1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hồngnhung16111997

      Hồngnhung16111997 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      43
      Cảm ơn bạn edit nhé ❤️
      Truyện hay lắm, tứ nương của chúng ta cũng rất đáng , hihi
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương này, mình thấy QK riết y như cha già có con lớn, canh me kỹ ghê.

      Còn nam 9 này biết dụ đỗ bao tử của em nó rồi.


      chương 039


      Quách Bá Ngôn gọi tiểu nhi tử mới sinh là Mậu Ca Nhi, kỳ vọng con út khỏe mạnh như cỏ cây, tài đức vẹn toàn.


      Mậu ca lúc vừa mới sinh xấu ơi là xấu, xấu đến mức thân tỷ tỷ cũng ghét bỏ nó, nhưng tiểu gia hỏa đặc biệt tham ăn, hai nhũ mẫu thay phiên cho nó bú, gần như ngày hình dạng, khuôn mặt rất nhanh liền nhăn nữa, trơn bóng như quả vải lột vỏ, đôi mắt đen lúng liếng trắng đen ràng, cực kỳ giống Quách Bá Ngôn. Qua hết đầy tháng, tiểu gia hỏa lớn lên nhanh hơn, ngày so với ngày càng xinh đẹp hơn.


      Tống Gia Ninh đặc biệt thích đệ đệ, trước kia hết giờ học luôn chơi đùa với ba tỷ tỷ, tại hết giờ học liền chạy về Lâm Vân Đường, nằm sấp ở giường nhìn đệ đệ, sờ sờ bàn tay bé hôn khuôn mặt nhắn, ba nương Quách gia và đôi song sinh muốn gặp nàng, đều phải đến Lâm Vân Đường tìm. Bất tri bất giác, địa điểm đám huynh muội gặp mặt, chậm rãi từ Sướng Tâm Viện của Thái phu nhân, biến thành Hoán Nguyệt Cư của Lâm thị.


      đôi nhi nữ đều nhận được thích của đám ca ca tỷ tỷ, Lâm thị rất vui mừng, Quách Kiêu, Đình Phương và chất tử chất nữ đến, nàng liền thối lui đến phòng lớn đợi, lưu noãn các lại cho bọn , chỉ chừa nhũ mẫu và hai đại nha hoàn ở bên hầu hạ, miễn cho Mậu Ca Nhi khóc rống, đám ca ca tỷ tỷ dỗ dành được.


      Mậu Ca Nhi vừa ăn no, ngửa mặt nằm ở giường, mắt to hồi chuyển hướng sang bốn tỷ tỷ phía bên trái, hồi nhìn sang Quách Phù Quách Thứ phía bên phải, cái đầu trái uốn éo phải éo, bên nào có giọng liền hướng sang bên đó. Bởi vì đứng ở trước giường Quách Kiêu chưa bao giờ lên tiếng, tiểu gia hỏa đại khái cũng biết nơi này còn có vị huynh trưởng.


      "Tổ mẫu , Ngũ đệ lớn lên giống đại ca khi còn bé như đúc." Vân Phương điểm cái lên bàn tay mập của Mậu Ca Nhi, ngó ngó Quách Kiêu .


      Quách Kiêu mặt biểu tình.


      Tống Gia Ninh cẩn thận quan sát đệ đệ, ngoại trừ đôi mắt cực giống phụ tử Quách Bá Ngôn, Quách Kiêu, địa phương khác nhìn ra, là đệ đệ quá ngũ quan chưa có nẩy nở, thứ hai nàng làm sao biết được Quách Kiêu khi đầy tháng là cái dạng gì.

      "Lớn lên giống đại ca, nhưng tính tình tuyệt đối đừng theo đại ca." Quách Thứ lo lắng trùng trùng nghiêm trang .


      Quách Phù gật đầu, chăm chú nhìn Tứ muội muội nhu thuận đáng đối diện, cười : "Vẫn là giống như An An tốt, béo chút, vừa vặn làm bạn với An An ."


      Tống Gia Ninh giận liếc .


      Mấy huynh muội cười cười , Lâm thị đến, bọn nha hoàn đồng loạt hành lễ, ba nương nhúc nhích, ngồi giường cười với Lâm thị, huynh đệ Quách Phù Quách Thứ tay chân đồng thời nhảy xuống đất, cung kính hô to "Đại bá mẫu". Lâm thị gật gật đầu với ba thiếu niên lang, sau đó đưa tờ thiếp mời màu đỏ chữ vàng cho Quách Kiêu, cười : "Ngày kia Thọ vương phủ mời tiệc, chỉ mời Sở Vương, Duệ Vương, Tứ điện hạ và công chúa, Thọ vương hai phủ chúng ta ở kế nhau, các ngươi vừa là huynh tỷ bà con với công chúa, cố mời các ngươi ngày ấy Vương Phủ cùng nhau ăn tiệc thường niên ."


      Quách Kiêu vô ý thức nhíu mi, nhận thiếp mời, phía quả nhiên như kế mẫu .


      Đám Thiếu niên lang ổn trọng chút ít, Vân Phương cao hứng : "Tốt tốt, Vương Phủ lớn như vậy, ta sớm nghĩ tới dạo chút."


      Đình Phương nhìn Lâm thị, giọng : "Mẫu thân, ta lớn rồi, liền , để bọn muội muội ." Nàng năm sau 16 rồi, tổ mẫu lần trước muốn chuẩn bị hôn của nàng, thích hợp tụ tập ở những chỗ náo nhiệt, dù sao Sở Vương, Duệ Vương, Thọ vương cũng lớn, cũng phải biểu ca ruột thịt.


      Lan Phương mười ba tuổi cũng lắc đầu.


      Tổng cộng bốn tỷ muội, hai người đều , Vân Phương ôm cánh tay Tống Gia Ninh, vội la lên: "An An ngươi theo ta !" Sao cũng phải mang theo tỷ muội làm bạn.


      Tống Gia Ninh theo bản năng nhìn mẫu thân. Lâm thị ôn nhu cười yếu ớt, nữ nhi qua năm cũng mới 12, ngược lại cần quá kiêng kỵ, nàng theo ý nữ nhi, hơn nữa Lâm thị biết , nữ nhi chín phần chín là nguyện ý , từ lúc Thọ vương chuyển tới đây, nữ nhi liền ba ngày hai bữa thầm tình huống trong vườnThọ vương phủ, cái gì Thọ vương phủ trồng cây hồng, cây kết rất nhiều quả hồng xanh, qua hai tháng, vừa nuốt nước miếng cho nàng biết, quả hồng của Thọ vương phủ biến thành màu vàng . .


      tại phố có bán quả hồng, Lâm thị bảo quản mua quả hồng cho nữ nhi, nhưng hai cây hồng ở Thọ vương phủ treo đầy quả hồng vàng óng, chẳng những khiến người thèm ăn, cũng khiến người nhìn dưới tàng cây cái. Thượng Ca Nhi tam phòng liền náo loạn nhiều lần, là muốn leo lên cây chơi, tại Tam phu nhân đều cho tiểu gia hỏa chạy ra hướng hậu hoa viên.


      Mẫu thân giúp nàng nghĩ kế, Tống Gia Ninh hơi mím môi, trong lòng phảng phất có hai tiểu nhân đánh nhau. người muốn Thọ vương phủ nhìn cây hồng, người nhắc nhở nàng Đoan Tuệ công chúa phải dễ chọc.

      "An An , yên tâm, có chúng ta ở đây, công chúa dám khi dễ ngươi." Quách Phù khinh thường . Mỗi lần mấy huynh muội dạo ở hậu hoa viên, Tứ muội muội đều nuốt nước miếng với cây hồng ở Thọ vương phủ, Quách Phù đoán được muội muội khẳng định muốn , chỉ là cố kỵ Đoan Tuệ công chúa mà thôi.


      "Đúng rồi đúng rồi, cùng , chừng Vương Gia còn cho phép chúng ta tự mình hái quả hồng nữa đó." Vân Phương nhiệt tình khuyến khích Tống Gia Ninh, nàng cũng thích ăn quả hồng, bọn hạ nhân mua được có thể giống mình tự hái nhau sao?


      Tống Gia Ninh vốn là muốn , tại ca ca tỷ tỷ cũng khuyên, nàng liền cười, vừa muốn gật đầu, bỗng nhiên thoáng nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Quách Kiêu, đôi mắt màu đen u nhìn nàng chằm chằm. Tim Tống Gia Ninh co rụt lại, nhưng dù sao cũng phải lúc vừa mới vào phủ, nàng tuy rằng vẫn sợ Quách Kiêu, nhưng cũng đến mức sợ đến mức cái gì cũng nghe theo . Tống Gia Ninh rất ràng, Quách Kiêu xem thường nàng, hoài nghi nàng thông đồng Thọ vương, sợ nàng làm hỏng mất thanh danh các nương Quốc Công Phủ, nhưng Tống Gia Ninh căn bản có tâm tư này, người đoan chính sợ bóng gió, nàng phạm sai lầm, Quách Kiêu có thể làm gì?


      "Ừ, chúng ta cùng ." Bỏ qua Quách Kiêu im lặng phản đối, Tống Gia Ninh cười với Vân Phương.

      Nhưng Quách Kiêu trả thiếp mời lại cho Lâm thị, nghiêm mặt : "Thọ vương phủ phải láng giềng bình thường, việc này kính xin mẫu thân hỏi phụ thân chút."


      Lâm thị gật gật đầu, nhận thiếp mời, cười : "Vậy các ngươi tiếp tục chơi , buổi trưa đều ở đây ăn nhé."


      Đám người Quách Phù vội vàng nhã nhặn từ chối, ngồi hồi lập tức quay về viện của mình.


      Đệ đệ rốt cuộc biến thành của mình rồi, Tống Gia Ninh ngồi xếp bằng xuống, cẩn thận từng li từng tí ôm Mậu Ca Nhi vào trong ngực, nhìn sao cũng thấy đủ.


      Màn đêm buông xuống, Quách Bá Ngôn hồi phủ, ôm ôm Mậu Ca Nhi, sau đó giao nhi tử cho nhũ mẫu, hai vợ chồng mang theo Tống Gia Ninh cùng nhau dùng cơm tối. Quách gia có quy củ ăn , Lâm thị gắp đồ ăn cho nữ nhi, dùng được nửa mới nhớ tới chuyện thiếp mời, dịu dàng với Quách Bá Ngôn: ". . . Đình Phương, Lan Phương đều , Thế tử xin ngài làm chủ."


      Trưởng nữ, chất nữ cũng rất hiểu chuyện, Quách Bá Ngôn hài lòng gật đầu, suy nghĩ chút : "Mẫu thân ngày ấy muốn An quốc tự, Bình Chương, Phù ca theo, chỗ Vương Phủ, gọi Thứ ca mang theo An An, Vân Phương là được rồi."


      Tuyên Đức Đế kiêng kỵ nhất các hoàng tử kết bè kết cánh, Quách Bá Ngôn đến nay cũng nghĩ ra vì sao Tuyên Đức Đế lại quyết định Thọ vương phủ ở bên cạnh nhà mình, tuy rằng Thọ vương nhất định vô duyên với ngôi vị hoàng đế, nhưng Thọ vương là huynh đệ ruột thịt với Sở Vương, nếu như Sở Vương cố tình lôi kéo , hoàn toàn có thể ngụy trang mượn cớ tới Thọ vương phủ thăm đệ đệ chạy tới đây.



      Lòng vua khó dò, Quách Bá Ngôn thể cẩn thận làm việc, mặt mũi Thọ vương thể bác bỏ, nhưng nên kiêng kỵ vẫn phải kiêng kỵ, chỉ có ba cháu trai bất hảo và hai a đầu choai choai, cho dù truyền tới tai Tuyên Đức Đế, Tuyên Đức Đế cũng nghi kỵ cái gì.


      Lâm thị quản gia học rất nhanh, triều đình đại nàng hiểu, Quách Bá Ngôn như thế nào nàng liền xử lý thế ấy, hôm sau bọn tới đây, nàng liền chuyển đạt ý tứ của Quách Bá Ngôn.


      Nhị công tử Quách Phù thở dài, nhưng Đại Bá Phụ cũng tạm thời an bài tổ mẫu An quốc tự rồi, chỉ có thể từ mệnh.


      Quách Kiêu hiểu thâm ý phụ thân, bản thân cũng thèm Thọ vương phủ, chỉ là. . . Ánh mắt đảo qua kế muội ngồi ngoan ngoãn ở chính giữa bọn muội muội, nhớ lại đặc biệt Thọ vương đối với kế muội, ngực Quách Kiêu có chút buồn phiền. Sau khi Thọ vương phủ bắt đầu xây dựng lại, Quách Kiêu liền thầm lưu ý động tĩnh bên cạnh, bởi vậy biết hậu hoa viên của Thọ vương phủ kế bên nhà mình, di chuyển tới trồng tất cả đều là cây ăn quả, hay là vài cây cổ thụ vài chục năm kết quả. Lúc ấy Quách Kiêu biết , cho đến thoáng nhìn ánh mắt của Tống Gia Ninh hướng sang, Quách Kiêu mới bỗng nhiên tỉnh ngộ.


      Vị Thọ vương này ít khi lộ diện, lại có thể tâm cơ thâm trầm như thế, kế muội mới mười tuổi, liền nhớ thương, chính là biết Thọ vương được tứ hôn, có liên quan đến kế muội hay .

      Quách Kiêu muốn kế muội và Thọ vương có bất kỳ liên quan nào, sau khi rời khỏi Lâm Vân Đường, mình gọi Tam đệ Quách Thứ đến, thấp giọng dặn dò: "Mấy vị Điện hạ cũng còn nữa, ngày mai ngươi nhìn kỹ Vân Phương Gia Ninh, đừng để hai người các nàng rơi lại mình."


      Quách Thứ mở to hai mắt nhìn, thể tưởng tượng nổi : " đến mức đó chứ? Hai người bọn họ mới bây lớn?" Dù sao trong mắt , hai muội muội phía dưới cũng đều hài tử.


      Quách Kiêu lạnh giọng : "Dùng để phòng ngừa vạn nhất."


      Quách Thứ trầm tư lát, nghĩ tới Tứ hoàng tử mười bốn tuổi, cùng với hai muội muội tuổi xấp xỉ, đáng hoài nghi nhất.


      "Được, đại ca yên tâm." Quách Thứ ưỡn ngực cam đoan .

      Quách Kiêu gật gật đầu, đưa mắt nhìn đường đệ ra vài bước, lần nữa gọi người lại, bổ sung: "Đoan Tuệ điêu ngoa, nếu như nàng chọc công chúa nóng nảy, liền cho Gia Ninh về trước."


      Quách Thứ khẽ : "Nàng dám."


      Hai huynh đệ đối mắt nhau, chia nhau rời khỏi, hôm sau Thái phu nhân được nhi tử nhờ vả, sớm dẫn Nhị phu nhân, Tam phu nhân An quốc tự thắp hương, đồng thời mang theo hai cháu , Quách Kiêu, Quách Phù tự mình hộ tống. Lâm thị chủ trì nội trạch, thuận tiện chiếu cố Mậu Ca Nhi, Tống Gia Ninh và Vân Phương sớm ăn mặc xong, thành thành chờ tin tức.


      Đám người Thái phu nhân xuất phát lâu, Sở Vương tới sớm nhất, theo chính là Tứ hoàng tử và Đoan Tuệ công chúa trong cung.

      Đoan Tuệ công chúa lần này xuất cung, đến chúc mừng Tam ca cà lăm khác mẹ sinh ra dời đến chỗ ở tốt ngược lại là thứ yếu, chủ yếu là muốn gặp thân biểu ca Quách Kiêu nhiều ngày thấy, cho nên xe ngựa dừng ở trước cửa Thọ vương phủ, nàng bảo Tứ hoàng tử vào trước, trực tiếp quay đầu chạy tới Vệ Quốc Công phủ, vào cửa mới biết được, biểu ca tốt của nàng ta và bà ngoại đều ở nhà.


      "Biểu muội thôi, chúng ta Thọ vương phủ chơi , ta sớm muốn nhìn chút." Vân Phương kéo tay Đoan Tuệ công chúa, thể chờ đợi được mà ra ngoài.


      Đoan Tuệ công chúa bĩu môi, thất vọng hỏi nàng: "Bà ngoại bọn họ khi nào trở về?"


      Vân Phương lắc đầu: "Tổ mẫu chưa , hơn phân nửa tới buổi chiều lận."


      Đoan Tuệ công chúa liền tính toán có nên ở lại Vệ Quốc Công phủ đêm hay , ra đại môn Vệ Quốc Công phủ, nàng mới bỗng nhiên chú ý tới Tống Gia Ninh bên cạnh Vân Phương Đoan Tuệ công chúa càng thêm mất hứng, nhíu mày trừng Tống Gia Ninh: "Ngươi tới làm cái gì?"



      "Tự nhiên là Vương Phủ làm khách, ngươi quản được sao?" Quách Thứ kéo muội muội ra phía sau, cúi đầu cười với Đoan Tuệ công chúa, thập phần muốn ăn đòn.


      Đoan Tuệ công chúa chán nản, hết lần này tới lần khác tìm thấy lời phản bác.


      Tống Gia Ninh trốn ở sau lưng huynh trưởng, thoáng nhìn bộ dạng Đoan Tuệ công chúa hổn hển, đột nhiên cảm thấy, đối phương cũng có đáng sợ như vậy.


      Tác giả có lời muốn : Triệu Hằng: cần sợ, đây là Vương Phủ của ta.


      Gia Ninh: vâng!


      Triệu Hằng: , theo ta vào nhà.


      Sau lúc lâu, bên trong bỗng nhiên truyền đến càng nhiều tiếng ừ ừ.
      midnight, Lierose DuDu, adamno155 others thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Quách Kiêu dặn dò chẳng dặn cho kỹ, để em trai ngốc chỉ mải chú ý tứ hoàng tử mà bỏ qua tam hoàng tử mới là đối tượng đáng ngờ cơ.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      đúng là hoàng thượng tương lai có khác chưa j tính toán nuôi vợ từ mà k ai nghi ngờ chỉ trừ đại ca của vợ thôi heeee
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      40

      Thọ vương phủ.


      Sở Vương là thân ca ca của Triệu Hằng, sớm đến bên này xem qua nhiều lần, mặc dù đối với đệ đệ trồng mảng lớn cây ăn quả tự bộc lộ có chí tiến thủ cũng tỏ vẻ đau lòng buồn bực, nhưng cây ăn quả cũng kết quả rồi, đệ đệ thích như vậy, cũng thể bảo người ta chặt cây, chỉ có thể nuốt đầy bụng nước chua ngược trở về, thầm quyết định tương lai phải nghĩ biện pháp giúp đệ đệ dời Vương Phủ vào nội thành, lần nữa xây phủ đệ khí thế.


      Tứ hoàng tử là lần đầu tiên tới đây. Hoàng cung chính là cung điện vĩ đại nhất đời này, nhưng kỳ nơi có thể vận động trong các cung viện lại lớn, nhiều người chen chúc càng lộ ra tắt nghẽn, Vương Phủ lại giống vậy, đất rộng người thưa, Tứ hoàng tử từ trong cung ra vào Vương Phủ, tựa như chim Tước bay ra lồng sắt chạy về phía rừng cây, hô hấp cũng càng thông thuận, nhìn chỗ nào cũng thấy mới lạ, đáy lòng lén lút mơ ước ngày đươc phong Vương ban phủ.


      "Đoan Tuệ đâu?" nhìn nhìn Tứ đệ quan sát xung quanh rồi tới phòng khách, Sở Vương nghi ngờ .


      Tứ hoàng tử hơi hất càm về Vệ Quốc Công phủ ở phía tây bên cạnh : " tìm biểu ca của nàng rồi."


      Sở Vương buồn cười lắc đầu, Đoan Tuệ công chúa mới bây lớn, cả ngày cứ nhắc mãi Quách Kiêu tốt lắm, biết là thích làm ca ca thích hay là làm Phò mã tương lai.


      "Tam ca, dẫn ta vòng vòng , nhị ca Vương Phủ của huynh lớn nhất." Tứ hoàng tử hưng phấn, cũng ngồi xuống, trực tiếp với Triệu Hằng.

      Triệu Hằng buông bát trà, nhìn Sở Vương : "Làm phiền."


      Duệ Vương còn chưa tới, Sở Vương đành phải để đệ đệ ở lại đây chiêu đãi Duệ Vương, liền dẫn Tứ hoàng tử dạo vườn.


      Triệu Hằng người ngồi ngay ngắn ở trong phòng, nâng tách trà lên tỉ mỉ đánh giá, Hoàng Sơn Mao Phong tiến cống thượng đẳng, thoang thoảng mùi cam tinh khiết, ý vị sâu sắc.


      Dùng nửa bát, phía trước chợt truyền đến tiếng Đoan Tuệ công chúa phàn nàn cam lòng: "Bà ngoại thiệt là, tự nhiên hôm nay dâng hương, hại ta chuyến tay ."


      Công chúa điêu ngoa bốc đồng, tuổi lại , cũng ý thức được lời này truyền tới tai chủ nhân tòa nhà, đối phương có cảm tưởng gì.


      Vân Phương tâm tư đơn giản nghe ra có gì đúng, Tống Gia Ninh cũng có tâm cơ gì, nhưng tốt xấu gì cũng sống qua hai đời, cộng thêm nàng đối với Thọ vương Triệu Hằng cũng kính sợ gần như Tuyên Đức Đế, lúc bản thân ở chung với Triệu Hằng cẩn thận từng li từng tí sợ sai nửa chữ, hôm nay Đoan Tuệ công chúa ngang nhiên để Triệu Hằng ở trong mắt, Tống Gia Ninh lập tức hiểu ngay, ánh mắt chuyển qua bên, làm như biết.

      Quách Thứ điểm đầu biểu muội, thấp giọng nhắc nhở: "Câm miệng."


      thích biểu muội ngang ngược, nhưng thân là biểu ca, cũng thể nhìn biểu muội thấy ngu ngốc đắc tội với người.


      Đoan Tuệ công chúa trừng mắt nhìn , rốt cuộc ngậm miệng lại.


      Vượt qua bức tường phù điêu, xuyên qua kiệu sảnh, phía trước chính là Tùng Hạc đường, nơi chủ nhân Thọ vương phủ chiêu đãi khách khứa. Cửa phòng mở rộng ra, Tống Gia Ninh ngẩng đầu liền nhìn thấy Thọ vương gia ngồi ở hướng Nam bên trong, mặc áo mãng bào hoa văn mờ màu xanh nhạt, eo buộc đai lưng ngọc. Nam nhân cúi đầu thưởng thức trà, tầm mắt buông xuống, mày như thanh phong, nghe được tiếng bước chân, chậm rãi giương mắt, ánh mắt tùy ý đảo qua bốn người bọn họ, đưa tay đặt tách trà lên bàn bên cạnh.

      Tống Gia Ninh lần trước thấy Thọ vương là tiết thượng tị tháng ba, hôm nay qua hơn tám tháng, Thọ vương trước mắt giống như thay đổi, đầu năm còn mang theo nét trẻ trung của thiếu niên lang, lúc này khuôn mặt càng thêm tuấn lãng, khí độ trích tiên người cũng càng lúc càng thịnh, khiến người tự ti mặc cảm, dám mạo muội tới gần.


      vừa mới nhìn nàng, ánh mắt hai người có va chạm ngắn ngủi, nhưng đợi Tống Gia Ninh giữ lễ rủ mắt, ánh mắt mát lạnh như nước của nhàn nhạt dời qua, cái loại hờ hững cách người ngàn dặm này, lập tức khiến việc đoán đố đèn, tặng kẹo dương mai cùng với việc cùng chơi thuền trong trí nhớ của Tống Gia Ninh, thành bọt nước.

      Loại cảm giác này giống như, hai người ra chưa bao giờ tiếp xúc qua, vẫn là Vương Gia tôn quý là Hoàng Thượng tương lai, nàng chỉ là khuê tú bình thường của Vệ Quốc Công phủ, giữa hai bên có bất kỳ giao tình nào.


      Tống Gia Ninh có mất mát trong nháy mắt, vì sao, nhưng rất nhanh lại thoải mái, Đế Vương tương lai, sao có thể dễ dàng kết giao tình như vậy?


      theo sau lưng đường huynh, Tống Gia Ninh và Vân Phương cùng quỳ gối hành lễ: "Dân nữ bái kiến Vương Gia."


      "Đứng lên ." Triệu Hằng lời ít mà ý nhiều.


      "Tạ vương gia." Tống Gia Ninh đứng thẳng người, quy củ rủ lông mi.


      Quách Thứ cùng với ba vị hoàng tử khác ít nhiều cũng chuyện được vài câu, cùng với vị Thọ vương gia ít lộ diện này gần như có quen biết, cúi chào xong liền vụng trộm nháy mắt với Đoan Tuệ công chúa. Đoan Tuệ công chúa cũng quen ở chung với Thọ vương, nhìn chung quanh vòng, hiếu kỳ : "Tam ca, Tứ ca đâu? Đại ca nhị ca tới chưa?"


      Triệu Hằng nhìn Phúc công công, Phúc công công cúi đầu cười : "Hồi công chúa, sở Vương điện hạ mang Tứ điện hạ dạo vườn rồi."


      Đoan Tuệ công chúa hào hứng, vớiTriệu Hằng : "Chúng ta đây cũng thôi..., Tam ca bên này ta hôm nay lần đầu tiên tới." Có thể xuất cung luôn tốt.


      Triệu Hằng gật đầu, đứng dậy rời ghế, ý tứ cần cũng biết. Đoan Tuệ công chúa có suy nghĩ nhiều, Phúc công công ngoài ý muốn nhìn chằm chằm vào bên mặt chủ tử nhà mình, trong lòng kinh ngạc cực kỳ, luận quan hệ, Vương Gia và Tứ hoàng tử có hơi thân cận chút, cùng với Đoan Tuệ công chúa điêu ngoa bốc đồng rất ít chuyện, tại sao nguyện ý cùng Đoan Tuệ công chúa dạo?


      Phúc công công buồn bực, Đoan Tuệ công chúa cũng đau đầu, nàng chỉ muốn tự mình bốn phía chút, Tam ca theo, nàng để ý tới thích hợp, sửa lại, Tam ca mỗi lần tối đa bốn chữ, nàng nghe cũng tốn sức mà. Lúng túng đồng hành đoạn đường, Đoan Tuệ công chúa linh cơ nhất động, cười với Triệu Hằng: "Tam ca, ngươi tìm đại ca tứ ca , ta và hai biểu tỷ dạo được rồi."

      Quách Thứ đứng ở sau lưng Triệu Hằng, hung hăng trừng biểu muội, cũng biết giao tiếp với vị Vương Gia tích chữ như vàng này như thế nào đâu.


      Đoan Tuệ công chúa mặc kệ, thầm đắc ý.


      Triệu Hằng lại nhìn Phúc công công: "Nơi nào?"


      Phúc công công tâm tư chuyển cái liền hiểu, cười : "Đại Điện hạ, Tứ điện hạ người ở bách quả lâm."


      Tống Gia Ninh lỗ tai khẽ động, bách quả lâm? Chẳng lẽ Thọ vương phủ còn trồng cây ăn quả khác?


      Đoan Tuệ công chúa mờ mịt nháy mắt mấy cái, bỗng nhiên nhảy nhót : "Ta cũng muốn bách quả lâm!" Nàng lớn như vậy cũng chưa từng thấy cây ăn quả gì, chỉ ăn qua các loại trái cây cống phẩm.


      Triệu Hằng gật đầu, ra hiệu Phúc công công dẫn đường, sau đó cùng với Đoan Tuệ công chúa kề vai ở phía trước, ba huynh muội Tống Gia Ninh theo ở phía sau. khoảng khắc đồng hồ, vượt qua hòn non bộ, tầm mắt phía trước đột nhiên rộng rãi, hậu hoa viên Thọ vương phủ kế bên phía Tây Vệ Quốc Công phủ, mảnh đất trống to như vậy trồng đều là cây ăn quả, nhưng thời tiết này, đại đa số cây ăn quả đều rụng lá, trụi lủi ai cũng biết là cây gì, chỉ có hai gốc hồng cao lớn treo đầy quả hồng vàng óng.


      "Tam ca, Đoan Tuệ, biểu muội!" Tứ hoàng tử chẳng biết từ lúc nào bò leo lên cây, tay tựa vào thân cây, tay vẫy mọi người phía dưới tàng cây bắt chuyện.


      Triệu Hằng nhíu nhíu mày, dưới gốc cây Sở Vương lơ đễnh, tin Tứ hoàng tử ngốc đến mức té xuống.



      "Tam ca, ngươi trồng nhiều cây ăn quả như vậy để làm gì vậy?" Đoan Tuệ công chúa mới lạ nhìn những quả hồng kia, kỳ quái hỏi. Sau tường viện, bầu trời xanh biếc như bức vải vẽ tranh sơn dầu rộng lớn, cây cối cao lớn, quả hồng vàng óng, lại thần kỳ mà xinh đẹp, là cảnh sắc hương dã Đoan Tuệ công chúa chưa bao giờ thấy qua.


      Phúc công công thay chủ tử hồi đáp: "Vương Gia luôn hướng tới cuộc sống điền viên, ngũ cốc hoa màu thu thập khó khăn, liền trồng mấy gốc cây lớn, rỗi rãnh cắt bỏ cành lá, dương dương tự đắc."


      Tống Gia Ninh ngoài ý muốn nhìn nhìn Triệu Hằng cách đó xa, nghĩ tới nhân vật giống như thần tiên, vậy mà có loại thích này, nhưng nàng rất thích khu vườn này, hậu hoa viên Quốc Công Phủ cũng lớn, nhưng trồng đều là cây hoa để cho người thưởng thức, ngoại trừ trang trí hoa viên, công dụng gì cũng đều có, là lãng phí.


      Đoan Tuệ công chúa đối với sở thích của Tam ca cà lăm có hứng thú, nàng tại chỉ muốn hái quả hồng, nhưng cây hồng lại cao, chạc cây cũng cao, quả hồng thấp nhất nàng đều chạm được. Tứ hoàng tử vẫn còn khoe khoang hỏi nàng có muốn hỗ trợ hái hay , Đoan Tuệ công chúa thèm, quay đầu làm nũng với Triệu Hằng: "Tam ca, ta cũng muốn hái quả hồng chơi, ngươi giúp ta suy nghĩ biện pháp."

      Lúc này đợi Triệu Hằng nháy mắt, Phúc công công liền cười: "Công chúa đừng vội, chút nữa người có thể hái được." xong phân công tiểu thái giám theo phía sau lấy gậy hái.


      Tống Gia Ninh kìm lòng đặng nhìn tên tiểu thái giám xoay người lại rời này, hâm mộ, bỗng nhiên bên tai truyền đến lời hỏi thăm giống như làn suối trong mát: "Cũng muốn?"


      Tống Gia Ninh kinh ngạc ngẩng đầu, chạm vào đôi mắt tràn ngập mây mù, ràng rất thanh tịnh sáng sủa, thế nhưng là kỹ càng phân biệt, cặp mắt kia tựa như đầm nước u thấy đáy, khiến người suy nghĩ thấu. Còn muốn tìm tòi nghiên cứu, phát nam nhân khẽ nhíu mi, trái tim Tống Gia Ninh hoảng hốt, khẩn trương hết sức ra lời đáy lòng: ". . ."


      Được đáp án, Triệu Hằng lập tức chuyển hướng sang Tam nương Vân Phương, dùng ánh mắt hỏi thăm vấn đề giống như trước.


      Vân Phương mừng rỡ, dùng sức mà "vâng" tiếng, bởi vì trước đó có chuẩn bị, lời cảm tạ vẫn phải thoả đáng: "Đa tạ vương gia!"


      Triệu Hằng sớm dời ánh mắt.

      Tống Gia Ninh bờ môi chuyển động mấy lần, cuối cùng vẫn có ý tứ bổ sung thêm câu tạ ơn.


      Đám tiểu thái giám rất nhanh lấy ba cây gậy dài tới, đầu gậy quây vòng dây thép hơi lớn so với quả hồng, phía dưới dây thép bọc cái túi mỏng. Phúc công công thuần thục làm mẫu cái hái quả hồng như thế nào, dùng vòng sắt nhàng ôm lấy quả hồng vừa dùng lực, quả hồng liền rơi vào trong túi. Đoan Tuệ công chúa trước tiên giơ gậy dài hái, cố ý chạy đến phía dưới gốc cây của Tứ hoàng tử, chụp vào trái cây Tứ hoàng tử với tới trái.


      Tống Gia Ninh và Vân Phương chọn ra tay dưới thân cây khác, người đứng bên.


      Ăn có chơi có, vẫn là đám quý nhân cho phép, Tống Gia Ninh vô cùng vui vẻ, trong mắt lại có Vương Gia công chúa gì, ngẩng đầu tìm kiếm quả hồng vừa ý ra tay. Nàng chăm chú chọn quả hồng, Triệu Hằng chắp tay đứng ở chỗ xa, để lại dấu vết mà dò xét tiểu nha đầu lớn mật thích này.

      Hơn nửa năm thấy, nàng cao lớn hơn, cả người từng như hài tử ra vài phần lung linh, phía trước có thay đổi gì, eo hơn, giơ gậy dài lên cao cao, áo rộng nách màu mật ong nhấc lên, lộ ra eo bị váy dài màu trắng che khuất, mảnh như vậy, chỉ nhìn bóng lưng cách đơn thuần, như một nương trẻ có dáng người thấp bé.


      Tống Gia Ninh cũng biết có người nhìn nàng, cổ sắp mỏi nhừ, rốt cuộc chọn trúng quả hồng lớn. Tống Gia Ninh đôi mắt tỏa sáng, giơ gậy dài ra sau, lùi bước lại đánh giá vị trí chính xác, sau đó tiếp tục lui, mắt hạnh chỉ nhìn chằm chằm quả hồng, quên sau lưng nàng vừa mới thả giỏ trúc đựng quả hồng .


      Những người khác đều vội vàng, ai chú ý tới nàng, chỉ có Triệu Hằng, lặng yên tiếng động lại gần.


      Mắt thấy Tống Gia Ninh chân sắp giẫm vào rổ, Triệu Hằng thậm chí đưa tay ra, Tống Gia Ninh bỗng nhiên dậm chân, ánh mắt sững sờ nhìn chằm chằm vào phía trước, sau đó trong ánh mắt khó hiểu của Triệu Hằng, đôi mắt nhắm lại cổ hướng lên , thanh thúy hắt hơi cái!

      Trà Hoàng Sơn Mao Phong
      [​IMG]

      Cây để hái hồng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :