1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 93




      đường đến Sùng Chính điện, Tuyên Đức Đế suy nghĩ rất nhiều.




      Chuyện Tống gia đến đòi người này, ông tin tưởng Quách Bá Ngôn có thể giải quyết êm đẹp, náo ra bao nhiêu bọt nước, nhưng đám dân chúng trà dư tửu hậu chuyện đàm luận, danh vọng của nha đầu kia rốt cuộc hoàn toàn phá hủy, nữ nhân khắp người đều là đề tài nói chuyện châm biếm, ông nếu như tiếp tục để nàng làm Vương Phi, tổn hại chính là uy danh của nhi tử.




      "Cửa hôn này, thôi , trẫm lại tìm danh môn khuê tú đẹp đẽ khác cho con." Ngồi long ỷ, Tuyên Đức Đế nhìn nhi tử .




      Triệu Hằng nghiêm mặt : "Nhi thần, từng đồng ý."




      Tuyên Đức Đế mặt lộ vẻ khó hiểu.




      Triệu Hằng nhìn thoáng qua Phúc công công cố ý mang vào.




      Phúc công công lập tức khom lưng, nhìn Tuyên Đức Đế giải thích : "Hoàng Thượng, tháng tư tuyển tú, mặt Tứ nương nổi bệnh sởi, sau khi Hoàng Thượng tứ hôn, Vương Gia từng Quốc Công Phủ thăm Tứ nương. Tứ nương bị thương khuôn mặt, thanh danh lại bị hao tổn, lo lắng trùng trùng sợ Vương Gia ghét bỏ. Vì để cho Tứ nương có thể an tâm tĩnh dưỡng, Vương Gia từng chính miệng đồng ý, đại hôn cử hành như thời hạn."




      Tuyên Đức Đế biết nhi tử qua Quốc Công Phủ, lại biết dám qua lời này, trầm mặc lát, cau mày : "Nhưng lần này. . ."




      Triệu Hằng bỗng nhiên thi lễ vối Tuyên Đức Đế cái, sau đó tiến lên vài bước, từ ngự trác lấy tờ giấy Tuyên Thành bỏ, mượn ngọn bút của Tuyên Đức Đế, nước chảy mây trôi viết hai hàng chữ. Tuyên Đức đế ngồi ở đối diện, nhìn từng chữ từng chữ, kinh diễm qua chữ tốt thanh dật của nhi tử, còn vì quyết tâm trong chữ mà rung động.




      "Ta phụ bá tánh, cũng vì bá tánh phụ nàng."




      Ta chưa làm qua chuyện có lỗi với lê dân, những bách tính kia cười nhạo ta là vì bọn họ thích ngôn luận thị phi người khác, ta thể bởi vì cái dạng người này, mà phụ lòng nữ nhân có hôn ước.




      Tuyên Đức Đế bỗng nhiên chữ cũng ra được. Lời ấy của nhi tử, mặc dù là vì nhi nữ tình trường, nhưng chứa thâm ý. Thân là Đế Vương, mỗi tiếng cử động đều bị thần tử dân chúng nhìn chằm chằm vào, còn cực kỳ dễ dàng bị người hiểu lầm, ràng mình có làm cái gì, những người kia liền chụp mũ đổ tội, chỉ trích làm đúng ở đâu. Cho nên tuy là Đế Vương, vì cố kỵ miệng đời, Đế Vương cũng thể mọi chuyện vừa lòng đẹp ý. Nếu như có thể độ lượng như nhi tử, chỉ cầu thẹn với lương tâm. . .




      Nhìn hai hàng chữ ngắn ngủn này, Tuyên Đức Đế sau nửa ngày gì, sau đó thở hơi dài. Đời này của ông, sợ là học được rộng rãi của nhi tử rồi, nhưng điều này ngăn cản Tuyên Đức Đế lần nữa nhận thức lại đứa con trai này. Nhi tử thời niên thiếu, từng cố gắng biểu ở trước mặt ông, thế nhưng lúc đó ông vội vàng ngăn chặn miệng triều thần dân chúng vội vàng củng cố đế vị, có lòng dạ nào quản giáo ấu tử trong nhà, đặc biệt là lão Tam, có người lão Tam miệng tật chính là ông trời khiển trách ông, cho nên mỗi lần nhìn thấy lão Tam, ông đều nhịn được giận chó đánh mèo.




      Đợi đế vị vững chắc, chờ ông có nhiều thời gian cho bọn rồi, Tuyên Đức Đế mới tiếc nuối phát , lão Tam của ông bao giờ nữa dùng ánh mắt mong đợi nhìn ông nữa, văn khóa vũ khóa của lão Tam đều tiếp tục ra vẻ yếu kém. Tuyên Đức Đế thử cổ vũ nhi tử, nhi tử cũng lĩnh tình, Tuyên Đức Đế dù sao cũng phải vất vả quốc , dần dà, ông bắt đầu ngầm đồng ý lựa chọn của nhi tử, nếu như nhi tử quan tâm triều đình, ông cũng cưõng bách .




      Nhưng bây giờ, chính mắt thấy tài học của nhi tử, lĩnh giáo lòng dạ nhi tử, Tuyên Đức Đế muốn lại mai đứa con trai này.




      " , phải nàng cưới?" lần nữa ngồi trở lại Long ỷ, Tuyên Đức Đế có chút chế nhạo nhìn nhi tử hỏi.




      Triệu Hằng khó hiểu phụ hoàng vì sao mà sung sướng, nhưng vẫn gật đầu.




      Tuyên Đức Đế liền : "Quân tử hứa hẹn, con muốn làm quân tử, trẫm nguyện thành toàn cho con, nhưng, trẫm tại thiếu người tu soạn Hàn Lâm viện, trẫm thành toàn lòng thích cái đẹp cho con, con có phải cũng nên vì trẫm phân ưu hay ?"




      Triệu Hằng nhíu mày lại.




      Phúc công công lại cao hứng thôi, Hàn Lâm viện tu soạn mặc dù chỉ là Tiểu Quan tòng Lục phẩm, nhưng thực lục chưởng tu quốc sử, chịu trách nhiệm vì Đế Vương trình lên giảng kinh lịch sử, chính là cận thần Thiên Tử, rất có cơ hội lấy được tín nhiệm của hoàng thượng, khi được Hoàng Thượng ưu ái, chức quan lên chức còn dễ dàng? Thăng quan, trong tay liền có quyền.




      Tuyên Đức Đế biết nhi tử chú ý cái gì, chỉ vào Phúc công công : "Trẫm nhìn như con giun trong bụng con, con nghĩ cái gì đều ràng, vào Hàn Lâm viện, sau này chỗ cần muốn chuyện bảo thay con ." Nghĩ như vậy, Tuyên Đức Đế chợt nhớ lại vị cấm quân tướng lãnh Cao Tổ Hoàng Đế dùng qua.




      Lúc ấy Đại Chu mới lập, Cao Tổ Hoàng Đế dùng thân phận võ tướng đoạt được thiên hạ tối kỵ nhất võ tướng, cấm quân tướng lãnh dùng người, lâu lắm liền bởi vì nghi ngờ đổi mới. Về sau có cấm quân họ Dương tiếp quản lâu bỗng nhiên bị câm, bản thân được, toàn bộ đều nhờ người trung bộc bên cạnh thay giải thích, cũng phải vững vững vàng vàng cai quản cấm quân mười hai năm ?




      Con của ông chỉ là lưu loát, so với tướng lĩnh kia càng tốt hơn.




      Nhìn ra nam nhân long ỷ rất nghiêm túc, Triệu Hằng liền : "Nhi thần, lĩnh mệnh."




      dường như quá tình nguyện, Tuyên Đức Đế lần nữa thưởng thức chữ của nhi tử, trong đầu bỗng nhiên toát ra nha đầu Quách gia kia. Tuy rằng thanh danh tốt lắm, nhưng nhi tử vậy mà lại vì nàng hai lần cầu phụ hoàng ông đây, còn nguyện ý vào triều làm quan, như thế xem ra, Quách gia nha đầu có lẽ đúng là lương phối mệnh định của nhi tử rồi.




      ~




      Vệ Quốc Công phủ.




      Trở về Lâm Vân Đường, Quách Bá Ngôn cười với thê tử nữ nhi: "Lời kia của Hoàng Thượng nghe làm như có , nhưng ra là cho dân chúng nghe, muốn dân chúng biết là Hoàng Thượng ông ấy vì dân làm chủ, nhưng chỉ cần ta đuổi phu thê Tống Khoát , chuyện này liền qua, hai mẹ con nhà nàng cần lo lắng."




      Lâm thị cũng nhìn ra hoàng thượng là đứng ở bên Quách gia, bằng đến mức đánh gậy Tống Nhị gia, nhưng, phu thê Hồ Thị nếu như ngàn dặm xa xôi chạy đến kinh thành, dễ dàng bị đánh liền trở về sao? Nếu như Quách Bá Ngôn dùng quyền thế đe dọa đối phương, khi truyền , thanh danh Quách Bá Ngôn hư mất, Hoàng Thượng vậy cũng mất thể diện.




      Quách Bá Ngôn mắt nhìn nữ nhi, có mấy lời tốt trước mặt hài tử, chỉ : "Theo ta thấy, vào kinh xác nhận là chủ ý của ác phụ này, Tống Khoát gan hèn nhát, ta cho chút chỗ tốt, từ hài lòng quay về Giang Nam, dám tiếp tục đến kinh thành làm ."




      Lâm thị chút liền ràng, Tống Gia Ninh quá yên tâm, giọng nhắc nhở kế phụ : "Phụ thân, Nhị thúc sợ nhị thẩm con nhất, trong nhà chuyện gì cũng do nhị thẩm định đoạt, cho dù ông ấy ở trước mặt người đáp ứng, quay đầu lại bị nhị thẩm dạy bảo, chỉ sợ lại muốn đổi ý." Kiếp trước, thím giam nàng ở hậu viện cho nàng ra ngoài, nàng khóc cầu nhị thúc thả nàng ra ngoài, nhị thúc đồng ý đời, trở về bị nhị thẩm mắng, liền có lộ mặt qua.




      Quách Bá Ngôn cười, dùng ánh mắt nhìn hài tử nhìn nữ nhi : "An An chờ , vi phụ tự có biện pháp khiến sợ."




      Nam nhân giọng nhàng, Tống Gia Ninh thoe bản năng tin tưởng.




      Lâm thị quét mắt trượng phu, chuyển qua, sờ sờ tóc nữ nhi, giận dữ : "Bọn họ vào kinh ràng có hảo ý, An An sau này đổi giọng , đừng có gọi bọn họ thúc thẩm nữa." Nếu như phu thê Hồ Thị thiệt tình xem nữ nhi là chất nữ, bà tuyệt lời này, nhưng thực là, phu thê Hồ Thị có chủ tâm muốn hai mẹ con bà sống tốt. Quách Bá Ngôn khắp nơi bảo vệ các nàng, bà cũng nên biểu chút, miễn cho Quách Bá Ngôn mặt , nhưng trong lòng chú ý xưng hô của nữ nhi đối với người nhà họ Tống.




      Tống Gia Ninh nhìn kế phụ, chút do dự : "Được."




      Tình cảm thúc cháu, từ kiếp trước liền cắt đứt sạch rồi.




      Quách Bá Ngôn cũng có bụng dạ hẹp hòi như vậy, nhưng nghe thê tử muốn nữ nhi phủi sạch quan hệ với Tống gia, ông vẫn nở nụ cười, cảm thấy lời lẽ hôm nay có uổng phí.




      Trấn an được thê nữ, Quách Bá Ngôn người Tiền viện, gọi tới Tiền quản phân phó phen. Tiền quản lập tức an bài, rất nhanh liền từ thanh lâu mua hai nương dung mạo xinh đẹp chưa khai bao, tuổi đều là chủng loại mười sáu mười bảy, người khuôn mặt thanh lệ, người ánh mắt câu dẫn, có tất cả phong tình.




      Phu thê Tống Nhị gia sớm được thu xếp vào khách viện Quốc Công Phủ, Quách Bá Ngôn dẫn hai nha hoàn, tự mình gặp Tống Nhị gia.




      Hai vợ chồng đều bị đánh gậy, Hồ Thị miễn cưỡng còn có thể lại lại, Tống Nhị gia lại là chút khí lực cũng còn, nằm lỳ ở giường ai ôi!!! Ai ôi!!! Mà kêu lên đau đớn, vừa đau vừa quở trách thê tử: "Ta ngươi lại càng muốn , tại xong chưa, tiện nghi có chiếm được, hai cái mạng lại muốn bỏ lại ở đây, chết nơi đất khách quê người. . ."




      "ngậm lại miệng quạ đen của ngươi !" Hồ Thị dựa vào phía trước cửa sổ, len lén dò xét bên ngoài, "Hoàng Thượng thế nhưng , Gia Ninh là người nhà họ Tống, Quách gia nếu cho chúng ta mang Gia Ninh , liền đợi bị Hoàng Thượng xử phạt !"




      Tống Nhị gia nhắm mắt lại, chỉ cầu có thể toàn thân mà lui, tia ý chí chiến đấu cũng có.




      "Đến rồi đến rồi!" Thoáng nhìn Quách Bá Ngôn, Hồ Thị lập tức buông cửa sổ, tay vịn eo, tư thế quái dị mà chạy về bên giường, thấp giọng dặn dò trượng phu: "Chút nữa người vào, ngươi câm miệng cho ta, câu đều cho , ta đến đối phó bọn họ."




      Tống Nhị gia nào vốn dám nghĩ đối phó cái gì đối phó cái gì, bực bội gật gật đầu




      Hồ Thị nghe tiếng bước chân bên ngoài, khi đám người Quách Bá Ngôn đẩy cửa vào khắc này, bà ta khó khăn quỳ gối trước giường trượng phu, gào khóc lên: "Gia Ninh là nương Tống gia chúng ta, Quách gia dựa vào cái gì chiếm lấy? Hôm nay bọn họ nếu đưa Gia Ninh ra, ta liền lại gõ Đăng Văn cổ, liều cái mạng này cũng muốn lấy lại công đạo!"




      xong quay đầu, tóc tai bù xù trừng mắt Quách Bá Ngôn vào nhà.




      Tống Nhị gia e ngại Quách Bá Ngôn, giãy giụa muốn hành lễ.




      Quách Bá Ngôn nhìn thấy, mấy bước xa chạy tới, ấn bả vai Tống Nhị gia : "Hiền đệ bị thương cả người, cần thiết cử động, ta gọi người chuẩn bị thuốc trị thương, trước thay hiền đệ bôi thuốc, bôi thuốc xong chúng ta lại ôn chuyện."




      Hiền đệ. . .




      Tống Nhị gia được sủng ái mà lo sợ, tựa như nằm mơ nhìn qua đỉnh đầu nam nhân.




      Hồ Thị là như là thấy quỷ, sau khi hết khiếp sợ, lập tức cảnh giác lên, dự đoán đây chỉ là quỷ kế của Quách Bá Ngôn.




      Quách Bá Ngôn liếc cũng có nhìn Hồ Thị, dặn dò hai nha hoàn mới mua: "Các ngươi hầu hạ Nhị gia bôi thuốc."




      "Vâng." Cẩm Thư, Cẩm Họa cùng , sau đó người bưng chậu đồng, người cầm thuốc trị thương bu lại, thấy Tống Nhị gia si ngốc nhìn các nàng, hai nữ nhân mặt lộ vẻ ngượng ngùng, trong mắt chứa làn thu thuỷ.




      Tống Nhị gia ở Giang Nam, có sắc tâm, có sắc đảm, chỉ dám vụng trộm nhớ thương nữ nhân cóa dung mạo xinh đẹp, lần tanh cũng có dám trộm, tại hai nương như hoa như ngọc đồng thời nhìn lấy lòng, Tống Nhị gia xương cốt toàn thân đều muốn nhũn ra rồi. Hồ Thị nhìn thấy, lập tức liền đoán được Quách gia tính toán, tức giận hung hăng bấm véo Tống Nhị gia cái: "Nhìn cái gì vậy, ngươi là đến kinh thành tìm chất nữ đó. . ."




      "Người tới, dẫn ." Bà ta còn chưa có mắng xong, Quách Bá Ngôn bỗng nhiên lạnh giọng phân phó .




      Hồ Thị kinh hãi, hai gã sai vặt chờ ngoài cửa cũng để ý bà ta có nguyện ý hay , chặn miệng liền cho kéo ra ngoài. Tống Nhị gia trợn mắt há hốc mồm, Quách Bá Ngôn lần nữa khôi phục sắc mặt khoan dung lúc trướ, hảo tâm khuyên bảo ông ta: "Nam nhân đại trượng phu, làm sao có thể bị phu nhân đánh chửi, ác phụ như vậy, ta là hiền đệ, sớm bỏ, xem bà ta còn càn rỡ như thế nào."




      Tống Nhị gia bị Hồ Thị khi dễ quen, nhất thời có lên tiếng.




      Quách Bá Ngôn lại : "Ta ra ngoài trước, hiền đệ bôi thuốc xong ta lại tới."




      xong dẫn Tiền quản ra cửa.




      Tống Nhị gia hoang mang nhìn qua bóng lưng nam nhân, cảm thấy là lạ ở chỗ nào, suy nghĩ, phía sau lưng bỗng nhiên mát lạnh, chăn mền người bị người xốc lên ! Tống Nhị gia kinh hãi, thê tử vừa mới giúp cởi quần, còn có mặc. . .




      "A, vết thương của Nhị gia sao lại nặng như vậy?" Cẩm Thư ngồi lệch ở giường, đau lòng lấy tay vuốt đầu gối Tống Nhị gia có bị đánh gậy.




      Tống Nhị gia khỏi sợ run cả người, cũng phải đau.




      "Sao Nhị gia đỏ mặt?" Cẩm Họa gối ngồi xổm ở đầu giường, đôi mắt quyến rũ ra vẻ hiểu nhìn qua Tống Nhị gia đỏ mặt.




      Tống Nhị gia nhìn nàng, bỗng nhiên hồi miệng đắng lưỡi khô.













    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Quách Bá Ngôn đợt này tung chiêu này quá độc :yoyo52::yoyo52: đợt này nhà Tống Nhị chỉ có mà tan tành thôi :yoyo36::yoyo36::yoyo36:

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Quách Bá Ngôn hổ là quốc công gia, dương mưu, mưu kiểu này, Tống nhị gia sao chống đỡ nỗi
      kiểu này Hồ thị lên kinh có được cháu , còn mất luôn ông chồng

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Mong đến hôn lễ lắm rùi... động phòng mỗi từ Ngủ là xong kkk...

    5. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      103
      Được thích:
      116
      Quách Kiêu mà được 1 phần của cha mình mất giai nhân
      Vũ Hương Hải Vi, Tứ công tửAChu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :