1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      QK nên cam phận làm nam phụ hơi . Quá ít kỉ chỉ nghỉ cho bản thân , nghĩ cho An An gì cả , đáng đời chỉ có thể làm nam phụ

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      zậy là QK định đợi cơ hội, giết Thọ vương, giành lại An An hở
      QK điên rồi :yoyo30:

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Zời ơi hoàng lại vẫn phải tiếp tục dẹp tình địch. Chắc vì Kiêu này mà Hằng quyết làm hoàng thượng đó. Vậy mới giữ được mỹ nhân a.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      QK ích kỷ quá :yoyo61::yoyo61:vậy nên QK chỉ làm nam phụ mà thôi

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 97:




      Nửa đêm canh ba, Quách Bá Ngôn vẫn cách nào chìm vào giấc ngủ, trước mắt tất cả đều là thân ảnh trưởng tử quỳ đưa lưng về phía ông.




      Ông biết trưởng tử sai rồi, sai rất thái quá, Quách Bá Ngôn cảm thấy quái lạ khi trưởng tử đối với muội muội sinh ra tà niệm, nhưng ông cũng nhịn được tự trách mình. Con dạy, lỗi của cha, nếu ông có thể sớm chút phát tâm tư của trưởng tử đối với nữ nhi, nếu ông có thể kịp thời khuyên can, trưởng tử cũng lặp lặp lại nhiều lần mà phạm nhiều sai lầm như vậy.




      Lập tức bảo trưởng tử ra ngoài lịch luyện năm, mẫu thân càng muốn? Tuy rằng ông liên tục ám chỉ thế tử vị của trưởng tử rơi xuống, trưởng tử ở bên ngoài lâu như vậy, có thể nghi kỵ phụ thân quên hay ? Quách Bá Ngôn cũng nỡ, nhưng ông nhất định phải làm như vậy, là vì bàn giao cho Thọ vương, thứ hai, ông phải tách trưởng tử và nữ nhi ra, chỉ có cách khá xa rồi, ý niệm trong đầu trưởng tử mới có thể phai nhạt.




      Đối với đỉnh màn trướng, Quách Bá Ngôn im lặng thở dài.




      Bên tai truyền đến động tĩnh rất , Quách Bá Ngôn quay đầu, trong trướng đen kịt màu, ông nhìn bất cứ thứ gì, chỉ cảm thấy thê tử ỷ lại mà nhích lại gần, giống như lạnh, vào trong lòng ngực ông tìm kiếm ấm áp, nhắn xinh xắn. Quách Bá Ngôn vô thức ôm lấy thê tử, nghe mùi thơm ngát nhàn nhạt người thê tử, đáy lòng Quách Bá Ngôn, sinh ra tia áy náy.




      Ông hổ thẹn trước dạy dỗ con trai, ông cũng thẹn với thê tử. Trước khi lấy bà, ông từng đồng ý để hai mẹ con bà chịu ủy khuất, nhưng thanh danh An An cơ bản hủy ở trong tay trưởng tử, ông biết rất ràng, lại thể làm cái gì. Nếu có Thọ vương kiên trì muốn kết hôn với An An, nếu có Thọ vương kịp thời nhắc nhở, nếu , An An liên tục gả ra được, là có khả năng bị trường Tử. . .




      Quách Bá Ngôn dám nghĩ tiếp nữa, ôm chặt thê tử.




      Người là ông cưỡng ép cưới về, từng là ông xem xét kỹ, tại ông cũng biết rồi, từ nay về sau, ông tuyệt để lần nữa cho trưởng tử cơ hội khi dễ nữ nhi.




      ~




      Sáng sớm hôm sau, Quách Bá Ngôn Thọ vương phủ.




      Triệu Hằng gặp ông ở phòng khách.




      Hành lễ xong, Quách Bá Ngôn cung kính : "Hồi vương gia, vi thần điều tra , ba tình tất cả đều là nghiệt tử gây nên, oán hận kế mẫu kế muội, có chủ tâm muốn phá hư hôn của kế muội, nhưng tuyệt phải có ý định là địch với Vương Gia. Vi thần vốn định vận dụng gia pháp, lại sợ gia mẫu hỏi đến, toạc ra là nó ra ngoài gây rắc rối, nguyên do vi thần muốn phạt nghiệt tử Hùng Châu trấn thủ biên cương tự kiểm điểm năm, ngày mai liền khởi hành, lập công huân tuyệt gọi hồi kinh, biết Vương Gia ý như thế nào?"




      Triệu Hằng nhìn ông, hỏi: "Nếu như tái phạm. . ."




      Quách Bá Ngôn biến sắc, nghiêm mặt : "Nếu như nghiệt tử chấp mê bất ngộ, vi thần tấu xin Hoàng Thượng, lập Thế tử khác."




      Triệu Hằng gật đầu: "Có thể."




      Quách Bá Ngôn lần nữa hành lễ, cúi đầu cáo lui.




      Trở lại Quốc Công Phủ, Quách Bá Ngôn viết phong thơ, phái người đưa cấm quân Mã Quân Ti Chỉ Huy Sứ Lưu Thủ Nhân. Lưu Thủ Nhân đọc thư, có chút ngoài ý muốn, ông cùng với Quách Bá Ngôn là quan đồng liêu, tuy phải bạn tri kỉ, nhưng nếu như Quách Bá Ngôn muốn rèn luyện nhi tử, ông cũng vui vẻ tặng cái thuận nước giong thuyền, lập tức ghi tên Quách Kiêu vào danh sách sai phái cấm vệ, sau đó đưa vào trong cung.




      Nhìn thấy tên Quách Kiêu, Tuyên Đức Đế cũng ngẩn người, nhưng cũng cảm thấy đây là Quách Bá Ngôn muốn rèn luyện trưởng tử, liền có hỏi nhiều, phê. Xế chiều hôm đó, Quách Kiêu sớm hồi phủ, chào hỏi phụ thân, hai cha con lại cùng nhau Sướng Tâm Viện thông báo Thái phu nhân.




      Thái phu nhân quá sợ hãi, nhìn tôn tử nhìn lại nhi tử chút, khó hiểu : "Trước đó sao chút tiếng gió cũng có?"




      Quách Kiêu rủ mắt.




      Quách Bá Ngôn ho khan cái, mắt nhìn mẫu thân : " ra ta sớm có quyết định sắp xếp Bình Chương lịch luyện, biết được Hoàng Thượng muốn điều hai trăm cấm quân Ung châu, ta cùng ngày liền thông báo cho Lưu Thủ Nhân, sợ mẫu thân ngăn cản, mới giấu giếm cho tới hôm nay."




      Thái phu nhân trầm mặt, bất mãn răn dạy nhi tử: "Cho dù ngươi muốn rèn luyện Bình Chương, tại sao lại phái nó ngay lúc này? An An lập tức liền phải xuất giá rồi, ngươi thể bảo Bình Chương uống xong rượu mừng của An An lại ? Bình Chương là thân đại ca, đưa gả ngày ấy để thắng bé cùng tân khách Vương Phủ uống rượu, cũng là cho An An mặt mũi, bằng chỉ bằng Phù ca nhi bọn họ, mấy bát bị người chuốc say."




      Càng nghĩ càng giận, chủ yếu vẫn là nỡ để trưởng tôn xa nhà như vậy.




      Quách Bá Ngôn thầm cười khổ, để trưởng tử Vương Phủ đưa gả, ông sợ trưởng tử lại về được.




      Quách Kiêu kịp thời : "Tổ mẫu đừng trách phụ thân, là con chủ động cầu phụ thân giúp con an bài, nam tử hán đại trượng phu, lúc này lấy kiến công lập nghiệp làm đầu, đừng lần này là An An xuất giá, đổi thành Đình Phương, con vẫn ."




      "Hảo hảo hảo, ngươi kiến công lập nghiệp, hai người các ngươi cũng hết !" Thái phu nhân nổi giận , mắng xong rồi, xoay đâu lại.




      Quách Bá Ngôn nháy mắt trưởng tử, lưu trưởng tử an ủi Thái phu nhân, ông về trước Lâm Vân Đường.




      Biết được con riêng muốn biên quan, Lâm thị cũng thấy khó hiểu, có chút oán trách đối với trượng phu : "An An sắp có chuyện vui, Quốc Công gia lại đuổi Thế tử đến biên cương, biết còn tưởng rằng thiếp ở bên tai người thổi gió́." Kế mẫu khó làm, người đây chỉ nghĩ đến tiền đồ nhi tử, sao vì kế mẫu thiếp đây suy nghĩ chút?




      Quách Bá Ngôn cố ý : "Liên quan đến giọng của nàng, có bằng Mậu Ca Nhi thổi, có thể chi phối quyết định của ta?"




      Khi lúc giỡn ông cũng đứng đắn, Lâm thị tức giận, qua xem nữ nhi.




      Mẫu thân tức giận, Tống Gia Ninh tự nhiên muốn hỏi thăm là chuyện gì xảy ra, nghe Quách Kiêu muốn Ung Châu, Tống Gia Ninh so với mẫu thân càng giật mình. Nhưng Tống Gia Ninh mặc dù biết Quách Kiêu đối với nàng có lòng mơ ước, nhưng thế nào cũng nghĩ tới nhị thúc nhị thẩm và Quách Kiêu liên lạc với nhau, dù sao ở trong lòng Tống Gia Ninh, nhị thúc nhị thẩm vốn là người có thể làm ra loại chuyện vào kinh đoạt nàng này.




      Ngoài khiếp sợ, Tống Gia Ninh len lén nhàng thở ra, ở dưới mái hiên với Quách Kiêu, nàng luôn khó có thể hoàn toàn buông lỏng.




      Buổi tối, Quách gia thiết yến, vì sáng mai Quách Kiêu liền phải lên đường.




      Tam Phương đều xuất giá rồi, Tống Gia Ninh được Thái phu nhân gọi đến bên cạnh, hai bà cháu cùng bàn. Tống Gia Ninh khéo léo hầu hạ Thái phu nhân dùng cơm, lúc Thái phu nhân và Quách Kiêu chuyện, nàng chỉ quay đầu nhìn Thái phu nhân, mặt cười nhàng nghe trưởng bối chuyện. Với tư cách tôn tử được Thái phu nhân dặn dò, Quách Kiêu tự nhiên cũng phải nhìn Thái phu nhân, nhưng dư quang của , tuy nhiên cũng rơi vào người kế muội bên cạnh tổ mẫu.






      Nàng chải song loa kế, trán lưu lại tầng tóc mái mỏng, phía dưới khuôn mặt nhắn trắng nõn mỹ lệ, đôi mắt hạnh ô nhuận sáng ngời, là nương sâu thẳm trong tim . muốn mang nàng cùng , muốn danh chính ngôn thuận lấy nàng làm vợ, muốn nàng cười với , hoặc lưu luyến rời nhìn . . .




      Phát ánh mắt phụ thân sắc bén quăng qua, Quách Kiêu kịp thời thu tầm mắt lại, bưng chén rượu lên.




      Suy nghĩ nhiều như vậy, thế nhưng thể, vẫn có. . .




      Rượu mạnh vào bụng, dấy lên ngọn lửa.




      Hôm sau trời chưa sáng, Quách Kiêu mình, làm kinh động bất luận kẻ nào, cũng cần bất luận kẻ nào tiễn đưa .




      Thức dậy trưởng tôn chạy, Thái phu nhân vừa tức vừa đau, cuối cùng giận chó đánh mèo nhi tử, câu cũng muốn với nhi tử, được bọn nha hoàn đỡ quay về Sướng Tâm Viện. Quách Bá Ngôn lúc này cũng lòng dạ nào dỗ dành mẫu thân, mình Di Hòa Hiên của trưởng tử, chạy vòng phòng ngủ, lại tới thư phòng. Thư phòng vắng vẻ trống trải, Quách Bá Ngôn thở dài, hỏi A Thuận: "Thế tử ra ngoài, mang theo cái gì?"




      A Thuận cúi đầu : "Mang theo thân quần áo, hai quyển binh thư."




      Quách Bá Ngôn quét về phía giá sách, chậm rãi nở nụ cười, trưởng tử nhớ mang theo binh thư, tâm muốn lịch luyện, có bởi vì nhi nữ tư tình mà lười biếng.




      ~




      Quách Kiêu nửa tháng, Tống Nhị gia ở khách viện Quốc Công Phủ, được hai nha hoàn dung mạo xinh đẹp tỉ mỉ chăm sóc, rốt cuộc dưỡng tốt thân thể. Khôi phục lại Tống Nhị gia hành vi thoải mái, chuyện thứ nhất làm chính là tự tay viết thư bỏ vợ, đọc qua sách, nhưng tài học đủ lấy được công danh, nhưng viết hưu thư vẫn thành vấn đề.




      Nét mực khô, ngẫm lại dáng vẻ hung hãn của Hồ Thị, Tống Nhị gia lòng còn sợ hãi, chỉ thị gã sai vặt Quách Bá Ngôn an bài cho đưa cho Hồ Thị.




      Hồ Thị đánh gậy bị thương cũng sớm dưỡng tốt, muốn ầm ĩ nữa, bị gã sai vặt trông coi bà ta dùng roi hù dọa mất mật, liền đặt hi vọng ở người trượng phu, hy vọng trượng phu tới cứu bà ta, ngờ chờ monghơn nửa tháng, chỉ mong được phong hưu thư. Hồ Thị giận dữ, la hét muốn tìm Tống Nhị gia đánh nhau chết sống, Tống Nhị gia trốn trong phòng chịu ra ngoài, Hồ Thị bị hạ nhân ném ra cửa sau Quốc Công Phủ.




      Nửa tháng này, có Quốc Công Phủ thả ra tin tức, thanh danh Hồ Thị sớm xấu xí, đám dân chúng cũng biết Tống Nhị gia là người thành , vào kinh đoạt chất nữ hoàn toàn là chủ ý của Hồ Thị, Tống Nhị gia sợ vợ mới đồng ý gõ Đăng Văn cổ. Về sau thấy chất nữ ở Quách gia sống tốt, Vệ Quốc Công Quách Bá Ngôn cũng lấy ơn báo oán, chẳng những có ỷ thế hiếp người, còn hảo ăn hảo uống, Tống Nhị gia áy náy thôi, đoạt cháu , lại càng đau đớn hạ quyết tâm, bỏ Hồ Thị ác độc.




      Bởi vậy, Hồ Thị bên đường chửi bậy Quách Bá Ngôn, Tống Nhị gia, bên cạnh đám dân chúng chỉ cười xem náo nhiệt, ai giúp bà ta chuyện. Hồ Thị tự chuốc nhục nhã, người ở kinh thành lẻ loi hiu quạnh, cho dù hận Tống Nhị gia, Lâm thị, thế nhưng Quốc Công Phủ thủ vệ sâm nghiêm bà ta ngay cả bóng người cũng thấy được, rơi vào đường cùng, đành phải mang theo lộ phí mà hạ nhân Quách gia kín đáo đưa cho bà ta, xám xịt lên thuyền trở về Giang Nam.




      Bà vợ hung hãn rời , Tống Nhị gia dưới gợi ý của Quách Bá Ngôn, nghênh ngang mà ra cửa, hoặc là Đại Tửu Lâu kinh thành ăn tiệc thường niên, hoặc là hiệu sách mua sách học đòi văn vẻ. Đám dân chúng thấy ông ta trôi qua tiêu dao khoái hoạt, càng thêm khẳng định Tống gia là cam tâm tình nguyện buông tha cho chất nữ, mà phải là Quách gia lấy mạnh hiếp yếu.




      Nếu như Quách, Tống hai nhà bắt tay giảng hòa, đám dân chúng dần dần hề nhắc tới thân phận Quách gia Tứ nương, ngược lại theo đại hôn Thọ vương tới gần, mọi người nghĩ về điều sau đó. Quách gia Tứ nương ồn ào nhiều trò cười như vậy, Tuyên Đức Đế cũng có thu hồi tứ hôn, rốt cuộc Tuyên Đức Đế quá bất mãn Thọ vương, hay là Quách gia Tứ nương tất nhiên có chỗ hơn người?




      Lòng hiếu kỳ tràn lan, đám dân chúng rất nhanh phát việc, ra Thọ vương trong truyền thuyết bởi vì cà lăm được Tuyên Đức Đế thích, lại có thể vào triều làm quan, còn là Hàn Lâm viện tu soạn chỉ có Tân Khoa Trạng Nguyên mới có thể phong !




      Tuyên Đức Đế thích Thọ vương, cho Thọ vương chức quan?




      Sau khi ý thức được Tuyên Đức Đế ra coi trọng Vương Gia cà lăm này, đám dân chúng khỏi lại nổi lên nghi ngờ, nếu như coi trọng, Tuyên Đức Đế sao còn ban thưởng cho Thọ vương Vương Phi toàn thị phi này? Nghi ngờ hồi, biết ai là người bắt đầu trước, dù sao cũng lâu lắm, trong dân chúng lại lưu truyền câu trả lời hợp lý, là Tuyên Đức Đế từng có toan tính thu hồi ý chỉ tứ hôn, là Thọ vương muốn bởi vì lưu ngôn phỉ ngữ mà hối hôn, kiên trì muốn kết hôn với Tứ nương Quốc Công Phủ.




      Lời vừa ra, Thọ vương từng bị dân chúng lấy làm trò cười, lập tức biến hóa nhanh chóng, trở thành nam nhân tốt trọng tình trọng nghĩa !




      Lương duyên như thế, đám dân chúng cũng mong đợi đám cưới của Thọ vương.




      Tác giả có lời muốn :




      Gia Ninh: bỗng nhiên khẩn trương.




      Triệu Hằng: hả?




      Gia Ninh: các nàng đều dưới quần chàng cất giấu chữ, muốn biết là cái gì.




      Triệu Hằng: . . . Nghe người của nàng cũng có chữ. . .




      Hặc hặc, mọi người đoán xem người An An là cái gì?















    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :