1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quỷ Vương Kim Bải Sủng Phi - Chả Mễ Thố (155c+PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 20: Gặp lại Long Trạch Cảnh Thiên
      Edit: Sylvia
      Beta: Chiryka

      “Ha ha, ca ca, ngươi cần phải lo lắng. Bản cung đáp ứng giải trừ hôn ước của Mộ Dung Thất Thất cùng Tĩnh vương, để cho ôm mỹ nhân về nhà, người như ắt đùa giỡn đâu.”

      Nhắc đến chuyện này, Đoan Mộc Tình bỗng nhiên đặc biệt hâm mộ Mộ Dung Thất Thất. Tuy rằng nàng ta vừa bất tài vừa xinh đẹp, nhưng lại có vị nam tử tuyệt sắc như vậy khuynh đảo vì nàng ta. Đáng thương cho nàng, tuy rằng là Đoan Mộc gia đại tiểu thư, là người đứng đầu lục cung, là hoàng hậu, nhưng Hoàng thượng cũng đâu hề coi trọng nàng……

      ân sủng của đế vương chỉ thoáng qua trong phút chốc, vì thế, nàng phải sinh hạ thái tử mới được! Dưới tay áo, bàn tay Đoan Mộc Tình nắm chặt từ lúc nào.

      “Tiểu, tiểu thư……” chờ ở ngoài cửa, Tố Nguyệt bỗng nhiên thấy Mộ Dung Thất Thất bị người nam nhân lôi kéo, nàng xíu chút nữa ngã nhào xuống mặt đất. Nam nhân này là ai? thế nhưng dám động thủ động cước với tiểu thư!

      “Buông tay!” Mộ Dung Thất Thất muốn rút tay ra, lại bị đối phương mau chóng nắm chặt lại.

      buông!” Liên công tử vẫn lên biểu tình tao nhã như trước, nhưng mà cặp con ngươi diễm kia, lại lóe lên chút xúc cảm mà Mộ Dung Thất Thất thể đoán được.

      “Ngươi muốn chết?!” Trong mắt Mộ Dung Thất Thất hừng hực lửa giận, từ trước tới giờ luôn là nàng làm chủ mọi chuyện, khi nào đến phiên khoa tay múa chân, xen vào chuyện của nàng. Mặc kệ này nam nhân là ai, nàng cũng có hứng thú, nếu vẫn tiếp tục dây dưa, cũng đừng trách nàng khách khí!

      Thấy đôi mắt của Mộ Dung Thất Thất tản ra ánh sáng cuồng dã như báo hổ trong rừng, Liên công tử lại ra biểu tình thưởng thức.

      hổ là nữ nhân được vương chọn! Có lẽ vương nhìn trúng nàng bởi ngạo khí cùng cương quyết bất tuân trong đôi mắt kia? Bất quá, chỉ thế cũng đủ, đủ tư cách để trở thành người sánh vai cùng nam nhân kia. Mộ Dung Thất Thất, ta còn muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì, có thể khiến cho vương đối với ngươi đặc biệt hơn những kẻ khác –

      “Thất Thất, ngươi biết cách che giấu–”

      Liên công tử khẽ thổi, hơi thể ấm phả ra, mơn trớn vành tai Mộ Dung Thất Thất.

      “Các ngươi làm cái gì!”

      đợi Mộ Dung Thất Thất phản kích, thanh giận dữ cực độ truyền đến, cùng lúc ấy, bên kia biết khi nào lại có nhiều thêm vài người xuất , cầm đầu ai khác chính là Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên.

      Lúc này, sắc mặt Long Trạch Cảnh Thiên xanh mét, đứng phía sau , còn có Đoan Mộc Hồng Trần, Thượng Quan Vô Kỵ cùng Lí Vân Khanh.

      Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ biết hoàng hậu nương nương truyền chỉ bắt Mộ Dung Thất Thất tìm Liên công tử, chưa kịp lo lắng cho nàng, lại biết được Liên công tử ở Đoan Mộc phủ, hai người lại đây, vừa vặn gặp Long Trạch Cảnh Thiên được Đoan Mộc Hồng Trần mời làm khách. Vừa đến đây, lại đúng lúc thấy được màn vừa rồi. Theo góc độ mà bọn họ thấy, là Liên công tử hôn Mộ Dung Thất Thất –

      “Vương gia, ngươi thấy chứ! Nàng ta chính là Mộ Dung Thất Thất!” Khóe miệng Đoan Mộc Hồng Trần lộ ra nụ cười châm chọc, Mộ Dung Thất Thất ở nơi đông người lại cực kì thân mật với nam nhân xa lạ, dù chỉ là nam nhân bình thường khi thấy vợ mình như vậy cũng thể chịu được, huống chi là Long Trạch Cảnh Thiên.

      Thấy bộ dáng của Đoan Mộc Hồng Trần, Lí Vân Khanh liền hiểu , ta hẳn là cố ý mời Long Trạch Cảnh Thiên đến xem màn kịch này. Nhưng mà, nam tử kia đứng bên người Mộ Dung Thất Thất là ai vậy? Liên công tử sao? người nổi tiếng , có thể có quan hệ gì với Mộ Dung Thất Thất?

      Vấn đề này cũng chính là thắc mắc trong lòng Thượng Quan Vô Kỵ, nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất đứng chung chỗ với nam nhân khác, Thượng Quan Vô Kỵ cảm thấy thực thoải mái, cảm giác giống như vừa mất cái gì đó rất quan trọng.

      “Vô liêm sỉ!”

      Long Trạch Cảnh Thiên phẫn nộ nhìn chằm chằm đôi “Cẩu nam nữ” này, tuy rằng chướng mắt Mộ Dung Thất Thất, muốn từ hôn, nhưng ngại đối phương tại chính là vị chính thê của danh nghĩa. Nhưng vị hôn thê của mình cùng nam nhân khác dây dưa chỗ, hơn nữa bị nhiều người nhìn thấy như vậy, điều này khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên hết sức mất mặt!

      “Thất Thất, chúng ta đấy!” Liên công tử đem Mộ Dung Thất Thất ôm càng thêm chặt vào trong lòng, đôi mắt đẹp nhìn về phía Long Trạch Cảnh Thiên tỏ ý khiêu khích.

      chính là vị hôn phu của ngươi sao! Ta thấy, bất quá cũng chỉ có như thế, có chỗ nào so được với vẻ ngọc thụ lâm phong của ta đâu! Thất Thất, bằng ngươi suy nghĩ chút xem sao, trực tiếp đá mà theo ta, vậy được ?”

      Liên công tử nghịch nghịch mái tóc dài của Mộ Dung Thất Thất, quấn quanh ở đầu ngón tay,“Ta cam đoan với ngươi, từ sợi tóc đầu ta, đến ngón chân út của ta, đều rất sạch . giống , sớm bị son phấn của nữ nhân làm cho ô uế. Nam nhân ghê tởm như vậy ràng phải là loại người ngươi thích –”

      Động tác của Liên công tử “vô tình” khơi mào lửa giận của Long Trạch Cảnh Thiên.

      Kệ nàng là cái quái gì, dù chỉ là nữ nhân cần, nhưng mà trước khi vứt bỏ nàng ta, tuyệt đối được phép làm chuyện gì có lỗi với . Nếu , thể tha thứ!

      “Mộ Dung Thất Thất, hôm nay ta mới biết được ngươi thế nhưng lại hạ lưu như vậy!” Long Trạch Cảnh Thiên đoán ra được đối phương chính là Quái y Liên công tử, thể làm mấy của tên kia, cho nên đem cơn tức giận trút lên đầu Mộ Dung Thất Thất,“ Tiện nhân như ngươi có cho ta cũng thèm!”

      “Tốt, có bản lĩnh ngươi liền viết thư từ hôn ?” Mộ Dung Thất Thất rốt cục hiểu được ý của Liên công tử, nhìn kiêng nể gì mà khiêu khích Long Trạch Cảnh Thiên, chắc vì muốn phá vỡ hôn của nàng mà đến. Đây chính là điều mà Mộ Dung Thất Thất nàng muốn a!
      Nghĩ như vậy, Mộ Dung Thất Thất liền ôm lấy cổ Liên công tử, bắt đầu đùa bỡn với , đồng dạng tư thế, nhưng tại đổi lại là nàng tán tỉnh .“ Nếu như ngươi là nam nhân, vậy hãy thành toàn cho chúng ta . Là quân tử hãy thành toàn cho ước nguyện của ta, thứ là của ngươi, mãi mãi cũng chẳng thuộc về ngươi đâu! Vương gia, miễn cưỡng hạnh phúc, Thất Thất vốn có người trong lòng.”

      “Bổn vương cưỡng cầu ngươi?! Bổn vương mà muốn cưỡng cầu phế vật ngươi?! Bổn vương, ta, ta……” Long Trạch Cảnh Thiên tức muốn hộc máu, như thế nào liền biến thành kẻ“Hoành đao đoạt ái” trong miệng Mộ Dung Thất Thất, là tiểu nhân phá hoại nhân duyên của người khác? vốn muốn từ hôn nhưng chưa kịp làm a!

      “Hảo! Mộ Dung Thất Thất, có khí phách! Ngươi đừng hối hận! Người đâu, đem giấy bút đến cho bổn vương!”

      “Vương gia, ngươi đừng xúc động!” Vừa nghe Long Trạch Cảnh Thiên muốn viết thư từ hôn, Thượng Quan Vô Kỵ lập tức bắt lấy cánh tay ,“Từ hôn gây tổn hại rất lớn đến khuê danh của người con ! Mong vương gia nghĩ kĩ lại!”

      “Vương gia, hôn của các ngươi là do Hoàng Thượng hạ chỉ , nếu như Hoàng Thượng biết Vương gia ra lý do từ hôn, chỉ sợ –” Mặt khác, Lí Vân Khanh bên cũng ngăn cản Long Trạch Cảnh Thiên, muốn ta hãy bình tĩnh. Tuy rằng biết Mộ Dung Thất Thất vì sao muốn như vậy, nhưng nếu Long Trạch Cảnh Thiên thực viết thư từ hôn, chỉ sợ thanh danh của Mộ Dung Thất Thất hoàn toàn mất hết!

      “Liên, ngươi từng qua giấc mộng lớn nhất của ngươi chính là để người khác chăm sóc con của mình, xem ra nguyện vọng của ngươi lập tức được thực .” Mộ Dung Thất Thất lôi kéo cánh tay của Liên công tử, cười khanh khách xoa bụng chính mình,“Kỳ ta vẫn cảm thấy họ Long Trạch này rất êm tai!”

      Lời Mộ Dung Thất Thất làm cho Liên công tử ngẩn ra, sau nhìn đến vẻ giảo hoạt lên trong mắt nàng, lại cười. Nữ tử này quả thực thú vị, thế nhưng dám vứt bỏ trinh tiết mà thế nhân coi trọng.

      Chắc hẳn nàng cũng rất muốn huỷ cuộc hôn nhân chính trị này, vương chỉ sợ nàng mê luyến Long Trạch Cảnh Thiên, mới lệnh cho đến quấy rối, tại xem ra chỉ là chuyện thừa, mình nàng có thể lo chu toàn hết thảy……

      “Ngươi! Mộ Dung Thất Thất, ngươi quả thực vô sỉ đến cực điểm!”

      Lý trí vừa mới trở về của Long Trạch Cảnh Thiên thoáng chốc bị đánh tan, lúc này bất luận là như thế nào cũng thể nhịn được. Nàng chưa gả cho để đội mũ xanh, nữ nhân như vậy, vô luận như thế nào cũng muốn thú!

      ♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫

      Chiryka: Nàng Sylvia bận xin học bổng…..nên có muốn tăng lịch post cũng hk được…..chỉ có điều……..nếu ngày nào có hơn 10 người comment hôm sau ta cố gắng post thêm 1 chương nữa…….chứ bình thường ta lười lém cũng bận nữa, hk thể post nhiều đâu…….*cúi đầu *….ak, quên chứ, mọi người cùng chúc Sylvia may mắn nào…….
      trangtrongnuoc thích bài này.

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 21: Thư từ hôn bằng máu
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      “Ti –” Long Trạch Cảnh Thiên kéo vạt áo xuống, đặt bàn thạch, cắn ngón trỏ, trực tiếp dùng đầu ngón tay chảy ra máu tươi viết bức thư đỏ máu <<Thư từ hôn>>

      “Mộ Dung Thất Thất, hôm nay ta liền hưu dâm phụ ngươi! Phụ hoàng có truy cứu hay trách tội, bổn vương giải thích ràng!”

      “Ba –” Mộ Dung Thất Thất vươn tay tiếp lấy <<Thư từ hôn>> mà Long Trạch Cảnh Thiên quăng tới, đọc lướt qua sau cảm thấy rất hài lòng, đứng lên đưa cho Tố Nguyệt cất kỹ.

      Thoát khỏi vòng tay của Liên công tử, Mộ Dung Thất Thất hướng Long Trạch Cảnh Thiên cúi đầu, “Đa tạ Vương gia thành toàn! Chúc Vương gia sớm ngày tìm được nữ tử trong lòng, bên nhau trọn đời!”

      Lời của Mộ Dung Thất Thất khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên nhướng mày, chẳng lẽ nàng biết chuyện về Độc Tiên Nhi? Nghĩ lại, chuyện này hoàn toàn có khả năng.

      “Hừ! Mộ Dung Thất Thất, tự giải quyết cho tốt!” Rốt cục tìm được lý do hợp lý, hưu phế vật này, khiến cho Long Trạch Cảnh Thiên thần thanh khí sảng, nhất thời cảm thấy toàn thân đều thoải mái hẳn lên. có hôn ước, vậy có thể đường đường chính chính tìm Độc Tiên Nhi ! Nghĩ đến vị tiên tử ở trong rừng kia, tâm tình Long Trạch Cảnh Thiên liền thư sướng.

      Chỉ là, khi quay đầu lại, nhìn thấy nụ cười sáng lạn của Mộ Dung Thất Thất dưới ánh mặt trời, Long Trạch Cảnh Thiên lại có cảm giác thất bại. Nàng ta thế nhưng lại muốn có mình, muốn thoát ly cái thân phận “Tĩnh vương phi” mà mọi người gắn cho nàng?

      Bị cái phế vật ghét bỏ, ít nhiều cũng tổn thương tới lòng tự trọng của Long Trạch Cảnh Thiên.

      “Tĩnh Vương gia đừng lo, ta nhất định sống thọ trăm tuổi, làm cái tai họa ngàn năm !”

      Lời của Mộ Dung Thất Thất hoàn toàn chọc giận Long Trạch Cảnh Thiên, lúc này phất tay áo xoay người bước , để những người khác ở lại phía sau.

      “Đáng đời –” Đoan Mộc Hồng Trần bày ra bộ dáng vui sướng khi người gặp họa, liếc mắt nhìn Mộ Dung Thất Thất cái, sau đó theo sát phía sau Long Trạch Cảnh Thiên.

      “Biểu muội, tội gì mà phải làm vậy.”

      Chờ Long Trạch Cảnh Thiên rồi, Lí Vân Khanh thở dài. phải Long Trạch Cảnh Thiên, tự nhiên tin tưởng những lời xằng bậy vừa rồi của Mộ Dung Thất Thất. Nhưng mà nghĩ tới nàng lại mong muốn được tự do đến như vậy, chẳng lẽ như những lời nàng ca xướng trong đêm nọ sao?

      Bất quá, trong nội tâm, Lí Vân Khanh lại có tia cao hứng, Mộ Dung Thất Thất khôi phục tự do, vậy có nghĩa cũng có cơ hội ?

      “Biểu ca, Long Hổ Lệnh này có thể cầu ngươi làm bất cứ chuyện gì sao?” Bị Lí Vân Khanh nhìn thấu, điều này cũng chẳng nằm ngoài dự đoán của Mộ Dung Thất Thất, nam tử trí tuệ như vậy làm sao có thể nhìn thấu chút tiểu xảo của nàng chứ!

      Nhìn đến Long Hổ Lệnh trong tay Mộ Dung Thất Thất, biểu tình Lí Vân Khanh trở nên nghiêm túc, “Đương nhiên. Đây là tín vật của Lý gia ta, người giữ Long Hổ Lệnh có thể cầu người trong Lý thị làm bất cứ chuyện gì.”

      “Vậy là tốt rồi!” Mộ Dung Thất Thất khẽ chớp mi, chủy thủ nắm trong tay hướng về phía Liên công tử với tốc độ sét đánh kịp bưng tai .

      Mặc dù cảm nhận được nguy hiểm, hơn nữa dùng tốc độ trốn tránh nhanh nhất, nhưng bụng chợt xuất cơn đau, còn có y phục thanh sam ôn nhuận đều bị thấm ướt, đủ để Liên công tử biết, Mộ Dung Thất Thất làm bị thương.

      “Thất Thất, ngươi muốn mưu sát chồng sao?” Liên công tử cười khổ, mau chóng điểm huyệt cầm máu, lại dùng chút dược đắp lên miệng vết thương, thuận tiện mở bọc băng bó ra. thế mà lại quên lời vương dặn trước lúc đến đây, nàng này cất giấu móng vuốt của báo hổ, nhìn trông dịu ngoan, kì thực thể chọc được.

      “Tà y Tấn Mặc khi nào lại có sở thích làm thế thân mạo danh người khác?”

      Mộ Dung Thất Thất lui sang bên, trong tay cầm chủy thủ mà Thượng Quan Vô Kỵ đưa cho nàng.“Hủy danh tiết của ta, chẳng lẽ ngươi còn muốn thương tích, thuận lợi mà rời khỏi nơi này sao?”

      “Tới –” Mộ Dung Thất Thất tung Long Hổ Lệnh cho Lí Vân Khanh, “Giết !”

      Đối với nhanh nhẹn của Mộ Dung Thất Thất, Lí Vân Khanh thêm lần nữa được mở mang tầm mắt. Lần đầu tiên là nàng đá Đoan Mộc Y Y xuống hồ, lần thứ hai chính là vừa rồi. Thân hình kia như tia chớp, khiến ngay cả Lí Vân Khanh cũng mặc cảm, nàng nữ tử tay trói gà chặt sao?

      Cố kiềm chế suy nghĩ, Lí Vân Khanh ra tay tấn công Liên công tử.

      Vừa rồi còn bị vẻ tươi cười của Mộ Dung Thất Thất mê hoặc, Tấn Mặc lúc nãy còn nghi ngờ, bây giờ hiểu được, Mộ Dung Thất Thất – xứng đáng. Nàng có lẽ sớm biết thân phận của , cư nhiên còn lợi dụng diễn trò, bây giờ còn muốn giết !

      Quả nhiên, chỉ có nữ nhân cùng tiểu nhân là khó chiều nhất, tiểu nữ nhân giống Mộ Dung Thất Thất lại càng thể đắc tội.

      Thượng Quan Vô Kỵ đứng ở bên nghe thấy cuộc đối thoại vừa rồi, rốt cục hiểu được nam tử áo lam trước mắt căn bản là phải Liên công tử, nghĩ đến vừa rồi hồ ngôn loạn ngữ huỷ “danh dự” của Mộ Dung Thất Thất. Thượng Quan Vô Kỵ cũng nổi giận, nắm chặt hai đấm, hét lớn tiếng, tấn công Tấn Mặc từ phía sau.

      “Mộ Dung Thất Thất, ta tốt xấu cũng giúp ngươi, ngươi như thế nào lại lấy oán trả ơn như vậy?” Tiền hậu giáp kích, mặc dù Tấn Mặc có là cao thủ, cũng vô pháp thoát thân khi Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ ăn ý phối hợp tập kích .

      “Tội thứ nhất: mạo danh người khác; tội thứ hai: hủy danh dự của ta; tội thứ ba: bụng dạ khó lường. Tấn Mặc, ngươi ở Bắc Chu, chạy tới Tây Kì làm cái gì? Dám ngụy trang Liên công tử tiếp cận hoàng hậu nương nương, ngươi , chúng ta có phải hay nên đem trói ngươi lại đưa đến Đại Lý tự để thẩm án nhỉ? Hay là, lần này ngươi tới có cái nhiệm vụ bí mật gì?”

      Mộ Dung Thất Thất đứng ở chỗ râm mát, thanh thanh lương rơi vào trong tai Tấn Mặc, làm cho phen lảo đảo, chỉ kém từ ngã xuống đất thôi. Cao thủ! là cao thủ! Nàng chẳng những vạch trần thân phận chính mình, lại gán cho mình được nhiều tội như vậy.

      Ai cũng đều biết, Quái y Tấn Mặc là thủ hạ đắc lực của Nam Lân vương Bắc Chu- Phượng Thương, xuất ở Tây Kì, lại còn tiếp xúc với hoàng hậu nương nương Tây Kì quốc, khiến cho mọi người cảm thấy trong chuyện này có bí mật thể cho ai biết, có mưu.

      Nữ nhân này rất thích chơi đùa chính trị , hoàn toàn là giết người thấy máu –

      Lời của Mộ Dung Thất Thất khiến Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ nghe hiểu được, đặc biệt nghĩ đến vị “Quỷ Vương” nơi Bắc Chu- danh xưng của Nam Lân vương Phượng Thương, trong lòng hai người lại chấn động, xuống tay càng nhanh càng tàn nhẫn hơn.

      Là tân tú của Tây Kì quốc, Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ hoàn toàn xứng đáng với danh xưng. Lí Vân Khanh am hiểu tiến công, vũ khí của cây Bích Ngọc Tiêu, cộng thêm mặc thân thanh sam, nhìn qua phiêu diêu như tiên tử.

      Thượng Quan Vô Kỵ xuất thân từ võ tướng thế gia, vừa ra tay có thể nhìn thấy nắm chắc tất cả kiến thức cơ bản lẫn nâng cao. có cặp thiết quyền* oai phong uy vũ, Mộ Dung Thất Thất hoàn toàn có thể tưởng tượng nếu đôi nắm tay kia dừng khuôn mặt “Như hoa như ngọc” của Tấn Mặc có hiệu quả đến mức nào. (*nắm tay thép)

      Tấn Mặc cảm thấy chính mình chưa bao giờ rơi vào tình huống nào chật vật như hôm nay, trước bị Mộ Dung Thất Thất đánh lén, cái bụng bị vết thương nông sâu, nhưng lại có thể khiến cho đổ ít máu, tại lại bị hai cao thủ vây công, khiến cho rơi sâu vào thảm cảnh éo le.

      Hơn nữa, Mộ Dung Thất Thất chết tiệt dường như có bôi chút dược chủy thủ, Tấn Mặc cảm giác miệng vết thương mỗi lúc tê thêm, thân thể như mất tri giác, động tác trong tay cũng dần dần chậm lại.“Ba”, lưng của Tấn Mặc ăn phải quyền nặng nề của Thượng Quan Vô Kỵ .

      Nữ nhân chết tiệt! Vì tránh để thuốc tê này làm cho mình mất thanh tỉnh, Tấn Mặc băng bó tốt miệng vết thương, bây giờ máu tươi lại xâm nhiễm ra, đau đớn kích thích , khiến cho thanh tỉnh hơn rất nhiều. Tấn Mặc có chút hối hận, hẳn là nên nghe lời của Phượng Thương, đừng có xem thường nữ nhân này ! Nữ nhân có thể được Phượng Thương coi trọng phải là nữ tử tầm thường –

      Ba người đánh nhau trong Đoan Mộc Phủ sớm kinh động đến Đoan Mộc Lỗi cùng Đoan Mộc Tình, thời điểm biết được nam tử hôm nay đến chữa bệnh căn bản là phải Quái y Liên công tử, mà là Tà y Tấn Mặc của Bắc Chu, Đoan Mộc Tình mặt mũi trắng bệch.

      Vừa rồi Tấn Mặc xem mạch cho nàng, chuyện nàng thể mang thai – bí mật của quốc gia chi mẫu, bị ngoại nhân biết, đây là chuyện nhục nhã đến cỡ nào! Nhất thời, trong lòng Đoan Mộc Tình dâng lên cỗ khuất nhục mà trước nay chưa từng có, nàng quyết, nam nhân này thể lưu lại, phải chết!

      “Người đâu, bắt tặc nhân của Bắc Chu này cho bản cung, mau xử tử !”

      ♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫

      Chiryka: Dù sao cũng đủ chỉ tiêu rồi, post sớm vậy, nếu mai có post ta cũng chẳng biết nên post giờ nào….. Ngồi mò mẫm gần cả tiếng, ta nghi ngờ có ngày ta bị cái tính tùy hứng này của ta giết chết quá……… Thực có chút hối hận….Nghĩ lại mới thấy khâm phục ss Tiểu Tuyền, 1 ngày làm hk pít bao nhiêu chương……

    3. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 22: Dục Tử Hoàn

      Đoan Mộc Tình ra lệnh tiếng, cung thủ Đoan Mộc phủ tiến vào bao vây Tấn Mặc, Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ dùng mắt trao đổi, hai người lắc mình rời khỏi, rừng vũ tiễn lập tức bắn về phía Tấn Mặc.

      Nguy rồi…… Tấn Mặc cười khổ tiếng.

      tại phi thường hối hận vì chăm chỉ học võ, tuy rằng võ công của tệ, nhưng sở trường vẫn là y thuật. Sư phó năm đó , người ngoài việc phải có tay nghề, càng phải có năng lực tự bảo vệ mình. Khi đó lời này để tâm, hôm nay hiểu được đạo lý này tựa hồ có chút trễ.

      Nhìn lại trước mắt, nghìn nghịt mũi tên sáng lạnh, Tấn Mặc vừa vặn nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất tránh đứng bên xem diễn, tư vị trong lòng vừa khổ lại cam lòng, chẳng lẽ đời hùng của hôm nay hủy ở trong tay tiểu nữ tử Mộ Dung Thất Thất này? Chẳng lẽ phải bắn tín hiệu cầu cứu sao? Nhưng nếu thế người kia đảm bảo cười đến rụng răng.

      “Loảng xoảng –” Đúng lúc này, thiếc ô màu đen xuất , che trước mặt Tấn Mặc.

      “Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng –” Những mũi tên nhọn đều rơi xuống đất, Tấn Mặc nhìn ràng người mới tới ở trước mắt, trong lòng vui vẻ,

      “Cát Tường, Như Ý, các ngươi sao lại đến đây!”

      “Vương , lấy chỉ số thông minh của tiên sinh, nhất định thắng được Vương phi , cho nên để cho chúng ta tới cứu ngươi. Xem ra, vương đúng, tiên sinh quả nhiên đại bại !” Hai mắt Cát Tường cong thành hình trăng khuyết, hai bên má có hai cái đồng tiền, nhìn đến bụng Tấn Mặc có màu đỏ, Cát Tường che miệng cười khẽ.

      “Nàng còn phải Vương phi!” Tấn Mặc nghiến răng nghiến lợi , nhưng trong lòng cũng nhịn được mà bội phục, nữ tử kia nhìn như bình thường nhu nhược, nhưng trí tuệ sắc bén của nàng chính là vũ khí cường đại nhất.

      “Vương nàng là Vương phi, nàng chính là Vương phi. Tiên sinh đừng có mà ấm ức!” Như Ý cùng Cát Tường vốn là đôi long phượng thai, hai người có dung mạo tương tự, ánh mắt cười rộ lên đều như trăng rằm, điểm duy nhất giống là Như Ý có lúm đồng tiền.

      Hai người tả hữu bảo vệ Tấn Mặc, ba người nhảy qua tường vây, biến mất trước mắt mọi người.

      “Đuổi! Mau đuổi theo!”

      Đoan Mộc Lỗi cũng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. Tấn Mặc xuất ở Tây Lương, vậy Phượng Thương đâu? ở đâu a? Hay là cũng đến Tây Kì ? Nhưng chẳng phải mấy tháng nữa mới đến Tứ Quốc Tranh bá sao? Địa điểm được định trong năm nay chính là ở Bắc Chu a? Vì sao bọn họ lại đến Tây Kì? Thế nhưng chút động tĩnh cũng dò được!

      Sắc mặt Đoan Mộc Tình cũng được tốt lắm, sau khi ra lệnh cho thuộc hạ truy đuổi Tấn Mặc, nàng triệu mình Mộ Dung Thất Thất vào trong phòng,“Vì sao lúc nãy ngươi lại vạch trần thân phận của ?” Đoan Mộc Tình lãnh khốc nhìn Mộ Dung Thất Thất.

      “Bẩm hoàng hậu nương nương, thần nữ vừa vào cửa bị lôi kéo, thần nữ có biết võ công, thể đấu với ; với lại cũng là bởi vì lúc ấy hoàng hậu nương nương còn ngồi tại đó, thần nữ lo lắng đối với nương nương bất lợi, cho nên cũng có dám vạch trần trong phòng.”

      Bộ dáng Mộ Dung Thất Thất giống dối, Đoan Mộc Tình nhớ lại tình cảnh vừa rồi, xác thực Mộ Dung Thất Thất vừa vào cửa bị Tấn Mặc giữ chặt, lúc ấy nhìn như là hành động vô cùng thân thiết, nhưng nghĩ lại, là có vấn đề.

      “Vậy ngươi như thế nào biết chính là Tấn Mặc?” Đoan Mộc Tình phải là người ngốc, tuy rằng thông qua cửa cho Mộ Dung Thất Thất, nhưng trong lòng nàng vẫn còn rất nhiều nghi vấn.

      “Nương nương có lẽ còn biết, kỳ nếu xét theo bối phận, Liên công tử chính là tiểu sư đệ của Tấn Mặc. Năm đó thần nữ ở Tĩnh Tâm am, có đoạn thời gian ở chung cùng Liên công tử, từng nhắc tới vị sư huynh này với thần nữ. Liên công tử là đệ tử cuối cùng của y thánh, bọn họ hai người đều kế thừa nghiệp của Y thánh. Nhưng Liên công tử bái sư có chút trễ, khi đó Tấn Mặc xuất sư nhiều năm, cho nên Tấn Mặc cũng biết còn có tiểu sư đệ này tồn tại.”

      Nghe Mộ Dung Thất Thất giải thích như vậy, Đoan Mộc Tình đại khái cũng hiểu được nguyên do bên trong. Chính là, chuyện tình hôm nay lại làm cho nàng càng thêm phi thường bối rối. Nếu có thể giết Tấn Mặc đáng , nhưng mà tại Tấn Mặc lại chạy thoát!

      Tuy rằng chuyện mình thể mang thai từng truyền thổi ra ngoài, nhưng dù sao cũng ai dám đảm bảo, cho nên có người nào bàn luận chuyện này trước mặt nàng, phần khác cũng chẳng có ai có gan để hỏi thẳng.

      Nếu Tấn Mặc đem chuyện này truyền ra ngoài, lấy y thuật của , mọi người nhất định tin tưởng, đến lúc đó nàng muốn hay cũng phải mang tiếng là “ thể sinh con”. Nếu như thế , các nữ nhân trong hậu cung này dùng nước miếng mà đè chết nàng, cũng đừng nhắc đến Long Trạch Vũ đối nàng có cảm tình.

      Nghĩ như vậy, Đoan Mộc Tình lại hận Mộ Dung Thất Thất. Nếu phải vì nàng đánh gãy gân tay Đoan Mộc Y Y, Đoan Mộc Tình cũng bức nàng tìm Liên công tử, lại càng để cho Tấn Mặc ở Bắc Chu thừa nước đục thả câu.

      Nhận thấy được hận ý của Đoan Mộc Tình, Mộ Dung Thất Thất vội vàng xuất ra cái hộp , hai tay dâng lên.

      “Đây là cái gì?” Đoan Mộc Tình có nhận, chỉ dùng khuôn mặt lạnh như băng nhìn tay Mộ Dung Thất Thất. nghĩ tới Mộ Dung Thất Thất có diện mạo bình thường, nhưng có bàn tay xinh đẹp. Trắng noãn như ngọc, bóng loáng như tơ, chút tỳ vết nào, tựa như được tinh tế khắc ra .

      “Bẩm hoàng hậu nương nương, đây là ‘Dục tử hoàn’ Liên công tử nghiên cứu chế tạo. Thần nữ thể chất lạnh, là cung hàn, cho nên lúc trước Liên công tử ngoài trừ đưa tặng Tuyết phu hoàn ra, còn tặng cho thần nữ viên Dục tử hoàn này.”

      Cung hàn? phải lúc nãy Tấn Mặc cũng mình như vậy sao? Người cung hàn rất khó mang thai. Tâm tư Đoan Mộc Tình liền lay động, tiếp nhận hòm, mở ra, viên thuốc đỏ như máu ra ở trước mặt nàng.

      “Thần nữ nguyên bản muốn lưu lại cho chính mình sau khi kết hôn dùng, nhưng là……” Mộ Dung Thất Thất có chút ngưng lại,“ Tĩnh vương mới vừa rồi viết thư từ hôn với thần nữ, thần nữ về sau chắc cũng cần tới. Cho nên mượn hoa hiến phật, dâng tặng cho hoàng hậu, hy vọng hoàng hậu sớm ngày sinh hạ thái tử!”

      “Tĩnh vương viết thư từ hôn?” Chuyện này Đoan Mộc Tình nghe qua, bất quá vẫn giả bộ bày ra bộ dáng kinh ngạc,“ sao có thể làm như vậy? Nếu muốn bản cung có thể giúp ngươi khuyên nhủ Tĩnh vương, để thu lại thư từ hôn?”

      cần đâu.” Mộ Dung Thất Thất bất đắc dĩ lắc đầu,“Thần nữ tự mình hiểu lấy, là thần nữ xứng với . Giải trừ hôn ước sớm chút có thể đối với hai người đều tốt, thần nữ muốn cản trở tiền đồ của Tĩnh vương.”

      Bộ dáng thảm thiết, ảm đạm của Mộ Dung Thất Thất lên trong mắt Đoan Mộc Tình, thế nhưng lại khiến cho tâm địa cứng rắn của nàng nổi lên tia thương hại.

      Chuyện của Mộ Dung Thất Thất nàng cũng nghe qua, hơn nữa nàng cũng biết Long Trạch Cảnh Thiên vừa rồi chút lưu tình nào trước mặt mọi người bày đặt chơi trò “Huyết thư”. Bởi vậy có thể biết được, Long Trạch Cảnh Thiên thấy Mộ Dung Thất Thất chướng mắt đến cỡ nào, toạc ra, nàng bất quá cũng là nữ tử đáng thương!

      Dường như thấy cảnh ngộ của nàng ta có chút giống mình, ngữ khí của Đoan Mộc Tình trở nên dịu dàng hẳn,“Hảo hài tử! Ngươi cần khổ sở, thế giới này người thực thuộc về ngươi. Dục tử hoàn này bản cung nhận lấy, nếu có hiệu quả, bản cung nhất định ban thưởng cho ngươi!”

      Ban thưởng? Mộ Dung Thất Thất chưa ngu đến mức tin tưởng lời của Đoan Mộc Tình. Tỷ tỷ thân sinh của nàng-Mộ Dung Tuyết Liên, vốn vào cung cùng Đoan Mộc Tình tranh giành phu quân, quan hệ giữa hai người xung khắc như nước với lửa, Đoan Mộc Tình hại đến nàng là may lắm rồi!

      Bất quá mặc dù nghĩ trong lòng như vậy, Mộ Dung Thất Thất vẫn phải bày ra bộ dáng lo lắng bất an,“Vì nương nương mà cố hết sức mình là chuyện mà thần nữ phải làm, nương nương như vậy khiến thần nữ ngượng ngùng. Thần nữ chúc nương nương sớm ngày sinh hạ thái tử cho Tây Kì ta!”

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 23: Như thế nào mới là vong ân phụ nghĩa ?
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      Mộ Dung Thất Thất khiêm thuận* khiến cho Đoan Mộc Tình cảm thấy khoái hoạt, đặc biệt câu “thái tử” cuối cùng kia càng khiến cho Đoan Mộc Tình thêm thoải mái trong lòng, nàng vuốt ve bụng mình, giống như có thể lập tức hoài thai nam hài, hơn nữa khi sinh hạ có thể kế thừa hoàng vị. (*khiêm tốn+ nhún nhường)

      “Khi bổn cung sinh hạ thái tử, người đầu tiên ta ban thưởng là ngươi!”

      Đoan Mộc Tình trở lại Thanh Loan cung, vừa ngồi xuống, bao lâu Long Trạch Vũ lại tới đây .

      Nhìn Long Trạch Vũ đến, Đoan Mộc Tình cảm thấy thực kinh ngạc, chẳng lẽ nhanh như vậy biết chuyện về Tấn Mặc? Nàng còn chưa tìm ra cách để giải thích về chuyện của Tấn Mặc đâu! Hoàng Thượng vốn cũng hề thích mình, nếu lấy chuyện này làm cái cớ phán Đoan Mộc gia tội cấu kết Bắc Chu, vậy phải làm như thế nào cho phải?

      Chỉ trong, những suy nghĩ rối loạn của Đoan Mộc Tình vòng vòng lại vòng, trong lòng bàn tay cũng bởi vì khẩn trương mà trở nên ướt át.

      “Hoàng hậu, trẫm hôm nay đến có việc muốn với ngươi.” Chuyện mà Đoan Mộc Tình tưởng tượng cũng có phát sinh, ngược Long Trạch Vũ lại dùng thái độ bình thường ngồi bên người nàng, đem tay nàng đặt vào lòng bàn tay của mình.

      Động tác vô cùng thân thiết như vậy, khiến cho Đoan Mộc Tình sửng sốt. bao nhiêu lâu rồi mới thân thiết như vậy với nàng? năm, ba năm, hay là năm năm? Chính Đoan Mộc Tình cũng nhớ .

      Long Trạch Vũ cũng có nhận thấy được khác thường của Đoan Mộc Tình, chỉ biết nghĩ đến chuyện khiến phẫn nộ ,“Hôm nay trẫm nhận được cầu hôn thư của Bắc Chu, Hoàn Nhan Liệt muốn trẫm đem công chúa gả qua đó! Ngươi cũng biết, thực lực của nước ta căn bản thể chống lại Bắc Chu!”

      “Hoàn Nhan Liệt?” phải chuyện là chuyện mà mình suy đoán, Đoan Mộc Tình nhất thời cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng lại nghĩ đến công chúa hoàng thất duy nhất đủ tuổi kết hôn, kia phải nữ nhi thân sinh Long Trạch Vũ Nhi của mình sao, tâm tình của Đoan Mộc Tình lại lần nữa khẩn trương.

      Nhìn đến nam nhân trước mắt này làm bạn với mình hơn mười năm, khẽ chau mày, Đoan Mộc Tình cẩn thận mở miệng,“Hoàng Thượng, người phải muốn đem Vũ Nhi gả chứ? Nhưng mà so về tuổi tác, Hoàn Nhan Liệt có thể làm phụ thân nàng a!”

      “Hoàng hậu, phải như thế.” Long Trạch Vũ đem Đoan Mộc Tình ôm vào trong ngực, cằm tựa vào vai Đoan Mộc Tình, thanh cũng trở nên khổ sở,“Hoàn Nhan Liệt muốn thay Nam Lân vương Phượng Thương cầu thân! Nghe Phượng Thương thân mình tốt, Hoàn Nhan Liệt muốn cho công chúa thành thân, cấp cho Phượng Thương để xung hỉ……”

      !” Nghe được từ Nam Lân vương Phượng Thương này, tâm Đoan Mộc Tình lập tức xoắn thành đoàn.

      Gắn kết lại hết thảy mọi chuyện, Đoan Mộc Tình rốt cuộc cẩn thận suy nghĩ xem vì sao hôm nay Tấn Mặc lại lớn mật giả mạo như vậy mà gặp nàng, chẳng lẽ là thay chủ tử của mình nhìn xem nhạc mẫu tương lai? ra là thế! ra là thế a!

      “Hoàng Thượng, được a! Thiên hạ này người nào biết Nam Lân vương tính cách bạo lệ, khắc chết tám vị phu nhân trước. Nay Hoàn Nhan Liệt muốn chúng ta đem Vũ Nhi gả , kia phải đem nàng đẩy xuống hố lửa sao!”

      Nghĩ đến những lời đồn về Phượng Thương, Đoan Mộc Tình khỏi rùng mình cái. Thị huyết, lãnh khốc, vô tình…… Để cho nữ nhi của nàng gả cho người ma quỷ như vậy, nàng có chết cũng đáp ứng!

      Phản ứng của Đoan Mộc Tình ngoài dự kiến của Long Trạch Vũ, nhưng là còn biện pháp nào khác a! Bắc Chu binh hùng tướng mạnh, Nam Lân vương Phượng Thương lại dụng binh như thần, nếu đáp ứng, vạn nhất chọc giận Bắc Chu, đến lúc đó bọn họ huy binh chinh phục nam, hậu quả thực là tưởng!

      “Hoàng hậu, trẫm cũng muốn như vậy. Năm đó trận Nhạn Đãng sơn khiến bốn mươi vạn nam đinh tinh tráng của Tây Kỳ thua thảm bại, tuy rằng qua mười lăm năm, nhưng quốc lực vừa mới được khôi phục, chúng ta có năng lực chống lại cường đại Bắc Chu a –”

      Lần đầu tiên Long Trạch Vũ có cảm giác thất bại, đủ tư cách để làm vị phụ thân, ràng biết đó là bẫy rập, là hố lửa, nhưng vẫn là thể đẩy nữ nhi thân sinh của mình xuống đó, bởi vì vô năng, thể ” đối với cầu của Hoàn Nhan Liệt.

      “Hoàng hậu, trẫm thực xin lỗi ngươi, thực xin lỗi Vũ Nhi –”

      muốn!” thân ảnh màu vàng nhạt xông vào,“Phụ hoàng, mẫu hậu, nữ nhi muốn gả cho Quỷ Vương! muốn gả cho !”

      “Vũ Nhi……” Nhìn thấy nữ nhi bộ dáng tràn đầy nước mắt của nữ nhi, trong lòng Đoan Mộc Tình đau đến chịu nổi, lập tức giãy ra khỏi cái ôm của Long Trạch Vũ, đem Long Trạch Vũ Nhi ôm vào trong ngực,“Vũ Nhi, mẫu hậu để ngươi gả cho ! để ngươi gả cho xung hỉ !”

      “Hồ đồ!” Nghe được “lời vô vị” của Đoan Mộc Tình, Long Trạch Vũ mở miệng răn dạy,“Chẳng lẽ ngươi vì Vũ Nhi, để ý tới an nguy của dân chúng Tây Kì quốc sao!”

      “Phụ hoàng, vì sao cứ phải khư khư là nữ nhi?” Nghe xong lời Long Trạch Vũ , Long Trạch Vũ Nhi từ từ đứng lên.

      “Phụ hoàng có thể sắc phong chi nữ của các đại thần làm công chúa, để cho nàng thay thế Vũ Nhi a! Trước kia phải cũng có trường hợp như vậy sao? Vì sao để nữ nhi của các đại thần gả ! Bắc Chu chỉ là công chúa, cũng là công chúa mang huyết thống của hoàng thất a!”

      câu của Long Trạch Vũ Nhi, làm cho Long Trạch Vũ lâm vào khốn cảnh lập tức tươi tỉnh hẳn lên,“Đúng vậy! Có thể như thế! Trẫm như thế nào lại quên a! Là trẫm sơ xuất !”

      Long Trạch Vũ như vậy, Đoan Mộc Tình lập tức nhận thấy được đây là cơ hội lớn, phải rèn sắt khi còn nóng, củng cố ý nghĩ của .

      “Rốt cuộc để cho ai làm công chúa a?” Long Trạch Vũ tự hỏi mình vấn đề này, Đoan Mộc Tình cũng như vậy. Ngoại trừ tìm ở tứ đại thế gia còn có vương công quý tộc gia, muốn tìm chọn người thích hợp, đúng là dễ dàng.

      Đột nhiên, trong đầu Đoan Mộc Tình lên bóng người, Mộ Dung Thất Thất, tâm tư suy nghĩ hồi lâu, rốt cục Đoan Mộc Tình hạ quyết định đem Mộ Dung Thất Thất làm “Kẻ chết thay”.

      “Hoàng Thượng, trong lòng nô tì nghĩ có người thích hợp.”

      Đoan Mộc Tình vẫy tay đối Long Trạch Vũ Nhi bảo nàng xuống, chính mình tới bên người Long Trạch Vũ, đem chuyện xảy ra hôm nay ở Đoan Mộc phủ lần, bất quá che giấu chuyện Mộ Dung Thất Thất tặng cho nàng Dục Tử Hoàn.

      “Cảnh Thiên viết [Thư từ hôn]?”

      Nghe tới chuyện Long Trạch Cảnh Thiên hưu Mộ Dung Thất Thất, Long Trạch Vũ có chút kinh ngạc, kinh ngạc rất nhiều, nhưng lại muốn tìm hiểu nguyên nhân của phương diện này. Con của mình, vẫn là hiểu nhất, ta tâm cao khí ngạo như vậy, làm sao có thể thú cái thê tử là phế vật về!

      “Hưu cũng tốt! Bất quá, tựa hồ thanh danh Mộ Dung Thất Thất tốt lắm, nếu để cho nàng gả , trẫm lo lắng bên kia đáp ứng –”

      “Hoàng Thượng, cùng lắm chúng ta cấp cho nàng nhiều của hồi môn. Núi cao đường xa, chờ chuyện tình bên này rơi vào tai Bắc Chu, nàng sớm gả rồi, có thể sống qua đêm tân hôn hay mới là vấn đề chính a!”

      Đoan Mộc Tình chủ động kéo Long Trạch Vũ, thanh cũng dị thường ôn nhu. Tuy rằng ngoài miệng như vậy, nhưng mà trong lòng Đoan Mộc Tình lại có ý nghĩ khác.

      Nàng ước gì tiếng xấu Mộ Dung Thất Thất lan xa, làm cho Phượng Thương sớm chút biết nàng là hưu phụ. Đến lúc Bắc Chu truy cứu, nàng có thể quang minh chính đại bị Mộ Dung gia lừa gạt, đến lúc đó xem Long Trạch Vũ còn có thể che chở Mộ Dung gia được nữa ! Mộ Dung gia suy tàn, nàng muốn nhìn xem thử tiện nhân Mộ Dung Tuyết Liên kia còn diễu võ dương oai như thế nào ở trong cung!

      Nghe Đoan Mộc Tình như vậy, tâm tình Long Trạch Vũ tốt lên, vừa rồi vẫn cho đây là vấn đề khó giải quyết, tại hóa ra mọi chuyện lại dễ dàng như vậy, Long Trạch Vũ hoàn toàn tiếp nhận đề nghị của Đoan Mộc Tình.“Tình nhi, ngươi là hoàng hậu tốt của trẫm a! Tối hôm nay trẫm nghỉ ngơi ở nơi này !”

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 24: Phiền toái tìm tới cửa
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      Theo mức độ nào đó, hành vi của Long Trạch Vũ được cho là trái ngược với nhân tình thông thường.

      Vừa nghe Long Trạch Vũ muốn ở lại Thanh Loan cung hôm nay, tâm tình Đoan Mộc Tình lập tức vui vẻ hẳn lên. Cơ hội nàng được ân sủng nhiều lắm, phải nắm chặt cơ hội lần này! Đúng! Nhất định phải ăn Dục Tử Hoàn vào! Cố gắng tạo người! (Syl: sinh em bé mà cứ như chế tạo robot ấy =.:)

      Qua giờ ngọ, toàn bộ trong kinh thành đều loan truyền tin Tam tiểu thư Mộ Dung phủ bị Long Trạch Cảnh Thiên hưu. Còn chưa gả, Long Trạch Cảnh Thiên viết [ Thư từ hôn ], hơn nữa còn là Tĩnh vương gia dùng máu viết thành , Mộ Dung Thất Thất lại trở thành thành “Nhân vật phong vân của năm”.

      “Tiểu thư, truyện viết về việc người bị hưu, tại bán hết sạch, chỉ còn có mười bản –”

      Trong Thúy trúc viên, cái miệng nhắn của Tô Mi vẫn liếng thoắt ngừng.

      “Giả thiết được nhiều người tin nhất là, người cùng tình lang là Liên công tử có đứa hai tuổi, các ngươi vụng trộm hẹn hò ở Đoan Mộc phủ, kết quả bị Tĩnh vương bắt gian tại giường, tức giận đến mức phun ngụm huyết ở tường, cuối cùng phẫn hận thôi, dùng máu tươi có chứa lệ của chính mình viết xuống huyết thư.”

      “Phốc –” Mộ Dung Thất Thất ăn dưa hấu, liền phun ngụm lên mặt Tô Mi. Tinh tinh điểm điểm, có vài hạt màu đen.

      “Khụ khụ, Tô Mi, thực xin lỗi a!” Mộ Dung Thất Thất cười cười lau mặt cho Tô Mi,“Ta nghĩ tới gây ra tiếng vang lớn như vậy. Nay ta coi như là danh chấn kinh thành……”

      Tin tức bay tới Lan Hương viện, mẫu tử Lưu Yên Chi cùng Mộ Dung Thanh Liên mừng rỡ thôi,“Thanh nhi, tại thanh danh Nhị tiểu thư bị hủy, nay Tam tiểu thư cũng bị hủy, tiểu thư quý giá nhất trong tướng phủ chúng ta chính là ngươi ! Ngươi cần phải hảo hảo, hăng hái tranh giành, về sau câu con rùa vàng về a!”

      “Nương –” Mộ Dung Thanh Liên thẹn thùng dậm chân, hai gò má ửng đỏ,“Nữ nhi còn !”

      “Cái gì còn a, cuối năm ngươi liền mười lăm tuổi, có thể lập gia đình rôig!” Lưu Yên Chi ôm nữ nhi bảo bối, cẩn thận đánh giá, càng xem càng cảm thấy bảo bối nhà mình là xinh đẹp nhất.

      “Thanh niên tuấn tài ai cũng thích ngươi, nhưng nữ nhi của ta nhất định phải gả cho nhân trung chi long mới được! Long Trạch Cảnh Thiên là cái gì, có thể lên làm thái tử được hay vẫn là vấn đề. Nương với ngươi, ngươi mến mở rộng tầm mắt, cần nhìn chằm chằm nam nhân Tây Kì quốc. Tứ quốc tranh tài, cấ vương công quý tộc hoàng tử đều tụ hội, chỉ cần ngươi tham gia tứ quốc tranh tài, nhất định tìm được lang quân như ý. Thanh nhi, ngươi có hiểu ?”

      “Ân!” Mộ Dung Thanh Liên biết ý nghĩ của Lưu Yên Chi, trong tứ quốc Tây Kì quốc nhất, nàng cũng giống Mộ Dung Tuyết Liên như vậy tầm mắt hẹp, chỉ mong làm Hoàng quý phi Tây Kì quốc là thỏa mãn.

      Mẫu tử ở Lan hương viện vì tương lai tốt đẹp của Mộ Dung Thanh Liên mà mơ mộng.

      Tại Ngẫu Hương viện, Mộ Dung Tâm Liên mang Phỉ Thúy theo, hùng hổ tiến đến Thúy trúc viên.

      Mấy ngày nay “Tĩnh dưỡng”, Mộ Dung Tâm Liên hảo hảo đem chuyện phát sinh ở cái đêm ngắm trăng ở ngọn tiểu đình giữa hồ suy nghĩ tỉ mỉ lần, hơn nữa còn có chuyện của Phỉ Thúy cùng với Mộ Dung Thất Thất, rồi sau đó là“Trận chiến” giữa nàng và Mộ Dung Thanh Liên với cái thanh quỷ dị kia, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Mộ Dung Tâm Liên đem nguyên nhân vấn đề đổ hết lên người Mộ Dung Thất Thất.

      Nhất định là cái phế vật kia giở trò quỷ! Tuy rằng sau này, Mộ Dung Thất Thất vẫn giữ bộ bộ dáng khúm núm, nhưng mà những chuyện cùng nàng có liên quan đều bị lệch hướng khỏi kế hoạch nguyên bản. Năm năm nay nhất định xảy ra tình gì, phế vật này thế nhưng bỗng trở nên thông minh.

      Mộ Dung Tâm Liên vốn sớm nghĩ muốn tìm Mộ Dung Thất Thất gây phiền toái, nhưng ngại thân phận “Tĩnh vương phi” của Mộ Dung Thất Thất, với lại sau chuyện của Trịnh Mẫn cùng giai đoạn mẫn cảm vừa qua, nàng muốn tự mình chuốc thêm rắc rối.

      Nhưng mà nay, Mộ Dung Thất Thất chưa gả bị chồng ruồng bỏ, cho dù Mộ Dung Tâm Liên giết chết Mộ Dung Thất Thất, Mộ Dung Thái cũng có dị nghị gì. Dù sao, nữ nhi có dung mạo tuyệt sắc so với cái phế vật bị chồng hưu vẫn có giá trị hơn!

      “Mộ Dung Thất Thất, ngươi lăn ra đây cho ta!”

      Mộ Dung Tâm Liên vừa mới tiến vào Thúy trúc viên, bảo Phỉ Thúy đứng ở đại môn. Nàng sớm hỏi thăm, lúc này Mộ Dung Thái cũng có ở trong phủ, buổi chiều bị Hoàng Thượng tuyên vào hoàng cung. Chắc là trong cung biết chuyện gièm pha của Mộ Dung Thất Thất ấy mà!

      tại Mộ Dung Thái khẳng định đối Mộ Dung Thất Thất hận nghiến răng nghiến lợi, là người sĩ diện như vậy, có nữ nhi ra gì như vậy, chắc có lẽ rất khao khát muốn bóp chết nàng . Đổi lại mà , vô luận hôm nay nàng đối với Mộ Dung Thất Thất như thế nào, Mộ Dung Thái cũng phản đối .

      “Chó dại ở đâu đến a!” tiếng lười biếng rơi vào tai Mộ Dung Tâm Liên, tìm nửa ngày cũng nhìn thấy người, cuối cùng Mộ Dung Tâm Liên ngẩng đầu, mới nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất nằm nóc nhà phơi nắng.

      mái tóc đen dài để xõa ngực, Mộ Dung Thất Thất tay dựa vào gối đầu, bàn tay khác cầm quạt lông huơ huơ, Tô Mi bên người dùng muỗng uy nàng ăn kem mật đào tươi, mặt khác Tố Nguyệt bên lại cầm cái ô mỏng, che nắng cho Mộ Dung Thất Thất.

      Lại nhìn Mộ Dung Thất Thất, hoàn toàn là bộ dáng nhàn nhã tự đắc, nhìn ra được nửa phần khổ sở.

      “A, nhị tỷ tỷ, nguyên lai là ngươi đến rồi a! Ánh mắt muội tốt, nên nhìn lầm rồi! xin lỗi !”

      Mộ Dung Thất Thất miệng “Xin lỗi”, nhưng mặt lại chút cảm giác hối tội, tính nhát gan trong ngày thường chút cũng thấy, Mộ Dung Tâm Liên trận kinh ngạc. Hay là, đây mới là bộ dáng nàng vốn có? Trước đây khiêm tốn cùng kính cẩn nghe theo toàn bộ đều là giả vờ?

      “Mộ Dung Thất Thất, chuyện của nương ta có phải hay cùng ngươi có liên quan?”

      Nghĩ như vậy, Mộ Dung Tâm Liên càng thêm khẳng định Trịnh Mẫn chính là bị Mộ Dung Thất Thất hại Hình ảnh mẫu thân chết thảm lại ra trước mắt Mộ Dung Tâm Liên, nàng nắm chặt roi, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Mộ Dung Thất Thất.

      Đối với lời chất vấn của Mộ Dung Tâm Liên, Mộ Dung Thất Thất tựa hồ như nghe được, ngược lại cầm lấy cái chén, hút ngụm kem mật đào tươi rất lớn,“Tô Mi, tay nghề của ngươi càng ngày càng tốt a! Lần sau lấy nho làm kem tươi nha! Ta thích ngọt !”

      “Dạ, tiểu thư!” Tô Mi cố nén cười, tiếp nhận quạt lông trong tay Mộ Dung Thất Thất, nhàng quạt mát cho tiểu thư.

      “Tiện nhân!”

      Bị Mộ Dung Thất Thất lờ , Mộ Dung Tâm Liên tức giận thôi, hai chân điểm, nhảy lên nóc nhà,“Ngươi còn nghĩ rằng mình còn là Tĩnh vương phi sao? Ngươi bị hưu, là kẻ bị chồng ruồng bỏ nổi tiếng khắp kinh thành!”

      “Tiếp đó sao –” Mộ Dung Thất Thất ngẩng đầu, híp mắt, đáy mắt trong trẻo mảnh, tựa hồ cũng vì này chuyện này mà khổ sở.

      Nàng vì sao xấu hổ và giận dữ? Chuyện như vậy, bị người ta thành như vậy, nàng phải nên khóc rống rơi nước mắt, phải là nên tìm cái chết sao? Vì sao nàng còn thích ý như vậy, còn bình tĩnh như vậy? khiến Mộ Dung Tâm Liên cảm thấy khó hiểu.

      Bất quá, thời điểm nghĩ đến từ “tìm cái chết” này, Mộ Dung Tâm Liên bỗng nhiên nghĩ ra cái ý tưởng. Đúng vậy! Nếu nàng trực tiếp giết Mộ Dung Thất Thất, sau đó tuyên bố với bên ngoài là Mộ Dung Thất Thất xấu hổ và giận dữ chịu nổi, tự tử mà chết, như vậy có người hoài nghi điểm này.

      Ánh mắt ác độc của Mộ Dung Tâm Liên bán đứng ý nghĩ trong nội tâm nàng, Mộ Dung Thất Thất cười cười, làm bộ như biết.

      Tô Nguyệt báo cáo nhất thanh nhị sở những việc làm gần đây của Mộ Dung Tâm Liên, bất quá chỉ có chút võ công mèo cào, nhưng tâm địa lại độc như rắn rết, Mộ Dung Thất Thất chút cũng lo lắng chuyện nàng ta dám làm với mình.

      Luận võ công, Mộ Dung Tâm Liên bằng cái ngón út của nàng, xét về độ tàn nhẫn, thế giới này còn có ai có thể hợp với hai từ này hơn Độc Tiên Nhi nàng đây –

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :