1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Có khi nào đạp thanh. Gặp hoàng thượng tương lai ko ta.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      49


      Biên cương Đại Chu và Liêu quốc nối ngang đông tây, kéo dài mấy ngàn dặm, Đông Bắc chư châu địa thế bằng phẳng, giao chiến có lợi cho Liêu quân thiết kỵ, nguyên nhân trước kia Liêu quân nhiều lần xuôi nam, đều là từ khu vực Đông Bắc tập kích, Tuyên Đức Đế cũng an bài trọng binh canh gác ở đây, giao cho uy danh viễn dương Trấn Bắc tướng quân Hàn Đạt tọa trấn. Khu vực Tây Bắc nhiều sông núi, dễ thủ khó công, bởi vậy triều đình chỉ an bài tám vạn binh mã.


      Ai cũng nghĩ tới, lần này Liêu quân vậy mà suốt đêm từ Tây Bắc đánh lén, tấn công tướng sĩ Đại Chu chưa chuẩn bị sẵn sàng, thế như chẻ tre lấy được cứ điểm đệ nhất Tây Bắc là Linh Châu. Chiến báo truyền vào kinh, Tuyên Đức Đế giận dữ, hạ lệnh chém đầu Thủ tướng Linh Châu bỏ thành mà chạy, đề bạt Phó tướng làm chủ tướng, cũng chỉ thị Vệ Quốc Công Quách Bá Ngôn tự mình dẫn mười vạn cấm quân tiến đến trợ giúp.


      Quách Kiêu cũng ở trong cấm quân chờ sai phái.



      người Quốc Công gia, là Thế tử, hai cha con đều phải chiến trường, Thái phu nhân lo lắng trùng trùng, sớm mang theo Đình Phương đến Lâm Vân Đường chờ, như vậy con cháu hồi phủ, bà liền lập tức có thể gặp được. Lâm thị, Tống Gia Ninh tự nhiên phải phụng bồi, mấy người nhị phòng, tam phòng cũng đều đến.


      canh giờ sau, Quách Kiêu về trước, người mặc khôi giáp. vào nhìn vòng mọi người chung quanh, vẻ mặt Quách Kiêu nghiêm túc với Thái phu nhân: "Tổ mẫu, sáng mai giờ dần đại quân xuất phát, phụ thân đêm nay ngủ ở quân doanh, phái con trở về thông báo người tiếng, bảo ngài và mẫu thân, thúc phụ thím cũng sớm nghỉ ngơi, cần lo lắng cho chúng ta."


      " trở lại?" Thái phu nhân kinh ngạc , có chút cách nào tiếp nhận, bà còn có nhiều lời muốn dặn dò nhi tử.


      "Quân tình khẩn cấp, phụ thân thoát thân ra." Quách Kiêu đơn giản , sau đó nhìn Lâm thị: "Mẫu thân, kính xin người vì phụ thân thu dọn mấy bộ quần áo."


      Lâm thị tâm hoảng ý loạn, nghe vậy vội vàng liền hậu viện an bài.


      Biết Thái phu nhân có chuyện với Quách Kiêu, nhị phòng, tam phòng mọi người chia ra dặn dò Quách Kiêu phen, trước giải tán. Đối với bọn họ mà , Quách Bá Ngôn cách hai năm mang binh lần, mỗi lần đều bách chiến bách thắng, mọi người cũng lo lắng.


      Bọn họ vừa , Lâm Vân Đường lập tức lộ ra quạnh quẽ, Thái phu nhân phải rất lo lắng con trưởng, nhưng sợ trưởng tôn còn trẻ khinh suất, chiến trường bị thương, liền kéo tay Quách Kiêu dặn dò rất nhiều. Quách Kiêu nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng gật gật đầu, ánh mắt mấy lần xéo qua lườm nhìn về hai muội muội ở bên.


      Đình Phương khẩn trương cực kỳ, khuôn mặt trắng bệch, lông mày nhuyễn nhíu sâu, trong mắt tất cả đều là huynh trưởng.


      Tống Gia Ninh khẽ khẽ cúi đầu, thấy rốt cuộc là vẻ mặt gì, nhưng khuôn mặt nha đầu béo trong trắng lộ hồng, Quách Kiêu theo bản năng suy đoán, kế muội giống như chút cũng lo lắng cho .


      Tống Gia Ninh quả lo lắng, cũng phải nàng chút cũng thèm để ý sinh tử của Quách Kiêu, mà là nàng biết , Quách Kiêu lần này chắc chắn bình an vô . Kiếp trước khi vừa bị Quách Kiêu mang vào kinh thành, Quách Kiêu ép buộc nàng cho , nhưng nha hoàn an bài hầu hạ nàng biết là bày mưu đặt kế, hay là chủ động muốn giúp Quách Kiêu, ở bên tai nàng rất nhiều lời hữu ích giúp Quách Kiêu, cũng các loại tích hùng của Quách Kiêu, trong đó liền nhắc tới Quách Kiêu mười tám tuổi theo cha xuất chinh, Quách Bá Ngôn cầm binh chính diện chống trả, Quách Kiêu suất lĩnh hai ngàn nhân mã vây quanh phía sau Liêu quân, đốt lương thảo đối phương, lập công lớn.

      Nhưng Tống Gia Ninh cũng có ngốc đến mức lộ ra bộ dạng mọi việc liên quan đến mình, nàng rất cố gắng giả bộ lo lắng, cũng biết là thiên phú gạt người của nàng quá kém, hay là đôi mắt Quách Kiêu quá độc, thể lừa dối vượt qua kiểm tra.


      Thái phu nhân nhiều nhiều, chi tiết cũng dặn dò qua, lúc này mới khiến các cháu và huynh trưởng bịn rịn chia tay.


      Đình Phương sắp khóc rồi, ngẩng đầu nhìn qua thân ca ca, lời đầy bụng biết nên từ chỗ nào, trong mắt ngấn nước. Muội muội sợ thành như vậy, Quách Kiêu hiếm khi cười cười, sờ sờ đầu muội muội : "Đình Phương an tâm đợi gả, trở về ca ca cõng muội lên kiệu hoa."


      Trong lòng Đình Phương đau xót, nước mắt to như hạt đậu lăn xuống dưới, bổ nhào qua ôm lấy huynh trưởng, đầu chống lên ngực Quách Kiêu nức nở : "Ca ca huynh phải bảo trọng, có rảnh nhớ viết thơ cho muội, còn có phụ thân, huynh với phụ thân, muội nhớ ông ấy, bảo ông sớm chiến thắng trở về, tổ mẫu, mẫu thân, muội và muội muội đều chờ."


      Quách Kiêu vỗ vỗ vai muội muội, ánh mắt nhiều thêm vài phần ôn nhu: "Được."


      Đình Phương khóc lát, đôi mắt đo đỏ đứng thẳng, quay đầu nhìn Tống Gia Ninh.


      Tống Gia Ninh ngẫng đầu, liền rơi vào đôi mắt màu đen tĩnh mịch của Quách Kiêu, sắc bén như ưng, dường như có thể nhìn thấu trái tim nàng. Tống Gia Ninh vốn chuẩn bị vài câu bịn rịn chia tay, bị Quách Kiêu nhìn chằm chằm như vậy, Tống Gia Ninh lập tức quên mất, lời tốt đẹp tạm thời soạn ra, liền nghĩ đến cái gì cái nấy: "Đại ca, huynh, huynh đến chiến trường phải cẩn thận, nghe người Liêu đặc biệt hung ác, huynh đánh thắng được đánh, vạn nhất đánh lại. . ."


      đến đây, Tống Gia Ninh bỗng nhiên được nữa, làm sao nghe được có chút ủ rũ vậy hả?


      " có Liêu Binh nào đại ca muội đánh lại." Nhìn ra nàng cạn lời, Quách Kiêu thản nhiên .


      có cái thang, Tống Gia Ninh lập tức lộ ra nụ cười nịnh nọt: "Vâng, đại ca lợi hại nhất." Bịn rịn chia tay nàng có trải qua, khen người đơn giản hơn nhiều. Bởi vì biết Quách Kiêu quả là rất lợi hại, Tống Gia Ninh mông ngựa vô cùng thành tâm, mắt hạnh phản chiếu ngọn đèn, sáng ngời thủy nhuận. Quách Kiêu nhìn sâu cái, ngực rốt cuộc thư thái.


      ra kế muội cũng phải là quan tâm , mà là quá tín nhiệm .

      Thân muội muội tìm ra manh mối rồi, Quách Kiêu thuận tay cũng sờ lên đầu Tống Gia Ninh, dùng giọng điệu huynh trưởng dặn dò: "Ta cùng với phụ thân có ở đây, muội phải nghe lời của tổ mẫu mẫu thân, có rảnh bồi tổ mẫu nhiều chút, tạm thời đừng nhớ nghĩ đến việc ra bên ngoài dạo, chờ ta trở lại, đại ca mang bọn muội ra ngoài."


      Tống Gia Ninh rất quen đụng chạm, vừa gật đầu vừa dịch qua bên cạnh Đình Phương.


      Hai khắc sau, bọc hành lý của Quách Bá Ngôn, Quách Kiêu cũng thu thập xong, Đình Phương đỡ Thái phu nhân, Lâm thị dẫn Tống Gia Ninh, bốn người cùng đưa Quách Kiêu ra phủ. Quách Kiêu trở mình lên ngựa, sau cùng mắt nhìn nữ quyến trong nhà, ánh mắt trầm xuống, cũng quay đầu lại xuất phát. Trái tim Thái phu nhân nhấc lên, Lâm thị nhìn bóng lưng xa của con riêng, nhưng trong lòng lại nhớ thương người khác.


      Bóng đêm tràn ngập, Lâm thị trước tiễn Thái phu nhân quay về Sướng Tâm Viện, lại nhìn nữ nhi, nhi tử chìm vào giấc ngủ, lúc này mới trở về phòng của mình.


      Trong phòng lưu lại chiếc đèn, Lâm thị nằm ở giường, lâu khó ngủ.


      Nàng rất lo lắng.


      Đao thương có mắt, tuy rằng Quách Bá Ngôn là Thường Thắng Tướng quân Đại Chu, nhưng ai có thể bảo đảm nhiều lần đều có thể đánh thắng trận? Vạn nhất lần này. . . khuôn mặt Lâm thị còn chút máu, dám nghĩ tiếp nữa. Nàng mất trượng phu, duyên phận với Quách Bá Ngôn đầu tiên là đau khổ, sanh xong Mậu Ca Nhi Lâm thị mới nhìn ra, Quách Bá Ngôn đối với nàng cảm động thêm vài phần chân tình, người cho hai mẹ con các nàng an ổn, người sau khi cưới nàng liền chỉ làm nam nhân của nàng, ngày qua ngày, Lâm thị bất tri bất giác động tâm.


      Nhưng nàng vừa nếm được ngọt ngào, Quách Bá Ngôn phải chiến trường rồi.

      Lâm thị lật người, nước mắt rơi xuống. Chồng trước tuổi còn trẻ, trước kỳ thi mùa xuân vào kinh bỗng nhiên mắc bệnh hiểm nghèo mà chết, có người là nàng khắc chồng, Lâm thị biết mình rốt cuộc có khắc , nhưng bây giờ, Lâm thị rất sợ, nàng có phải là nữ nhân khắc chồng hay , ai cưới nàng đều tốt?


      Lâm thị sợ lại làm lần quả phụ, nàng chỉ sợ Quách Bá Ngôn về được, sợ Mậu Ca Nhi của nàng vẫn chưa học được gọi phụ thân liền. . .


      Khóc khóc, Lâm thị ngủ mất, ngủ biết bao lâu, bỗng nhiên nghe được chút động tĩnh, Lâm thị bừng tỉnh, chợt nghe có tiếng bước chân dồn dập đến chỗ nàng. Lâm thị mãnh liệt quay đầu, cách màn lụa hơi mỏng, mượn chụp đèn trước khi ngủ giữ lại, nàng thấy thân ảnh cao lớn, người nọ vén màn, lộ ra khuôn mặt lạnh lùng nàng sớm quen thuộc.


      Còn chưa lời nào, nước mắt Lâm thị trào ra trước rồi.

      Quách Bá Ngôn ngơ ngẩn, nhìn nước mắt phiền phức khó chịu kia dọc theo khuôn mặt trắng nõn của nàng bỗng chốc lăn xuống, đầu tiên là khiếp sợ, lập tức mừng như điên.


      "Lo lắng cho ta?" Quách Bá Ngôn ngồi xuống, vươn tay ôm người vào trong ngực.


      Lâm thị ôm chặt lấy sống lưng rộng lớn của nam nhân, cái gì cũng .


      Quách Bá Ngôn cọ cọ đỉnh đầu nàng, ánh mắt thay đổi mấy lần. nửa đêm chạy về, chủ yếu là muốn trước khi xuất phát gặp nàng lần, cho nàng biết đừng lo lắng, giờ này khắc này, gặp nàng rơi lệ vì , Quách Bá Ngôn bỗng nhiên muốn đáp án. Bàn tay to vô ý thức luồn mái tóc đen của nàng, Quách Bá Ngôn thấp giọng hỏi: "Sợ ta gặp chuyện may, hai mẹ con nàng ở Quốc Công Phủ dễ chịu, hay là sợ, tương lai có ai ôm nàng như vậy?"


      luôn cho rằng, nàng là vì nữ nhi mới đồng ý tái giá.


      Lâm thị .


      Quách Bá Ngôn nâng cằm nàng lên, muốn nàng .


      Ánh mắt dây dưa, hai mắt đẫm lệ mông lung của Lâm thị tiết lộ đáp án, nhưng nàng vẫn chùi chùi đôi mắt, ra vẻ bình tĩnh : "Đợi Quốc Công gia trở về, ta lại cho người."


      Quách Bá Ngôn nở nụ cười, đè nàng té xuống, hồi mưa rào gió táp.


      Hôm sau trời chưa sáng, đại quân xuất phát.


      ~


      Quốc gia có chiến , bất kể triều đình hay là dân chúng đều vì chiến Tây Bắc mà lo lắng, nhất là dưới chân thiên tử, bất kể là lo lắng đại cục hay là giả vờ có lệ, quan viên dân chúng đều phải làm ra vẻ, loại chuyện ăn uống mở tiệc chiêu náo nhiệt ràng ít , chính là có cũng dám tổ chức gióng trống khua, hôn tiệc cưới cũng yên tĩnh.

      Vệ Quốc Công phủ hai đời trụ cột đều ở tiền tuyến chống lại Liêu quân, ngày kế tiếp từ lúc đại quân xuất phát, Thái phu nhân liền dặn dò, trước khi hai người bình an trở về, Quốc Công Phủ đóng cửa từ chối tiếp khách, Nhị gia, Tam gia tại triều làm quan tiếp tục làm chức quan , nội trạch nữ quyến trừ phi cần thiết, thể ra ngoài lại lại.


      Đình Phương Lan Phương cũng ngoan ngoãn, Vân Phương vây khốn trong phủ, chạy tới trước mặt Thái phu nhân nũng nịu mấy lần. Về phần Tống Gia Ninh, chỉ sợ nàng mới là người bảo trì bình thản nhất Quốc Công Phủ, dù sao kiếp trước ở thôn trang vây hãm bảy năm, Tống Gia Ninh sớm quen đóng cửa ra ngoài, lòng yên tĩnh như nước ở bên cạnh mẫu thân, hỗ trợ chăm sóc đệ đệ.


      Tháng ba chiến tranh nổi lên, trong hai quân tất có thắng bại, thẳng đến chín tháng, Quách Bá Ngôn lấy ít thắng nhiều chém giết năm vạn Liêu quân, chiến trường lực lượng ngang nhau tình thế mới hoàn toàn thay đổi. Đại Chu thừa thắng xông lên, Liêu quân liên tục bại lui, rốt cuộc ba tháng sau, thu binh mà chạy. Tin chiến thắng truyền tới kinh thành, Tuyên Đức Đế Long nhan cực kỳ vui mừng, Hoàng Thượng cao hứng, mây đen bao phủ gần năm ở kinh thành mới tiêu tán, đám dân chúng cũng vui vẻ trôi qua năm.


      Liêu quân mặc dù lui, quân phòng biên cương vẫn cần chỉnh đốn, Thượng Nguyên ngày lành, thư nhà của Quách Bá Ngôn đến, phụ tử bọn họ đại khái tháng tư hồi kinh.


      Thái phu nhân cầm thư nhà, biết được ngày về, cao hứng cực kỳ khủng khiếp, nếu như hai người đều có việc gì, còn lập được công, Thái phu nhân rốt cuộc mở miệng, giải bỏ lệnh cấm toàn Quốc Công Phủ. Hàn phu nhân của Phủ Trấn Bắc tướng quân nghe tin tức đến nhà, lần nữa thương nghị hôn kỳ của hai hài tử với Quách gia, Thái phu nhân sớm lật hoàng lịch, định ngày đại hỉ vào tháng năm.


      Đàm cữu mẫu nhận được thư từ, dùng lý do gặp cháu ngoại , dẫn nữ nhi Đàm Hương Ngọc tỉ mỉ trang điểm qua phủ làm khách.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      chương mãn nhãn. Thanks Nàng
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    4. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      Quay tới đoạn Quách Kiêu luôn tự nhủ với lòng: "Kiếp trước gây nghiệt kiếp này chịu tội"

      Dù đời trước nên vợ nên chồng cũng trả hết ân hết nghĩa 7 năm rồi. Kiếp này cũng nợ nần gì nhau. khổ mặc vậy :yoyo67::yoyo67::yoyo67::yoyo67:

    5. mylittleapple123

      mylittleapple123 New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      20
      Nếu quách kiêu gia ninh vậy sao lại cưới nhỉ? Khó hiểu quá
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :