1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Quách Kiêu canh Gia Ninh sát sao vậy mà vẫn bị tam hoàng tử cướp đc người cũng khổ thân đó
      Vũ Hương Hải ViYến.Yến thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Nàng ơi, mấy pic từ chương 19, 20 lỗi hết mất rồi. Nàng sửa giúp t với. T ko đọc được. :'(
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ôi tính sớm quá. Trồng cây ăn vặt cho vợ rồi kìa. Trình tự ăn dưa bở của cao ngất.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      tại sao ta lại ko load đk mấy cái đoạn IMG nhỉ? có ai bị như ta ko? đọc mà bị thiếu thấy hụt hẫng ghê. huhu
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      chương 032




      Mùa xuân ngày đẹp, ánh nắng chan hòa, vừa đúng tiết thượng tị, kinh thành từ Vương Tôn hậu duệ quý tộc cho tới bình dân bách tính, đều như ong vỡ tổ tuôn ra ngoài thành, mang theo con trai con gọi bằng gọi hữu cùng nhau đạp thanh. Quá nhiều người, quan binh thủ thành vô cùng bận rộn, trước cửa thành xe xếp thành hàng dài, lúc này danh tiếng Vệ Quốc Công phủ có tác dụng, A Thuận giơ lên bài, quân thủ thành trợn to hai mắt nhìn, lập tức cho .




      Ra khỏi thành, đường phố rộng rãi, dòng người tản ra, tầm mắt đột nhiên khoáng đạt.


      Nhị nương Lan Phương khẽ vén màn lên vụng trộm nhìn ra phía ngoài, Vân Phương cũng muốn nhìn, dứt khoát treo màn hai bên lên, năng hùng hồn đầy lý lẽ : "Tổ mẫu đều , hôm nay thời gian đặc thù, cho phép chúng ta cần mang mũ che mặt ra ngoài, sớm muộn gì cũng bị người nhìn thấy, còn che che giấu giấu làm cái gì, bằng thỏa thích vui chơi."




      Đình Phương có chút buông ra, Quách Kiêu cưỡi ngựa theo bên cạnh xe ngựa, nhìn bốn muội muội bên trong, : "Trở về hãy buông xuống."


      Đó chính là tại mở mành sao, được huynh trưởng cho phép, Đình Phương nở nụ cười, ôm cánh tay Tống Gia Ninh, hiếu kỳ nhìn ra ngoài.




      Xa xa màu xanh da trời như gột rửa, dương liễu ven đường xanh biếc, Tống Gia Ninh nghiêng đầu, cảnh sắc rất bình thường, nàng lại xem say sưa. Tháng tư năm ngoái vào kinh, đến nay gần năm, năm trước Tống Gia Ninh sợ ra ngoài gặp phải Quách Kiêu, luôn thành thành ở nhà mợ đợi, bởi vậy hôm nay sau khi là nàng sống lại, lần đầu tiên nhớ lại phong cảnh Kinh Giao.




      Kiếp trước xem qua rất nhiều lần, nhưng lúc này tâm tình khác nhau rất lớn, nàng còn là thiếp thất bị nam nhân nuôi dưỡng ở điền trang thể gặp người, mà là Tứ nương danh chính ngôn thuận của Quốc Công Phủ. Ánh mắt xoay chuyển, thiếu niên lang cưỡi ngựa đập vào mi mắt, tuấn mỹ như hôm qua, nhưng lúc này là huynh trưởng của nàng, thể lại chiếm lấy nàng.




      Tống Gia Ninh cả người nhõm, gió khẽ thổi tới, nàng thoải mái nhắm mắt lại.




      Quách Kiêu lòng có nhận thấy, nghiêng đầu, ngoài ý muốn thấy khuôn mặt nhắn lười biếng mãn nguyện. Nàng lười biếng dựa lưng vào thành xe, đầu hướng ra bên ngoài, hai má mũm mĩm theo xe ngựa chạy có hơi rung rung, nàng lại có tim có phổi, lấy béo làm hổ thẹn, nhắm mắt lại biết nghĩ đến chuyện gì tốt, khóe miệng lại có thể vểnh lên.


      Vẻ mặt hưởng thụ tuỳ tiện như vậy, khỏi làm người muốn phá hư.




      vừa nghĩ như vậy, bàn tay trắng nõn bỗng nhiên duỗi tới, Tam nương Vân Phương im lặng cười, sau đó chợt dùng ngón trỏ để ở chóp mũi thanh tú của Tống Gia Ninh đẩy lên, lộ ra hai cái lỗ mũi tròn tròn. Tống Gia Ninh thoải mái mở to mắt, Vân Phương tay đè hai tay nàng cười ha ha, hỏi Quách Kiêu: "Đại ca huynh xem nè, Tứ muội muội như vậy giống lợn sữa ?"




      Tống Gia Ninh tức đỏ mặt, thèm nhìn Quách Kiêu là vẻ mặt gì, khẽ đẩy tay nàng ra, trái lại cũng muốn đẩy cái mũi Vân Phương. Hai người ngươi đuổi ta trốn náo loạn thành đoàn, rất nhanh Đình Phương, Lan Phương cũng gia nhập vào, bốn tiểu nương cãi nhau ầm ĩ, tiếng cười trong trẻo ngọt ngào truyền ra xa.




      Quách Kiêu lắc đầu, khóe môi khó có thể phát mà vểnh lên.


      Sau nửa canh giờ, xe ngựa tới bờ sông Đán, mặt sông Đán rộng lớn, ánh nắng phản chiếu lên gợn sóng lăn tăn, có người ngồi thuyền dạo chơi ngắm cảnh, trong thuyền hoa truyền ra tiếng đàn sáo vui tai. Hai bên bờ sông Đán khắp nơi đều có thể thấy được các thiếu nữ đương độ tuổi xuân mặc váy lụa nhiều màu, tốp năm tốp ba nhặt hoa lan, đám nam tử trẻ tuổi viện cớ ở gần đây lưu luyến, thầm nhìn nương, cũng cho các nương nhìn mình.




      Quách Kiêu lệnh cho xa phu theo hướng đông, tới chỗ bờ sông người, mới ra hiệu xa phu dừng lại.




      Tứ tiểu nương cao hứng bừng bừng xuống xe ngựa, người đeo cái giỏ cầm cái cuốc , vui vẻ nhặt hoa lan trừ tà.




      Quách Kiêu chắp tay đứng ở bờ sông, mình nhìn ra mặt nước xa xa, nhìn mấy chiếc thuyền hoa ở phía xa, Quách Kiêu giương giọng hỏi bọn muội muội: "Muốn ngồi thuyền ?"




      Vân Phương hét lớn: "Muốn! Nhưng chờ chúng ta hái hết hoa lan , gấp!"


      Quách Kiêu quay đầu lại nháy mắt A Thuận, A Thuận trở mình lên ngựa, mướn thuyền hoa.




      Quách Kiêu đứng tại chỗ lúc lâu, nhìn nhìn bốn muội muội ra khoảng cách, nhắc nhở các nàng chớ xa, sau đó từ trong xe ngựa mang tới cần câu, thả câu ven sông.




      ~




      Lúc huynh muội Quách gia vẫn còn dọc theo bờ sông tìm kiếm khu vực hái lan tốt nhất, Sở Vương và Triệu Hằng mới cưỡi ngựa ra khỏi thành. Sở Vương thân hình khôi ngô, mặc thân cẩm bào cổ tròn màu xanh, dung mạo càng giống như Tuyên Đức Đế, giữa trán đầy đặn khí vũ hiên ngang, hùng vĩ như núi.


      Bên cạnh Sở Vương, Triệu Hằng thay đổi thân cẩm bào thêu hoa văn hình mây màu trắng ngà voi, da trắng như ngọc mặt mày như vẽ, ngũ quan tinh xảo, rất giống Hiền phi qua đời, dung mạo như vậy sinh ra là nữ nhân, nhất định là chim sa cá lặn, đặt ở người nam nhân, liền trở thành phong thái tuyệt thế chỉ thần tiên mới có, từ nội thành đến ngoài thành, hấp dẫn vô số nữ nhân, thậm chí còn có dân nữ can đảm, nhanh chóng cởi xuống hoa lan treo bên hông hưng phấn ném người Triệu Hằng!




      " nên mang ngươi theo, danh tiếng vi huynh đều bị ngươi đoạt hết!" Sở Vương tay nắm chặt dây cương, cười vang .




      Triệu Hằng khóe môi khẽ nhếch, rốt cuộc đáp lại, người bị nện mấy lần hoa lan cảm giác được, nhưng những nữ nhân kia, liếc mắt cũng có.


      Sở Vương còn muốn trêu chọc Thân Đệ Đệ, ánh mắt vô ý đảo qua xe ngựa phía bên kia đệ đệ khác. Xe ngựa cách huynh đệ bọn họ có khoảng hai trượng, nhưng Sở Vương tập võ, mắt sáng như đuốc, liếc mắt liền thấy được nữ nhân trong xe. nương kia ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, bàn tay bé vén rèm, lén lút nhìn ra phía ngoài, cửa sổ nho bị gương mặt trắng nõn xinh đẹp của nàng chiếm hết, đôi mắt đào hoa ngập nước, nhìn sang bọn họ bên này.




      Sở Vương chẳng những có trốn tránh, ngược lại còn cười cười với nương trong xe.




      nương đại khái chưa bao giờ thấy qua người có da mặt dày như thế, ngẩn người, lập tức trừng mắt nhìn , vô cùng nhanh chóng hạ màn xe xuống.




      Sở Vương bị cái trợn mắt đầy vẻ nũng nịu này câu dẫn linh hồn, vốn muốn mang đệ đệ lên núi cao nhìn cho xa, tại tạm thời thay đổi chủ ý, hớn hở với đệ đệ: "Tam đệ, , đại ca dẫn ngươi săn người đẹp."


      Triệu Hằng phát "khuôn mặt đưa tình" vừa rồi của huynh trưởng với nàng kia, đối với mỹ nhân có hứng thú, nhưng hôm nay xuất cung chính là vì cùng huynh trưởng, tự nhiên mọi chuyện dùng thích của huynh trưởng làm đầu, quay đầu ngựa lại, cùng với huynh trưởng trước sau chạy tới cỗ xe ngựa này, xa gần theo sát.




      đường người đường nối liền dứt, phía trước chủ nhân xe ngựa cũng biết bị người đuổi theo, tiếp tục nhanh chậm mà , đến bờ sông Đán rẽ sang hướng đông, cũng muốn tìm nơi thanh tĩnh để .


      Trong xe nương họ Phùng, tên chữ Tranh, chính là hòn ngọc quý tay Thái Y Viện Phùng thái y, trong nhà có huynh trưởng, tự mình ra ngoài hái hoa lan. Nghe tiếng người bên cạnh bờ dần dần bớt xuống, biết ít người rồi, Phùng Tranh lúc này mới lần nữa vén màn quan sát tình hình bên ngoài, đầu nhìn về phía trước. Xa xa trông thấy qua mấy vị nương nữa liền có thể có gian mình mình. Chiếm bờ đê, Phùng Tranh cười, muốn tiếng với xa phu, sau lưng thình lình truyền đến tiếng cười.




      Phùng Tranh lại càng hoảng sợ, nhìn lại, lại thấy được khuôn mặt tuấn lãng vô lại, ánh mắt sáng ngời nhìn nàng chằm chằm.




      Phùng Tranh buông rèm, tâm hoảng ý loạn, bỗng nhiên ý thức được vấn đề, nếu như nàng tiếp tục về phía trước, phía trước có người, bị tên vô lại này khi dễ làm sao bây giờ? Nhìn thân thể cao lớn thô kệch của , xa phu trong nhà khẳng định đánh lại. Về nhà? Cũng được, vạn nhất đối phương liên tục theo nàng, tìm được nhà nàng, sau đó lại vô lại với nàng. . .




      Nhưng vào lúc này, Phùng tranh nghĩ tới bốn vị nương phía trước, nàng trước tiên có thể làm bạn với các nàng, nhiều người, người phía sau dám xằng bậy?


      Nghĩ như vậy, Phùng tranh vội bảo xa phu ngừng xe, chỉ sợ qua đầu.




      Bên cạnh bờ, ánh mắt Quách Kiêu xéo qua sớm liền phát xe ngựa Phùng gia, để ý, nhưng lúc chiếc xe này dừng ở bên cạnh xe ngựa nhà mình, Quách Kiêu nhíu mi, cầm cần câu trong tay quay đầu lại, ngờ thấy hai gương mặt quen thuộc. Quách Kiêu kinh ngạc, kịp phản ứng lập tức buông cần câu, bước nhanh đến trước ngựa Sở Vương, chắp tay hành lễ: "Quách Kiêu gặp qua hai vị Vương Gia."


      Sở Vương sớm nhìn thấy rồi, người ngựa, nhàn nhạt ừ tiếng, đôi mắt còn đuổi theo Phùng tranh, thấy Phùng Tranh được nửa bỗng nhiên nữa, bất động tại chỗ giống như tảng đá, hiển nhiên là nghe được lời của Quách Kiêu, Sở Vương bỗng nhiên phát ra hồi cười to sung sướng, tâm tình thoải mái vô cùng.




      Tiếng cười của vang dội, xa xa bốn người Tống Gia Ninh cũng lắp bắp kinh hãi, hẹn mà cùng quay đầu lại, bởi vì cách khá xa, nhìn hai nam nhân ngựa lắm, chỉ thấy nương quần áo đen cắp rổ đứng cách mấy trượng bên ngoài, bộ dạng muốn qua lại mơ hồ khó xử. Tỷ muội bốn nhìn nhau, cùng nhau lại, tới gần, nhận biết nương áo đen, nhưng nhận ra hai người xuống ngựa.




      "A, là Đại Điện hạ và Tam điện hạ!" Vân Phương kinh ngạc .




      Tống Gia Ninh ngây ngô, nghĩ tới ở loại địa phương này gặp được con cháu Hoàng gia.


      nương áo đen là ai quan trọng, bốn chị em giống như bươm bướm bay đến trước mặt huynh đệ Triệu Hằng, cung kính hành lễ.




      Sở Vương tập trung gật đầu, miễn lễ cho tỷ muội Quách gia, trực tiếp tìm Phùng Tranh, ngược lại muốn nhìn nàng có thể trốn nơi nào.




      Triệu Hằng nhúc nhích, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua giỏ của bốn chị em Tống Gia Ninh, chứa trong giỏ ba nương đều là hoa lan, thưa thớt vài cọng, nhận ra được, chỉ có trong giỏ Tống Gia Ninh, đựng hơn nửa giỏ, thu hoạch nhiều nhất, nhưng những cỏ dại xanh biếc kia, Triệu Hằng chưa bao giờ nhìn thấy trong bất kỳ sách hoa cỏ nào.




      "Gì đó?" Triệu Hằng hỏi Tống Gia Ninh.




      Tống Gia Ninh theo ánh mắt ngó ngó giỏ của mình, nghĩ đến cười nhạo của các tỷ tỷ tốt, nàng có chút lúng túng, giọng : "Hồi điện hạ, đây là cây tể thái."




      Triệu Hằng lại liếc mắt nhìn rổ, tiếp tục hỏi: "Làm gì?"




      Tống Gia Ninh khỏi muốn cười, Hoàng Thượng tương lai là tích chữ như vàng a, nhảy ra hai chữ hai chữ .




      Trong lòng lớn mật mà thầm, nhưng mặt Tống Gia Ninh lại cung kính, chi tiết : "Cây tể thái và phong lan giống nhau, đều có thể dùng để trừ tà, nhưng phong lan quá ít, giống cây tể thái, khắp nơi đều có, hơn nữa cây tể thái còn có thể ăn, làm thành sủi cảo, nem rán, bánh trứng bột rán. . ." đến nửa, Tống Gia Ninh nhịn được nuốt ngụm nước bọt, là quá lâu ăn loại món ăn dân dã này rồi.




      Chỉ có nàng chuyện, những người khác thể tránh né cũng nhìn nàng chằm chằm, nàng bỗng nhiên dừng lại nuốt, ai có thể hiểu?




      Ba nương Đình Phương cười trộm.




      Quách Kiêu ghé mắt quan sát Triệu Hằng.




      Triệu Hằng chỉ nhìn Tống Gia Ninh, mây trôi nước chảy: "Hương vị?"




      Tống Gia Ninh nháy mắt mấy cái, suy đoán Hoàng Thượng tương lai là hỏi cây tể thái ăn ngon , liền vâng tiếng, đặc biệt nghiêm túc : "Ăn ngon."




      "PHỐC" tiếng, Vân Phương cũng nhịn được nữa, chỉ vào Tống Gia Ninh cười nhạo: "Chỉ có biết ăn thôi! Loại vật này cũng thích!"




      Tống Gia Ninh mím môi, vốn là ăn ngon mà, sủi cảo cây tể thái, nàng hơi có thể ăn mấy cái.




      Triệu Hằng nhìn cánh môi màu đỏ của nàng, bỗng nhiên cũng muốn nếm thử.









      Last edited: 12/7/18
      midnight, Lierose DuDu, adamno147 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :