1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quan tỳ - Mễ Lộ Lộ ( Sắc - Hoàn )

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6.1


      Tích Hương Hạm ở Hách phủ bị ngộ độc phải là chuyện đùa, chẳng những kinh động đến hầu gia cùng phu nhân, thậm chí còn khiến Hách Lang lần đầu bước vào sương phòng của Tích Hương Hạm.

      phải do nghe tin Tích Hương Hạm bị trúng độc mà đến thăm nàng, lâu trước đây khi trở về vườn Nam, nghe thị vệ tiến lên mật báo Tôn Miên Miên kể từ khi vào viện Tích Hương Hạm, sau đó lại thấy ra, lúc này mới tự mình di giá về phía viện Tích Hương Hạm.

      Vừa vào đến nhà, nhìn thấy Tích Hương Hạm suy yếu nằm giường, bên cạnh cũng có ít đại phu, Hầu gia phu nhân lại còn đứng bên lo lắng, còn bóng dáng muốn tìm lại chẳng thấy đâu.

      Hầu gia phu nhân vừa nhìn thấy nhi tử, vội vàng bước tới cạnh . “Nhi tử, xảy ra chuyện.”

      Vậy mà Hách Lang chỉ nhìn xung quanh bên trong phòng, sau đó nhìn thấy Tích Hương Hạm chuẩn bị đứng dậy, khuôn mặt nhắn tái nhợt mà suy yếu.

      “Nhị thiếu gia. . .” Giọng Tích Hương Hạm mềm mại gọi, bộ dáng người người thương .

      “Nương, Tôn Miên Miên đâu?” ngay cả câu với Tích Hương Hạm cũng , trức tiếp nhìn mẹ mình.

      Lục Vi bên nghe được, vội vàng quỳ xuống trước mặt . “Nhị thiếu gia, ngài nhất định phải làm chủ cho tiểu thư nhà ta. Hôm nay Tôn nương đem hộp thức ăn tới trong viện, tiểu thư nhà ta ăn điểm tâm tiện tỳ này mang tới liền. . .hộc ra máu độc”.

      Hách Lang chỉ hừ lạnh tiếng, nhìn chằm chằm Lục Vi khóc đến lệ rơi đầy mặt. “Tiểu thư nhà ngươi trúng độc, sao lại bắt giam Tôn Miên Miên?”

      Thoáng chốc, Tích Hương Hạm thiếu chút nữa lại miệng phun máu tươi, đồng thời cũng làm cho gương mặt già nua của đại phu rũ xuống, những lời này căn bản là bao che nghiêm trọng a!

      “Nhị thiếu gia. . .ngài. . .ngài nên vì tiểu thư nhà ta mà làm chủ a! Tiểu thư nhà ta tốt bụng lưu nàng lại uống ly trà, ngờ nàng hớp cũng uống. . .nô tỳ cảm thấy nhất định là Tôn nương. . .nàng căn bản là ghen tỵ với tiểu thư, nên mới mưu hạ độc trong hộp cơm, muốn giết hại tiểu thư nhà ta a! Xin nhị thiếu gia minh xét, nô tỳ dập đầu van xin ngài. . .” Lục Vi diễn trò phải làm như , bộ dáng trung thành tận tâm.

      “Ngộ độc thức ăn phải hỏi chuyện người phụ trách phòng bếp. Sao lại bắt giam tiểu tỳ của gia? giải thích được.” Hách Lang hừ lạnh, phất tay áo cái. “Còn mau , Tôn Miên Miên ở đâu?”

      Cặp mắt Lục Vi khẽ liếc xuống. “Chuyện này. . .nô tỳ sợ nàng chạy trốn, trước sai người giam nàng ở phía sau. . . . . .”

      là cẩu nô tài lớn gan!” Hách Lang tiến lên, dùng sức đá xuống Lục Vi, “Ngay cả người của ta cũng dám động, nhớ đến thân phận của mình, nô tỳ hạ tiện của Tư Mã phủ, lại dám động đến người Hách phủ, muốn tạo phản? Còn đem Hách phủ để vào mắt?”

      “Nô tỳ dám. . .nô tỳ dám. . .” Lục Vi liều mạng dập đầu. “Nô tỳ chỉ là trung thành với chủ tử, đành lòng nhìn tiểu thư bị người ta khi dễ, xin nhị thiếu gia lượng thứ.”

      “Khi dễ?” Hách Lang cười lạnh tiếng, sau đó ngồi lên ghế. “Nương, người an tâm ngồi xuống, chuyện này giao cho hài nhi xử lý ! Nếu nô tỳ Tư Mã phủ lên án người trong phủ chúng ta khi dễ người, tại ta phải tra cho chuyện này. Lập tức đến phòng bếp đem tất cả tôi tớ phụ trách đồ ăn cho Tư Mã phủ về đây cho ta, còn nữa, Tôn Miên Miên cũng mang đến trước mặt ta.”

      Nôn ra gần nửa ly máu, lức này sắc mặt Tích Hương Hạm tái nhợt đến doạ người, nghe thấy gọi tất cả người làm trong phòng bếp tới khuôn mặt nhắn càng thêm trắng bệch.

      Vốn họ cho rằng vì mặt mũi Tĩnh phi cùng Tư Mã phủ nên nô tỳ mà tháo xuống thể diện, trực tiếp để Tôn Miên Miên ghánh lấy tội, ngờ lại cố ý đem chuyện này làm lớn lên.

      Tích Hương Hạm thân trúng độc đáng lo ngại, đại phu đút nàng uống rất nhiều nước đậu xanh, khạc ra độc tố trong người, sau đó nằm suy yếu giường.

      Trong khoảng thời gian gọi người, Hách Lang hề đến bên giường liếc nàng cái, ánh mắt nàng rơi người , thỉnh thoảng giao cùng hai tròng mắt đen của , ánh mắt lạnh lẽo nhìn nàng, khiến cho toàn thân nàng sợ hãi nhìn chỗ khác.

      Rất nhanh, tất cả các nô bộc, ma ma phòng bếp đều bị mang tới trước mặt Hách Lang.

      Phụ trách phòng bếp Xuân ma ma vừa nhìn thấy Hách Lang vội vàng lên tiếng kêu oan, “Nhị thiếu gia, lão nô oan uổng a! lão nô theo Tam phu nhân gả tới Hách phủ, phục vụ Hầu gia cùng các phu nhân cũng hơn hai mươi năm, trong thời gian này lão nô tận tâm tận lực, cẩn thận làm ra những món ăn sạch và an toàn, làm sao có chuyện bị trúng độc đây?”

      “Còn phải là người có lòng sĩ muốn mưu hại tiểu thư nhà ta sao?” Lục Vi cắn cắn môi, nhịn khong được nhảy ra ngoài, “Nhất là Tôn nương, nghe nàng luôn hầu cận thế tử gia, có lẽ nàng. . .nàng ghen tỵ với tiểu thư nhà ta. . .”.

      “Ngươi ra chút, nàng ghen tỵ tiểu thư nhà ngươi cái gì?” Giọng Hách Lang chậm lại, thanh cũng mềm ít, đôi mắt đẹp nhìn thẳng nàng.

      “Chuyện này. . .” Lục Vi dù sao cũng là nương trong nhà, cũng tiện đem hôn của tiểu thư nhà mình ra , áp úng, biết trả lời ra sao, thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Tích Hương Hạm.

      Tích Hương Hạm thầm tức giận, nô tỳ Lục Vi này mặc dù trung thành, nhưng lại nhanh mồm nhanh miệng quá mức, biết kín miệng.

      gì vậy?” lúc này nàng thể lên tiếng. “Bình thường ta cưng chiều ngươi đến độ biết kín miệng rồi hả? Nơi này phải là Tư Mã phủ, phải là nơi để ngươi bậy. Nhị thiếu gia vì ta mà chủ trì công đạo rồi, ngươi cần thiết phải nhiều thêm nữa, tin tưởng nhị thiếu gia điều tra ra việc”.

      Khóe miệng Hách Lang giương lên, nhưng nụ cười phải lên từ đáy, cũng thêm gì, cho đến khi hộ vệ mang Tôn Miên Miên vào trong nhà.

      thấy bộ dáng Tôn Miên Miên cực kì bi thảm, ngay sau đó nhận ra nàng bị người ta hành hình, khiến cho đáy lòng như bị ai đó dùng lực nhéo cái.

      Hai búi tóc đầu nàng xốc xếch chịu nổi, cả mặt lẫn ngườ đều có vết máu, nhất là gương mặt sưng lên như vắt mì nở ra, vừa đỏ vừa sưng.

      Nhìn dáng vẻ nhếch nhác của nàng, hoàn toàn chú ý tới ánh mắt mọi người, sải bước dài tới trước mặt nàng, bàn tay dịu dàng khác thường nâng cằm nàng lên, nhìn thấy khóe miệng nàng còn có vết máu ứ đọng, hai tròng mắt đen trong nháy mắt tớ ra hai ngọn lửa.

      “Có người đánh ngươi?” trọn to đôi mắt phượng, cắn răng nghiến lợi hỏi.

      Tôn Miên Miên căn bản còn hơi sức chuyện, hốc mắt vì uất ức mà đỏ lên, nhìn thẳng .

      chuyện!” quýnh lên, nắm chặt cánh tay nàng.

      “Á. . .” Nàng bị đau kêu lên thành tiếng, liên tiếp lui lại sau mấy bước.

      Mắt thấy trông thích hợp, liền tiến lên phía trước, kéo cao ống tay áo nàng, phát cánh tay nàng cũng có những vết sưng đỏ tím bầm.

      Giờ phút này Tôn Miên Miên đừng câu , ngay cả thở mạnh cũng dám.

      Mặc dù nàng chỉ hầu hạ vài tháng tháng, nhưng chỉ cần nhìn hếch mày, nheo mắt lại, nàng cũng đại khái biết nghĩ cái gì.

      Bộ dáng gấp gáp, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy, nhưng cặp mắt phượng đẹp kia như soi thẳng vào đáy mắt nàng, cháy lên như hai ngọn lửa, đáy lòng nổi lên lửa lớn hừng hực.

      “Nhị thiếu gia. . . .” Nàng vừa nhìn thấy , vốn muốn duy trì bình tĩnh, nhưng vừa mới nghe thấy thanh của , nàng lại nhịn được uất ức nâng miệng. “Nô tỳ vô tội, nô tỳ hại Tích tiểu thư. . . .”

      Vừa rồi nàng bị Lục Vi cùng lão ma ma dùng hình trách phạt, muốn nàng thừa nhận hạ độc Tích Hương Hạm. Nhưng sao nàng có thể thừa nhận? Nhớ tới tứ tỷ từng dạy nàng, người Tôn gia từ trước tới giờ bao giờ chịu khuất phục trước uy quyền, coi như phải ủy khuất cầu xin, cũng phải giữ lại tia cốt khí.

      nhíu chặt chân mày. “ lại lần từ đầu tới cuối”.

      Thế là Tôn Miên Miên liền đem chuyện đường gặp An Nhu, sau đó vào phòng Tích Hương Hạm như thế nào, cùng với chuyện vì sao gặp lúc Tích Hương Hạm hộc máu. Tất cả đều đem kể lại lượt.

      “Nô tỳ biết bánh ngọt có vấn đề”. Nàng quỳ mặt đất, giọng mở miệng. “Hơn nữa nô tỳ cũng có lý do hạ độc Tích tiểu thư.”

      “Ngươi làm sao lại có?” Lục Vi lần nữa nhảy ra ngoài. “Tiểu thư nhà ta hay lui tới cùng Tôn tiểu thư, người tốt bụng gặp ngươi là vì ngươi là đại nha hoàn hầu cận nhị thiếu gia, cho nên mới mời ngươi vào phòng uống ly trà. . . . .mặc dù nô tỳ nên ra, nhưng tất cả mọi người đều biết, thân là tiện tỳ hầu cận nhị thiếu gia, còn phải hy vọng ngày nào đó được nhị thiếu gia nhìn trúng lên làm di nương. . . .có lẽ là Tôn nương nghe những lời đồn đại, hoàng thượng tính ban hôn cho tiểu thư nhà ta cùng nhị thiếu gia, nàng mới dâng lòng ghen tỵ, muốn hãm hại tiểu thư nhà ta”.
      sesshomarin thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6.2


      Tôn Miên Miên chau mày, nếu phải Hách Lang giữ lấy thân thể nàng, sợ là nàng đứng vững nữa, mấp máy môi, giọng . “Nếu muốn lấy lý do nô tỳ ghen tỵ với Tích tiểu thư để tự khoe khoang, nô tỳ có lời , kể từ sau khi Tích tiểu thư vào phủ, nhị thiếu gia chưa từng nhận lời gặp mặt Tích tiểu thư, càng thể ra mình có tia hảo cảm đối với Tích tiểu thư, nô tỳ ghen tỵ như thế nào đây?”

      Nếu phải là lúc chuyện nét mặt nàng hết sức nghiêm túc, Hách Lang còn có thể cho là nàng thầm châm biếm Tích Hương Hạm. . . . . hổ là ở bên mình lâu, nàng cũng học được cách nhanh mồm nhanh miệng?

      Tất cả mọi người có mặt, trừ Hách Lang, phải giật mình, chính là sửng sốt, ngờ nàng lại đâm rách mặt mũi Tích Hương Hạm cố duy trì.

      rất hay! Chỉ là ta ngờ tiểu thư Tư Mã phủ cứ như đợi được muốn gả cho ta.” Hách Lang cười lạnh tiếng, lời vừa ra khỏi miệng, làm cho người ta muốn bóp chết ngay tại chỗ. “Thánh thượng cũng chưa có ý định hạ chỉ, liền vội vã muốn làm thái úy phu nhân Hách phủ?” là ý : hoàng thượng vội, bọn thái giám các ngươi gấp cái gì?

      Quả sắc mặt Tích Hương Hạm lúc xanh lúc đỏ.

      Tôn Miên Miên lại dời ánh mắt, nhìn về tuấn nhan của .

      Nhị thiếu gia có nhiều người thương để kéo cừu hận vào người nàng à? Nàng nghĩ, hôm nay mình phải ra rất bi thảm, Hách Lang phải gánh hơn phân nửa trách nhiệm. Ô ô. . . . .ai nữ nhân là họa thủy? nam nhân mới là căn nguyên gieo họa. . . .mầm tai họa a!

      “Chuyện này. . . đây là nô tỳ tự suy đoán.” Lục Vi vội vàng bò tới trước mặt . “Nhị thiếu gia, ngài nên làm chủ giúp tiểu thư nhà ta, dầu gì tiểu thư nhà ta cũng là tam tiểu thư của Tư Mã phủ, lại là cháu Tĩnh Phi nương nương nữa!”.

      Mang thân phận ra dọa người à! Hách Lang cười lạnh tiếng, vừa nghe thấy hai chữ “Tĩnh phi”, khóe miệng hơi giương lên.

      “Được. Ngươi luôn miệng là Tôn Miên Miên hạ độc hại tiểu thư nhà ngươi, ngoại trừ hộp thức ăn là do nàng đưa tới, ngươi còn chứng cớ khác ?”

      “Nô. . .nô tỳ cảm thấy có thể lục soát người nàng, có lẽ nàng chưa kịp tiêu hủy chứng cớ.” Lục Vi nhìn về phía Tôn Miên Miên, trong mắt ánh lên ánh sáng kiên quyết.

      Được Lục Vi nhắc nhở như vậy, Tôn Miên Miên mới sực nhớ ra vừa cách đây lâu Lục Vi cố nhét cho nàng túi gấm , nhíu mày. “Khỏi cần”. Nàng lấy ra từ bên hông túi gấm . “ người nô tỳ chỉ có túi gấm này, là Tích tiểu thư thưởng cho nô tỳ.” Nàng đem túi gấm tới trước mặt Hách Lang.

      đưa bàn tay ra, nhận lấy túi gấm, đổ thứ bên trong ra tờ giấy , phía còn dính bột trắng mịn.

      Người bên cạnh mang túi gấm qua biệt để thử, quả nhiên hoàn toàn giống với độc mà Tích Hương Hạm trúng phải.

      “Trò chơi này đúng lúc.” Hách Lang cười cười. “Nô tỳ ngươi luôn miệng kẻ hạ độc là Tôn Miên Miên, nhưng túi gấm lại là do tiểu thư nhà ngươi thưởng cho nàng, chẳng phải là làm mất mặt tiểu thư nhà ngươi sao? Hay là , kẻ hạ độc ra chính là ngươi?”

      “Nhị thiếu gia!” Lục Vi sợ hãi nằm đất. “Nô tỳ luôn trung thành bảo vệ chủ tử, sao lại dám ăn ở hai lòng với tiểu thư nhà ta? Tiểu thư ban thưởng cho nô tỳ là chuyện kinh thiên địa nghĩa, có lẽ là do Tôn nương muốn giáng họa cho nô tỳ, mới cố ý để đồ này trong túi gấm. . . . .lại , cho dù có cho nô tỳ thêm mười lá gan, cũng dám tổn thương đến tiểu thư nhà ta, xin nhị thiếu gia minh giám!”

      “Tiện tỳ!” Hách Lang dùng chân đá mạnh vào bả vai Lục Vi cái. “Mới vừa rồi còn to tiếng nô tỳ hạ tiện nghĩ muốn leo lên giường của ta, ngươi sớm có ý định hèn hạ này, cho nên mới cố ý tạo ra vở kịch này, đúng ? Để cho tiểu thư nhà ngươi bị lâm vào nguy hiểm, để bản thiếu gia tới gặp mặt tiểu thư nhà ngươi, sau đó tìm cơ hội tốt, mong ta coi trọng ngươi sao?”

      Ách. .. Tôn Miên Miên ngẩn người, tình tiết vở kịch sao lại chuyển tiếp đột ngột, hơn nữa còn hết sức. . . . ..bao che à?

      “Nhị thiếu gia, nô tỳ, .. . . nô tỳ dám!” Lục Vi vạn vạn ngờ tới mũi nhọn lại chuyển hướng lên người mình.

      dám? Nhưng bây giờ người lẫn tang vật đều có, túi gấm này chỉ qua tay ngươi cùng Tích tiểu thư, ra ngươi rất linh hoạt, ngầm ám chỉ người Tôn Miên Miên còn có tâm tư khác. Lại , giỏ thức ăn cũng qua tay ngươi, lần này còn dám đẩy tội lỗi lên người đại nha hoàn hầu cận bản thiếu gia?” Hách Lang cần suy nghĩ nhiều, cũng biết tất cả việc này đều do chủ tớ ngu xuẩn Tích Hương Hạm cùng Lục Vi làm ra, còn lãng phí thời gian để đámn người cùng tham gia diễn xuất.

      Muốn diễn, diễn cùng bọn họ, chỉ là hậu quả của diễn xuất. . . .E hèm, là gieo gió gặt bão !

      . . . nô tỳ bị oan. . .. tiểu thư, cứu nô tỳ!” Lục Vi vừa khóc vừa lớn tiếng kêu.

      “Thế tử gia, ngài thể thiên vị như vậy! nô tỳ từ hầu hạ tiểu thư, làm sao có thể hại nàng đây?”

      “Trước kia ta nuôi con chó”. ung dung nhìn Lục Vi, lạnh lùng dưới đáy mắt bởi vì Lục Vi kêu gào mà giảm bớt chút, tựa như cảm giác thú vị khi đùa giỡn con mồi.

      “Nên ăn, nên chơi, ta đều cho con chó kia, đáng tiếc súc sinh kia có tật xấu, chính là tới thời kì động dục, tính khí liền trở nên nóng nảy, ngay cả là là chủ tử nuôi nó lớn lên cũng bị nó hung hăng cắn miếng. Ngươi , tâm tư súc sinh cũng có nhiều loại như vậy, còn phải là vì bản năng dùng miệng cắn lại chủ tử, huống chi tên tiện tỳ có tâm tư bẩn thỉu, vì muốn tìm chỗ đứng cho bản thân, tiếc phá hỏng khuê dự của tiểu thư nhà ngươi, tiểu thư tài hoa thông minh chưa gả có nô tỳ độc ác như ngươi, thử hỏi sau này còn ai dám cưới tiểu thư nhà ngươi?”

      Tích Hương Hạm biết những lời này là để cho mình nghe, nàng cũng chỉ có thể cắn chặt cánh môi, dám câu nào.

      “Tiểu thư. . .” Lục Vi vốn cho là tiểu thư vì mình xóa bỏ tội trạng, ngờ nàng lại yên lặng, để cho nàng tự cứu lấy mình, liều chết hướng dập đầu. “Nhị thiếu gia tha mạng! nô tỳ phải có tâm tư như vậy, ngài thể ngang ngược vì đại nha hoàn mà dội nước đục lên người nô tỳ như vậy được! ngài ngay cả tra cũng tra, đem mọi tội danh đổ hết lên người nô tỳ, nô tỳ có chết cũng nhắm mắt!”

      “Ngươi cho rằng mọi chuyện đời đều công bằng?” Hách Lang khỏi cười to vài tiếng. “Thân phận ngươi vừa sinh ra liền quyết định tương lai của ngươi, mà ngươi còn quý trọng tốt tất cả trước mắt, lại vọng tưởng chuyện vượt quá bổn phận của ngươi, căn bản chính là do ngươi muốn tìm cái chết!”

      vung tay lên, thị vệ trong nhà lập tức tiến lên, giải Lục Vi , khiến trong nhà khôi phục lại yên tĩnh, sau đó nhìn tôi tớ trong phòng, cuối cùng dừng lại gương mặt có tài có tiếng của Tích Hương Hạm.

      “Tích tiểu thư, khiến cho nàng phải chịu uất ức”. khỏi cười đến ôn hòa, lại khiến cho người khác cảm thấy lạnh lẽo. “Bị nô tỳ thân cận phản bội cảm giác phải rất dễ chịu chứ? Bản thiếu gia nể tình ngươi cũng bị tiện tỳ lừa gạt, chuyện này ta cùng có ý định tiếp tục truy cứu, Tích tiểu thư cảm thấy thế nào?”
      Lời của như cho nàng cái thang để bước xuống, muốn gữi lại mặt mũi cho nàng, chuyện này cứ tính vậy .

      Tích Hương Hạm lúc này chỉ có thể cắn cắn môi, lúng ta lúng túng mở miệng. “Tất cả đều nghe theo ý tứ của nhị thiếu gia. . . .”

      “Còn nữa...” cười lạnh nhìn Tích Hương Hạm. “Trong phủ này còn có các phu nhân làm chủ, có uất ức gì cho dù có hướng phu nhân khóc lóc kể lể, cũng đừng tự tiện giam giữ nô tỳ của ta. . . .” cố ý giao Tôn Miên Miên cho ma ma đứng bên cạnh đỡ lấy, tới trước giường, tuấn nhan dừng lại trước mặt Tích Hương Hạm, môi mỏng kề sát tai nàng. “Mạng của Tôn Miên Miên, đáng tiền hơn nhiều so với tưởng tượng của ngươi”.

      Tích Hương Hạm nhất thời tức giận lại muốn nôn, cắn chặt cánh môi rỉ ra máu tươi, vừa xấu hổ nhìn .

      “Xuân ma ma, phái người chăm sóc Tích tiểu thư, nếu có sơ xuất, ta hỏi tội ngươi”. Hách Lang quay đầu lại, nhìn chằm chằm nô bộc dưới đất. “An Nhu, lần này ta truy cứu ngươi, ngươi ở trong viện Tích tiểu thư trông coi, bắt đầu từ bây giờ. cho phép những người có nhiệm vụ bước vào nội viện này, thân thể Tích tiểu thư bị bệnh , để cho nàng ở trong viện tĩnh dưỡng, cho phép nàng rời khỏi viện bước, cho tới khi thân thể nàng dưỡng tốt mới thôi.”

      Hách Lang tốt! Tích Hương Hạm giận đến ngực kịch liệt phập phồng, hắc ám trong nháy mắt đánh úp ngược về phía trước mắt nàng. Cái này ràng là trá hình cấm túc nàng mà!

      “Nha đầu ngu xuẩn!”

      Sau khi Hách Lang trở lại vườn Nam, vui hét lớn bên tai Tôn Miên Miên, đôi tròng mắt đen lạnh lùng liếc nàng.

      “Nhị thiếu gia bớt giận.” Tôn Miên Miên cảm thấy mình rất đáng thương, nhưng vẫn ôn tồn dụ dỗ nam nhân trước mắt. “Nô tỳ tạ ơn nhị thiếu gia cứu mạng”.
      sesshomarin thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 6.3


      Ngoài mặt là Hách Lang giúp nàng giải vây, nhưng phương pháp của lại hết sức cực đoan, biểu cũng phải là bao che bình thường, mặc kệ là nàng hay đám nô bộc trong phòng bếp cũng đều phạt đến, ngược lại còn chạm tới tâm phúc duy nhất bên cạnh Tích Hương Hạm.

      vì nàng nhổ cái gai nhọn muốn đâm nàng, còn giam lỏng Tích Hương Hạm ở cái viện trong phủ, sau này mà muốn động tới nàng lần nữa sợ là đầu óc lại phải tốn tâm tư phen.

      Chỉ là thủ pháp của . . . .vẫn còn giống như trước kia, vô cùng, vô cùng phách lối! lại đẩy nàng tới nơi đầu gió đỉnh sóng lần nữa.

      Lần này mọi người đều biết mạng của nàng chẳng những đáng tiền, thậm chí còn là bảo vật quý giá trong tim nhị thiếu gia, người nào động nàng, chính là muốn tìm tới cái chết.

      Nàng ràng rất muốn khiêm tốn ôm bắp đùi , có thể bình an sinh sống là được rồi, cần thiết tuyên cáo với mọi người như vậy, nàng là thứ bao bọc !

      Tôn Miên Miên vuốt vuốt cái trán, vốn mọi người trong phủ đối đãi với nàng có chút khác biệt rồi, hôm nay chủ tử bao che như vậy, tương lai biết lại bị người nào nhìn ngứa mắt.

      vốn là tức giận muốn đánh quyền vào cây bông*, đáp lại chính là thái độ dịu dàng của nàng, trong khoảng thời gian ngắn cũng chỉ có thể nhìn nàng chằm chằm.

      *Cái từ bông này cũng là “Miên” nhưng ý nghĩa có phải chỉ chị nhân vật chính ?

      biết bình thường nàng nở nụ cười nịnh bợ là vì muốn giữ lại cái mạng của mình, đối với nàng thế là tất cả, luôn mở con mắt nhắm con mắt, coi như nàng muốn cáo mượn oai hùm, cũng thốt ra tiếng.

      Nhưng. . . . .

      “Tên của ngươi là tốt”. lạnh lùng cười trào phúng tiếng. “Tính tình như bông cũng thôi , ngay cả đầu óc cũng giả bộ như đống cây bông sao?”

      Nàng bị đánh đến mức đầu sưng lên như cái đầu heo, trở lại cũng biết tố cáo, chỉ biết bi thương gọi, giống như tất cả là do nàng cẩn thận ngã bị thương.

      Cái miệng nhắn của nàng khẽ dẹp, cũng chỉ có trước mặt , mới lộ ra tính tình chân . “Nhị thiếu gia, nô tỳ vất vả mới nhặt được cái mạng, ngài cũng đừng quở trách nô tỳ như vậy.”

      “Ngươi cũng biết cái mạng của ngươi bị treo sợi dây thừng? vậy sao còn ngu ngốc tự mình đưa tới cửa? người nào trong phủ này biết ngươi do ta bảo hộ, chuyện đưa giỏ thức ăn sao biết tùy tiện tìm tiểu tỳ đưa, sao nhất định phải là ngươi tự đưa tới?” để cho nàng ngồi giường, ánh mắt rơi xuống gò má sưng đỏ của nàng, mặc kệ là nhìn thế nào, cũng khiến tâm tình trở nên khó chịu.

      nương nào ngu xuẩn như nàng sao? Biết mình được bảo hộ, nhưng ngay cả loại khí thế vênh mặt hất hàm sai khiến cũng biết, lại vẫn nghĩ lẫn vào bên cạnh ?

      “Ah?” Nàng lộ ra vẻ kinh ngạc, vỗ vỗ trán. “Là đó! Sao ta lại nghĩ ra cách tìm người thay ta đưa đồ đây?” Giọng của nàng vô cùng ảo não, bởi vì chưa từng nghĩ tới điểm này.

      Lúc này, nàng giương con mắt, nhìn về , phát lấy đôi mắt lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm, khiến nàng co rúm đầu vai lại, đôi môi cũng khẽ dẹp lên.

      “Nhị thiếu gia, ngài cũng thể trách ta được! lòng người khó dò, ai biết nhìn dáng dấp Tích tiểu thư nhu nhu nhược nhược, lại có tâm kế với nô tỳ đáng kể gì như ta đây, chuyện này. . . .ngàn tính vạn tính, coi như tính hết mọi việc, ta cũng thể tính ra lòng người!”

      “Kì quái, đầu ngươi bình thường trống trơn, chuyện lần này lại khiến ngươi biết cãi ngược trở lại như vậy.” đôi con ngươi đen trừng mắt nhìn, khiến cho hai vai nàng run lên, bộ dáng kia có bao nhiêu đáng thương chính là có bấy nhiêu đáng thương.

      thể hoàn toàn trách nô tỳ!” nàng ra vẻ hết sức uất ức. “ tại trong phủ đồn tương lai Tích tiểu thư có thể trở thành thê tử của nhị thiếu gia, nếu nô tỳ còn tránh nàng, chẳng phải làm mất mặt mũi của nàng, càng khiến nàng ấy cho rằng nhị thiếu gia đem nô tỳ cưng chiều lên tận mây xanh mà thèm đem chủ tử vào mắt rồi sao?”

      “Bản thiếu gia vui lòng đem ngươi cưng chiều lên tận mây xanh, như thế nào hả?” hếch đầu lông mày lên, hừ tiếng. “Tích Hương Hạm đúng là có mắt nhìn người, biết ta cùng Tĩnh phi ưa nhau nhiều năm như vậy, tại biết thế cục có lợi cho Tích gia, mới muốn dùng chuyện kết thân này trói buộc ta, đúng là chó cùng rứt giậu.”

      Ách. . .. .miệng chủ tử nàng đúng là hư, vậy còn tự nhiên mắng Tĩnh phi là chó, độc. Chuyện trong triều, nàng cũng muốn lắm mồm hỏi, bởi vì phải chuyện nàng nên hiểu, mà nàng cũng hiểu chuyện tranh đấu trong cung, có thể hiểu là thèm đếm xỉa tới, chủ tử làm thế nào, nàng liền làm thế đó.

      Vậy nên, nàng lựa chọn trầm mặc.

      “Tới đây.” nhìn nàng cái, ngón trỏ thon dài hướng nàng ngoắc ngoắc.

      Nàng chớp đôi mắt to vô tội, nghe lời di chuyển cái mông. tới mép giường, nâng khuôn mặt sưng đỏ chịu nổi lên.

      nhìn hai gò má nàng, vừa sưng vừa đỏ rất ràng, Lục Vi chết tiệt kia xuống tay mạnh như vậy, nếu về phủ trễ bước, có phải muốn băm cái mạng của nàng ra?

      Vừa nghĩ tới điều này, tức giận trong lòng càng bị thiêu đốt.

      Tiếp tự mình đến trước ngăn tủ tìm kiếm lọ cao kim ngọc, đây chính là cao dược trân quý thái hậu ban thưởng cho , rất hữu hiệu đối với ngoại thương.

      mở nắp ra, lười nhác nhìn nàng cái, thấy nàng thuận theo tới ngồi trước mặt mình, ngay sau đó lấy chút dược cao rồi nhàng thoa lên gương mặt phấn điêu ngọc trác của nàng.

      Sau khi cao kim ngọc thoa lên mặt, nàng cảm thấy hồi lạnh lẽo, nhưng khi đầu ngón tay xoa dược cao nàng lại cảm nhận được nhiệt độ nóng ấm từ .

      Khi nàng nâng cặp mắt lên mới phát dung nhan tuấn mĩ tựa như nghiệt kia gần trong gang tấc, chiếm cứ đáy mắt nàng.

      vẫn xinh đẹp như trước. . . . . .mặc dù hình dung nam nhân như vậy có vẻ rất thỏa đáng, nhưng bộ dáng xinh đẹp quá mức. mà trừ gương mặt bên ngoài, mỗi chỗ cơ thể đều tản mát dương cương.

      Tựa như tại. .. . . ..

      Nàng có thể cảm nhận được hơi thở của nhàng phun mặt mình, ràng bây giờ là mùa xuân gió ấm áp, nhưng thế nào lại khiến gò má nàng trở nên nóng ran?

      Chỉ chốc lát sau, nàng bừng tỉnh hiểu ra, là bởi vì hai người áp sát nhau quá gần.

      Nam nữ thụ thụ bất thân. Nàng thở hốc vì kinh ngạc, muốn tránh xa động chạm của , nhưng nhìn tuấn nhan nghiêm túc, còn có đầu ngón tay dịu dàng vì nàng mà bôi thuốc, trong ánh mắt nàng có chút mê mang, quên lùi bước, lúc nửa sống nửa chết, liều mạng vứt bỏ tính mạng mình để tới cứu nàng. . . .

      Đây là lần đầu tiên dịu dàng với nàng như thế, còn thân thiết bôi thuốc giúp nàng! Nàng khỏi rung động, giống như có người nào đó ném hòn đá vào mặt hồ trong lòng nàng, dâng lên từng gợn sóng lăn tăn, cũng kịp ngăn cản.

      Đối với , nàng chỉ là tiểu quan tỳ đáng kể, tại sao lại đối tốt với nàng như vậy đây? Thậm chí còn nguyện đắc tội Tích tiểu thư, bất chấp tất cả muốn bảo vệ nàng đây?

      Nàng muốn hỏi , chỉ là lấy tính tình của , nhất định lười giải thích cùng nàng.

      Cắn cắn đôi môi, nàng tức giận nhìn . “Nhị thiếu gia, ngài vẫn nên quan tâm đến chuyện của mình nhiều hơn ! Ngài đến tuổi thành gia lập nghiêp, chắc hẳn hoàng thượng cùng thái hậu cũng muốn an bài hôn cho ngài rồi.” Người thứ nhất được lựa chọn tại đúng là chật vật bị giảm lỏng ở trong viện.

      “Thế nào? Người chừng nào bắt đầu quan tâm tới hôn của bản thiếu gia rồi hả?” Hách Lang chớp mắt nhìn khuôn mặt kiều, miễn cưỡng đặt câu hỏi.

      “Ăn quả cũng phải lạy ngọn cây nha! biết trước tâm ý của nhị thiếu gia, như vậy ngày sau mới nịnh hót nhầm người.” Tôn Miên Miên cười nhạt, chỉ là nghĩ tới muốn lấy vợ, đáy lòng như bị ai quất vào, nhịn được đưa tay vuốt vuốt ngực.

      Nàng biết đấy là cái tư vị gì, nhưng lại khiến nàng dâng lên loại cảm giác thất vọng. . . .Ah! thành gia lập nghiệp phải chuyện tốt sao? Tại sao nàng lại cảm thấy thất vọng đây? Nàng thầm nghĩ ngợi, như thế cũng nghĩ thông.

      đương nhiên bỏ qua động tác đó của nàng, nheo mắt lại, nhìn nàng. “Tại sao ta lại cảm thấy ngươi tâm đây?”

      “Nô. . . .. .nô tỳ nào dám khẩu thị tâm phi?” Ánh mắt nàng có chút lay động, dám nhìn thẳng vào cặp mắt nóng bỏng của .

      “Ta thế nào cũng cảm thấy trong giọng của ngươi ngập tràn ghen tuông?” nở nụ cười trầm thấp. “Chẳng lẽ ngươi thích ta rồi hả?”

      “Nào. .. . . . .nào có?” Nàng khỏi cảm thấy gương mặt mình ửng hồng, cả người có chút nóng ran, sau khi nuốt ngụm nước miếng, mới lúng ta lúng túng trả lời. “ phải ngài thích ta chứ?” Bằng sao khắp nơi luôn duy trì cùng nàng đây?

      Đối mặt với thẳng thắn của nàng, phản ứng đâu tiên của là sửng sốt. Đời này gặp qua ít nữ nhân, chỉ là mỗi nữ nhân đối với luôn cùng dạng sai biệt lắm - làm bộ, dối trá, hơn nữa tâm cơ thâm trầm.

      Nhưng kể từ sau khi gặp nàng, mới hiểu ra đời này vẫn có nữ nhân thực đơn thuần, nàng có tâm cơ gì, lại hay khôn vặt, hơn nữa nhược điểm rất sợ chết, lại thích ăn của nàng đều bại lộ trước mặt .

      Giống nhữ nữ nhân tùy thời đều có thể bị đánh ngã. . . . . . nghĩ, những nữ nhân Tôn phủ kia bảo vệ nàng chặt đến gió cũng thổi lọt.

      Khó trách trước kia giao dịch cùng Tôn Cẩm Hoa điều kiện duy nhất chính là muốn bảo vệ nàng, tại cuối cùng cũng hiểu được nguyên nhân.

      Trời sinh đơn thuần, ngu xuẩn còn lại là do ngày sau bồi dưỡng. nhịn được thầm thở dài, rồi lại cách nào phủ nhận nàng đơn thuần nhưng cũng mang theo đáng .

      Nàng cắn cắn đôi môi, giọng mở miệng. “Hơn nữa. . . . . .ta cũng để cho mình thích ngài.”

      Nhất thời, gương mặt tuấn mĩ hơi trầm xuống, khóe miệng cũng lấy làm vui mừng mấp máy. “Oh? Ngươi có tự tin bị ta hấp dẫn sao?”

      “Có. . . . .có!” Nàng hồi đáp lại có chút chột dạ, đối mặt với tuấn nhan nghiệt của , quả phải có đầy đủ lực khống chế mới bị mê hoặc.

      khinh thường hừ lạnh tiếng. “ sao? Vậy ta liền khảo nghiệm chút, xem có giống như ngươi có thể khắc chế dục vọng của mình hay ?”

      Đời này chỉ có cự tuyệt người khác, còn chưa tới phiên người khác cự tuyệt , hơn nữa còn là bị tiểu nha đầu hiểu chuyện cự tuyệt, quả thực vũ nhục lòng tự tin nam nhân của mà!

      Khảo nghiệm? Tôn Miên Miên hiểu nghiêng đầu nghĩ, còn chưa kịp phát ra tiếng, phát hai tròng mắt tuấn nhan càng lúc càng phóng đại trước mắt mình.

      Cuối cùng nàng cảm giác đôi môi mình truyền đến hồi mềm nhiệt, thể tiếp tục suy tư bất cứ thứ gì. . . . .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7


      Hách Lang. . .hôn nàng?!

      Môi Tôn Miên Miên còn có thể cảm nhận được nhiệt độ từ đôi môi mỏng của , cũng bởi nụ hôn này khiến cho nàng hiểu, ra Hách Lang cũng phải là động vật máu lạnh.

      Vì vậy nàng hôn, cả người ngây như phỗng, chỉ có thể chớp chớp đôi mắt đẹp tràn đầy thể tưởng tượng nổi, nhìn .

      mút khẽ đôi môi của nàng, phát còn mềm mại hơn cả trong tưởng tưởng tượng, đôi mắt đẹp khẽ liễm.

      Đối với phụ nữ, luôn có hứng thú lắm, nhưng với tiểu nha đầu trước mặt để cho hôn này, thế nhưng lại thể rời khỏi cánh môi nàng.

      “Ưm. . ách. .” Nàng muốn mở miệng.

      Đàu lưỡi lợi dụng cơ hội này trượt vào trong miệng nàng, sau đó kéo nàng vào trong ngực mình.

      Cái ôm của tựa như bức tường thành an toàn , bền chắc vào quanh thân thể nhắn của nàng, thậm chí nàng có thể ngửi được mùi thơm từ người .

      Lồng ngực to lớn của còn cứng rắn hơn nhiều so với trong tưởng tưởng của nàng, còn ấm áp, khiến cho nàng có chút mất hồn, còn có chút luống cuống.

      Đầu lưỡi chui vào trong miệng nàng, dùng sức khuấy đảo lên, hấp thụ lấy nước miếng ngọt ngào.

      Đầu tiên thân thể nàng biết làm sao run rẩy cái, sau đó cảm nhận được đôi môi bá đạo dùng toàn bộ sức lực đoạt lấy môi nàng.

      Nàng ngọt ngào vượt quá tưởng tượng của , giống như là chỉ cần mút chút liền dừng lại được, mà lưỡi nàng nhắn, cùng dây dưa, thế là tự chủ động dây dưa, khiến đầu lưỡi nhàng gây hấn với cái lưỡi thơm tho của nàng.

      Cảm nhận được hơi thở nhàng của vờn qua gương mặt, thân thể nàng có chút run run.

      Bởi vì hoàn toàn hiểu chuyện thân thiết giữa nam và nữ, nàng như đóa bách hợp thuần khiết lại mong manh, thân thể bất lực khẽ run lên, cảm thấy đầu lưỡi trơn trượt của tràn đầy tính xâm lược, bá đạo cạy hàm răng của nàng, dò vào trong miệng, lấy đầu lưỡi xâm nhập chơi đùa cùng đầu lưỡi nàng.

      Đầu lưỡi ngừng khuấy đảo, hơi thở nam tính phả xuống gương mặt nhắn của nàng. Nàng ngửi thấy được mùi đặc biệt cơ thể , rất dễ chịu, hơn nữa cũng khiến nàng yên tâm.

      Bàn tay nhàng rời xuống phía dưới, động tác gọn gàng thoát dây đai eo nàng, kéo chiếc áo mềm mại sang hai bên, lộ ra cái yếm che bộ ngực tròn đầy đặn, bàn tay kéo cái yếm lên, cảm thụ xúc cảm mềm mại từ nơi tròn đầy mang tới, sau đó tùy ý khẽ xoa, nơi tròn đầy rất nhanh liền có phản ứng.

      chỉ hôn cái làm cho đầu óc nàng choáng váng, dựa vào kĩ thuật hôn hơn người, đầu lưỡi ngừng khuấy đảo trong miệng nàng, còn bất chợt quấn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng, làm cho nó có chút phản ứng kịp. Chưa gì đến bàn tay tà ác phủ xuống nhào nặn trước ngực nàng.

      thể chịu đựng hấp dẫn được thêm nữa, tháo cái yếm nàng xuống, trong nháy mắt hai khối tròn đầy trổ mã hoàn toàn trước ngực bị bật ra, nụ hoa đung đưa, khơi lên dục hỏa trong .

      Bàn tay tà ác từ dưới bụng bò lên, đôi tay nhàng ôm lấy đôi miên nhũ đầy đặn của nàng, đầu tiên dùng mắt tán thưởng, sau đó dùng tay khẽ xoa nắn. Đầu miên nhũ cũng theo ngón tay mà bắt đầu biến dạng.

      Môi mỏng rời khỏi môi nàng, cúi đầu, há mồm ngậm lấy nụ hoa mị.

      “Ưm. .a. ..” nàng hô lên tiếng, thân thể giãy dụa lo lắng.

      để ý việc nàng giãy dụa, đầu lưỡi linh hoạt nụ hoa nàng ngừng hoạt động, bất chợt còn dùng sức mút.

      Đầu vú nhạy cảm bị lại hút lại mút, phía bắt đầu trở nên vừa đơ vừa cứng, giống như quả chín. Mặc kệ là đầu lưỡi hay là bàn tay đều qua từng tấc da tấc thịt người nàng, tựa như có có ngọn lửa được châm lên, khiến cho nàng có cảm giác mình bị thiêu cháy.

      Dần dần, thân thể chống cự bị lửa nóng của hòa tan, chân tay có chút cứng ngắc, cơ hồ quên cả phản kháng.

      Thân thể hai người dính lấy nhau như thể đây là kết hợp tuyệt vời nhất, thậm chí so với tưởng tượng của nàng còn ngọt ngào hơn gấp trăm lần, khiến phải thưởng thức vẻ đẹp của nàng, thể tiếp tục coi thường.

      Theo đầu lưỡi cùng các ngón tay ở nụ hoa ngừng liếm láp, ma sát, đầu của nàng dần dần trở nên trống rỗng, cách nào suy nghĩ được, tựa như chậm rãi bị cắn nuốt, chỉ còn lại phản ứng tự nhiên của thân thể.

      Lúc này môi của lại trở về với cái miệng của nàng, hơi thở thuộc về cứ như vậy tràn vào miệng và mũi nàng, cứ như nước thủy triều tràn vào lòng nàng, lấp đầy cả cơ thể nàng, tựa như đầu lưỡi bá đạo chiếm lấy miệng nàng.

      nhanh chóng hôn cánh môi mềm mại, đầu lưỡi tìm kiếm đầu lưỡi nhắn mềm mại, đồng thời mút, ngừng hấp thu nước miếng ngọt ngào của nàng.

      Bàn tay cũng nhàn rỗi, lại lần nữa công kích xuống áo nàng trực tiếp bỏ quần dài, chỉ để lại tiết khố đơn bạc.

      Hai chân nàng khẽ khép lại, nhưng bàn tay lại đem tách ra.

      “Đừng sợ” gần sát lỗ tai nàng, giọng dịu dàng khác thường.

      Nàng khẽ cắn môi dưới, giữa hai chân cảm nhận được lửa nóng ở bàn tay , đầu ngón tay sờ qua da thịt nàng, cảm thấy toàn thân nàng cũng toàn lửa nóng như , khiến hai chân nàng lo lắng mè nheo.

      Cũng trong lúc đó luồng nhiệt nóng tập trung tại bụng dưới của nàng, sau đó từ từ di chuyển về chỗ kín, khiến nàng đỏ bừng cả mặt.

      Nghe an ủi, da thịt nàng lộ ra ngoài khí trở nên trắng hồng, nụ hoa quả mâm xôi trở nên cứng rắn đỏ tươi xinh đẹp.

      Vú trắng noãn bị bàn tay bao trùm, môi mỏng trở lại nụ hoa, nhàng ngậm lấy kiều nhụy.

      Đầu vú truyền đến hồi ẩm ướt, sức lực bú cũng lúc nặng lúc , khiến thân thể nàng nhịn được cong nâng len, đón lấy thân thể cường tráng của .

      Chẳng biết từ lúc nào cũng rút y phục người, chỉ còn lại quần đơn bạc.

      Bàn tay đặt giữa hai chân nàng cũng nhàng di động nhàng trong tiết khố, tới khe hở hẹp u cốc, trước sau đong đưa, làm nàng cảm thấy có loại khó chịu rồi lại nóng ran tán loạn ở bụng dưới thể hình dung được.

      “Ừ. . a. . . .” Nàng biết mình bị làm sao, thân thể tự nhiên theo động tác của đong đưa. Sau đó liền cong đầu ngón tay, miết lấy khe hẹp.

      “Nhị thiếu gia. . . . . .” Nàng bật ra tiếng ngâm nga kiều mị.

      Dần dần, sợ hãi trong lòng bị bản năng thay thế, thân thể của nàng theo đầu ngón tay trêu chọc của bắt đầu từ từ co rúm.

      Nàng cảm thấy cả người nóng lên, tay nhịn được khẽ vuốt ve ngực của mình, hai mắt nửa hí nhìn .

      “Nóng quá. . . . .”

      “Nóng sao?” nhìn vẻ mặt đáng của nàng, khẽ mỉm cười.

      “Thoải mái ?”

      Nàng thành thực gật đầu. “Thoải mái. . . . .”

      “Thích ta sờ ngươi như vậy sao?” Bàn tay cở bỏ tiết khố của nàng xuống, nhìn thấy lông mềm u cốc có chút ẩm ướt.

      Đầu ngón tay tới hoa ở trung tâm, lướt qua lông mềm, nhàng vạch ra hoa thịt ướt át, nhụy hoa núp bên trong từ từ thành thục, phút chốc nở rộ đẹp mắt.

      Khi đầu ngón tay êm ái chơi đùa cùng nhụy hoa thân thể nàng khẽ run, giọng càng thêm kiều mị. “Ừ. . . .A. . . . . thích. . . . . .”

      chạm tới cứ như là mở ra cái chốt nơi nào đó trong cơ thể nàng, khiến nàng cảm thấy thoải mái khác thường, hơn nữa đầu ngón tay lướt qua bối thịt trong khe, các khoái cảm từ từ chồng chất lên người nàng.

      Trận tê dại từ bầu ngực khuếch tán ra, đường thẳng chạy xuống bụng dưới, tập trung tới bối thịt ở giữa hoa huyệt.

      “Ta rồi, ngươi cách nào kháng cự lại trêu chọc của ta.” Đầu ngón tay của ngừng đẩy qua đẩy lại trong hoa thịt, mới khẽ vuốt vài cái, thủy dịch từ miệng huyệt chảy xuôi ra.

      Thủy dịch ươn ướt, chẳng những ướt sang tay , thậm chí còn ướt lên tiết khố nàng mảnh, định nằm vào giữa hai chân nàng.

      đẹp”. thu hết bộ dáng u huyệt đóng mở vào trong mắt, sau đó đôi môi dán lên.

      Thân thể nàng khẽ run lên, hoàn toàn ngờ hôn lên nơi giữa hai chân mình, bị sợ đến ngồi dậy. “Nhị thiếu gia. . . . .nơi đó. . . .”

      “Để cho ta nếm thử chút.” an ủi nàng, lần nữa tách bắp đùi nàng ra, đầu lưỡi nhanh chóng trượt vào bối thịt trắng nõn, đâu đâu cũng ngọt.

      Bối thịt bị môi mút khẽ liếm láp, khoái ý thể hình dung nổi này làm nàng dừng phản kháng, mặc dù tay bé ngăn ở cánh môi, nhưng vẫn ngừng được tiếng rên kiều. “A ừ. . . . .”

      Thân thể nàng co quắp, đầu lưỡi linh hoạt xuyên qua bối thịt, thậm chí còn dừng lại ở trân châu phía bối thịt.

      Chỉ chốc lắt sau, đầu lưỡi ngừng liếm láp tư hoa, tư hoa trở nên hết sức nhạy cảm, thủy dịch càng chảy ra nhiều.

      Nàng theo động tác của mà rưng rưng khóc khẽ, cảm nhận đầu lưỡi ngừng chơi đùa tư hoa, hoạt động nhanh chóng ở đỉnh, đồng thời cảm giác như có nhiều hoa dịch chảy ra từ hoa huyệt hơn, khiến nàng thẹn thùng muốn đẩy ra khỏi cơ thể mình.

      Nhưng theo đầu lưỡi công kích của , nàng dần dần phát trong cơ thể mình truyền đến hồi chua mềm thể chống đỡ được, đầu tiên làm cho cơ thể nàng nóng lên ngừng lay động, cổ họng cũng phát ra những tiếng rên rỉ ngắn nhàng mà dồn dập, sau đó thân thể buộc chặt tựa như dây cung.

      Đầu lưỡi bật ra để cho cánh tay bé của nàng ôm chặt lấy đầu của cho đến khi thể chống đỡ được, cái miệng nhắn bật ra kiều dài, hoa dịch mang theo hương thơm xử nữ trong nháy mắt vọt ra từ hoa huyệt, đồng thời rơi vào miệng . . . . . .

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 7.2


      Thân thể nàng đạt tới cao triều lần đầu tiên trong đời, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu mở màn thôi.

      rút quần mình, trong quần có phản ứng to lớn, đầu mút khổng lồ sớm trướng đại.

      Nâng nhiệt thiết cấp bách muốn phát tiết, nâng cao bắp đùi trắng như tuyết của nàng lên lần nữa, đem chính xác nam căn hướng về phía khe , lưng thẳng ngay, nhiệt thiết thô cứng xuyên qua khe , sau đó dính ít thủy dịch trắng nõn, cắm vào trong hoa huyệt hẹp.

      Cái cứng rắn thẳng đứng này, khiến cho nàng trong nháy mắt cũng hít vào ngụm khí lạnh.

      Lúc này, lại vận sức lực xông phá vào phòng tuyến cuối cùng. . . . . .

      “Uhm. . . .đau. . . . .” nàng mở to cặp mắt mờ mịt, làm bộ đáng thương nhìn . “Đau...”

      Huyệt mềm bị nhiệt thiết mạnh mẽ xuyên qua, khiến cho nàng cảm nhận được đau đớn đến tê liệt.

      Phát nàng kháng cự, nhưng muốn đơn giản bỏ qua cho nàng như vậy, vậy nên lấy tay nâng lên mông trắng, để cho chỗ kín của nàng càng thêm dán chặt vào nam căn , để cho nàng có cơ hội kháng cự bài trừ nhiệt thiết .

      “Ngoan, nghe lời.” ngờ dám để thân thể nàng dán sát vào hông , động tác phản kháng của nàng ngược lại cọ xát với nhiệt thiết của , làm thoải mái hừ tiếng.

      Cao triều qua đau đớn dần dần khuếch tán, nàng cắn chặt môi dưới, nước mắt giống như trân châu chảy xuống gương mặt nàng.

      Nếu đau lòng là gạt người, thế là nhàng hôn lên giọt châu gò má nàng, giọng an ủi. “ lát nữa liền hết đau.”

      để cho hiệt thiết tiếp tục chôn sâu trong huyệt mềm khiến mất hồn, cách nào khuyên bảo nhiệt thiết, hoa huyệt lại trơn lại mềm hấp thụ đầu mút nhạy cảm của chặt, khiến bắt đầu đong đưa eo hổ.

      Sống đến lớn như vậy, chưa có lần nào lưu luyến hoa huyệt như lần này, co rút nhanh khiến toàn thân thoải mái.

      Nàng cho vui thích vượt quá tưởng tượng của , tự nhận mình phải ham thích sắc, nhưng sau khi tiến vào cơ thể nàng mới chính thức hưởng thụ cái gọi là tình linh nhục hợp nhất, ra là có thể để cho biểu vô cùng sâu sắc.

      Đối với nàng mà , bây giờ tựa như quả cầu lửa nóng, thiêu đốt toàn bộ cơ thể nàng, da thịt nàng trở nên đỏ ửng.

      Nhiệt thiết chôn trong khe hẹp lát, theo động tác nhàng của , nàng dần cảm nhận được đau đớn dường như mất chút.

      Từ từ, thay vào đó là loại ngứa ngáy, so với đầu lưỡi linh hoạt, nhiệt thiết có vẻ vừa cứng vừa thô, lần đều tiến thẳng vào chỗ sâu.

      Nàng bắt đầu thả lỏng cơ thể, theo chuyển động mà đung đưa mông, giống như là đem loại mầm mống khoái cảm gieo vào trong cơ thể nàng, dần dần sinh sôi nảy nở, sau đó lớn lên làm dây leo trói buộc nàng, đem nàng vây chặt lại.

      Mỗi tấc tiến vào, chính là tạo cho thân thể nàng lần vui thích, khiến nàng nũng nịu liên tiếp. Đồng thời nàng đong đưa thân thể, vú trước ngực cũng ngừng đung đưa, lấy bàn tay bao lại, đầu ngón tay sờ qua sờ lại đầu nhụy phía .

      Tiếp lấy hai đầu ngón tay nhéo nụ hoa nhô ra, sau đó lại nhàng vuốt ve, nụ hoa trở nên vừa cứng lại đỏ thẫm.

      “A. . . .” tiếng ngâm nga trong miệng nàng động lòng người, lại có loại khoái cảm xếp chồng chất gọi được tên.

      Thân thể mềm mại nóng đến ửng hồng, bị hai cánh tay ôm chặt, hoa huyệt bị nhiệt thiết dùng sức chà đạp bắt đầu ngừng co rút lại.

      Theo nhiệt thiết tiến vào lại lui ra, đè ép hoa dịch trong cơ thể nàng tiết ra, ướt át dán chặt vào nhau tại giữa chân nàng.

      Mật dịch lại lần nữa theo động tác của mà tràn ra ngoài, đồng thời cũng lộ ra tơ máu đỏ tươi, sau đó xuống ga giường trắng muốt, tạo thành đóa hoa màu đỏ tươi.

      Lại lần nữa, đợt cao triều thứ hai lại làm thân thể mảnh mai của nàng ngừng quay cuồng, khiến nàng thể chống đỡ được.

      Lúc này miệng hoa huyệt co rút lại ngừng đóng mở, thủy dịch chưa kịp ngừng lại lần nữa phóng mạnh ra. Nàng lấy được khoái hoạt tuyệt vời nhất cuốc đời này, giống như là đem thần trí nàng đẩy tới đỉnh, toàn bộ phiền não đều bay biến mất.

      Giống như đặt mình trong đám mây, cả người nàng bẫng, trước mặt cũng thoáng qua trận bạch quang, mặc dù thân thể cảm thấy kéo căng đến cực độ, nhưng mỗi khi cố gắng ưỡn thân cái, cảm giác vui thích cùng khoái hoạt lại chiếm nhiều hơn.

      Thủy dịch tràn lan nàng đạt tới đỉnh cao triều, cắn chặt môi dưới, thân thể vẫn cố gắng thừa nhận công đoạt.

      Cắn răng chịu đựng nhiệt thiết vẫn như cũ còn ở trong thủy huyệt trắng nõn ngừng dùng sức lật khuấy, triền miên cọ sát lẫn nhau. Đến khi hoa huyệt buộc chặt đem nhiệt thiết xoắn đến sít chặt, cho càng muốn thêm nhiệt tình xông về phía trước.

      Dục vọng cả cũng bị nước mật nàng tưới lên dập tắt, ngược lại giống như củi cháy cho thêm dầu hỏa, càng đốt càng rực cháy.

      bắt đầu đong đưa eo hổ, khiến nhiệt thiết trong ngõ thoải mái rút ra lại đâm vào, cúi đầu, nhìn thấy dung mạo xinh đẹp mê mang mất hồn.

      Tốc độ nhiệt thiết ra vào hề giảm bớt, ngược lại càng ngày càng tăng nhanh, dâm thủy cũng theo đó mà càng tràn ra nhiều hơn.

      thanh rên rỉ của nàng trở nên yếu ớt, sau đó cái miệng hít sâu rồi hét lên tiếng, chịu đựng kích tình được nữa, bất tỉnh.

      Mắt thấy nàng thể chịu đựng khoái ý nhiều hơn được nữa, cũng thể làm gì khác hơn tăng nhanh tốc độ rong ruổi trong cơ thể nàng, dùng sức đụng thủy huyệt xụi lơ, đầu mút tròn thô trướng đại đến cự hạn.

      Cao triều kích động cũng vì vậy mà theo nhau kéo đến, trực tiếp kéo tới đỉnh đầu mút tròn, vẫn kịp rút ra lui vào đủ, lỗ ở đầu mút tròn cứ vậy mà hé ra, cổ họng phát ra tiếng gầm , “A.. . . . Bắn. . . .”

      nâng mông trắng nàng lên, đẩy eo hổ của mình lên phía trước, để cho nơi hai người giao hợp dán sát chặt chẽ, tiếp đó mặc cho lỗ đầu mút tròn to và dài của mình bắn nhanh ra bạch dịch đặc sệt trơn bóng, giọt cũng dư thừa tất cả đều phun vào bên trong hoa huyệt nàng. . . . .

      vậy là hết thịt rồi, mọi người cho chút cảm nhận xem nào!!! http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :