1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quỷ y vương phi: Độc sủng Chiến vương gia - Đại Mặc (224) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Edit: baobien
      CHương 222: Vương gia đột kích

      Ân Tô Tô chấn động. Cái kia rắn nước vốn là do tổn chủ mượn năng lực của tiểu bao tử luyện thành. Đây cũng chỉ nghe lệnh của ba người bọn họ. Nhưng mà Tiểu Bao Tử lúc này đổi hướng. Làm hại các nàng bị bọn rắn nước này xuất thủ.

      Nàng nhìn chằm chằm vào Nhạc Thiên Tuyết. ra: "Tuyết Nhi. Ngươi cần..."

      " cần cái gì. Để cho ta tha cho ngươi cái mạng. Ngươi cũng muốn tha ta mạng. Ta sao có thể buông tha ngươi." Nhạc Thiên Tuyết ra.

      tại nàng cũng là minh bạch. Mình nếu là lại lưu tình. Cái kia sau này mình chính là người cần mạng nữa.

      Ân Tô Tô trong nội tâm mát lạnh. Nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết ánh mắt kia lạnh như băng. Nàng cũng là cảm giác mình tâm cực kỳ khó chịu.

      Nàng cái mũi ê ẩm đấy. Cũng là bất đắc dĩ.

      Thời Ngọc cắn răng. Dắt ân Tô Tô chút."Ngươi còn với nàng cái gì. Vội vàng đoạt lại tiểu bao tử ."

      Ân Tô Tô là lui ra phía sau. ra: " tại bọn có ba người. Chúng ta phải là đối thủ. Ngươi cũng bị thương. Cái này cần phải."

      Vũ Mị cũng là nghĩ như vậy. Liền cũng là lôi kéo lấy Thời Ngọc. : "Trước lui ."

      Thời Ngọc thế nhưng là cam lòng. Bọn rắn nước này lại quay lại hại mình. Cái kia cũng thể cứ như vậy thôi đấy.

      Nàng cầm chuôi kiếm. : " dễ dàng như vậy. Nhạc Thiên Tuyết. Hôm nay ta tất nhiên muốn giết ngươi."

      Nhạc Thiên Tuyết xùy cười tiếng. : "Vậy là tốt. ta cũng muốn tính toán với ngươi hôm nay ta với ngươi tính toán ràng."

      Nàng chính là bay qua đến. Tay kia dĩ nhiên là nhiều hơn thanh đoản kiếm. Mãnh liệt đam tới Thời Ngọc.

      Thời Ngọc mặc dù là bị thương. Bất quá nàng cũng là cam lòng yếu thế. vang tiếng. Liền đem kiếm của Nhạc Thiên Tuyết cho ngăn trở. Lại sau đó. Nàng lại là chưởng đánh ra. Cái kia đều là nước chảy mây trôi.

      Nhạc Thiên Tuyết cũng là kém. Tay hơi động chút. Dĩ nhiên là nghiêng người tránh thoát. Hơn nữa tay kia là hơn nhiều cái ngân châm. Đâm vào huyệt đạo của Thời Ngọc.

      Thời Ngọc cau mày. Đau nhức kêu tiếng. Lập tức liền cảm thấy cánh tay của mình run lên rồi.

      Nàng thở dốc hơi. Cũng là biết cái kia ngân châm có độc.

      Vũ Mị cùng ân Tô Tô nhìn xem đúng. Liền tranh thủ Thời Ngọc kéo qua đến. Liền đem Thời Ngọc cho mang .

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn xem ba người nhanh chóng rời . Nàng vốn là muốn đuổi kịp. Bất quá nàng nhưng là nhớ kỹ Tiểu Bao Tử. Cũng liền thôi.

      Tiểu Bao Tử còn được rắn nước che chở. duỗi ra cái đầu đến. Trông thấy Nhạc Thiên Tuyết vẫn tốt. Liền nở nụ cười tiếng."Tỷ tỷ."

      Nhạc Thiên Tuyết ân tiếng. Nhìn ." có việc gì chứ."

      Tiểu Bao Tử nhàng lắc đầu. ra: "Tỷ tỷ. Chúng ta nhanh . Ta phải sợ các nàng quay trở lại."

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn. Thời Ngọc bị thương. Đoán chừng cũng thể nhanh như vậy quay lại đây. Bất quá cái kia tôn chủ thủy chung đều có xuất . Nàng mím môi. Người nọ cũng là thần bí.

      Mà Tử Dạ lúc này liền chọc chọ đám răn nước kia. quay đầu nhìn Tiểu Bao Tử."Tiểu tử. Cái này rắn nước nghe lời ngươi lời sao."

      Tiểu Bao Tử gật đầu: "Chúng ta là bằng hữu."

      Tử Dạ khóe miệng ngoắc cái. Chính là : "Đoán chừng là tôn chủ lợi dụng ngươi rồi. Huấn luyện cái lũ rắn nước này."

      Tiểu Bao Tử a tiếng. Bất quá : "Tôn chủ để cho ta với Tiểu Bạch là về sau phải nghe lời . Đây là lợi dụng à."

      "Cái này cũng chưa tính lợi dụng." Tử Dạ cười lạnh thoáng phát.

      Nhạc Thiên Tuyết cau mày. Cái kia tôn chủ quả nhiên có gì tốt đẹp. Cái này nhất định là nhìn xem thân phận của tiểu bao tư để lợi dụng.

      Người này bụng dạ khó lường. Lại là muốn tụ tập tứ đại gia tộc. Đánh chủ ý là muốn thống nhất thiên hạ.

      Trí đại sư cũng là đến gần. : "Tuyết nha đầu. Tiểu Bao Tử tuổi còn quá. Hơn nữa còn khả năng hiieur được tiếng loại vật. thể để cho người ta tùy tiện lợi dụng. cũng chỉ nghe lời của ngươi . Ngươi về sau bảo bảo hộ nhiều hơn. Cũng pahri quản giáo nhiều hơn(dạy dỗ)."

      Nhạc Thiên Tuyết gật đầu. Cái này khiến cho chính mình hình như có trách nhiệm trọng đại rồi.

      Nàng chính là : "Đại sư. Ta biết."

      Tiểu Bao Tử liền cầm lấy tay của Nhạc Thiên Tuyết. : "Ta nhất định nghe tỷ tỷ mà. Hắc hắc."

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn cái."Vừa rồi đều ngươi gọi Nhạc Tiểu Hình mà. Cái này còn muốn nghe lời của ta."

      Tiểu Bao Tử cao hứng gật đầu. "Đúng vậy a đúng vậy a."

      Thế nhưng là Trí đại sư nhưng là cau mày."Cái này được tốt. thế nhưng là..."

      Nhạc Thiên Tuyết lại : "Kỳ dòng họ sao cả. Đại sư. Ngươi xem ta cũng là theo họ cha ta. Nhưng lại ta như cũ là phải hậu nhân của Nghìn gia sao. Huống chi đây đều là chuyện của trăm năm trước. Lúc này thay đổi nhiều. Hết thảy đều giống nhau. Hà tất bảo thủ chịu thay đổi."

      Trí đại sư nghe xong. Cũng là hít tiếng."Đó cũng là. Đứa này theo ngươi. Về sau cũng hướng thiện đấy."

      Tiểu Bao Tử lúc này hay vẫn là lôi kéo tay Nhạc Thiên Tuyết. mất hứng.

      Bọn bờ tìm trong chốc lát. Mười hai Nhạc cơ kia liền trở về. Nguyên lai các nàng vừa rồi bị tập kích. Đó mới tạm thời lui lại. Cái này nghĩ ngợi lấy là bị đánh nén. Cho Tử Dạ mở đường.

      Bất quá các nàng nhìn xem Tử Dạ đám người hoàn hảo. Cũng chính là nhàng thở ra.

      Chỉ là bọn họ dùng thuyền di chuyển giờ thuyền hỏng. Nhưng mà vũ cơ gửi tín hiệu. Lại để cho chiếc thuyền lớn đến Độ Tiên Sông đón bọn họ.

      Bởi vì đây là ngược dòng. Phải dùng sức cảu thủy thủ. Nhưng mà nghĩ đến Tiểu Bao Tử khiến cho lũ rắn nước kéo thuyền . Cái này thuận tiện bớt nhiều việc

      Cái này trong chốc lát. Thuyền lớn cũng là có như vậy lay động. Tiểu Bao Tử cũng rút cuộc say tàu nữa.

      nâng má. Nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết cái kia ngẩn người bộ dạng.

      ra: "Tỷ tỷ. Ngươi suy nghĩ gì vậy."

      Nhạc Thiên Tuyết lấy lại tinh thần. Nàng tính toán có nên trở về Thiên Long quốc . Thừa dịp Chiến Liên Thành đến lương Tấn quốc...

      Bất quá nàng cũng là buồn bực. Vì cái gì tại liền tránh né lấy Chiến Liên Thành.

      Nàng hít tiếng. : " có việc gì. Tiểu Bao Tử. bằng ngươi suy nghĩ chút mình muốn chỗ nào."

      Tiểu Bao Tử trầm tư suy nghĩ trong chốc lát. : "đệ nhiều địa phương muốn . Lúc trước được tôn chủ vây khốn lấy. đệ rất nhiều địa phương đều chưa có qua. Trước đó lần thứ nhất vừa ra ngoài. Liền xảy ra chuyện lớn. May mắn cũng là được tỷ tỷ cứu."

      Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "Vậy ngươi bây giờ muốn chỗ nào nhất."

      Thế nhưng là Tiểu Bao Tử : "Tỷ tỷ chỗ nào ta chỗ đó. Ta nghĩ muốn theo tỷ tỷ."

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Ngược lại cười cười. : "Hảo hài tử. Tỷ tỷ cũng là phiền lòng chưa biết chỗ nào đây."

      Tiểu Bao Tử nghiêng đầu. : "Tỷ tỷ. Vậy trước tiên theo mỹ nhân ca ca trở về Vương Cung a. Chỗ ấy địa phương lớn đây."

      "Cái này cũng được." Nhạc Thiên Tuyết thở dài tiếng."Được rồi. trước hãy chỗ đấy ."

      Bất quá lúc này Tử Dạ liền duỗi đầu tiến đến. Nhìn Nhạc Thiên Tuyết liếc." cần. cái người Chiến Người thọt kia đến đón ngươi rồi. Xem ra lúc này đây ngươi là cần phải trở về chỗ của ta nữa."

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ giật mình. Lúc này cảm thấy ngực có chút khó có thể hô hấp. Cũng biết mình tâm tình của mình là như thế nào.

      Chỉ cần Tiểu Bao Tử giọng hỏi: "Ai là chiến người thọt a."

      Tử Dạ hừ tiếng."Chính là đối thủ mất còn của tỷ tỷ ngươi."

      Tiểu Bao Tử : "Đối thủ mất còn. Tỷ tỷ. Ngươi ngàn vạn thể ra ngoài. Ta khiến cho Tiểu Bạch đưa đuổi ."

      ở tại đây. Vậy khẳng định ai có thể khi dễ Nhạc Thiên Tuyết đấy.

      Nhạc Thiên Tuyết cảm thấy buồn cười. Lên tiếng: " có việc gì. Tử Dạ. Ngươi liền đuổi là được rồi."

      "Hừm. Ít thấy a. Ngươi muốn gặp ." Tử Dạ ngược lại là cảm thấy thú vị rồi. nghĩ đến Chiến Liên Thành cũng có ngày như vậy. Nhạc Thiên Tuyết đây là biến đổi muốn trốn tránh đấy.

      Nhạc Thiên Tuyết gật đầu. : "Trước muốn gặp. Có số việc ta hiểu ."

      Tử Dạ lại thào ra: " hiểu cái gì nha. Chỉ sợ là muốn tìm biện pháp lại để cho hai người còn khắc nhua nữa. Ta còn cai tâm tư kia của ngươi sao..."

      Bất quá như vậy. Liền cũng đem cánh cửa đóng lại.

      Lúc này. mặt sông có hai chiếc thuyền lớn.

      chiếc là của Tử Dạ đấy. cái khác là của Chiến Liên Thành.

      Hai người đều đứng ở đầu thuyền. Chiến Liên Thành ăn mặc áo choàng màu đen. Ánh mắt sắc bén.

      : "Tuyết Nhi đâu."

      Tử Dạ đùa bỡn tóc của mình. Có chút tản mạn : "Tiểu mỹ nhân tại đầu phục ta. muốn gặp ngươi."

      Chiến Liên Thành hé mắt. Ánh mắt kia càng là lăng lệ ác liệt. Phát ra ý hung ác.

      Tử Dạ trong lòng bàn tay điểm đổ mồ hôi. Chiến Liên Thành đây là thế nào. Chẳng qua là cho Nhạc Thiên Tuyết thấy . Cái này ánh mắt cơ hồ là đều muốn đem mình giết .

      Chiến Liên Thành lạnh lùng : "Đem người giao ra. Bằng . Bổn vương cho ngươi bầm thây vạn đoạn."

      Tử Dạ ơ ơ kêu tiếng. Vẻ mặt thèm để ý."Bầm thây vạn đoạn. Còn ai dám đối với ta như vậy. Chiến người thọt. Ngươi còn dám như vậy. Ta cũng nể tình tiểu mỹ nhân rồi. Trực tiếp đem ngươi cho đánh rồi hãy ."

      Chiến Liên Thành cái này hai lời. Dĩ nhiên chưởng kích đến.

      Tử Dạ thấy trực tiếp ra tay. Đó cũng là khách khí.

      Hai đại cao thủ giao chiến. Trong lúc này lực chấn động mặt nước đều là liên tiếp giương lên bọt nước. Rất là lợi hại.

      Hai bóng dáng dây dưa chỗ. Cũng phân ra được ai là ai.

      Bên ngoài tiếng vang lớn như vậy. Hơn nữa mười hai vũ cơ cũng là tương trợ Tử Dạ. Nhao nhao khảy đàn.

      Nhạc Thiên Tuyết cũng là sốt ruột. Nàng mím môi. mực xoa xoa tay.

      Tiểu Bao Tử hỏi: "Tỷ tỷ. Ngươi có phải hay lo lắng cho mỹ nhân ca ca a."

      Nhạc Thiên Tuyết : " phải. Hai người bọn họ thực lực tương đương. biết ai thắng."

      Nếu hai người đều bị thương. Đó cũng là chừng đấy.

      Tiểu Bao Tử chính là từ trong khe cửa nhìn nhìn. Bỗng nhiên liền kinh sợ vừa : "Nguy rồi. Mỹ nhân ca ca bị đánh rơi xuống đến."

      "Cái gì. ." Nhạc Thiên Tuyết cái kinh hoảng. Chính là liền xông ra ngoài.

      Lại nhìn thấy Chiến Liên Thanh ra chưởng. Mười hai Vũ cơ là bị thương. Mỗi người đều là miệng phun máu tươi. Hô hào chủ tử.

      Nhạc Thiên Tuyết mấy ngày này cùng Tử Dạ ở chung. Tuy rằng Tử Dạ làm người là có điểm tản mạn. Bất quá nhưng cũng là khắp nơi che chở nàng. Rất là bảo vệ. Nàng cũng là đem Tử Dạ cho là bằng hữu. Nhưng lại làm sao thấy chết mà cứu được.

      Nàng cơ hồ là có dừng lại. Chính là xông tới. Ngăn tại trước mặt Tử Dạ. Cau mày liền tiếp nhận chưởng của Chiến Liên Thành.

      Chiến Liên Thành chưởng này nhưng lại là như bình thường. là quyết tâm muốn đối phó Tử Dạ đấy. Nhưng lại nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết lại đứng trước mặt Tử Dạ ngăn cản.

      Nhạc Thiên Tuyết coi như là võ công kém. Nhưng là so với nội lực của Chiến Liên Thành kém xa. Chiến Liên Thành liền trơ mắt nhìn xem nàng nhổ ra búng máu. Lui ra phía sau hai bước. Ngã ngồi tại phía boong thuyền .

      "Tuyết Nhi." Chiến Liên Thành liền vội vàng tiến lên đều muốn đỡ lấy Nhạc Thiên Tuyết. Nhưng mà Tiểu Bao Tử lúc này tiến nên. tay lấy tay Chiến Liên Thành cho đẩy ra.

      "Cái người xấu xa này. nên đụng tỷ tỷ." Tiểu Bao Tử hô to lấy. Cũng là thương tâm. hô to tiếng. Cái kia nguyên bản yên lặng lũ rắn nước chịu yên. Bay lên trời. Liền hướng Chiến Liên Thành chỗ ấy đánh tới.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Edit:baobien
      CHương 223 lòng nghi ngờ quá nặng


      Chiến Liên Thành rất là rất nhanh chính là tránh qua, tránh né. Cái kia rắn nước hay vẫn là hướng Chiến Liên Thành chỗ ấy táp tới.

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn thấy vậy. Thở dốc hơi. Vội vàng : "Tiểu Bao Tử. để cho tiểu bạch rừng lại ."

      Tiểu Bao Tử quay đầu lại. con mắt đều hồng cả nên."Tỷ tỷ. Thế nhưng là đả thương tỷ."

      nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết hộc máu. Trong nội tâm rất dối. Tiểu Bao Tử là tiểu hài tử. Đặc biệt ân oán ràng.

      Nhạc Thiên Tuyết : "Nhanh lên. Ta muốn thêm lần thứ ba nữa."

      Tiểu Bao Tử nghe xong. Đành phải là mím môi. Hô tiếng Tiểu Bạch. Lại để cho Tiểu Bạch tấn công nữa.

      Tiểu Bạch lui trở về. Chiến Liên Thành vừa rồi cùng nó đấu thoáng cái. chiếm được chút tiện nghi nào.

      cũng là kỳ quái. Vì cái gfi mà lũ rắn nước này lại nghe lời đứa bé. Cái này khỏi là quá kì quái.

      rơi vào boong thuyền. Vốn là muốn tiến nên phía trước nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết là như thế nào. Bất quá Tử Dạ nhanh hơn bước.

      "Tiểu mỹ nhân. Ngươi có chuyện gfi chứ." Tử Dạ thanh kia cũng là có chút điểm run rẩy. cũng nghĩ đến hôm nay lại thua Chiến Liên Thành. Làm hại Nhạc Thiên Tuyết lại vì mình bị thương.

      Chiến Liên Thành cũng là dừng lại đến. có tiến lên.

      sắc mặt nhàn nhạt đấy. Nhạc Thiên Tuyết nhìn cái. Rồi mới hướng Tử Dạ : "Ta có chuyện gì."

      của nàng là có chuyện gì. Bất quá là có nội thương. Nhổ ngụm máu mà thôi. Còn có thể có chuyện gì.

      Bất quá nàng đây cũng là tự giễu. Bị Chiến Liên Thành đả thương. Trong nội tâm nàng như thế nào thoái mái đây. tại Chiến Liên Thành ánh mắt kia vẫn có chút quái dị. Nàng làm sao có thể chịu được.

      Lúc này. Chiến Liên Thành chính là ra: "Đem cây quạt giao ra đến. Hơn nữa. Ngươi cũng theo ta trở về huyền tộc nhận sai chịu phạt."(đọc chỉ thấy điên tiết)

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Nàng lại là nhìn sang. Thấy Chiến Liên Thành bộ dạng ngưng trọng. giống như là giỡn.

      Nàng hỏi: "Nhận sai chịu phạt. Ngươi đây là ý gì."

      ràng chính là Thời Thịnh muốn giết mình. Vì cái gì còn muốn nàng nhận sai chịu phạt.

      Chiến Liên Thành ra: "Ngươi thừa cơ đả thương sư phụ. Chẳng lẽ ngươi còn khoongc ó thừa nhận."

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày. ra: "Ta lúc nào đả thương . đây là vu oan ta . ràng chính là ..."

      "Sư phụ tại gân mạch đứt đoạn. Hôn mê bất tỉnh. Ngươi còn muốn chống chế cái gì." Chiến Liên Thành có chút đau lòng."Ta vốn cũng là muốn tin tưởng. Nhưng mà ngày đó ngươi muốn . Sư phụ liền đuổi theo tìm ngươi. Nhưng mà vân ca chậm chạp thấy người trở về. Liền chạy ra ngoài tìm người. Liền phát sư phụ bị thương nặng. Sư phụ võ công cao cường. Nếu phải vì tin người. Cái kia căn bản dễ dàng làm bị thương. Hơn nữa ta bảo ngươi giao cây quạt cho sư phụ ngươi cũng giao. Bây giờ còn cùng Tử Dạ ở chỗ này. Ngươi lại là có ý gì. Ta tin tưởng ngươi. Ngươi lại như vậy lừa gạt ta."(đọc chỉ muốn đập thôi nên bảo sao, ta thích ngược)

      Nhạc Thiên Tuyết nghe xong. Cũng là có chút điểm kinh ngạc.

      Thời Thịnh bị người đánh cho gân mạch đứt đoạn.

      Đây đối với cái người tập võ mà có chút tàn nhẫn. Nàng ngay từ đầu còn tưởng rằng Thời Thịnh chính mình ai ngờ lại cắn trả mình cái. Bây giờ nhìn đến cũng phải rồi.

      bỏ qua. Dựa theo Chiến Liên Thành như vậy. Chính mình đích là đối tượng tình nghi.

      Nhạc Thiên Tuyết trong lúc nhất thời cũng biết muốn giải thích như thế nào. Nàng mím môi. Chỉ có ra: "Ta chỉ hỏi ngươi câu. Ngươi có tin ta hay ."

      Chiến Liên Thành khẽ giật mình. nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết lại như vậy.

      tin hay .

      Từ trong đáy lòng. là tin tưởng. Bởi vì Nhạc Thiên Tuyết đối với đích là trọng yếu.

      Nhưng mà tại Thời Thịnh hôn mê bất tỉnh. Tình huống như thế nguy ngập. vẫn có chút qua qua được cửa kia của lòng mình.

      nay tốt nhất chính là trước mang Nhạc Thiên Tuyết trở về. Tra ra chân tướng. nếu làm như vậy. cách nào đối với huyền tộc . Chớ chi người kia còn là sư phụ mình.

      : "Ngươi trước cùng ta trở về."

      Nhạc Thiên Tuyết nhắm mắt lại. Cảm thấy ngực là đau đau quá. Cái này loại cảm giác là tê tâm liệt phế. Quả nhiên là khó chịu đây.

      Nàng mím môi. ra: "Ta cùng ngươi trở về. Ta tại cũng thẳng câu. Người phải ta tổn thương đấy."

      Chiến Liên Thành chính là nhíu mày. : "Ngươi vì sao cố chấp như vậy. Ngươi cùng ta trở về. Vậy có phải hay trong lòng ngươi có quỷ."

      Nhạc Thiên Tuyết nở nụ cười tiếng. Lại mở to mắt. Cái kia ánh mắt là có chút lạnh như băng rồi.

      Chiến Liên Thành vẫn là lòng nghi ngờ quá nặng. Nàng hơi liên quan đến chuyện gì. có hoài nghi.

      Nàng cho là mình có thể đem lòng của biết ràng tin tưởng. Bây giờ nhìn đến. chỉ là có mình nàng tin tưởng và nguyện ý mà thôi.

      Nhạc Thiên Tuyết vui vẻ càng đậm. Chính là : "Đúng vậy . Trong nội tâm của ta có quỷ đấy. Vậy ngươi bằng tại giết ta. Cái kia chẳng phải xong hết mọi chuyện sao."

      "Tỷ tỷ."

      "Tiểu mỹ nhân."

      Tiểu Bao Tử cùng Tử Dạ đều là kinh sợ kêu tiếng. Cái này Nhạc Thiên Tuyết chuyện nhưng là có nghĩ đến hậu quả . ràng như vậy. Cái kia chỉ sợ Chiến Liên Thành giận dữ đem nàng giết.

      Chiến Liên Thành từ chính là tộc trưởng cảu huyền tộc. Là Thời Thịnh dạy bảo đấy. Thời Thịnh tựu giống như là phụ thân cảu Chiến Liên Thành. Cho nên Chiến Liên Thành khả năng cảm thấy Nhạc Thiên Tuyết trọng yếu như vậy.(về sau mới biết ai hại bố mẹ mình ngu mà)

      Chiến Liên Thành nắm chặt nắm đấm. Chỉ : "Ta phải làm như vậy. Ta cũng tin ngươi. Chuyện này ta tra ra ràng. Nhạc Thiên Tuyết. Ngươi cần gì phải cố chấp như vậy."

      "Nếu như. Nếu như ta hại sư phụ của ngươi đây." Nhạc Thiên Tuyết hỏi."Vậy ngươi như thế nào."

      Chiến Liên Thành sững sờ. cũng ngĩ đến vấn đề này. Bất quá lại có đáp án.

      cho cùng. Còn trong lòng mình có NHạc Thiên Tuyết. Cho nên mới quyết đinh ràng được.

      Nếu như là người khác. Chiến Liên Thành hai lời rất nhanh giết người.

      Chẳng lẽ nàng liền chút như vậy cũng cảm nhận được hay sao.

      "Nếu là ngươi làm hại. Ta đây cũng lưu tình." Chiến Liên Thành chầm chậm .

      Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng nhếch chút. Mặt mang theo nụ cười mỉa mai.

      Nàng chầm chậm : "Tốt. Đây phải là bỏ qua. Trước kia trong kinh thành. Người khác đều ngươi chiến Vương gia là vô tình. Ta tin. thể tưởng được bây giờ là ta quá ngu ngốc. Chiến Liên Thành. Trong mắt ngươi. Kỳ tình đáng vào đâu. Cái mà ngươi quan tâm. Là nghiệp lớn của ngươi, Là muội muội cùng sư phụ của ngươi."

      Người bên ngoài. Đối với ngươi đều tính là gì cả.

      "Tuyết Nhi. Ta nếu phải quan tâm ngươi. Ta đến tìm ngươi. Ngươi cũng biết sư thúc bọn họ là cho rằng ngươi hại sư phụ. Nhất định phải bắt ngươi trở về để tra xét. Ngươi lúc này đây cùng ta trở về. Ta còn có thể vì ngươi biện hộ. Điều tra chân tướng. Nếu là ngươi lúc này đây phản kháng. chịu theo ta trở về. Chỉ biết tăng thêm hoài nghi của người khác mà thôi." Chiến Liên Thành ."Đến lúc đó. Ngươi có biện hộ cho mình như thế nào cũng được."

      Nhạc Thiên Tuyết chậm rãi đứng lên. Tử Dạ cùng Tiểu Bao Tử đều đỡ nàng. Có thể cảm nhận được. Nhạc Thiên Tuyết toàn thân đều là run rẩy.

      Sắc mặt nàng lạnh như băng. : "Ta làm chính là làm. Ta tìm tính sổ. Bây giờ còn muốn đến tìm ta tính sổ. Ta Nhạc Thiên Tuyết cũng phải quả hồng mềm. Ngươi thế nào được cái đó. Cái kia khỏi là buồn cười quá."

      Chiến Liên Thành cũng là ràng lắm Nhạc Thiên Tuyết vì cái gì liền ra những lời này. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết sau đó chính là đột nhiên bắn ra cái ngân châm. Chiến Liên Thành vội vàng tránh thoát. Thế nhưng là Tử Dạ lại là chưởng đánh đến. Đem Chiến Liên Thành bức lui.

      Nhạc Thiên Tuyết liền phân phó Tiểu Bao Tử. ra: "Tiểu Bao Tử. Lại để cho Tiểu Bạch lập tức kéo lấy thuyền thôi."

      Tiểu Bao Tử lập tức chính là gật đầu. Phân phó rắn nước.

      Lũ rắn nước rảnh rỗi hồi lâu. Lúc này liền lập tức kéo lấy thuyền lớn về phía trước.

      Chiến Liên Thành nhìn sang. Phát thuyền kia rất xa. nhất định là đuổi theo kịp.

      sắc mặt tốt. Vung tay áo. Cái kia sắc mặt là càng thêm khó coi rồi.

      Tử Dạ nhìn thấy thuyền Chiến Liên Thành lúc này mới nhả ra khí. cau mày. Chính là : "Cũng biết chiến người thọt là chuyện gì xảy ra. Nội lực thoáng cái chính là tăng lợi hại như vậy. Ta thiếu chút nữa phải là đối thủ của ."

      Tiểu Bao Tử nhìn xem . : "Mỹ nhân ca ca. Ngươi phải mới vừa rồi thua sao."

      Tử Dạ sắc mặt ngượng ngùng đấy. cũng là lần đầu tiên chính là gặp tình huống này. đúng là mất mặt đây.

      Bất quá lúc này Nhạc Thiên Tuyết cũng là đứng vững. Nàng ngã ngồi tại boong thuyền. Thở hổn hển hai cái. Chính là kịch liệt ho khan đứng dậy.

      Tử Dạ vội vàng nhìn xem. Cau mày : "Nhất định là chiến người thọt chưởng kia đả thương ngươi lục phủ ngũ tạng. ra tay là mạnh."

      Nếu là chưởng kia là trúng. tại cũng như thế đấy.

      Nhạc Thiên Tuyết biết tình thuống của mình. Nàng chính là xuất ra đan dược ăn vào. Sau đó mới : "điểm tổn thương ấy đôi với ta vào đâu. Ta chỉ là hiếu kỳ. Là ai đả thương Thời Thịnh."

      "Ngươi còn quản làm gì. ràng chính là Thời Thịnh đả thương ngươi. Ngươi còn có năng lực làm đứt gân mạch của sao." Tử Dạ ."Tiểu mỹ nhân. Ta nhất định tin tưởng ngươi. Vô luận phát sinh chuyện gì. Ta cũng tin ngươi."

      Nhạc Thiên Tuyết ngoắc cái khóe miệng. Trong nội tâm là tốt hơn chút. ( em ruột mà tin nhau sao được).

      Chỉ tiếc. Chiến Liên Thành muốn tin tưởng mình. tại tổn thương chính là sư phụ của . đương nhiên là có chút chần chờ. Nhưng như vậy cũng tránh khỏi quá đả thương tâm của nàng.

      Tiểu Bao Tử hỏi: "Tỷ tỷ. Nếu như như vậy. Ngươi nên trở về cho mình. Ta cũng có thể . Ta lúc ấy thấy được là có người tổn thương tỷ mà."

      Tử Dạ cũng là : "Đúng vậy a. Ngươi như thế nào ngược lại muốn . Chiến người thọt người nọ thiếu tin tưởng người khác. Nếu là ngươi hơi chút làm ra việc gì đó. khả năng liền vĩnh viễn tha thứ cho ngươi rồi. Trước kia rất bảo vệ muội muội Thời Ngọc cảu . Rất là bảo vệ. Nhưng mà THời Ngọc lại đối với như vậy. Cái kia sớm là tâm bệnh trong lòng ."

      Nhạc Thiên Tuyết : "Ta chính là biết có thể như vậy. Chuyện này đối với ta bất lợi. Ta như là theo chân trở về. nhất định có thể bảo trụ ta. Dù sao người tổn thương là sư phụ . Đáy lòng của trong khả năng còn có thể hận ta đây. Ta lúc ấy cũng đem cây quạt giao ra. Chỉ bằng lấy điểm này. là có chút hoài nghi ta rồi."

      "Chẳng lẽ ngươi là muốn đem chuyện này tra ràng nữa sao." Tử Dạ hỏi.

      Nhạc Thiên Tuyết cũng biết phải như thế nào ra tay. Cái này người có thể gây tổn thương cho Thời Thịnh rồi. Hay vẫn là chọn lúc khác hơn. Là phải cố ý.

      Cái này cũng biết là ai giở trò quỷ rồi. Nàng chính là : "Có thể tra liền tra. Ta đều có ý định."

      "Ngươi còn tính cái gì vậy. Huyền tộc độc lập nơi. Sừng sững tại nước Mục nhiều năm. Cái kia lực lượng cũng là . tại bọn là nghĩ đến ngươi đả thương Thời Thịnh. ở trong tập địa vị thấp. Còn có đám sư đệ sư muội nữa. Chiến người thọt vừa rồi cũng có lỹ. Tối thiểu ngươi theo trở về. Ngươi có thể tạm thời an toàn. Nhưng bây giờ liền giống nhau. Ngươi có thể bị đuổi giết." Tử Dạ rất là lo lắng. Tay kia tâm đều nhanh đổ mồ hôi.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Edit: BouliveyoD
      Chương 224: Bố trí kế hoạch hồi kinh

      Nhạc Thiên Tuyết trầm ngâm: "Ta biết, nhưng ta muốn trở về Thiên Long quốc để tìm tiền triều Hoàng Cung."

      Tử Dạ thoáng sửng sốt: "Vì sao ngươi phải làm vậy?"

      Vốn dĩ chính bọn họ cũng muốn tìm cái này nhưng Nhạc Thiên Tuyết đánh lại Biên nhi. Hơn nữa, tại Chiến Liên Thành và nàng cãi nhau nên tạm thời trở mặt. Chẳng lẽ nàng là vì Chiến Liên Thành mà muốn sao.Tử Dạ càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu, biết Nhạc Thiên Tuyết nghĩ gì.

      Bất quá, Nhạc Thiên Tuyết nhàng lắc đầu: "Chuyện đến mức này, nếu Chiến Liên Thành có tâm cần ta phải trở về cũng thay ta tra ra chân tướng. tất cả đều vì muốn cứu sư phụ mà thôi. Lúc trước Thời Thịnh muốn giết ta, ta do dự tự hỏi có nên cứu hay ."

      Tử Dạ bất đắc dĩ hỏi: "Nhưng ngươi cứu . Vậy ngươi và Chiến Liên Thành còn biện pháp vãn hồi rồi."

      Nhạc Thiên Tuyết nở nụ cười: "Theo như lời của Văn Trí đại sư: Mệnh chúng ta tương khắc, vãn hồi rồi như thế nào, ra sao? Thôi, trước cứ như vậy , ta giúp ngươi và Tiểu Bao Tử. Còn những chuyện khác ta đều có chủ ý của mình."

      Tử Dạ có chút thương cảm: "Ta lúc trước tưởng rằng ngươi tin vào số mệnh, còn định khuyên ngươi. nghĩ đến bây giờ ngươi lại tin. Vậy cũng tốt." Tử Dạ muốn thấy Nhạc Thiên Tuyết thương tâm. Nếu có thể, nguyện ý giết chết Chiến Liên Thành để nàng sống vui vẻ, hạnh phúc. Đây là số mệnh... Là đại kiếp nạn của bọn . Cả đời này đều tránh khỏi.

      Chợt Tiểu Bao Tử nghiêng đầu, hỏi: "Tỷ tỷ. Ngươi giúp ta làm gì?" Nhạc Thiên Tuyết đáp: "Tỷ tỷ đường giải thích cho ngươi biết tại sao tôn chủ kia lại đặc biệt quan tâm tới ngươi." Tiểu Bao Tử gật đầu, trong lòng thầm nhớ kỹ.

      Nhạc Thiên Tuyết bị thương, còn khí lực để thêm gì nữa, nàng liền nghỉ ngơi, mọi việc giao cho Tự Dạ xử lý. Tiểu Bao Tử lo lắng, muốn chiếu cố Nhạc Thiên Tuyết, Bất quá lại giúp đỡ được gì.

      "Tỷ tỷ. Ngươi đau ở đâu?"Tiểu Bao Tử hỏi-"Ta giúp ngươi thổi chút nhanh hết đau."

      Nhạc Thiên Tuyết sắc mặt tái nhợt, thanh rất ."Ta đau."

      "Nhưng ngươi nhổ ra nhiều máu như vậy.làm sao đau được."-

      Mũi Tiểu Bao Tử có chút ê ẩm. bình thường bị thương vết là đau muốn chết rồi. tại Nhạc Thiên Tuyết sao có thể đau đây.

      Nhạc Thiên Tuyết mím môi, nhắm mắt lại: "Ta đau. Nếu đau, chẳng qua là đau lòng.".

      "Tâm đau? Vậy ta phải thổi như thế nào?"-Tiểu Bao Tử hỏi. Nhạc Thiên Tuyết cười khổ tiếng, cảm thấy hết thảy đều như những gì nàng tưởng tượng.

      Đúng vậy, làm sao để được như nguyện. Coi như nàng móc cẳ tim phổi ra, Chiến Liên Thành cũng cảm động đâu.Lúc này, trong nội tâm đầy khó chịu, bi thương, nàng : "Tiểu Bao Tử, ngươi hãy vỗ nhè tay ta, ta rất nhanh hết đau."

      Tiểu Bao Tử lập tức liền gật đầu, rồi vỗ rất lên mu bàn tay của nàng. Nhạc Thiên Tuyết dần dần thiếp .

      Vì nàng bị thương, mà Tử Dạ nhân lúc này sắp xếp lại lộ tuyến nên thuyền chậm hơn rất nhiều. Dù sao Thiên Long quốc cũng là địa bàn của Chiến Liên Thành, phải muôn phần cẩn thận, nhất định đảm bảo Nhạc Thiên Tuyết được an toàn.

      Bọn đường thủy nữa. Tiểu Bao Tử muốn mang theo Tiểu Bạch là có khả năng. đành phải để cho Tiểu Bạch chính mình tự ly khai. qua mười ngày, vết thương của Nhạc Thiên Tuyết bắt đầu khởi sắc. Bất quá, nàng liên tiếp bị thương khiến cho chân khí bị hao tổn, rất khó khôi phục.

      Tử Dạ bỗng nhiên nghĩ ra ý kiến hay: "Đối thủ của Chiến Liên Thành ở Thiên Long quốc là ai?"

      Nhạc Thiên Tuyết khó hiểu: "Ngươi định làm gì? Dĩ nhiên là lão Hoàng Đế rồi."

      Tử Dạ vội đáp: "Vốn ta rất có lòng tin đối với việc giao đấu cùng Chiến Liên Thành. Nhưng giờ còn có thêm Huyền tộc, ta phải cẩn thận hơn. có gì tốt hơn là tìm đối thủ của để cùng hỗ trợ.".

      "Khoan . Ngươi đây là lợi dụng hay hợp tác? . Ta muốn để cho lão Hoàng Đế hỗ trợ." Nhạc Thiên Tuyết tỏ ý kiến.

      Tử Dạ liền giải thích: "Đây là cùng có lợi cùng có lợi mà thôi. Ta biết ngươi hận lão Hoàng Đế, nhưng mà tại ngươi nên biết cái gì là cần nhất."

      Nhạc Thiên Tuyết vẫn mím chặt môi, nguyện ý. Tử Dạ vỗ vai nàng, sau đó hướng mị nhãn về phía Nhạc Thiên Tuyết: "Bình tĩnh chút. Ta thông tri cho Ngọc Đình Dương(?).

      Đoán chừng đường đến." Nhạc Thiên Tuyết sững sờ, rồi quay sang mắng: "Ngươi tự chủ trương. .

      Ta đồng ý, muốn tự ngươi ." Tử Dạ nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết lại phản ứng như vậy, đành : "Trách được ngươi chịu cùng Chiến Liên Thành trở về. Nguyên lai là người từng hại người của ngươi, ngươi cương quyết tha thứ."

      Nhạc Thiên Tuyết gật đầu: "Ta chiinhs là muốn tha thứ. Nếu như ngươi cảm thấy tốt, tự chính mình . Ta mượn lực lượng của lão Hoàng Đế."

      Tử Dạ bất đắc dĩ phải buông tay.

      Bỗng, Tiểu Bao Tử chỉ vào bầu trời, : "Tỷ tỷ. Chúng ta mặt đất, vậy có thể bay trời chứ?" Tử Dạ, Nhạc Thiên Tuyết và Văn Trí đại sư sững sờ, kinh ngạc nhìn Tiểu Bao Tử.

      Tiểu Bao Tử khẳng định: "Ta mà. Bay trời có ai đuổi kịp được." Văn Trí đại sư hôm nay thân thể hư nhược ít, nghe thấy Tiểu Bao Tử như vậy, cũng trừng to mắt: "Tiểu Bao Tử. Ngươi đây là ?".

      "Đúng vậy."-Tiểu Bao Tử duỗi ra hai ngón tay-"Đương nhiên, chỉ có ta và tỷ tỷ, các ngươi khôngcó chỗ."

      "Vì sao? Ngươi thể trọng nữ khinh nam, háo sắc như vậy được." Tử Dạ có chút cam chịu: Luận tư sắc, vượt xa Nhạc Thiên Tuyết.

      Thế nhưng mỗi khi nịnh nọt Tiểu Bao Tử, Tiểu Bao Tử lại mực để ý tới. tại, còn phải tiếp nhận thêm đả kích này, khiến cho thương tâm gần chết.

      Tiểu Bao Tử giải thích: "Bởi vì Tiểu Hôi lớn lắm, chỉ có thể mang người thôi. Nhưng tỷ tỷ so với các ngươi hơn nhiều nên có thể mang ta theo cùng."

      Nhạc Thiên Tuyết cảm thấy Tiểu Bao Tử càng ngày càng thông minh. Bây giờ như vậy là làm cho nàng cao hứng. Tử Dạ hé mắt, hỏi: "Tiểu Hôi là con vật gì vậy?" Mấy ngày này, được chứng kiến lợi hại của Tiểu Bao Tử.

      Động vật gì cũng có thể trở thành bằng hữu. Nên Tử Dạ khẳng định rằng đây là quái vật khổng lồ biết bay. Tiểu Bao Tử đáp: "Là con chim điêu lớn."

      Tử Dạ thở phào, nở nụ cười, tò mò hỏi tiếp: "Đại điêu ư? Có lớn lắm ?" Ngược lại Văn Trí đại sư vẻ mặt thành : "A di đà phật. Thế gian thiếu điều lạ. Đại điêu chắc hẳn cũng là kỳ vật, trọng lượng là rất lớn."

      Tiểu Bao Tử gật đầu, cười: "Đúng vậy, đúng vậy. Tiểu Hôi cũng rằng nó rất lớn, có con chim điêu nào nguyện ý cùng làm bằng hữu. chỉ có mình ta là bạn."

      Nhạc Thiên Tuyết sờ đầu Tiểu Bao Tử. tại Tiểu Bao Tử còn , hiểu chính mình tại sao lại như vậy.

      Bất quá nàng từng giải thích qua cho Tiểu Bao Tử, minh bạch vài phần. Cảm giác mình có thể cùng động vật làm bằng hữu đúng là vô cùng cao hứng. Nàng : " Ngươi có bằng hữu ở khắp thiên hạ. Trả cho ta cái tên được sửa lại của ngươi." Tiểu Bao Tử liền kéo tay Nhạc Thiên Tuyết: "Tỷ tỷ nên ghen. Ta chỉ nhất mỗi mình tỷ tỷ thôi."

      Tử Dạ nổi giận, đem Tiểu Bao Tử giật ra: "Tiểu mỹ nhân là của ta. Ngươi lớn rồi, đừng có mực quấn quít lấy nàng nữa. là phiền phức."

      Tiểu Bao Tử cùng Tử Dạ đùa giỡn quen, nên vẫn cầm tay Nhạc Thiên Tuyết, chu miệng ."Tỷ tỷ mới phải là của ngươi đấy."

      Nhạc Thiên Tuyết vẫy tay, làm cho hai người yên tĩnh chút, rồi nghiêm mặt : "Như vậy giờ chúng ta phải tách ra thôi.

      Ngươi cùng Ngọc Đình Dương, rồi khi đến Kinh Thành tất cả tập trung lại." Tử Dạ hít tiếng: Thế cũng được. Ai bảo mình nhiều thịt hơn chút nên thể tranh cùng Nhạc Thiên Tuyết đây. Sau khi quyết định, bốn người liền lập tức xuất phát.


      Nhạc Thiên Tuyết cùng Tiểu Bao Tử tìm đại điêu trong hai ngày cũng thấy. Nhạc Thiên Tuyết có chút buồn bực, hỏi: "Tiểu Bao Tử. Có phải đại điêu kia tìm được bằng hữu mới hay ? Nên giờ quan tâm tới ngươi nữa rồi."

      Tiểu Bao Tử kiên định lắc đầu." phải như vậy đâu. Nó nghe thấy tiếng huýt sáo của ta nhất định đến đây." Dứt lời, Tiểu Bao Tử lại huýt sáo.

      Cái huýt sáo kia quanh năm đều mang theo bên người, giúp loài thú nhận ra . Nhạc Thiên Tuyết ngẫm nghĩ: Thiên hạ rộng lớn như vậy, muốn tìm đại điêu quả vô cùng khó. Bất quá, bây giờ bọn đứng ở đỉnh núi.

      Bỗng Nhạc Thiên Tuyết cảm giác được luồng gió lớn ập đến, rồi nghe thấy Tiểu Bao Tử hô to: "Tiểu Hôi. Ta ở chỗ này, ta ở chỗ này."

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. đến sao? Nàng ngẩng đầu lên, trông thấy đại điêu khổng lồ cơ hồ như muốn che khuất cả bầu trời.

      Sau khi nó nghe được thanh của Tiểu Bao Tử từ giữa trung xoay mình thoáng chút bay xuống đất.

      Nhìn thấy con vật khổng lồ kia bay thấp xuống, Nhạc Thiên Tuyết vô thức lui về sau mấy bước. Tiểu Bao Tử ngược lại sợ, nhanh chóng nhào tới: "Tiểu Hôi. Chúng ta chờ ngươi rất lâu."

      Đại điêu kia mở cánh ra, ôm Tiểu Bao Tử nhào tới.

      ràng đây là tình cảnh tràn đầy thương. Nhưng Nhạc Thiên Tuyết lại lạnh run hết cả sống lưng, bởi đại điêu này quá khổng lồ.

      Nàng chưa từng bái kiến qua đại điêu nào lớn đến thế. Sau khi Tiểu Bao Tử cùng đại điêu ôn chuyện xong, mới tình huống cho đại điêu nghe. Đại điêu kêu hai tiếng đáp ứng, hoàn toàn cự tuyệt.

      Thấy vậy, Tiểu Bao Tử quay đầu lại, giục: "Tỷ tỷ. Chúng ta nhanh ." Nhạc Thiên Tuyết gật đầu. Muốn tới kinh thành cần ít nhất hơn nửa tháng, biết đại điêu này mất bao nhiêu thời gian đây…
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :