1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quyền thiếu cưng chiều, vợ yêu khó nuôi - Cố Nhiễm Nhiễm

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57.1: Tình địch gặp mặt

      Editor: Puck

      Gió bờ sông rất to, mái tóc đen nhánh của Lâm Hi bị gió thổi loạn, gió lạnh phà vào mặt, rất phải là chuyện thoải mái gì. Đôi tay tùy ý bám lan can, môi hồng khép chặt, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt sông.

      “Có chuyện gì cứ .” Sau lúc lâu, vén mái tóc trước trán ra sau tai, lộ ra khuôn mặt nhắn hoàn mỹ, giọng nhàn nhạt, trong lòng hết sức chán ghét cách làm của Thẩm Cảnh Kỳ.

      “Rời khỏi nhà họ Quyền, trở lại bên cạnh .”

      Mắt trong suốt của lóe lên, ngay sau đó cau mày, “Thẩm Cảnh Kỳ, có lúc quá cố chấp phải là chuyện tốt gì.” Nếu trở lại bên cạnh Thẩm Cảnh Kỳ, có bệnh cũng làm ra bệnh.

      “Trước kia phải em thích chấp nhất sao?” Môi Thẩm Cảnh Kỳ mím chặt.

      “Đừng lẫn lộn tôi với Lâm Hi Nhi.” phủ nhận trước sau như .

      “Trong tuần này, cha mẹ của tôi ở trong nước, đừng làm ra chút chuyện gì.” giờ rất xác định, người có thiết bị định vị, bên cạnh cũng có ai theo sau, chính là thời cơ tốt rời khỏi nhà họ Quyền, cho phép lúc này xảy ra bất cứ sai lầm gì.

      tuần sau, em trở lại bên cạnh sao?”

      “Suy nghĩ nhiều quá.”

      “Em rời được nhà họ Quyền, bởi vì đam mê quyền lợi mà Quyền Hạo mang tới cho em?” Vừa nhắc tới Quyền Hạo, cả người Thẩm Cảnh Kỳ cũng lộ vẻ vui.

      “Ở nhà họ Quyền có gì tốt, có sẵn địa vị thân phận cao cao tại thượng, cũng có quyền lợi nắm giữ cuộc sống cái chết của người khác, đam mê là chuyện bình thường đối với người có xuất thân dân nghèo như tôi đây, ai chịu buông tha quyền lợi trong tay, bao gồm cả trong đó, ví dụ như, chịu vì người phụ nữ bình thường buông tha cả nhà họ Thẩm sao? thể nào đâu. Đây chính là thực tế. Cho nên đừng những lời ngu xuẩn này nữa.” Vì để thoát khỏi Thẩm Cảnh Kỳ, đúng là ít lời trái với lương tâm, cũng biết ta có thể nghe hiểu được lời của .

      “Em trở lại bên cạnh , em cũng có thể có thân phận và quyền lợi cao cao tại thượng giống như vậy. Tập đoàn Thẩm thị ở ranh giới đóng cửa, đây là kiệt tác của ai, em nên rất ràng.” , Thẩm thị, ở trong lòng , cách nào so sánh được cao thấp.

      “Thẩm Cảnh Kỳ, Quyền Hạo xuống tay với , đây là đáng đời.” Lâm Hi rất có ý tứ hả hê, khóe mắt nhếch lên, quyến rũ lại trong veo như nước.

      “Sau tuần lễ, phái người tới đón em.” Thẩm Cảnh Kỳ muốn tiếp tục đề tài, ba
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 57.2: Tình địch gặp mặt

      Editor: Puck

      “Điều này cần phải lo lắng, chính là nên lo lắng cho tập đoàn Thẩm thị hơn.” Bí nhà họ Quyền, rất nhiều nhân vật lớn trong bóng tối đều biết, dù sao đời này có bức tường nào mà gió lọt qua được, Thẩm Cảnh Kỳ biết những chuyện này làm sao.

      “Vì người trong số mênh, chịu đựng.” Thẩm Cảnh Kỳ cười lạnh, “Tôi vốn quan tâm tới tập đoàn Thẩm thị, đó chẳng qua chỉ là món đồ chơi của tôi, thích phá phá.” Thẩm Cảnh Kỳ dựa vào buôn bán để sống, có phá hủy lúc kinh doanh hay , mời tùy tiện.

      “Thiếu gia nhà họ Thẩm quả nhiên danh bất hư truyền.” Vào ngày Thẩm Cảnh Kỳ xuất ở trước mặt , phái người điều tra gia thế bối cảnh của Thẩm Cảnh Kỳ, “ tới dây dưa với Hi nhi, đơn giản chính là bởi vì Lâm Hi Nhi thôi, coi ấy như thế thân của Lâm Hi Nhi, rất có lý chẳng sợ.”

      ấy phải thế thân, ấy chính là Lâm Hi Nhi, linh hồn của ấy nhập vào người Lâm Hi. điều tra ràng gia thế bối cảnh của tôi, tất nhiên biết tình sâu đậm giữa tôi và Hi Nhi, bây giờ trói ấy ở bên cạnh , cuối cùng ngày ấy thuộc về .” Mọi người đều đứng đỉnh kim tự tháp, giậm chân cái có thể mang đến bao nhiêu chấn động, bọn họ ràng, Quyền Hạo điều tra , điều tra cậu ta, tác phong giống nhau mà thôi.

      vớ vẩn, Lâm Hi Nhi trong miệng năm nay hai mươi lăm tuổi, vào ba năm trước khi trộm ngọc bội của toi bởi vì thao tác dù bay tốt, qua đời.”

      “Thân ở thế gia, xem ra thể tiếp nhận được chuyện khoa học giải thích được. thích , bởi vì là người trong số mệnh định của , đơn giản chính là để cho ấy xảy ra quan hệ với , tới ngừng đau đớn đáng chết của .” đến điểm này, Thẩm Cảnh Kỳ nhịn được kích động, cho phép người ta ô uế Hi Nhi chút nào.

      Quyền Hạo nắm chặt hai quả đấm, sắc mặt xanh mét, lửa giận ngập trời lan tràn toàn thân.

      “Thẩm Cảnh Kỳ, sỉ nhục ai cũng được, chỉ thể sỉ nhục tình của tôi và ấy.” Vừa dứt lời, Quyền Hạo tức giận giơ quả đấm lên, chính xác sai đánh vào khóe miệng Thẩm Cảnh Kỳ.

      Lai bị đánh, khóe môi tràn ra tia máu, Thẩm Cảnh Kỳ cắn chặt răng, “Quyền Hạo, đừng tưởng rằng nhà họ Quyền cho chỗ dựa, có thể muốn làm gì làm, Thẩm Cảnh Kỳ tôi chưa tới lượt dạy dỗ.” Giơ quả đấm lên, tốc độ như tia chớp đánh trúng mặt Quyền Hạo.

      khuôn mặt đẹp trai nhanh chóng lên tím bầm, mắt Quyền Hạo xuất ánh sáng khát máu, “Tôi có thể có ngày hôm nay, cũng phải do nhà họ Quyền có thể cho.” Dứt lời, quả đấm của vừa nhanh vừa mạnh đánh nghiêng đầu Thẩm Cảnh Kỳ.

      Lửa mạnh đốt bên cạnh hai người, đốt đến lòng họ tràn đầy khó chịu, tự ái cao ngạo của bọn họ cũng bởi vì đối phương mà bị tổn hại.

      “Quyền Hạo, muốn đánh, tôi theo cùng.” Làm thiếu gia nhà họ Thẩm, chưa từng sợ ai, giờ có súng có những vũ khí khác, liền dùng tay đánh chết Quyền Hạo sớm cần phải chết.

      Hai người nhanh chóng đồng thời đánh nhau, đối phương đều được huấn luyện nghiêm túc từ , bắt đầu ra tay, nhưng từng chiêu trí mạng. gương mặt đẹp trai tuấn tú của hai người xanh tím đan xen, khóe môi tràn ra tia máu, có vẻ cực kỳ nhếch nhác.

      Hai trai đẹp đánh nhau, người qua tò mò bát quái quan sát từ xa, cũng có ai khuyên can, nguyên nhân là dám, đầu năm nay đỡ người già còn có thể bị coi là xảo trá, khuyên can lỡ như bị ngộ thương vậy lỗ lớn rồi.

      Khi ở bờ sông Lâm Hi phát Quyền Hạo ở chỗ xa, chỉ có điều muốn để cho Thẩm Cảnh Kỳ biết, cũng lộ ra. Khi trở lại nhà họ Lâm kịp chờ đợi cầm ống nhòm lên tới ban công nhìn tình huống bờ sông, chuyện này thể trách , lòng hiếu kỳ lên tới.

      Điều chỉnh tốt ống nhòm, thấy bên bờ sông tụ tập ít người, lại chuyển phương hướng cái, thấy cảnh tượng cả kinh đến cằm muốn rớt xuống. thế nhưng lại thấy Quyền hạo và Thẩm Cảnh Kỳ đánh nhau, hai người ra tay hề ôn hòa, nhiều chiêu đều có thể bị
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58.1: Chọn rời

      Editor: Puck

      Thời gian như nước chảy nhanh, tuần qua, khi Lâm Hi cùng ba người nhà họ Lâm du ngoạn khắp nơi, cũng có cảm xúc vui vẻ, hoạt động gia đình như vậy, từ khi ra đời cho đến nay đây là lần đầu tiên tham gia.

      Ba người nhà họ Lâm ngóng trông thời gian có thể trôi chậm chút, khi thời gian Quyền Hạo quy định trôi qua, đêm cuối cùng kia, bọn họ mất ngủ tập thể.

      Bên trong sân bay, mẹ Lâm đôi mắt đẫm lệ mông lung nhìn con xinh đẹp trước mặt, nghẹn ngào ra, nắm chặt tay con , là phương thức duy nhất biểu đạt tình thương của mẹ. Cha Lâm và Lâm Thần, là đàn ông, cũng tiện lộ ra nước mắt ở trong trường hợp công cộng người người nhìn tới, cổ họng bọn họ nghẹn ngào, biết biểu đạt đau thương khi xa cách như thế nào.

      Trở lại Singapore, cũng biết bao nhiêu năm nữa bọn họ có thể gặp mặt?

      ràng là người nhà thân thiết, lai phải sống ở hai quốc gia hoàn toàn khác biệt.

      Ôm mẹ Lâm thút thít cái, Lâm Hi cũng bị cảm xúc đau thương này lây tới, miễn cưỡng nặn ra nụ cười ngọt ngào, tròng mắt trong veo như nước lộ ra vẻ đành, “Đừng khóc, mặt cũng loang lổ, rất xấu, có thời gian rảnh con đến Singapore tìm mọi người.”

      “Hi Hi, cha mẹ ở bên cạnh con, con nhất định phải chăm sóc tốt mình.”

      “Con biết rồi.”

      “Chúng ta .” Cảm xúc của cha Lâm rất sa sút, nước mắt kiềm chế được chảy từ khóe mắt xuống, khóc ở trước mặt con , ông cảm thấy rất ngượng ngùng, dùng tay áo lau nước mắt, ảo não , “Lần chia xa này, biết bao nhiêu năm nữa chúng ta mới có thể gặp mặt.”

      “Chúng ta gặp mặt rất nhanh.” từng nghĩ, điều kiện cho phép, cũng di dân đến Singapore.

      “Hy vọng như thế.” Mẹ Lâm kiềm chế được cảm xúc, nhiều lần đến bờ biên giới sụp đổ. Bà thương con , vì bọn họ thân làm cha mẹ vô dụng, chỉ có thể để con sống ở nhà họ Quyền, bọn họ có lỗi với con .

      Loa thúc giục lên máy bay vang lên hết lần này đến lần khác, Lâm Hi nhàng dùng khăn giấy lau khô nước mắt cho mẹ Lâm, trái tim đóng chặt lặng lẽ rách ra khe . Đây là lần đầu tiên có người khóc vì , đau lòng vì , đây là việc chưa từng cảm nhận, ra được người quan tâm, được người khác thương là chuyện kỳ diệu như vậy.

      “Mọi người nhanh lên máy bay , nếu kịp.”

      “Hi Hi, chăm sóc cho mình
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58.2: Chọn rời

      Editor: Puck

      cúi mắt xuống quan sát trang phục của mình, Ok, ngụy trang xong.

      Tìm được bọc giấu tiền, cười như cười sờ khuôn mặt.

      Trần Tiêu chờ đợi ở sân bay, tìm chung quanh lâu, vẫn phát ra bóng dáng tiểu thư nhà mình.

      Có kinh nghiệm lần trước tiểu thư nhà mình Úc Thành chơi mà thông báo với người khác, Trần Tiêu lập tức vận dụng quyền thế, lấy video sân bay đến xem. Cẩn thận nhìn chăm chú vào màn hình, khi thấy bóng dáng quen thuộc đó rời khỏi sân bay, Trần Tiêu có dự cảm chẳng lành.

      Thân thể Trần Tiêu run lên, quyết định gọi điện thoại cho tiểu thư nhà mình, giọng nữ hệ thống vui vẻ nhắc nhở rất nhiều lần, chủ thuê bao tạm thời thể nghe điện thoại.

      Nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, Trần Tiêu muốn trừng ra vết rách.

      Điện thoại của tiểu thư nhà mình gọi được, bình thường mà chỉ có hai tình huống, là tiểu thư muốn nghe điện thoại, hai là biết đâu chơi rồi, vì để tránh cho bị người khác quấy nhiễu, ai gọi điện thoại tới đều nhận.

      Hai khả năng này, tiểu thư nhà mình thuộc về khà năng nào đây? Nếu là khả năng thứ nhất còn may, nếu như là khả năng thứ hai bi kịch rồi, thiếu gia lại lật đổ khắp toàn thành rồi.

      “Quản gia, tiểu thư rời khỏi sân bay, chúng ta nên làm cái gì?” Lý Thắng thấy vẻ mặt nghiêm túc của Trần Tiêu, cẩn thận hỏi. Bởi vì làm ám vệ của tiểu thư nhưng làm tròn chức trách nhiều lần, giờ bị cách chức làm tài xế.

      “Còn có thể làm sao, đương nhiên là tìm người.” Trần Tiêu tỏ vẻ đau khổ, thân là quản gia dễ dàng sao? mới ba mươi tuổi đầu, giờ giống như ông già sáu mươi tuổi!
      “Chúng ta đâu tìm?”

      “Cậu tài xế làm tròn bổn phận của cậu là được rồi, dài dòng nhiều như vậy làm gì?” Trần Tiêu tức giận quát lớn, nghĩ tới tiểu thư nhà mình đâu. Trong khoảng thời gian này, tiểu thư nhà mình và thiếu gia thỉnh thoảng giận dỗi, nhưng chung đụng cũng tạm được.

      Bây giờ muốn tìm được tiểu thư nhà mình cũng dễ dàng như vậy, thứ nhất người tiểu thư có thiết bị định vị và thiết bị truy tìm, thứ hai bởi vì lần trước ám vệ theo tiểu thư mà phát giận, thiếu gia thấy thế nên phái ám vệ theo tiểu thư nữa, thứ ba tiểu thư muốn nghe điện thoại của bọn họ.

      Nếu tiểu thư định cố ý để cho bọn họ tìm được mình, bằng vào thế lực nhà họ Quyền, lật ngược đế đô, bọn họ phải tốn mấy ngày mới có thể tìm được . Vì để tránh cho Quyền thiếu lần nữa tìm được tiểu thư mà điên cuồng, việc cấp bách chính là tìm được tiểu thư.

      “Còn lo lắng gì nữa, sao !” Lòng Trần Tiêu như lửa đốt, thấy Lý Thắng sững sờ, lại gào lên trận.

      “Vâng.” Lý Thắng bước nhanh đuổi theo Trần Tiêu.

      Hai người vội vã chạy tới nhà họ Lâm, phát ra bóng dáng của Lâm Hi, Trần Tiêu gọi điện thoại cho tất cả bạn bè của Lâm Hi, bọn họ đều hôm nay chưa từng nhìn thấy .

      ngừng xoay quanh tại chỗ, Trần Tiêu gõ đầu mình, tự nhủ, “Tiểu thư rốt cuộc đâu?” Chỗ tiểu thư nhà mình thích đến đơn giản chỉ có hai chỗ, là hộp đêm, hai là khu vui chơi, nhưng người ở hai chỗ đó đều báo lại chưa từng nhìn thấy tiểu thư, như vậy tiểu thư ở đâu?

      Thời gian từ lúc Quyền thiếu hạ lệnh đón tiểu thư đến giờ là hai giờ, Trần Tiêu cắn môi dưới, mặt mày ủ ê, “Xem ra chỉ có thể vận dụng thế lực nhà họ Quyền rồi.”

      Bằng vào hai người và Lý Thắng, vốn có khả năng tìm được tiểu thư nhà mình, như vậy chỉ có thể mong đợi và ám vệ và bọn hộ vệ nhà họ Quyền.

      Trần Tiêu kinh hãi gọi điện thoại cho Quyền Hạo, Quyền Hạo làm việc ở Lĩnh Lâm, nhận được điện thoại của Trần Tiêu khẽ cong khóe môi lên mim cười, cho rằng Trần Tiêu đón được về nhà, tuần gặp , lòng tràn đầy nhớ nhung .

      Khoảnh khắc khi điện thoại tiếp nối, Trần Tiêu khẽ buông tay, thiếu chút nữa vứt điện thoại di động, đây đều do bị dọa, “Thiếu gia, tiểu thư có ở sân bay.”

      Khóe môi cong lên của Quyền Hạo mím chặt ngay giây sau, mây đen giăng đầy mặt, “Cậu cái gì?”

      Giọng giá rét, thân thể Trần Tiêu run lên, “Tiểu thư có ở sân bay.”

      “Lập tức tìm.” Hai giờ trước mới gọi điện thoại cho , vẫn ở sân bay, sao giờ thấy tăm hơi?!

      “Dạ, thiếu gia.” Trần Tiêu nơm nớp lo sợ ngắt điện thoại, ngay sau đó gọi điện thoại cho thủ lĩnh
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59.1: Mất mà được lại

      Editor: Puck

      Mắt Lâm Hi trợn to, ngay sau đó xúc xích chiên và thức uống trong tay rơi xuống đất, nâng chân bỏ chạy, sớm để ý hình tượng gì đó.

      Tốc độ tìm người của Trần Tiêu nhanh hơn chút, quá nửa ngày bị tìm được.

      Ngước nhìn tiểu thư nhà mình trước mắt, tròng mắt Trần Tiêu đều muốn rớt ra rồi, đây là tiết tấu gì? Tại sao tiểu thư nhà mình vừa thấy bỏ chạy? Chẳng lẽ tiểu thư muốn rời khỏi nhà họ Quyền?

      “Tiểu thư, đừng chạy, cẩn thận ngã xuống!” Trần Tiêu vừa chạy như điên, vẫn quên kêu Lâm Hi cẩn thận chút.

      Lâm Hi chạy phía trước, quay đầu liếc mắt nhìn Trần Tiêu, tăng tốc độ tiếp tục chạy. chạy là đồ ngốc!

      “Các người chạy bên kia, các người chạy bên này, các người theo tôi.” Trần Tiêu dừng bước, chỉ huy bọn người dưới.

      Người dưới do Trần Tiêu mang tới lập tức chia làm ba nhóm chia ra các phương hướng khác nhau chuẩn bị vây bắt Lâm Hi.

      Bởi vì hội chùa, đường rất nhiều người, thân thể linh hoạt của Lâm Hi xuyên qua biển người.

      “Tiểu thư, cẩn thận.” Thấy người qua đường Giáp vóc dáng cao lớn chuẩn bị đụng phải Lâm Hi, Trần Tiêu nhanh chóng kêu to.

      Phản ứng của Lâm Hi cực nhanh, nhanh chóng tránh ra, “Trần Tiêu, có thể đừng đuổi theo tôi ?”

      thể, xin tiểu thư trở về nhà họ Quyền với tôi.”

      Bước chân vừa dừng lại, Lâm Hi mặt đỏ thở gấp, đối mặt với Trần Tiêu thở hổn hển, “Thể lực của tôi tốt hơn của , nếu tiếp tục chạy nữa, mệt chết chính là .”

      Bước chân Trần Tiêu càng lúc càng chậm, thân thể hơi vô lực, “Tiểu thư, ngài định đâu chơi? Ngài cho thiếu gia tiếng, tránh cho thiếu gia lo lắng.” giờ bên cạnh tiểu thư có ám vệ, cũng có máy định vị và thiết bị tìm kiếm, tìm được tiểu thư phải dựa vào sức người tìm kiếm.

      Lâm Hi vô tội chớp chớp mắt to, khóe môi tràn ra ý cười, “Tôi có ý định về.” Dừng chút, sờ túi áo, móc đạn khói và bom cay ra, “ cho Quyền Hạo, cám ơn ta chăm sóc ba năm qua!” Dự đoán trước được mấy người Trần Tiêu vây bắt nửa đường, sớm chuẩn bị đồ cần thiết.

      Vừa dứt lời, khói mù trắng xóa dâng lên chung quanh Trần Tiêu.

      Trần Tiêu còn chưa phân tích ra ý tứ trong lời của tiểu thư nhà mình, dày dặn kinh nghiệm, mắt vừa tiếp xúc với khói mù biết đây là bom cay rồi, hốc mắt kiềm chế được chảy đầy nước mắt, chỉ trong chốc lát lệ rơi đầy mặt. Chờ khói mù biến mất, quay đầu nhìn bọn hộ vệ phía sau cũng lệ rơi đầy mặt, lại nhìn phía trước, phát tiểu thư nhà mình sớm thấy bóng dáng.

      “Tiểu thư.” Trần Tiêu nhìn chung quanh có bóng dáng của tiểu thư nhà mình, nhanh chóng kêu to.

      Lời tiểu thư kia phải muốn rời khỏi nhà họ Quyền chứ, hỏng bét!

      Đưa tay xua khí cay trong khí tản ra, Trần Tiêu nhìn đám người chung quanh, mặt ủ mày ê. Lần này nên làm cái gì?

      Khi Trần Tiêu như con ruồi đầu mang theo đông đảo người dưới tìm kiếm Lâm Hi đường lúc này lại nhìn dòng sông mà ngây ngốc.

      Trong dòng sông nước sông chậm rãi chảy xuôi, gió lạnh nổi lên, Lâm Hi nhịn được run run.

      Quay đầu lại nhìn đường đen như mực, liếc mắt, ngồi xổm xuống đưa tay thử dò xét chạm vào nước sông, giá rét lạnh thấu xương thẩm thấu vào thân thể .

      Bây giờ có thuyền, nếu muốn qua bờ bên kia ngồi xe, nhất định phải bơi qua!
      Nghĩ đến Trần Tiêu nhanh chóng đuổi tới, khẽ cắn răng, hai mắt nhắm lại, tung người cái.

      Khó khăn bơi tới bờ bên kia, toàn thân ướt đẫm, cả người có vẻ chật vật chịu nổi, quay đầu nhìn bờ bên kia, hề lưu luyến.

      Đêm khuya, bông tuyết xinh đẹp tung bay, Trần Tiêu và đông đảo người dưới vẫn tìm kiếm đường.

      Thế giới trắng như tuyết, đêm tối phủ xuống, nhà họ Quyền đèn đuốc sáng trưng,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :