1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quỷ Vương Kim Bải Sủng Phi - Chả Mễ Thố (155c+PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 15: Tương kế tựu kế
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      “Ta, ta cái gì cũng làm……” Mộ Dung Thất Thất tựa hồ như bị lời của Mộ Dung Thanh Liên doạ, trong mắt lên tầng hơi nước “Là nàng ta nhào tới trước, ta biết vì sao lại như vậy……”

      màn vừa rồi tất cả mọi người đều thấy ràng, thời điểm bảo kiếm Đoan Mộc Y Y đâm tới, quả thực Mộ Dung Thất Thất có làm gì cả, lại hiểu tại sao cổ tay Đoan Mộc Y Y lại bị chủy thủ cắt đứt, có gọi là vô ý đánh lầm cũng đúng. Chỉ có thể rằng vận khí của Mộ Dung Thất Thất thực quá tốt !

      Nhưng mà, kia là do may mắn sao? Trong mắt Lí Vân Khanh lên chút nghiền ngẫm, xem ra vị biểu muội này tựa như cái bảo tàng lớn, càng khám phá càng khiến người ta kinh ngạc.

      “Tam tiểu thư, chuyện vừa rồi tất cả chúng ta đều thấy rất ràng, quan hệ tới ngươi, chỉ là chuyện ngoài ý muốn!” Nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất bị dọa thành như vậy, Thượng Quan Vô Kỵ vội vàng mở miệng trấn an nàng,“Ngươi yên tâm, cho dù có bị trưởng bối truy xét, ta cũng làm chứng giúp ngươi!”

      “Thượng Quan công tử, cám ơn ngươi!”

      “Tam muội, uống chén rượu an ủi!” Mộ Dung Tâm Liên rót rượu đưa cho Mộ Dung Thất Thất,“Chúng ta đều nhìn thấy, phải ngươi sai, ngươi cần lo lắng, phụ thân cũng là người hiểu chuyện!”

      “Cám ơn nhị tỷ !” Mộ Dung Thất Thất tiếp nhận chén rượu, đưa đến bên miệng, mới vừa vào nhấp vào, liền phát bên trong có vấn đề.
      A, thế nhưng hạ dược vào bên trong rồi sao! Sớm biết tình hôm nay dễ dàng chấm dứt như vậy, đợi lâu như vậy, Mộ Dung Tâm Liên rốt cục được nhịn được xuống tay rồi . Lông mi Mộ Dung Thất Thất hơi hơi run lên, thoải mái đem rượu ngon uống hết.

      Nàng bị cha nuôi vứt ở suối độc hai năm, suốt ngày ngâm trong đó, thứ đồ chơi cho trẻ con này, căn bản làm khó được nàng. Bất quá, Mộ Dung Tâm Liên có tâm vu hãm nàng, sao lại nhân cơ hội mà tương kế tựu kế cơ chứ!

      qua bao lâu, Mộ Dung Thất Thất day day trán, bày ra bộ dáng đau đầu,“Ta có chút thoải mái, các ngươi chậm rãi thưởng ngoạn, ta về trước .”

      Nhìn thấy bộ dáng của Mộ Dung Thất Thất, Mộ Dung Tâm Liên biết dược tính phát tác, kiềm chế vui sướng trong nội tâm, Mộ Dung Tâm Liên giả bộ lo lắng,“ Nha hoàn của ngươi sao lại theo tới? Ta kêu người của ta đưa ngươi về vậy! Mã Não, đưa tam tiểu thư hồi thúy trúc viên!”

      “Dạ vâng!” nha đầu thanh tú lập tức xuất ở trước mặt Mộ Dung Thất Thất dìu nàng,“Tam tiểu thư, chúng ta !”

      “Đợi chút!” Mộ Dung Thất Thất rút tay mình về, Mộ Dung Tâm Liên biến sắc, chẳng lẽ nàng phát cái gì sao?

      “Ta còn chưa lấy đồ a!”

      Mộ Dung Thất Thất đến trước bàn, đem tất cả vật đặt cược phía trước mọi người thu toàn bộ vào trong lòng, cuối cùng lấy ra “Tuyết phu hoàn” Đưa cho Thượng Quan Vô Kỵ,“Ta cùng công tử tuy quen biết, nhưng lại được công tử bảo hộ, nội tâm cảm kích. Viên tuyết phu hoàn liền làm tạ lễ, thỉnh Thượng Quan công tử hãy nhận lấy!”

      đợi Thượng Quan Vô Kỵ cự tuyệt, Mộ Dung Thất Thất trực tiếp đem “Tuyết phu hoàn” nhét vào trong tay của , sau hướng tới hai người Bạch Mục Phi cùng Bạch Ức Nguyệt dịu dàng cúi đầu,“ Ân tình của hai vị, Thất Thất ngày sau báo đáp!”

      Xong, Mộ Dung Thất Thất lại ấn huyệt Thái Dương, giả bộ bộ dáng thống khổ,“Mã Não, đưa ta trở về!”

      Nhìn Mộ Dung Thất Thất cùng Mã Não rời , Mộ Dung Tâm Liên hít hơi sâu, biểu tình trở nên nhu hòa.

      Vừa mới lúc nãy, Mộ Dung Tuấn bởi vì bụng được thoải mái, nên xin cáo từ trước. tình nếu cứ tiến hành theo mong muốn của nàng, bao lâu nữa, dược người Mộ Dung Tuấn cũng phát huy tác dụng, chỉ cần Mã Não dẫn tới Mộ Dung Thất Thất tới chỗ Mộ Dung tuấn, củi khô gặp được lửa lớn, lập tức bùng cháy.

      Bên này, Mã Não dìu Mộ Dung Thất Thất choáng váng nặng nề,“Tam tiểu thư, tam tiểu thư!”

      Kêu hai tiếng, thấy Mộ Dung Thất Thất có đáp lại, Mã Não dựa theo kế hoạch ban đầu, đem nàng đến gian phòng rồi vội vàng rời .

      Đợi Mã Não rồi, Mộ Dung Thất Thất mở mắt,“Tiểu thư!” Tô Mi lắc mình tiến vào.

      điều tra xong?” Bộ dáng ban nãy lập tức biến mất, đôi mắt Mộ Dung Thất Thất tỏa sáng lấp lánh trong bóng đêm .

      “Dạ!” Tô Mi ở bên tai Mộ Dung Thất Thất thầm vài câu, khóe miệng Mộ Dung Thất Thất càng lúc càng cong. Quả nhiên, chó cắn người có bao giờ sủa trước, Mộ Dung Tâm Liên chính là “người” như vậy. Nghĩ muốn hủy danh tiết của nàng sao, chuyện thiếu đạo đức như vậy mà nàng ta cũng có thể làm ra!

      “Thuộc hạ đem Trịnh di nương đến , tiểu thư, ngài có phải hay nên dịch chuyển*, đem chỗ của mình tặng lại cho nàng?” Tố Nguyệt xuất ở cửa, quả nhiên lưng khiêng nữ nhân. (gốc: thị bất thị na nhất na- tác giả chơi chữ nghĩa là “có hay có chuyển khỏi chỗ bị chuyển”, rất tiếc tinh hoa của tác giả hoàn toàn bị phá hỏng trong tay ta)

      Chờ Tố Nguyệt cùng Tô Mi đem Trịnh Mẫn thả lên giường, ba người lui ra ngoài, vừa bao lâu, Mã Não liền dìu thêm người vào trong phòng.

      “Nóng quá a! Nóng quá!” Mộ Dung Tuấn muốn xé hết quần áo của chính mình, trườn lên giường, cuối cùng đụng đến thân thể mềm mại.

      “Thiếu gia, đây là lễ vật nhị tiểu thư tặng cho ngươi! Hảo hảo hưởng dụng!” Mã Não buông màn xuống giúp hai người, lại liếc mắt lần nữa nhìn vào hai thân thể bên trong, cười lạnh rời khỏi.

      màn tình cảm mãnh liệt sắp được trình diễn!” Mộ Dung Thất Thất mỉm cười. Nếu nàng đoán sai, bao lâu sau, Mộ Dung Tâm Liên mang theo người đến “Bắt kẻ thông dâm”! Muội muội cùng ca ca loạn luân, việc này nếu bị truyền ra, những chỉ nàng còn mặt mũi nào để sóng, mà đến Mộ Dung Tuấn cũng bị hủy hoại theo.

      Trong ngọn tiểu đình giữa hồ, Mộ Dung Tâm Liên nhìn thấy Mã Não tới, căng thẳng trong lòng rốt cục lơi lỏng xuống, nụ cười miệng càng lúc càng khuếch đại.

      “Nhị tỷ tỷ, có chuyện gì vui lắm hay sao mà ngươi cao hứng như vậy?” Mộ Dung Thanh Liên nhận thấy Mộ Dung Tâm Liên có điểm bất thường, tò mò mở miệng hỏi.

      có gì.” Mộ Dung Tâm Liên vội vàng lắc đầu phủ nhận, để che dấu giả tạo trong lòng nàng, Mộ Dung Tâm Liên đứng lên rót rượu cho những người khác.“Hôm nay thỉnh mọi người đến, nhưng ngờ lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, phá nhã hứng của các vị, thực xin lỗi, ly này coi như là ta bồi tội với mọi người!”

      Mộ Dung Tâm Liên chưa kịp uống chén rượu, chợt nghe đến trận tiếng bước chân dồn dập cùng tiếng Mộ Dung Thái hổn hển rít gào,“Cái nữ nhi bất hiếu kia ở đâu? Mộ Dung Thất Thất, ngươi lăn ra đây cho ta!”

      Hóa ra là sau hồi, Đoan Mộc gia đem chuyện Mộ Dung Thất Thất đả thương Đoan Mộc Y Y bẩm báo với Mộ Dung Thái, vừa nghe phế vật nhà mình đả thương chất nữ của hoàng hậu nương nương, hơn nữa gân cổ tay của Đoan Mộc Y Y bị đánh gãy, khó có thể lành lại, Mộ Dung Thái liền tức giận đến nhảy dựng lên.

      Phế vật này, việc tốt làm lại chuốc việc xấu, cái gì cũng đều được, rước lấy họa cho mà nghe nàng còn nhàn nhã ngắm trăng ở tiểu đình giữa hồ, Mộ Dung Thái liền vọt lại đây.

      “Phụ thân!” Vừa thấy Mộ Dung Thái lại đây, trong lòng Mộ Dung Tâm Liên Tâm phi thường vui mừng.

      tốt quá! Có Mộ Dung Thái, chỉ sợ Mộ Dung Thất Thất hôm nay hẳn phải chết, thể nghi ngờ ! Mộ Dung Thái luôn luôn để ý thể diện, nếu nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất cùng ca ca quấn lấy nhau ở chỗ, biết có thể hay đao giết nàng!

      Nhìn đến còn có người tam đại thế gia ở đây, sắc mặt Mộ Dung Thái tốt lên đôi chút, chỉ là trong lòng vẫn còn tức giận thôi,“Mộ Dung Thất Thất ở đâu?”

      “Tam tỷ tỷ thoải mái, trở về phòng.” Mộ Dung Thanh Liên lập tức nhu thuận bẩm báo Mộ Dung Thất Thất về phía nào.

      “Hừ! Nàng thoải mái? Gây ra họa xong liền giả bệnh,chắc chắn là nàng cố ý !”

      Thấy Mộ Dung Thái sắp , biết tìm Mộ Dung Thất Thất gây phiền toái , Mộ Dung Thanh Liên vui vẻ vọt tới bên cạnh “Phụ thân, ta cùng với ngươi a!” Xem cuộc vui, xem cái phế vật kia bị mắng, đối với Mộ Dung Thanh Liên mà là chuyện hết sức hạnh phúc. (Beta: Ta phỉ nhổ con mụ này)

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 16: Kết quả ngoài dự đoán
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      Nhìn xem, càng nhiều người càng tốt! Mộ Dung Tâm Liên lại lộ ra nụ cười quỷ dị.“Cha, Tam muội muội hề cố ý , là Đoan Mộc tiểu thư hơi quá đáng –”

      “Nhị tỷ, mặc kệ Tam tỷ có phải cố ý hay , nàng làm Đoan Mộc tiểu thư bị thương đây là , nếu hoàng hậu nương nương truy xét chuyện này, cũng phải là câu ‘ phải cố ý’ là có thể trốn tránh trách nhiệm !” Thấy Mộ Dung Tâm Liên cầu tình giúp Mộ Dung Thất Thất, Mộ Dung Thanh Liên liền trở mặt xem thường.

      Xem ra, người nhà này vô luận là già hay trẻ, đều ưa Mộ Dung Thất Thất a!

      Nghe xong lời của Mộ Dung Thanh Liên, Thượng Quan Vô Kỵ khỏi đau lòng thay cho Mộ Dung Thất Thất. Sinh ra trong cái loại gia đình này, bị tỷ muội tính kế, còn bị phụ thân thân sinh ghét bỏ, biết mấy năm qua nàng sống như thế nào.

      “Thừa tướng đại nhân, chuyện vừa rồi xác thực phải là tam tiểu thư cố ý làm, là Đoan Mộc tiểu thư khi dễ nàng trước, thỉnh Thừa tướng đại nhân đừng trách cứ tam tiểu thư quá mức.”

      Thượng Quan Vô Kỵ mở miệng giúp Mộ Dung Thất Thất, là ngoài dự đoán của Mộ Dung Thái, huynh muội Bạch Mục Phi cùng Bạch Ức Nguyệt lúc này cũng đứng dậy,“ là chuyện ngoài ý muốn, tam tiểu thư có quan hệ, Thừa tướng đại nhân cần làm khó tam tiểu thư.”

      Mỗi Thượng Quan Vô Kỵ làm cho Mộ Dung Thái cảm thấy kinh ngạc , nay ngay cả công tử và tiểu thư của Bạch gia cũng cầu tình giúp nàng ta, càng làm cho Mộ Dung Thái mở rộng tầm mắt. Quan hệ của Mộ Dung Thất Thất khi nào tốt như vậy ? Hai đại thế gia đều vì nàng mở miệng cầu tình? Hay là trong chuyện này tình?

      “Dượng, chúng ta đều là nhân chứng cho chuyện này, cho dù Đoan Mộc gia có nháo đến trước mặt hoàng hậu nương nương, chúng ta cũng vì biểu muội làm chứng, dượng cần lo lắng.” Lí Vân Khanh cuối cùng ra, cấp cho Mộ Dung Thái viên thuốc an thần. có nhiều người có thể làm chứng như vậy, cũng lo lắng chuyện của Mộ Dung Thất Thất nữa.

      Thấy những người khác đều cầu tình giúp Mộ Dung Thất Thất, mà tựa hồ Mộ Dung Thái cũng đánh mất ý niệm tìm Mộ Dung Thất Thất gây phiền toái trong đầu, Mộ Dung Tâm Liên nóng nảy,“Phụ thân, vừa rồi Tam muội muội có chút thoải mái, bằng chúng ta xem nàng! biết nàng có phải hay bị bệnh?”

      “Bệnh chết luôn cũng được!” Mộ Dung Thái những lời này khiến Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ liền thay đổi sắc mặt.

      Tựa hồ nhận thấy được lời vừa rồi của chính mình quá mức bạc tình, Mộ Dung Thái vội vàng nở nụ cười tươi, cho dù thích nữ nhi này, nhưng bây giờ còn có người ngoài ở đây, cũng thể làm mất thanh danh của mình.“Hảo, ta nhìn xem nàng! bớt việc!”

      “Nhị tỷ, , chúng ta cũng cùng !” Mộ Dung Thanh Liên cao hứng, trong phủ lâu rồi có chuyện tình làm nàng vui vẻ, mặc lúc trước nàng cùng Mộ Dung Tâm Liên náo loạn khiến đôi bên thoải mái, nhưng mà cùng khi dễ Mộ Dung Thất Thất phế vật này mới là thú vui lớn nhất của nàng.

      “Chúng ta cũng nhìn xem –” Thượng Quan Vô Kỵ đề nghị với những người khác, cũng thực lo lắng cho Mộ Dung Thất Thất, nhớ lại bộ dáng nước mắt rưng rưng vừa rồi của Mộ Dung Thất Thất, lúc này lại thấy người của Mộ Dung phủ đối đãi Mộ Dung Thất Thất như vậy, Thượng Quan Vô Kỵ liền cảm thấy trong lòng có chút đau.

      “Đại ca, ta cũng muốn xem tam tiểu thư.”

      Bạch Ức Nguyệt lúc này cũng thực lo lắng tình cảnh của Mộ Dung Thất Thất, tuy rằng tiếp xúc nhiều lắm, nhưng nàng lại thích vị tam tiểu thư này, lúc này nhìn thấy tình cảnh nàng ở trong tướng phủ, Bạch Ức Nguyệt đối Mộ Dung Thất Thất càng thêm đồng tình.

      Có hai người đề nghị, Bạch Mục Phi cùng Lí Vân Khanh cũng gật đầu, theo sau Mộ Dung Thái.
      Mộ Dung Tâm Liên phi thường cao hứng, càng nhiều người càng tốt, nàng còn lo tình đủ quá náo loại đâu! Các vị tiểu thư, công tử của tam đại thế gia chính mắt thấy vụ bê bối của Tam tiểu thư Mộ Dung phủ, ngày mai chuyện này truyền khắp mọi ngõ lớn ngõ trong kinh thành. Ha ha ha! Mộ Dung Thất Thất, lần này ngươi chết chắc rồi!

      Hết thảy đều dựa theo Mộ Dung Tâm Liên suy tính mà tiến hành, càng gần gian phòng an bài

      trước đó, mặt Mộ Dung Tâm Liên tươi cười lại càng thêm khoa trương. Nàng tựa hồ nhìn thấy vị trí Tĩnh vương phi ở đợi mình, thậm chí thấy được Long Trạch Cảnh Thiên hướng nàng cười ôn nhu……

      “Ân…… Thoải mái…… Đừng có ngừng……”

      Mọi người tới, bỗng nhiên nghe được trận tiếng rên rỉ ái muội của nữ nhân cùng tiếng nam nhân gầm , thanh nữ nhân kia rất quen thuộc, sắc mặt Mộ Dung Thái đột nhiên đại biến, tìm được thanh phát ra ở gian phòng kia.
      “Hảo ca ca…… Ngươi nhanh chút…… Ta còn muốn……”

      “Đông –” Nghe như thế, đầu óc Mộ Dung Thái sung huyết, cước đem cửa đá văng, hai lời vọt tới bên giường, kéo màn. Thời điểm nhìn thấy Trịnh Mẫn kia đạt cực khoái, cơn tức giận Mộ Dung Thái lên tới não,“Tiện phụ! Là vợ ta mà ngươi dám dám ngoại tình!”

      “Ba –” Mộ Dung Thái tát cái ở mặt Trịnh Mẫn, nắm đầu Trịnh Mẫn, kéo lên.

      Mộ Dung Tâm Liên cảm thấy đúng, đôi mắt lập tức sáng. Hồi tỉnh lại, Mộ Dung Tâm Liên liền nhìn thấy Trịnh Mẫn thân mảnh vải quỳ mặt đất,“Nương, như thế nào là ngươi?!” Tâm lý Mộ Dung Tâm Liên vô cùng kích động, trong phòng này phải là Mộ Dung Thất Thất sao? Vì sao lại là Trịnh Mẫn?!

      “Lão gia tha mạng, lão gia tha mạng!” Nam nhân giường quần áo xốc xếch lung tung, lập tức xuống giường quỳ xuống,“Lão gia, đều là Trịnh di nương câu dẫn ta, đều là Trịnh di nương –”

      Nam nhân chưa xong, Mộ Dung Thái rút kiếm chặt đầu của .

      Đầu người đỏ tươi ngã nhào đến trước mặt Trịnh Mẫn, Trịnh Mẫn “Oa –” hét rầm lêm.

      “Tiện phụ! Ngươi còn la lên!” Nghĩ đến bị hậu bối tam đại thế gia nhìn thấy cảnh gièm pha trong nhà, chính mình thế nhưng bị cắm sừng, Mộ Dung Thái thẹn quá thành giận, chuyện này bị người ngoài nhìn đến, về sau còn lấy tư cách gì mà làm người! Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ lửa giận càng lớn, Mộ Dung Thái nghĩ ràng, kiếm thứ hướng Trịnh Mẫn.

      “Phụ thân, đừng a!” Mộ Dung Tâm Liên muốn hướng về phía trước cứu Trịnh Mẫn, lại bị Mộ Dung Thanh Liên vươn chân làm té ngã mặt đất, khi nàng đứng lên, bảo kiếm đâm vào ngực Trịnh Mẫn, máu tươi bắn tung tóe thấm ướt vạt áo Mộ Dung Thái.

      –” Thấy màn như vậy, Mộ Dung Tâm Liên kêu lên tiếng, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

      Nguyên bản xem Mộ Dung Thất Thất như thế nào, lại thấy được vụ bê bối của tướng phủ, đám người Lí Vân Khanh trao đổi cái ánh mắt, lén lút lui ra ngoài.

      Lúc này Mộ Dung Thái cũng còn suy nghĩ đến chuyện tình Mộ Dung Thất Thất nữa, nhìn đến Trịnh Mẫn chết còn trợn tròn mắt, vẻ mặt bất khả tư nghị, Mộ Dung Thái liền cảm thấy phẫn hận, tiến lên rút ra bảo kiếm, đá thêm cước xuống người Trịnh Mẫn.

      Luật pháp Tây Kì quốc có quy định, nếu phu quân bắt được thê tử cùng người thông gian, có thể trực tiếp giết nàng, pháp luật truy cứu trách nhiệm, cho nên Mộ Dung Thái mới thẹn quá thành giận, trực tiếp giết Trịnh Mẫn.

      “Người đâu!?” Mộ Dung Thái gọi quản gia Trần Trung tới,“Đem đôi gian phu dâm phụ này ra bên ngoài cho chó ăn! tình hôm nay ai cũng phép ra, nếu , đừng trách ta khách khí!”

      Mộ Dung Thái ngoan quyết thấy đầu Trần Trung run lên, Trịnh Mẫn tốt xấu cũng vì sanh ra Mộ Dung Tâm Liên, bình thường Mộ Dung Thái cũng sủng ái nàng. Nhưng mà xảy chuyện như vậy, Mộ Dung Thái thế nhưng hỏi cũng thèm hỏi, trực tiếp giết nàng, còn cho nàng lưu toàn thây, vị tướng gia này đúng là vô tình a –

      Duy nhất chỉ có Mộ Dung Thanh Liên là vui vẻ nhất, Trịnh Mẫn chết, Lưu Yên Chi liền có thể độc sủng . Mà Mộ Dung Tâm Liên cũng bởi vậy bị vạ lây, vô luận nàng xinh đẹp tài mỹ như thế nào, cũng có người dám cưới nàng !

      Vô tình làm gì lại thu được vố lớn nha.

    3. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 17: Địch nhân của địch nhân là bằng hữu
      Editor: Sylvia
      Beta:Chiryka

      Thi thể Trịnh Mẫn và nam nhân bị đưa ra ngoài, Mộ Dung Thái phất tay áo ly khai nơi này, muốn tới chỗ Lưu Yên Chi để nàng vuốt ve an ủi, dù sao gặp phải chuyện như vậy thực quá tổn thương tới lòng tự trọng của nam nhân . Mộ Dung Thanh Liên nhìn Mộ Dung Tâm Liên ngất dưới mặt đất, cười lạnh tiếng, cũng trở về Lan Hương viện.

      lúc lâu sau, Mộ Dung Tâm Liên chậm rãi tỉnh lại. Màu máu đỏ tươi mặt đất khiến nàng nhớ đến chuyện vừa xảy ra , Mộ Dung Thái thế nhưng giết mẫu thân trước mặt nàng, điều này làm cho Mộ Dung Tâm Liên vô luận như thế cũng thể chấp nhận.

      “Mã Não, ngươi lại đây!” Mộ Dung Tâm Liên trầm trừng mắt nhìn Mã Não,“Vì sao nương ta lại ở chỗ này? Tiện nhân Mộ Dung Thất Thất kia đâu? Còn có tên dâm tặc Mộ Dung Tuấn kia đâu? phải là bọn họ ở chỗ này sao!”

      “Nhị tiểu thư, nô tỳ biết a!” Mã Não cũng bị tình huống vừa rồi dọa ngây người,“Nô tỳ ràng đem tam tiểu thư để ở giường, sau đó dẫn đại thiếu gia lại đây, nhưng mà, vì sao lại như vậy, nô tỳ biết a!”

      Mộ Dung Tâm Liên căn bản có nghe Mã Não giải thích, nàng thầm nghĩ muốn phát tiết, trút hết toàn bộ thương tâm khổ sở cùng phẫn nộ trong lòng ra, Mộ Dung Tâm Liên tiện tay rút trâm gài tóc hung hăng đâm xuống mặt Mã Não,“Tiện nhân, ngươi hại chết mẫu thân ta! Ngươi trả mẫu thân cho ta!”

      “Tiểu thư, đừng mà!” Mã Não giơ cánh che mặt, động tác như vậy càng thêm kích thích Mộ Dung Tâm Liên.

      “Ta xem ngươi trốn như thế nào! Ta xem ngươi trốn như thế nào!” Mộ Dung Tâm Liên nắm tóc Mã Não, trực tiếp đâm trâm gài tóc vào mắt Mã Não, đâm cái giả được hận, liền đâm thêm mười mấy cái nữa.

      “Nhị tiểu thư tha mạng a! Nhị tiểu thư tha cho nô tỳ!”

      Tiếng kêu thê thảm của Mã Não hấp dẫn bọn người hầu trong viện đến đây, nhìn thấy bộ dáng hung tợn của Mộ Dung Tâm Liên, cùng chi chít lỗ to lỗ chảy máu mặt Mã Não, tất cả mọi người đều bị thủ đoạn tàn nhẫn của Mộ Dung Tâm Liên dọa sợ tới mức ngây dại.

      Đây Nhị tiểu thư hay dịu động lòng người sao? Chẳng lẽ đây mới là tướng mạo chân chính của nhị tiểu thư? Nháy mắt, hình tượng Mộ Dung Tâm Liên vất vả xây đắp bị sụp đổ.

      Bất quá, tại Mộ Dung Tâm Liên cũng thèm để ý đến chuyện này, Trịnh Mẫn bị người ta bắt gian tại giường, thể diện của nhị tiểu thư nàng đây sớm mất hết .

      Cho dù Mộ Dung Thái có ngăn chặn miệng lưỡi bọn hạ nhân trong phủ, cũng khó đảm bảo rằng người khác ra ngoài, tỷ như tam đại thế gia công tử tiểu thư kia. tại mặt mũi của nàng mất, còn để ý hình tượng làm cái gì!

      Lúc này Mộ Dung Tâm Liên thầm nghĩ trút hêt giận, phát tiết nội tâm đầy phẫn nộ của chính mình. Đến lúc Trần Trung lại xuất , mang Mã Não cả người đầy máu,vô cùng thê thảm , Mộ Dung Tâm Liên mới xụi lơ ngồi xuống đất.

      Xong rồi, hết thảy đều xong rồi. tình hôm nay khiến nàng bị chê cười trong Mộ Dung phủ, , trong cả kinh thành! ai lấy nàng- người có mẫu thân như vậy , đừng là làm Tĩnh vương phi, cho dù là trở thành tiểu thiếp làm ấm giường cho Long Trạch Cảnh cũng có khả năng –

      Mộ Dung Tâm Liên khóc trận nức nở, tới lúc người vây xem tản ra, Phỉ Thúy tìm đến.

      “Nhị tiểu thư, xin nén bi thương!” Phỉ Thúy đưa cho Mộ Dung Tâm Liên cái khăn tay,“Ngươi thể cứ buông tha như vậy a! tình hôm nay khẳng định có người động tay động chân ở bên trong, ngươi nhất định phải cố gắng gượng dậy, vì Trịnh di nương mà báo thù a!”

      Lời của Phỉ Thúy làm cho Mộ Dung Tâm Liên bi thương lập tức hồi tỉnh. Đúng vậy, nàng thể cứ khuất phục như vậy! Vì sao chuyện lại biến thành như vậy, nàng nhất định phải tìm được nguyên nhân, thể để cho Trịnh Mẫn chết oan!

      Thấy Mộ Dung Tâm Liên khôi phục lại trạng thái bình thường, Phỉ Thúy liền dìu Mộ Dung Tâm Liên, chủ tớ cùng trở về Ngẫu Hương viện

      Khi mọi người rời hết, xung quanh hoàn toàn an tĩnh trở lại, thân ảnh màu đen xuất trong phòng, Hắc y nhân hướng xuống giường kéo Mộ Dung Tuấn bị điểm huyệt ra, giải huyệt cho , .“ Hết thảy mọi chuyện ngươi đều thấy ràng !”

      “Thấy !” Mộ Dung Tuấn cắn răng, hung tợn nhìn chằm chằm về hướng Ngẫu Hương viện. Mộ Dung Tâm Liên thế nhưng lại tính kế cùng Mộ Dung Thất Thất, muốn cho huynh muội bọn họ thân bại danh liệt! Lòng dạ tiện nhân này quá ngoan độc!

      “Vì sao lại giúp ta?” Mộ Dung Tuấn nhìn Hắc y nhân. Nếu phải người này ra tay tương trợ, tối hôm nay người chết dưới kiếm Mộ Dung Thái này ắt hẳn Mộ Dung Tuấn !

      quen nhìn cái bộ dáng thay đổi như chong chóng của tiện nhân kia.” Hắc y nhân bỏ lại những lời này, liền biến mất khỏi phòng.

      Ngó có người thấy, Mộ Dung Tuấn vội vàng ly khai nơi này. Chờ rồi, Hắc y nhân tới Thúy Trúc viên.

      “Tiểu thư, chuyện xong !” Hắc y nhân bỏ miếng vải đen che mặt xuống, hóa ra là Tố Nguyệt, Mộ Dung Thất Thất ra dấu “ok” với nàng.

      tệ!” Mộ Dung Thất Thất phác hoạ giấy , Tố Nguyệt vào vừa vặn thấy được, mới phát Mộ Dung Thất Thất thiết kế trang sức, trâm gài tóc, dây chuyền, hoa tai, lắc tay, nhẫn…… Từ xuống dưới, toàn bộ đều là hoa hải đường.

      “Tiểu thư, người muốn tặng cho đại tiểu thư Bạch gia sao? xinh đẹp! Phi thường phù hợp với khí chất của Bạch tiểu thư !”

      “Thông minh!” Mộ Dung Thất Thất gật đầu, chờ đến khi nét vẽ cuối cùng hoàn thành, buông bút lông, tinh tế thổi khô nét mực,“Tô Mi, ngày mai ngươi Tranh Thông bảo trai*, phân phó cho Lý sư phụ dùng Dương Chi ngọc cực phẩm làm bộ trang sức này, càng nhanh càng tốt.” (*tiệm trang sức)

      “Tiểu thư, vì sao lại cứu Mộ Dung Tuấn? Để tên vô lại kia thân bại danh liệt luôn tốt sao?” Tô Mi khó hiểu.

      “Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu của chúng ta. Càng nhiều người oán hận Mộ Dung Tâm Liên, ta phải càng có thêm nhiều thời gian để ngủ sao–”

      “Đúng a!” Tô Mi cùng Tố Nguyệt cười . Tiểu thư chính là như vậy a, ai đối tốt với nàng, cho dù chỉ chút xíu xiu, nàng cũng nhớ , muốn ám hại nàng , nàng tuyệt đối bỏ qua.

      Có lẽ Bạch Ức Nguyệt thể ngờ được, hôm nay chỉ vô tình giúp Mộ Dung Thất Thất, có thể có được nguyên bộ trang sức của “Quang Hoa công tử”. Nếu để cho nàng biết được Quang Hoa công tử được mọi người tâng bốc chính là Mộ Dung Thất Thất, biết có cảm tưởng gì.

      Gần đây, Mộ Dung phủ xảy ra nhiều chuyện.

      Tam tiểu thư Mộ Dung Thất Thất làm Đoan Mộc đại tiểu thư bị thương, cắt đứt gân tay phải của nàng, bị Đoan Mộc Lỗi báo lên bề . Trịnh di nương trong phủ được Mộ Dung Thái sủng ái cũng đột nhiên mắc bạo bệnh mà chết, Nhị tiểu thư Mộ Dung Tâm Liên chịu được chuyện mẫu thân mất , bệnh nằm liệt giường……

      Thanh Loan cung, Đoan Mộc Y Y nhào vào lòng hoàng hậu Đoan Mộc Tình, “Bác, ngài nhất định phải báo thù cho Y Y a!”

      Tuy rằng Đoan Mộc Lỗi tố cáo mọi chuyện, Mộ Dung Thái dung túng nữ nhi hành hung, muốn phế hai tay Mộ Dung Thất Thất để bồi tội với Đoan Mộc Y Y, nhưng mà lão hồ li Mộ Dung Thái này trực tiếp đưa ra tam đại thế gia công tử cùng tiểu thư đến làm chứng, chứng minh là Đoan Mộc Y Y muốn giết Mộ Dung Thất Thất trước, mà cố này cũng là chuyện ngoài ý muốn. Cuối cùng, vụ án đả thương người này mau chóng chìm vào hư vô, khiến Đoan Mộc Y Y cảm thấy ủy khuất.

      “Y Y, ngươi yên tâm, bổn cung ngồi yên mà mặc kệ đâu !”

      Đoan Mộc Tình đau lòng nắm tay phải bị tàn phế của chất nữ, trải qua quá trình chẩn trị của Thái y trong cung, tay phải Đoan Mộc Y Y xem như bị phế , trừ phi có thể tìm được Quái y Liên công tử, nếu đừng là đánh đàn, ngay cả cầm lấy chiếc đũa cũng có khả năng.

      Mộ Dung Thất Thất, ngươi độc ác!

      Nghĩ đến trong cung có Mộ Dung Tuyết Liên đoạt sủng ái vốn thuộc về mình, tại lại đến Mộ Dung Thất Thất đả thương chất nữ của mình, trong mắt Đoan Mộc Tình loé lên tia ngoan độc. Nữ nhân Mộ Dung gia đều phải thứ tốt lành! Đều đáng chết!

      “Bác, cái phế vật Mộ Dung Thất Thất kia tại chắc chắn cười nhạo ta, nàng có thể gả cho Tĩnh vương làm Tĩnh vương phi, ta lại tàn phế! Về sau, đảm bảo chẳng ai nguyện ý thú Y Y .” Nước mắt trong suốt của Đoan Mộc Y Y giống như chuỗi hạt trân châu bị chặt đứt, viên rồi lại viên rơi xuống quần áo,“Bác, Y Y cam lòng, Y Y cam lòng!”

      Thấy Đoan Mộc Y Y nhắc tới Long Trạch Cảnh Thiên, Đoan Mộc Tình lập tức hiểu được ý của nàng.

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 18: Tính toán của hoàng hậu
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      Hoàng Thượng Long Trạch Vũ có ba nhi tử hai nữ nhi, Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên 18 tuổi, mẫu phi là trong tứ phi Hiền phi Hà Hân Nhi, Ngụy vương Long Trạch Cảnh Minh 12 tuổi, mẫu phi chỉ là cung nữ bình thường, Triệu vương Long Trạch Cảnh Kì 9 tuổi, mẫu phi là Đức phi Bạch Mộng Ngữ. Đại nữ nhi Bình Dương công chúa Long Trạch Vũ Nhi 15 tuổi, do Đoan Mộc Tình sinh ra. Tiểu nữ nhi Tín Dương công chúa Long Trạch Cẩm Nhi mới 3 tuổi, mẫu phi là Hoàng quý phi Mộ Dung Tuyết Liên.

      Năm đó lúc Đoan Mộc Tình mang thai, khi lâm bồn Bình Dương công chúa khó sanh, khó khăn lắm mẫu tử bình an, nhưng thân mình lại chịu tổn thương, từ đó về sau còn khả năng hoài thai. có con trai là tiếc nuối lớn nhất trong lòng Đoan Mộc Tình, tại trong triều, Long Trạch Cảnh Thiên tức Thái tử có uy vũ rất cao, khiến cho Đoan Mộc Tình chịu áp lực rất lớn.

      Tuy vậy Đoan Mộc Tình cho rằng chỉ có đứa nàng hạ sinh mới là con trai trưởng, mới có tư cách kế thừa ngôi vị! Nhưng mà, mười mấy năm qua cái bụng của nàng cho tới bây giờ có chút biến đổi, uống bao nhiêu trân dược cũng hề khá hơn.

      Hoàng Thượng tại bị Mộ Dung Tuyết Liên nhu tình như nước quyến rũ đến đến bỏ được, cứ vào đầu tháng và ngày mười lăm, chỉ đến Thanh Loan cung chút cho có lệ, ngoài ra, thời gian còn lại đều ở Phiêu Tuyết cung bồi bạn cùng Mộ Dung Tuyết Liên cùng tiểu nữ nhi Long Trạch Cẩm Nhi.

      nay Mộ Dung Tuyết Liên lại có thai bốn tháng, nếu nàng hạ sinh ra nam hài, dựa vào sủng ái của Hoàng Thượng đối với nàng, đến lúc đó chỉ sợ địa vị của mình sau này khó bảo toàn, lại càng có cơ hội sinh hạ thái tử .

      “Y Y, phải ngươi Mộ Dung Thất Thất có Tuyết Phu Hoàn của Liên công tử sao? Nếu bản cung hạ ý chỉ, bắt nàng tìm Liên công tử đến chữa trị tay phải cho ngươi, ngươi thấy thế nào?”

      Mặc dù biết trong lòng Đoan Mộc Y Y ngưỡng mộ Long Trạch Cảnh Thiên, nhưng Đoan Mộc Tình tuyệt đối để Đoan Mộc Y Y gả cho Long Trạch Cảnh Thiên .

      Hiền phi cùng nàng xưa nay bất hòa. Nếu Long Trạch Cảnh Thiên lên làm thái tử, về sau thành hoàng đế, vậy ngày sau nàng sống như thế nào? Cùng Hà Hân Nhi trở thành Thái Hậu? Sống dựa sắc mặt nữ nhân kia? Đoan Mộc Tình vô luận như thế cũng thể chịu được .

      Huống chi Hoàng Thượng còn ở tuổi trung niên, nàng cũng mới 32 tuổi, còn có cơ hội mang thai. Hoàng Thượng còn chưa có lập thái tử, nàng phải nắm lấy cơ hội! Ngôi vị hoàng đế này phải là của con nàng!

      Đoan Mộc thế gia- nhà mẹ đẻ của Đoan Mộc Tình, hẳn toàn lực giúp nàng duy trì địa vị hoàng hậu này, vô luận là Đoan Mộc Hồng Trần hay là Đoan Mộc Y Y, hôn nhân bọn họ đều phải có giá trị mới được.

      Nhất vinh cầu vinh, nhất tổn câu tổn*, nếu hậu thuẫn cường đại ở phía sau khó mà sống yên trong cung . Cũng như tồn tại trong gia tộc lớn, cho dù phải thay đổi , cũng được để người nào gây hại đến mình . (*tạm hiểu là :vận mệnh của người ảnh hưởng đến cả gia tộc và ngược lại)

      Trong lòng Đoan Mộc Tình vốn chọn cho Đoan Mộc Y Y chỗ nương tựa, để nàng đến Thượng Quan thế gia, gả cho Thượng Quan Vô Kỵ, đây mới là lựa chọn tốt nhất. Thượng Quan gia rất có uy vọng ở quân doanh, nếu chính mình lại sinh hạ tiểu hoàng tử, vậy vạn dặm giang sơn này đều là của con nàng!

      Đoan Mộc Y Y biết chút gì về vận mệnh mà Đoan Mộc Tình sớm an bài sẵn cho nàng, lúc này nàng vẫn suy nghĩ về chuyện Liên công tử mà Đoan Mộc Tình vừa .

      Tương truyền y thuật của Quái y Liên công tử xuất thần nhập hóa, nếu Mộ Dung Thất Thất có thể tìm Liên công tử đến đây, chẳng những tay nàng có hi vọng phục hồi như cũ, mà ngay cả chứng bệnh bất túc của hoàng hậu chừng cũng có thể chữa khỏi.

      “Bác, nếu Mộ Dung Thất Thất thỉnh được Liên công tử đến phải làm sao bây giờ?”

      mời được ?” khóe môi Đoan Mộc Tình lộ ra nụ cười tàn khốc,“ Bản cung liền lột bỏ danh hiệu Tĩnh vương phi của nàng, khiến cho nàng trở thành người chưa gả ra ngoài bị ruồng bỏ!”

      “Bác –” Đoan Mộc Y Y rất là cao hứng, bác quên chuyện của mình, nàng quả nhiên vì mình mà bắt tay trả thù Mộ Dung Thất Thất. Lại nghĩ đến tay phải mình, tâm trạng của Đoan Mộc Y Y lại thoáng chốc liền trầm xuống. Liên công tử là hy vọng duy nhất giúp phục hồi tay phải của nàng như cũ, nàng muốn sống cả đời với cái tay tàn tật này.

      Tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của Đoan Mộc Y Y, Đoan Mộc Tình nhàng vỗ vỗ tay nàng,“Bác biết tâm ý của ngươi, ngươi yên tâm, bác tuyệt đối để cho Mộ Dung Thất Thất lên làm Tĩnh vương phi ! Hai tỷ muội người là Hoàng quý phi, người còn lại nếu là Tĩnh vương phi, vậy quả thực quá lợi cho họ rồi!”

      “Bác, ngươi tốt!” Đoan Mộc Y Y cười đến trầm.

      Mộ Dung Thất Thất, được bao lâu nữa ngươi trở thành người bị chồng ruồng bỏ, ta xem ngươi còn có thể đắc ý được bao lâu!

      Ý chỉ của hoàng hậu bao lâu liền truyền tới Mộ Dung quý phủ, ý chỉ nếu hiểu chuyện, tội chết có thể miễn, nhưng lại khó tránh khỏi tai họa , Mộ Dung Thất Thất nội trong mười ngày phải tìm được Liên công tử để chữa trị tay phải của Đoan Mộc Y Y!

      “Tiểu thư, hoàng hậu ràng có quan hệ mật thiết với Đoan Mộc Y Y!” Tô Mi cắt mật đào, gắm tăm trúc vào, đưa mật đào đến bên môi Mộ Dung Thất Thất.“Ngài tính làm sao bây giờ? muốn chữa trị cho tay nàng sao? Theo ý của thuộc hạ, nàng ta dám giương cung bạt kiếm với tiểu thư, cái tay kia cho dù bị phế mười lần cũng đủ!”

      Cái miệng Mộ Dung Thất Thất ăn mật đào, thực ngọt, xưa nay nàng rất thích ăn hoa quả ngọt a.

      ai biết đại danh đỉnh đỉnh Liên công tử là Mộ Dung quý phủ Tam tiểu thư, Đoan Mộc Y Y cùng Đoan Mộc Tình càng nghĩ đến, người các nàng tìm kiếm thích ý ngồi hóng gió ăn mật đào.

      “Tô Mi, cứu mạng người hơn xây bảy tòa tháp. Tay của Đoan Mộc Y Y, ta đương nhiên chữa trị. Ta chẳng những muốn chữa khỏi cho riêng nàng, còn muốn chữa khỏi bệnh bất túc của Đoan Mộc Tình, để cho nàng hoài thai hoàng tử. Hoàng hậu nương nương mong chờ đứa lâu lắm rồi, đến khi nàng sinh hạ con trai trưởng, Tây Kì quốc ắt hẳn náo nhiệt lên!”

      Tuy rằng Mộ Dung Thất Thất tươi cười ngọt ngào, thanh ôn nhu, nhưng Tô Mi nhận ra đây chỉ là nụ cười thích chí, đầy mưu mô của Mộ Dung Thất Thất .

      Vị tiểu thư này chỉ e thiên hạ loạn, chắc hẳn nghĩ đến chuyện gì đó thú vị — trong lòng Tô Mi yên lặng cầu nguyện cho kẻ bị Mộ Dung Thất Thất nghĩ đến.

      Ý chỉ Hoàng hậu cũng làm Mộ Dung Thất Thất sợ hãi, ngược lại làm cho Hoàng quý phi của Phiêu Tuyết cung Mộ Dung Tuyết Liên lo lắng lên.

      Mộ Dung Tuyết Liên biết, Đoan Mộc Tình là chữa trị cánh tay cho Đoan Mộc Y Y chỉ là lấy cớ, kỳ là vì chính nàng, nữ nhân này muốn có con trai đến điên lên ! Nhưng mà, cái phế vật Mộ Dung Thất Thất kia như thế nào lại quen biết Liên công tử ? Nếu Liên công tử chữa khỏi bệnh cho hoàng hậu, Đoan Mộc Tình có long thai làm sao bây giờ?

      được! Ngôi vị thái tử là của hoàng nhi của bản cung, bản cung tuyệt đối để yên!” Mộ Dung Tuyết Liên vuốt ve cái bụng hơi hơi lớn, gọi Hổ Phách- tâm phúc của nàng tới, dặn dò nàng ta vài câu, bảo nàng ta đến phủ Thừa Tướng truyền tin giúp nàng.

      “Tam tiểu thư, đây là đồ trang sức nương nương ban cho ngài!” Hổ Phách đem hộp trang sức bằng trân châu đặt ở trước mặt Mộ Dung Thất Thất.

      xinh đẹp a! tặng cho ta sao?” Mộ Dung Thất Thất lộ ra vẻ mặt khó tin, cẩn thận vuốt ve những hạt châu cỡ bằng hạt đậu, toàn bộ ánh mắt bị chúng nó hấp dẫn, tựa như lần đầu tiên nhìn thấy đồ tốt như vậy.

      Thấy bộ dáng “ có kiến thức” của Mộ Dung Thất Thất, Hổ Phách bĩu môi, nhìn nàng châm chọc, “Tam tiểu thư thích là tốt rồi! Tam tiểu thư làm sao lại biết Liên công tử ?”

      “Nha, khi lên núi hái thuốc vô tình quen ! Liên tốt bụng lắm!” Thấy đối phương rốt cục vào việc chính, Mộ Dung Thất Thất cười thô lỗ, lộ ra hàm rắng trắng noãn.

      “Liên?” Thấy Mộ Dung Thất Thất xưng hô vô cùng thân thiết với Liên công tử, trong lòng Hổ Phách kinh ngạc, nhưng biểu tình vẫn bình thường như trước,“Vậy, Liên công tử tại ở nào?”

      biết.” Mộ Dung Thất Thất lắc đầu, trong mắt đều là mê mang,“Ta ba năm gặp .”

      Hô — Hổ Phách thoáng thở ra nhàng, xem ra Liên công tử cùng Mộ Dung Thất Thất lâu liên lạc với nhau .

      ” Hổ Phách tỷ tỷ, ngươi hỏi cái này làm gì a? Ngươi xem, ta mang loại ngọc này đẹp ?” Mộ Dung Thất Thất đứng ở trước gương đồng cầm cây trâm ngọc khoa loạn xạ lên đầu.

      Lại trở mặt xem thường, Hổ Phách còn kiên nhẫn để ứng phó với Mộ Dung Thất Thất .

      ♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫♪♫

      Chiryka: Thực 77 phải là type nhân vật em thích…em thích kiểu như An Nhiên cơ………

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 19: ”Liên công tử” đối kháng “Liên công tử”
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      “Nương nương lo rằng hoàng hậu làm khó tam tiểu thư, cho nên mới bảo ta đến xem thử. Nương nương , tìm thấy Liên công tử cũng sao, hết thảy đều có nàng, nàng để cho hoàng hậu khi dễ tam tiểu thư đâu !”

      — Mộ Dung Thất Thất nhìn vào gương đồng, mặt lộ ra nụ cười trào phúng.

      Chủ nhân trước của thân thể này bị Mộ Dung Tâm Liên vu oan, cũng đâu có thấy Mộ Dung Tuyết Liên này ra mặt bảo trợ muội muội thân sinh a! Lúc này lo lắng vị trí của mình bị ảnh hưởng, liền dùng mấy tiểu xảo này để hối lộ nàng, nghĩ rằng nàng vẫn là Mộ Dung Thất Thất trước kia sao?!

      “Ừ! Có những lời này của tỷ tỷ, ta an tâm!” Mộ Dung Thất Thất chân thành tươi cười,“Lúc nãy ta rất lo lắng sợ hãi, tại có tỷ tỷ , ta cái gì cũng sợ ! Cho dù hoàng hậu tới, ta cũng sợ!”

      Thấy Mộ Dung Thất Thất ra lời vô vị như vậy, Hổ Phách càng thêm khẳng định vị tam tiểu thư này chẳng những vô tài vô năng mà còn vô cùng ngốc nghếch nữa, thêm mấy câu cho có lệ chút, liền vội vàng rời khỏi phủ Thừa Tướng trở về cung.

      là như vậy sao?” Trong Phiêu Tuyết cung, Mộ Dung Tuyết Liên nghe xong chuyện Hổ Phách báo lại, tâm tình liền tốt lên.“Vậy bản cung an tâm! Đúng rồi, bên Thanh Loan cung có tin tức gì hay ? Nếu Thất Thất tìm được Liên công tử, hoàng hậu có xử phạt như thế nào ?”

      “Hoàng hậu muốn phế tước vị Tĩnh vương phi của tam tiểu thư.”

      “Ha ha!” Nghe xong tin này, Mộ Dung Tuyết Liên vỗ tay khen hay, vành tai đeo trang sức cũng nhàng run run theo .

      “Nếu như vậy bản cung cầu còn được! Tĩnh vương là người được ủng hộ làm thái tử nhiều nhất, vạn nhất lên làm thái tử, Mộ Dung Thất Thất kia phải làm thái tử phi, tương lai trở thành hoàng hậu sao? Bản cung còn chưa được làm hoàng hậu, chỗ nào tới lượt nàng! Vị trí thái tử bản cung định rồi, hoàng hậu làm vậy chính là giúp bản cung!”

      Mộ Dung Thất Thất nghỉ ngơi vài ngày, nguyên bản định gác chuyện của Đoan Mộc Tình cùng Đoan Mộc Y Y, ngờ tới ngày thứ năm, người Đoan Mộc thế gia tự mình tới đón nàng, là Liên công tử ở Đoan Mộc phủ, chữa trị gân tay Đoan Mộc Y Y tốt lắm, hơn nữa Liên công tử còn đề nghị muốn gặp nàng.

      “Tiểu thư, là ai dám giả mạo người?”

      xe ngựa, Tố Nguyệt cau mày, Liên công tử ràng chính là tiểu thư nhà mình, vì sao tại lại xuất cái Liên công tử khác? Đối phương giả mạo tiểu thư, rốt cuộc là có mục đích gì ?

      Nhìn Tố Nguyệt nhíu mi suy nghĩ, Mộ Dung Thất Thất giúp nàng xoa xoa mi tâm,“Quản là ai làm chi, binh đến tướng đở, lũ đến đất ngăn.”

      “Nếu Tô Mi biết có người dám giả mạo tiểu thư, nhất định đem đối phương băm thành tám khối!” Thấy Mộ Dung Thất Thất như vậy, Tố Nguyệt nở nụ cười, khuôn mặt nhiều thêm hai lúm đồng tiền.

      “Cho nên ta mới mang theo nàng a! So với tính của nàng ta, ngươi càng thêm ổn trọng. Ta chính là lo lắng nàng phá tan Đoan Mộc phủ, nên mới phái nàng thông bảo trai. Bất quá ta cũng đối với ‘Liên công tử’ này rất ngạc nhiên, muốn nhìn thấy a!”

      “Tiểu thư, đây là phải được gọi là “quyết đấu giữa Liên công tử và giả a?” Tố Nguyệt bắt đầu vui đùa.

      “Gọi vậy cũng sai!”

      Chủ tớ cả hai trò chuyện cho tới khi đến Đoan Mộc phủ. Quản gia Đoan Mộc thế gia tự mình ra đón Mộ Dung Thất Thất vào trong, dọc theo đường , thái độ quản gia đối Mộ Dung Thất Thất có phần tôn kính, chắc là bởi vì Liên công tử, làm cho Mộ Dung Thất Thất càng thêm chờ mong nhìn thấy vị “Liên công tử” này.

      “Tới rồi”

      Mộ Dung Thất Thất vừa mới tiến vào phòng, liền thấy thân ảnh thon dài.

      “Liên công tử, Mộ Dung tiểu thư tới!” Giọng của Quản gia đối người này rất tôn kính.
      “Thất Thất, ngươi đến rồi –” đợi đến khi người này xoay người, Mộ Dung Thất Thất rốt cuộc cũng thấy được mặt .

      thân lam y phiêu dật, tôn lên thần thái hào hứng của nam nhân này, cổ tay áo cùng cổ áo thuần nạm cúc mắt mèo chứng tỏ chủ nhân đến tiểu tiết cũng rất coi trọng, muốn hoàn mỹ, riêng mấy hạt mắt mèo cỡ hạt đậu đính áo rất có giá trị xa xỉ.

      Lại nhìn mi mắt , đường dài, giống như đại bằng giương cánh, mà khi mắt kia híp lại để lộ ra tinh quang. Mũi cao thẳng, sống mũi dọc dừa, mà đôi môi mỏng kia lãnh, khóe môi khẽ nhếch, mang theo ý cười lạnh bạc.

      Người kia là ai? Mộ Dung Thất Thất trong lòng thầm đề phòng. Nam nhân tuấn dật tiêu sái như vậy nhưng biết vì sao lại giả trang Liên công tử xuất ? Vì sao lại vờ như biết mình? Những điều này là nghi hoặc trong lòng Mộ Dung Thất Thất.

      Người kia lại kêu thêm tiếng “Thất Thất”, khiến cho nàng nổi lên trận da gà người.

      Nàng xác định mình chưa từng có gặp qua nam nhân trước mắt này, mà ngữ điệu vô cùng thân thiết đầy ám muội như vậy, làm cho ánh mắt mọi người trong phòng đều tập trung tại người Mộ Dung Thất Thất, trong đó còn có vị phụ nhân ba mươi tuổi quần áo hoa lệ.

      “Ba năm gặp, Thất Thất càng làm hấp dẫn người a.” đợi Mộ Dung Thất Thất hoàn hồn, Liên công tử đến trước mặt Mộ Dung Thất Thất, đầu ngón tay thon dài lạnh như băng chạm vào hai má Mộ Dung Thất Thất,“ tồi, cao hơn và đẹp hơn hẳn.”

      “Ngươi là ai?” Mộ Dung Thất Thất né tránh đụng chạm của đối phương, dùng thanh chỉ có hai người mới nghe được.

      “Ta là Liên a, Liên của ngươi.”

      Nếu phải bởi vì còn có người bên cạnh, Mộ Dung Thất Thất nhất định thổ huyết. Nàng khi nào quen nam nhân này? Còn có câu “Liên của ngươi” kia, nếu phải bên cạnh có người, Mộ Dung Thất Thất nhất định phóng thẳng quyền về phía hai má , ân cần hỏi thăm mắt đẹp của .

      “Thất Thất, nghĩ muốn đánh ta sao?” Tựa hồ nhận ra tức giận trong mắt Mộ Dung Thất Thất, Liên công tử cười, nắm chặt tay Mộ Dung Thất Thất, hai người đối diện, Mộ Dung Thất Thất thấy được ý cười trong mắt đối phương.

      đợi Mộ Dung Thất Thất phản kháng, Liên công tử dẫn nàng theo tới phía trước. Mộ Dung Thất Thất bây giờ mới chú ý tới vị phụ nhân hoa lệ trước mặt,“Đáp ứng chuyện tình của nương nương, Thất Thất làm xong , xin nương nương đừng làm khó dễ nàng nữa!”

      Nguyên lai người này là hoàng hậu, là Đoan Mộc Tình?! Mộ Dung Thất Thất vội vàng giãy tay ra, đối Đoan Mộc Tình hành lễ,“Thần nữ thỉnh an hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”

      Thái độ lễ phép của Mộ Dung Thất Thất khiến cho trong lòng Đoan Mộc Tình cảm thấy rất thoải mái, ở trong cung phải tranh đua với Mộ Dung Tuyết Liên, mà người muội muội này của nàng lại đối chính mình khúm na khúm núm, đúng thỏa mãn hư vinh trong lòng Đoan Mộc Tình.

      “Đứng lên! Đến, để cho bản cung nhìn xem!” Đoan Mộc Tình lôi kéo tay Mộ Dung Thất Thất, cẩn thận đánh giá. có dung mạo diễm như Mộ Dung Tuyết Liên, ngũ quan Mộ Dung Thất Thất chỉ có thể là thanh tú, điều này làm cho trong lòng Đoan Mộc Tình càng thêm thoải mái.

      “Là đứa thanh tú, khó trách Liên công tử quan tâm ngươi –”

      “Nương nương!” Liên công tử lấy tay Mộ Dung Thất Thất đặt vào trong ngực,“ Chuyện hứa hẹn với nương nương, ta nhất định làm, thỉnh nương nương đừng quên đáp ứng chuyện của ta. Cáo từ –”

      đợi Đoan Mộc Tình tiếp, Liên công tử túm lấy Mộ Dung Thất Thất rời khỏi nơi này.

      Chờ Mộ Dung Thất Thất cùng Liên công tử rồi, Đoan Mộc Lỗi tới bên người Đoan Mộc Tình,“Muội muội, ngươi tin sao?”

      “Ca ca, thủ pháp lúc nãy dùng để chữa trị tay phải của Y Y, ngươi cũng thấy đấy, là những điều thái y từ trước đến giờ hề biết. Bản cung có dự cảm, nhất định chữa khỏi bệnh của ta! Ca ca, thử nhiều dược như vậy đều có hiệu quả, Liên công tử là hy vọng duy nhất , bản cung nhất định phải sinh hạ thái tử!”

      “Vạn nhất, là tay chân của Hoàng quý phi làm sao bây giờ? Mộ Dung Thất Thất lại là muội muội thân sinh của Hoàng quý phi!”

      Chương 22: Dục Tử Hoàn
      Editor: Sylvia
      Beta: Chiryka

      Đoan Mộc Tình ra lệnh tiếng, cung thủ Đoan Mộc phủ tiến vào bao vây Tấn Mặc, Lí Vân Khanh cùng Thượng Quan Vô Kỵ dùng mắt trao đổi, hai người lắc mình rời khỏi, rừng vũ tiễn lập tức bắn về phía Tấn Mặc.

      Nguy rồi…… Tấn Mặc cười khổ tiếng.

      tại phi thường hối hận vì chăm chỉ học võ, tuy rằng võ công của tệ, nhưng sở trường vẫn là y thuật. Sư phó năm đó , người ngoài việc phải có tay nghề, càng phải có năng lực tự bảo vệ mình. Khi đó lời này để tâm, hôm nay hiểu được đạo lý này tựa hồ có chút trễ.

      Nhìn lại trước mắt, nghìn nghịt mũi tên sáng lạnh, Tấn Mặc vừa vặn nhìn thấy Mộ Dung Thất Thất tránh đứng bên xem diễn, tư vị trong lòng vừa khổ lại cam lòng, chẳng lẽ đời hùng của hôm nay hủy ở trong tay tiểu nữ tử Mộ Dung Thất Thất này? Chẳng lẽ phải bắn tín hiệu cầu cứu sao? Nhưng nếu thế người kia đảm bảo cười đến rụng răng.

      “Loảng xoảng –” Đúng lúc này, thiếc ô màu đen xuất , che trước mặt Tấn Mặc.

      “Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng –” Những mũi tên nhọn đều rơi xuống đất, Tấn Mặc nhìn ràng người mới tới ở trước mắt, trong lòng vui vẻ,

      “Cát Tường, Như Ý, các ngươi sao lại đến đây!”

      “Vương , lấy chỉ số thông minh của tiên sinh, nhất định thắng được Vương phi , cho nên để cho chúng ta tới cứu ngươi. Xem ra, vương đúng, tiên sinh quả nhiên đại bại !” Hai mắt Cát Tường cong thành hình trăng khuyết, hai bên má có hai cái đồng tiền, nhìn đến bụng Tấn Mặc có màu đỏ, Cát Tường che miệng cười khẽ.

      “Nàng còn phải Vương phi!” Tấn Mặc nghiến răng nghiến lợi , nhưng trong lòng cũng nhịn được mà bội phục, nữ tử kia nhìn như bình thường nhu nhược, nhưng trí tuệ sắc bén của nàng chính là vũ khí cường đại nhất.

      “Vương nàng là Vương phi, nàng chính là Vương phi. Tiên sinh đừng có mà ấm ức!” Như Ý cùng Cát Tường vốn là đôi long phượng thai, hai người có dung mạo tương tự, ánh mắt cười rộ lên đều như trăng rằm, điểm duy nhất giống là Như Ý có lúm đồng tiền.

      Hai người tả hữu bảo vệ Tấn Mặc, ba người nhảy qua tường vây, biến mất trước mắt mọi người.

      “Đuổi! Mau đuổi theo!”

      Đoan Mộc Lỗi cũng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. Tấn Mặc xuất ở Tây Lương, vậy Phượng Thương đâu? ở đâu a? Hay là cũng đến Tây Kì ? Nhưng chẳng phải mấy tháng nữa mới đến Tứ Quốc Tranh bá sao? Địa điểm được định trong năm nay chính là ở Bắc Chu a? Vì sao bọn họ lại đến Tây Kì? Thế nhưng chút động tĩnh cũng dò được!

      Sắc mặt Đoan Mộc Tình cũng được tốt lắm, sau khi ra lệnh cho thuộc hạ truy đuổi Tấn Mặc, nàng triệu mình Mộ Dung Thất Thất vào trong phòng,“Vì sao lúc nãy ngươi lại vạch trần thân phận của ?” Đoan Mộc Tình lãnh khốc nhìn Mộ Dung Thất Thất.

      “Bẩm hoàng hậu nương nương, thần nữ vừa vào cửa bị lôi kéo, thần nữ có biết võ công, thể đấu với ; với lại cũng là bởi vì lúc ấy hoàng hậu nương nương còn ngồi tại đó, thần nữ lo lắng đối với nương nương bất lợi, cho nên cũng có dám vạch trần trong phòng.”

      Bộ dáng Mộ Dung Thất Thất giống dối, Đoan Mộc Tình nhớ lại tình cảnh vừa rồi, xác thực Mộ Dung Thất Thất vừa vào cửa bị Tấn Mặc giữ chặt, lúc ấy nhìn như là hành động vô cùng thân thiết, nhưng nghĩ lại, là có vấn đề.

      “Vậy ngươi như thế nào biết chính là Tấn Mặc?” Đoan Mộc Tình phải là người ngốc, tuy rằng thông qua cửa cho Mộ Dung Thất Thất, nhưng trong lòng nàng vẫn còn rất nhiều nghi vấn.

      “Nương nương có lẽ còn biết, kỳ nếu xét theo bối phận, Liên công tử chính là tiểu sư đệ của Tấn Mặc. Năm đó thần nữ ở Tĩnh Tâm am, có đoạn thời gian ở chung cùng Liên công tử, từng nhắc tới vị sư huynh này với thần nữ. Liên công tử là đệ tử cuối cùng của y thánh, bọn họ hai người đều kế thừa nghiệp của Y thánh. Nhưng Liên công tử bái sư có chút trễ, khi đó Tấn Mặc xuất sư nhiều năm, cho nên Tấn Mặc cũng biết còn có tiểu sư đệ này tồn tại.”

      Nghe Mộ Dung Thất Thất giải thích như vậy, Đoan Mộc Tình đại khái cũng hiểu được nguyên do bên trong. Chính là, chuyện tình hôm nay lại làm cho nàng càng thêm phi thường bối rối. Nếu có thể giết Tấn Mặc đáng , nhưng mà tại Tấn Mặc lại chạy thoát!

      Tuy rằng chuyện mình thể mang thai từng truyền thổi ra ngoài, nhưng dù sao cũng ai dám đảm bảo, cho nên có người nào bàn luận chuyện này trước mặt nàng, phần khác cũng chẳng có ai có gan để hỏi thẳng.

      Nếu Tấn Mặc đem chuyện này truyền ra ngoài, lấy y thuật của , mọi người nhất định tin tưởng, đến lúc đó nàng muốn hay cũng phải mang tiếng là “ thể sinh con”. Nếu như thế , các nữ nhân trong hậu cung này dùng nước miếng mà đè chết nàng, cũng đừng nhắc đến Long Trạch Vũ đối nàng có cảm tình.

      Nghĩ như vậy, Đoan Mộc Tình lại hận Mộ Dung Thất Thất. Nếu phải vì nàng đánh gãy gân tay Đoan Mộc Y Y, Đoan Mộc Tình cũng bức nàng tìm Liên công tử, lại càng để cho Tấn Mặc ở Bắc Chu thừa nước đục thả câu.

      Nhận thấy được hận ý của Đoan Mộc Tình, Mộ Dung Thất Thất vội vàng xuất ra cái hộp , hai tay dâng lên.

      “Đây là cái gì?” Đoan Mộc Tình có nhận, chỉ dùng khuôn mặt lạnh như băng nhìn tay Mộ Dung Thất Thất. nghĩ tới Mộ Dung Thất Thất có diện mạo bình thường, nhưng có bàn tay xinh đẹp. Trắng noãn như ngọc, bóng loáng như tơ, chút tỳ vết nào, tựa như được tinh tế khắc ra .

      “Bẩm hoàng hậu nương nương, đây là ‘Dục tử hoàn’ Liên công tử nghiên cứu chế tạo. Thần nữ thể chất lạnh, là cung hàn, cho nên lúc trước Liên công tử ngoài trừ đưa tặng Tuyết phu hoàn ra, còn tặng cho thần nữ viên Dục tử hoàn này.”

      Cung hàn? phải lúc nãy Tấn Mặc cũng mình như vậy sao? Người cung hàn rất khó mang thai. Tâm tư Đoan Mộc Tình liền lay động, tiếp nhận hòm, mở ra, viên thuốc đỏ như máu ra ở trước mặt nàng.

      “Thần nữ nguyên bản muốn lưu lại cho chính mình sau khi kết hôn dùng, nhưng là……” Mộ Dung Thất Thất có chút ngưng lại,“ Tĩnh vương mới vừa rồi viết thư từ hôn với thần nữ, thần nữ về sau chắc cũng cần tới. Cho nên mượn hoa hiến phật, dâng tặng cho hoàng hậu, hy vọng hoàng hậu sớm ngày sinh hạ thái tử!”

      “Tĩnh vương viết thư từ hôn?” Chuyện này Đoan Mộc Tình nghe qua, bất quá vẫn giả bộ bày ra bộ dáng kinh ngạc,“ sao có thể làm như vậy? Nếu muốn bản cung có thể giúp ngươi khuyên nhủ Tĩnh vương, để thu lại thư từ hôn?”

      cần đâu.” Mộ Dung Thất Thất bất đắc dĩ lắc đầu,“Thần nữ tự mình hiểu lấy, là thần nữ xứng với . Giải trừ hôn ước sớm chút có thể đối với hai người đều tốt, thần nữ muốn cản trở tiền đồ của Tĩnh vương.”

      Bộ dáng thảm thiết, ảm đạm của Mộ Dung Thất Thất lên trong mắt Đoan Mộc Tình, thế nhưng lại khiến cho tâm địa cứng rắn của nàng nổi lên tia thương hại.

      Chuyện của Mộ Dung Thất Thất nàng cũng nghe qua, hơn nữa nàng cũng biết Long Trạch Cảnh Thiên vừa rồi chút lưu tình nào trước mặt mọi người bày đặt chơi trò “Huyết thư”. Bởi vậy có thể biết được, Long Trạch Cảnh Thiên thấy Mộ Dung Thất Thất chướng mắt đến cỡ nào, toạc ra, nàng bất quá cũng là nữ tử đáng thương!

      Dường như thấy cảnh ngộ của nàng ta có chút giống mình, ngữ khí của Đoan Mộc Tình trở nên dịu dàng hẳn,“Hảo hài tử! Ngươi cần khổ sở, thế giới này người thực thuộc về ngươi. Dục tử hoàn này bản cung nhận lấy, nếu có hiệu quả, bản cung nhất định ban thưởng cho ngươi!”

      Ban thưởng? Mộ Dung Thất Thất chưa ngu đến mức tin tưởng lời của Đoan Mộc Tình. Tỷ tỷ thân sinh của nàng-Mộ Dung Tuyết Liên, vốn vào cung cùng Đoan Mộc Tình tranh giành phu quân, quan hệ giữa hai người xung khắc như nước với lửa, Đoan Mộc Tình hại đến nàng là may lắm rồi!

      Bất quá mặc dù nghĩ trong lòng như vậy, Mộ Dung Thất Thất vẫn phải bày ra bộ dáng lo lắng bất an,“Vì nương nương mà cố hết sức mình là chuyện mà thần nữ phải làm, nương nương như vậy khiến thần nữ ngượng ngùng. Thần nữ chúc nương nương sớm ngày sinh hạ thái tử cho Tây Kì ta!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :