1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quyền thiếu cưng chiều, vợ yêu khó nuôi - Cố Nhiễm Nhiễm

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53.1: được

      Editor: Puck

      “Thẩm Cảnh Kỳ, được lung tung.” Lâm Hi thấy Quyền Hạo có gì đúng, sắc mặt lạnh lùng quát lớn.

      Vợ Lâm Hi Nhi, năm chữ khắc ràng mộ bia.

      “Lâm Hi.” Quyền Hạo giọng nỉ non, sau đó ngước mắt nhìn chăm chú vào Lâm Hi, “Hi nhi, trở về với .”

      an toàn biến mất xông lên đầu, Thẩm Cảnh Kỳ cho cảm giác nguy cơ.

      “Hi Nhi.” Thẩm Cảnh Kỳ giữ cổ tay , chịu để cho rời .

      Trong tròng mắt đốt lửa mạnh hừng hực, Quyền Hạo nhìn chăm chú vào Thẩm Cảnh Kỳ.

      “Thẩm Cảnh Kỳ, tôi rồi, tôi phải là Lâm Hi Nhi, mang tôi đến xem thứ này cũng thể thay đổi tôi là Lâm Hi.” Lâm Hi vô tình gạt tay Thẩm Cảnh Kỳ ra, lạnh nhạt .

      Lâm Hi mặc cho Quyền Hạo nắm tay , hai người sóng vai tới cửa.

      Nhìn chăm chú vào bóng lưng xa dần của , tay vô lực rũ xuống, trong nháy mắt nước mắt chảy từ trong khóe mắt xuống. Ở trước mặt , có kiêu ngạo cũng để xuống, nhưng thủy chung đổi được cái quay đầu nhìn lại của .

      Trở lại nhà họ Quyền, trong đầu Lâm Hi rất loạn, vẫn nhớ tới mấy chữ thấy được ở nghĩa trang.

      Dáng vẻ tâm thần của có ở đây, nhìn thấy, lòng rỉ máu.

      “Hi nhi, em nghĩ cái gì?”

      ngay cả mí mắt cũng nhếch, giống như nghe thấy lời . Dieễn ddàn lee quiy đôn

      “Hi nhi.”

      đề cao lượng gọi , lại đổi lấy mắt lạnh của , “Làm sao?”

      “Em nghĩ đến Thẩm Cảnh Kỳ sao?” đè nén tức giận.

      Đáy mắt xẹt qua vẻ vui, Lâm Hi nhịn được đáp lại câu, “Tôi nghĩ tới ai mắc mớ gì đến ?”

      “Mấy ngày trước phải em mới với rằng em chán ghét ta sao, mà bây giờ đây?” Giọng điệu nhịn được của khiến cho tức giận.

      giải thích được.” Đứng lên từ ghế sa lon, Lâm Hi cau chặt chân mày.

      “Đối với em mà , vĩnh viễn đều là giải thích được sao?”

      “Lười với .” lạnh lùng , câu vừa dứt, tới phòng ngủ của lầu hai. Tim của nhảy loạn, năm chữ này cho quá nhiều rung động, cần điều chỉnh lại trái tim loạn của chút.

      “Lâm Hi.” Quyền Hạo gần như gầm thét gọi tên của , đổi được lấy cái quay đầu nhìn lại của .

      Lòng trầm xuống, vài tia ánh sáng trong thế giới của bị bóng đen đuổi .

      Toàn thân đều rét run, đuổi theo bước chân của , muốn ngăn cản bước tiến của .

      “Lâm Hi.” lạnh lùng gọi tên , mím chặt môi mỏng để lộ ra có bao nhiêu tức giận và ghen tức.

      So sánh với tức giận và ghen tức, có vẻ lạnh lùng hơn nhiều, tiếng cũng , định vòng qua bên cạnh , trở lại phòng ngủ của . Khoảnh khắc khi chuyển bước chân đó, tay của bị kéo lại.

      “Chuyện ngày hôm nay, em thấy em phải giải thích tử tế chút với sao?” Vẻ mặt lạnh lùng, cắn răng nghiến lợi .

      “Có gì hay để giải thích, phải đều nhìn thấy sao?”

      “Chính bởi vì nhìn thấy, em mới cần giải thích.”

      có gì hay để giải thích.” Giọng lạnh nhạt của quá đau đớn người ta, cười nhạo tiếng, ngay sau đó kéo vào trong phòng ngủ của .

      Rầm tiếng, dường như cũng phát tiết tức giận vào cái đóng cửa. Trần Tiêu vừa đúng lúc qua, bị sợ đến toàn thân chấn động, ngước mắt mà nhìn, đây là xảy ra chuyện gì?

      Sau khi đóng cửa, bị đè lên cửa, lồng ngực của rất nóng, dính vào người . die nd da nl e q uu ydo n

      “Có phải quá dung túng em rồi ?” Hai tay nắm cổ tay , để cho có cơ hội chống lại.

      Mặt của gần trong gang tấc, hơi thở thở ra phun lên mặt . nhíu đôi mày thanh tú, ngước mắt nhìn chăm chú vào , “Buông ra.”

      “Hi nhi, em con bạch nhãn lang nuôi mãi quen.” tự giễu , thân thể càng thêm dùng sức gần sát vào , nhiệt độ người làm cho rất thoải mái, nhưng lửa giận trong lòng vẫn nồng đậm như cũ.

      Khóe môi nhếch ra nụ cười châm chọc, cảm thấy tức giận người , “Ba năm trước đây nên biết , giờ mới lĩnh ngộ có phải quá muộn ?” Lòng bị nhiễu loạn, bóng dáng của Thẩm Cảnh Kỳ quấn chặt trong đầu , tất cả điều này làm cho rất thoải mái. Bây giờ lời của , càng làm cho vui.

      Môi mỏng cắn chặt, tia máu tràn ra, nhìn môi hồng của , hung hăng hôn lên.

      Môi của , hơi lạnh, giống như ngón tay của , nhiệt độ gò má, nhiệt độ thấp hơn người bình thường chút. Khoảnh khắc khi môi dán lên môi , trái tim của điên cuồng, gần như muốn nhảy ra khỏi
      [​IMG]
      inbeibe, ChrisYên Hoa thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53.2: được

      Editor: Puck

      Tốt cái gì mà tốt? nghĩ tới có được ? Cảnh tượng quỷ dị này chính là vì hù chết chứ?

      Buông hai tay ra, chăm chú nhìn rời , trong lòng xẹt qua dòng nước ấm.

      Sau khi đóng cửa phòng ngủ, dựa lưng vào cửa, vỗ trái tim quá mức khiếp sợ.

      “Tiểu thư, ngài làm cái gì vậy?” Từ sau khi bọn họ vào, Trần Tiêu vẫn đứng ngoài cửa, chờ tiểu thư nhà mình ra ngoài, loáng thoáng nghe được điều gì đó.

      có gì.” Dứt lời, mở cửa phòng ngủ của mình, vào.

      Trần Tiêu theo, nhìn vẻ mặt kinh ngạc quá mức của tiểu thư nhà mình, đoán được, “Tiểu thư, có phải thiếu gia tỏ tình với ngài ?”

      Bị Trần Tiêu đoán trúng, sắc mặt Lâm Hi được tốt, “Mắc mớ gì tới ? quản gia làm xong chuyện nên làm là được rồi, xen vào việc của người khác có kết quả tốt gì.”

      “Tiểu thư, , tin tưởng tương lai xa, tôi phải đổi giọng gọi là thiếu phu nhân.” Trần Tiêu hơi nhạo báng, khi thấy được vẻ mặt tức giận của tiểu thư nhà mình, “ ra tiểu thư...”

      chết .” Lâm Hi cầm gối đập lên người Trần Tiêu, “Lập tức cút cho tôi.”

      Gối ôm mềm nhũn đập lên người, Trần Tiêu cảm giác thoải mái, thấy tiểu thư nhà mình trợn mắt, thức thời cút. Ừ, giờ vẫn nên quấy rầy tiểu thư nhà mình, để tiểu thư mình chỗ, tư từ tiêu hóa dám tin.

      Nằm ghế sa lon, trong ngực ôm gối ôm, gần như muốn chôn mặt trong gối ôm. Trong đầu rối loạn, rất hỗn loạn, chuyện ngày hôm nay cũng nảy sinh nhận thức mới của về bọn họ.

      Năm chữ vợ Lâm Hi Nhi giống như khắc trong đầu , vẻ mặt đau lòng muốn chết của Thẩm Cảnh Kỳ xua được, Quyền Hạo tỏ tình, tât cả đều khiến cho luống cuống dứt. Đây là chuyện gì?! Thần ơi, xin cho biết, nên làm cái gì đây?

      buổi chiều, Lâm Hi rối rắm nằm lăn qua lăn lại giường.

      Cửa bị Quyền Hạo mở ra, cười yếu ớt nhìn lăn qua lăn lại giường, “Hi nhi, sao vậy?”

      Trước kia cảm thấy cách gọi Hi nhi này chứa cái gì, bây giờ vừa nghe cách gọi thân mật này, Lâm Hi nhất thời lệ rơi đầy mặt, trước kia có bao nhiêu chậm chạp?

      có gì.” Lâm Hi bò dậy từ giường, muốn nhìn lâu Quyền Hạo thêm, giờ rối rắm.

      Là lập tức thể tiếp nhận của sao? Trong lòng Quyền Hạo lo lắng điều này.


      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53.3: được

      Editor: Puck

      Giáo sư giọng giả khụ mấy tiếng, cũng tiện trách cứ hai vị thể đắc tội, “Mọi người đều là bạn học, xuống tay nên quá nặng.”

      Sinh viên trong phòng học nghe được giáo sư như vậy, bật cười.

      Tiếu Thần sớm tự nhận xui xẻo ngượng ngùng sờ khuôn mặt điển trai, cho đến khi tan lớp, vẫn rối rắm trong bị Lâm Hi đánh.

      Học liên tục hai tiết, cũng đến giờ cơm trưa, Lâm Hi định về thẳng nhà ăn cơm. Nhưng bị Tiếu Thần lôi kéo cho , tâm tình tốt, ánh mắt lạnh lùng nhìn cổ tay bị nắm chặt, “Có chuyện gì sao?’

      có việc gì, ăn chung bữa cơm trưa thôi?” Trong lòng Tiếu Thần cân nhắc hồi lâu.

      đâu?”

      “Nhà hàng món Quảng Đông mới mở tệ, chúng ta nếm thử chút.”

      “Ok.”

      Lâm Hi dị nghị bị Tiếu Thần kéo , sợ đổi ý.

      Hai người tới nhà hàng món Quảng Đông, muốn phòng bao.

      Món ăn Quảng Đông nổi danh nhàng dưỡng sinh, đặt ở trước mặt hai người đều là món ăn lấy làm chủ.

      Toàn bộ món ăn đưa lên rồi, Tiếu Thần vẫn mực cẩn thận từng chút cũng đến lúc công thành lui thân, xem tin nhắn nhận được, hơi xin lỗi , “Lâm Hi, tạm thời có chút việc, trước, em từ từ ăn.”

      chút thủ đoạn này của , tôi còn nhìn thấu.”

      Trước khi đến, trực giác cho biết Tiếu Thần tốt bụng như vậy, muốn mời ăn cơm, là có mục đích.

      Tiếu Thần cười hì hì, ý tứ tốt lắm, “ cũng bị người nhờ vả.”

      xong, dùng tốc độ nhanh nhất ra.

      Món ăn sắc hương vị đầy đủ trước mặt, hề có khẩu vị, yên tĩnh năm phút, Thẩm Cảnh Kỳ đẩy cửa tiến vào. Ngước mắt liếc thấy Thẩm Cảnh Kỳ, mặt hề thay đổi.

      “Hi Nhi, nhìn thấy em vui sao?” mặt Thẩm Cảnh Kỳ nở nụ cười cực kỳ xán lạn.

      “Rất vui vẻ, vui vẻ quá mức rồi.” lười phải phản bác phải Lâm Hi Nhi, cứ theo ta gọi, “Thông qua Tiếu Thần hẹn tôi ra ngoài, chiêu này nát.”

      Thẩm Cảnh Kỳ trưng cầu ý kiến của , ngồi ở bên cạnh .

      Trong gian yên tĩnh, bọn họ ai cũng mở miệng.

      biết chịu đựng của rất tốt, cho nên nhịn được lên tiếng, “Em là Hi Nhi cũng được, là Lâm Hi cũng được, nhất định để cho em lần nữa.” Khuôn mặt mỉm cười giống như cho toàn thế giới, lấy được tình của , là tình thế bắt buộc.

      Trải qua đêm thận trọng suy tính, hề giống như trước ép buộc thừa nhận là Hi Nhi nữa, chỉ cần biết chính là Hi Nhi đủ rồi, có thừa nhận hay cũng quan trọng.

      “Ý nghĩ của trở nên kỳ quái rồi, đầu tiên thân phận của hai chúng ta cách xa nhau vạn dặm, còn có đừng quên lớn hơn tôi mười ba tuổi.” Lâm Hi đầu tiên cười tiếng châm chọc, sau đó lạnh giọng đả kích Thẩm Cảnh Kỳ.

      “Ở trước mặt tình , tuổi tác và thân phận đều có vấn đề gì, chỉ cần em là đủ rồi.” Giọng cực kỳ thâm tình, lời nghe nhạt mà quan trọng, trong mắt tỏ vẻ nghiêm túc.

      “Đáng tiếc tôi thích , chứ đừng tới .”

      “Từng nghe tới định luật Murphy chưa?”

      “Càng thể chuyện xảy ra càng dễ dàng trở thành , ha, Thẩm Cảnh Kỳ, phải mỗi người thế giới này đều có thể áp dụng định luật Murphy. Lâm Hi tôi, thích chính là thích, cũng cần uổng phí tâm tư.”

      “Chuyện chưa từng thử, sao em có thể kết luận sớm như vậy chứ? Hãy để cho thời gian nghiệm chứng, cuối cùng em nhất định đấy.” Thẩm Cảnh Kỳ hết sức nắm chặt điểm này.

      Lâm Hi đứng bật dậy, khinh bỉ trong mắt càng ràng, “Tôi mỏi mắt trông chờ.”

      vẫn nhớ em thích ăn món Quảng Đông nhất, giờ nếm thử rời sao?”

      Lâm Hi bất cứ lúc nào cũng giữ đầu óc tỉnh táo, sao có thể trúng chiêu, “Đừng trộn lẫn rối loạn tôi và Lâm Hi Nhi, ấy là ấy, tôi là tôi.”

      sao?” Thẩm Cảnh Kỳ cũng theo, nâng cổ tay phải của lên, “Vậy em giải thích lắc tay này như thế nào?”

      cái lắc tay thể lên điều gì, đường nhiều người mang lắc tay như vậy, cũng đều cho họ là Lâm Hi Nhi sao.” phải chỉ mang chiếc lắc tay thạch màu tím thôi sao, có gì ngạc nhiên, tố chất tâm lý cường đại hề hoảng hốt, cho dù là Lâm Hi Nhi hay Lâm Hi, thích thạch màu tím chưa từng thay đổi.

      “Kỹ thuật diễn của em đến lô hỏa thuần thanh, diễn trò lãng phí!” Thẩm Cảnh Kỳ biết lắc tay thạch màu tím thể lên điều gì, nhưng vẻ đặc trưng này khiến hy vọng của lại nhiều thêm chút.
      Lạnh lùng hất tay ta ra,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 53.4: được

      Editor: Puck

      ta tới tìm em, em có thể trốn tránh gặp, nhưng em làm vậy, em và ta đơn độc ở trong phòng.” Ghen tức đầy trời gần như bao phủ , lửa giận trong mắt muốn phun ra ngoài. “Chẳng lẽ em thích người đàn ông lớn hơn em mười ba tuổi sao?”

      Lâm Hi che miệng nhắn, lười biếng ngáp cái, “ nghĩ quá nhiều.”

      Thượng đế có thể bảo đảm, những lời này của có ý tứ qua loa lấy lệ, chỉ có điều Quyền Hạo hiểu như vậy. Trong đầu có thanh vẫn mực cho biết, thể tức giận! Nhưng thấy nụ cười cần thiết chút nào của , lửa giận liền nén được.

      “Lâm Hi.” Lúc bình thường, gọi tên đầy đủ của , chỉ dưới cơn thịnh nộ mới gọi tên đầy đủ của .

      Tựa vào ghế sa lon mềm mại, Lâm Hi bất đắc dĩ rời ánh mắt, “Làm sao?”

      “Về sau cho phép gặp Thẩm Cảnh Kỳ và Tiếu Thần, có nghe ?” Thấy ánh mắt của người , ngồi ben cạnh , cắn răng nghiến lợi .

      “Biết rồi.” Tuy Tiếu Thần chơi với vô cùng tốt, nhưng ta là em họ của Thẩm Cảnh Kỳ, nghĩ đến tầng quan hệ này của bọn họ, cũng muốn tiếp xúc quá nhiều với Tiếu Thần. Về phần Thẩm Cảnh Kỳ, đương nhiên muốn gặp lại, người nọ là kẻ điên, tốt nhất chết trong ôn nhu hương, tránh cho nổi điên! die~nd a4nle^q u21ydo^n

      “Em thề .” lần đầu tiên nghe lời như vậy, quá tin tưởng.

      Thề! nghe lầm chứ? trán lên ba vạch đen, đây là cái gì và cái gì?

      “Vì chút chuyện như vậy, kêu tôi thề, có lầm chứ?” Trước kia tin quỷ thần gì đó, cũng tin tưởng báo ứng cái gì, chỉ có điều sau khi chết sống lại, tự nhiên mang kính sợ trong lòng với đại tự nhiên thần kỳ này.

      được sao?” Giọng của càng ngày càng lạnh, rét lạnh giống như đóng băng.

      thề.” kiên định.

      “Hi nhi,” Thái độ nguội lạnh của đột nhiên trở nên mềm mại.

      Quay đầu nhìn , hơi khó hiểu gãi gãi cằm, “Có lời cứ .”

      Trời ơi, ai có thể cho biết, Quyền Hạo rốt cuộc thích ở điểm nào? ra, sửa.

      Tròng mắt bình tĩnh nhìn gương mặt xinh đẹp của , môi mỏng của ngoài dự đoán hôn lên môi , xúc cảm lạnh lẽo, chợt rùng mình cái, ngậm chặt miệng, ngăn cản đầu lưỡi của xâm lấn. Nhưng lại theo, đôi tay ôm chặt gáy , lưỡi cạy hàm răng của ra.

      Lại hôn môi, ánh mắt nhất định nhắm lại, nhưng cố tình ngược lại, mắt đẹp trừng to, gương mặt tuấn tú phóng đại này, nhìn mà lòng hoảng sợ, hôm nay phải thất thân chứ? Quả nhiên, người đàn ông mang theo người phụ nữ đặt phòng, có chuyện gì tốt!

      Nếm được hương vị ngọt ngào, càng thêm thể nào buông ra rồi, trầm luân, bên tai có thanh vẫn mực kêu gào. Muốn ! Muốn ! Như vậy vĩnh viễn đều là của ! Ai cũng thể cướp !

      Hàm răng bị cạy mở, cái lưỡi thơm tho của bị quấn lấy.

      hề hưởng thụ nụ hôn này, ngược lại cảm thấy kinh khủng, kịp ngăn cản nữa, chuyện xảy ra tiếp theo, nhất định hộc
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 54.1: Kế hoạch rời

      Editor: Puck - *******************

      “Tức giận?” Quyền Hạo thấy Lâm Hi làm mặt lạnh, nghĩ đến mới vừa rồi ở trong phòng trêu chọc hơi quá mức.

      Lâm Hi để ý đến Quyền Hạo, mặc kệ gì. Trong lòng cắn răng nghiến lợi, khốn kiếp, dám trêu chọc , còn chiếm tiện nghi của , cũng may lúc ấy có thể nhịn, nếu nhất định đánh tàn phế, mẹ nó!

      Trong thang máy hẹp, chỉ có ba người, Lâm Hi và Quyền Hạo đè nén, thoạt nhìn giống như đôi tình nhân giận dỗi, nhân viên khách sạn làm người qua đường Giáp thấy thế, len lén che miệng cười, người trẻ tuổi bây giờ.

      “Hi nhi, xin lỗi.” Trêu chọc qua , cũng hối hận, bình thường có thể cười với xem như tệ rồi. Mới vừa rồi, những trêu chọc, mà còn mang theo vài phần tức giận, thiên hạ đầu quả tim của , bị người khác lừa chạy làm thế nào?

      Tay của vừa mới chạm vào bả vai , bị vô tình đẩy ra.

      “Hi nhi, xin lỗi, xin tha thứ cho !” Mỗi khi Quyền Hạo dụ dỗ đều ăn khép nép, dáng vẻ biết sai là tốt rồi.

      Đáng tiếc Lâm Hi để mình bị xoay vòng vòng, giờ vẫn còn nhớ lúc ở trong phòng, đối xử với như thế nào, nhớ người nọ ăn đậu hũ của như thế nào, tuy cũng phải người ngây thơ, nên hiểu nên làm đều trải qua, nhưng bị người chán ghét chiếm tiện nghi, như thế nào cũng cảm thấy hơi ghê tởm.

      Cửa thang máy vừa mới mở ra, Lâm Hi cũng liếc mắt quay đầu nhìn Quyền Hạo theo sau lưng , tự nhiên về phía trước.

      Nhân viên lễ tân nhìn thấy Lâm Hi và Quyền Hạo, tỏ vẻ mờ mịt, nhìn dáng vẻ tức giận của , nhìn dáng vẻ đáng thương như vợ của trai đẹp, buồn bực, cảm giác đôi tình nhân này đến bước kia.

      “Hi nhi, biết sai rồi, em đừng tức giận.” Bước tiến của càng lúc càng nhanh, nắm cổ tay kéo dừng bước.

      Xoay người, tức giận lên tiếng châm chọc, “Tôi nào dám chọc tức Quyền thiếu ngài? Ngài là đại thiếu gia nhà họ Quyền cao cao tại thượng, tôi là cái thá gì, nhiều nhất chính là con dâu nuôi từ bé được ngài coi trọng, quyền thế, dám chọc tức ngài, cuộc sống của tôi dễ chịu.”

      Ngay cả “Ngài” ra, có thể thấy được tức giận . cũng trách chính mình trêu chọc quá mức, hạ mí mắt, dịu dàng nhận sai, “Là lỗi của , em đánh mắng đều được, đừng tức giận.”

      Nhìn chung quanh phen, phát có thứ gì có thể làm vũ khí, nếu như có, muốn cạy đầu ra, chơi gì đâu! “Ơ, có thể để cho Quyền đại thiếu gia ngài cúi đầu nhận sai với tôi, xem ra tôi có vinh hạnh lớn lao.”

      “Xin lỗi.” Quyền Hạo ngoan ngoãn nhận sai, dám cãi lại.

      Lâm Hi tìm kiếm lúc trong túi áo , tìm được chìa khóa xe, “Biết lỗi đúng , cũng đừng lái xe về, bộ về!” Nếu có tinh lực tràn đầy đến trêu , vậy bộ trở về cho , tránh cho quá dư tinh lực.

      tính trẻ con như thế, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, nụ cười bởi vì tức giận mà giống như nhuốm lên màu phấn son, ửng hồng, cực kỳ , “Ừ.”

      hung ác nhìn , bỏ rơi , trước lái xe về.

      Bóng chiếc xe xa dần biến mất, nhìn thấy mà khỏi bật cười. Chỉ cần có thể hết giận, bộ trở về có làm sao?

      Mới vừa bước vào cửa, Lâm Hi nhìn thấy Trần Tiêu cười đến như chân chó, tâm tình vốn tốt lại dâng lên, tâm tình lúc này của hỏng bét tới cực điểm. Hung hăng đập chìa khóa xe lên bàn trà, cũng thèm để ý tới Trần Tiêu, thẳng lên lầu.

      Nghe tiếng đóng cửa khổng lồ, Trần Tiêu sợ hết hồn, đây là như thế nào?

      thay quần áo người thành quần áo mặc nhà, đổ tất cả mọi thứ trong túi ra, tìm kiếm nhiều lần, vẫn phát ra thứ muốn tìm. Suy nghĩ chút, lấy công cụ ra, động tác thành thạo tháo điện thoại di động.

      Trong đống linh kiện lung tung, tìm hồi, cuối cùng tìm được thiết bị định vị.

      Nhìn thiết bị định vị chỉ lớn chừng hạt gạo, nhíu chặt chân mày, khẽ nguyền rủa muốn tiếng đáng chết.

      Khó trách Quyền Hạo có thể dễ dàng tìm thấy như thế, xem ra bên cạnh có ám vệ theo, sản phẩm công nghệ cao này cũng có thể bán hành tung của .

      “Trần Tiêu,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :