1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quỷ y vương phi: Độc sủng Chiến vương gia - Đại Mặc (224) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien
      CHương 144 Bị bệnh truyền nhiễm

      Thanh Vũ viện.

      Nhạc Thiên Tuyết về được lúc. Chính là cảm thấy có chút được tự nhiên.

      Nàng vốn là có chú ý. Nhưng mà hai tay mùi thơm lại quanh quẩn chóp mũi của nàng.

      Nàng hơi sững sờ. Cái mùi này có chút kỳ quái...

      Cái tủi thơm kia của Chiến Liên Thành đến cuối cùng chứa hương liệu gì. ràng sao lại kỳ quái như vậy.

      Nhạc Thiên Tuyết liền vội vàng dùng nước rửa sạch. Miễn cho tay giữ lại cái mùi hương kia. Nhưng mà rửa hồi mùi càng lúc càng lồng lặc.

      Nàng càng là kỳ quái. Cũng biết tại sao lại thế này.

      Bất quá nàng cũng là có quản. Dù sao lúc này đến lúc ăn cơm. Hoa Đào sớm là chuẩn bị rồi.

      Nhưng mà cơm tối thoáng qua rới. Nàng trong sân hóng mát. Cái này vừa vào phòng. Hoa Đào trông thấy khuôn mặt Nhạc Thiên Tuyết. Chính là hét lên tiếng: "A. . Ngươi là ai. ."

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ."Cái gì ta là ai. Ta là tiểu thư nhà ngươi."

      Bất quá mở miệng chuyện. Chính là cảm thấy miệng của mình sưng tấy đấy. chuyện rất là kỳ quái.

      Nàng sờ lên mặt của mình. Con bà nó. ràng so với bình thường nhắn sao giờ lại lớn như vậy.

      Nhạc Thiên Tuyết vội vàng chính là chạy đến trước gương ở bên cạnh. Cái này vừa nhìn. Nàng hầu như cũng là hôn mê bất tỉnh. Cái mặt kia của nàng sưng nên. giống Như đầu heo. Hơn nữa mặt còn rất nhiều mụn đỏ rất khó chịu. Thoạt nhìn đến là cảm thấy buồn nôn.

      Nàng bưng lấy mặt của mình. Nhất thời nửa khắc cũng là tiếp thu được. Cơ hồ là muốn khóc .

      Tuy rằng nàng dựa vào tướng mạo của mình ăn cơm. Nhưng làm cho nàng biến thành người quái dị vậy làm sao mà chấp nhận được. .

      Hoa Đào nhận ra thanh của Nhạc Thiên Tuyết. Vừa rồi nghe xong. Cũng biết là Nhạc Thiên Tuyết rồi.

      Lúc này Hoa Đào cũng là đến. Vội vàng hỏi: "Tiểu thư. Mặt của ngươi chuyện gì xảy ra vậy."

      Nhạc Thiên Tuyết cũng biết . Nàng từ trước đến nay đều chưa thử qua cái này. Cái này cũng giống là dị ứng. Đây cũng phải là trúng độc. Làm sao lại như vậy đây. .

      Hoa Đào con mắt hồng hồng đấy."Nguy rồi. Tiểu thư muốn hủy khuôn mặt... Ô ô. Tiểu thư mệnh người khổ a..."

      Nhạc Thiên Tuyết thấy Hoa Đào khóc sướt mướt. Cũng là chịu nổi. Nàng : "Vội cái gì. quên tiểu thư nhà ngươi là người nào sao."

      Nhạc Thiên Tuyết lại nhìn kỹ chút. Phát mình tay của mình như móng heo rất nóng.

      tay cũng có nhiều nốt đỏ khó chịu.

      Nàng thoáng cái liền hồi tưởng lại trước kia. Cái túi thơm kia. Chết tiệt Chiến Liên Thành.

      Lại trêu cợt mình như vậy.

      Nhạc Thiên Tuyết dừng chút. Chính là đột nhiên lấy kiếm của mình. Đều muốn cho Chiến Liên Thành đao chém bỏ.

      Cái này hủy dung mạo của nữ tử. Căn bản cũng thể tha thứ.

      Hoa Đào vội vàng níu Nhạc Thiên Tuyết lại. : "Tiểu thư. Người đâu vậy. Ngươi nghìn vạn lần thể làm việc ngốc nghếch. Tiểu thư phải người có biện pháp sao."

      Nhạc Thiên Tuyết cũng là tức giận. Lúc này bị Hoa Đào kéo lấy. Chính là tỉnh táo rất nhiều.

      Nàng cùng Chiến Liên Thành so đo cái gì. Tiếp theo nhìn nàng làm sao báo thù.

      Nàng lại nhìn nhìn hai tay của mình. Cái mùi thơm tại vẫn như cũ. .

      "Nguyên lai là vật kia..." Nhạc Thiên Tuyết thào ra.

      Hoa Đào hỏi: "Tiểu thư. Ngươi cái gì."

      Nhạc Thiên Tuyết cái đầu như đầu heo chính là cười cười. Có chút nhìn có chút hả hê."Hoa Đào. Đây chính là bị lây bệnh đấy. Ngươi ràng còn kéo lấy ta."

      Hoa Đào lại càng hoảng sợ. Cái này vội vàng chính là rút tay trở về.

      "Tiểu thư... Ngươi rất xấu rồi..." Hoa Đào càng là bi thương."Nguy rồi nguy rồi. Về sau nô tài thế nào có thể gả ra được rồi."

      Nhạc Thiên Tuyết xùy cười tiếng."Đừng lo lắng. Kỳ đây là loại mỹ dung hương liệu (hương liệu làm đẹp). Luyện chế ra đến thế nhưng là rất phiền toái. Cái này nếu là hảo hảo an dưỡng. Đây chính là có thể làm cho làn da trở nên càng thêm trắng nõn đấy."(da càng ngày càng đẹp)

      Hoa Đào tin. mở to mắt ra mà nhìn Nhạc Thiên Tuyết."Nô tài tin. Tiểu thư tại cũng sưng thành đầu heo."

      Nhạc Thiên Tuyết khóe miệng co quắp. : " tin tin. Bất quá ta bộ dạng này cũng phải vài ngày..."

      Cái bộ dạng đầu heo này nàng cũng thể tiếp nhận. Liền đem tấm gương mang cất . Nàng cũng là muốn nhìn thấy bộ dạng của mình.

      Lúc này Hoa Đào cũng dám tùy tiện đụng Nhạc Thiên Tuyết. Thấy Nhạc Thiên Tuyết phòng luyện dược bốc thuốc cho mình. Nàng cũng là tăng lên lá gan cùng qua.(mạnh mẽ theo sau).

      "Tiểu thư. Bọ dạng của người giống như lo lắng gì..." Hoa Đào ."Ngươi đều là . Cái này có thể khôi phục sau vài ngày."

      Nhạc Thiên Tuyết : "Ngày mai những nốt đõe có chút khó chịu trở thành các mụn đỏ. Khi đó hảo hảo chăm sóc giữ gìn. Vậy có chuyện gì. Nếu chăm sóc giữ gìn cho tốt. Vậy hủy khuôn mặt của mình."

      Hoa Đào sợ tới mức vội vàng bưng lấy mặt của mình. : "Vậy làm sao bây giờ. Tiểu thư. Ngươi cần phải giúp đỡ nô tài cùng chỗ hộ lý a."

      Nhạc Thiên Tuyết : "Sợ cái gì. Uống chén thuốc này là được. Ngươi biết. loại hương liệu mỹ dung này vô cùng trân quý. Người bên ngoài muốn dùng mà có dùng đấy."

      Hoa Đào cái này . Hỏi: "Tiểu thư hôm nay làm sao lại dùng tới rồi. Nô tài nhìn xem tiểu thư giống như là biết bộ dạng của mình."

      Nhạc Thiên Tuyết gật gật đầu. Bởi vì này hương liệu này có độc. Hơn nữa nàng cũng chưa từng dung bao giờ. Cho nên liền có đề phòng.

      tại ra tình huống này. Nàng ngược lại là nhớ tới kiếp trước chính mình trị liệu qua cho bênh nhân như vậy. Cho nên mới phải giải sầu đấy.

      Người bệnh nhân kia sau khi hết mụn xong. Khuôn mặt cũng trở nên mặn mà hơn. Ngũ quan tự nhiên là biến hóa lớn. Nhưng làn da lại trở nên vô cùng tốt. Hơn nữa qua năm năm. Nhạc Thiên Tuyết gặp lại bệnh nhân kia cũng thấy có dấu hiệu lão hóa. Hương liệu này công hiệu vô cùng thần kỳ.

      Cho nên có ít mạo hiểm hủy dung nhan khi dùng lại nguyên liệu này nguyên nhân cũng vì như vậy.

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn mặt Hoa Đào. Cũng có chút dấu hiệu rồi. Nàng : "Từ giờ trở ngươi cũng đừng tiếp xúc với người khác. Bằng ngươi cũng lây bệnh đến cho người khác, ."

      Hoa Đào sững sờ."Nhưng mà hương liệu này là đồ tốt mà."

      Nhạc Thiên Tuyết : "Đây chính phải dốc lòng chăm sóc bảo vệ. Bằng chỉ có thể là hủy dung nhan. Ta chiếu cố hai người chúng ta thôi. Nếu là người thứ ba ta nhưng lại muốn quan tâm đến. Nếu là ngươi muốn lây bệnh cho người khác. Ta đây liền chiếu cố người khác chiếu cố ngươi. Mặc ngươi hủy khuôn mặt là được."

      " nên. Tiểu thư ngàn vạn đừng loàm vậy." Hoa Đào cầm lấy tay Nhạc Thiên Tuyết."Nô tài muốn trở thành đầu heo đau. muốn hủy dung nhan đâu."

      Nhạc Thiên Tuyết ừ tiếng. Liếc Hoa Đào cái.

      Hoa Đào lúc này cũng là ràng. Vội vàng liền cam đoan : "Nô tài cam đoan lây bệnh cho người khác."

      Nhạc Thiên Tuyết thoả mãn gật đầu. Khiến cho Hoa Đào bôi thuốc nên.

      Bất quá nàng lại là có chút nghi hoặc. Vì cái gì Chiến Liên Thành liền cho nàng dùng hương liệu này. cuối cùng là có ý gì. Chẳng lẽ là muốn làm cho nàng tham gia đại điển chọn phi.

      ràng hai người cắt đứt quan hệ. Vì cái gì còn muốn làm như vậy.

      Hoặc là Chiến Liên Thành chỉ là đơn thuần đều muốn đùa cợt nàng.

      Nghĩ như vậy. Nhạc Thiên Tuyết tâm cũng là có chút xoắn xuýt. Nàng cũng là nghĩ mãi mà .

      Cái này đến nửa đêm nàng vẫn là ngủ được. nghĩ muốn tìm Chiến Liên Thành hỏi cho ràng.

      Nhưng mà nàng nghĩ đến mặc quần áo. Lại là dừng lại. Hỏi cái gì. Mình cần gì tự mình đa tình. bây giờ cùng mình liên quan đến nhau rồi. Đến hỏi cái gì.

      Như vậy mắng chính mình lúc. Nhạc Thiên Tuyết tâm mới bình tĩnh được. Chính là ngủ đến tận hừng đông.

      Ngày hôm sau khi mặt trời vừa mới nên. Nhạc Thiên Tuyết chỉ nghe thấy tiếng khóc.

      "Ô ô... Tiểu thư... Nô tài mặt là khó nhìn a... Làm sao bây giờ a..."

      Nhạc Thiên Tuyết mơ mơ màng màng đấy. Nàng xoay người. Biết là Hoa Đào khóc.

      Bất quá nàng nhưng lại mở to mắt. cần soi gương nàng cũng biết bộ dạng tại của mình là gì rồi...

      Nàng liền : "Bình tĩnh. Đừng khóc. Mụn đỏ kia liền đụng nước liền trị hết."

      Lời này quả nhiên là có ích. Hoa Đào quả khóc nữa. Vội vàng là đem nước mắt tất cả đều lau khô.

      Nhạc Thiên Tuyết đây hừ tiếng. Tiếp tục ngủ.

      Bởi vì hai chủ tớ người có bộ dáng này. Cũng có khả năng rời khỏi Thanh Vũ viện được rồi. Cho nên Hoa Đào khiến cho người mang đến ít nguyên liệu nấu ăn. Cũng cho người mang cơm đến đây. Miễn cho tiếp xúc lây bệnh cho người khác.

      Hai người nhìn đối phương đầu heo cũng là có khẩu vị. Hai người liền cúi đầu luyện công phu ăn cơm.

      Nhạc Thiên Tuyết còn cố ý điều phối thuốc dán. Lại để cho các mụn đỏ nhanh khỏi chút.

      Hai người lại là giúp nhau bôi thuốc. Tình cảnh này cũng là làm cho người ta mơ màng a.

      Nhưng mà ngày đại điển chọn phi đến sát rồi. Dựa theo quy củ. Các Nữ tú trước ngày phải tiến cung.

      NHạc Thiên Tuyết hôm nay bộ dáng này cũng là đừng nghĩ đến việc tiến cung. Trong cung có người đến. Nhạc Thiên Tuyết chỉ mình là bị bệnh truyền nhiễm. thể vào cung.

      thái giám kia chính là lập tức hồi cung bẩm báo. Tin tức này liền truyền đến tai Hoàng Đế .

      Lão Hoàng Đế lúc này liền giận dữ. biết Nhạc Thiên Tuyết là quỷ y. Cái này còn giả bộ mình bị bệnh truyền nhiễm đơn giản như vậy đâu.

      lúc này chính là phái thái y đến. Nhạc Thiên Tuyết muốn trốn tránh. Đây chính là có cửa đấy.

      Mấy thái y trùng trùng điệp điệp đến phủ tướng quân. Lúc vào trong phòng. Nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết cùng Hoa Đào đều là dùng mạng để che mặt.

      Thái y cũng là kiêng kị. Bị bệnh truyền nhiễm này khi thận bị lây bệnh chính là thế nhưng có thể mất mạng đấy.

      "Mời Nhạc tiểu thư đem khăn che mặt tháo xuống. Để cho ta chẩn đoán bệnh tình." cái lão thái y ra.

      Nhạc Thiên Tuyết hỏi: " muốn xem sao. Có thể hay đừng nhìn ta. Ta tại biến thành đầu heo."

      Thái y phụng mệnh làm việc. Tại sao có thể nhìn đây.

      : " ngại. Nhạc tiểu thư vẫn nên là tháo xuống hơn."

      Nhạc Thiên Tuyết ừ tiếng. Cái kia chính là đem khăn che mặt tháo xuống.

      Mọi người chính là tại chỗ hóa đá. Cái này phải dung mạo xinh đẹp của Nhạc Thiên Tuyết.

      Quả thực chính là cái người quái dị. Da kia nhìn là có chút buồn nôn. Lúc này mấy cái thái y sắc mặt cũng tốt. Mọi người chối từ. người nguyện ý bắt mạch cho Nhạc Thiên Tuyết.

      Nhạc Thiên Tuyết : "Ta ta bị bệnh truyền nhiễm rồi. Các ngươi nếu là tiếp xúc ta. Vậy khẳng định chính là bị lây bệnh. Thiên Tứ sư phụ cho ta thuốc. Tĩnh dưỡng vài ngày có chuyện gì. Ta tuổi trẻ là có chuyện gì. Nhưng các ngài đều lớn tuổi như vậy. Ta biết các người xẩy ra chuyện gì. Đúng rồi. Sư phụ Thiên Tứ của ta quay về Dược vương cốc rồi. Phương thuốc kia ta thế nhưng là có đấy."

      Như vậy biến tướng uy hiếp làm cho người ta càng thêm sợ hãi. Cũng muốn nhích tới gần.

      Nhạc Thiên Tuyết đem khăn che mặt mang nên lần nữa. Dù sao nàng tại cũng muốn nhìn đến mặt của mình. Nàng ngược lại là sao cả. Dù sao là người khác buồn nôn.

      Mấy cái thái y sắc mặt tái nhợt. Lúc này chính là rời .

      Lúc này liền quay lại cung bẩm báo. Lão Hoàng Đế càng là nổi giận. Cái này Nhạc Thiên Tuyết lại chơi trò hề này với . .

      Bất quá lão Hoàng Đế nghe thái y trần thuật xong. Ngược lại cũng là có chút điểm nghi hoặc. Nhạc Thiên Tuyết nếu muốn trốn tránh. Cũng đem mặt của mình biến thành như vậy. Nếu là hủy khuôn mặt làm sao bây giờ.

      Nhưng là vì chứng minh Nhạc Thiên Tuyết là có thủ đoạn đùa nghịch gì. chính là phái hai cái cung nữ đến. là chiếu cố Nhạc Thiên Tuyết. Kì thực là theo dõi.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      CHương 145: Thái tử phi tương lai

      Có người ở đây theo dõi nàng. Nhạc Thiên Tuyết nhưng lại chút cũng sợ. của nàng là bị bệnh truyền nhiễm. Căn bản là dối.

      Những cung nữ kia ở tại chỗ này mà . Chỉ biết tự tìm phiền toái cho mình.

      Dù sao lời của nàng bày ở chỗ này rồi. Về phần người khác có nghe hay cũng là cùng nàng quan hệ.

      Chỉ đầy đến buổi chiều. Những cung nữ kia mặt liền sưng lên. Tuy rằng còn có nhiều nốt đổ. Bất quá đây là bị lây bệnh rồi.

      Cung nữ cũng bất chấp phải chiếu cố Nhạc Thiên Tuyết. Vội vàng chính là cho người ta tìm thái y.

      Thái giám nhìn thấy như vậy cũng là lòng tràn đầy kinh ngạc. Vốn là muốn xem ràng. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết thời điểm này xuất ."Thái y. Bệnh này thể trực tiếp động vào. Bằng ông cũng bị lây bệnh đấy."

      Thái y lập tức chính là rút tay về. dám bắt mạch nữa.

      Mặc cho hai cung nữ kai khẩn cầu thế nào. Đó cũng là có ai đến trị liệu.

      Vấn đề này lại là truyền đến tai Hoàng Đế. tuy rằng cũng là có chút tin. Bất quá muốn đến muốn cũng là sao cả.

      Ngày đại điển chọn phi đúng hạn tiến hành. Mà Nhạc Thiên Tuyết lại nghỉ ngơi trong Thanh Vũ Viện của mình.

      Hai cung nữ kia cũng la có ai chữa bệnh. Tuy rằng mất mạng. Bất quá qua vài ngày nữa gương mặt bị hủy.

      Hôm nay là ngày đại điển chọn phi. Nhạc Thiên Tuyết cho người nghe ngóng. Cuối cùng là ai trúng tuyển nàng là vẫn muốn biết.

      Nhớ tới Ngọc Hàn muốn tuyển chọn chính phi. Mộc Nhu chắc tức chết rồi.

      Nghĩ như vậy. Trong nội tâm lại là có chút cao hứng. Tốt nhất chính là dương Nịnh. Hai người đấu đấu lại. Đó mới là có trò hay.

      Ai biết được là ngày đại điển chọn phi lại truyền ra chút tin tức nào. Nhạc Thiên Tuyết khỏi buồn bực. Lúc này đây làm sao lại làm thần bí như thế được.( biết ai trúng tuyển).

      Những nử tử kia cũng biết xảy ra chuyện gì. Bởi vì trong ngày đại điển chọn phi đó. Từng hoàng tử nếu là đem Ngọc Như ý trong giao cho nữ tử chính là chứng minh trúng tuyển.(được chọn)

      Thế nhưng là hết lần này tới lần khác Ngọc Hàn có chọn. Ngọc Hàn Phi liền càng cần phải . Hai ngày trước bị những nữ nhân xấu xí như ma chê quỷ hờn dầy vò đến giống hình người. Trong tay Ngọc Như Ý đều cầm chắc. Liền làm rơi mặt đất.

      Mà Ngọc Chỉ Dương cùng Ngọc Nam Phong cũng là có chọn. cách khác. Bốn người đều là đưa cho ai cái Ngọc Như Ý.

      Cái này nhưng lại là lần đầu tiên xuất tình huống như vậy. Lão Hoàng Đế trầm mặt. Lại để cho đám tú nữ ra ngoai. Sau đó liền khiển trách bọn họ.

      Bất quá nội dung là cái gì. Người ngoài tự nhiên là được biết đến.

      Tú nữ người cũng trúng tuyển. Thế nhưng được ra khỏi cung. Cái này có người hoài nghi. Chẳng lẽ còn chọn lần nữa. Cho nên Từng người Tú nữ trong hai ngày này bộc lộ hết thẩy mọi tài năng của mình có. Hy vọng chính mình trúng tuyển.

      Mà hai ngày này qua. Tại Nhạc Thiên Tuyết cẩn thận bảo dưỡng giữ gìn. Làn da của nàng tốt nên rất nhiều. Mặt là bớt sưng. Tuy rằng làn da còn có dấu đỏ chưa mất. Bất quá đây cũng là sao. Nên hai ngày nữa khỏi.

      nay bệnh của nàng lây được cho người khác nữa. Tại Thanh Vũ viện nhẫn nhịn nhiều ngày như vậy. Nàng liền định ra ngoài chút.

      Vừa có chưa ra được khỏi cửa. Liền xa xa nhìn thấy Trần công công đến.

      Nhạc Thiên Tuyết có chút kỳ quái. Trần công công tại sao lại đến. đến khẳng định chính là có chuyện tốt.

      Trần công công tại sân nhìn thấy Nhạc Thiên Tuyết. Khỏi phải là rất cao hứng.

      lập tức : "Nhạc đại tiểu thư. Chúc mừng chúc mừng. Người đến tiếp chỉ."

      Nhạc Thiên Tuyết nhìn nhìn thánh chỉ trong tay . là có dự cảm tốt."Đó là thánh chỉ gì."

      Nàng làm sao lại có nghe qua lão Hoàng Đế ra thánh chỉ. Người nằm vùng của nàng làm việc cũng quá chuyên nghiệp rồi.

      Trần công công : "Đây là đại hỷ . Nhạc đại tiểu thư vẫn là trước nên quỳ hơn."

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày. Bất quá cũng nên lại hỏi tiếp. Liền quỳ xuống tiếp chỉ rồi.

      Trần công công cái gì nàng cũng là nghe ràng. Dù sao cái kia thánh chỉ biết tốt mấy cái về nàng. Nhưng mà có câu nàng là nghe ràng

      Nàng trừng to mắt. Trong đầu thủy chung là vang trở lại câu kia. Nay. Phong Đích nữ phủ Tướng quân là Thái Tử chánh phi

      Làm sao có thể.

      Nhạc Thiên Tuyết thế nhưng là để ý tới Trần công công xong chưa. Nàng liền thoáng cái bò lên đứng dậy. Đem Trần công công đẩy ra. Cái thánh chỉ kia cũng là rơi vào trong tay của nàng.

      Nàng sắc mặt cực kỳ trầm. Cái kia chu sa ghi chữ cũng là đặc biệt ràng.(mọi người xem phim Trung tự nghĩ tên của nó nhé)

      Trần công công còn tưởng rằng nàng là vuii mừng quá. Chính là : "Chúc mừng Thái Tử Phi tương lai. Đây chính là Hoàng Thượng cố ý ban cho nhân duyên đây."

      Nhạc Thiên Tuyết tiện tay đem cái thánh chỉ kia ném mặt đất. Lập tức. Tất cả mọi người là kinh hãi. thể tưởng được Nhạc Thiên Tuyết lại có thời điểm bốc đồng như vậy. Bất quá đây cũng phải là tùy hứng. Mà là muốn sống nữa.

      Nhạc Thiên Tuyết liền cười lạnh liên tục. thể tưởng được lão Hoàng Đế chọn Nữ Tú thành. Liền trực tiếp tứ hôn rồi.

      Xem ra lão Hoàng Đế cùng Ngọc Hàn là sớm tính toán nàng rồi. Vậy còn cái gì đại điển chọn phi đây. Chẳng qua là mở cái sân khấu mà thôi( định sẵn rồi cần gì lấy lý do mở đại điển chọn nữa).

      Cái này tưởng rằng mình bị chọn. tại hay rồi. Còn lãng phí cách vô ích thời gian mấy ngày nay .

      Trần công công liền tranh thủ nhặt cái thánh chỉ kia nên. Liền đối với Nhạc Thiên Tuyết : "Chưa tới ngày sắc phong là thái tử phi sợ lúc đó chắc còn vui mừng quá mà hỏng mất. Nhanh lên tiếp thánh chỉ. Nếu là ném . Chưa là thái tử phi bị trách phạt đấy."

      Nhạc Thiên Tuyết tỉnh táo lại. Trần công công là ở hảo ý nhắc nhở chính mình.

      Nàng tại công nhiên phản kháng Hoàng Đế. Vậy là tìm cái chết.

      Sắc mặt nàng cũng liền nhàn nhạt. Liền đem thánh chỉ cầm lại. có vứt bỏ nữa.

      Bất quá nàng lại hỏi: "Hoàng Thượng liền cho ta hôn ."

      Trần công công gật đầu. "Đúng vậy a. Vốn Hoàng Thượng là muốn trước mặt mọi người tuyên bố nhưng mà Tiểu Thư bị bệnh. Hơn nữa thái tử điện hạ nhìn thấy ngươi. Đều chọn những người khác. Liền hướng Hoàng thượng cầu xin."

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ cắn môi. Ngọc Hàn là Thái Tử. Đoán chừng lão Hoàng Đế cũng cho biết ít chuyện. Thân phận kia của nàng chắc cũng giấu được.

      Nàng bắt Viên phong rời . Lão Hoàng Đế mặc dù là truy cứu. Nhưng mà Ngọc Hàn cũng hẳn là biết . Như thế. Tại sao phải cầu tứ hôn. Chẳng lẽ là vì báo thù.

      Trước kia Ngọc Hàn nghĩ lấy mình. Nàng cũng là nghĩ mãi mà . Ngọc Hàn cái loại người này. Quả quyết thích mình đấy.

      Trong lúc nhất thời. Nhạc Thiên Tuyết lại suy nghĩ rất nhiều. Trần công công hô nàng vài tiếng nàng cũng là có nghe thấy.

      Bất quá Trần công công đưa nàng đến bên. Nhạc Thiên Tuyết cũng là bị ép cho lấy lại tinh thần.

      Trần công công ; "Lão nô biết tiểu chủ người tại nhất định là có vui mừng lắm. Nhưng đây là ý chỉ của hoàng thượng. Người cũng đừng có cãi lời rồi. Hơn nữa ngày đại điển chọn phi chút tin tức cũng có truyền . Đây là vì cái gì. Cũng là bởi vì thái tử điện hạ cầu xin hoàng thượng tứ hôn cho người và thái tử điện hạ. Tứ Hoàng Tử liền mở miệng cầu xin nữa. Hoàng Thượng giận dữ. Lập tức liền đem Tứ Hoàng Tử cho về ddienj suy nghĩ. Rồi tứ hôn cho tứ hoàng tử người. Người đó chính là muội muội của tiểu thư cho Nhạc Linh Vy làm thị thiếp, "

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Đây phải a. Nhạc Linh Vy vu hãm hoàng tử. lại còn có thể làm thị thiếp.

      Bất quá Ngọc Nam Phong cũng là bia ngắm. Lão Hoàng Đế ràng chính là thiên vị cho Ngọc Hàn.

      Cái này cũng khó trách. Ai bảo lão Hoàng Đế thích Hoàng Hậu trước. Cái kia tự nhiên là che chở cho con trai của Hoàng Hậu trước sinh ra.

      Vừa nghĩ như thế. Nàng liền gật gật đầu."Con hai hoàng tử nữa sao."

      Trần công công : "Nhị hoàng tử liền chọn đích nữ tiểu thư phủ Trang vương . Nhưng mà Tam hoàng tử liền có chọn."

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày."Cái kia Hoàng Thượng cũng là cái gì sao."

      "Hoàng Thượng biết Tam hoàng tử luôn luôn như thế. Cho nên cũng liền miễn cưỡng." Trần công công ."Tiểu chủ người bây giờ là chưa phải là thái tử phi. Người cần phải chú ý nhiều hơn đấy."

      Nhạc Thiên Tuyết cũng chỉ là ân tiếng. nay nàng cũng có biện pháp. Hay vẫn là đợi Nhạc Tướng quân về bàn bạc.

      Trần công công rồi. Nhạc Thiên Tuyết cũng là có hào hứng ra ngoài. Lúc này trong phòng. Sắc mặt của nàng chính là mực bình tĩnh. Hoa Đào cũng dám lời nào. Sợ là lại để cho Nhạc Thiên Tuyết tức giận.

      Nhạc Thiên Tuyết thỉnh thoảng nhìn xem cái thánh chỉ kia. Sắc mặt cũng là chút biến đổi. Cuối cùng. Nàng cũng là thể nhin được nữa. Liền đứng lên.

      Nếu như nàng là có biện pháp. Vậy đem Ngọc Hàn đầu độc cho chết. Mình coi như là thủ thân cũng là gả cho ai nữa.

      Hoa Đào lúc này liền cái giật mình."Tiểu thư. Người đâu vậy."

      "Chớ có nhiều chuyện." Nhạc Thiên Tuyết .

      Hoa Đào quả nhiên là im lặng. dám lời nào.

      Chẳng qua là Nhạc Thiên Tuyết rời hai bước. Lại là dừng lại. Cái này đều muốn hạ độc chết Ngọc Hàn nhưng lại dễ dàng như vậy. Nếu là Ngọc Hàn xảy ra chuyện gì. Lão Hoàng Đế biết nàng là quỷ y. Nhất định là bắt nàng cứu chữa. Nếu là cứu sống. Lại là giận chó đánh mèo đến người mình rồi.

      Ai lại để cho mình bây giờ cái chỗ dựa cũng có. Phải xem sắc mặt Hoàng Đế .

      Ngày hôm nay. Nhạc Thiên Tuyết tâm tình cũng là được tốt. Tin tức Nàng trở thành Thái Tử Phi cũng là truyền khắp toàn bộ Kinh Thành. Ai cũng nghĩ ra. Từng là cái đích nữ ngu dại hôm nay bay nên đầu cành rồi.

      Chạng vạng tối. Ngọc Chỉ Dương liền đến thăm nàng. còn màng đến hai bình rượu ngon. Tựa hồ là muốn chúc mừng cho Nhạc Thiên Tuyết.

      Nhạc Thiên Tuyết vốn là muốn gặp . Nhưng chính là xông vào.

      "Thế nào. Lại mất hứng." Ngọc Chỉ Dương qua. Cầm cái ly. Đem rượu rót vào."Cái này có cái gì mất hứng đây”




      Edit: baobien
      Chương 146: cuộc chiến tranh đoạt

      Nhạc Thiên Tuyết thấy thần sắc có điểm đau thương. Cũng biết là bị sao.

      Nàng cũng còn có bi thương sao. Ngọc Chỉ Dương đây cũng phải là người mình thích kết hôn. đau thương cái gì.

      Nhạc Thiên Tuyết : "Vậy ngươi chẳng bằng khiến thái tử hoàng huynh của ngươi lấy ta. Đây phải tốt rồi."

      Ngọc Chỉ Dương chính là bất đắc dĩ lắc đầu.

      chậm : "Ta làm được. Từ tới nay. Ta cái gì đều là có tác dụng. Ngươi xem. Kỳ viên gia là Phụ hoàng chiêu mộ. Thế nhưng là lại cho Viên phong phục vụ Thái Tử hoàng huynh. Phụ hoàng muốn hoàng huynh kế thừa nghiệp thống nhất đất nước."

      Nhạc Thiên Tuyết biết những thứ này. Cho nên cũng gạt nàng.

      Nàng có chút nhíu mày. : "Đó cũng là. Ngươi chỉ là pháo hôi (con ghẻ được thương ). Ngay cả mình làm cái gì đều sợ mình làm được."

      Ngọc Chỉ Dương thần sắc khẽ giật mình. Liền liếc nhìn Nhạc Thiên Tuyết. Cũng cái gì. tiếp tục uống rượu.

      vĩnh viễn đều là cái bộ dạng ôn nhuận như ngọc. nay như vậy. ra khiến Nhạc Thiên Tuyết có chút quen.

      Nhạc Thiên Tuyết cùng từng coi như là làm bằng hữu. Lúc trước Ngọc Chỉ Dương cũng là giúp mình. Nếu phải hai người lập trường bất đồng. Khả năng có thể làm được tri tâm hảo hữu đấy.(bạn bè tâm giao)

      Nàng : "Ngươi cũng đừng ưu sầu nữa. Cái này có là cái gì. Ngươi nếu là muốn tranh giành. Vậy tranh giành. Nếu là cảm thấy sao cả. Vậy sao là tốt rồi ( có ý muốn tranh dành thôi nghĩ tốt nên). Vậy ngoan ngoãn phụ trợ hoàng huynh ngươi là được."

      Ngọc Chỉ Dương đôi má có chút điểm hồng. : "Tranh giành. Ta có thể sao."

      đây là coi thường chính mình. Bất quá tranh giành ngôi vị hoàng đế. Luôn luôn đều là đao kiếm vô hình. tốt cái mất mạng.

      Ngọc Chỉ Dương tại nếu là nhầm bước. Chính là mất vĩnh viễn cũng thể khôi phục được.

      Hơn nữa Ngọc Hàn còn là ruột của . Ngọc Chỉ Dương nếu là tranh giành mà . Liền được.( có lý do)

      Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ chút. Sau đó mới : "Ngươi nếu phải sợ cuối cùng rơi vào cái kết cục bi thảm. Vậy tranh giành . Nếu như thắng. Vậy ngươi mọi đều viên mãn. Nhưng lại ngươi nếu muốn tranh giành. Chỉ sợ suốt đời hối hận."

      Nàng cũng là ăn ngay thẳng.

      Như là lời nàng . Nàng nhất định là tranh giành. Chẳng bằng chính mình tiêu dao đây đó sống cho tốt.

      Ngọc Chỉ Dương nghe xong lời của nàng. Thõng xuống con mắt. Tựa hồ là suy nghĩ gì đó.

      Nhạc Thiên Tuyết cũng là muốn quấy rầy . Nàng liền thò tay bình rượu kia đến gần mình.

      Rót xuống ly. Rượu kia quả nhiên mùi rượu rất thơm.

      Nàng tâm tình tốt hơn chút. Liền mỉm cười. Nhấp miếng. Quả nhiên là rượu ngon.

      Hơn nữa rượu này lại là gắt (khó uống). Có thể làm cho người ta dễ ràng tiếp nhận.(uống vào)

      Nàng lại là muốn rót chén thứ hai. thấy đến Ngọc Chỉ Dương nhìn mình chằm chằm.

      Vừa rồi cái nụ cười kia của nàng. khóe miệng độ cong vừa vặn. Khiến người ta động tâm thôi.(nụ cười đẹp)

      Đương nhiên. Ngọc Chỉ Dương là che giấu rất tốt. Nhạc Thiên Tuyết còn tưởng rằng muốn cho mình uống rượu.

      Nàng dứt khoát liền đem bầu rượu để tới trước mặt mình rồi. : "Rượu này tên gì. Mua tại nơi nào."

      Ngọc Chỉ Dương cười cười."Là ta tự mình làm. Ta lần trước rời kinh làm bình rượu này. Lại ủ rượu vài năm. Rượu kia hương mới thơm như vậy."

      Nhạc Thiên Tuyết ừ tiếng."Vậy ngươi bán cho ta mấy vò."

      Ngọc Chỉ Dương : "máy vò rượu này cũng đáng giá. Ta liền đưa ngươi . Ngày mai ta cho người mang cho ngươi mấy hũ."

      Nhạc Thiên Tuyết vừa nghe xong chính là vui nên ít. Ngày hôm nay lo lắng được quét sạch..

      Nàng tuy rằng phải sâu rượu. Thế nhưng thấy Trí đại sư rất thích rượu. Đến lúc đó đưa cho Trí đại sư bình cũng tốt.

      Bất quá thấy trí đại sư đến bây giờ cũng trở về. tại nàng ngoại trừ Nhạc tướng quân bên ngoài. nghĩ muốn tìm trí đại sư.

      Ngọc Chỉ Dương cùng Nhạc Thiên Tuyết hồi chuyện. Lòng cũng thoải mái ít.

      Trước khi . lại quay đầu lại nhìn nhìn Thanh Vũ viện. Thấy Nhạc Thiên Tuyết bóng dáng nho vẫn còn uống rượu.

      Sau thấy nàng cùng Hoa Đào trò truyện vui vẻ. Lại là cười cười. Tiếng cười kia tựa như đinh linh. Nhưng lại dễ nghe.

      là muốn tranh giành. Bất quá tranh giành phải ngôi vị hoàng đế. Mà là nữ nhân mà thôi.(tranh giành chị đấy)

      Mà nữ nhân này. Rất trọng yếu.

      Ngọc Chỉ Dương lúc này mới ra khỏi phủ tướng quân. lâu sau Ngọc Hàn chính là đến.

      tại Nhạc Thiên Tuyết còn chưa trở thành Thái Tử Phi. Muốn gặp nàng. Lại có thấy.

      Ngọc Hàn đợi hồi. Nhạc Thiên Tuyết vẫn là ra gặp . cũng là tức giận. Vì cái gì vừa rồi Ngọc Chỉ Dương có thể thấy nàng. Mà thể.

      Ngọc Hàn nay tự nhiên là đối với Nhạc Thiên Tuyết như thế nào(phát tức ý mà). liền tìm Ngọc Chỉ Dương.

      Ngọc Chỉ Dương người có chút mùi rượu. ở ngôi nhà cạnh hoàng cung. định chỗ đó nghỉ ngơi.

      Cái ngôi nhà này cũng là cho mọi người biết. Trước kia Ngọc Chỉ Dương vụng trộm hồi kinh. đều là ở đằng kia nghỉ ngơi.

      Cùng Ngọc Hàn gặp mặt cũng là ở đằng kia. Cho nên Ngọc Hàn liền cũng là tìm chỗ ấy.

      Ngọc Hàn vừa thấy Ngọc Chỉ Dương. Chính là trò hề lộ ra. Liền cầm lấy áo Ngọc Chỉ Dương. : "Ngươi vừa rồi cùng Thiên Tuyết cái gì. Nàng lại là gặp Bổn cung."

      Ngọc Chỉ Dương cũng là có dự liệu trước. Nhạc Thiên Tuyết cũng phải là đồ đần. tại bị buộc hôn(bắt cưới). Như thế nào còn có thể đối với Ngọc Hàn có hảo cảm(cảm tình). Vậy làm sao muốn gặp Ngọc Hàn đây.

      Thần sắc cũng là nhàn nhạt. ra: "Hoàng huynh. Cái này cùng thần đệ quan hệ. Nàng gặp huynh là chụyên của nàng."

      Ngọc Hàn sớm đố kỵ Ngọc Chỉ Dương. Dù sao Ngọc Chỉ Dương trước hồi cùng Nhạc Thiên Tuyết là bạn bè. Nhưng còn dạy cho Nhạc Thiên Tuyết viết chữ.

      hừ câu: "Tam đệ. Ngươi biết Bổn cung đối với nàng nhất định phải có. Ngươi còn muốn trộm nàng(ý là cũng muốn lấy). Đây là có ý gì. Ngươi là muốn Bổn cung niệm tình nghĩa huynh đệ rồi."

      Ngọc Chỉ Dương liền ôn nhuận cười cười. Bất quá mặt ngoài thế ôn nhuận. Kì thực là có điểm lãnh.

      : "Hoàng huynh. Ngươi luôn luôn là người mới niệm tình nghĩa huynh đệ. tại làm sao lại đến giáo huấn thần đệ cái này đây. Cái này khỏi buồn cười sao."

      Ngọc Hàn sắc mặt lạnh lạnh.

      : "Ngươi cái gì. . Lúc trước ngươi..."

      "Lúc trước đích là hoàng huynh thay thần đệ xin tha đấy. Bất quá là ai đem con rối đạt ở dưới giường cảu mẫu hậu. Hoàng huynh nên biết." Ngọc Chỉ Dương chậm .

      Ngọc Hàn sắc mặt trắng nhợt.

      Ngọc Chỉ Dương ánh mắt nhàn nhạt. Đem tay vung Ngọc Hàn ra. Ngọc Hàn thế nhưng là so ra kém Ngọc Chỉ Dương.

      Khi còn bé. Bởi vì hai người đều là Hoàng Hậu trước sinh ra. Cho nên thường xuyên có người đem hai người so sánh với nhau.

      Tuy rằng Ngọc Hàn lớn hơn ba tuổi. Nhưng mà Ngọc Chỉ Dương càng ngày càng thông minh. mực được Thái Phó tán thưởng.

      Tuổi còn Ngọc Hàn cũng sớm là tâm cơ trùng trùng điệp điệp. sợ Ngọc Chỉ Dương doạt ngôi vị Thái Tử của mình. Cho nên liền dùng vu cổ chi thuật hãm hại Ngọc Chỉ Dương.(coi rối yểm bùa)

      Trước Khi đó Hoàng Hậu bị bệnh. Hoàng Đế vừa mới tìm ra con rối yểm bùa kia. Đêm trước đó Hoàng hậu đột nhiên chết bất đắc kỳ tử (chết đột ngột)

      Hoàng Đế nhưng lại tức giận vô cùng. Còn muốn đem Ngọc Chỉ Dương giết chết. Bất quá Ngọc Hàn khi đó liền giả mù sa mưa cầu tình.(nhận lỗi cầu xin giúp)

      Chuyện này cũng là mực tra . Sau đến Hoàng Đế suy nghĩ chút. Cảm thấy Ngọc Chỉ Dương có khả năng làm ra chuyện như vậy. Dù sao niên kỷ của còn như vậy. Hơn nữa vậy hay là thân sinh mẫu thân.

      Chẳng qua là việc này cũng là tra . Liền cũng thôi. Nhưng mà vẫn là tâm bệnh của Hoàng Đế. muốn cho Ngọc Chỉ Dương ở lại trong cung. Khiến cho Ngọc Chỉ Dương xuất ngoại rèn luyện. Thuận đường củng cố thế lực hoàng quyền.(tưởng ông người con này hóa ra cũng đề phòng con ghê)

      Ngọc Chỉ Dương đối với mấy cái này nhưng lại rất ràng(hiểu ro Ngọc hàn làm). lúc ấy nhường nhịn. Nhưng lại có nghĩa là Ngọc Hàn có thể mực ức hiếp chính mình.

      Ngọc Hàn lúc này cũng là có chút điểm run rẩy. Bất quá ngụy trang nhiều năm như vậy. nay vẫn là Thái Tử đây. rất nhanh chóng tỉnh táo lại.

      ra: "Tam đệ. Ngươi cái gì. Ngươi cảm kích còn chưa đủ."

      Ngọc Chỉ Dương vẫn lạnh lùng liếc nhìn Ngọc Hàn. Ngọc Hàn thân thể cứng đờ. Ngọc Chỉ Dương đáng lẽ có thời điểm như vậy nếu như Ngọc Hàn an phận chút.

      Ngọc Hàn chỉ nghe thấy Ngọc Chỉ Dương : "Hoàng huynh. Kỳ ngươi coi như là cưới Thiên Tuyết. Nàng cũng giúp ngươi. Ngươi bằng hãy suy nghĩ chút ."

      "Bổn cung biết ." Ngọc Hàn thoáng cái tức giận."Ngươi vì nàng giúp nàng. Nhưng lại là cố ý tiếp cận nàng. Kỳ ngươi cũng là đối với nàng có ý tứ đúng . . Thế nhưng là Tam đệ ngươi chẳng bằng ngẫm lại. Ngươi thân phận gì. Nàng lại là thân phận gì. Coi như là nàng vì bản cung giúp ta. Nhưng lại Bổn cung cũng khiến nàng rơi vào tay người ngoài. Để về sau nàng giúp đỡ người ngoài đối phó lại ta. : "

      Ngọc Chỉ Dương có chút nhíu mày. Xem ra nhiều hơn nữa cũng có tác dụng.

      liền dừng chút. Lúc này mới : "Hoàng huynh. Ngươi rất đúng. Thần đệ đích là có chút thích nàng."

      "Ngươi." Ngọc Hàn căm tức nhìn ."Ngươi quên lời phụ hoàng dặn dò ngươi. Ngươi là phải giúp Bổn cung. Giúp đỡ Bổn cung đăng cơ. Giúp đỡ Bổn cung tìm được tứ đại gia tộc tiền triều."(mẹ chị có khả năng rất lớn là hậu nhân của trong 4 gia tộc tiền triều)

      Ngọc Chỉ Dương lúc này liền khẽ cười tiếng."Hoàng huynh cần phải lo lắng. Cái này tự nhiên là giúp hoàng huynh. Bất quá việc này cùng việc thần đệ thích nàng có gì xung đột."

      "Làm sao lại xung đột. Ngươi cũng phải biết nàng là..." Ngọc Hàn cũng là được nữa. Sợ phòng làm cho người ta nghe thấy. nhìn chung quanh. phát có cái gì ổn. mới tiếp tục ."Tam đệ. Ngươi nếu là an phận chút. Bổn cung nhất định dễ dàng tha cho ngươi. Ngươi bây giờ có cái gì. Đều là Bổn cung đưa cho ngươi. Ngươi cho rằng chính ngươi làm được cái gì. có Bổn cung. Ngươi cái gì cũng có."

      xong. Ngọc Hàn chính là tức giận rời .

      Ngọc Chỉ Dương người ở lại trong cái nôi viện kia. Bỗng nhiên. liền cười cười.

      : "Người đến."

      Vô thanh vô tức. Giống như có bóng đen xuất .

      Ngọc Chỉ Dương lên tiếng: " cho Nhạc Thiên Tuyết. Nhan Thủy Liên bị giam ở đâu."

      Bóng đen kia lại là vèo tiếng thấy.

      Ngọc Chỉ Dương lúc này lại thào : "Hoàng huynh. Ta muốn nhìn xem ngươi là chọn gia tài Nhan Thủy Liên. Hay vẫn là chọn y thuật tuyệt đỉnh của Nhạc Thiên Tuyết."

      Thanh kia có chút ma quỷ. Làm cho người ta nghe xong có cảm giác được thoải mái.

      Phủ tướng quân.

      nay. Nhạc tướng quân lại trở thành nhân vật phong vân ở kinh thành(nổi tiếng). Có bao nhiêu người đến nịnh bợ Nhạc Tướng quân. Nữ nhi của thế nhưng là chuẩn bị trở thành thái tử phi.

      Nghe . phủ Nội vụ là chọn được ngày. Chuẩn bị đám cưới.

      Lần này Nhạc Thiên Tuyết cũng là buồn rầu. Gấp gáp như vậy. Vậy khẳng định chính là chuyện này diễn ra đầy hai tháng nữa.

      chỉ có là Nhạc Thiên Tuyết. Đến Nhạc tướng quân cũng là buồn rầu.

      "Thiên Trường... Ta là thực xin lỗi ngươi. Lời của ngươi ta lại hoàn thành. tại Tuyết Nhi phải gả cho hoàng thất rồi. Vậy phải làm sao bây giờ." Nhạc tướng quân mực trong lòng tưởng niệm. Lòng tràn đầy áy náy.

      "Cha. nên càm ràm nữa. Mẫu thân nghe được."

      "Vậy mẫu thân ngươi tịa sao hiển linh. Làm sao lại cho ta biện pháp." Nhạc tướng quân hít tiếng."Ta cũng là . Thái tử điện hạ nhìn trúng ngươi vì cái gì. Lúc trước cầu thân được. tại lại cầu Hoàng Thượng tứ hôn. Ngươi ngươi mặt mũi có đẹp chút. Còn có cái gì tài hoa chứ..."

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien
      CHương 147 cùng chiến Vương gia gặp mặt


      Nhạc Thiên Tuyết uống trà cũng là bị sặc cái.

      Nàng trừng mắt Nhạc Hòa. Cha làm sao có thể như vậy được. .

      Sắc mặt nàng được tốt. Mà Nhạc Hòa còn có phát có cái gì ổn.

      Nhạc Thiên Tuyết : "Cha. Nếu ta liền hủy khuôn mặt này. Vậy ngươi cũng cần buồn. Ưu điểm duy nhất này của con cũng còn."

      nay. Nhạc Thiên Tuyết mặt vẫn còn chút nốt đỏ. Bất quá làn da ngược lại là trắng nõn trắng là. Những nốt đổ chính là có gì đáng ngại.

      Nhạc Hòa cũng là cảm giác con mình thế nhưng là càng ngày càng đẹp...

      vội vàng liền vẫy vẫy tay."Cái này cần cần. Nếu như ngươi ngay cả khuôn mặt đều cần. Vậy ngươi cũng liền thảm rồi. Đây chính là ưu điểm duy nhất của con."

      Nhạc Thiên Tuyết hừ tiếng."Mà thôi. Lời của cha làm con buồn."

      Nhạc Hòa cũng là đùa nàng nữa. : "Vậy con bây giờ có biện pháp nào ."

      . Nhạc Hòa muốn gả Nhạc Thiên Tuyết cho Thái Tử.

      Tuy rằng Đông Thiên Trường phân phó như thế. Nhưng mà coi như là có lời của vợ mình. Ông cũng là muốn gả con cho Hoàng thất. Dù sao làm Thái Tử Phi. Đó cũng là cùng với nhiều nữ nhân chung chồng.

      Hơn nữa Nhạc Thiên Tuyết về sau làm Hoàng Hậu. Việc ấy càng là thể. biết có bao nhiêu thiếu nữ nhìn chằm chằm vào ngôi vị hoàng hậu đấy.

      Đến lúc đó. Nhạc Thiên Tuyết suốt ngày chỉ có phiền toái. Cả ngày đấu đấu lại. thú vui cũng có.

      Nhạc Thiên Tuyết nâng má. Chính là ra: "Con tạm thời cũng có."

      Nhạc Hòa hít tiếng. Chẳng lẽ thực muốn như thế.

      Hai cha con đều là lo lắng. Bất quá Nhạc Thiên Tuyết liền chợt nhớ tới chuyện. .

      Nàng hai mắt sáng ngời. : "Cha. Con có biện pháp rồi."

      "Biện pháp gì, "

      "Con cũng biết con duy nhất của Nhan gia Nhan THủy Liên ở nơi nào." Nhạc Thiên Tuyết .

      Nhạc Hòa nhàng lắc đầu."Nhan gia là đệ nhất thiên hạ phú thương (thương gia giàu nhất thiên hạ). Nhan Thủy Liên cũng là kỳ tài buôn bán. Bất quá nàng tựa hồ là có bệnh gì đó. mực tĩnh dưỡng."

      "Kỳ phải. Nàng là bị Hoàng Thượng giam lỏng." Nhạc Thiên Tuyết ."Nhưng ra là vì muốn khống chế được Nhan gia. Bất quá Nhan gia tựa hồ là có ý định nhượng bộ. tại đoán chừng còn phải lôi kéo. Gia chủ đương gia của nhan gia cũng chỉ có con ."

      Nhạc Thiên Tuyết qua. Cũng liền trầm tư chút. tiếp."Thái Tử nhất định là biết điểm ấy. cũng hẳn là muốn kéo lấy Nhan gia."

      Nhạc Hòa ừ tiếng. Hỏi: "Biên pháo của con nghe chừng có vẻ được. Đem Nhan Thủy Liên cứu ra. Lại để cho Hoàng Thượng cùng Thái Tử đánh chủ ý nên con nữa."

      Nhạc Thiên Tuyết gật đầu."Tuy rằng làm như vậy có chút mạo hiểm. Nhưng lại có thể chọc giận Hoàng Thượng. Bất quá bây giờ con ngược lại nghĩ được biện pháp nào tốt hơn."

      "Hoàn toàn chính xác. Trước đó lần thứ nhất ngươi bắt Viên phong . Hoàng Thượng cũng là nổi giận. Bằng tại sao ở Chiến Vương phủ vạch trần thân phận cảu con." Nhạc Hòa trầm ngâm chút."Trước kia Hoàng Thượng còn có thể so đo với con. buông tha cho con lần. Nhưng lại bỏ qua cho con lần thứ hai."

      Nhạc Thiên Tuyết cũng là biết điểm này. Nhưng mà lúc này đây nàng cũng có biện pháp nào tốt hơn. Dù sao Nhan Thủy Liên nàng là có ý định giết chết.

      Nàng nhíu mày."Cha. con suy đoán hoàng thượng là muốn tìm được tứ đại gia tộc của tiền triều. Nhan gia là cái trong đó. Viên gia chi nhánh trước nắm được giờ mất chỉ còn truyền nhân dòng chính. con vốn còn nghĩ mãi mà . Vì cái gì Thái Tử nhất định phải lấy con. Chẳng lẽ con cũng là truyền nhân của trong bốn gia tộc."

      Nàng nhìn chằm chằm vào con mắt Nhạc Hòa. Tựa hồ là muốn hỏi thăm chút.

      Nhạc Hòa nhịn được cười lên tiếng."Tứ đại gia tộc. Tổ Tông của cha mực họ Nhạc. Cũng chưa từng sửa đổi tên bao giờ."

      "Còn phụ mẫu của con." Nhạc Thiên Tuyết chính là nghĩ mãi mà . Tại sao lại bị Ngọc Hàn theo dõi đây.

      Nhạc Hòa sắc mặt liền hơi đổi. cũng là suy nghĩ chút. : "Cái này... Lai Lịch của mẹ con có chút bí . Thời điểm ta biết mẹ con..."

      Nhạc Thiên Tuyết chờ Nhạc Hòa chuyện. Nhạc Hòa bỗng nhiên dừng lại.

      lại mím môi. : "Dù sao xuất thân của mẹ con lớn là người của trong bốn đại gia tộc. Mẹ con võ công lợi hại. Xuất thân... Điểm ấy ta từng rồi. Là bí mật của nàng."

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ."Vì cái gì thể với con."

      Nhạc Hòa vẫy vẫy tay."Ta thề với mẫu thân con. Cả đời cũng thể đề cập đến thân phận của nàng."

      "Vì cái gì. Con là con của cha. Hơn nữa bây giờ phải là muốn biết ràng Thái Tử tại sao phải lấy con sao. Đây chính là muốn hiểu mục đích của Thái Tử ." Nhạc Thiên Tuyết cũng là cảm thấy kì quái. Trong đầu nàng biến chuyển. Trước kia liền nghĩ đến cái đó của mẫu thân mình.

      tại tưởng tượng. Đông Thiên Trường có thân phận bí . Rất nhiều người cũng biết đến lai lịch của nàng.

      Nhạc Hòa sắc mặt khó xử. Đều muốn . Nhưng vẫn là quyết định .

      đành phải là: "Mẹ ngươi năm đó gả cho ta. là cùng thân nhân của nàng cắt đứt quan hệ. tại ta cũng là khó mà được. Bất quá mẹ ngươi năm đó cũng cùng ta gì về bốn đại gia tộc. Vậy nàng cũng phải hậu nhân của họ rồi."

      Nhạc Thiên Tuyết liền thào : "Cha cho là mẫu thân con lừa cha."

      Nhạc Hòa từ trước đến nay vẫn là người trung hậu, trung thực. suy nghĩ chút."Cái này... Nhưng lại có khả năng xảy ra. Dù sao mẹ con trước đó có thân phận là Quỷ mã tinh linh(cái này hơi khó hiểu). Nhưng mà Hoàng Thượng thích con. Ta ngược lại là có thể giải thích. Dù sao Hoàng Thượng trước kia cũng là thích mẫu thân con."

      "Ưa thích thế nào. Cuối cùng còn phải là giết mẫu thân con sao." Nhạc Thiên Tuyết .

      Nhạc Hòa cái kia thần sắc liền trầm xuống. có chút nắm chặt nắm đấm. Cũng biết suy nghĩ gì.

      Nhạc Thiên Tuyết đành phải là khuyên nhủ: "Cha. Chuyện này con trở về tra ràng. Cũng chính vì như vậy. con muốn gả cho cừu nhân."

      "Đúng. bỏ qua... thể gả." Nhạc Hòa ."Quan trọng nhất chnsh là con thích . Cái kia thể gả."

      Trông thấy Nhạc Hòa cảm tính như vậy . Nhạc Thiên Tuyết cũng là nở nụ cười.

      Bất quá bây giờ nghĩ tới phương pháp. Nàng cũng là muốn thử lần.

      Nhạc Thiên Tuyết trở về Thanh Vũ viện. Hoa Đào ở phía trước cầm lấy đèn lồng.

      Nàng biết Nhan Thủy Liên trong hoàng cung. Nhưng mà đến tột cùng là ở chỗ nào trong nội cung.

      Hơn nữa trong hoàng cung thủ vệ nghiêm ngặt. Nàng sao có thể cứu Nhan Thủy Liên.

      Nàng nhanh đến Thanh Vũ viện. Phía trước liền có hộ vệ bẩm báo: "Đại tiểu thư. Có người vừa rồi phóng đến đây tờ giấy."

      Nhạc Thiên Tuyết ngược lại là kỳ quái. Nhìn thoáng qua. nhìn thấy quả Chủy thủ cắm ở cửa gỗ. Hơn nữa mặt còn có tờ giấy.

      Nhạc Thiên Tuyết hỏi: "có trôn thấy người ."

      Hộ vệ tự nhiên là : " có. Người nọ võ công rất tốt. Chúng ta phản ứng được cũng là kịp rồi."

      Nhạc Thiên Tuyết liền qua mở tờ giấy ra. Sao lại có người mang tờ giấy phóng đến Thanh Vũ viện. Cái kia ràng chính là gửi cho nàng rồi.

      Nàng mở ra. nhìn thấy đó viết: vẽ cá ở phong cung.

      Cá.

      Nàng bỗng nhiên cả kinh. Đây là Nhan Thủy Liên.

      Nhạc Thiên Tuyết lại nhìn chung quanh. Đến tột cùng là ai phóng đến đây. ràng là cho nàng cái tin tức lớn như vậy.

      Lúc trước coi như là Viên phong cũng biết được kỹ càng như vậy.

      Nhạc Thiên Tuyết vốn liền là muốn dùng Nhan Thủy Liên vì chính mình thoát thân. Trùng hợp lại là có người cùng ý nghĩ với nàng.

      Đó là ai giúp nàng.

      Nhạc Thiên Tuyết nghĩ tới Chiến Liên Thành. Lại là lắc đầu. Chiến Liên Thành hai ngày này đều động tĩnh gì. Xem ra cũng là quan tâm nàng. Chắc có lẽ phải là .

      Coi như là . Vậy cùng Nhan gia giao dịch xem như hoàn thành. Vậy khẳng định trước cứu Nhan Thủy Liên rồi.

      Bất quá tin tức này cũng biết giả ràng. Nàng ngày hôm sau liền lập tức phái người tìm hiểu chút. Cái bức họa vẽ phong cung căn bản có chút kỳ quái.

      Cái kia vốn là cung của thái phi. Nhưng mà trong khoảng thời gian này có rất nhiều vũ lâm vệ canh gác.

      Nhạc Thiên Tuyết biết cái này có điểm đáng ngờ. Nhan Thủy Liên chín phần là bị nhốt ở đó.

      Bất quá muốn đem người từ trong hoàng cung cứu ra lại dễ dàng như vậy. Nhưng mà Nhạc Thiên Tuyết sở trường nhất chính là chữa bệnh. Còn Dịch dung thuật cũng rất lành nghề.

      Như thế. Chẳng lẽ còn thể đem người từ trong hoàng cung mang ra sao.

      Nàng vốn là chuẩn bị kế hoạch. Cái này nhất định phải để có sơ hở gì mới được. Chỉ có điều hôm nay có người chạy đến cửa.

      Người nọ ngược lại là kiêng nể gì cả. Mang mạng che mặt liền xông vào. Hộ vệ cùng Hoa Đào cũng là ngăn được.

      "Nhạc tỷ tỷ." Tiểu nương kia con mắt như nước trong veo. Thoạt nhìn nhưng lại dễ nhìn.

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Người kia là ai.

      Bất quá nàng đem cái khăn che mặt bỏ xuống. Nhạc Thiên Tuyết nhìn cái biết. Nguyên lai là muội muội của Chiến Liên Thành .

      Nàng : "Ngươi như thế nào đến nơi này."

      Xem ra. Chiến Vân Ca (quên mất tên rồi) khí sắc cũng tệ lắm. Bệnh kia cũng được chữa cho tốt rồi.

      Nhạc Thiên Tuyết thanh kia mặn nhạt. Chiến Vân Ca cũng để trong lòng. Liền cầm lấy tay Nhạc Thiên Tuyết. : "em là đến cảm tạ tỷ tỷ. Nghe ca ca . Là Tỷ Tỷ cùng Nguyên Thần y trị cho muội."

      Nàng lúc này liền nhớ lại Chiến Liên Thành đối đãi thế nào với Nguyên Thiên Tứ. Cái kia thái độ cũng liền lạnh xuống.

      Nàng : " cần lời cảm tạ rồi. Ta tại liền thu tiền xem bệnh. Hai vạn lượng."

      Chiến Vân Ca a tiếng. : "Còn muốn thu bạc a. muôi nhưng lại có nhiều bạc như vậy."

      Nhạc Thiên Tuyết nhàn nhạt liếc nhìn nàng cái."Ngươi có. Nhưng ca ca ngươi có. Cái này vốn phải lấy hai vạn lượng. Bất quá đó là phí chén thuốc của Thiên Tứ."

      Chiến Vân Ca cái này có thể . Phí thuốc men.

      Nàng đành phải là ừ tiếng."Vậy được rồi. muội trở về cùng ca ca tiếng."

      Nhạc Thiên Tuyết còn chuyện. Chiến Vân Ca chính là rời .

      Tiểu nha đầu này. đúng là có điểm tích cực.

      bao lâu. Chiến Vân Ca lại là trở lại. Bất quá nàng nhưng là mang theo bạc.

      "Nhạc tỷ tỷ. Ca ca ta bảo tỷ tự mình đến lấy." Chiến Vân Ca .

      " ." Nhạc Thiên Tuyết ." cho cho. Cái ít bạc đó đối với ta sao cả."

      "Nhưng huynh ấy . Tỷ chính là có gan. Mới muốn ." Chiến Vân Ca mở trừng hai mắt." . Nhạc tỷ tỷ chỉ cần chút. Cái kia có thể thu được tiền xem bệnh rồi."

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày. Hỏi; "Đó là muốn ta tự mình lấy."

      "Tỷ được. Ca ca là như vậy." Chiến Vân Ca .

      Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ chút. Trước đó lần thứ nhất của nàng còn chưa tìm Chiến Liên Thành tính sổ chuyện hương liệu kia. Thêm cả chuyện này nữa cùng chỗ rồi.

      nay mặt nàng điểm đỏ đa bay hết. Màu da trắng hồng. So với trước càng là đẹp hơn rất nhiều.

      Chiến Vân Ca lôi kéo Nhạc Thiên Tuyết tiến đến. Bất quá Chiến Vân Ca nhưng là lôi kéo nàng thiên kim lầu. Nguyên lai Chiến Liên Thành hôm nay là dùng bữa ở đây.

      Cái kia đầy bàn thức ăn. Chỉ có Chiến Liên Thành mình ngồi ăn tại đó.

      Nhạc Thiên Tuyết đến. Chiến Liên Thành liền đôi mắt cũng nâng lên.

      Chiến Vân Ca cười đùa: "Ca ca. Người ta là mang đến. Ta có thể chơi được chưa."

      "Lại để cho Truy tinh mang theo Muội." Chiến Liên Thành phân phó .

      Chiến Vân Ca mặc dù là muốn cho người theo. Nhưng cũng là có biện pháp. Liền cũng là tranh thủ thời gian rời .
      cố làm đến chương hot chút

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien
      Chương 148 ta trả lại ngươi đao

      Chỉ còn lại có hai người ở chỗ này. Nhạc Thiên Tuyết trong lòng bàn tay đổ mồ hôi. Ngược lại là rất trấn định.

      Dù sao nàng cũng là muốn gặp mặt. Vẻn vẹn chỉ vì Chiến Liên Thành. Gặp mặt cái là tâm của nàng liền trấn định được rồi.

      Ai biết Chiến Liên Thành lúc này liền lên tiếng: "Ngươi đứng đó làm gì."

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. ràng còn mở miệng trước cùng mình chuyện rồi.

      Nàng cũng là chẳng muốn ngồi xuống. : "Ta là đến thu tiền xem bệnh."

      Chiến Liên Thành đem chiếc đũa buông xuống. Chiếc đũa dùng cũng được làm từ thượng đẳng ngân(như làm bằng bạc ý). Để ngừa trúng độc.

      liền nhìn nàng cái."tiền xem bênh. Lúc trước ngươi đoạt cánh hoa của bôn vương. Chẳng lẽ cánh hoa kia còn đáng hai vạn lạng."

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày. Đây cũng là.

      Bất quá thuốc men của Nguyên Thiên Tứ tính như thế nào .

      Nàng cũng là khách khí. : "Ngày đó cho chén thuốc. Hơn nữa ngươi lần nữa còn bắt ta nhặt túi thơm kia. Ta là mắt bị mù. Lại là giúp ngươi nhặt. Ngươi lại là bịp ta."

      Chiến Liên Thành ánh mắt đạm mạc. Chính là cúi đầu xuống.

      : "Ngươi xem ngươi bây giờ làn da tốt. Chẳng lẽ còn nên là tạ bổn vương(cảm ơn). Về phần Nguyên Thiên Tứ. Vì dùng thuốc kai để chữa trị. Nếu là lấy tiền. Hẳn là ngươi cho ."(ý là bảo chị giả)

      Nhạc Thiên Tuyết có chút tức giận."Cái này tại sao có thể tính cùng chỗ. ."

      "Bổn vương như vậy. Chính là như vậy." Chiến Liên Thành ."Chẳng lẽ ngươi còn muốn cùng bổn vương cãi nhau."

      Nhạc Thiên Tuyết cũng là khẽ giật mình. Nếu còn tiếp tục tranh luân hơn thua cùng Chiến Liên Thành. Thua thiệt cũng là mình. luôn luôn cường ngạnh. Nhất định là thể là hai được.

      Được rồi. Tiền xem bệnh ta cũng chẳng muốn thu nữa. Nàng cũng là thiếu số tiền này.

      Hơn nữa bộ dạng Chiến Liên Thành như vậy vẫn là ai bì nổi. Cái kia là chán đấy.

      Nàng liền hừ tiếng. Xoay người. Cũng muốn để ý tới Chiến Liên Thành rồi.

      Chiến Liên Thành thấy nàng xoay người. Tựa hồ là muốn rồi. Chính là hô nàng tiếng."Đến mà nghĩ dễ dàng như vậy vậy nghĩ đây là nơi nào."

      Nhạc Thiên Tuyết tức giận : "Nơi đây là thiên kim lầu. Cũng phải là phủ Chiến vương gia. Phiền toái chiến Vương gia nên tự kỷ như vậy."

      Nàng sau khi xong. Cũng là muốn nhiều như vậy. Bởi vì lúc này cùng Chiến Liên Thành chuyện Hoàn toàn là lãng phí thời gian.

      Thấy nàng lạnh lùng như thế. Chiến Liên Thành cũng là có chút điểm tức giận. Nhạc Thiên Tuyết tựa hồ là lạnh lùng. Đối với cũng là càng lạnh lùng hơn. Liền chút cũng là muốn ở cùng với .

      Nhạc Thiên Tuyết rời hai bước. Ai ngờ đến Chiến Liên Thành bỗng nhiên liền đến trước mặt của mình. Nàng còn phản ứng kịp. Tay kia bị Chiến Liên Thành cho kéo lại. Sau đó đem nàng hướng ghế nhấn cái. Làm cho nàng ngồi xuống.

      Nàng kinh hãi. Nhịn được ra: "Đụng ta làm gì. . Thả ta ra."

      Chiến Liên Thành cũng để ý tới nàng. Sợ nàng còn muốn . Liền dứt khoát là điểm huyệt đạo của nàng.

      Lúc này đây. Nhạc Thiên Tuyết nhưng là muốn cũng là được.

      Nàng trừng mắt Chiến Liên Thành vài cái. Thấy Chiến Liên Thành điềm nhiên như có việc gì trở về chỗ ngồi xuống. Giống như là chưa từng có chuyện gì phát sinh. Chuyện làm giống như chuyên bặt buộc dân nữ.

      "Này. Ta với ngươi rồi. Ngươi nhanh nên giải huyệt đạo cho ta." Nhạc Thiên Tuyết lúc này cũng là có chút tức giận. thể tưởng được Chiến Liên Thành lại vô lại như thế.

      phải hay còn muốn tìm mình sổ. Dựa vào cá tính của . Đây chính là đủ tra tấn rồi. nay Nhạc Thiên Tuyết cũng là có chút điểm sợ sệt.

      Bất quá nàng bộ dáng coi như là trấn định. Trông thấy nàng bộ dạng muốn xù lông. Chiến Liên Thành ngược lại là nhàn nhạt : "Khó hiểu."

      Nhạc Thiên Tuyết chán nản. Cả giận : "Ngươi cái này là có ý tứ gì. Ngươi giả tiền xem bệnh thôi. Giữ ta ở chỗ này làm gì. Có phải hay còn muốn tìm ta tính sổ. Tốt. Nếu như trước đó lần thứ nhất tính ràng lắm. Vậy bây giờ liền duy nhất lần tính toán cho ràng . Miễn cho ngươi còn mọn như vậy đến làm khó ta."

      Chiến Liên Thành có chút nhíu mày. : "Bổn vương chưa từng làm ngươi khó xử."

      " tại." Nhạc Thiên Tuyết ." tại vây khốn ta ở chỗ này chẳng lẽ còn tính làm khó ta."

      Chiến Liên Thành ngược lại là thản nhiên."Đây tính là làm khó. Ngươi mỗi lần thấy bổn vương đều là sắc mặt tốt. Bổn vương cũng có cách nào. Đành phải làm như thế này để giữ ngươi lại. , "

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. Đây vốn là tính cách bà đạo của Chiến Liên Thành.

      Nàng hừ tiếng." khiến cho người ta chán ghét. Ngươi có chuyện gì thẳng ra "

      Chiến Liên Thành dừng chút. Nhưng là thủy chung được ra khoit miệng. dứt khoát gục mặt uống rượu.

      chuyện. Nhạc Thiên Tuyết cũng là thể động. Lúc này đều vội muốn chết. Cũng biết Chiến Liên Thành muốn làm gì.

      ràng hai người cái gfi cũng có rồi. tại ở chung chỗ thể nào nổi (khó chịu).

      Nhưng mà người bên ngoài nghe trộm liền chịu nổi. Chiến Liên Thành đúng là nhát gan mà.

      Chiến Vân Ca ở ngoài cửa liền vọng vào: "Nhạc tỷ tỷ. Ca ca là muốn lời xin lỗi. Đều muốn cùng tỷ hào hảo. Bất quá sĩ diện. Như thế nào cũng nên lời."

      Nhạc Thiên Tuyết mở to hai mắt. Trong lúc nhất thời thể phản ứng kịp.

      Xin lỗi. Hòa hảo.

      Cái này tính là cái gì.

      Trong ấn tượng. Chiến Liên Thành chưa bao giờ là người như thế.

      Nhạc Thiên Tuyết nghi hoặc nhìn chút Chiến Liên Thành. Thấy thần sắc có chút biến hóa. Tựa hồ là có chút xấu hổ.

      mở miệng : "Vân ca. Im miệng."

      "Cái gì nha. Ca ca ngươi nên lời muội giúp huynh . Vậy huynh cũng cần đêm ngủ ngon giấc rồi. Đúng ." chuyện. Chiến Vân Ca xa.

      Chiến Liên Thành thần sắc liền trở nên có chút tức cười. Nhìn ra được đến. cũng là có chút ngượng ngùng.

      Nhạc Thiên Tuyết tỉnh táo lại. Nhìn xem Chiến Liên Thành. Lúc này nàng cũng là nhịn được. Nở nụ cười lên tiếng: "Xem ra muội muội của ngươi lời hay ."

      Chiến Liên Thành cũng là dám nhìn nàng. Liền có chút cúi đầu. : "Ừ."

      còn tưởng rằng Nhạc Thiên Tuyết nở nụ cười. Cái kia tất nhiên chính là tha thứ cho . Nhưng nghĩ đến Nhạc Thiên Tuyết nụ cười vừa rứt liền : "Có số việc muốn cũng thể quay lại được. Chiến Vương gia. Ngươi đây có hiểu ."

      Chiến Liên Thành tay run rẩy chút. Mất thăng bằng. Rượu kia cũng là bị đổ.

      Tay của cũng là ướt. Bất quá nay cũng là muốn quản. Liền nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết.

      Nhạc Thiên Tuyết bộ dáng đạm mạc. Ai là người lãnh khốc vô tình. Nhạc Thiên Tuyết kia mới là người lãnh khốc vô tình đúng hơn. Nàng tâm lạnh lùng. Rút cuộc là làm hòa với nàng được.

      Chiến Liên Thành ngực khó chịu buồn bực. biết là cảm giác gì.

      thanh kia ràng cũng là có chút điểm run rẩy. : "Vậy ngươi muốn bổn vương phải làm như thế nào."

      Nhạc Thiên Tuyết tâm nguội. Lúc trước Chiến Liên Thành làm tổn thương đến tận tâm can của nàng. Nàng cũng là biết Chiến Liên Thành cũng phải là đối tượng có thể làm phu quân của nàng. Vậy tại sao còn để mình vướng vào vòng luẩn quẩn càng thêm đau khổ này.

      Nàng lên tiếng: "Ngươi cần phải làm như thế nào. Bởi vì ngươi làm như thế nào cũng được."

      Lời này tựa như luồng khí lạnh. Từ lòng bàn chân của chui lên thân thể của . lạnh như băng vậy.

      Chén rượu trong tay cũng là rơi ra. Méo mó lăn bàn.

      Chiến Liên Thành dung mạo tuyệt sắc giống như bông hoa tràn đầy màu sắc ảm đạm(đoạn này tả như tả con ý khó hiểu)...

      Qua hồi lâu. mới từ từ : "Nhạc Thiên Tuyết. Ta rất muốn khống chế được lòng của mình. Nhưng mà lại thể. Ngươi rất ít người có thể khống chế được thất tình nhục dục(tình cảm phát sinh). Ta cho là mình có thể khống chế. Nhưng lại duy chỉ có đối với ngươi. Ta làm được."( thể khống chế thích chị và lo lắng cho chị)

      Nhạc Thiên Tuyết nghe xong. Đó cũng là chút động tâm

      Nàng chỉ : " tại mới nhận lòng của mình. Đó cũng là quá muộn. Kỳ chuyện này là ta gạt ngươi. Là lỗi của ta. Nhưng mà ngươi bỏ qua. Ngươi làm bị thương Thiên Tứ bắt ta lựa chọn. Tổn thương bằng hữu của ta. Duy chỉ có điểm này ta cách nào tha thứ."

      Hôm nay hai người xem như bình tĩnh chuyện. Nhạc Thiên Tuyết ngữ điệu coi như là bình tĩnh.

      Chẳng qua là Chiến Liên Thành thanh luôn có chút run rẩy. thể khống chế được chính mình.

      Chỉ có tự mình biết. mấy ngày nay là như thế nào có thể vượt qua. Bao giờ cũng đều là nhớ lại. và luôn luôn là tự trách.

      hận chính mình. Vì cái gì lúc trước lại tuyệt tình như vậy.

      Nếu là khi đó lưu lại con đường lui cho mình. Vậy bây giờ cũng như vậy. Nhưng lại liền chính cũng nghĩ đến. Đều muốn cắt đứt cắt đứt được. Hết lần này tới lần khác là ngày càng thương thắm thiết hơn.

      Đây là khó có thể đem cung dương nên (thể chủ quyền chị là của mình ý mà). Đặc biệt là biết nàng bây giờ là chuẩn bị là Thái Tử Phi. Trong nội tâm là càng e ngại nàng bị người khác cướp .

      sống 23 năm. Chưa từng thử qua cảm giác như vậy.

      Chiến Liên Thành lúc này trong nội tâm ràng. : "Ta biết . Cho nên ngươi muốn như thế nào mới tha thứ cho ta."

      Nhạc Thiên Tuyết vẫn là rất kiên định : "Ta . thể."

      Nàng biết . Chiến Liên Thành đa nghi. Hơn nữa xử từ trước đến nay đều tuyệt tình.

      có lần thứ nhất. Tiếp theo là có lần thứ hai.

      Nhạc Thiên Tuyết sống hai đời. Tự nhiên là biết những thứ nguy hiểm chớ đến gần. Rất ràng. Nhạc Thiên Tuyết chính là tại tránh né Chiến Liên Thành. Chỉ cần nhích lại gần mình. Vậy mọi chuyện đều có.

      Chiến Liên Thành nghe thấy lời kia của nàng . Đáy mắt thê lương cũng là lộ ra bên ngoài.
      Khóe miệng của ngoắc cái. Nhưng là mang theo điểm tự giễu.

      : "Hạo Nguyệt cũng như thế. Ngươi dùng máu đoạn tuyệt tình cảm. Liền quả quyết tha thứ cho ta."

      Nhạc Thiên Tuyết trong lòng cũng là thở dài. Nhưng lại nàng hôm nay trông thấy bộ dáng này của Chiến Liên Thành. Trong lòng nàng cũng vô cùng buồn bã.

      ràng cắt đứt. Vì cái gì mà cứ nhớ mãi quên.

      Nếu phải là muốn gặp lần. Nàng như thế nào lại đến. Lấy tiền xem bệnh kia chỉ là cái cớ. ít bạc kia đối với nàng cũng quá quan trọng.

      Nhưng lại nàng cũng ngờ tới. Chiến Liên Thành hôm nay lại bộc lộ ra yếu đuối của mình như thế.

      Bất quá giờ này khắc này. Nàng cũng là kiên định. Nếu như nàng kiên định vượt qua chuyện này. Nàng về sau cũng đừng nghĩ có thể thoát ra được chuyện này(ý là về sau gặp chyện càng đau khổ hơn mà mãi chìm đắm trong đó).

      Nhưng nàng thấy Chiến Liên Thành rút ra con dao găm. Ánh dao nên.

      "Ngươi muốn làm gì." Nhạc Thiên Tuyết toát ra mồ hôi lạnh.

      Chiến Liên Thành lúc này : "Ta ngày đó là giận quá mức. Ngươi là quỷ y. cái kai quá ràng. Nhưng ta còn muốn lừa gạt mình. Cho ngươi . Cho ngươi lựa chọn. Là ta sai rồi. tại. Ta trả lại cho Nguyên Thiên Tứ đao kia được chứ."

      Nhạc Thiên Tuyết trừng to mắt. Vội vàng hô hào: "Ngươi ngu như vậy làm gì vậy. . Cái này cần."

      Nàng cho rằng Chiến Liên Thành có bất kỳ cảm giác áy náy gì. Dù sao lừa Chiến Liên Thành. Chiến Liên Thành giết người là may mắn lắm rồi.

      Ai biết Chiến Liên Thành ràng còn như vậy. Mắt thấy lấy con dao găm đâm vào ngực mình. vẫn là nhìn nàng. Ánh mắt kia nhàn nhạt. ngực chảy ra ít máu..

      Nhạc Thiên Tuyết đầu oanh nên cái. Lại là nhớ tới ngày ấy trông thấy Chiến Liên Thành ngã xuống mà nàng lại vô lực mất cảm giác.

      Cùng tại có cái gì khác nhau chớ.

      Nhạc Thiên Tuyết con mắt đều đỏ. Thân thể khí huyết cũng là dâng lên. Nàng trong lúc này lực phát ra đặc biệt nhanh. Nàng đều muốn phá tan huyệt đạo. Nhưng lại cưỡng ép giải huyệt. Nào có dễ dàng như vậy. Cái này cái nắm chắc. Nàng chính là phun ra ngụm máu.
      định đăng sớm mà mạng nhà quá chán giờ mới vào được


      Edit: baobien
      Chương 149: cuối cùng có bao nhiêu hối hận

      Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới động được. Nhưng cũng là phát mình toàn thân đều là rất đau đớn.

      Nàng che ngực. Ho khan vài tiếng. Bất quá giờ phút này cũng là chẳng quan tâm chính mình. Ngẩng đầu : "Chiến Liên Thành. Ngươi..."

      Nhưng mà nàng còn xong. Chiến Liên Thành là đến trước mặt của nàng.

      Nàng lúc này ngẩng đầu. Chính là chống lại cái con mắt tràn đầy lo lắng kia.

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ giật mình. Chính mình muốn điều gì đó cũng là quên.

      Chỉ có điều Chiến Liên Thành lúc này là rất kinh hoảng. Cầm tay của nàng. Chuyền nội lực cho nàng. Sợ nàng bị nội thương.

      Nhạc Thiên Tuyết lúc này mới dễ chịu tí. cứ như vậy bình tĩnh nhìn đối phương vài lần. Nhạc Thiên Tuyết mím môi. Mãnh liệt nhớ tới kỳ là bị thương.

      Nàng vội vàng liền bỏ tay của ra. : "Ngươi bị thương truyền nội cjcho ta làm gì. Ngươi là muốn sống nữa sao. Tưởng mình nội lực quá nhiều sao. ."

      Nàng như vậy. Cũng là nhìn nhìn miệng vết thương ngực .

      Cái dao găm kia cũng là chọc vào sâu. Bất quá là nhuộm hồng cả quần áo.

      Nhạc Thiên Tuyết cái mũi ê ẩm. Chiến Liên Thành là người thông minh cả đời. Như thế nào tại lại hồ đồ như vậy.

      Nàng thở dốc hơi. ra: "Ngươi nằm nên giường kai . Ta thay ngươi xem chút miệng vết thương."

      Lời này của nàng là hề suy nghĩ . Trông thấy Chiến Liên Thành bị thương. Nàng tựa hồ cái gì cũng nghĩ được. Nguyên tắc cũng là nhở nổi nữa rồi.

      Bây giờ cũng giống như Chiến Liên thành vậy suy nghĩ được gì nhiều. Nếu ai dám động đến Nhạc Thiên Tuyết. cũng chính là rễ ràng tha thứ. Cho nên ngày đó mới phượng hoàng điện náo loạn trận. Lại để cho Dương hoàng hậu ghi nhớ lâu.(ghi hận)

      Chiến Liên Thành cũng là cảm thấy được Nhạc Thiên Tuyết vẫn là còn tình cảm với mình. Nàng bây giờ khẩn trương căn bản chính là che giấu được nữa.

      cũng có động. Nhạc Thiên Tuyết liền đẩy chút."Ngươi ngược lại là động. Có phải hay còn muốn để ta cõng ngươi ."

      Chiến Liên Thành chính là nhàng lắc đầu. : "Ngươi khiến cho máu của ta chảy khô hết tốt rồi..."(chẩy hết máu, này cũng điên phết)

      Nhạc Thiên Tuyết tức giận thôi."Cái này cái gì. Ngươi là muốn sống nữa."

      "Ngươi lại chịu tha thứ cho ta." Chiến Liên Thành chậm vừa ."Ta đây sống còn có ý nghĩa gì."

      Nhạc Thiên Tuyết cái nhịn được. Ngược lại là cười cười."Kỳ quái. Chiến vương gia như thế nhiều ý tứ nha. tại liền có thể như vậy. Ta cũng là phục ngươi rồi."

      Chiến Liên Thành phải là người như thế. tại chẳng qua là đều muốn bức bách nàng tha thứ cho mà thôi.

      Nàng mới dễ dàng như vậy bị tính kế.

      Đều muốn cùng nàng chơi tâm lý chiến(chiến thuật tâm lý). Nàng cũng là có chút kinh nghiệm đấy.

      Chỉ có điều Chiến Liên Thành cũng quan tâm nàng châm chọc khiêu khích. Liền cũng là : "Ngươi bây giờ tin ta. Đó cũng là ta tự chuốc lấy."

      cũng cho Nhạc Thiên Tuyết phản kháng. Tiếp tục bắt lấy tay của nàng. Truyền nội lực cho nàng.

      Nhạc Thiên Tuyết đều muốn giãy giụa. Nhưng cũng là thể.

      Cuối cùng nàng là căm tức nhìn . : "Ngươi cần gì phải làm như vậy. Chiến Liên Thành. Chẳng lẽ ngươi liền nhớ ta ngày đó từng kiếm ân đoạn nghĩa tuyệt sao. ."

      Chiến Liên Thành ngực khó chịu buồn bực. Ngày đó chính là choáng váng. ràng khiến cho Nhạc Thiên Tuyết rời . Còn làm cho nàng bị thương như vậy.

      Nhưng mà mọi người biết. Trong lòng đau thể kìm chế nổi.

      Nhạc Thiên Tuyết nhíu mày nhìn . Cũng muốn rút tay của mình về. Nhưng thủy chung là buông tay.

      Cuối cùng. Chiến Liên Thành mới ." ngừng. Ta cả đời này cũng muốn cắt đứt."

      Nhạc Thiên Tuyết sững sờ. cái mũi cũng có chút ê ẩm.

      Nàng : "Ngươi muốn vậy như thế nào. Chẳng qua là ngươi muốn mà thôi."

      Chiến Liên Thành nhàng thở dài. từng bị Vân Thời Ngọc phản bội. Nên mới cẩn thận từng li từng tí như vậy . Nếu còn bị người thứ hai phản bội mình như vậy. Cái kia nhất định phải làm cho chết có chỗ chôn.

      Nhưng mà ai biết. tại là làm được. Nhưng là như thế khó chịu. cũng là hận thể chết .

      đem Vân Thời Ngọc trở thành muội muội của mình(coi như). Nhưng lại cũng đem mình trở thành phu quân duy nhất của Nhạc Thiên Tuyết (ý là coi chị là vợ thể tách rời).

      Nhưng lại kỹ càng suy nghĩ. Kỳ lòng nghi ngờ của quá nặng. Tính tình tàn nhẫn. Trách được Nhạc Thiên Tuyết vẫn luôn gạt dám . Nàng cũng là sợ khi ra. đối với nàng bất lợi.

      Hơn nữa đối với Nhạc Thiên Tuyết cũng chính thức tin tưởng. Chuyện của mình cũng là rất ít . đối với Nhạc Thiên Tuyết lại biết rất . Mà nàng đây. Chỉ biết là người tiền triều. và biết là chiến Vương gia. Còn những cái khác có biết gì.

      Nghĩ được như vậy. Chiến Liên Thành chính là rủ xuống con mắt. : " bỏ qua. Kỳ đó cũng là ta biết ngươi mà thôi."

      Thấy ra như vậy. Nhạc Thiên Tuyết cũng là nhất thời sửng sốt. Bất quá nàng cũng là cái gì.

      Nàng thấy miệng vết thương của Chiến Liên Thành. Vẫn là chảy máu. Nàng có chút nhíu mày.

      Nhưng mà Chiến Liên Thành giống như biết đau đớn vậy. vẫn chuyền nội cho nàng.

      Mắt thấy Chiến Liên Thành sắc mặt càng lúc càng tái nhợt. Nàng vội vàng : "Ta có chuyện gì. Ngươi đừng chuyền nội lực cho ta."

      Chiến Liên Thành biết của nàng tốt hơn nhiều. Khí tức cũng là ổn định. Lúc này mới thu hồi tay lại.

      Nhạc Thiên Tuyết dừng lại chút. Vốn là muốn . Rồi lại là trông thấy miệng vết thương của . Bờ mông hình như là dính chặt rồi. Căn bản là đứng dậy nổi nữa.

      Kỳ cũng là nàng lo lắng lắm rồi...

      Nhạc Thiên Tuyết trầm muộn thanh : "Qua nằm xuống. Ta muốn nhìn miệng vết thương của ngươi."

      Chiến Liên Thành chẳng qua là sau khi quay đầu. Khôi phục lại bộ dạng lạnh lùng. : "Ngươi ."

      "Ngươi có ý gì." Nhạc Thiên Tuyết sững sờ."Mới vừa rồi còn cho ta . tại lại bảo ta ."

      Chiến Liên Thành cầm chén. Tự rót rượu cho mình. : " tại suy nghĩ chút. Ngươi cùng ta tại chỗ. Cái kia đích là ủy khuất ngươi. Ta tại cho ngươi ngươi liền thôi. đợi lát nữa ta liền thay đổi chủ ý."

      là tâm hung ác rồi(cố tuyệt tình chút). Lúc này mới cam lòng làm cho nàng .

      Nhạc Thiên Tuyết thấy bộ dáng đạm bạc. Chần chừ chút. Liền cũng là đứng dậy.

      Nàng hít hơi sâu. Liền vừa xoay người tới cửa.

      Chiến Liên Thành cũng là có liếc nhìn nàng cái. Nàng có chút quay đầu. Thấy bộ dạng như cũ. Chính là hạ quyết tâm muốn .

      Vừa mới rời khỏi ghế. Nàng cũng là cảm thấy thân thể thoải mái hơn. Cái này điều chỉnh khí lực chút. Chính là phát mình trong thân thể có rất nhiều nội lực.

      Nhạc Thiên Tuyết khẽ giật mình. Sao lại thế này

      Nàng lại là tìm hiểu chút. Cái kia chỉ trị nội thương của nàng. Hơn nữa trong thân thể còn rất nhiều nội lực.

      Xem ra là Chiến Liên Thành chuyển cho nàng ít nội lực đấy. quả là rất hào phóng.

      vài bước. Nàng lại là dừng lại.

      tại Chiến Liên Thành bị thương. chuyển nhiều nội lực như vậy. Cái kia biết có sao .

      Nhạc Thiên Tuyết suy nghĩ chút. Cảm thấy trong lúc này nội lực này có chút quen thuộc.

      Bởi vì mỗi người nội lực đều mang theo khí tức của mình. Nhạc Thiên Tuyết lại suy nghĩ chút. Chính là muốn trở lại.

      Nàng trước đó lần thứ nhất hao phí tinh lực quá độ. Ngủ mê năm ngày. Khi tỉnh lại chính là ngày đó phát nội lực của mình tăng nên ít. Hơn nữa còn là người khác truyền cho. Cho nên nàng mới có thể nhanh như vậy liền tỉnh lại.

      Chẳng lẽ là...

      Là Chiến Liên Thành qua chỗ nàng chuyền nội lực cho nàng.

      Nhạc Thiên Tuyết cái mũi đau xót. Cũng biết là cảm giác gì. Nàng đều muốn bước nhan hơn chút. Nhưng đôi chân của nàng nghe lời.

      Nàng mím môi. Trong miệng có mùi tanh. Suy nghĩ của nàng vẫn còn hỗn loạn. Tay kia cũng là run rẩy.

      Chiến Liên Thành ngày ấy làm như vậy. Chỉ sợ mình cũng sống có tốt đẹp gì.

      hối hận. Lại biết làm thế nào để nàng tha thứ.

      Nhạc Thiên Tuyết vất vả mới được bước. Nhưng cũng là run rẩy.

      Tiểu nhị kia đều cũng có điểm tò mò nhìn nàng." nương. Ngươi làm sao vậy."

      Nhạc Thiên Tuyết mơ mơ màng màng nghe thanh hỏi thăm. Lòng của nàng cũng dần dần ràng.

      Giả vờ vô cảm. Nhưng làm sao có thể giấu được lòng mình.

      Nhạc Thiên Tuyết nhanh chóng quay trở lại. đẩy cửa phòng ra thấy Chiến Liên Thành gục mặt bàn. Chén rượu kia cũng là rơi mặt đất. Tản ra mùi rượu.

      Nàng cả kinh. Vội vàng qua. Thấy Chiến Liên Thành là có ý thức.

      Cũng biết vì cái gì Ngực vẫn chưa cầm máu được. Dựa theocông lực của Chiến Liên Thành hoàn toàn là có thể điểm huyệt cầm máu mà.

      Trong giây lát liền nghĩ đến lời muốn máu chảy hết. Nàng càng là kinh hoảng. Vội vàng liền cho Chiến Liên Thành cầm máu. Sau đó liền bắt mạch cho . Phát nội lực của tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng.

      Xem ra là đem nội lực toàn bộ truyền hết cho nàng. Nàng cau mày. Trông thấy Chiến Liên Thành mặt chút huyết sắc.(mặt trắng bệch)

      Nàng cố hết sức đem Chiến Liên Thành đỡ đến giường. Lập tức liền lấy ra bao châm cứu thi châm cho .

      Đây đối với Chiến Liên Thành thi châm. Nhạc Thiên Tuyết Luôn luôn rất có lòng tin cũng là có chút điểm khiếp đảm.

      An ủi chính mình chút. Nàng chính là ổn định tam trạng. sau đó châm cứu.

      Cái này vất vả mới ổn định được cho Chiến Liên Thành. Bất quá nàng ra ngoài nhưng lại mang theo hòm thuốc. Lúc này nàng cũng là sốt ruột. Liền ra nhìn xem. Cũng nhìn thấy thuộc hạ của Chiến Liên Thành.

      Nàng biết Hạo Nguyệt nhất định là ở quanh đây. Tựu vội vàng hô tiếng: "Hạo Nguyệt."

      Hạo Nguyệt quả nhiên chính là thoáng cái xuất . Vốn nàng là cho rằng Nhạc Thiên Tuyết có chuyện gì. Nhưng thể tưởng được là Chiến Liên Thành xảy ra chuyện.

      Hạo Nguyệt cũng là có chút điểm kinh hoảng. ; "Vương gia làm sao vậy."

      "Nội lực của tổn hao nhiều. Ngực cũng bị thương. Ngươi đến chỗ ta lấy hòm thuốc." Nhạc Thiên Tuyết .

      "Tốt. ." Hạo Nguyệt cũng là chậm trễ. Lập tức liền rồi.

      Hôm nay ràng chính là Chiến Liên Thành muốn lời xin lỗi cùng làm hòa. Nhưng lại làm sao lại bị thương đây.

      Hạo Nguyệt tâm nặng nề. Nhưng cũng là có hỏi nhiều.

      Nàng và về cực nhanh. Đều là dùng khinh công. Mang hòm thuốc đến. Còn ở bên nhìn xem.

      Nhạc Thiên Tuyết rịt thuốc về sau. Liền băng bó cho Chiến Liên Thành.

      Hạo Nguyệt cũng là nhịn được hỏi: "Có phải hay thương thế vương gia do gây ra."

      Giọng kia thế nhưng là lạnh như băng. Hạo Nguyệt trung thành và tận tâm. Ai đối Chiến Liên Thành bất lợi. Nàng tự nhiên là liều mạng đến cùng.

      Nhạc Thiên Tuyết quơ quơ tay. Nàng quay đầu nhìn Hạo Nguyệt. : " là tự làm mình bị thương. Ngươi tin hay ."

      Hạo Nguyệt sắc mặt dừng chút. Cũng chính là có địch ý.

      "Ta tin." Hạo Nguyệt ."Vương gia cái gì cũng đều để ở trong lòng mình. Nhưng lại ra. Ngày ấy ngươi rồi. Vương gia đem mình nhốt lại. Ai cũng thấy. Cơm cũng ăn. Ta nhìn thấy Vương gia như vậy mà đau thấu tim. Bởi vì Vương gia ngươi. Ngươi lại tràn ngập hận vương gia. Nhưng ngươi lại biết câu đầu tiên rất hối hận. Vì cái gì lại làm như vậy. Vì cái gì liền đem ngươi đẩy vào đường cùng( có đường lui)."

      Hạo Nguyệt chưa bao giờ thấy qua Chiến Liên Thành như vậy .

      Nếu là những người khác. Chiến Liên Thành liền giết tha.

      Nhưng Chiến Liên Thành lúc này đây. Lại còn chính mình rất hối hận.

      Cái này đoán chừng cũng là bởi vì... Chiến Liên Thành là tâm Nhạc Thiên Tuyết.

    5. PhongLan2907

      PhongLan2907 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      Đợi chương mòn mõi..... Huhuhuh

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :