1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      QK vừa tội vừa thương

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      71


      Quách Bá Ngôn coi trọng Lỗ Trấn làm con rể, nhưng mà ông , chỉ tiết lộ tâm tư của mình cho Tiền quản viện tiền.


      Tiền quản hơn năm mươi tuổi, hầu hạ hai Đại Quốc Công gia, nghe chủ tử xong liền hiểu. Nam cưới vợ nữ lấy chồng, nhà chủ động nhà trai cầu hôn, có vẻ nhà bằng nhà trai, đường đường Tứ nương Vệ Quốc Công phủ, đương nhiên phải do nhà trai mở miệng trước. Trở lại tiểu khóa viện nhà mình, Tiền quản gọi vợ tới, hai vợ chồng ghé vào cùng chỗ.


      Qua hai ngày, vợ Tiền quản mua châm tuyến, "Vô tình gặp được" bà tử quản Lỗ phủ, hai người bất tri bất giác hàn huyên.


      "Ngươi làm việc ở Vệ Quốc Công phủ à? Đây chính là nơi phú quý, nhìn quần áo này của ngươi kìa, vải tốt ghê."


      "Ngươi cũng tệ a, người nào biết Lỗ đại nhân là tâm phúc bên người hoàng thượng."


      "Cái gì người tâm phúc chứ, Thái Thường tự quản lăng miếu đàn tự, quản thúc lễ nhạc lễ nghi, Quốc Công gia chưởng quản cấm quân, căn bản cách nào so sánh được."


      " đến cấm quân, Nhị công tử trong phủ của các ngươi cũng làm thị vệ ở điện tiền ti ? Nghe trời sinh thần lực, Quốc Công gia đặc biệt thưởng thức , còn khen với nhà tôi quá trời, nhà tôi uống nhiều quá còn đoán mò, kinh thành nhiều tài tuấn như vậy đến nhà cầu thân Tứ nương, Quốc Công gia cũng có vừa ý, nếu như bọn họ có bản lãnh của Nhị công tử, Quốc Công gia sớm đáp ứng."


      ". . . Tứ nương? Chính là vị tân phu nhân từ nhà mang tới?"


      "Cũng phải vậy, tuy là mang tới, nhưng Tứ nương chúng ta xinh đẹp dịu dàng nhu thuận, Quốc Công gia coi như con ruột, Thái phu nhân cũng thương tựa như cháu ruột, khác gì con vợ cả hết. . . A, châm tuyến ta muốn cũng chuẩn bị đầy đủ hết rồi, ta trước nhé, ngày khác có rảnh lại tán gẫu."


      Vợ Tiền quản bàn chân giống như bôi dầu rời , bà tử quản Lỗ gia nhìn cửa ra vào, lại đặt lời vừa mới ở trong lòng, hồi phủ liền bẩm báo chủ tử. Vợ của Thái Thường Tự Thiếu Khanh Lỗ đại nhân chết bệnh ba năm, Lỗ lão thái thái lại quá lớn tuổi, liền giao nội trạch cho cháu dâu trưởng tôn Phương thị quản lý.


      Phương thị gần đây bận rộn chọn lựa nhà thích hợp cho chú em chồng, nghe bà tử quản bẩm báo xong, nàng vui mừng nhướng mày, vội vàng thông báo Lỗ lão thái thái: "Tổ mẫu, ngày ấy nhị đệ từ Quốc Công Phủ trở về, ngại Vệ Quốc Công có việc gì nhét binh thư cho , bây giờ nhìn lại, Quốc Công gia tám phần là vừa ý nhị đệ rồi, cố tình bồi dưỡng đây mà?"


      Lông mi xám trắng cuả Lỗ lão thái thái chớp chớp. Bà có hai tôn tử, lão đại tư chất bình thường, văn thể võ cũng chẳng ra chi, ngay cả cái tiến sĩ cũng chướng mắt, nhi tử muốn an bài chức quan ở Thái Thường tự cũng được, đành phải ở nhà quản lý công việc vặt. Thứ tôn sinh muộn, hơn ca ca cả mười tuổi, nhưng trời sinh thần lực, hôm nay mới 20 liền vào điện Tiền Ti, tiền đồ rất tốt.


      Nếu như có thể trở thành rể hiền của Quách Bá Ngôn, đối với thứ tôn mà liền như hổ thêm cánh, tương lai chừng có thể tiếp nhận vị trí của Quách Bá Ngôn.


      Chỉ là. . .


      Lỗ lão thái thái nhíu mi, Tứ nương Vệ Quốc Công phủ. . .


      Phương thị đoán ra băn khoăn của trưởng bối, cười : "Tổ mẫu, xuất thân của Tứ nương quả có hơi thấp, nhưng hai mẹ con các nàng có phúc khí nha, Vệ Quốc Công sủng ái kế thất quả phụ mới cưới, kinh thành ai biết? Vị phu nhân kia vào phủ liền sinh môt đứa con trai, hai mẹ con gót chân đứng vững vàng. Vả lại Vệ Quốc Công vừa mới bốn mươi, ở trước mặt hoàng thượng ít nhất còn có mười năm phong quang, hai nhà chúng ta nếu có thể kết thân, mười năm này, có thể giúp nhị đệ bớt hai mươi năm chặng đường vất vả đó."


      Lỗ lão thái thái rốt cuộc động tâm, cho cùng, tiền đồ tôn tử quan trọng nhất, bằng với tính bướng bỉnh chất phác này của tôn tử, có ai dẫn dắt, khí lực lớn hơn nữa, bậc quan cũng dễ dàng tăng lên. có chủ ý, chạng vạng tối con cháu hồi phủ, nhà mấy nhân khẩu cùng tụ tập trong nhà chính, thương lượng việc hôn nhân với Quách gia.


      Lỗ đại nhân tuổi gần năm mươi, biết con đường làm quan của mình thể tiến triển hơn nữa, ông đối với nhi tử cũng có bao nhiêu kỳ vọng, nhưng nhi tử có thể được Quách Bá Ngôn thưởng thức, tóm lại là chuyện tốt, cho nên Lỗ đại nhân tán thành Quách gia cầu hôn, lo lắng duy nhất là sợ nhà mình tính sai, bị Quách Bá Ngôn cự tuyệt.


      Lỗ Trấn đầu tiên là giật mình, sau đó là bộ dạng mọi việc liên quan đến mình, toàn bộ do trưởng bối làm chủ. chút cũng gấp gáp vợ, nhưng các trưởng bối an bài cho rồi, vô luận là Tứ nương Quốc Công Phủ hay là nương nhà dân chúng bình thường, chỉ cần phẩm hạnh có vấn đề, lớn lên đừng quá xấu, đều bằng lòng lấy.


      Thương lượng xong rồi, Lỗ lão thái thái liền uỷ thác vị phu nhân nhà quan có giao tình với hai nhà Quách, Lỗ hỏi thăm ý của Quách gia.


      Vốn là Quách Bá Ngôn suy tính, tại Lỗ gia tới hỏi, Thái phu nhân, Lâm thị tự nhiên biểu ra thái độ có thể thương nghị.


      Lỗ lão thái thái nhận được hồi , trong lòng có cơ sở, bảo trước để hai đứa gặp nhau , ra chính là bà muốn tận mắt nhìn xem Tứ nương rốt cuộc như thế nào. cầu này của Lỗ lão thái thái chính là nhân chi thường tình, Quách gia bên này lần nữa đồng ý, sau đó hẹn mồng tháng chín, Thái phu nhân và Lỗ lão thái thái cùng An quốc tự lễ Phật.


      ~


      Muốn gặp người Lỗ gia, trước đêm xuất phát, Tống Gia Ninh hưng phấn mà ngủ được.


      Theo như lời mẫu thân , chuyện đến trình độ này, việc hôn nhân của nàng và Lỗ Trấn căn bản định rồi. Bởi vì là Lỗ gia muốn gặp nhau, với địa vị của hai nhà Quách, Lỗ ở kinh thành, sau khi gặp nhau, Quách gia có thể xoi mói điểm xấu của Lỗ Trấn, Lỗ gia cũng dám xoi mói tật xấu của nàng sau đó đổi ý hôn , nếu như vậy, tương đương với việc trực tiếp đánh cho Vệ Quốc Công phủ cái tát, kẻ đần cũng làm.


      Nhưng Tống Gia Ninh vẫn rất khẩn trương, lo lắng Lỗ Trấn thích nương có tướng mạo như nàng, lo lắng nữ quyến Lỗ gia ghét bỏ quyến rũ của nàng.


      Tống Gia Ninh cũng muốn trưởng thành như ba nương Quách gia, hoặc là dịu dàng hoặc là thanh tú đẹp đẽ hoặc là xinh đẹp, biết làm sao ông trời lại chọc ghẹo người ta, ràng so với bất kỳ ai nàng vô cùng thành , cũng sợ trêu chọc nam nhân, nhưng ông trời lại nhất định cho nàng tướng mạo mềm mại đáng . Vạn nhất Lỗ Trấn thích nữ nhân ngũ quan thanh tú biết làm sao bây giờ?


      Lật qua lật lại, nghĩ ngợi lung tung, trời sáng.


      Lâm thị tối hôm qua liền chọn quần áo cho nữ nhi xong rồi, mặc áo bông nhiều lớp màu hồng nhạt, phía dưới phối với váy mã diện màu trắng dưới tà váy thêu mai lan trúc cúc. Khuôn mặt Tống Gia Ninh trơn mịn đôi môi đỏ mọng, chỉ thoa lớp son giữ ẩm, son phấn bột nước khác đều cần. Tống Gia Ninh tóc đen nhánh, cài cây trâm hồ điệp khảm trân chân, thêm đóa hoa lụa đinh hương tinh xảo, có vật trang sức nào khác.

      Ăn mặc xong xuôi, Tống Gia Ninh ngượng ngùng đến trước mặt mẫu thân. nương mười ba tuổi, nửa năm này vóc dáng lại cao thêm chút, tư thái càng thêm linh lung hấp dẫn, nên lồi lồi, nên lỏm lõm, ngoại trừ cái chân dung nàng còn thiếu chút, so với phong tình của con , Lâm thị cũng tự giác bằng nữ nhi.


      Bộ dáng tốt, tư thái tốt, người cũng ôn nhu nhu thuận, nữ nhi tốt như vậy, người nam nhân nào lại thích?


      Ôm nhi vào trong ngực, Lâm thị giọng cảm khái : "An An của ta tốt như vậy, nương cũng nỡ để con lập gia đình".

      Tống Gia Ninh dựa vào trong ngực mẫu thân, nghe hương hoa lan người mẫu thân, nàng vụng trộm nở nụ cười. Nàng cũng nỡ bỏ mẫu thân, nhưng nàng càng muốn xuất giá, sớm chút vượt qua thời gian khát vọng nhất của kiếp trước.


      xong lời riêng, Lâm thị dắt Mậu Ca Nhi, đưa nữ nhi Sướng Tâm Viện. Nam Phương bà thấy rồi, hôm nay liền , mình Thái phu nhân đủ thể diện cho Tằng lão thái thái, vừa vặn cũng làm cho người Tằng gia nhìn thấy được thương của Thái phu nhân đối với nữ nhi.


      Sướng Tâm Viện, Thái phu nhân cũng thay đồ xong rồi, ngồi ở chủ vị chuyện phiếm với ba tôn tử cháu . Quách Kiêu là Quách Bá Ngôn an bài, muốn hộ tống tổ mẫu muội muội An quốc tự. Đôi song sinh, Vân Phương biết hôm nay Tống Gia Ninh phải xem mắt, chạy tới ồn ào, muốn cùng nhau xem náo nhiệt, Thái phu nhân đều cự tuyệt, huynh muội ba người liền tiếp tục cầu xin.


      "Tổ mẫu, cho Vân Phương ." Quách Kiêu bỗng nhiên mở miệng .


      Vân Phương mừng rỡ, chạy tới khen tốt.


      Thái phu nhân khó hiểu, hỏi tôn tử: "Vì sao cho nàng ?"


      Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Quách Kiêu hiếm khi nở nụ cười, trêu ghẹo Vân Phương : "Vân Phương ham chơi hiếu động, có nàng chen vào, càng lộ ra Gia Ninh đoan trang hiểu chuyện."


      Vừa mới xong, đôi song sinh ôm bụng cười lăn lộn, Vân Phương tức giận tới mức dậm chân, lắc cánh tay Thái phu nhân muốn tổ mẫu làm chủ cho nàng.


      Thái phu nhân ngược lại cảm thấy trưởng tôn có vài phần đạo lý, mang theo Vân Phương nương con vợ cả này, vừa vặn khiến người Lỗ gia nhìn ra địa vị của cháu Gia Ninh ở Quốc Công Phủ chút cũng chênh lệch so với nương thân sinh của Quách gia, thích thú cười híp mắt hỏi Vân Phương: "Đại ca con cũng như vậy, con còn muốn ?"


      Vân Phương trừng Quách Kiêu, bĩu môi, khẽ : ", Tứ muội muội ngốc, con thay nàng trấn giữ."


      Nàng thích Lương Thiệu, xem Lương Thiệu thành lang quân như ý, nhưngTứ muội muội từ lúc bắt đầu liền ghét bỏ Lương Thiệu, tuy rằng Tứ muội muội những lời kia là vì tốt cho nàng được, nhưng Vân Phương vẫn cảm thấy mất mặt. Hôm nay Tứ muội muội muốn tương thân, nàng ngược lại muốn nhìn, nam nhân khiến Tứ muội muội hài lòng lớn lên trông như thế nào, nhìn đối phương ngoại trừ gia thế, còn có điểm nào có thể hơn Lương Thiệu.

      Cháu hạ quyết tâm , Thái phu nhân liền mặc kệ.


      Sau lúc lâu, ba mẹ con Lâm thị đến.


      phòng người đều nhìn Tống Gia Ninh, Thái phu nhân thương cười cười, Quách Phù Quách Thứ cố ý bắt chước đệ tử phong lưu, đong đưa quạt xếp : "Đây là nương nhà nào vậy? Lớn lên xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ là tiên nữ hạ phàm?"


      Tống Gia Ninh bị bọn họ khiến cho đỏ bừng cả mặt, nhanh vài bước trốn vảo trong ngực Thái phu nhân, giọng làm nũng: "Tổ mẫu người quản quản bọn họ ."


      Thái phu nhân ôm lấy cháu , đuổi đôi song sinh qua bên.


      Đôi song sinh bất đắc dĩ rời , Tống Gia Ninh quay đầu đưa mắt nhìn hai người, muốn cười, Quách Kiêu đột nhiên : " còn sớm, tổ mẫu, chúng ta lên đường ."


      Thanh kia bình tĩnh như thường, từ ngày Lỗ Trấn đến nhà Tống Gia Ninh liền còn có bước ra khỏi Lâm Vân Đường, vụng trộm liếc mắt, nhìn thấy Quách Kiêu đứng ở bên ngoài vài bước, vẻ mặt thay đổi - nghiêm túc mà đứng, ngoại trừ khuôn mặt lạnh lùng dường như gầy hơn so với lần gặp mặt trước, cũng có thay đổi gì khác.


      Tống Gia Ninh thu hồi ánh mắt, khỏi bất an. Quách Kiêu có ham muốn đối với nàng, thân thể của gạt người, nhưng hai người bây giờ là huynh muội, Quách Kiêu cách nào làm cái gì, bởi vì cái tầng quan hệ này, nguyện ý cho nàng gả cho người bên ngoài sao?

      muốn như thế nào, nàng đều có kế phụ làm chủ cho nàng, kế phụ cũng sắp xếp xong xuôi, Quách Kiêu chỉ có thể thành thành làm huynh trưởng thôi.


      Đỡ Thái phu nhân ra Quốc Công Phủ, ánh nắng ban mai tươi đẹp từ phía đông chiếu sang đây, Tống Gia Ninh nghiêng đầu, cảm thụ phần ấm áp liên tục chiếu vào đáy lòng này, nghĩ đến lập tức có thể nhìn thấy tướng công trung thực tương lai, Tống Gia Ninh cười tự đáy lòng, cười đến ngượng ngùng hạnh phúc, ngọt ngào, rực rỡ như hoa nở, lập tức trước sau lên xe ngựa với Thái phu nhân, Vân Phương.


      Xe ngựa Quốc Công Phủ xa, thị vệ đứng ở phía tây trước cửa Thọ vương phủ, vẫn chậm chạp chưa hoàn hồn, trong đầu tất cả đều là khuôn mặt giống như tiên nữ của Tứ nương, đẹp như vậy kiều như vậy quyến rũ như vậy, có nhìn mà xương cốt cũng mềm nhũn rồi, nếu Tứ nương đến bên cạnh cười cười với . . . Thị vệ tự chủ nhếch khóe miệng lên, ánh mắt ngây dại ra.


      "Phù! Phù!"


      Bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng huýt sáo quen thuộc, thị vệ mãnh liệt hoàn hồn, quay đầu nhìn lại, quả nhiên là Phúc công công đứng trong cửa gọi .


      "Ngài tới." Thị vệ vội vàng bước nhanh vào.


      Phúc công công nghi ngờ dò xét : "Cười như cỏ đuôi chó, nghĩ chuyện gì tốt hả?"


      Thị vệ nào dám , cúi đầu giả ngu.


      Phúc công công cũng lười truy cứu, thấp giọng hỏi: "Thấy ?"


      Thị vệ gật đầu, chi tiết : "Thấy , Tứ nương khí sắc hồng nhuận phơn phớt, trước khi lên xe còn nhìn mặt trời cười cái, ngượng ngùng nữa."


      Lông mày Phúc công công lập tức vặn thành chữ xuyên, cam lòng mà liên tục ghi nhận, thị vệ từ đầu đến cuối đều Tứ nương là cười rời .


      Mặt Phúc công công hổ thẹn, đứng bất động cả buổi, sợ chủ tử đợi sốt ruột nên mới thể quay trở lại thư phòng.


      Triệu Hằng vẽ tranh, thấy ông ta vào, tạm thời thu tay lại, đôi mắt nhìn bức họa cá chép bàn .


      Phúc công công trong lòng run sợ, rủ mắt : "Vương Gia, Tứ nương bị Thái phu nhân chặn lại, bọn họ thấy ."


      Triệu Hằng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào ông ta chốc lát, : "Tuyên."


      Phúc công công hai chân run lên, bịch liền quỳ xuống, dập đầu : "Tiểu nhân đáng chết, xin Vương Gia thứ tội, Tứ nương, nàng, thị vệ nàng trước khi lên xe nhìn mặt trời nở nụ cười, giống như ngượng ngùng."

      và chủ tử đều biết, Tứ nương hôm nay muốn An quốc tự xem mắt, Phúc công công còn biết, trong lòng chủ tử có Tứ nương, cho nên ông ta dám lời , sợ chủ tử sau khi biết được trong lòng Tứ nương có đối tượng khó chịu, nhưng chủ tử muốn tuyên thị vệ giữ cửa tự mình xác nhận, Phúc công công có cách nào, chỉ có thể thành khai báo.


      Nàng nở nụ cười, giống như ngượng ngùng. . .


      Triệu Hằng cúi đầu, nhìn Phúc công công quỳ mặt đất, ánh mắt như xuyên qua Phúc công công, thấy được tiểu nương với khuôn mặt mũm mĩm.


      Là nàng cá thắng trước, là nàng dùng loại ánh mắt sùng bái này nhìn trước, cũng là nàng, đứng ở chỗ tủ sách này trước, khen tốt.


      vẫn cho là nàng thích , ra, cũng phải.


      " cần nhìn chằm chằm."


      Phúc công công kinh hãi, ngẩng đầu, chỉ thấy chủ tử lại khôi phục vốn là dáng vẻ thần tiên đạm mạc, tranh quyền thế, nữ nhân, cũng tranh giành.
      [​IMG]

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ta nghi mối hôn này rơi lên đầu Vân Phương quá
      Thọ vương điện hạ giành ư, giành sao, bỏ cuộc sớm quá vậy
      :yoyo67:
      Vũ Hương Hải ViA fang thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ôi quàng thượng chưa vội thái giám lo, iem xoắn não vì hôn của đới Hằng ơi. còn ra cái vẻ bìn tĩn đến làm ruột iem cũng xoắn nốt luôn.
      Vũ Hương Hải Vidhtt thích bài này.

    5. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Tình vừa khó khăn chớm nở gặp phũ phàng, tội nghiệp a long quá. Chỉ mấy câu hồi tưởng về quá khứ mà thấy hết cả đơn trong đó. Còn Quách Kiêu nữa chớ, gây luôn cơ đấy. Đúng là xưa nay hùng khó qua ải mỹ nhân mà
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :