1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quyền thiếu cưng chiều, vợ yêu khó nuôi - Cố Nhiễm Nhiễm

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8: Thà rằng sợ, khuất phục

      Editor: Puck

      Lâm Hi khóc ra nước mắt nhìn cái ao nước qua dưới mười lần, thần ơi, tới cứu .

      Từ sau khi ra khỏi nhà họ Quyền, cũng rất cố gắng muốn trở lại chỗ ở của Lâm Hi Nhi , nhưng vì cái gì, bây giờ vẫn tìm được lối ra khỏi nơi này.

      Buổi tối mùa thu, lạnh lẽo dần lên, chỉ mặc chiếc áo ngủ mỏng, chân trần, run lẩy bẩy, sắp bị gió lạnh thổi vào mặt làm cho lạnh muốn chết rồi. Trong lòng nhất thời dâng lên tức giận, tại sao, tại sao? ngã chết là đáng đời, nhưng vì lại bị cha Lâm, mẹ Lâm bán cho Quyền Hạo, bây giờ lại rơi vào cục diện bi thảm như vậy.

      “Mẹ nó.” Lâm Hi ngẩng đầu nhìn trời chỉ có trăng sáng có sao, giận dữ phun ra chữ này. Môi trường đế đô luôn bị ô nhiễm vô cùng nghiêm trọng, buổi tối nhìn thấy sao luôn là chuyện xa xỉ, nhưng bây giờ ở trạng thái lạc đường, trạng thái lạc đường, cần thấy chòm sao bắc đẩu.

      Siết quả đấm , Lâm Hi cắn răng nghiến lợi, “Tôi cũng tin thể ra khỏi nơi này.”

      Cùng lúc đó, Trần Tiêu nghe người dưới báo lại, khóe môi kéo ra.

      có thể tại sao người trong mệnh định của thiếu gia tuyệt đối là người kiên cường, bị cha mẹ vứt bỏ, dinendian.lơqid]on bây giờ rơi vào tình huống tìm được đường ra, tuổi còn , sao lại thể sống chung chỗ với thiếu gia cơ chứ?

      Tầm mắt chuyển sang thư phòng thiếu gia nhà mình, thấy ánh đèn trong thư phòng vẫn lóe sáng, Trần Tiêu nâng trán, chấp nhận vào. Quả nhiên ngoài dự đoán, nhiệt độ người thiếu gia thấp giống như mùa đông rét lạnh.

      “Thiếu gia.” Trần Tiêu giọng .

      “Tiểu thư lạc đường, mực quẩn quanh chỗ, bên ngoài bây giờ hơi lạnh, tiểu thư quần áo mỏng manh sợ rằng bị đông lạnh.” Tiểu thư có bệnh tim bẩm sinh, chút bệnh cũng có thể lấy mạng , chứ đừng chi hôm nay vốn uống thuốc.

      Hai chữ đông lạnh, Quyền Hạo nghe, vẻ mặt thoáng biến hóa, tròng mắt thâm thúy thoáng qua vẻ lo lắng, ngước mắt lời nào nhìn chăm chú vào Trần Tiêu, nhìn đến khiến Trần Tiêu hoảng hốt trong lòng.

      “Thiếu gia, bây giờ rất lạnh lẽo, thân thể của tiểu thư chịu nổi đông lạnh.” Đây là thiếu gia nhìn từ đến lớn, cho dù là như vậy, có lúc vẫn nhìn thấu thiếu gia suy nghĩ gì, ví dụ như tại, thiếu gia vất vả mới tìm được người trong số mệnh, chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn người trong số mệnh trải qua cái nên có sao?

      Ánh mắt hề thay đổi, Quyền Hạo đứng lên, ra ngoài thư phòng.

      Trần Tiêu nghĩ thầm lời của mình có hiệu quả, thấy thế theo.

      Lâm Hi vẫn ở bên bờ ao nhìn vào, mím môi, vuốt bụng xẹp lép của mình, căm hận nghĩ tới. Ban đầu cũng nên trộm ngọc bội của Quyền Hạo, bây giờ làm cho cũng dễ chịu, nhưng quá đáng tiếc chính là mình có thuốc hối hận để uống, việc cấp bách, lúc này
      [​IMG]
      heomazChris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9: Bị giam cầm

      Editor: Puck

      Trong nhà chính nhà họ Quyền, vì Lâm Hi té xỉu mà trở nên khẩn trương.

      Ở trong phòng công chúa thuộc về Lâm Hi, bác sỹ gia đình Mạnh Khôn của nhà họ Quyền bận rộn kiểm tra cho Lâm Hi, Quyền Hạo đứng bên cạnh, mặt càng ngày càng lạnh, đồng thời trong lòng cũng tự trách tại sao phải để quản gia lấy hai con chó ngao Tây Tạng ra hù dọa .

      Đại khái sau tiếng, Mạnh Khôn kiểm tra cẩn thận vô cùng lau mồ hôi lạnh, trong lòng thở phào nhõm. Ông chỉ hơi chạm vào thân thể của Lâm Hi, Quyền thiếu dùng ánh mắt giết người nhìn ông, nếu lại kiểm tra thêm, ông cần sống.

      “Quyền thiếu, ấy chỉ bởi vì bị kinh sợ mà dẫn đến tế xỉu, về phần trái tim tạm thời có vấn đề.” Buông đồ trong tay xuống, Mạnh Khôn cung kính .

      ra ngoài .” Nghe được trái tim của có vấn đề gì, chỉ bị kinh sợ, trái tim Quyền Hạo treo cao cuối cùng chạm đất rồi.

      “Dạ, Quyền thiếu.” Cầm hộp đồ cấp cứu của mình lên, Mạnh Khôn nhanh chóng ra khỏi phòng áp suất thấp này.

      Hai mắt nhìn chăm chú vào khuôn mặt giống y như ngủ của , ánh mắt của mê ly, tham lam đưa ngón tay trỏ của mình ra trượt lên lông mày , mắt của , sống mũi của , mỗi tấc da thịt mặt , trong mắt giống như phát ra cái kia... Tập trung mãnh liệt đến tận cùng, gần như thu hút toàn bộ tâm hồn người.

      May mà bây giờ Lâm Hi vẫn ở trạng thái té xỉu, nếu như tỉnh mà Quyền Hạo làm như vậy, vẫn thể dọa chết , nhất định khẳng định Quyền Hạo chính là người thích trẻ con.

      Ngón trỏ khẽ rời khỏi hai gò má , Dieễn ddàn lee quiy đôn chuẩn bị thu tay lại. Hai mắt của mở ra trong nháy mắt, tròng mắt đen nhánh tràn đầy linh khí nhất thời mê man rồi.

      Khuôn mạt nhắn tinh tế hơi ra tái nhợt theo tròng mắt mở ra, khôi phục tức giận.

      Quyền Hạo nhìn, khóe môi nhếch lên đường cong hơi , cảm giác đau trong lòng vẫn nồng đậm như cũ.

      Nhìn sắc màu ấm của trần nhà, toàn bộ trí nhớ trước khi té xỉu đều trở về rồi, sờ giường lớn mềm nhũn cái, thở phào nhõm, tồi, hai con chó ngao Tây Tạng cắn được .

      Đột nhiên, mắt như hạt châu của khẽ chuyển, kết quả, gương mặt tuấn tú mang theo vui vẻ mỉm cười đột nhiên xuất trước mắt . Con mẹ nó! Tại sao lại là Quyền Hạo người này? kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng ngồi dậy, cảnh giác nhìn Quyền Hạo.

      Gương mặt đề phòng của , Quyền Hạo khỏi phì cười. đưa tay phải ra,vuốt ve gương mặt co, đó là vuốt ve rất nhàng, giống
      [​IMG]
      heomazChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Nghỉ ngơi cùng

      Editor: Puck

      Sau khi ăn uống no đủ, bây giờ là nửa đêm, tiếp theo đương nhiên ngủ.

      Trốn cũng trốn thoát, Lâm Hi cũng muốn hoài nghi Quyền Hạo này có phải bị bệnh con nít , tại sao muốn để cho sống cùng .

      Trong tròng mắt tràn đầy nụ cười ấm áp, khóe môi Quyền Hạo nhuốm nụ cười hơi nhếch lên, chớp mắt cái, chủ ý hình thành trong đầu. đứng lên, rất tự nhiên kéo tay bé mềm mại ấm áp của , cùng ra khỏi phòng ăn, lên cầu thang lầu hai.

      Tay của cứ bị Quyền Hạo cầm như vậy, hơn nữa còn là đại thiếu gia nhà họ Quyền cao cao tại thượng, chuyện này khỏi hơi quỷ dị, định tránh ra, nhưng cuối cùng tránh. Tay của dày rộng ấm áp, nhiệt độ của thông qua lòng bàn tay truyền cho , giờ khắc này Lâm Hi giống như cảm thấy, thế giới của mình, bị thứ gì đó từ từ thay đổi.

      Quyền Hạo mang theo Lâm Hi vào gian phòng ngủ lầu hai, toàn bộ đều là màu sắc trắng đen xen kẽ, lạnh lùng, tao nhã, nhưng cũng tĩnh mịch. Giống như ánh mắt của vậy, tĩnh mịch giống như biển.

      Bây giờ là đêm tối, tuy cửa sổ sát đất mở ra, nhưng có ánh trăng xuyên vào, đèn thủy tinh sang trọng tản ra ánh sáng nhu hòa, giường lớn như thế thoạt nhìn rất thoải mái, trong phòng ngủ có vẻ đặc biệt bắt mắt.

      “Hi nhi, ngủ với lúc.” Sắc mặt Quyền Hạo có thay đổi, lời tự nhiên như vậy. Giống như là chuyện thể bình thường hơn.

      Lâm Hi bị dọa cho giật mình lớn, môi khẽ mở ra, hơi dám tin ngước mắt nhìn chăm chú vào Quyền Hạo, trong giọng tràn đầy xác định , “Ngủ cùng ?” Đùa gì thế?! Đây là tiết tấu muốn hù chết .

      “Ừ.” mang theo nụ cười nhàn nhạt lên tiếng, hai tay của bắt đầu cởi nút áo sơ mi rồi, dáng vẻ này của chút cũng giống như đùa, vẻ mặt rất nghiêm túc.

      Lúc này Lâm Hi cảm giác đầu óc của mình hơi chuyển động tới, chớp mắt to kinh ngạc nhìn Quyền Hạo cởi từng nút áo sơ mi, cổ họng đột nhiên khô khốc. Đây phải đúng ?!

      Tạm thời bây giờ coi như là ngày thứ hai, nhưng lấy thân phận Lâm Hi và Quyền Hạo cũng chính là mới chung đụng có hai ngày thôi, bây giờ phải ngủ cùng ! Em , Quyền Hạo phải trẻ con chứ?!

      Tim đột nhiên điên cuồng lên, Lâm Hi thể tin nhìn chằm chằm vào Quyền Hạo, theo bản năng liếm liếm khóe môi khô khốc, đôi tay tự chủ nắm chặt vạt
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11: Sợ xâm phạm

      Editor: Puck

      Tỉnh dậy, Lâm Hi nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mặt, giống như chưa tỉnh ngủ, mê man chớp mắt mấy cái, nhưng đợi đến khi tỉnh táo lại, đôi mắt thâm thúy chuyên chú khiến sợ hãi cắm trong cổ họng , muốn gọi cũng gọi ra được.

      “Tỉnh chưa?” Tối hôm qua chỉ muốn để cho ngủ lát với , có thể nhìn thấy khuôn mặt khi ngủ của , nỡ để rời khỏi tầm mắt của mình. Khuôn mặt nhắn hoàn mỹ tinh tế này, càng nhìn, lại càng mê muội, giống như ma ám rồi, đây chẳng lẽ chính là ma lực của người trong số mệnh đối với người nhà họ Quyền?

      “Ừm.” nhàng đáp lời, cặp mắt tìm được tiêu điểm, chỉ có thể nhìn loạn.

      khuôn mặt lạnh như băng của lên nụ cười, rất cạn, lại làm cho người ta có cảm giác rất đẹp mắt.

      Lâm Hi ngước mắt nhìn Quyền Hạo, chỉ có cảm giác ánh mắt mình, trong nháy mắt này hoàn toàn thể rời khỏi khuôn mặt . Quyền Hạo vui mừng sao? Bởi vì trả lời mà vui mừng? Nhưng cái này có gì hay để đáng giá cao hứng sao?

      “Ôm .”

      “Ôm ?” ngây cả người. Cái này có ý tứ gì? Cả người phải ở trong lòng sao? Nào còn cần ôm chứ.

      “Đúng, muốn em ôm .”

      Tròng mắt đen nhánh của tập trung nghiêm túc nhìn chăm chú vào , hô hấp hơi lạnh phun mặt , ánh mắt dường như cũng lộ ra vẻ đầu độc. Giống như là hồ ly tinh khuynh thế thi triển thuật mị hồ, dụ dỗ vậy.

      Cao quý và quyến rũ, ở người lại hài hòa khác thường, làm ánh mắt người ta thể dời khỏi người đàn ông khuynh thành này.

      giống như kiềm chế được, giống như bị đầu độc, chậm rãi đưa tay ra ôm hông Quyền Hạo. tiếng thở dài rất bật ra từ trong môi mỏng, giống như thỏa mãn lại giống như khát vọng, sau khắc, tay của Quyền Hạo ở lưng Lâm Hi đặt lên eo này, mặt chôn sâu ở trong cần cổ của , ngửi hơi thở ngọt ngào hương vị người .

      Càng đến gần, lòng của càng khát vọng, khát vọng đến gần, thân thể của khát vọng đụng chạm, đụng chạm khiến lòng thân thể mang đến cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc lớn lao.

      “Hi nhi, , em ở lại bên cạnh .” Môi mỏng của dính chặt bên tai của , giọng hơi trầm thấp. Ngày hôm trước khi khách sạn kia xem ra là trời cao an bài, nếu gặp được .

      Thân thể Lâm Hi run lên, nhưng vẫn giống như mong muốn, “Em ở lại bên
      [​IMG]
      Chương 12: Ở lại nhà họ Quyền

      Editor: Puck

      ở lại nhà họ Quyền sống cùng Quyền Hạo thành , có cách nào chống lại, chỉ có thể đón nhận.

      Về phần ý niệm Quyền Hạo có phải trẻ con mọc rễ ở trong lòng , chính là nghĩ ra, Quyền Hạo cao quý giống như Hoàng tử cổ đại muốn phụ nữ kiểu gì mà có, tại sao cần phải chọn trúng , sống cùng chỗ với ?

      Nghĩ tới nghĩ lui, bị thương chính là . Cho nên, Lâm Hi ngừng ý niệm này.

      Bữa ăn sáng, Lâm Hi và Quyền Hạo ăn chung, thức ăn thanh đạm muốn ăn gì, Lâm Hi tùy tiện ăn chút.

      công ty, em ở nhà nếu buồn bực, để cho Trần Tiêu dẫn em chơi.” Ăn điểm tâm xong, Quyền Hạo cười khẽ . chính ở độ tuổi hiếu động hoạt bát, nếu giam cầm ở trong nhà, vui.

      So sánh với Quyền Hạo quan tâm và nhiệt tình, Lâm Hi có vẻ lạnh nhạt hơn nhiều, chỉ buồn buồn đáp lại câu “Ừm.”

      Tao nhã cầm khăn ăn lên, nhàng lau khóe môi cái, Quyền Hạo ngước mắt nhìn chăm chú vào Trần Tiêu, d1en d4nl 3q21y d0n “Trần Tiêu, chăm sóc ấy.” Giọng rất nhạt, nhật đến khiến Trần Tiêu gần như cho rằng Quyền thiếu quan tâm tiểu thư nhà mình, nhưng lại nhìn thấy được ánh sáng cưng chiều ở trong mắt thiếu gia.

      “Dạ, thiếu gia.” Trần Tiêu chuyển mắt nhìn tiểu thư hơi nản lòng, nản chí, nghĩ thầm, mấy ngày trước địa vị của cứ giảm thẳng tắp xuống, bây giờ có phải phục vụ tốt tiểu thư tạm lên cao , lần nữa trở thành quản gia đại nhân tôn quý...

      Bữa ăn sáng hề dinh dưỡng kết thúc trong đối thoại như vậy.

      Quyền Hạo tòa nhà ở Lĩnh Lâm, mà Lâm Hi còn nằm giường, trần nhà màu ấm đơn điệu nhìn thấy mà ngẩn người, ngẩn người hơi lâu rồi, nhảy xuống giường, tròng mắt nhìn bố trí xa xỉ xung quanh, nghĩ thầm người có quyền có tiền tốt, nếu thay đổi là trước kia, những thứ đồ này đều có thể là thứ muốn trộm đấy.

      Sờ cái này cái, loay hoay cái kia hai cái, Lâm Hi ngừng đặt lên đặt xuống mấy bình hoa cổ này.

      “Tiểu thư, còn ngủ phải ?” Trần Tiêu nóng lòng muốn lấy lòng Lâm Hi, sau khi xử lý chút chuyện ổn thỏa, chạy thẳng tới phòng của Lâm Hi, còn chưa mở cửa phòng, giọng của vang lên.

      Giọng nam hơi nịnh nọt này, Lâm Hi nghe, khẽ nâng lên nụ cười khẽ, linh khí lưu chuyển trong mắt lóe lên tia sáng, “Quản gia, có chuyện gì sao?” Nếu đón nhận sống cùng Quyền Hạo ở nhà họ Quyền, cũng tự nhiên cần phải tiếp nhận quản gia nhà họ Quyền, mặc dù xem ra đầu óc quản gia kia quá bình thường.

      “Tiểu thư, tôi dẫn làm quen với hoàn cảnh nhà họ Quyền chút, được ?” Trần Tiêu hơi gấp thể chờ mở cửa phòng, nhìn thấy tiểu thư nhà mình đứng cạnh cửa sổ sát đất, trưng cầu dò hỏi.

      làm quen với hoàn cảnh nhà họ Quyền sao? Tròng mắt Lâm Hi đảo tròn, cảm thấy chủ ý này tệ, cuộc sống của ở nhà họ Quyền, nhất định phải quen thuộc hoàn cảnh nhà họ Quyền, “Ừ.”

      “Tiểu thư, mời theo tôi.” Trần Tiêu cười ha hả, trong lòng vui thành đóa hoa.

      Ở dưới hướng dẫn của
      [​IMG]
      Last edited: 11/8/17
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13: Cưng chiều bắt đầu ra

      Editor: Puck

      Mã Kiều Thần sớm tự quen thuộc, Lâm Hi coi như thấy được, chính là lời, Mã Kiều Thần cũng có thể dài dòng hồi lâu.

      Trần Tiêu đứng ở bên cạnh chuẩn bị phục vụ tiểu thư nhà mình bất cứ lúc nào, nhìn Kiều Thần tự quen thuộc lập quan hệ vào trong mắt, nhịn được thầm khinh bỉ phen. Nhà họ Mã dù sao cũng là nhà thế gia hạng hai, sao lại bồi dưỡng ra Mã tiểu thư mặt dày vô địch như vậy.

      Bên này Lâm Hi nghe Mã Kiều Thần dài dòng có dinh dưỡng, mà Quyền Hạo ở lầu cùng tòa nhà Lĩnh Lâm, tới công ty lâu rồi, những tài liệu trước mắt nhìn lâu cũng nhìn vô, trong đầu đều lên khuôn mặt non nót, khóe môi tự chủ khẽ nhếch, trong tròng mắt tràn đầy nụ cười cưng chiều, người được hơi thở ấm áp bao vây.

      Lật tài liệu giấy trắng mực đen này, trước mắt Quyền Hạo giống như xuất ảo giác, khuôn mặt non nớt của giống như ở trước mặt , chớp mắt cái, ảo giác hư vô biến mất, nhìn đồng hồ đeo tay cổ tay, bây giờ mới ba giờ chiều. Từ khi tới nơi này mới cách năm giờ, biết bây giờ ở trong nhà có tốt . khi trong đầu lên khuôn mặt của , lại khống chế được muốn biết bây giờ làm gì? Là ngủ nướng, hay phát giận với Trần Tiêu, hay còn thân mình bực tức... khi bắt đầu có phỏng đoán, lại dừng lại được.

      Trong lòng, giờ phút này vô cùng khát vọng được bàn tay bé mềm mại của chạm vào.

      Cũng ức chế được phỏng đoán về ở trong lòng, máu chảy vô cùng sôi trào, thở ra hơi khí nóng. Thay vì ở chỗ này nghĩ ngợi, ở nhà làm gì? Còn bằng về nhà sớm chút.

      Ý niệm này vừa mới sinh ra, trong lòng của lập tức vô cùng ấm áp.

      Nhà, cái từ này, là đáng quý đối với .

      Nghĩ tới khuôn mặt non nớt của , nghĩ tới bây giờ làm gì ở trong nhà, cũng quản bây giờ là mấy giờ, trực tiếp lái xe về.

      Khi người Lĩnh Lâm nhìn thấy bước chân Quyền thiếu rời nhanh trước thời gian, vô cùng giật mình há mồm ra. Người lẫn lộn trong Lĩnh Lâm ai mà biết tổng giám đốc chưa đến giờ chắc chắn rời , hôm nay lại rời trước hai giờ, đây kỳ quái.

      Nhàm chán che cái miệng nhắn khẽ ngáp, trong đôi mắt to trong suốt mông lung hơi nước, Lâm Hi nghe người phụ nữ Mã Kiều Thần này thao thao bất tuyệt sau ba giờ, mỏi mệt đánh về phía .

      Liếc mắt nhìn Mã Kiều Thần vẫn ngừng, Lâm Hi xoa xoa huyệt thái dương sắp đau. Trần Tiêu ở bên cạnh cũng bình tĩnh nữa, Mã Kiều Thần này có thể xong rồi , thấy dáng vẻ rất buồn ngủ của tiểu thư nhà sao? Vẫn còn chuyện ngừng, gây phiền cho người khác.

      “Mã tiểu thư, nhiều
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :