1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      069


      Đêm trung thu, lúc mọi người Quách gia nghe hí kịch ở hậu hoa viên nhà mình, trong nội cung cũng ở cử hành cung yến, dự tiệc tất cả đều là hoàng thân quốc thích.


      Tuyên Đức Đế ngồi chủ vị, trong tay bưng bình rượu vàng chậm rãi phẩm tửu, ánh mắt lơ đãng đảo qua mọi người trong cung điện.


      Tần vương là của đệ đệ ruột của ông, ngồi cùng bàn với Tần vương phi.


      Vũ An quận vương là cháu ruột của ông, ngồi cùng bàn với Quận Vương phi.


      Trưởng tử Sở Vương năm trước đại hôn, tại Vương Phi bụng nổi lên, còn có hai tháng nữa sinh, Tuyên Đức Đế hy vọng là tiểu hoàng tôn.


      Thứ tử Duệ Vương đại hôn cũng được năm rồi, Vương Phi đến nay vẫn chưa có tin vui, nghe lão nhị rất sủng tiểu thiếp ở hậu viện, ông chờ chút, nếu là tháng giêng sang năm nhị nhi tức còn chưa có mang thai, ông liền bảo Huệ phi quản đứa con trai này. Nhi tử thích nữ nhân nào ông mặc kệ, nhưng thể chậm trễ sinh ra con trai trưởng.


      Xoay chuyển ánh mắt, Tuyên Đức Đế lần nữa nhìn về phía đứa con trai thứ ba của mình, Thọ vương, thấy Thọ vương ngồi mình, Tuyên Đức Đế nhíu nhíu mày.


      Dù sao cũng là nhi tử ruột, năm ấy tứ hôn cho nhi tử, suy cho cùng vẫn là bản thân lão Tam ai cũng chướng mắt, cũng phải phụ hoàng ông đây cố ý lo cho nhi tử. Hôm nay qua hai năm, Tuyên Đức Đế nở nụ cười, nhìn lại Thọ vương đơn chiếc bóng chút, trong lòng Tuyên Đức Đế có chút có mùi vị, trước khi tiệc tan mình lưu lại Sở Vương.


      "Phụ hoàng, người có chuyện gì sao?" Sở Vương nhìn bên ngoài, có chút sốt ruột, sớm chút bồi Phùng Tranh lớn bụng quay về Vương Phủ.


      Tuyên Đức Đế nhìn thấy, khó có thể phát mà nhíu nhíu mày. Lão nhị quá mức sủng ái tiểu thiếp, ổn, lão đại đường đường là Vương Gia mà bên cạnh chỉ có Vương Phi, sủng ba năm rưỡi vẫn còn sủng, nếu như liên tục độc sủng như vậy, cũng phải điều thiện. Nhưng bây giờ Tuyên Đức Đế muốn quản nhiều như vậy, lời ít ý nhiều : "Sang năm Tứ đệ ngươi cũng muốn phong Vương chọn phi, trẫm dự định Vương Phi của Tam đệ ngươi cùng nhau chọn, ngươi lại thăm dò tứ của nó chút . . ."


      còn chưa dứt lời, thấy Sở Vương nhếch miệng cười, Tuyên Đức Đế hừ tiếng, trầm giọng : "Ngươi với nó, đây là lần cuối cùng, lần này nó lại chướng mắt, vậy cả đời làm Vương lưu manh!"


      "Phụ hoàng yên tâm, Tam đệ trước kia là có thông suốt, tại người ở Vương Phủ lớn như vậy, sớm mong lấy tức phụ rồi." Quan hệ đến nhân sinh đại của đệ đệ, Sở Vương tính nhẫn nại lập tức khá hơn, suy nghĩ chút, hỏi: "Phụ hoàng, lần này chọn phi, có phải giống lần trước hay , chọn lựa nhà thanh bạch khắp nơi?"


      Tuyên Đức Đế lắc đầu, thản nhiên : "Trẫm ngẫm lại , còn sớm, mau cùng vợ của ngươi ." Chế nhạo liếc nhìn nhi tử.


      Sở Vương chủ yếu muốn hỏi chính là xuất thân tú nữ, ngộ nhỡ vẫn là cầu Ngũ Phẩm trở xuống, Tống Gia Ninh có cách nào tuyển tú, nhưng nếu như phụ hoàng tỉ mỉ, cũng có hỏi tới nữa, hành lễ cáo lui. Ra khỏi cửa cung, thấy xe ngựa Thọ vương phủ rồi, Sở Vương trước đưa Phùng Tranh quay về Vương Phủ, lại cưỡi ngựa Thọ vương phủ. Ngày hội trung thu, đêm nay kinh thành có cấm lại ban đêm, Sở Vương đường trở ngại.


      Triệu Hằng muốn tắm gội, Phúc công công hầu hạ chủ tử cởi áo, chuyện phiếm : "Vương Gia, đêm nay Quốc Công Phủ mời đoàn kịch hát nhỏ, hát cũng tốt lắm, đáng tiếc chỉ hát nửa canh giờ."


      Triệu Hằng .


      Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng thị vệ: "Vương Gia, Đại Điện hạ đến thăm."


      Triệu Hằng nghiêng đầu, Phúc công công lần nữa giúp buộc chặt đai lưng.


      Triệu Hằng phòng khách gặp huynh trưởng, thời gian còn sớm, Sở Vương cũng thừa nước đục thả câu, ngay vào điểm chính: "Phụ hoàng vừa mới với ta, sang năm ông tuyển tú cho đệ và Tứ đệ, như thế nào, lần này đệ có điều kiện gì ? có mau, nếu đợi đến lúc phụ hoàng tùy tiện chỉ cho đệ Vương Phi, lần này phụ hoàng cũng dung túng đệ đâu."


      Triệu Hằng rủ mắt, tuyển tú. . . Tú nữ xuất thân quá thấp, cũng nghĩ tới thông qua tuyển tú tứ hôn.


      "Nếu có người được chọn, ta tiến cung." Qua sang hướng sân viện được ánh trăng chiếu sáng, Triệu Hằng chậm rãi .


      Sở Vương kinh ngạc, ngoài ý muốn : "Đệ định tự mình cầu phụ hoàng tứ hôn?"


      Triệu Hằng gật đầu.


      Sở Vương hiểu, cười : "Lẽ ra phải là như thế, như vậy, nếu như trong lòng đệ có tính toán, đại ca liền phí tâm, nhưng, nếu như có chỗ cần đại ca giúp, đệ cũng đừng khách khí với đại ca, cứ tới tìm ta."


      "Được." Triệu Hằng đáp ứng, đứng dậy tiễn huynh trưởng ra phủ, đưa mắt nhìn huynh trưởng cưỡi ngựa rời , Triệu Hằng xoay người lại, lúc về phòng, ánh mắt ung dung đảo qua Vệ Quốc Công phủ bên cạnh.


      Tống Gia Ninh còn chưa ngủ, đêm nay Lục nhi gác đêm, chủ tớ hai người giọng chuyện.


      " nương, người phải luôn bảo nô tì lưu ý tin tức của biểu công tử sao, đêm nay các người ở phía trước nghe kịch, nô tì ở phía sau vụng trộm nhìn chằm chằm vào, phát biểu công tử và Tam nương đối mắt ba lần." Lục nhi ngồi ghế thêu bên giường, giọng bẩm báo, sợ Tống Gia Ninh , nàng ta săn sóc giải thích : "Tất cả mọi người xem kịch, ai chuyện, biểu công tử vô duyên vô cớ nhìn sang hướng Tam nương bên kia ba lần, Tam nương nhìn ta còn nhiều hơn, chính là chỉ có ba lần đối mặt."


      Tống Gia Ninh ôm gối đầu, nghe như thế, như có điều suy nghĩ.


      Lương Thiệu vào kinh tháng, nàng tổng cộng ở chỗ Thái phu nhân bên kia gặp ba lần, biết Lương Thiệu len lén nhìn nàng, nhưng Lương Thiệu nhìn lén nhiều nhất, vẫn là Vân Phương, biểu , nên Thái phu nhân chú ý, nhưng nàng thấy rất ràng. Nhìn như vậy, hẳn là Lương Thiệu trước câu dẫn Vân Phương a? Lương Thiệu có túi da tốt, nếu ở trong tay chịu qua đau khổ, khuê tú mới biết đúng dễ dàng mắc bẫy của .

      Vì sao Lương Thiệu muốn câu dẫn Tam tỷ tỷ, mà phải là nàng Tứ nương từng được khen ngợi thành thần tiên?


      Nghĩ đến diễn xuất kiếp trước của Lương Thiệu, Tống Gia Ninh nào có cái gì hiểu, Lương Thiệu ràng là muốn thông qua Tam tỷ tỷ trèo lên cây to Quốc Công Phủ này.


      Tống Gia Ninh nhớ , thê tử sau này Lương Thiệu lấy về là người khác, chính là mẫu thân ở quê nhà Ký Châu thu xếp cho , nhưng tình cảm Vân Phương tỷ tỷ đối với Lương Thiệu bao sâu, có bị Lương Thiệu khi dễ qua hay , trong lòng Tống Gia Ninh nắm chắc, cho nên nàng vẫn phải nghĩ biện pháp nhắc nhở Vân Phương tỷ tỷ mới được.


      Qua mấy ngày, Vân Phương dẫn Thượng Ca Nhi tìm đến nàng, Tống Gia Ninh liền dắt Mậu Ca Nhi, bốn tỷ đệ hoa viên chơi. Tiết trời vàng thu, hoa quế ngát hương, Thượng Ca Nhi dạy Mậu Ca Nhi dùng cây gỗ chọc ổ kiến, hai tiểu tử kia ngồi chồm hổm mặt đất, nghiêm trang suy đoán con kiến nào là Hoàng Thượng con kiến nào là Đại Tướng Quân, khỏi phải ngu ngốc tới mức nào


      "Ài. . ." Vân Phương nặng nề thở dài.


      Tống Gia Ninh nhìn nhìn nàng ta, hiếu kỳ : "Tam tỷ tỷ có tâm ?"


      Vân Phương nương dựa vào vai nàng, kéo bàn tay mềm bé của Tống Gia Ninh : "Ta suy nghĩ, sang năm Nhị tỷ tỷ cũng phải xuất giá rồi, sau này trong Quốc Công Phủ chỉ còn thừa hai chúng ta."


      Nhắc tới kết hôn, trong lòng Tống Gia Ninh khẽ động, khẽ: "Nên là ta thở dài mới đúng, Tam tỷ tỷ sang năm khẳng định cũng phải đính hôn a?"


      Vân Phương xấu hổ, vỗ tay nàng cái.


      Tống Gia Ninh ôm cánh tay nàng ta, giọng chế nhạo : "Tam tỷ tỷ đỏ mặt, có phải có người trong lònghay ? Công tử nhà nào vậy, ta gặp chưa?"


      Vân Phương vụng trộm thích Lương Thiệu lâu rồi, thích đến u sầu, thứ nhất Lương Thiệu cả ngày vùi đầu khổ học tuỳ tiện gặp được, thứ hai nàng quen giấu bí mật, trong lòng nghẹn chuyện đặc biệt khó chịu. Nhị tỷ tỷ Lan Phương rất bảo thủ, từng giây từng phút đặt quy củ bờ môi, nàng dám tìm, Tứ muội muội Tống Gia Ninh. . .


      Vân Phương quay đầu, nhìn Tứ muội muội có khuôn mặt quá mức xinh đẹp nhưng lại có chút đơn thuần ngu đần của hài tử, nàng ta cắn cắn bờ môi, nhìn chằm chằm Tống Gia Ninh : "Ta cho ngươi biết, cho ngươi cho người bên ngoài biết nhé, nếu để người khác biết, ta, ta liền nhất cắt đứt quan hệ với ngươi, bao giờ nữa nhận thức muội muội ngươi nữa!"


      Tống Gia Ninh vội vàng cam đoan mình tuyệt đối để lộ bí mật.


      Vân Phương lúc này mới sáp đến đến cạnh tai nàng, ra tên của người này.


      Tống Gia Ninh khiếp sợ trừng to mắt, trong mắt lại có chút thể giải thích vì sao, giống như Vân Phương làm sai điều gì. Lương Thiệu lớn lên tuấn lãng như vậy, Vân Phương vốn tưởng rằng Tống Gia Ninh hâm mộ ánh mắt của nàng, nhìn ra vẻ tán thành của Tống Gia Ninh, Vân Phương lập tức mất hứng, cau mày : "Ngươi đây là ý gì?"


      Tống Gia Ninh biết , cho dù nàng xấu phẩm hạnh Lương Thiệu, Vân Phương hơn phân nửa cũng tin tưởng, liền theo cách khác, thầm : "Lương biểu ca tuấn tú lịch , tỷ tỷ thích cũng có gì kỳ quái, nhưng tỷ tỷ phải hiểu cho nha, tại chỉ là cử nhân, cho dù sang năm cao trúng Trạng Nguyên, cũng phải từ tiểu quan Chính Bát Phẩm làm lên, bậc quan Tiến Sĩ còn thấp hơn, biết chịu đựng bao nhiêu năm mới có thể xuất đầu. . . quan viên tầng dưới chót bổng lộc cao, đút lót bò lên phải tốn nhiều tiền bạc, lúc chúng ta ở Giang Nam, nghe rất nhiều Tiểu Quan mới vừa nhậm chức thích nạp con phú thương địa phương làm thiếp thất, chính là mưu cầu bạc của nhà . . ."


      Khuôn mặt Vân Phương đỏ bừng chậm rãi biến trắng. Nàng là Tam nương Quốc Công Phủ, từ ăn ngon mặc đẹp mà hầu hạ, bình thường chỉ lo ăn uống chơi đùa, đâu có nghe qua chuyện quan trường. Mà Tứ muội muội là xuất thân huyện thành Giang Nam, đối với quan địa phương so với nàng hiểu biết nhiều hơn, nhìn khuôn mặt rất nghiêm túc của Tống Gia Ninh, Vân Phương chút cũng chưa từng hoài nghi lời này hay giả.


      Cho nên, nếu như nàng gả cho Lương Thiệu, cũng chỉ có thể chịu đựng từ phu nhân của Tiểu Quan Bát Phẩm chậm rãi lên? Vạn nhất Lương Thiệu làm quan địa phương, Lương gia gia cảnh dường như rất bình thường, Lương Thiệu có tiền, kinh doanh, chẳng phải là muốn dùng đồ cưới của nàng? Cuộc sống như vậy, chỉ là ý niệm trong đầu, Vân Phương liền cách nào tiếp nhận, đại tỷ tỷ gả vào phủ Trấn Bắc tướng quân, tương lai làm tướng quân phu nhân, Nhị tỷ tỷ gả chính là danh môn vọng tộc, đồng dạng là quý nữ Quốc Công Phủ, nàng sao có thể chênh lệch quá nhiều so với hai tỷ tỷ ?


      So sánh với những thứ này, gương mặt tuấn mỹ này của Lương Thiệu, bỗng nhiên mất lực hấp dẫn.



      Nhưng Vân Phương dù sao cũng thích Lương Thiệu đoạn thời gian, thậm chí từng ước mơ cuộc sống sau khi gả cho Lương Thiệu, mộng đẹp đột nhiên bị phá vỡ, Vân Phương có chút khó chịu, ngây ngốc ngồi yên nửa ngày, cuối cùng ỉu xìu dẫn Thượng Ca Nhi rời .


      Tống Gia Ninh rất vui vẻ, Vân Phương tỷ tỷ tâm cao khí ngạo, khẳng định nỡ bỏ theo Lương Thiệu trải qua cuộc sống "Uất ức"của phu nhân quan thấp phẩm.


      Thành công giải quyết xong vấn đề nan giải, Tống Gia Ninh tâm tình tốt, ăn cơm cũng càng ngon.


      Ngày hôm đó Quách Bá Ngôn chạng vạng tối trở về, nhìn kế nữ mắt hạnh to tròn ăn cơm gắp thức ăn, đơn thuần cho thấy bộ dạng ràng vẫn còn là con nít, Quách Bá Ngôn lắc đầu, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ. Tống Gia Ninh phát , Lâm thị bắt được, bàn cơm gì, ban đêm nghỉ ngơi, bà nghi ngờ hỏi ra.


      Quách Bá Ngôn cũng muốn với bà, ôm thân thể mềm mại của kiều thê, ông cúi đầu nhìn ánh mắt của bà: "Ngày hôm trước ta cùng Hoàng Thượng tuần tra cấm quân, phát tài tuấn trẻ tuổi trời sinh thần lực, năm nay 20, chất phác thành , lớn lên cũng vô cùng đoan chính. Hai ngày này ta phái người điều tra chi tiết, chính là thứ tử của Thái Thường tự Thiếu Khanh Lỗ đại nhân, chưa thành thân."


      Lâm thị lập tức ngồi dậy, hưng phấn : "Quốc Công gia là muốn tác hợp cùng với An An?"


      Quách Bá Ngôn gật đầu, trầm mặc lát mới tiếp tục : "Ta chỉ là giúp nàng chọn lựa người, cuối cùng vẫn là nàng làm chủ cho An An." phải nữ nhi ruột, chính là có tầng phiền toái này, ông tình suy nghĩ cho hài tử, nhưng sợ thê tử suy nghĩ nhiều, bởi vậy muốn sớm ràng, tránh cho thê tử sợ uy nghiêm của ông, ràng hài lòng cũng dám cự tuyệt.


      Lâm thị và Quách Bá Ngôn làm phu thê ba năm, đối với ánh mắt Quách Bá Ngôn vô cùng tín nhiệm, đặc biệt là bốn chữ Quách Bá Ngôn vừa mới "Chất phác thành ", quả thực đến trong tâm khảm bà. Nữ nhi của bà mềm mại ngốc nghếch, chút tâm nhãn cũng có, nên kết duyên với nam nhân thành , quá thông minh, nữ nhi bị bán vẫn còn kiếm tiền cho người ta.


      "Quốc Công gia, ta nghĩ trước tiên gặp người này ." Níu lại tay áo trái của Quách Bá Ngôn, Lâm thị năn nỉ .


      có gì đáng giá vui mừng bằng thê tử tin tưởng mình, Quách Bá Ngôn nắm lấy tay bà nhéo nhéo: "Yên tâm, ta an bài."

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ố ồ, ta lo lắng cho vị thứ tử Thái thường thiếu Khanh rất chi là vô tội này quá. Tam điện hạ chỉnh cho thẻ thảm mất thôi.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      @Anhdva ta cũng nghĩ thế
      nằm mà cũng dính đạn nữa :yoyo36:
      Vũ Hương Hải ViAnhdva thích bài này.

    4. Giothoi

      Giothoi Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      21
      Chờ mong phản ứng của Triệu Hằng :yoyo60:

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      mà ông hoàng đế nào cũng lạ nhỉ
      đường tranh giành chém giết với huynh đệ ruột của mình, thắng được lên ngôi, rồi lại muốn nhiều con nhiều cháu cho chúng nó lại chém giết nhau tiếp

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :