1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quỷ Diện Vương Gia Độc Sủng Phi - Vân Khuynh Diêu (15) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      A bá đạo quá ^^

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      @hirari ta thấy editor đề cập tới số chương nàng ơi, nên cũng nữa

    3. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      truyen hay mong them nhieu chuong moi.Cam on nang
      Nyanko129 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      ☆, Chương 9: Hẹn hò (nhị)

      "Ngươi buông ra ta, nam nữ thụ thụ bất thân." Vân Tương Tích dùng sức giật giật tay, nhưng Quân Thần Lạc lại đem nàng tay cầm chặt , tia khe hở.

      Vân Tương Tích cảm giác được tay Quân Thần Lạc lạnh lẽo thấu xương, chuyện này căn bản là phải nhiệt độ của người bình thường nên có, ngón tay lặng lẽ giật giật, đổi lấy càng nắm chặt tay nàng.

      "Đừng nhúc nhích, vật ." Quân Thần Lạc trầm , đụng tới nàng, hết thảy tự chủ đều hóa thành bọt nước , chỉ là nắm tay mềm mại xương, làm xuất dục vọng chưa từng có.

      Vân Tương Tích phải tiểu nương rành thế , ở đại, tuy trải qua loại chuyện kia, nhưng chưa từng ăn thịt heo, còn chưa từng gặp qua heo chạy sao. thanh khàn khàn kia đại biểu cho cái gì nàng đều biết đến, thân thể liền cứng đờ, máy móc theo Quân Thần Lạc.

      Này Quân Thần Lạc bụng đói ăn quàng , len lén liếc cái, phát vành tai ửng hồng. Vân Tương Tích bất giác có chút hài lòng, nam nhân này là ngây thơ, chỉ mới nắm tay thôi liền đỏ mặt . Nghĩ tới đây, lại nghịch ngợm vươn ngón tay gãi gãi lòng bàn tay Quân Thần Lạc, sau đó lại chăm chú nắm chặt tay , mười ngón quấn quýt, vượt qua tất cả lời thề.

      Nàng theo nghĩ đến tại sao lại ghét việc Quân Thần Lạc đụng chạm, thậm chí còn có chút thích, nếu như đổi thành nam nhân khác nắm tay nàng như vậy, sợ là nàng sớm ném cho bao độc phấn, thể , nàng đối với Quân Thần Lạc rất khác người, có điều người trong cuộc mơ hồ, những điều này Vân Tương Tích tạm thời còn nghĩ tới.

      "Ngươi muốn mang ta nơi nào?" Vân Tương Tích nghi hoặc, ra khỏi cửa thành , là muốn đâu a.

      " tới địa phương rất trọng yếu đối với ta." Quân Thần Lạc giọng điệu có chút trầm trọng, đôi mắt thâm thúy tràn ngập đau xót, liền khí chung quanh đều ra khí tức bi thương, bỗng nhiên, Vân Tương Tích có chút đau lòng, người kiêu ngạo như vậy lúc này lại như vậy bi thương, là tận cùng bi thương , khỏi xoay người nhàng ôm lấy "Hết thảy đều tốt đẹp." có an ủi cũng hỏi tại sao, chỉ là bình tĩnh mà cho , hết thảy đều tốt, bất luận gặp phải cái gì, thời gian xóa tất cả đau xót.

      Liền như thế câu đơn giản, lại làm cho Quân Thần Lạc cảm thấy cực kỳ ấm áp, Tương Tích, vật của , thể rời bỏ nàng, cũng muốn nàng rời khỏi .

      " thôi, dẫn ngươi thấy nàng." Vân Tương Tích biết "nàng" này là ai, thế nhưng nhất định là người rất quan trọng đối với , phải vậy giọng điệu của như vậy thân mật rồi lại mang theo nhàn nhạt tôn kính.

      Theo Quân Thần Lạc tới ngọn núi, núi tính quá cao, là Quân Thần Lạc dùng khinh công dẫn nàng tới đỉnh núi, mà A Giáp, A Ất cùng Cầm, Kỳ, Thư, Họa tứ tỳ đều ở lại dưới chân núi, toàn bộ đỉnh ngọn núi chỉ có hai người bọn họ cùng ngôi mộ. bia đá có khắc: Mẫu thân Bắc Tĩnh Uyển chi mộ. Vân Tương Tích giờ khắc này ràng , người muốn dẫn nàng tới gặp là tiền hoàng hậu, mẫu hậu của - Uyển hoàng hậu.

      Vân Tương Tích hơi nghi hoặc chút, làm sao uyển hoàng hậu có táng ở hoàng lăng, mà táng ở ngọn núi hoang người này?

      Phát ra nghi vấn của nàng, : "Mẫu hậu thích thanh tĩnh, táng ở đây có thể nhìn thấy Hoàng thành, nơi đó có nam nhân nàng nhất." đến đây, biết tại sao, Vân Tương Tích cảm giác mơ hồ có chút trào phúng, xem thường. Vân Tương Tích trong lòng cả kinh, tôn kính mẫu hậu của , cái kia xem thường chỉ có thể là nam nhân kia, mà nam nhân Uyển hoàng hậu phải là hoàng thượng sao?

      "A Lạc." nhìn nổi vẻ mặt kia của , nàng lần đầu tiên gọi ôn nhu như vậy.

      "Uyển hoàng hậu hi vọng ngươi sống hạnh phúc đấy." mặt của nàng mang theo nụ cười ấm áp tựa gió xuân, đôi mắt trong suốt như lưu ly giống như có ma lực làm cho cảm thấy ấm áp.

      Giống như là xác minh lời của Vân Tương Tích, nguyên bản bầu trời sáng sủa gợn mây xuất đạo cầu vồng.

      "Xem, Uyển hoàng hậu cũng đồng ý với lời của ta đấy." Vân Tương Tích chỉ chỉ bầu trời.

      nghĩ tới trước khi mẫu hậu tạ thế từng lôi kéo tay : "Lạc nhi, mẫu hậu hi vọng ngươi có thể hạnh phúc may mắn."

      nhìn đạo cầu vồng kia, phảng phất như khuôn mặt của mẫu thân ôn nhu tươi cười. thoải mái nở nụ cười.

      Tương Tích, vật của ta, có ngươi tốt...
      linhdiep17, Aries293, AnAn2 others thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Quỷ diện vương gia

      Type: Phương Linh Cơ


      Chương 10: Hẹn hò (tam)

      Quân Thần Lạc cung kính quỳ gối trước tấm bia đá.

      “Tương Tích, lại đây quỳ xuống.” Vân Tương Tích có chút do dự, nàng còn chưa cấp phụ thân quỳ xuống, giờ phải quỳ xuống trước Uyển hoàng hậu chưa từng gặp mặt, trong lòng vẫn có chút khó chịu. Nhưng là nhìn chờ đợi trong mắt Quân Thần Lạc, nàng muốn khổ sở, cắn răng, quỳ liền quỳ .

      Vân Tương Tích vẻ mặt thực là đủ thấy chết sờn, Quân Thần Lạc nhìn thấy nàng bộ dáng này, trong lòng khỏi ấm áp, nàng cũng là người kiêu ngạo như , tại chịu quỳ xuống, là vì , kia phải trong lòng nàng bắt đầu quan tâm ? Nụ cười khóe miệng càng lúc càng lớn.

      Cùng đồng thời quỳ gối trước tấm bia đá, nắm chặt tay nàng.

      “Mẫu hậu, nhi thần mang theo vương phi đến thăm người, nàng là Vân tướng quân nữ nhi, tên là Tương Tích, nàng rất đẹp, nhìn thấy nàng giống như nhìn thấy ánh mặt trời, chúng ta lại chỉ còn hai tháng lẻ năm ngày liền kết hôn, đến lúc đó nhi thần mang Tương Tích đến kính trà cho ngài, nhi thần hạnh phúc, mẫu hậu ngài yên tâm, nhi thần nhất định giống như nam nhân kia, bạc tình quả hạnh, ta cố gắng nàng, sủng nàng, bảo vệ nàng, duy mình nàng…

      Vân Tương Tích lặng lẽ đỏ vả vành mắt, lời chân thành của như dòng suối thoải mái trái tim, nàng nên tin sao? Nàng biết, nàng chỉ biết là, nàng đau lòng nam nhân này, hi vọng có chút buồn bã.

      “Tương Tích, tin tưởng ta, thiên hạ rộng lớn, ta chỉ muốn cầm tay nàng, đời này, phụ Như Lai phụ khanh.” Có thể là ngữ khí của quá trịnh trọng, có thể là tình cảm trong mắt quá nồng đậm, nàng có tự chủ gật đầu, nàng muốn đánh cược lần, đánh cược nam nhân đỉnh thiên lập địa này phụ nàng, thắng: Nàng dốc hết tâm sức, ngần ngại ; thua: Nàng đóng kín nội tâm, đời độc.

      ôm nàng chặt, phảng phất như ôm toàn bộ thế giới. Như vậy cẩn thận từng li từng tí , rồi lại như vậy kiên định ôm ấp.

      “Vật , nếu đáp ứng rồi, cũng đừng muốn rời khỏi ta, mãi mãi cũng cho.”

      Vân Tương Tích dở khóc dở cười “Ngươi mới là, chọn ta, cho có thêm người khác.”

      Nghe được lời nàng bá đạo, làm như an tâm. “Được, vĩnh viễn có người khác, chỉ có ngươi cùng ta được ?”

      Nàng quay lại ôm lấy , đem đầu nhàng tựa ở trước ngực , tiếng trái tim mạnh mẽ đập vang vọng ở bên tai. Hai người cùng hưởng thụ yên tĩnh này.

      Mà lúc này ở dưới chân núi mọi người liền bình tĩnh.

      Vương gia cùng tiểu thư làm sao còn xuống, xảy ra chuyện , càng nghĩ càng lo lắng, A Giáp tự giác tới lui.

      “Ta A Giáp, ngươi đừng lại nữa, còn lại nữa đầu ta sắp hôn mê đến nơi rồi.” A Ất nhịn được , vương gia võ công cao như vậy, xảy ra chuyện đâu, mà thần tượng sao? Vương gia cưng chìu nàng như vậy, khẳng định cũng xảy ra chuyện gì.

      Lộng Cầm lo lắng, tiểu thư hạ độc Lạc vương đấy chứ? , nàng tự thầm an ủi bản thân mình.

      Sáu người đều có suy nghĩ, trong lúc nhất thời, đều trở nên trầm mặc, chỉ còn lại tiếng chim hót trong núi…

      “Tiểu thư.” Lộng Họa là người đầu tiên nhìn thấy hai người, nhưng mẫn cảm phát cảm giác giữa hai người có điều khác lạ.

      “Ân.” Tùy ý đáp ứng tiếng.

      “A Lạc, trở về thôi.”

      “Được, vật , có mệt hay ?” Ôn nhu sờ sờ tóc của nàng.

      “Ta phải chó con.” Nàng cau mày kháng nghị đổi lấy tiếng cười trầm thấp của .

      “Được, phải chó con, là người dấu nhất của ta.” Vân Tương Tích đỏ mặt, thầm tiếng ‘ nghiệt’.

      Bầu khí ám muội giữa hai người, đem A Giáp, A Ất cùng Cầm Kỳ Thư Họa tứ tỳ cảm thấy kỳ lạ.

      Mấy người tới Nhạc Dương lầu dùng bữa.

      thôi, đưa ngươi hồi phủ.” Nhéo nhéo cái mũi của nàng đổi lấy chút đánh từ nàng.

      “A Lạc, vì sao ngươi lại thích ta?” Vấn đề này nàng sớm muốn hỏi rồi.

      “Tương Tích, ta ngươi nhiều năm, đến mức tâm đều đau.” tiếng thở dài khó nghe thấy tiêu tan trong khí.



      Tối nay nhất định là đêm ngủ, chỉ có nhìn trăng tương tư.

      Làm sao bây giờ, giống mới vừa tách ra liền bắt đầu nhớ nhung đây.
      Last edited by a moderator: 5/5/15
      Halong-ngoc, AnAn, linhdiep172 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :