuyện cần chú ý với Lý Tiếu xong, Trần Tiêu tới trước mặt tiểu thư nhà mình, nở nụ cười nhàn nhạt, “Tiểu thư, bây giờ tôi đưa phòng học.”

      Đứng lên, Lâm Hi hơi vểnh khóe môi, nở nụ cười vui vẻ, “Ừ.”

      Lúc này, là thời gian lên lớp rồi, khi Lâm Hi và Trần Tiêu vào trong phòng học các bạn nghiêm túc học tập rảnh để ý đến bọn họ, mà giáo viên bục giảng thấy có học sinh mới vào, tay cầm phấn viết chữ khẽ dừng lại chút, khẽ mỉm cười với hai người Lâm Hi và Trần Tiêu, nhưng định giới thiệu học sinh mới tới này.

      Lâm Hi ngồi ở chỗ gần cửa sổ, Trần Tiêu làm xong chuyện nên làm vì , nên rời .

      Quét mắt nhìn những đứa trẻ non nớt trong lớp lần, mở sách tập của mình ra, tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tất cả bục giảng có liên quan gì đến . Khi là Lâm Hi Nhi, mười tám tuổi tốt nghiệp đại học, bây giờ học tập lần nữa, cũng chỉ là ôn lại thời còn là học sinh.

      tiết số học kết thúc khi Lâm Hi ngẩn người nhìn cửa sổ, tan lớp, các con em quyền quý trong lớp học dĩ nhiên ngồi yên, nên đùa giỡn đùa giỡn, nên chuyện đương chuyện đương.

      Nhìn đôi trẻ con ấm giọng lời tâm tình Lâm Hi khỏi cười khẽ, cong khóe môi lên châm chọc, đứa bây giờ đúng là thành thục sớm, mới năm đầu cấp hai thôi chuyện đương cũng ít.

      Người chung quanh chơi thành nhóm, là người mới tới nên gây nên chú ý của những người này. mở nắp bình nước, đưa lên môi chuẩn bị uống nước. Nào có thể đoán được hai đứa náo loạn, khi qua chỗ ngồi thiếu thận trọng va phát vào khuỷu tay , nước suối cẩn thận đổ hết lên cả người .

      Hạ thấp tròng mắt nhìn chăm chú vào cổ áo ướt đẫm, Lâm Hi khỏi đầu đầy vạch đen ngước mắt lên nhìn đầu sỏ gây họa đứng vững vàng ở trước mặt .

      Nam
      [​IMG]
      heomazChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 17: sợ hãi

      Editor: Puck

      “Người nào con mẹ nó đập đồ loạn?” Sờ lên vết thương trán, cùng với máu tươi mặt, đau đớn trán, máy tính bảng hoàn hảo tổn hại mặt đất, đều khiến Lâm Hi nhịn được bộc phát.

      Mọi người thấy Nam Cung Y ngộ thương Lâm Hi, trong lòng thẳng xui xẻo.

      Trong ban , Nam Cung Y tồn tại như bá vương, gia thế của bọn họ bằng Nam Cung Y, tất nhiên ai đối nghịch với cậu ta. Mà người mới tới, nhìn cái ràng phải là con em quyền quý gì, bây giờ bị máy tính bảng đập, cũng thể tìm Nam Cung Y gây phiền phức.

      Nam Cung Y nhìn vẻ mặt máu tươi của Lâm Hi, cười lạnh tiếng, cực kỳ phách lối , “Ta đập, thế nào?” biết thông qua cách thức nào vào Lĩnh Lâm, đập cho cái cho dù chết cũng có chuyện gì, nếu trách trách bối cảnh của ta thâm hậu như của cậu.

      Lòng bàn tay có vết máu, cực kỳ chướng mắt, Lâm Hi mạnh mẽ kiềm chế lửa giận sắp bùng nổ, khẽ cong khóe môi lên, “Mày rất chảnh đấy!” Trong tròng mắt long lanh như nước lộ ra vẻ hung ác, toàn thân tản ra hơi thở lạnh như băng.

      trước mắt có sắc mặt tỉnh táo và rét lạnh trong mắt, Nam Cung Y nhìn vào mắt, cậu ngẩng đầu cao, khinh thường Lâm Hi, “Tao cứ chảnh như thế sao?” Đối với người có bối cảnh thâm hậu như mình, cậu được chảnh.

      Người chung quanh nhìn dáng vẻ cắn răng nghiến lợi của Lâm Hi, khỏi hả hê bật cười, mà Cung Tuyết còn quỳ sấp đất bị tình cảnh trước mắt hù dọa ngây người, trong lòng khỏi nghĩ, nếu như máy tính bảng này đập đầu mình, có thể cũng chảy máu tươi . dinendian.lơqid]on

      Ngửi được mùi máu tươi, Nam Cung Y điên cuồng, hề có dáng vẻ định xin lỗi, lửa giận của Lâm Hi hoàn toàn kiềm chế được rồi. Con mẹ nó, chơi toàn người là nước so đo, nhưng bây giờ tuyệt đối thể nhẫn nhịn được nữa.

      “Chảnh cái gì mà chảnh, mày muốn tìm chết đúng , tao thành toàn cho mày.”

      Giọng tràn đầy tức giận vừa dứt, Lâm Hi nhanh chóng nhặt máy tính bảng đất lên, nhắm ngay vào đầu Nam Cung Y, dùng sức đập.

      Con mẹ nó, sống lại gặp phải cha mẹ vô lương thôi, bị buộc ở cùng chỗ với Quyền Hạo cũng cho qua, nhưng bị đứa vênh váo tự cao tự đại bắt nạt, vậy tuyệt đối thể nhẫn nhịn được.

      Chỉ có thể Lâm Hi đập quá chuẩn rồi, máy tính bảng này làm vũ khí sắc bén đập người thành công nện lên trán Nam Cung Y, cậu ta cũng chảy ra lượng lớn máu tươi, gương mặt đẹp trai và non nớt đầy máu tươi, chỉ có điều còn bằng Lâm Hi.

      Nam Cung Y từ khi sinh ra đến nay luôn cao cao tại thượng, từ chưa từng bị người đối xử như vậy, còn là con nhóc mà cậu cho rằng bối cảnh vững chắc bằng cậu đối xử như vậy, cậu càng thêm tức giận đến điên rồi, “Đánh chết nó.” Cậu khi giận dữ thèm để ý đến Cung Tuyết bắt cá hai tay nữa, giờ phút này cậu phải làm chính là đánh chết con nhóc chết tiệt dám đập cậu.

      Dương Tử Đan nhìn máu tươi mặt Nam Cung Y, sợ ngây người. Nhìn Lâm Hi lửa giận tràn đầy giống vậy, cậu lạnh lùng lên tiếng, “Con nhóc chết tiệt kia, mày ngoan ngoãn để cho Y thiếu đập phải rất tốt sao, đến lúc đó còn có thể cầm món tiền lớn, bây giờ mày nhìn xem, chuyện tốt đẹp cũng bị mày phá hỏng.”

      Nam Cung Y và Dương Tử Đan đều là nhân vật thủ lĩnh trong ban , lúc này Nam Cung Y mở miệng muốn đánh chết Lâm Hi, mọi người vẫn luôn hướng về sợ hãi Nam Cung Y, đương nhiên rất nghe lời xông lên loạt, chuẩn bị đánh ngã Lâm Hi dám đập Y thiếu.

      Những người tiến lên đều thuộc phái Nam Cung Y, ra tay cũng thờ ơ lạnh nhạt, làm ràng thân phận của đối phương mà tùy tiện hành động, tuyệt đối là hành động ngu xuẩn.

      Liếc nhìn đám đứa vây quanh , trong lòng Lâm Hi dâng lên khí lạnh.

      Cũng chỉ là đám đứa , muốn vây đánh , nghĩ khá lắm.

      Thân thể gầy yếu như đậu ve, bởi vì tức giận nên bộc phát ra năng lượng khổng lồ, bằng vào nhiều năm khổ luyện công phu, Lâm hi tốn công sức đánh ngã đám đứa vây đánh .

      Nam Cung
      [​IMG]
      heomazChris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 18: Chạy đến bệnh viện

      Editor: Puck

      Nghe được điện thoại của Lý Tiếu Trần Tiêu thèm để ý tới, cho rằng nhất định là do tiểu thư nhà mình có căn dặn gì rồi, nhưng khi nghe thấy tiểu thư nhà mình bị thương bị sợ đến thiếu chút nữa ném rơi điện thoại di động.

      “Cái gì! Tiểu thư nhà tôi bị thương? Kẻ nào có mắt dám động đến ấy?” vừa mới đưa tiểu thư đến trường bao lâu, nhanh như vậy tiểu thư bị người đánh, đây phải bàn giao với Quyền thiếu như thế nào.

      “Quản gia Trần, trước tới trường học chuyến, đến lúc đó tôi và đối mặt ràng.” Phản ứng của quản gia Trần lớn như vậy, Lý Tiếu có thể đoán được địa vị của Lâm Hi ở nhà họ Quyền phải là nhị tiểu thư quan trọng, lần này Nam Cung Y đánh Lâm Hi bị thương, nhà Nam Cung phải chịu.

      Lập tức cúp điện thoại, Trần Tiêu vội vã lái xe đến trường học.

      Nghe tiếng tít tít đầu điện thoại bên kia, Lý Tiếu cười khổ tiếng, quay đầu lại nhìn Nam Cung Y và Lâm Hi đều đen mặt.

      “Thiếu gia, cậu sao chứ?” Lúc này, quản gia nhà Nam Cung chạy đến, vừa vào phòng làm việc, thấy trán thiếu gia nhà mình băng bó, biết vết thương của cậu ấy phải , rất khẩn trương hỏi.

      Nam Cung Y vui mím môi, “ xem trán của tôi, có thể có chuyện gì sao? Đều do con nhóc đáng chết này đánh bị thương tôi đấy.”

      Cậu lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên bị đối xử như vậy, cậu cần phải chỉnh chết Lâm Hi này.

      Nghe giọng nổi giận đùng đùng của thiếu gia nhà mình, quản gia Nam Cung khỏi nhìn về phía Lâm Hi, thấy cái trán cũng băng bó giống vậy của bé, trong lòng cũng nghi ngờ. bé này riêng về chiều cao còn lùn hơn thiếu gia nhà mình cái đầu, có thể đánh thiếu gia nhà mình bị thương sao?!

      giáo Lý, đây là xảy ra chuyện gì?” Nam Cung Y là người thừa kế của nhà Nam Cung, cũng thể xảy ra chút chuyện may, bây giờ ông chủ và phu nhân đều ở chỗ khác, trong lúc nhất thời kịp về, thân là quản gia nhà Nam Cung, ông đương nhiên phải bảo vệ tốt thiếu gia nhà mình.

      Nhìn Lâm Hi vẫn lạnh nhạt, Lý Tiếu bất đắc dĩ , “ chính là chờ quản gia nhà Lâm tiểu thư đến rồi .”

      Lâm Hi nhị tiểu thư nhà họ Quyền mặc dù phải họ Quyền, nhưng chính là nhị tiểu thư nhà họ Quyền, chịu uất ức địa bàn nhà mình, dĩ nhiên do người nhà họ Quyền tới xử lý.

      Lâm tiểu thư! Nhà họ Lâm! Trong đầu quản gia nhà Nam Cung lên đầu tiên là sáu chữ này.

      Đế đô có nhà họ Lâm, nhưng nhà họ Lâm chỉ có vị tiểu thư, mà ông gặp vị Lâm tiểu thư kia, phải vị trước mắt này. Vậy nhà họ Lâm kia là nhà họ Lâm nào, là gia tộc trong hội sao?!

      Phương thức xử lý của Lý Tiếu, quản gia Nam Cung khó chịu từ trong đáy lòng, “ giáo Lý, nhìn bé này cũng đánh thiếu gia nhà tôi bị thương, trực tiếp đuổi học, cần chờ quản gia nhà ta tới.”

      “Quản gia Nam Cung, chuyện giữa Y thiếu và Lâm tiểu thư, vẫn chờ sau khi quản gia của bé tới rồi ...” Lời Lý Tiếu còn chưa hết, Trần Tiêu xuất ở cửa văn phòng.

      “Tiểu thư, vết thương của có phải nghiêm trọng ?” Vừa thấy trán tiểu thư nhà mình băng băng gạc, Trần Tiêu rất khẩn trương. Xong rồi! Xong rồi! Tiểu thư lại bị người đánh bị thương cái trán.

      Liếc nhìn Trần Tiêu cái, Lâm Hi bình tĩnh , “ phải rất nghiêm trọng.”

      Khoảnh khắc khi quản gia Nam Cung thấy Trần Tiêu xuất , lại thấy Trần Tiêu gọi Lâm Hi là tiểu thư trong nháy mắt trợn tròn mắt. Lâm tiểu thư này phải là tiểu thư của gia tộc trong hội sao? Tại sao quản gia của ta lại là Trần Tiêu nổi danh lừng lẫy trong hội chứ!

      “Lý Tiếu, đây là xảy ra chuyện gì?” Trần Tiêu đau lòng sờ đầu tiểu thư nhà mình, lạnh giọng chất vấn Lý Tiếu.

      Bởi vì trong lời Nam Cung Y có phần đổi trắng thay đen, Lý Tiếu lập tức lấy băng ghi hình lúc đó ra xem, sau khi xem, bà chỉ có thể câu, lời người giống như tướng mạo vĩnh viễn sai.

      Lý Tiếu dám giấu giếm, bà hoàn hoàn chỉnh chỉnh chuyện xảy ra cho Trần Tiêu.

      Sau khi nghe, Trần Tiêu chỉ có cảm giác, đó chính là tiểu thư nhà mình lợi hại, mà Nam Cung Y cần ăn đòn, nhà Nam Cung cần chỉnh đốn.

      “Quản gia Trần, khỏe chứ!” Biết Trần Tiêu là quản gia nhà họ Quyền, quản gia Nam Cung thận trọng chào hỏi. Trong lòng kêu to, hỏng bét! Thiếu gia nhà mình thích gây chuyện phải hai lần, lần này trực tiếp chọc phải nhà
      [​IMG]
      heomazChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :