1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. zzzmissyou

      zzzmissyou New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      6
      hóng từng ngày .... :yoyo25::yoyo25:

    2. letoto

      letoto New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      25
      Chap 88: Nếu có hài tử, nàng có bằng lòng ?
      Editor : Tố Tố


      Sắc mặt Tô Thanh Mạt cứng lại, cúi đầu tiếp tục gặm đùi gà nữa.


      Nàng cũng thể biết điều đáp lại câu ai bảo ngươi lau miệng cho ta chứ? Loại lời biết xấu hổ như vậy nàng nhất định có mặt mũi ra.


      Thấy nàng gặm xong cái thứ nhất, lại muốn vươn tay lấy cái thứ hai, Ly Thanh giơ tay ngăn cản nàng, liền : Lúc này sắp vào thành, vào thành rồi ta sai người làm cho ngươi ít đồ bổ dưỡng. Cái này ngươi ăn cái được, ăn thêm nữa lúc dùng bữa tối ăn được nữa. Ngày hôm nay vất vả cả ngày, chúng ta phải suy nghĩ cho hài tử trong bụng chút.


      Tô Thanh Mạt nghe vậy liền gật đầu rất nghe lời hề phản bác, yên lặng để dùng khăn tay bằng gấm Tuyết Vân lau tay, sau đó liền rũ mắt, tiếp tục nữa.

      Ly Thanh cho rằng nàng lại bất mãn đối với mình, thể làm gì hơn lần thứ hai giải thích câu : “ Sáng nay trước khi chúng ta ra lão oa đầu kia liền giao phó cho bổn cung, đùi gà này kho gia vị quá nhiều, mùi vị quá mức vừa miệng, bất lợi cho trưởng thành của hài tử rất. sau này ngươi cũng phải nhẫn nhịn chút, tận lực ăn ít chút đồ cay nóng. Bổn cung cam đoan với ngươi chờ sau khi chúng ta sinh hạ hài tử, đợi ngươi ra tháng, bổn cung nhất định ngày ngày làm cho ngươi ăn, như vậy được ?


      “Ừm “ Tô Thanh Mạt ngẩng đầu nhìn , lúc lâu mới tầng ngần gật đầu cái. tay nhàng xoa xoa bụng, ngừng ở trong lòng yên lặng cầu khấn “ Hài tử, ngươi nhất định phải là cục cưng nghe lời, dù cho tại trong bụng mẫu thân có khổ cực ngươi cũng nhất định phải khỏe mạnh, chờ đến đủ ngày đủ tháng, chờ tới khi thời cơ chín muồi. Cha và mẹ vẫn luôn chờ ngươi sinh ra đấy.


      ‘Chủ nhân, xác nhận qua, trong thành tất cả thu xếp thỏa đáng “ ngoài xe ngựa truyền đến thanh của Thanh Nhất


      Ly Thanh thản nhiên “ Vậy vào thành


      Tô Thanh Mạt nghiêng đầu liếc mắt nhìn muốn gì, xong lại cúi đầu. Ly Thanh nhìn về phía nàng, hỏi câu :”Sao thế ?“


      “Lần này chúng ta hồi kinh, gặp nguy hiểm ư?” Tô Thanh Mạt trầm thấp hỏi thăm câu. tay vẫn đặt tại áo ngủ bằng gấm, tay kia hồi xoa xoa bụng.


      ngại, đều là chút tôm tép nhãi nhép lại làm ầm ĩ mà thôi, bổn cũng để cho các ngươi xảy ra chuyện “


      Tô Thanh Mạt lên tiếng, chỉ là tay xoa xoa bụng đột nhiên nắm chặt lại lúc lâu, mình trong tình huống như thế này, dọc theo con đường này nếu như xảy ra điều gì bất ngờ, đứa này ….

      “ Đến thời gian uống thuốc rồi, ngươi đem viên thuốc đưa cho ta “

      Ly Thanh nghe vậy nhướng mày lên, khóe miệng tự giác cong lên, là khó có thời điểm nàng chủ động uống thuốc. Cái này phải bây giờ nàng đem đứa đặt ở trong lòng sao? Càng nghĩ, khóe miệng càng bất giác cong nụ cười càng ngày càng khống chế được..


      Tô Thanh Mạt nhìn nam nhân hớn hở trước mặt, trong lòng lại có chút sợ hãi, phải là trước khi xuất môn quên uống thuốc chứ? yên lành cười tà mị như thế làm cái gì ?


      Bất quá, dù thân là mĩ nữ, giờ khắc này nhìn thấy nét cười của , tim cũng tự giác đập nhanh thêm vài giây, nàng mau chóng rời tầm mắt, trong lòng thầm mắng : cái tên nghiệt chết tiệt này, đại nam nhân có bộ dạng như thế thôi, cười cái cũng có thể mê hoặc người, có còn nhường thiên hạ này cho nữ nhân sống cơ chứ !


      Nàng nhớ trước kia kinh thành vì chuyên môn của nàng mà truyền ra đồng dao. Những cái khác đều , bài đồng dao kia cuối cùng có hai câu :


      Thanh dung ngọc diện

      Dáng tựa thần tiên

      Đem ra so sánh

      Hơn cả Ly quốc sư đương triều


      Lúc trước nàng còn biết Ly quốc sư là cái dạng gì, mấy ngày trước nghe tên của là Ly Thanh nàng lúc này mới chợt hiểu ra. ra Ly quốc sư nổi danh khắp Thiên triều này lại chính là .


      Nhưng nàng cũng dám nhận dung mạo của chính mình có thể hơn được người nam nhân ngồi trước mặt này. Lúc người nam nhân này cười,có loại vẻ đẹp lạnh lùng, lúc này nở nụ cười, nhất thời khiến người ta cảm thấy bốn phía đều có hoa đào tung bay, mị lực vô biên.


      Ly Thanh đem viên thuốc đưa cho nàng, rồi lại cầm chén nước nho trong tay, dự định chờ nàng đem viên thuốc nuốt xong rồi sau đó đưa cho nàng uống.


      Tô Mạt Thanh cầm lấy viên thuốc, gọn gàng trực tiếp bỏ vào trong miệng, nuốt xuống, lại tiếp nhận nước nho uống hớp, sau đó hỏi câu : “Viên thuốc này mỗi lần chỉ có thể uống vào viên sao ? “


      Ly Thanh nghe vậy có chút buồn cười “Nếu để cho ngươi đồng thời ăn hai viên ngươi đồng ý sao ?” Nàng là người thích ăn dược, lần này có thể như vậy gọn gàng nuốt xuống, cũng là để nhìn bằng con mắt khác xưa.


      “ Đem ra “ Tô Mạt Thanh hướng về phía


      Ly Thanh nhìn bàn tay trắng mịn trước mặt, sửng sốt chút : “ Cái gì ? “


      “ Thuốc đó. “

      Ly Thanh bất đắc dĩ, nàng cũng muốn buông tha bất luận cơ hội nào để cãi nhau với “ Lấy tình huống của ngươi bây giờ, viên thuốc này ăn lần viên được, chỉ trong tình huống tốt lắm mới có thể gia tăng thêm được. “

      Tô Thanh Mạt nghe vậy lườm cái, trực tiếp ngắt lời “ Nếu là đến thời điểm tình huống tốt lắm mới dùng cái gì cũng kịp ! Vẫn là tại nên bắt đầu dùng, chuẩn bị sẵn sàng, “


      Ly Thanh vừa nghe sắc mặt liền thay đổi, tay đặt lên bả vai nàng, hỏi câu : “ Chuẩn bị sẵn cái gì “


      “…” Tô Thanh Mạt cúi đầu gì.


      “Tô Thanh Mạt ! Có phải ngươi có chuyện gì giấu bổn cung ?” Sắc mặt của Ly Thanh trầm, trong thanh chứa nét khẩn trương.


      Tô Thanh Mạt giương mắt nhìn , thấy trong mắt tất cả đều là lo lắng, trong lòng chợt run lên, lần thứ 2 dời tầm mắt, câu :”Chuyện của ta phải ngươi đều biết hết sao, ta còn có thể giấu ngươi chuyện gì ?”


      Ly Thanh vẫn buông tha nàng, đưa tay nâng cằm nàng lên, bình tĩnh nhìn nàng :”Tô Thanh Mạt, ngươi biết bổn cung lo lắng cái gì.”


      “Ngươi phải là lo lắng cho hài tử trong bụng sao ? Hài tử giờ rất tốt trong bụng ta đây. Nếu ngươi tin lời ta , ngươi có thể tự mình bắt mạch.” Tô Thanh Mạt hất tay ra, đem tay của chính mình ai oán đưa tới.


      Ly Thanh thấy nàng như vậy liền sinh nghi, trong mắt ngờ vực, liếc mắt nhìn cổ tay nàng, vươn tay đưa tới.


      Qua lát, thả tay xuống, thuận thế đem mọi thứ thu dọn tốt. Sau đó lấy ra viên thuốc đưa tới bên miệng nàng “ Mạch tượng của hài tử có chút ổn định, ngươi tại dùng thêm viên, lúc nữa đến nơi, bổn cung lại cho ngươi thêm chén thuốc nữa, dù sao thuốc viên này cũng hiệu quả bằng. “

      xong giương mắt liền nhìn về phía Tô Thanh Mạt chớp, than tiếng, đem nàng ôm vào trong lòng, tiếp :” Đừng lo lắng, trước tiên ngươi hãy ăn viên thuốc này , mọi việc đều có bổn cung ở đây.”


      Nghe xong lời này của , hốc mắt của Tô Thanh Mạt liền đỏ, há miệng đem viên thuốc nuốt xuống, đem tay bên trong lấy ra, hai tay ôm lấy hông của :”Ly Thanh, nếu hài tử có xảy ra điều gì bất ngờ, ngươi …”


      Cảm nhận lần đầu tiên nàng chủ động cùng mình ôm ấp, thân thể Ly Thanh đột nhiên cứng lại lúc, sau đó liền thả lỏng ra, con ngươi đen kịt trong nháy mắt đột nhiên lóe sáng, thanh cũng tự giác đột nhiên nhu hòa , an ủi :”Bổn cung rồi, bổn cung quyết để cho hai người các ngươi xảy ra chuyện gì ?”


      “Ngộ nhỡ.. “


      có ngộ nhỡ “ Thanh của Ly Thanh đột nhiên trở nên hơi lạnh lùng nghiêm nghị, cúi đầu, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của nàng, lại tự giác mền nhũn thêm mấy phần :” Đừng lo lắng, có bổn cung ở đây, nếu hài tử thực xảy ra chuyện …:” tới chỗ này dừng lại chút, sau đó nâng cằm nàng lên, hai mắt nhìn thẳng vào nàng chăm chú, ngữ khí có chút nghiêm cẩn :”Tô Thanh Mạt, bổn cung hỏi ngươi, nếu hài tử này thực có duyên với chúng ta, liệu ngươi có còn nguyện ý theo bổn cung trở về kinh thành ?”


      Tô Thanh Mạt sững sờ, buông tay ôm , hai tay thu vào bên trong áo, xoa xoa bụng của chính mình, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía , trong mắt tất cả đều là tâm ý khó chịu :” Sao ngươi lại có thể nguyền rủa hài tử của chúng ta như vậy ?” Nàng có tâm tình cùng thảo luận vấn đề này


      Ly Thanh rũ mi mắt xuống, chăm chú nhấp môi hồi, giương mắt lần thứ hai nhìn thẳng nàng mở miệng :” Như vậy bổn cung liền đổi câu hỏi, nếu như tại có hài tử này, ngươi có bằng lòng cùng với bổn cung trở lại kinh thành ?”


      “…”Vấn đề này lại bị nhắc đến lần thứ hai, đổi lại lần này Tô Thanh Mạt chỉ trầm mặc.


      “ Ngươi muốn đúng hay ?” Ly Thanh buông lỏng tay ra, để mặc nàng cúi đầu.


      nhìn khuôn mặt cúi xuống của nàng lúc, sau đó mặt u đổi tầm mắt nhìn chằm chằm góc nơi bếp lò đặt bát nước nho.


      Tay để ở bên người tự giác lần thứ hai nắm chặt mấy phần, làm như lại đưa ra cái quyết định quan trọng.


      Chỉ nghe trầm thấp mở miệng lần thứ hai:”Tô Thanh Mạt, có thể …” vì ở lại hay .


      Đáng tiếc đối diện với tầm mắt của nàng, đoạn sau câu này, cuối cùng cũng có dũng khí ra khỏi miệng.


      Khóe miệng cong lên nét cười trào phúng, a …Ly Thanh, ra ngươi cũng có thời điểm biết sợ.


      :”Sao vậy ?” Tô Thanh Mạt nghi hoặc nhìn .


      Ly Thanh lắc đầu, nhìn xuống nàng bảo đảm :” Ngươi tại cái gì cũng đừng nên suy nghĩ nhiều, cứ am tâm dưỡng thai, bổn cung nhất định dốc hết toàn lực bảo vệ tốt cho hài tử của chúng ta. “


      “ Chủ nhân, đến “ ngoài xe ngựa truyền đến thanh của Thanh Nhất lần thứ hai


      Ly Thanh xuống phái sau xe ngựa, nhìn về phía Tô Thanh Mạt cũng theo ra từ phía trong xe ngựa :” ngươi tại thích hợp lại, bổn cung ôm ngươi vào trong “


      “ hừm “ Tô Thanh Mạt gật đầu, có từ chối, điều này làm cho tâm tình Ly Thanh lại tốt lên vài phần


      Ly Thanh ôm nàng, theo Thanh Nhất thẳng đến sương phòng thu thập ổn thỏa từ trước, động tác cẩn thận đem nàng đặt ở giường, giúp nàng đem áo khoác da cởi ra.


      “ Trong chăn cho dùng bình nước nóng ủ cho ấm được rồi, ngươi trước tiên nằm xuống nghỉ ngơi lúc, bổn cung liền chuẩn bị bữa tối cho ngươi. “


      “ Bữa tối để bọn họ chuẩn bị là tốt rồi, ngươi nằm nghỉ ngơi lát “. Thấy trong mắt lên vẻ mệt mỏi, bắt đầu từ ngày đó đều theo chăm sóc nàng, tất nhiên cũng có nghỉ ngơi.


      Ly Thanh lắc đầu, hiếm khi giải thích câu :” Bổn cung là làm dược thiện cho ngươi, bọn họ tay chân vụng về, làm thỏa đáng. Huống hồ đồ ăn này là ngươi ăn vào miệng, bổn cung cũng yên lòng để bọn họ động tay.” xong xoay người ra khỏi phòng


      Tô Thanh Mạt nghe được ở ngoài cửa dặn dò Thanh Nhất gì đó, đáng tiếc bọn họ chuyện, thanh cũng lớn, nàng hề nghe .


      Bên trong truyền tới cảm giác ấm áp, nàng thở dài hơi, bắt đầu nhớ tới lời lúc trước ở xe ngựa hỏi mình.


      Nếu là có hài tử, nàng có bằng lòng theo trở lại kinh thành hay .


      Nàng biết trở lại kinh thành với điều này là có ý nghĩa gì, nàng cũng biết lần này nàng sỡ dĩ nguyện ý trở lại cùng bởi vì trong bụng có hài tử, nhưng nếu có hài tử này sao?


      Tô Thanh Mạt cúi đầu cười nhạo vài tiếng, tiếng cười tràn ngập diễu cợt.


      Nàng lúc đó cách nào cho đáp án, nhưng cũng phải thừa nhận, khả năng nàng muốn trở lại cùng nhiều hơn chút. Nàng và ràng buộc chính là hài tử này, có hài tử, bọn họ còn có thể có cái gì kia sao ?


      , còn sót lại bất kì cái gì.


      A, …Tô Thanh Mạt ngươi cũng có thể có thời điểm thực như vậy sao ?


      tới nửa canh giờ, Ly Thanh liền bưng cái khay đẩy cửa vào, thấy nàng hiếm khi có ngủ, biết nàng đây là có ý chờ mình, thần sắc mặt cũng hòa hoãn vài phần


      Cầm cái bàn trà thu xếp trước mặt nàng, đem khay trà đặt ở phía , thay nàng dọn xong bát đũa.


      Nhìn chén canh đơn giản trước mặt, Tô Thanh Mạt nhướng mày :” nhìn cũng tệ nhỉ. “


      Ly Thanh nghe vậy, mặt càng thêm mấy phần ý cười :” Dĩ nhiên là tệ rồi, vậy ngươi nên ăn nhiều thêm chút “ Cầm chén múc cho nàng chén canh :” Đêm nay bổn cung có chuẩn bị cơm tẻ cho ngươi, ngươi phải đem toàn bộ chung thuốc an thai này uống cho hết mới được.”


      Tô Thanh Mạt nhìn cái chung đầy mỡ kia nhíu nhíu mày :”Này có thể uống ít chút hay ?” Tại sao nàng vừa nhìn liền cảm giác trong dạ dày lộn tùng phèo lên vậy?


      Lại bụng của nàng cũng có lớn nha, vừa nãy lúc trước vào thành gặm cái đùi gà, đây là muốn no chết nàng sao ?


      thấy Ly Thanh đem bát đưa đến trước mặt nàng, lại trong chén múc lên thìa. Lúc này mới dương mắt nhìn nàng, nhàn nhạt mở miệng :” Tô Thanh Mạt, thuốc này đối với cơ thể của ngươi lúc này chỉ có lợi, có hại, uống hay uống ngươi tự mình làm


      Tô Thanh Mạt có lên tiếng, chỉ là cầm lấy thìa bắt đầu uống từng ngụm lớn, trong chốc lát chén canh nhìn thấy đáy.


      Ly Thanh đối với biểu của nàng rất hài lòng, cầm lấy đũa giúp nàng hướng về bát bên trong gắp chút món ăn “ Bổn cung biết mùi vị của thuốc này có chút ngấy, ngươi tại có thể ăn chút món ăn rồi hãy tiếp tục uống nó “. xong nắm lấy chén canh lại múc cho nàng chén, đưa đến trước mặt nàng.


      Tô Thanh Mạt lần thứ hai cầm lấy thìa, cũng có ý kiến với :” Được, ta vẫn là đem thuốc này uống xong rồi “ Nếu là ăn thêm những thức ăn này, xem chừng chén thuốc này nàng cũng thể uống hết.
      Last edited: 7/4/16
      AELITA, nhimxu, Xu trần22 others thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ôi.. có chương mới r.. vui quá.. hahaha.. thanks nàng edit nhiều nha.... Tố Tố.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 89 : Đoàn xe khả nghi
      Edit: Tố Tố​

      Dùng hết bữa tối, Ly Thanh cho người mang nước nóng vào, tự mình hầu hạ Tô Thanh Mạt rửa mặt ngâm chân, sau đó tự chính mình cũng thu thập qua lần

      Tô Thanh Mạt nằm trong chăn nhìn người kia lúc động chỗ này, lúc sờ vào chỗ kia, hoàn toàn có ý định rời , liền nhịn được mở miệng nhắc nhở câu :”Đêm khuya, ngươi cũng nên về nghỉ ngơi . Ngày mai phải còn phải lên đường sao ?”


      Ly Thanh vừa mới rửa sạch tay, còn nắm khăn lau khô nước, nghe nàng vừa như thế, động tác liền dừng lại chút, lông mày nhướng lên :” Bổn cung đêm nay ở lại chỗ này gác đêm cho ngươi “


      Tô Thanh Mạt nghe xong lập tức từ chối :” Bên ngoài phải còn có Thanh Nhất hay sao ? Sao còn cần ngươi ?”


      Ly Thanh trầm ngâm lúc :”Bọn họ …Bổn cung yên lòng “


      Tô Thanh Mạt trừng lớn hai mắt, thậm chí ngay cả thuộc hạ mang bên người cũng yên lòng ? Có phải lòng cảnh giác \quá mạnh mẽ rồi ?


      Ly Thanh nhìn nàng cái, tựa hồ như biết nàng suy nghĩ điều gì: " giờ thai tượng của ngươi vẫn còn chưa ổn định, nửa đêm nếu có xảy ra chuyện gì, bổn cung ở chỗ này lập tức có thể ứng phó". Thấy lông mày Tô Thanh Mạt nhăn lại, biết nàng lo lắng cái gì, ánh mắt tối sầm lúc, nhịn được tiếng : "Ngươi yên tâm, bổn cung lúc trước phân phó bọn họ, lát nữa đem thêm cái giường mềm vào “


      Bị nhìn trúng tâm , Tô Thanh Mạt có chút tự nhiên, đem gối đùa nghịch hồi, nghiêng người xoay vào bên trong nhắm mắt chuẩn bị ngủ, ngoài miệng :” Cái kia …Cái kia vậy tùy ngươi, đừng nửa đêm ngáy ngủ, ảnh hưởng đến ta là được “


      Ly Thanh nghe vậy, sắc mặt liền có chút khó coi


      Nữ nhân này bỏ qua bất kì cơ hội nào chế giễu , ngáy ngủ ? làm sao có thể giống người ngủ ngáy?


      Đêm đó, người luôn coi trọng giấc ngủ như Tô Thanh Mạt đột nhiên chất lượng giấc ngủ bị chênh lệch, ràng hai mắt đều muốn nhắm lại, nhưng vẫn hề ngủ được, chỉ thỉnh thoảng nằm giường lăn qua lăn lại. Nếu ràng là tại cái bánh nướng kia, cái kia ràng bây giờ tiêu hóa hết


      Mà nằm nhuyễn tháp, Ly Thanh đương nhiên cũng ngủ được, nhắm mắt lại, chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình.


      Toàn bộ trong đầu đều suy nghĩ, nếu hài tử này thực giữ được, lại nên lấy lí do gì đem nàng ở lại bên cạnh mình.


      Từ lúc gặp nàng, biết nàng là nữ tử kiêu ngạo. Nếu như mạnh mẽ ép buộc nàng giữ lại bên người, trước tiên có thể giữ được hay , mỗi ngày đối diện với ánh mắt chế giễu của nàng, có lẽ cũng kiên trì được bao lâu.


      Nghe được giường truyền đến tiếng trở mình lần thứ hai, mở mắt ra, dựa vào ánh sáng yếu ớtbên ngoài nhìn về phía giường, giọng :” Ngươi yên tâm ngủ , tại ngươi như thế, bổn cung cho dù muốn làm cái gì với ngươi cũng kiêng kị hài tử trong bụng, Bổn cung cũng có cầm thú như vậy. Ngươi tại thể thức đêm, như vậy đối với con tốt.”

      Đáp lại , Tô Thanh Mạt chỉ hừ lạnh tiếng.

      Tô Thanh Mạt nghe xong lời của xác thực giờ phút này trong lòng cảm thấy thoải mái. giống như nàng cố nén muốn ngủ vậy, nàng đây là mất ngủ đó, có được ?”


      Như bất mãn với lời tại của , nàng xoay người nhắm mắt lại, kết quả được bao lâu, liền tiến vào mộng đẹp.


      đêm bình an vô


      Buổi sáng, Tô Thanh Mạt bị làn hương thơm đánh thức. Nàng mở mắt ra từ giường ngồi dậy đến, đầu tiên là mơ màng liếc mắt nhìn xung quanh, cuối cùng liền nhìn thấy Ly Thanh ngồi nhía trước bàn, quay lưng về phía nàng tựa hồ như làm cái gì. Bên tay lộ ra hai cái bát bốc hơi nghi ngút.

      Nghe được thanh của nàng, xoay người, tràn ra ý cười : "Tỉnh rồi à?" Trước tiên rửa mặt , sáng nay chúng ta ăn cháo. Tô Thanh Mạt nghe được mùi thơm của cháo, trong bụng liền truyền đến vài tiếng ục ục. Lập tức cũng chần chờ, trực tiếp bước xuống giường mặc quần áo. Tối hôm qua nàng mặc hạ y ngủ, vào lúc này mặc trung y cùng áo khoát ngược lại quá cảm thấy có chút lúng túng.


      Trong lúc nàng mặc quần áo, Ly Thanh thay nàng chuẩn bị sẵn nước nóng rửa mặt cùng khăn mặt, thấy nàng ăn mặt thỏa đáng liền quan tâm nàng câu “Lại đây rửa mặt."


      Tô Thanh Mạt rửa mặt xong liền đến trước bàn ngồi xuống mới biết lúc nãy chăm chú làm cái gì. Nàng chỉ vào chén trước mặt có cá, hỏi "Lúc nãy ngươi là ngồi làm cái này ?“


      Ly Thanh mở miệng giải thích câu “Nghe cháo cá rất bổ, nhưng nếu để nấu chung với cháu mùi rất tanh, nên bổn cung liền dùng mấy vị thuốc nấu hai canh giờ, trước tiên đem mùi cá xử lý xong, sau đó đặt ở trong nồi, nhờ độ nóng của cháo nấu cho nhừ ra, làm như thế những có mùi tanh, càng làm mùi cháo thơm hơn, ban nãy bổn cung có nếm thử thấy mùi vị cũng tệ lắm, ngươi đến húp miếng thử xem."

      Đây phải là hấp cá sao ? nghĩ tới trù nghệ của nam nhân này lại có khả năng thiên phú như thế, mà nàng là thân nữ nhân, đối với phương diện này cái gì cũng đều biết

      có mùi cá tanh lấn áp, mùi vị dĩ nhiên tệ. Tô Thanh Mạt liên tiếp ăn liền hai bát, lúc này mới thõa mãn thả chén xuống.

      Trong lúc đó Ly Thanh vẫn luôn nhìn nàng ăn, bản thân cũng ăn bao nhiêu. Thấy dáng vẻ thõa mãn của nàng, khóe miệng cũng bất giác lộ ra nụ cười đắc ý : "Xem ra bổn cung làm cách này xem như là thành công."

      Tô Thanh Mạt giơ ngón tay cái về phía , keo kiệt đối với tán thưởng : "Mùi vị rất tốt, nhưng mà cách làm quá mức rườm rà."

      "Rườm rà cũng tới lượt ngươi phải ra tay, cái này giao cho bổn cung làm là được. Vậy ngày mai ngươi có còn muốn ăn nữa ?”

      Tô Thanh Mạt nghe vậy hai mắt liền sáng ngời, trừ trước kia bị phản ứng nôn nghén, nàng xưa nay hề kén ăn. Mỗi lần đều là Lý Yên nữ sĩ chuẩn bị cho nàng cái gì, nàng liền ăn cái đó. Có đồ mình thích ăn ăn nhiều chút, thích cũng ăn cho no bụng

      Ly Thanh gật đầu: "Chỉ cần ngươi thích, bổn cung ngày ngày liền làm cho ngươi ăn là được." tại khẩu vị của nàng rất quan trọng, nàng ăn nhiều chút, hài tử trong bụng cũng hấp thu được nhiều chất dinh dưỡng hơn chút.

      Tô Thanh Mạt dùng hết đồ ăn sáng, sau đó nửa canh giờ lại uống xong bát thuốc an thai, đoàn người lại tiếp tục chuẩn bị rời

      Tô Thanh Mạt vốn tưởng rằng với tình huống của bây giờ cũng nên ở lại nghỉ ngơi mấy ngày, kết quả Ly Thanh lại trả lời nàng: "Từ Vân Thành đến kinh thành cũng mất nửa ngày đường, chúng ta sớm chút, mặt trời xuống núi là có thể đến kinh thành. Đợi đến kinh thành, phỏng chừng lão oa đầu kia cũng tìm ra cách thích hợp với tình huống tại của ngươi rồi."

      “Cái lão oa đầu kia …” Tô Thanh Mạt lấy làm kinh hãi. Nàng biết y thuật của lão oa đầu kia bình thường, vốn dĩ tưởng là vị cao nhân giang hồ nào thế. Bây giờ nhìn lại, lẽ là vị thái y nào trong cung hay sao ?

      “Tình huống của ngươi chưa ổn định, bổn cung sao lại dễ dàng để như vậy." Thấy Tô Thanh Mạt lộ vẻ nghi hoặc, liền đáp lại, tiếp theo giải thích câu : "Lần này cùng chúng ta là bởi vì trong tay còn việc chưa làm xong, bổn cung tối hôm qua cho người đến đón mang về kinh thành rồi.”

      Tô Thanh Mạt bổng nhiên tỉnh ngộ, lúc này mới nhìn , ra, nam nhân này chỉ làm ra hành vi bất chính với nàng, bất kì người nào có lợi cho , đều buông tha.

      Trời ạ, tính tình ấy của có chút giống với suy nghĩ của nàng, chẳng lẽ đây chính là phải người nhà cùng vào cửa sao?

      Nghĩ đến đây, mặt Tô Thanh Mạt có chút đỏ, mau chóng lay tỉnh đầu óc của chính mình. Phi, Phi, Phi …, sao nàng lại nghĩ đến điểm này. Ai với là người nhà. Nàng tại vẫn chưa có gả cho đâu.

      Xe ngựa chầm rãi ổn định di chuyển hướng về kinh thành, ngoài trừ lúc buổi sáng Tô Thanh Mạt ra ngoài dọc theo con đường này, đoàn người hoàn toàn bình an vô

      Mặt trời dần lặn về tây, xa xa nhìn tới thấy tường thành sừng sững cách họ xa. Ly Thanh liền nghĩ sai, xe ngựa của họ dần chạy chậm lại. Vừa lúc mặt trời xuống núi, bọn họ có thể thuận lợi vào thành.

      Cách tường thành mười dặm, bên ngoài truyền tới thanh của Thanh Nhất : "Chủ Nhân."

      nhắm mắt dưỡng thần Ly Thanh nghe được tiếng của Thanh Nhất giống bình thường, bỗng liền mở mắt ra, khí xung quanh cũng đột nhiên biến hóa, ngay cả Tô Thanh Mạt ngủ say đột nhiên cũng cảm nhận được hơi thở khác lạ của , lập tức nhíu mày giật giật thân thể.

      Ly Thanh thấy thế, liền vươn tay vỗ mấy cái ở người nàng, buông mi mắt xuống, vài hơi thở trôi qua, đợi đến khi ngước mắt lên lần thứ hai, ánh sáng lạnh lẽo trong mắt tiêu mất, khí tức trầm cả người bị thu lại.

      Thanh lộ ra chút lạnh lùng : "Chuyện gì?"

      Ngoài xe ngựa, Thanh Nhất lập tức ghé sát vào mành xe, thấp giọng : " Có mấy chiếc xe ngựa chở hàng hóa lúc nãy ở ngã ba đường ra, tại theo đuôi phía sau đoàn xe của chúng ta. Nhưng tại thuộc hạ vẫn chưa phát có gì dị thường

      Con ngươi Ly Thanh hơi động mấy cái, giơ tay lên xốc cửa sổ màn xe phía sau, liếc mắt qua, hai mắt bất giác híp lại, khóe miệng cong lại thành nụ cười: "Bây giờ cũng cách cổng thành xa, bon họ lại vẫn chưa hành động, chúng ta trước hết yên lặng theo dõi động tĩnh, thông báo những người khác tiếp tục nhanh chóng tới.”

      “ Tuân mệnh “

      Thanh Nhất ngồi ở phía ngoài xe ngựa, phu xe hai bên phải trái cũng thủ thế. Mấy người phu xe chấn chỉnh lại tinh thần, bắt đầu khống chế dây cương trong tay. Mấy chiếc xe ngựa hầu như đều là xếp hàng trước sau, đem chiếc xe ngựa của Ly Thanh vây vào ở giữa, bắt đầu nhanh chóng tiến về phía trước.

      Ly Thanh nhìn phía sau cách đó xa, mấy chiếc xe ngựa cũng điều chỉnh tốc độ như thế, hai mắt lập tức trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, sắc mặt trở nên trầm. Nét cười miệng ngày càng sâu thêm mấy phần

      Đây rốt cuộc là nhịn được nữa sao ?

      “Chủ nhân." Bên ngoài xe ngựa Thanh Nhất cũng phát ra tình huống như thế, lập tức giọng cũng lớn hơn bình thường vài phần.

      Ly Thanh nhìn về phía bên cạnh lần thứ hai nhíu mày

      “ Lo phần đánh xe ngựa của ngươi ."

      Thanh Nhất nghe vậy, thân thể lập tức cứng đờ, dám lên tiếng nữa

      Thầm mắng mình câu; Sao lại ngu xuẩn như thế, bất cẩn quên mất trong xe ngựa chỉ có chủ nhân mà còn có vương phi cũng ở bên trong. Lúc này chắc hẳn vương phi ngủ, bằng chủ nhân cũng lên tiếng răn dạy .

      Mười dặm đường xa cũng xa, nửa canh giờ sau xe ngựa cũng đến trước cổng thành.

      Thị vệ giữ thành giơ ngân thương trong tay chặn cổng thành, trong đó thị vệ cao giọng hét lên câu : "Người xe xuống xe theo lệ kiểm tra “

      Cũng chính sau tiếng kêu này của , Tô Thanh Mạt nửa tỉnh nữa mê liền triệt để bị đánh thức, chỉ thấy nàng cau mày mở hai mắt ra, bộ dạng thiếu ngủ, giờ phút này hai mắt cảm thấy thoải mái, nàng giơ tay bắt đầu dụi dụi 2 mắt

      Ly Thanh thấy vậy khẽ nhíu mày, hai mắt xuyên qua màn xe hướng về phía tên thị vệ ồn ào bắt người ta kiểm tra theo thông lệ kia.

      Trầm thấp kêu tiếng : "Thanh Nhất."

      Sắc mặt Thanh Nhất lúc này cũng rất khó coi, nghe được tiếng gọi này của chủ nhân, lập tức đưa mắt nhìn về phía thị vệ kia tràn ngập sát ý

      “ Xe ngựa của chủ nhân nhà ta ngươi cũng dám ngăn cản, là muốn chết “ Vừa dứt lời, kiếm rút ra khỏi vỏ, cổ thị vệ kia liền có vết chém tinh tế. Rầm cái ngã xuống, liền biết có khă năng sống sót nữa hay .

      Trong lúc nhất thời, mười mấy thị vệ kia liền choáng váng. Bọn họ gặp rất nhiều người cứng rắn, nhưng cho tới bây giờ chưa có gặp qua người nào câu nào liền ra tay giết thị vệ cả.

      Bọn họ dù sao cũng là thủ vệ kinh thành, là đương kim hoàng thượng chính mình sắc phong, tại thế nhưng….

      Chuyện này, người trong xe ngựa kia cũng quá cuồng vọng kiêu ngạo .
      nhimxu, Xu trần, Mẹ Mìn24 others thích bài này.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      đó. mới chỉ ảnh hưởng giấc ngủ của chị ý thôi mà ảnh giết ng r. nếu ai mà động đến sợi tóc của chị TM khi a ấy tru di 8 tộc luôn chứ đùa . thanks nàng edit nhiều...
      Huyềnplussinbeibe thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :