1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      Tks nàng edit, nhưng nàng để ý lỗi chính tả, dấu má, dấu cách đc ko? Thành thực mà đọc nhức mắt quá. Híc

    2. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      thanks nàng edit nhiều nhé... hihi..

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      cam on nha ban.co len

    4. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      Chương 80 Đầu đường ngẫu nhiên gặp

      Edit: Rùa con bơi trong chảo mỡ.

      Thanh Tam nghe vậy, trong lòng rùng mình, đã biết quyết định của chủ nhân rồi.

      Lúc này ngoài cửa truyền đến thanh của Thanh Nhất:"Chủ nhân, vương phi tỉnh rồi."

      Ly Thanh nghe vậy con ngươi hơi động,đứng dậy liền ra ngoài.

      Mấy hơi thở xuất tại bên ngoài gian nhà,đầu tiên là giơ tay thu dọn vài lọn tóc bay loạn, lúc này mới cất bước vào phòng.

      vào liền thấy nàng nằm cái ghế mà bình thường vẫn nằm, trong tay cầm quyển sách mà trước kia hay xem, cái tay khác lai nhét nho vào miệng.

      Ly Thanh hơi nhíu mày lại, mặt mang theo ý cười nhu hòa mà cũng biết, trong mắt nhiễm phải tầng ý cười nhợt nhạt: "Bổn cung nghe Thanh Nhất ngươi tìm bổn cung?"

      Tô Thanh Mạt chọn chút, hướng ném quả nho: "Lỗ tai Thanh Nhất nhà ngươi nên tìm đại phu xem chút ."

      Ly Thanh giơ tay đón lấy trái nho,hai ngón tay nhàng bóc,phần thịt quả từ bên trong vỏ màu tím lộ ra ngoài, tới bên người Tô Thanh Mạt, tay nâng cằm của nàng, đem phần thịt quả cho vào trong miệng nàng, ngoài miệng câu: "Ngươi chính là lười, nho này vẫn phải lột vỏ ăn mới sạch ." sang bên cầm lấy quả nho khác tiếp tục động tác vừa nãy, đem phần thịt quả đưa vào trong miệng nàng.

      "Phiền phức,ta thích làm tay mình dính dớp khó chịu lắm." Tô Thanh Mạt ăn phần thịt quả nho, hơi híp mắt, mặt biểu tình hưởng thụ làm Ly Thanh nhìn khẽ cười thành tiếng.

      trả lời câu hỏi mà lúc trước nàng hỏi:"Ngươi trước đó phải hỏi bản cung hành tung của Thanh Nhất sao?Kỳ thực bản cung chính là để xem tai của mình.Chắc là vì chưa chữa khỏi nên mớii xuất việc nghe nhầm."

      Tô Thanh Mạt nuốt xuống quả nho,gật đầu: "Chắc là đụng phải lang băm rồi ."

      Nghe thấy nàng lang băm hai chữ, Ly Thanh khóe miệng nhịn được giật mấy cái.

      Lang băm? ? Có thể sao?

      Nhìn nàng ăn gần đủ rồi lúc này mới đứng dậy tới bên,lau tay tới bên người nàng, giơ tay xem mạch cho nàng: "Ngày hôm nay cảm giác như thế nào?" .

      "Giống như ngày hôm qua thôi."

      "..." Ly Thanh khóe miệng lại giật mấy cái, tiếp tục để ý tới nàng,dựa vào mạch tượng để tìm kiếm thông tin muốn.

      Ân,hết thảy đều mạnh khỏe,chỉ có điều mạch tượng vẫn còn có chút bất ổn.Nếu như lúc này lên đường vẫn là có chút thỏa đáng.

      Kéo ống tay áo nàng xuống,đem tay nàng trở vệ vị trí cũ,:"Bản cung lát nữa ra ngoài chuyến, ngươi có muốn hay cùng ra ngoài?"

      Tô Thanh Mạt nghe vậy hai mắt sáng choang: " chỗ nào?"Người này khiến người khác thích nổi, biết nàng sớm muốn rời khỏi cái biệt viện này còn cố ý tới hỏi nàng, đây là muốn nàng cảm tạ ý của ?

      Thực là đê tiện, cũng biết là ai đem nàng nhốt ở chỗ này.

      Ly Thanh giơ tay vuốt cằm của chính mình, cố ý điều chỉnh thanh do dự nửa ngày mới : "Ngươi muốn đâu?"

      Tô Thanh Mạt đối đầu với ý tứ sâu xa trong mắt ,trong lòng có chút tức giận, đến nước này , nàng còn có thể chỗ nào? Cho dù nàng là muốn chỗ đó nhìn người kia chút, đồng ý sao?

      " dạo phố . biết Cảnh Lý thành bên trong có tiệm đồ cổ ,ta muốn tìm mấy đồng tiền cổ."

      Ly Thanh vừa nghe liền biết nàng muốn tìm tiền đồng để làm cái gì, hơi thay đổi sắc mặt, lập tức liền trực tiếp từ chối: " được, xem bói quá tiêu hao tâm thần, tình huống bây giờ của ngươi thích hợp làm chuyện mạo hiểm như vậy. Tô Thanh Mạt, bản cung cho ngươi lấy đứa trong bụng ra mạo hiểm, ngươi có nghe hay ?"

      Tô Thanh Mạt lườm cái: "Ai ta tìm tới chúng nó nhất định phải dùng bây giờ chứ?"

      "Vậy ngươi còn..."

      "Ta sớm muốn đem việc của tên gia hỏa này đổi chút,chỉ là lúc trước rảnh rỗi, ngược lại , chẳng bằng ra ngoài gặp chút vận khí, cố gắng có thể tìm được bảo bối có duyên với ta." Tô Thanh Mạt có chút cao hứng,nàng trước đây làm việc,có khi nào phải giải thích với ai cơ chứ,vậy mà…

      Ai biết Ly Thanh nghe xong nhưng là xì cười tiếng, mặt ngông cuồng : "Bảo bối? Ngươi muốn cái gì chỉ cần bản cung tiếng là được, bản cung trong tay muốn bảo bối gì mà lại có, ngươi liền mực muốn ra bên ngoài tìm?"

      vốn tưởng rằng nữ nhân trước mắt này nghe xong sắc mặt vui mừng nhìn ,sau đó hướng đề cầu.Nhưng ngược lại khi nghe xong nàng càng cuống quít trừng xua tay cự tuyệt : "Đừng đừng,của ngươi chính là của ngươi,thứ ta muốn chính ta mua."

      Ly Thanh nghe xong sắc mặt ngay lập tức thay đổi, hơi híp mắt trừng nàng: "Ngươi ràng, cái gì gọi là của bản cung chính là của bản cung?Lẽ nào ngươi ngày sau còn dự định cùng bản cung ở riêng hay sao?"

      "Ở riêng?Dĩ nhiên phải." Tô Thanh Mạt lắc đầu, thầm nghĩ: Nàng cùng vốn là hai nhà, tại sao chuyện có ở riêng hay .

      "Vậy ngươi..."

      Tô Thanh Mạt trực tiếp từ ghế nằm đứn đậy,động tác của nàng hơi lớn, làm cho Ly Thanh vội vàng bước đến muốn dìu nàng,kết quả bị Tô Thanh Mạt đẩy ra, ngoài miệng lẩm bẩm : "Ai nha, ta ngươilàm sao lại phiền như vậy chứ? Lúc trước là ngươi muốn dẫn ta dạo phố, tại lại càu nhàu như mẹ già vậy,ngươi đến cùng là có hay , thể câu phóng khoáng hay sao?"

      Cảnh Lý thành bên trong phồn hoa nhất chính là đường cái, Ly Thanh cùng Tô Thanh Mạt từng người ở mặt dịch dung,Tô Thanh Mạt vẫn là khuôn mặt ni đen nhẻm,mặc người bộ quần áo nữ tử bình thường.Mà Ly Thanh mặt là bộ dáng của nam tử bình thường, người cũng mặc thântrường bào bình thường, dài màu sắc vẫn là màu trắng.

      Cho dù tận lực hạ thấp cảm giác về tồn tại của chính mình, nhưng hai người chung với nhau vẫn giống như là người cùng con đường.

      Dù cho gương mặt đó của rất thông dụng,nhưng khí chất của vẫn thể bị khuôn mặt tầm thường đó che lấp được.

      Cùng bước ra từ cửa sau, bản mặt đó của biểu các loại đều có, lãnh đạm, kiêu ngạo, ngông cuồng, xem thường, lạnh lẽo, lệ.Đồng thời từ đầu tới đuôi đều mang ý cười.Hầu như đường người đường ngang qua bên cạnh đều tự chủ được cách xa thước.

      Tô Thanh Mạt cũng phải sợ , nhưng vấn đề là bất luận nàng tới quầy hàng nào chọn này nọ,ban đầu ông chủ ai cũng tươi cười đon đả với nàng nhưng khi nhìn thấy phía sau nàng xuất khuôn mặt như hồn của ai cũng lo lắng,sợ hãi.

      Tô Thanh Mạt vừa ý thứ nào đó, muốn thương lượng giá cả đối phương lại xua tay bảo cần tiền,sau đó lại dùng loại ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía nàng, hi vọng nàng cầm này nọ nhanh chút .

      Mặc dù đây cũng là cách tiết kiệm tiền,nhưng những mặt hàng này đều là của lão bách tính,nàng có tham tiền cũng tham tiền của bọn họ.

      Cúi đầu nhìn xuống đôi tay cầm những đồ vật kia,Tô Thanh Mạt trong lòng nổi trận lôi đình.Nàng xoay người đem những thứ trong tay mạch toàn bộ đều nhét vào trong lồng ngực Ly Thanh:"Từ giờ trở ,mời cách xa ta năm thước!"tại sao lại muốn cùng người như dạo phố chứ,nàng nghĩ chắc là lúc ra cửa chính mình bị cánh cửa đập cho hỏng đầu rồi .

      Ly Thanh đầu tiên là phát ngốc nhìn chăm chú những thứ trong ngực mình,giương mắt liền nhìn thấy nàng xoay người bước nhanh về phía trước, dường như muốn đem bỏ lại phía sau càng xa càng tốt

      Nghĩ tới đây, sắc mặt của càng ngày càng khó coi, dưới cái nhìn của ,hành vi này của nàng chính là cái cớ để thoát khỏi .

      Nhìn thân ảnh dần dần bị người che khuất kia, sợi dậy trong ống tay áo Ly Thanh tự giác nắm chặt lại, lát qua chỉ nghe nghiến răng nghiến lợi gầm câu: "Tô Thanh Mạt,ngươi tốt nhất nhớ kỹ những lời lúc trước ngươi . Bằng , bản cung nhất định..." Câu sau ra.

      hướng về người phía sau nháy mắt ra dấu, lập tức liền có vài vị nam tử hóa trang dân chúng bình thường lướt qua bên cạnh , theo đằng sau Tô Thanh Mạt, tạo thành vòng bảo hộ cho nàng.

      Mà chính cũng nhấc cước bộ theo, nhìn chằm chằm sau lung nàng,giống như nàng , trước sau cùng nàng duy trì khoảng cách năm thước.

      Bên người thiếu tòa băng sơn đáng sợ, Tô Thanh Mạt cảm giác cả người đều ung dung ít.

      Nàng cũng nhìn về phía sau xem có hay cái bóng dáng kia,nàng chỉ biết là,dù cho người kia muốn theo, bên người nàng cũng thể thiếu mấy ám vệ bảo vệ nàng.

      Hiếm có dịp ra ngoài lần,nàng dĩ nhiên là muốn thả lỏng tâm trạng của mình là cính, như vậy cũng có thể trợ giúp bào thai trong bụng phát triển phải sao.

      Sau đó dạo phố liền cảm thấy vui vẻ hơn nhiều,tại quán bên trong nhìn thấy thứ mình thích,nàng cũng cùng lão bản cò kè mặc cả,lúc mua được thứ mình thích với giá rẻ nụ cười mặt cũng lộ ra.

      Mới đó, lâu sau,trong tay nàng cũng thu hoạch được ít chiến lợi phẩm.Nàng tay nhấc theo các loại đồ chơi nhỏ, tay cầm cái chong chóng tre thủ công,thỉnh thoảng hướng về phía cái chong chóng tre ba lá thổi hơi, nhìn lá cây chuyển động, nàng khanh khách cười ra tiếng.

      Kiếp trước Tô Thanh Mạt bởi vì là nhi, xưa nay đều cảm nhận được tầm quan trọng của cha mẹ.Từ có cha mẹ làm bạn lớn lên, tuổi ấu thơ nên trải qua như thế nào nàng cũng có thử qua. Nàng chỉ biết là từ khi nàng bắt đầu hiểu chuyện,mỗi ngày chuyện quan trọng nhất của nàng là tranh miếng cơm với những đứa trẻ khác trong nhi viện.

      Tại viện mồ côi, ngày chỉ mở hai lần cơm,nàng chỉ cần cướp được trận cơm, nàng liền cảm thấy đó là ngày kia hạnh phúc, bởi vì rốt cục buổi tối trước khi ngủ nàng bị đói bụng..

      Tại thế giới này,cho dù thân phận nàng có chút đặc thù,thế đạo này dung, nhưng mẫu thân Lý Yên cùng cha Quý Thanh Thủy bọn họ từ xưa đến nay cũng để nàng phải chịu qua ngày oan ức.

      Dù cho nàng ở trước mặt người ngoài chỉ có thể xưng hô tên của bọn họ hoặc là Phật hiệu, nhưng nàng mỗi ngày đều có thể cảm nhận được bọn họ đối với mình tràn đầy thương còn có vô biên dung túng cùng sủng nịch.

      Ngay cả thân bản lĩnh như bây giờ,đều là nàng nhõng nhẽo đòi hỏi,quấn quít để bọn họ dạy nàng.

      Bọn họ nàng, nàng từ ở dưới thương của bọn họ mà lớn lên.

      chung tuổi ấu thơ của đời này, nàng trải qua rất hạnh phúc cũng rất vui vẻ.

      Nàng chơi lúc chong chóng liền cảm thấy chán,ngoài miệng oán giận câu: "chong chóng này quá kém, nhanh bằng nửa chong chóng mà cha làm cho ta." Nàng ngẩng đầu liếc mắt nhìn phía chân trời, cũng biết bọn họ tại làm gì.

      Lại cúi đầu liếc mắt nhìn bụng của mình còn chưa có nhô lên,nếu như bọn họ biết, chuyến dời này của nàng,quay lại liền mang đến cho bọn họ cái tiểu oa oa còn biết có sợ hãi đến mức rơi cằm nữa.

      "An công tử?"

      A? Tô Thanh Mạt theo bản năng hướng về phía thanh ấy,thấy gã sai vặt trang phục thiếu niên mặt kinh hỉ chạy đến bên người nàng, dưới đánh giá nàng, tiếp tục thăm dò nàng: "An Vân công tử?"

      Tô Thanh Mạt hơi nhíu mày, nàng nhớ ra rồi,gã sai vặt này hình như làm việc tại sân nhà Chu Thanh Vân,chỉ là,trước mặt hộ nàng vẫn luôn mặc nam trang,ngày hôm nay lại mặc nữ trang, làm sao còn có thể nhận ra?

      Giơ tay sờ soạng mặt hồi, chết tiệt,là nàng sơ sẩy.Sớm biết nàng để cho cũng làm thêm cho mình cái mặt nạ khác.

      "Vị tiểu ca này,ngươi gọi ta sao?" Nàng nhìn gã sai vặt giọng hỏi dò.

      "Ế? Ngươi làm sao lại là nữ tử?" Gã sai vặt tựa hồ lúc này mới nhìn rõbộ trang phục này của nàng, lần thứ hai kinh ngạc lên tiếng.

      Tô Thanh Mạt trán đầy hắc tuyến,làm ơn tại ngươi mới nhận ra đâu là trọng điểm sao?

      Lẽ nào nàng như này còn ràng sao?

      "Vị tiểu ca này, ta vẫn luôn là nữ tử." Cắn răng xong xoay người rời .

      "Nha, An công tử, ngươi đừng a, thiếu gia nhà ta vẫn đứng ở trong sân chờ ngươi, bất kể là gió hay mưa, đều kiên trì đứng ở trước sân chờ ngươi.Cũng bởi vì vậy, tại thân thể càng ngày càng kém,An công tử cảm thấy nên cho thiếu gia nhà ta câu trả lời thỏa đáng sao, An công tử..."

      Tô Thanh Mạt để ý tới , tiếp tục về phía trước.

      Nếu là nàng người,nàng cố gắng cùng gặp gỡ,nhưng hôm nay được.Nàng là mẫu thân của đứa trẻ, dù cho nàng trước đối với Chu Thanh Vân có tia hảo cảm,nàng cũng làm được việc ở trước mặt cha của đứa trẻ lại về nam nhân khác .

      Nhưng lại theo sau nàng hô to,làm cho người đường đều nhìn nàng với bằng ánh mắt quái dị.Nàng cách nào khác,chỉ được dừng bước xoay người lại nhìn , mặt khẩn thiết : "Vị tiểu ca này, tướng công ta còn ở trong nhà đợi ta về làm bữa trưa đây, ngươi nếu còn hô to gọi như vậy,danh tiếng của ta đều bị ngươi hủy rồi".

      "Ách... Cái này,nhưng thiếu gia nhà ta..." lời định tiếp,nhưng lại nhìn thấy nam tử dáng dấp bình thường đem An công tử ôm vào trong lồng ngực, sau đó còn thanh.
      Heoiues, AELITA, nhimxu37 others thích bài này.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      aizzzz.. nam phụ số khổ a~~. thanks nàng nhiều nhiều..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :