1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quốc sắc thiên hương 2: Phu nhân tướng quân - Lâm Uyển Du (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8:

      Kể từ sau khi tình cảm hai người có biến hóa, Tư Mã Vô Úy phát trong lòng muốn nàng mọi lúc.

      Cúi đầu nhìn con mèo ngừng giãy giụa trong lòng , nhịn được thở dài.

      Con vật này theo chân chủ nhân của nó, nếu nó muốn khuất phục thân thể giãy giụa phản kháng đến cùng.

      Tư Mã Vô Úy đưa tay nhéo đầu mèo, mèo người bốn mắt đối diện, miệng hung ác uy hiếp: “Nếu ngoan treo ngược ngươi cây.”

      biết có phải nghe hiểu lời hay , mèo chỉ kêu meo meo hai tiếng, sau đó lập tức khuất phục.

      “Vậy mới đúng!”

      Nhưng vào lúc này, chỗ phòng bếp truyền đến tiếng thét chói tai dọa người.

      “Phu nhân, mau ra , cháy rồi.”

      Gia đinh gấp gáp lớn tiếng kêu ở cửa ra vào, trong lòng Tư Mã Vô Úy hoảng hốt.

      “Như Ý!”

      mới định xông vào phòng bếp thân thể nhắn chạy như bay ra ngoài từ trong đám khói dày đặc đưa tay thấy năm ngón.

      hai lời tiến lên, lo lắng nhìn Như Ý ho khan ngừng.

      “Nàng sao chứ?”

      Nàng đầu tóc lung tung lộn xộn, mặt còn vết đen của than đá, y phục người bẩn thỉu, giống như mèo con rơi vào trong bụi than đá.

      “Đừng sợ, ta sao, chẳng qua hơi tức giận, làm khó được ta đấy.” Nàng cười hết sức rực rỡ, đưa tay vỗ vai , muốn thả lỏng.

      Chỉ cần nàng nguyện ý, nàng nhất định có thể làm thê tử tốt, Như Ý nghĩ lạc quan mười phần.

      Nhưng Tư Mã Vô Úy cho là như vậy.

      nhìn chằm chằm phòng bếp tỏa ra khói đen đáng sợ, đáy lòng cũng lạnh nửa.

      Nếu hôm nay nàng chạy thoát ra được, nếu nàng bị thương, vậy nên làm gì?

      Như Ý phát nét mặt người nào đó khó coi đến cực điểm, “Tướng công, chàng thoải mái sao?”

      đột nhiên túm lấy vai mảnh khảnh của nàng, gầm với nàng: “ cho ta biết, cả ngày nay nàng làm những gì?”

      Như Ý hoang mang mà chớp chớp mắt, lông mi dài như nan quạt mê người chớp chớp: “Ta làm cái gì? Ta nghĩ -”

      Lại lần nữa, mọi người bắt đầu xếp thành hàng trước mặt Tư Mã Vô Úy, từng bước báo cáo hành trình hôm nay của phu nhân.

      “Sáng sớm, phu nhân muốn nấu cháo cho Tướng quân, kết quả cháo cháy hết.” Gia đinh thứ nhất cung kính trả lời.

      “Lửa hơi khó khống chế, ta cũng có cách nào.” Như Ý bĩu môi chống chế, ánh mắt nhìn chằm chằm Tư Mã Vô Úy ngồi ghế vẻ mặt có gì.

      “Vào buổi trưa, phu nhân muốn tự tay giặt quần áo cho Tướng quân, chỉ có điều khiến toàn bộ những bộ y phục kia – nát vụn rồi.” Vẻ mặt gia đinh thứ hai là lạ, dáng vẻ bị dọa dến còn chưa lấy lại được tinh thần.

      “Nát vụn, làm sao có thể?” kinh ngạc nhìn chằm chằm về phía đầu sỏ gây nên.

      Như Ý cắn môi dưới, mười ngón tay xoay vặn khăn, khiếp sợ : “Ta giặt rất sạch , quần áo cũng rất tốt!”

      “Vậy sao lại – nát vụn?” từ lỗ tai tới nay còn chưa từng nghe có người giặt y phục nát vụn.

      “Giặt xong muốn diệt khuẩn, ta ném toàn bộ vào trong nước nấu, ai ngờ - nấu nhừ rồi, ta cũng có cách nào.” Giọng nàng càng lúc càng .

      Tư Mã Vô Úy kinh ngạc nhìn nàng, trong khoảng thời gian ngắn cũng biết nên cái gì với nữ tử bẩn thỉu trước mắt đều chỉ vì tốt cho ?

      Cảm động.

      cảm giác trước nay chưa từng có khiến trái tim nóng rực.

      Nàng rất nghiêm túc muốn trở thành thê tử tốt của .

      “Ta cũng biết, ta chỉ hy vọng có thể nấu xong canh hải sản chàng thích ăn nhất trước khi chàng về phủ ai ngờ bốc khói – Tướng quân!”

      Lời nàng còn chưa xong, bị ôm mạnh mẽ vào trong ngực.

      “Nam Như Ý, ta cảnh cáo nàng, từ hôm nay – à! ! Từ giờ phút này trở , cho phép nàng lại gần phòng bếp nửa bước.

      Mệnh lệnh của vừa ra, tất cả mọi người bị nàng tra tấn đều bùng phát tiếng hoan hô.

      Vui mừng khôn xiết giống như được giải thoát khỏi tay ác ma.

      Dọc theo đường , Như Ý cúi gằm mặt mà trước mặt Tư Mã Vô Úy.

      “Phu nhân.” ở phía sau khẽ gọi nàng tiếng, lại khiến nàng nhanh hơn.

      “Như Ý.” Lần này nàng định chạy.

      Như Ý thở hổn hển xông về phòng, nàng vốn định xoay người khóa cửa, nhưng lần cảnh cáo trước của khiến nàng bỏ ý định.

      “Tiểu thư, sao cả người tiểu thư bẩn thỉu?” Quyên nhi ở trong phòng quét dọn vừa thấy dáng vẻ Như Ý khỏi kêu to.

      “Ta – đừng ahhh… Rối loạn!” Nàng thở dài, “Quyên nhi, giúp ta cởi quần áo, chờ chút ta muốn tắm rửa.”

      “Vâng.”

      Quyên nhi bắt tay vào làm Tư Mã Vô Úy vào.

      “Tướng quân.” Quyên nhi cung kính hành lễ với .

      Còn Như Ý mắc cỡ đỏ mặt nhìn chằm chằm, mà khách khí nhìn lên áo trong mới cởi nửa thôi.

      Khóe miệng khẽ nhếch, ánh mắt nóng bỏng khóa mặt Như Ý lại, “Quyên nhi, ngươi có thể lui xuống, tối nay phu nhân cần ngươi.”

      Như Ý bị lạc trong nụ cười của , cho đến khi Quyên nhi sắp ra đến cửa mới tỉnh táo lại.

      “Chờ chút, nàng ấy phải phục vụ ta tắm mặc quần áo.”

      Khóe miệng cười của Tư Mã Vô Úy vì ánh mắt thay đổi mà có vẻ đứng đắn vô cùng.

      cần làm phiền, dù sao lát nữa ta cũng cởi y phục của nàng rồi.”

      Như Ý cảm thấy mặt mình như thiêu đối, đốt tới tận tai.

      “Lui ra.” ra lệnh, từ đầu đến cuối ánh mắt của rời khỏi người nàng.

      “Vâng.” Quyên nhi đỏ mặt, hơi tỏ vẻ mập mờ rời , trước khi còn quan tâm đóng cửa phòng giúp hai người.

      mỉm cười về phía nàng, bộ dạng kia làm Như Ý khỏi liên tưởng đến con sư tử them thuồng bước từng bước đến gần động vật , mà nàng chỉ có thể giả chết.

      "Chàng muốn làm gì?" Nàng ép mình tỉnh táo đối mặt với , cố gắng xem quần áo mình chỉnh tề, thậm chí có thể trong suốt đứng trước mặt "Ta cảnh cáo chàng đó......."

      Nàng nửa câu, liền nhìn thấy Tư Mã Vô Úy ôm con mèo béo ú đến trước mặt nàng, nhìn móng vuốt của nó quơ loạn giữa trung, bộ dáng đáng .

      "Meo, meo!"

      Nàng như tiểu nương nhận được quà, vui vẻ ôm con mèo đùa nghịch, hôn lại hôn.

      Trong khoảng thời gian ngắn Tư Mã Vô Úy sinh ra chán ghét đối với con mèo .

      "Sao nàng có thể có con mèo này?"

      "Ta đến cửa tiệm chàng , tìm chút bạc mua được."

      " sao? Nhưng con mèo này vốn phải của nàng, là con mèo lạc đường của ta, ta nhận nhầm."

      trừng mắt liếc con mèo, thấy thế nào mèo cũng cùng dạng, nếu là , tuyệt đối nhận ra.

      Nhưng tặng mèo cho nàng là trong những nguyên nhân làm nàng vui vẻ, nguyên nhân khác là hy vọng có thể được nàng khen ngợi.

      dùng tay ôm nàng và con mèo vào lòng, mặt cách nàng rất gần, rất gần, Như Ý khỏi sa vào trong mùi hương tinh khiết của nam nhân, ý loạn tình mê.

      "Ta vất vả mới tìm được con mèo này, nhưng lại bị móng vuốt của nó làm cho bị thương." duỗi cánh tay cường tráng ra, phía có thể thấy ràng dấu vết mèo cào.

      " ! Có đau ?" Trong lòng nàng muốn.

      "Có!" khẩu thị tâm phi gật đầu.

      ra vết thương này đối với đáng nhắc đến, so với vết cào lớn gấp mười lần còn chịu được.

      Hơn nữa cũng báo thù con mèo trở thành “ có móng vuốt”, hung khí có thể gây thương tổn của nó bị nhổ triệt để.

      Nếu phải người lưu lại vết cào khó coi của Như Ý, vậy nhiều người đành lòng à?

      cái gì cũng chắc chắn có chuyện như vậy xảy ra.

      “ Vậy ta giúp chàng bôi thuốc.”

      cần, ta muốn nàng hôn chỗ ta bị thương.” Môi của dừng môi nàng nỉ non “ Ta muốn nàng toàn tâm toàn ý an ủi ta, thỏa mãn ta, nếu ta để cho nàng ra khỏi phòng.”

      Hàm răng của chợt khẽ cắn vành tai của nàng, làm cả người nàng ngừng run rẩy, nhưng lần này phải bởi vì sơ hãi, mà vì dục vọng.

      Trong lúc bất chợt, mặt nàng nở nụ cười xấu xa.

      “ Tư Mã Vô Úy, ta biết , có phải chàng muốn ta giúp chàng ‘ cái kia’ ?”

      “ Cái nào?” nhíu mày, hiểu nàng cái gì?

      “ Đúng vậy! Cái kia, mẹ ta vụng trộm cho ta biết.” Nàng đẩy ra, xoay người lụt lọi tử đựng đồ.

      “ Mẹ nàng? phải nàng với và bà ấy cãi nhau, cả đời quay về sao?”

      Như Ý trừng mắt liếc , “ Chỉ biết chàng xấu, thích ta và mẹ cãi nhau, vậy ta có chỗ dựa, chàng có thể tùy ý bắt nạt ta.”

      Trời ạ, trong lòng của , rốt cuộc có bộ dạng đáng sợ như thế sao?

      “ Cho dù nàng có cáo trạng hoàng thương ta cũng sợ, mọi người nhìn thấy vết thương chồng chất người ta nhất định ta mới là người bị hại.”

      Mắt Như Ý tự chủ rơi cổ , vô số vết thương, còn có chút máu ứ đọng, hơn nữa cánh tay của cũng có vết cào do nàng để lại, quần áo bên dưới càng cần phải .

      Những đó là do trong quá trình thỏa thích giường nàng lưu lại.

      Nàng đỏ mặt vội xoay người tìm thứ nàng muốn, dùng cách trốn tránh xin lỗi người kia.

      Tư Mã Vô Úy lặng lẽ từ phía sau ôm lấy vòng eo của nàng, ở lỗ tai nàng xấu xa : “ Ai đoán được thiên kim của Tướng quốc, giường lại thích cuồng dã như mèo thế?”

      “ Câm mồm!” Nàn xấu hổ giọng khiển trách.

      “ Ta ngại, .” quay nàng lại, vây giữa ngăn tủ “ Nhưng, lần sau đừng cào mặt ta, khi ta vào triều tất cả mọi người đều nhìn.”

      Ánh mắt tò mf làm cả người được tư nhiên.

      Nghe vậy, Như Ý chậm rãi nở nụ cười, ý cười kia làm cho người khác nín thở, làm mê muội.

      Nàng duỗi tay bưng lấy gương mặt tuấn mỹ của , đáy mắt lên vẻ xấu xa, “ ra chàng cũng có điểm sợ hãi?”

      “ Đây phải sơ hãi, mà là.......” khó lúc này lại cà lăm “ Vấn đề mặt mũi.”

      Nàng cười đến rạng rỡ, “ Con mèo này lưu lại mặt chàng dấu vết, chẳng phải chàng muốn trốn tránh gặp người sao?”

      Nghe được ý đùa giỡn trong giọng của nàng, làm khỏi hơ tức giận.

      Nhưng người nàng truyền đến mùi hương thoang thoảng đánh tan cơn giận của , có ý niệm trong lòng trồi lên.

      “ Đúng vậy, trước khi vết thương mặt ta biến mất, ta cũng muốn gặp người khác, ta muốn ở trong phòng với nàng, chỉ có hai chúng ta.”

      “ Cái gì?”

      Trước khi Như Ý mở miệng kháng nghị, ôm nàng lên, bước đến bên giường.

      “ Ta có rất nhiều việc bận rộn, chàng đừng quên có rất nhiều việc nhà họ Lý cần ta xử lý.” Như Ý cố gắng bình phục trái tim muốn đập loạn của mình, nhìn đến cánh tay và lồng ngực cường tráng của .

      cần, nàng suýt chút nữa hủy nhà của ta, bọn hạ nhân cũng bị nàng hù chết.” cởn bỏ đai lưng.

      “ Nhưng ta rất cố gắng.” Trời ạ, muốn cởi quần rồi, nàng nhìn dời mắt vào nhất cử nhất động của .

      “ Nàng nên cố gắng lấy lòng ta, làm cho trượng phu của nàng được thỏa mãn.”

      Như Ý đỏ mắt lui vào góc tường “ Chàng càng lúc càng lớn mật.”

      “ Nàng là thê tử của ta, có liên quan gì sao?”

      “ Bỏ .”

      cũng muốn nhương bộ, nếu muốn lấy được nàng, phải kiên trì. Hơn nữa, phản kháng của nàng bất quá là vì rụt rè, đến cuối cùng nàng phải khuất phục.

      bò lên giường, từng bước đến gần nàng.

      “ Chúng ta nhau, ta rất tò mò mẹ nàng với nàng “ cái kia” là cái gì?” Có lẽ suy doán của cũng sai.

      cười xấu xa với nàng, đưa tay vuốt ve cánh tay nàng, lập tức làm nàng run rẩy trận.

      cần chạm lung tung!”

      Như Ý đánh vào bàn tay vuốt ve của , nàng muốn lui về sau, lại chịu thua, ngược lại nắm chặt.

      “ Như Ý. phải nàng muốn trở thành thê tử tốt sao?”

      Nàng nhàng gật đầu.

      “ Vậy ta giúp nàng cái kia, ta biết nam nhân khác đều thích gì?” Giọng khàn khàn với nàng, vừa lôi vừa kéo, ôn nhu hôn nàng.

      Nàng hồi phục tinh thần nằm dưới thân , khi cánh tay cường tráng vuốt ve cơ thể nàng, nàng cảm nhận hơ thở mạnh mẽ tràn ngập nam tính.

      “ Đừng, mẹ muốn ta có thể cam tâm tình nguyện, khi đối với người nam nhân mình mới có thể như thế.” Nàng thích cảm giác vuốt ve cửa , cảm giác lòng bàn tay hữa lực và mạnh mẽ của .

      Người nam nhân bận rộn cởi sạch quần áo của nàng chợt dừng động tác, ánh mắt đen như sao lóe lên lửa giận chăm chú nhìn nàng.

      cái gì? Nàn là nàng tâm cam tình nguyện.......”

      Nàng chợt hôn “ Đừng tức giận, ta chàng phải nam nhân ta .”

      “ Vậy ý của nàng là.........”

      “ Xem biểu của chàng, nếu....” Nàng dừng lại chút, cố ý theo khẩu vị của .

      “ Nam Như Ý.” cảnh cáo.

      “ Nếu chàng biểu tốt, ta liền giúp chàng.........Cái kia.” Nàng đỏ mặt ra điều kiện.

      Trời ạ! Quá mất mặt, lại chủ động đưa ra loại cầu này, Như Ý bị can đảm của bản thân hù chết.

      “ Là sao?”

      thích nghĩ như vậy, tuyệt có vấn đề.

      “ Chúng ta làm , vậy nàng tiếp chiêu , ta nhất định phải làm cho nàng cam tâm tình nguyện.”

      Vừa xng, liền như sói đói tấn công về phía nàng.

      “ A!”

      Theo tiếng thét chói tai của Như Ý truyền ra ngoài cửa, tất cả mọi người đều dừng động tác, nhìn nhau, sau đó hiểu ý cười.

      Mọi người đều biết tướng quân thuần phục thê, kinh sợ khi thấy chuyện quái dị.

      Đúng lúc Tống lão ngàng qua, vội vàng đến bên cạnh tiểu nha hoàn: “ Buổi tối hầm thang thập toàn đại bổ cho Tướng quân tẩm bổ, ngài ấy vất vả, cố gắng vì hương khói Tư Mã gia!” đứng trước của hai tay nắm thành quyền hô to: “ Tướng quân, cố gắng lên! Cố gắng lên! Ngài có thể.”

      “ Cút!” Trong phòng truyền đến tiếng rống giận.

      Vẻ mặt Tống lão như có việc gì gấp rút vừa vừa giao việc cho tiểu nha hoàn.

      Ánh trăng xuyên vao cửa sổ, sau cơn kích tình quan trong phòng yên lặng chỉ nghe thấy tiếng hít thở của hai người xing quanh tràn ngập cảm giác bình thản.

      “ Tốt lắm, nàng có thể giúp ta “ cái kia” chứ?”

      Như Ý mệt muốn chết, nàng vùi trong ngực lầm bầm : “ được, ta mệt quá, ta muốn ngủ.”

      được cũng được, nhưng nàng phải cho ta biết “ cái kia” rốt cuộc là cái gì?”

      Nếu biết “ cái kia” là gì.......Vậy nhất định ăn ngon ngủ yên.

      Như Ý nhìn ra suy nghĩ của , ở bên tai vài câu.

      “ Hiểu ? Quỷ tò mò.” Nàn xấu hổ đỏ mặt khiển trách.

      mặt nở nụ cười tươi, cánh tay càng dùng sức ôm lấy nàng.

      lúc sau..........

      “ Như Ý, khi nào nàng giúp ta “ cái kia”?”

      Nàn dùng sức đánh hăn vài cái thay cho câu trả lời.

      “ A! Đau quá, cũng phải bây giờ.” Hăn vô tội .

      “ Ngoan ngoãn ngủ , chờ sau khi tỉnh lại rồi sau.” Nàng chọc chọc vào ngực hăn ra lệnh.

      “ Vâng, phu nhân.”

      Tư Mã Vô Úy cảm thấy vô cùng thỏa mãn chìm vào giấc ngủ, đón nhận giấc mơ ngọt ngào.

      Lần đầu tiên trong đời có giấc mơ tuyệt vời.

      Đó chính là Như Ý giúp .......Cái kia.
      Last edited: 2/7/16

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9:

      Editor: Puck

      Trưa hôm sau, Như Ý bị lỗ mũi ẩm ướt của meo meo khẽ đẩy gương mặt đánh thức.

      “Meo meo.”

      Nàng mỉm cười thỏa mãn mà ôm mèo vào trong ngực, vuốt ve lông mềm mại của mèo , vừa kề mặt lên gối đầu của người nào đó, phía vẫn còn hơi thở nam tính mê người của Tư Mã Vô Úy.

      “Ta là nữ nhân phóng đãng, đúng ?”

      Nhớ tới kích tình tối qua làm lòng người nhảy lên đỏ mặt, nàng mắc cỡ muốn hét lanh lảnh.

      Nhớ tới Tư Mã Vô Úy lời ngon tiếng ngọt bên tai nàng, mặt nàng càng tràn đầy nụ cười sáng lạn hạnh phúc.

      Nàng muốn lớn tiếng với người thiên hạ về người nàng tràn đầy thương trong lòng.

      Nàng Tư Mã Vô Úy.

      Như Ý cũng biết mình từ lúc nào, vốn nàng ghét tuổi hơn nàng bó lớn, bề ngoài của quá xuất sắc, tính khí lại tốt, hơn nữa còn thích cầm búa chém cánh cửa của nàng -

      Nàng cự tuyệt đối mặt với những khuyết điểm này, mà tiếp nhận ưu điểm của , nhưng chỉ cần Tư Mã Vô Úy nhìn nàng, ánh mắt nóng bỏng này khiến Như Ý khắc sâu cảm nhận được nàng thân là nữ nhân.

      Hơn nữa sau khi nàng rúc vào trong ngực nhiệt tình của và dịu dàng của nàng, lớn mật và tà ác đều biến nàng thành người khác – Nam Như Ý nàng biết.

      Nàng !

      Xác định trái tim còn cứng rắn hơn tảng đá, nhưng còn ?

      nghĩ gì về nàng?

      Có thể chê nàng quá tùy hứng, quá ngoan, đủ dịu dàng ?

      được, nàng nhất định phải tìm hỏi ràng.

      Song khi nàng rửa mặt xong, ăn mặc càng thêm xinh đẹp hơn bình thường, chuẩn bị đối mặt với tướng công của mình Tống lão lại gấp gáp vội vàng đến mang theo tin xấu.

      “Phu nhân, phu nhân, việc lớn xong rồi.”

      Như Ý xoay người đối mặt với Tống lão thở hổn hển, “Thế nào?”

      “Tướng quân ngài ấy – ngài ấy -”

      thế nào?”

      “Ngài ấy bị Hoàng thượng bắt, nhốt vào trong thiên lao rồi.”

      Trải qua kiểm soát vào thông báo trùng trùng điệp điệp, Như Ý vất vả mới được phép tấn kiến Hoàng thượng.

      Dọc theo đường , bước chân chưa từng dừng lại mà xông vào ngự thư phòng, vừa vào trong, phát phụ mẫu cũng ở đây.

      “Tham kiến Ngô hoàng vạn tuế.” Nàng cung kính cúi chào.

      “Bình thân.”

      “Tạ Hoàng thượng.”

      Như Ý liếc nhìn phụ mẫu, ánh mắt lại rơi lên người Long Ký Quang.

      “Hoàng thượng, rốt cuộc Tư Mã tướng quân phạm vào tội gì, Hoàng thượng lại bắt , nhốt vào trong thiên lao?”

      Còn phải bởi vì ngươi.”

      “Cháu?” Nàng mở to mắt, vẻ mặt hoang mang.

      lấy phong thư trong tấu chương. “Thư này có phải ngươi viết tới mắng trẫm ?”

      Như Ý đột nhiên cả kinh, vội vàng giải thích, “Cậu, đó là do cháu nhất thời vô cùng tức giận, mất trí mới – mới có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.”

      “Cho nên?”

      “Những điều trong thư đều là nhảm.”

      “Nhưng cũng đều là lời đúng ?” uy nghiêm hỏi.

      “Đây -” Như Ý vội dùng ánh mắt cầu cứu phụ mẫu đứng bên cạnh.

      Tướng quốc mở miệng trước: “Ta gả nữ nhi duy nhất cho Tư Mã tướng quân, hy vọng có thể chăm sóc tốt cho nữ nhi, ngờ hình như có điều bất mãn với Như Ý, nghe còn động thủ đánh con bé.”

      “Phụ thân, con muốn người những điều này.” Nàng vốn tưởng rằng phụ thân đứng về phía Tư Mã Vô Úy, trước kia phải phụ thân luôn đứng về phía sao, trách mắng nàng cố tình gây ?

      “Nữ nhi à, phụ thân muốn thông suốt, mặt mũi quan trọng, hạnh phúc của con mới quan trọng nhất.” Nam Thương Bách hiền lành .

      “Phụ thân -” Lòng Như Ý như lửa đốt, nước mắt cũng nhanh chóng rơi xuống, cũng bởi vì nàng quá lo lắng cho an nguy của tướng công, cho nên chú ý tới Tướng quốc và Hoàng thượng cùng nháy mắt.

      Như Ý tuyệt đối ngờ rằng thư nàng viết trong lúc giận dỗi lại rơi vào tay Hoàng thượng, nhưng nàng cũng rất buồn bực, thư nàng viết xong cũng quên, nàng có đưa ra ngoài sao?

      “Như Ý à! Đừng cậu đối xử tốt với cháu, nếu cuộc hôn nhân này khiến cho cháu vô cùng uất ức, vậy trẫm có thể làm chủ thay cháu.”

      “Làm chủ thế nào?”

      “Kêu Tư Mã Vô Úy tiến cung, viết hưu thư. Chỉ có điều đừng lo lắng, đối tượng tương lai của cháu sắp xếp xong, tin tưởng lần này nhất định làm cháu hết sức hài lòng.”

      “Hưu thư?” Sắc mắt Như Ý hết xanh lại trắng.

      Phu nhân Tướng quốc đến bên cạnh nữ nhi ruột của mình. “Như Ý, mẫu thân hiểu trinh tiết rất quan trọng với nữ nhân, giống như sinh mạng, chỉ có điều, hại con nửa đời sau hạnh phúc, chúng ta cũng nhẫn , cho nên quyết định thay đổi hôn nhân sai lầm này.”

      “Nương!” Nàng nắm tay phu nhân Tướng quốc chặt, gióng như hoàn toàn nghe lọt tai lời người , đầy trong đầu chỉ có hai chữ “Hưu thư”. “Chàng ký sao? Chàng đồng ý sao?”

      “Đây -” Phu nhân Tướng quốc liếc nhìn Tướng quốc, Tướng quốc lại trừng mắt về phía Hoàng thượng.

      Vốn Hoàng thượng lo lắng uống trà, vừa phát đến phiên diễn trò vội vàng giả bộ thịnh nộ.

      ký, ta uy hiếp , ký đồng nghĩa với kháng chỉ, bất trung, nhưng chết cũng ký, cho nên ta lấy tội danh phản nghịch giải vào Thiên lao.” nhìn Như Ý, “Như Ý, ta nhất định buộc đồng ý kết thúc hôn này.”

      ! Cậu, cháu hy vọng cậu làm khó chàng.”

      “Tại sao? Ta chính là giúp cháu hả giận! phải trong thư của cháu rất nhiều uất ức?”

      “Cháu rồi, đây chẳng qua nhất thời nhảm sao!” Nàng gầm , nước mắt cũng ngăn nổi nữa mà lăn xuống.

      Hoàng thượng dùng sức vỗ bàn, phát ra tiếng vang lớn.

      “Lớn mật!”

      “Cậu -” Nàng quỳ hai chân xuống, khóc sụt sùi nhìn Hoàng thượng tức giận.

      “Ngươi phải biết quân vô hý ngôn, ngươi bây giờ là như thế nào? hài lòng trẫm an bài hôn thay ngươi, có thể, thân là cậu ngươi, ta hy sinh hạnh phúc của cháu ngoại, hơn nữa ta cũng hy vọng mất đại thần trung thành nước, nếu hai người thích hợp, đơn giản chỉ cần tụ lại chỗ chỉ biết phá hủy lẫn nhau, ngươi biết khổ tâm của ta?”

      “Cháu hiểu, Như Ý hiểu tất cả, nhưng – nhưng -”

      “Nhưng cái gì? Nếu ngươi với trẫm, vậy quản khỉ gió gì có ký hay , ngươi cần gặp mặt .”

      cần, cậu, cháu muốn.” Như Ý vừa khóc vừa lắc đầu. cuối cùng mới sụp đổ ra tình cảm chân chính trong nội tâm mình, “ Cháu chàng, thể có chàng.”

      Nghe được cuối cùng nàng ra những lời này, trong lòng mọi người thầm thả lỏng, nhưng vẫn diễn trò tiếp.

      Nữ chính thổ lộ tiếng lòng mình, lần này đổi vai nam chính rồi.

      “ Cháu chắc chắn chứ?”

      “ Cháu chắc chắn, trước kia đúng là cháu hiểu chuyện, cháu-biết sai rồi.” Nàng muốn chém đứt tay mình, có việc gì viết thư tấu lên!

      Kết quả có thể hại nàng vĩnh viễn thể ở bên cùng nam nhân mình thích, nàng muốn!

      “ Đáng giận!” Hoàng thương lại dùng lực vỗ bàn. thân thể Như Ý khỏi co rúm lại, “ Nghĩ tới ta đường đường là vua nước, há có thể mặc cho mình ngươi trêu đùa? Nếu ngươi muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, có thể, chỉ có điều để trừng phạt ngươi, ta muốn cách chức ngươi thành tiểu thiếp Tư Mã ái khanh, cho phép tự xưng là phu nhân Tướng quân, hơn nữa tùy ý có thể nạp nữ nhân làm chính thất, cho phép ngươi có bất kỳ câu oán hận.”

      “ Cháu thuận theo, chàng là của cháu, tại sao có thể cứ để nữ nhân-”

      “ Câm mồm, ngươi cực kỳ giống mẫu thân ngươi, ham muốn giữ lấy mạnh như vậy.” Long Ký Quang thừa cơ hội thổ lộ buồn phiên năm đó bị tiểu Vũ hành hạ.

      “ Vương huynh, nữ nhi do muội sinh ra, đương nhiên giống muội, huynh có ý kiến gì ?” Phu nhân Tướng quân lên tiếng kháng nghị.

      “ Chính vì giống muội nên mới coi trời bằng vung.”

      “ Huynh...”

      “ Phu nhân, được rồi, bây giờ phải là lúc gây gổ.” Tướng quân vội vàng ngăn hai người sắp đùa mà thành .

      Hai huynh muội đều thích đùa, tuổi chừng đó rồi mà đổi được thói quen xấu này.

      “ Người đâu, đưa Tư Mã Vô Úy lên.”

      bao lâu, Tư Mã Vô Úy bị người trói gô áp tải lên.

      “ Tướng công.”

      Trái tim vốn nóng bỏng của Như Ý bị lạnh lùng mặt đông cứng.

      trêu tức nàng sao?

      “ Nam Như Ý, ta tuyệt đối ký, coi như nàng có bất mãn lớn với hôn này, ta cũng mặc kệ, nàng vĩnh viễn chỉ có thể thuộc về mình Tư Mã Vô Úy ta.” giống như mãnh thú bị thương, gào to về phía nữ nhân đâm mấy ngàn trăm đao.

      Sao nàng có thể khi nhận tấm chân tình của lại khóc lóc kể lể ngược đãi nàng, nhục nhã nàng với người khác?

      Phản bội!

      cảm giác phản bội mãnh liệt khiến cuồng nọ và bi thống.

      “ Chàng hiểu lầm ta...”

      lạnh lùng xoay mặt, hiển nhiên muốn nghe bất kỳ lời giải thích nào của nàng nữa.

      “ Ta thừa nhận ta nhất thời bị phẫn nộ làm đầu óc choáng váng, chỉ có điều đó cũng phải lời lòng của ta.” Như Ý cúi thấp đầu, từng giọt nước mắt rơi áo nàng, thấm ra mảng lớn nước mắt.

      Tư Mã Ý lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm, cho đến bây giờ hăn vẫn nhớ ràng tối hôm qua còn giọng nỉ non bên tai nàng, mái tóc mềm mại rối tung thân hai người, môi đỏ mọng quyến rũ mê người cùng nụ cười mất hồn.

      Trời ạ, thể bị mê luyến khó nên lời này vậy khốn.

      Nàng là nữ nhân dám bán đứng trượng phu, đáng giá để bỏ ra chút tình cảm tốt đẹp nào, ngay cả dục vọng cũng đáng có được.

      “ Ngươi cho rằng ngươi khóc lóc kể lể với Hoàng thượng, có thể buộc ta bỏ ngươi, để ngươi hãm hại nam nhân vô tội khác? Ngươi đừng si tâm vọng tưởng, đời này Tư Mã Vô Úy ta nhất định phải dây dưa với Nam Như Ý ngươi.”

      Vừa nghĩ tới cảnh nàng nằm trong ngực nam nhân khác, nhanh chóng nổi giận.

      Như Ý khiếp sợ lui lại mấy bước, toàn thân run rẩy, “ Tư Mã Vô Úy, chàng coi Nam Như Ý ta là hạng người gì? Sao ta lại hài lòng với hôn này, cũng có ý niệm tái giá, huống chi từ khi ta nguyện ý làm thê tử tốt trở , trong lòng ta cũng chỉ có mình chàng.”

      Ngữ điệu tuyệt vọng của nàng gơi lên thương xót thôi với nàng trong lòng , nhưng cư tuyệt tin tưởng lần nữa.

      Lúc này Hoàng thượng ở bên cạnh mở miệng, “ Tư Mã ái khánh, ngươi xem hai người vừa gặp mặt gây gổ, ta thấy trời sinh tương khắc, biết sai có thể sửa, nguyện ý cho các ngươi thêm cơ hội.”

      ! Ta ký.” cắn răng ra, hôn quân này.

      “ Ái khanh, đừng lo lắng lợi ích của mình bị tổn hại, ta chắc chắn phong thưởng, hơn nữa còn đưa tới mười cung nữ trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp cho ngươi, lại ban thưởng vạn lượng vàng, đền bù tinh thần tổn thất mấy ngày nay của Tư Mã ái khanh.”

      Những cam kết nghe hấp dẫn lòng người đến vậy, tin tưởng bất kỳ kẻ nào đều vì những thứ này mà bất chấp tất cả kí tên.

      Nhưng phải là người khác, là Tư Mã Vô Úy.

      “ Hoàng thượng, nếu mà thần ký, người định xử trí Nam Như Ý này như thế nào?”

      Ánh mắt mọi người rơi toàn bộ lên người Như Ý khóc đến hết sức đau lòng.

      “ Vốn ta muốn cách chức nàng từ phu nhân Tướng quân làm tiểu thiếp của khanh, để cho khanh có thể cưới chính thất khác bất cứ lúc nào, nhưng nàng cư tuyệt, vốn cho rằng cả nhà ái khanh có thể hài hòa, thôi nàng , để tương lai nàng và khánh chút quan hệ cũng có, khanh cần phải lo lắng.”

      “ Cậu......”

      “ Ngươi câm mồm, ngươi có nghe mệnh lệnh của ta ? Ngươi biết cãi quân mệnh chỉ có con đường chết?”

      “ Hôn quân này.”

      Như Ý nhất thời mất khống chế mắng ra câu đại nghịch bất đạo, dĩ hạ phạm thương như vậy, tất cả mọi người ở đây cũng hít vào hơi.

      Tướng quốc và phu nhân vội vọt tới bên cạnh nữ nhi mình, quỳ hai chân xuống, cầu cạnh: “ Hoàng thượng xin bớt giận, tiểu nữ nhất thời tình thế cấp bách, mới có thể lên tiếng mạo phạm.”

      thể tha thứ, người đâu, chuẩn bị rượu.”

      Hoàng thương gầm lên tiếng, toàn bộ những người khác ngây ngẩn cả người, ngay cả phu thê Tướng quốc cùng diễn trò cũng bị đùa giỡn ngoài đùa giỡn trong mơ hồ.

      đúng. Vương huynh, huynh diễn hơi quá, phải như thế.” Phu nhân Tướng quốc vội vàng , lại bị Tướng quốc kéo lại, lấy ánh mắt ngăn cản.

      “ Nhưng mà, huynh ấy...” Phu nhân Tướng quốc hề cam tâm.

      “ Yên tĩnh!” Long Kỳ Quang trách móc tiếng, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.

      Lúc này thái giám bưng lên ba ly rượu, đặt trước mặt Nam Như Ý.

      “ Nam Như Ý, nếu như ngươi muốn rời khỏi tướng công của ngươi, có thể, trong ba ly rượu này có ly là ly rươu độc, ngươi chọn ly uống xong, nếu như chết, ta thu hồi mệnh lệnh ban ra; nếu như may mắn trúng độc bỏ mình, vậy cũng chỉ có thể trách ngươi số mệnh tốt rồi.”

      Như Ý trợn to mắt, sắc mặt tái nhợt giống như bất cứ lúc nào , bất cứ nơi đâu đều có thể té xỉu.

      Tất cả đều đúng!

      cuộc thiết kế “ Hưu thư ký” ép hai người ra lời lòng, sao lại diễn biến thành muốn đẩy nữ nhi vào chỗ chết?

      Người đầu tiên thuận theo chính là phu nhân Tướng quốc.

      “Vương huynh, Như Ý là mạng của ta, huynh định hại Tướng quốc có đời sau à? Ta chơi, Như Ý, chúng ta trở về.”

      Phu nhân Tướng quốc kéo Như Ý tay định , lại bị Hoàng thương quát bảo ngưng lại.

      “ Long Xuyên Vũ, muội quá càn rỡ! Tướng quốc, thê tử của mình đưa quản giáo cho tốt.”

      “ Hoàng thượng, bây giờ thần là đứng ở bên công chúa, Hoàng thượng....... quá đáng.”

      câu quá phận khiến Long Ký Quang tức giận đứng lên, “ Ta quá đáng? Hai người dạy nữ nhi vô phương, nữ nhân tam tòng tứ đức tất cả đều ném ra ngoài chín tầng mây, hại ngày gả mất mặt, cũng hại thảm ái khanh của ta, cái gọi là lương tướng trung thần khó cầu, nếu như muốn lựa chọn, thân ta là vua nước, suy nghĩ vì thiên hạ bách tính an cư lạc nghiệp, đại nghĩa diệt thân là tất nhiên.”

      “ Nhưng...”

      “ Toàn bộ cho phép , nếu tuyệt đối dễ dàng tha thứ.”

      Chưa từng thấy Hoàng thượng phát ra tính khí lớn như thế, mọi người đều bị kinh hãi, dám nữa, ai bảo ngài là người có quyền thế nhất cả nước?

      “ Nam Như Ý, ra ngươi cũng có thể lựa chọn.”

      Như Ý đột nhiên ngẩng đầu, nàng lấy mu bàn tay lau nước mắt, hít sâu cái rồi đáp: “ cần lựa chọn, nếu muốn ta rời khỏi nam nhân ta , ta tình nguyện chết.”

      Nàng cũng chọn, hơi uống sạch tất cả ba ly rươu trước mặt.

      “ Như Ý, thể!”

      Sắc mặt Tư Mã Vô Ý thay đổi rệt, để ý mình bị trói, giãy giụa tới bên cạnh nàng.

      Nàng chậm rãi xoay người, đôi tay ôm lấy cổ , cả người chôn trước ngực khóc sụt sùi.

      “ Ta chàng, ta chàng, trước lia ta làm ra nhưng việc ngốc kia tất cả đều là ta ngu xuẩn, cho rằng kháng cự ngươi chỉ có thể ngăn cả mình coi trọng chàng, nhưng.....tất cả đều còn kịp rồi, ta chàng, chàng hết thuốc chữa.”

      Nàng lại sắp chết.

      “ Như Ý, nhìn mắt ta.” Giọng Tư Mã Vô Úy êm ái kiên định.

      Nàng mở cặp mắt mờ mịt nhìn thằng .

      Tư Mã Vô Úy thâm tình khẩn thiết : “ Ta rất vui mừng nghe được điều nàng , bởi vì ta cũng nàng.”

      Nàng cảm động đến ra lời, chỉ có thể ôm chặt , dán sát mặt ở trước ngực khóc thút thít.

      “ Nhưng ta sắp chết rồi, sau khi chết nếu như chàng có đối tượng tốt hơn, chàng..... cho phép cưới nàng ta làm chính thất, nguyên phối phu nhân của chàng chỉ có thể là ta, đây là ta dùng tính mạng cùng tình của ta đổi lấy, nếu như ta thành quỷ cũng bỏ qua cho chàng, ta được làm được.”

      Lửa ghen của nữ nhân đáng sợ.

      “ Tình của ta, đừng khóc chết.” Tư Mã Vô Úy vốn bị trói dần lỏng lẻo, ôm nàng chặt, “ Đừng khóc.”

      “ Ta....tay của chàng phải bị trói?” Nàng kinh ngạc nhìn , hiểu vì sao lại có vẻ mặt đau lòng dứt?

      ra ba ly này chỉ là rượu thường mà thôi.” Hoàng thương tới trước mặt hai người .

      có độc?”

      “ Đúng vậy, cho nên cháu ngoại thân ái của ta, đừng lo lắng cháu chết hoặc bị buộc rời khỏi trượng phu cháu , nhiều lắm là say ba ngày ba đêm.” Vì gia tăng tính chân của đùa giỡn, ra lệnh dâng tam nhật túy.

      say ba ngày chắc chắn tỉnh.

      Như Ý mới chơt hiểu ra mình bị đùa giỡn, lửa giận làm nàng muốn dùng lực đẩy hăn ra, nhưng hai cánh tay ôm càng chặt, để cho nàng có cơ hội tránh thoát.

      “ Ngươi cố tình, đúng ? Tại sao chàng muốn thiết kế ta? Lá thư này cũng do chàng giao cho Hoàng thượng, đúng ?” Nàn liều mạng đánh lồng ngực Tư Mã Vô Úy, giận đến sắp giết người.

      tay túm lấy tay bé của nàng, “ sai, lúc ta thấy lá thư này, ta cảm thấy tức giận, lo lắng, nhưng đồng thời cũng hiểu chuyện, chính là ta nàng, ta thể thể có nàng, coi như chừa thủ đoạn nào, ta cũng phải chiếm được nàng, hiểu lòng của nàng.”

      “ Nếu như ta đồng ý rời khỏi chàng, đồng ý thực lệnh Hoàng thượng ra, khi đó chàng thế nào?”

      “ Ta khiến nàng ta đấy. ta rồi, nàng nhất định phải dây dưa cùng ta cả đời, chỉ thuộc về mình ta, cõi đời này còn có người nào nàng hơn ta, càng nàng, càng có thể bao dung nàng.” nghiêm túc nhìn Như Ý, giọng nghiêm túc giống như thề với trờ, khẳng định.

      Nàng cách nào mở miệng, cổ họng nghẹn lời.

      Nàng muốn tức giận, cũng nên tức giận, nhưng......

      có cách nào.

      Nhìn phụ mẫu và cậu bên cạnh, trong nội tâm hiểu ràng dụng tâm của bọn họ quan tâm chăm sóc, nàng có cách nào trách cứ nữa.

      Mà Tư Mã Vô Úy, nam nhân nàng , khi nàng thấy bất an che giấu dưới ánh mắt tỉnh táo, tự tin, nghĩ thầm, còn biết sợ sao!

      Có thể để vị đại tướng quân ở sa trường người gặp người sợ cảm thấy lo lắng, trong lòng Như Ý khỏi đắc ý hả hê.

      Lúc này, tam nhật túy phát tác, nàn cảm thấy toàn thân mình lâng lâng, thân thể tư chủ được ngã về phía sau.

      “ Như Ý!”

      Tư Mã Vô Úy kịp thời ôm lấy nàng, mới khiến nàng tránh khỏi số mạng ngã nhào đất.

      Để cho bọn họ khẩn trương chút cũng tốt, trả thù chút oan khuất nàng chịu, Như Ý hai mắt nhắm lại, nghĩ thầm.

      Đợi nàng tỉnh lại rồi tính sổ từng người , hơn nữa có người thiếu nàn nhiều nhất, nếu như nàng muốn cả đời cưng chiều đến trả nàng cũng gọi Nam Như Ý.

      Nàng yên lòng rúc vào trong khuỷu tay ấm áp của Tư Mã Vô Úy, chờ ba ngày sau tỉnh rượu, nghe ba chữ “ Ta nàng” lần nữa.

      Hơn nữa phải trăm lần mới có thể.

      Ai bảo nàng? Có đúng ?

      ---------------Hết trọn bộ--------------------
      Last edited: 2/7/16

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :