1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Quách Kiêu có lẽ biết cách bộc lộ tình cảm nên Gia Ninh mới cảm thấy được ở kiếp trước khi trọng sinh
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      026


      Mùng tết, tuổi mới, năm mới.


      Trời còn chưa sáng pháo của Quốc Công Phủ liền đốt lên, đợt tiếp nối đợt, đùng đùng kinh thiên động địa. Tống Gia Ninh bị tiếng động đánh thức, cũng có bất kỳ tinh thần rời giường, miễn cưỡng nằm ở trong ổ chăn, nghe động tĩnh lúc trầm lúc bổng các nơi trong phủ. Nghe nghe, Tống Gia Ninh vẻ mặt hoảng hốt, nhớ lại kiếp trước, mùng năm nàng mười tuổi.


      Khi đó mẫu thân triền miên giường bệnh, thân hình gầy gò, tuy là lễ mừng năm mới, trong nhà hề có khí năm mới, phòng của mẫu thân trước sau như phiêu đãng vị thuốc đắng chát. Nàng hiểu chuyện, chỉ biết khổ sở biết nên an ủi như thế nào, sau đó trơ mắt nhìn mẫu thân ngày ngày gầy xuống, đn trời thu, hương tiêu ngọc vẫn.

      Bi thương khi mất mẹ mãnh liệt nổi lên trong lòng, Tống Gia Ninh ánh mắt mơ hồ, trướng ngủ tối như mực dường như biến thành mạng lưới chân thực, khiến hết thảy tất cả qua của năm nay cũng trở nên mờ nhạt. Nàng sống lại ư, sửa lại mệnh của nàng và mẫu thân sao? Có phải là sau khi nàng nghẹn chết vào Tào Địa Phủ, theo mẫu vào kinh chỉ là giấc mộng hoàng lương mà thôi?

      Tống Gia Ninh bỗng nhiên rất sợ, nàng sợ những thứ này đều là giả dối, nàng thể chờ đợi được mà muốn gặp mẫu thân, muốn tận mắt xác định mẫu thân vẫn khỏe!


      "Cửu Nhi!" Tống Gia Ninh vén màn gọi, giọng lo lắng.


      Tối hôm qua gác đêm chính là Song nhi, bởi vì là mồng tháng giêng, bọn hạ nhân hầu hạ đều dậy sớm nửa canh giờ so với bình thường. Nghe chủ tử gọi, Song nhi vừa lau xong bàn lần lập tức cầm đèn đẩy cửa vào. Ánh đèn nhu hòan xua tan màu đen tối tăm tràn ngập trong phòng, cũng xua tan khủng hoảng trong lòng Tống Gia Ninh, nàng ngơ ngác nhìn Song nhi, cuối cùng lý trí đè xuống bất an, dặn dò Song nhi : " xem phu nhân dậy chưa."


      " nương làm sao vậy?" Nhìn ra nàng vẻ mặt đúng, Song nhi khẩn trương hỏi.


      Tống Gia Ninh gượng cười: " có việc gì, thấy ác mộng thôi, bỗng nhiên rất nhớ nương ta."


      Song nhi bán tín bán nghi, trước khuyên Tống Gia Ninh nằm ngủ lại, nàng cầm theo đèn lồng Hoán Nguyệt Cư. Bà tử giữ cửa nở cửa viện, cười nghênh đón nàng vào, Song nhi đường vào phòng chính, xa xa chỉ thấy Thu Nguyệt, Thái Vi đứng ở dưới mái hiên, bộ dạng giống muốn vào hầu hạ, trong nội viện cũng có tiểu nha hoàn hầu hạ khác.

      Song nhi có chút khó hiểu, ngay khi nàng chuẩn bị tiến lên, khi Thái Vi định lên tiếng chào hỏi, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này tiếng pháo nổ khắp nơi trong Quốc Công Phủ rơi xuống, bên trong cửa sổ phía đông phòng chính bỗng nhiên truyền đến tiếng nức nở nghẹn ngàokhông nén được, giống như chim oanh non bay lên bỗng dưng từ trung té xuống, bất lực cầu khẩn, nghe mà ba nha hoàn hai chân đều như nhũn ra.


      "Có chuyện gì sao? ?" Thái Vi lúng túng vô cùng hỏi, thầm kỳ vọng Song nhi nghe thấy.


      Song nhi liền giả bộ mình cũng nghe thấy, cười : "Hôm nay Tứ nương dậy sớm, bảo em xem chút xem phu nhân dậy chưa."


      Thái Vi nhìn cửa sổ, suy nghĩ chút : "Đợi hai khắc nữa ." nửa canh giờ rồi, mặc dù có khi còn lấu hơn, nhưng mùng tết, tin tưởng trong lòng Quốc Công gia có tính toán.

      Song nhi mặt hồng tim đập thẳng bước rời , hà hơi luồng gió lạnh, trở lại bên cạnh Tống Gia Ninh, Song nhi khôi phục lại vẻ ổn trọng ngày thường, khẽ: " nương, phu nhân còn chưa dậy, người đợi hai khắc nữa nhé."


      Tống Gia Ninh gật gật đầu, lo được lo mất nằm lại ổ chăn, xem chừng sai biệt lắm, lập tức thức dậy rửa mặt, ăn mặc xong liền bước nhanh tìm mẫu thân. Hoán Nguyệt Cư, Lâm thị là muốn thức dậy, nhưng hai chân lại nghe sai khiến, nhúc nhích liền run rẩy. Quách Bá Ngôn cười bảo nàng lại nằm lát, trước xuống giường chỉnh đốn, ra nhà chính, trước mặt liền gặp được tiểu nữ nhi. Đèn lồng màu đỏ treo cao mái hiên, tiểu nha đầu khoác áo choàng màu mai đỏ vui vẻ tới, gương mặt lớn cỡ bàn tay cực kỳ giống Lâm thị.


      Quách Bá Ngôn nở nụ cười, chắp tay đứng ở cửa ra vào, chờ.


      "Phụ thân dậy rồi hả, nữ nhi chúc phụ thân năm mới thân thể khoẻ mạnh, Vạn Như Ý." Tống Gia Ninh bước nhanh mấy bước, nhu thuận chúc tết.


      Quách Bá Ngôn nhìn nữ nhi trước mặt, dáng vẻ hào phóng ánh mắt cũng né tránh, còn thái độ sợ hãi rụt rè lúc vừa mới vào phủ, tâm tình tốt, sờ sờ đầu nữ nhi, sung sướng : "Ngoan, trước chúc tết nương con , chút nữa ca ca tỷ tỷ con đến, vi phụ phát phong bì đỏ cho các con."


      Tống Gia Ninh cười dạ tiếng.

      Đưa mắt nhìn kế phụ rời , Tống Gia Ninh xoay người lại liền chạy vào bên trong, đẩy rèm nội thất vòng qua bình phong, chỉ thấy mẫu thân mặc thân trung y đỏ tươi ngồi ở bên giường, muốn mặc ngoại bào. Mẫu thân tóc dài đen nhánh sáng bóng xõa vai, khuôn mặt trắng bệch trong trí nhớ, lúc này hồng nhuận nhuận tươi đẹp như hoa mẫu đơn, mắt hạnh kiều diễm, quyến rũ vô cùng.


      "An An?" nữ nhi thích ngủ nướng sáng sớm chạy tới, ngơ ngác nhìn nàng chằm chằm, Lâm thị hoang mang cực kỳ, vừa mặc quần áo vừa gọi.

      Tống Gia Ninh hoàn hồn, lại nhìn nhìn mẫu thân còn thoải mái hơn dự đoán của nàng, Tống Gia Ninh thỏa mãn nhào vào trong ngực mẫu thân, ôm mẫu thân chặt: "Nương, tối hôm con nằm mơ thấy người, vô cùng nhớ người."


      Lâm thị ngơ ngẩn, lập tức cúi đầu, hôn nữ nhi bảo bối kiều của mình cái: " là trùng hợp, nương cũng mơ thấy An An." Mơ thấy nữ nhi đầu tiên là ăn quýt, nàng bảo nha hoàn lấy quýt, nữ nhi biết lại từ nơi nào biến ra quả lựu đỏ, ôm vào trong ngực bóc ra ăn, đôi bàn tay mập dính đầy nước.


      Tống Gia Ninh ngẩng đầu, hai mẹ con ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, Mỗi người đều nghĩ tới giấc mơ của mình, nhưng đều nở nụ cười.

      Lại ở bên cạnh nhìn mẫu thân rửa mặt chải đầu, trái tim Tống Gia Ninh hoàn toàn ổn định lại, kiếp trước, kiếp này, giống nhau.


      ~


      Quốc Công Phủ mùng bảy mở tiệc chiêu đãi, buổi sáng mùng sáu ngày hôm đó, Liễu thị mang theo đôi nhi nữ đến thăm nhà, Lâm thị ở Hoán Nguyệt Cư của mình tiếp đãi chị dâu.


      "Mợ chúc mừng năm mới!" Tống Gia Ninh nhận được tin tức, từ chỗ Thái phu nhân vội vàng chạy về, vào cửa liền ngọt ngào chúc tết.


      "Ngoan ngoan ngoan, An An chúng ta càng ngày càng xinh đẹp." Liễu thị kéo tay cháu ngoại , kỹ càng quan sát. Năm trước Lâm gia thiết yến, Tống Gia Ninh bởi vì khóe miệng mọc bóng nước , chỉ có phu thê Quách Bá Ngôn , bởi vậy hôm nay là từ sau khi Lâm thị gả vào Quốc Công Phủ, Liễu thị lần đầu tiên nhìn thấy cháu ngoại . tháng gặp, Liễu thị cẩn thận tỉ mỉ nhìn cháu ngoại phen, khỏi thở dài : " hổ là Quốc Công Phủ, nhìn An An cái , mới có bao lâu a, quả giống như quan gia tiểu thư con vợ cả, có tiền đồ."


      Tống Gia Ninh xấu hổ cười, giãy ra khỏi mợ, qua chuyện với biểu ca biểu tỷ.


      Bọn trò chuyện của bọn , Lâm thị hiếu kỳ hỏi Liễu thị: "Chị dâu sao hôm nay lại tới hả ?"


      Liễu thị lần nữa đánh giá Hoán Nguyệt Cư của em chồng phen, lúc này mới giọng : "Muội muội gả tốt, Quốc Công gia đối đãi muội chân tâm ý, chê chúng ta, , Quốc Công gia chịu nhà chúng ta ăn tiệc thường niên, chị dâu ta kiếm đủ mặt mũi, ngày mai ba mẹ con chúng ta liền tới, để đại ca muội tới đây mở rộng kiến thức là được."


      Nàng tự hiểu phân lượng của mình, Quốc Công gia để mắt bọn họ, nhưng thân bằng hảo hữu của Quách gia phú quý, những quý phụ nhân kia khẳng định khinh thường ngồi cùng bàn với người vợ thương nhân nàng đây, đến lúc đó nàng được tự nhiên, các quý khách thích, em chồng cũng khó khăn. Nàng ở nhà đợi, lúc em chồng đãi khách khỏi phải bị nàng liên lụy, nở mày nở mặt tốt, dù sao chỉ cần em chồng sống tốt, Lâm gia thơm lây, tự có người giúp Lâm gia mở rộng đường làm ăn.


      So với mặt mũi, Liễu thị càng coi trọng lợi ích thực tế hơn


      Lâm thị nhìn chị dâu đối diện, su nửa ngày mới cảm khái : "Ca ca có thể lấy được chị dâu, là phúc khí của huynh ấy". Chị dâu về việc có thể đủ rộng lượng, nhưng về mặt chính , chị dâu khắp nơi chu toàn, Lâm thị chân tâm ý mời chị dâu đến ăn tiệc thường niên, nhưng nàng phải thừa nhận, chị dâu đến, quả miễn cho nàng chút phiền toái.


      "Cái gì phúc khí chứ, muội muội này của mới là quý nhân lớn nhất của ." Liễu thị cười híp mắt .


      tẩu chuyện với nhau vui, chạng vạng tối Quách Bá Ngôn trở về, Lâm thị ra chuyện này. Quách Bá Ngôn rất ngoài ý muốn, yên lặng so sánh Liễu thị và Đàm cữu mẫu phen, xùy : "Phụ nữ nhà thương nhân như thế nào, có số quan phu nhân còn bằng thương nhân." Nếu như Đàm cữu mẫu có nửa hiền lành như Liễu thị, cũng vắng vẻ Đàm gia, chỉ cho nhi tử duy trì quan hệ thân thích.

      chướng mắt Đàm cữu mẫu, Đàm cữu mẫu dùng kết tình thông gia với Quách gia làm kiêu ngạo, sáng sớm mùng sáu mang theo nhi nữ tới cửa. Lâm thị vội vàng thết đãi tất cả các khách quý, rảnh cũng muốn cùng khách sáo nàng ta, Đình Phương chủ động tiếp mợ, thấy mợ sau khi ngồi xuống liên tiếp nhìn chung quanh, Đình Phương giọng ngạc nhiên : "Mợ tìm người nào?"


      Đàm cữu mẫu lần nữa nhìn quét vòng, lúc này mới tiến đến bên tai cháu ngoại hỏi: "Các ngươi chưa trao thiệp mời cho Lâm gia?"


      Đình Phương còn biết nội tình, nhìn hai bên chút, quá chắc chắn : "Đại khái còn chưa tới." Phụ thân cũng Lâm gia làm khách rồi, chắc cũng mời lại chứ.


      Nhưng mãi cho đến yến hội chấm dứt, Liễu thị cũng lộ diện.


      Đàm cữu mẫu bởi vì Quách Bá Ngôn Lâm gia làm khách nhẫn nhịn bụng tức giận, hôm nay rốt cuộc tất cả đều phát tiết ra ngoài, cảm thấy kiếm được thể diện trở về, dù sao Quách Bá Ngôn cũng mời nàng ta. Khi với từ biệt Lâm thị, Đàm cữu mẫu cố ý hỏi: "Sao gặp mợ Gia Ninh? Ta còn muốn hỏi nàng chút gần đây cửa hàng có vải mới hay , sắp vào xuân rồi, ta muốn làm cho Hương Ngọc mấy bộ quần áo mới."


      Lâm gia Cẩm Tú phường, chính là cửa hiệu tơ lụa số số hai kinh thành.

      Lâm thị khách khí : "Phu nhân thích, trở về ta nhắn cho chị dâu, để nàng tặng hai thất đến phủ."


      Đàm cữu mẫu thấy nàng lảng tránh vấn đề người nhà mẹ đẻ được mời đến, đoán được trong lòng Lâm thị cũng thoải mái, liền tiếp tục bỏ đá xuống giếng, đường làm quan rộng mở mà thẳng bước . Trở lại nhà mình, Đàm cữu mẫu nhịn được với đôi nhi nữ: "Quốc Công gia có mời người Lâm gia dự tiệc, xem ra cũng xem Lâm gia làm thân thích qua lại."


      Đàm Hương Ngọc gật đầu.


      Đàm Văn Lễ cười nhạo, có chút châm chọc : "Ai cho mẫu thân? Ta ở tiền viện thấy rất ràng, dượng sắp Lâm Chính Đạo ngồi chung bàn với Hàn tướng quân, trong buổi tiệc còn kính lần rượu, biết còn tưởng rằng Lâm Chính Đạo là quan gia nào mới tiến kinh."


      Lời này khác nào tát cái lên mặt Đàm cữu mẫu, nhất thời cười nổi nữa.

      Nàng ta cố tình phân cao thấp với Lâm gia, Lâm thị cũng để Đàm cữu mẫu ở trong lòng, gần đây vì nguyệt của mình mà phát sầu. Từ khi chồng trước chết bệnh, nàng ưu tư quá nặng, nguyệt liền dần dần rối loạn, lúc sớm lúc muộn, hôm nay gả vào Quách gia đủ cả tháng, nguyệt còn chưa tới, là vấn đề thân thể đơn thuần, hay là...


      Lâm thị tâm tình phức tạp.

      Mờ mịt hết sức, trong cung Thục phi phái người đến truyền lời, mời nhà nữ quyến vào đêm tết Nguyên Tiêu, tiến cung xem đèn.


      Tống Gia Ninh kháng cự, chu mỏ : "Nương, con có được hay ?" Đoan Tuệ công chúa ghét nàng như vậy, nàng cần gì sáp tới trước mặt người ta.


      Lâm thị từng điểm trán nữ nhi: "Con , nương nương hiểu lầm con vẫn còn tức giận công chúa làm sao bây giờ?"


      Tống Gia Ninh than vãn tiếng, giao tiếp với quý nhân, là mệt tim quá.
      Last edited: 12/7/18
      midnight, adamno1, Kimkimdao47 others thích bài này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Gia Ninh sắp có thêm em nhỉ :yoyo60: như vậy Quốc Công cũng là quá đỉnh :yoyo57::yoyo52:
      Vũ Hương Hải ViA fang thích bài này.

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Mệt tim quá. Lại được gặp chàng rồi. Mà khả năng mẹ An An có bầu ấy nhỉ.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      027


      Nghỉ ngơi buổi, Song nhi đúng giờ đánh thức Tống Gia Ninh, cùng Lục nhi, Cửu Nhi hầu hạ Tống Gia Ninh rửa mặt. Tống Gia Ninh vẫn còn mệt rã rời, nhắm mắt lại ngồi ở giường chờ. Song nhi nhiều lần ngâm khăn, vặn còn nước, đến nhàng giúp chủ tử lau mặt. Qua năm, khuôn mặt Tống Gia Ninh hình như có mập lên chút, non mịn da thịt mềm mại, tựa như quả đào mật chín mọng, hấp dẫn người qua gặm cái.


      Song nhi đương nhiên dám nhìn, nhưng nàng rất thích khuôn mặt xinh đẹp đáng này của Tứ nương, rốt cuộc sau khi giúp Tống Gia Ninh thoa phấn thơm ngát, nhịn được khe khẽ nhéo cái. Tống Gia Ninh mở choàng mắt, mắt hạnh vừa tròn vừa lớn vừa long lanh, như trân châu đen vừa mới rửa nước, miệng đo đỏ cong lên, giống như làm nũng trừng mắt Song nhi.

      Song nhi cười làm lành: " nương quá khiến người thích mà."


      "Vậy ngươi cũng thể chiếm tiện nghi của nương a." Lục nhi phục , nàng muốn ngắt bao nhiêu lần cũng có dám...


      "Được rồi được rồi, nhanh cầm quần áo tới đây." Tống Gia Ninh thở dài, nhận mệnh. Làm nương gầy phải đói bụng, còn ăn là mập, những người kia giống như chưa từng thấy khuôn mặt béo, người nào nhìn thấy nàng đều xoa bóp khuôn mặt. đề cập tới hai ca ca song sinh nhị phòng, chính là ôn nhu nhất Đình Phương tỷ tỷ, thỉnh thoảng cũng đâm đâm cái. Tính tính lại, trưởng bối những Quốc Công Phủ, đám huynh muội, hình như chỉ có Quách Kiêu có bóp qua nàng.


      Xem ra bị Quách Kiêu chán ghét cũng có chỗ tốt, thiếu lần bị bóp mặt.

      Trang điểm xong, trước khi ra ngoài, Tống Gia Ninh bảo Song nhi cầm bình kẹo dương mai, nhặt bảy tám viên bỏ vào bên trong bình sứ bụng rộng chuyên đựng kẹo, lại đem bình sứ cất vào hầu bao, lúc này mới chính viện Lâm Vân Đường gặp mẫu thân. Quẹo vào phòng, trông thấy kế phụ, mẫu thân cũng ngồi chủ vị, Quách Kiêu ngồi ở bên trái kế phụ, ba người cùng nhìn nàng.


      "Phụ thân, nương, đại ca." Tống Gia Ninh đến chính giữa, gọi từng người, lúc gọi Quách Bá Ngôn kính trọng, lúc gọi Lâm thị thân mật, đến phiên Quách Kiêu, giọng ngọt mềm tự động giảm độ ngọt, trong khách khí mang theo vài phần sợ hãi.


      Quách Kiêu giương mắt, chỉ thấy kế muội tiến đến bên cạnh kế mẫu, cười cho kế mẫu xem xét quần áo. Tiểu nha đầu lớn lên đặc biệt trắng nõn, mặc bối tử màu hồng sen, giống như sen nho , khuôn mặt là cánh hoa biến ảo trong trắng lộ hồng, ánh mắt trong veo như nước do hấp thụ hồ quang trong suốt, dung mạo như sóng nước mênh mông.


      Quách Kiêu rủ mắt, ánh mắt từ người phụ thân đảo qua, bỗng nhiên hiểu phụ thân, mẹ con như vậy, đổi lại là , cũng để ý thân phận hai người dắt vào trong nhà, lớn làm người bên gối sủng ái, làm con ruột trêu đùa.

      nhà bốn người tán gẫu, trước Sướng Tâm Viện tụ hợp với đám người Thái phu nhân, rồi cùng nhau tiến cung.


      Hoàng Cung hôm nay, khắp nơi đều treo hoa đăng cao, trời vẫn chưa tối, đèn lồng đốt lên.


      Các nam nhân Quách gia tất nhiên thỉnh an Tuyên Đức Đế, các nữ quyến theo sau lưng Thái phu nhân, thẳng đến Trường Xuân cung của Thục phi. Tuyên Đức Đế đăng cơ lâu hoàng hậu liền , có để lại trai , Tuyên Đức Đế tạm lập tân hậu, phong mẹ đẻ nhị hoàng tử là Ngô quý phi, diện hậu cung. Ngô quý phi chỉ để ý chuyện cung đình, đám mệnh phụ tiến cung thăm người thân cần đặc biệt bái kiến.


      Tống Gia Ninh lần nữa gặp được Đoan Tuệ công chúa, được cái lần này ba nương con vợ cả Quách gia cũng tiến cung, Đoan Tuệ công chúa vội vàng thân mật với đám biểu tỷ, kiêu căng trừng mắt nhìn nàng liền để ý nàng nữa. Tống Gia Ninh thở ra hơi, thành thành ngồi bên cạnh mẫu thân, nhu thuận nghe các trưởng bối chuyện.


      Màn đêm buông xuống, Tuyên Đức Đế dẫn đầu đám hoàng thân quốc thích, sủng thần thiết yến ở Đại Khánh điện, Ngô quý phi mang theo đám phi tần, mệnh phụ ở phía sau Khôn Ninh cung bày tiệc. Tống Gia Ninh và ba vị nương Quách gia xếp thành hai hàng vào điện, nhìn đám người Ngô quý phi hành lễ. Hôm nay Tống Gia Ninh lá gan đủ chút, len lén liếc vòng.


      Mẹ đẻ Nhị hoàng tử Ngô quý phi, là quý phụ nhân tuổi gần bốn mươi, khuôn mặt gầy, mỹ mạo vẫn còn, nhưng nếp nhăn khóe mắt che giấu được rồi. Mẹ đẻ Tứ hoàng tử Huệ phi dưới ba mươi tuổi, cũng là mỹ nhân gầy, đôi mắt to khí khái hào hùng bừng bừng rất dễ làm cho người nhìn chăm chú, trách được có thể sinh ra Tứ hoàng tử mày rậm mắt to.

      Đại hoàng tử, Tam hoàng tử mệnh tương đối khổ, khi Tuyên Đức Đế vẫn còn là Vương Gia, mẹ đẻ sinh hai người liền mất, về sau truy phong Hiền phi.


      Tứ phi trong nội cung, ngoại trừ Thục phi, còn có vị Đức Phi trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, tuổi gần 18, chính là con phó sứ Xu Mật Viện Lý Long. Lý Long là tâm phúc đại thần của Tuyên Đức Đế, Đức Phi mới vào cung liền phong phi, nhanh chóng trở thành người quan trọng nhất hậu cung, tại người có thai, trong nội cung sớm có đồn đại, nếu như thai này của Đức Phi là tiểu hoàng tử, vô cùng có khả năng phong hậu.

      Tống Gia Ninh kiếp trước sống ở điền trang vùng ngoại ô, Quách Kiêu cũng cho người hầu hạ bên người nàng bàn tán xằng bậy thị phi hoàng gia, bởi vậy Tống Gia Ninh đúng là biết mấy vị phi tử này của Tuyên Đức Đế ai thành hoàng hậu, cũng biết vị Tam hoàng tử cà lăm được Tuyên Đức Đế chào đón nhất kia như thế nào đánh bại ba huynh đệ xuất chúng, thuận lợi ngồi long ỷ.


      Nhưng những thứ này quan hệ đến nàng, Quốc Công Phủ cũng có tham dự chuyện Tân Đế đăng cơ, địa vị vững chắc, Tứ nương nàng đây từ bên ngoài đến quản tốt bản thân là được rồi.

      Tiệc tối Tống Gia Ninh là tiểu bối nên dùng ở Thiên Điện, cơm xong Đoan Tuệ công chúa chuẩn bị muốn Ngự Hoa Viên chơi, ba tỷ muội Quách gia cũng vui vẻ đáp ứng, Tống Gia Ninh vốn định mượn cớ cự tuyệt, nhưng đại nương Đình Phương dắt tay nàng, lén lút lắc đầu với nàng, thấp giọng : "Cùng nhau chơi , trong cung hoa đăng đủ loại kiểu dáng, xinh đẹp hơn nhiều so với nhà chúng ta."


      Đình Phương hi vọng muội muội , muội muội nhu thuận đáng , chơi quen, Đoan Tuệ công chúa khẳng định thích, tựa như Vân Phương muội muội trong nhà. Nếu như muội muội liên tục trốn tránh Đoan Tuệ công chúa, hai người kia liền liên tục thân thiết được, như vậy đối với muội muội mà cũng chuyện tốt, đây dù sao cũng là công chúa.


      Tống Gia Ninh tiện cự tuyệt tỷ tỷ ôn nhu, gật gật đầu.


      Năm vị nương từ biệt trưởng bối, dẫn đám cung nữ nha hoàn trùng trùng điệp điệp hướng Ngự Hoa Viên, đường ngừng ngừng chút, thấy chiếc hoa đăng liền tiến đến cùng đoán đố đèn, đoán được lại đoán kế tiếp.


      "Ai, đoán như vậy có ý nghĩa, chúng ta đổi nhiều kiểu ." Đoan Tuệ công chúa sống trong nội cung, hiếm khi biểu tỷ muội tiến cung cùng nàng, đêm nay nàng chơi tận hứng nhất, nhìn bốn nương Quách gia, khóe môi nàng nhướng lên, cố ý gạt bỏ Tống Gia Ninh bên ngoài, với đám biểu tỷ ruột: "Hai người chúng ta tổ, tổ nào đoán được trước, hai tổ khác phải bỏ tiền ra, người đố đèn người tính tiền, trước ký sổ, cuối cùng cùng tính lượt."


      Tam nương Vân Phương trước hết phối hợp chặt chẽ, cũng giành ôm lấy cánh tay Nhị nương Lan Phươn : "Ta và Nhị tỷ tỷ tổ!"


      Đoan Tuệ công chúa có ý kiến, thân mật chen vào chính giữa Tống Gia Ninh và Đình Phương, dắt tay Đình Phương.

      Đình Phương liếc nàng, từ chối nhã nhặn : "Ta đoán đố đèn, như vậy , ta ký sổ cho các ngươi, biểu muội và Gia Ninh tổ." Cố tình hoà giải quan hệ của hai người.


      "Khôn được, ta chỉ thích đại biểu tỷ!" Đoan Tuệ công chúa tiếng cự tuyệt.


      Tống Gia Ninh thức thời : "Tỷ tỷ các ngươi chơi , ta tính sổ cho các ngươi."


      Đoan Tuệ công chúa bĩu môi: "Ngươi tính sao?"


      Tống Gia Ninh suy nghĩ trả lời thế nào mới khiến Đoan Tuệ công chúa tức giận, Vân Phương bỗng nhiên nhàng phù tiếng, mấy vị nương đồng thời nhìn sang hướng nàng chỉ vào, chỉ thấy xa xa hoa đăng thấp thoáng đường , thiếu niên thân hình cao ngất mang theo tên tiểu thái giám nhanh chậm tới, thiếu niên bên mặt đạm mạc, dưới ánh đèn như mỹ ngọc tuấn nhã.

      Tống Gia Ninh nhận ra, là Tam hoàng tử, Hoàng Thượng tương lai.


      Nàng yên lặng kích động, như dân chúng bình thường may mắn chiêm ngưỡng phong thái của Thiên Tử, vừa kính sợ vừa thích mà muốn nhìn nhiều hai mắt. Có tật giật mình lén lút, bất ngờ bên tai bỗng nhiên lóe lên tiếng Đoan Tuệ công chúa lanh lảnh gọi: "Tam ca tới đây tới đây, cùng chúng ta đoán đố đèn!"


      Tống Gia Ninh lại càng hoảng sợ, sau lát mới phản ứng tới Đoan Tuệ công chúa gì đó, lại nhìn xa xa, Tam hoàng tử quả nhiên ngừng bước chân, nghiêng đầu nhìn hướng bên này. Tống Gia Ninh có dũng khí nhìn lén Tiềm Long nhưng có can đảm cho Long nhìn, để lại dấu vết mà lui lại sau lưng Đình Phương. Bên này dưới hoa đăng, Triệu Hằng vốn vô ý để ý tới Đoan Tuệ công chúa, thoáng nhìn Tống Gia Ninh mờ ám nhát gan, ánh mắt của khẽ nhúc nhích, nhấc chân tới hướng bên này.


      Tống Gia Ninh khẩn trương, Đình Phương cũng hiểu được ổn, giọng với Đoan Tuệ công chúa : "Biểu muội, chúng ta và Tam điện hạ quen, ngươi..."


      " có việc gì có việc gì, Tam ca nhìn lạnh lùng, ra rất dễ chuyện." Đoan Tuệ công chúa chẳng hề để ý , với tư cách công chúa duy nhất, Đoan Tuệ công chúa với hoàng huynh nào tiếng cũng có trọng lượng, tuy rằng quan hệ với Tam hoàng tử thân quen cho lắm, bởi vì Đoan Tuệ công chúa thực chất bên trong có chút ghét bỏ người ca ca cà lăm này.

      Nếu như ghét bỏ, liền ít rồi phần kính trọng, cũng có dũng khí nho mà khi dễ. Đợi Triệu Hằng đến gần, Đoan Tuệ công chúa cười hì hì nghênh đón, mặt mày cong cong : "Tam ca, chúng ta muốn kết tổ thi đoán hoa đăng, đánh bạc đó, chỉ là chúng ta có năm người, Gia Ninh biểu muội có bạn, Tam ca góp cho chúng ta đủ số được ? Thắng tiền coi như của huynh, thua tính của nàng."


      Trong lời vô cùng thân thiết, nhưng trong lòng Đoan Tuệ công chúa trong bụng nở hoa, Tam ca cà lăm đơn giản mở miệng, chính là biết đáp án chỉ sợ cũng , nha đầu béo chỉ biết ăn phối với người cà lăm, đêm nay là quá thú vị. Cười dịu dàng nhìn qua Tam hoàng tử, trong mắt Đoan Tuệ công chúa tràn đầy chờ mong.


      Tống Gia Ninh lại bối rối, ra Đoan Tuệ công chúa gọi Tam hoàng tử, lại là vì góp đủ số cho nàng?


      Tống Gia Ninh cũng dám gọi Tam hoàng tử giúp nàng, vội giọng : "Công chúa, ta đoán, ngươi và các tỷ tỷ chơi , đừng làm phiền Tam điện hạ."


      Đoan Tuệ công chúa để ý tới nàng, giữ chặt ống tay áo Triệu Hằng làm nũng: "Tam ca, đêm nay ăn tết, huynh bồi bồi ta nhé?"

      Triệu Hằng chắp tay sau lưng, vô cùng tự nhiên vậy giãy khỏi Đoan Tuệ công chúa, mặt chút thay đổi : "Được."


      Đoan Tuệ công chúa mở cờ trong bụng, quay đầu lại vẫy tay Tống Gia Ninh: "Nhìn Tam điện hạ nể mặt ngươi chưa kìa, còn qua đây bái tạ."


      công chúa Hoàng Thượng tương lai, dăm ba câu định chuyện, Tống Gia Ninh nào nghĩ có tư cách cự tuyệt nữa, lấy hết dũng khí đến trước mặt Triệu Hằng, quy củ hành lễ, rủ mắt : "Tạ điện hạ ân điển."


      Lúc chuyện, trái tim Tống Gia Ninh nhảy bịch bịch, vừa sợ vừa vui. Sợ chính là, nàng am hiểu đoán đố đèn, chút nữa liên tục đoán ra, Tam hoàng tử cũng đoán ra, thua bạc, Tam hoàng tử có thể trách nàng ngu hay ? Nhưng nghĩ đến nàng cùng Hoàng Thượng tương lai đoán đố đèn, Tống Gia Ninh lại vui mừng, cảm giác mình nhiều hơn đề tài chuyện đáng giá khoe khoang, đợi nàng già rồi, có thể chođám tôn tử tôn nữ nghe.


      Càng nghĩ càng thấy hay, khóe miệng Tống Gia Ninh tự chủ vểnh lên.


      Triệu Hằng nhìn thấy, càng thêm chắc chắc, cái nha đầu béo này, quả nhiên thích .


      Tuổi còn liền ngấp nghé hoàng tử, từ điểm đó nhìn ra, lá gan nàng rất lớn.

      P/s: bị bệnh hoang tưởng, phải trị.

      Cái hủ đựng kẹo

      [​IMG]
      Last edited: 9/11/17
      midnight, adamno1, Kimkimdao48 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :