1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      Chương 76 Có thai.

      Edit : Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Toàn bộ trong phòng chỉ có thanh của nàng vang vọng.

      Canh ở ngoài cửa nghe xong hồi mắng chửi chủ nhân của Tô nương, rất tự giác từ trong lòng móc ra cái khăn lau chùi cái trán đầy mồ hôi của mình, xong ngẩng đầu ngước mắt nhìn lên trời, thầm nghĩ ngày hôm nay mặt trời có phải là hơi lớn ?

      Tại sao lại cứ liên tục đổ mồ hôi vậy chứ?

      Vẫn còn nghi hoặc, liền nghe thấy bên cạnh cửa phòng đột nhiên bị người từ bên trong bộp tiếng đẩy ra, tiếp theo liền thấy chủ nhân mang bộ mặt đầy hàn khí lướt qua .Theo lý thuyết phải theo cạnh chủ nhân mọi lúc mọi nơi, nhưng vừa nãy chủ nhân cái gì cũng , vậy ...

      ngẩng đầu nhìn phương hướng chủ nhân vừa lại quay lại liếc nhìn trong phòng , cuối cùng vẫn là quyết định nhàng đem cửa phòng lần nữa đóng kỹ, sau đó làm canh cửa tiếp tục tắm nắng.

      Tô Thanh Mạt ngã giường, hai mắt mờ mịt nhìn chằm chằm phía trước, trong lòng nghĩ mà thấy sợ, nàng vừa nãy sao lại dám đem những lời trong lòng mình ra cơ chứ?

      Nhưng là càng làm cho nàng khiếp sợ hơn chính là, cuối cùng cũng có làm gì xoay người liền ra ngoài ,nư vậy là có ý gì chứ? Lẽ nào lại tìm thứ ác độc hơn để hành hạ nàng sao?

      Con mẹ nó chứ, cứ chờ đấy cho nàng, sớm muộn cũng có ngày nàng đem cả vốn lẫn lĩa trả lại , tốt nhất là hạ loại dược làm cho mười ngày nửa tháng cũng “ngẩng” lên được.

      Nghĩ đến đây, Tô Thanh Mạt cũng nhịn được rùng mình cái, mau chóng đắp kín mền, che miệng ngáp cái chuẩn bị tiếp tục nghỉ ngơi. Có vẻ như nàng mấy ngày nay rất hay bị mệt mỏi rã rời, chẳng lẽ lại liên quan đến việc bị hạ dược?

      Nàng chăm chú suy nghĩ lượt, cảm thấy chắc chắn là như thế rồi.Giống như nhuyễn gân tán, những người dùng qua về sau ắt để lại di chứng.

      Nửa khắc sau, Ly Thanh dẫn ông lão râu tóc bạc phơ tới trước cửa phòng nàng.

      "Chủ nhân." vội vã cúi đầu với .

      Ly Thanh gật gật đầu, chỉ chỉ trong phòng, thấp giọng hỏi dò: "Nàng sao rồi?”

      "Tô nương hẳn là ở bên trong ngủ , thuộc hạ cũng nghe thấy tiếng ." thực thà trả lời.

      Ngủ ? Ly Thanh nhướng mày, nàng hai ngày này thực rất dễ dàng mệt mỏi, lẽ nào cái này cũng liên quan đến quỳ thủy của nàng?

      Lại nghĩ đến nàng nàng tháng này quỳ thủy bình thường, lo âu trong lòng lại nổi lên, liền do dự nhấc tay đẩy cửa ra vào trước nhìn lướt qua, sau đó điểm huyệt ngủ của nàng,đắp lại chăn người cho nàng, xác định tư thế ngủ của nàng có chỗ nào bị lộ ra, lúc này mới tới trước cửa giơ tay mời ông lão kia vào phòng.

      tới giường , nhàng đem tay Tô Thanh Mạt trong chăn lấy ra, lại từ trong lồng ngực móc miếng khăn làm từ Tuyết Vân Cẩm dưới ánh mắt kinh ngạc của ông lão khoát lên cổ tay của nàng, mặt thong dong : "Tiên sinh tại có thể bắt đầu rồi."

      Ông lão mỉm cười lắc lắc đầu, quả nhiên làtừ trước tới nay hung khó qua ải mĩ nhân, nghĩ tới vị quốc sư hết sức căm ghét nữ nhân kia lại có mặt ôn nhu đến vậy .

      Ân, ông đúng là muốn ngắm nghía cẩn thận tướng mạo của vị nữ tử này, dĩ nhiên lại có thể đem Thiên triều đệ nhất khí chất mỹ nam Ly đại quốc sư thành ngón tay mềm của nàng mà nắm.

      Chỉ là, nương này ngủ hình như có chút khó coi a? Làm sao lại để chăn cao hơn đỉnh đầu đây?lẽ nào nàng nằm như vậy trong chăn mà cảm thấy ngột ngạt sao?

      Thực là đáng tiếc, cứ như vậy, làm hại ông đến tướng mạo của nàng ra sao cũng xem được.

      Ông lão đứng trước giường, có chút uất ức hướng đầu về phía bên kia nhìn, kết quả là vẫn chỉ nhìn thấy tóc của người ta, bất quá xem sợi tóc này cũng coi như được bảo dưỡng rất tốt,chắc tướng mạo cũng phải là kém .

      "Tiên sinh,ngài nhìn đủ rồi?" thanh lành lạnh của Ly Thanh vang lên bên tai, than thể lọm khọm của ông lão nhịn được run rẩy hồi, sau đó mau chóng ngồi xuống mép giường, bắt đầu bắt mạch cho Tô Thanh Mạt.

      Ly Thanh vẫn luôn chú ý thần sắc mặt ông lão, chỉ thấy khi cau mày khi chớp mắt, càng nhìn ra đến tột cùng là có ý gì.

      Liền kiên nhẫn hỏi câu: "Tình huống của nàng rốt cuộc là như thế nào? Ngươi mau mau cho bản cung nghe."

      Ông lão nghe vậy đầu tiên là liếc mắt nhìn , sau đó thu tay về lại trùng : "Nếu là lão phu nhớ lầm, Ly đại quốc sư cũng là người tinh thông y thuật, hơn nữa y thuật còn cùng lão phu phân cao thấp,sao lại phạm phải chuyện hồ đồ như vậy?"

      "Có ý gì?" Ly Thanh bị ôn lão giáo huấn sắc mặtlập tức đen kịt lại, chẳng lẽ còn thực là có liên quan tới ?

      Ông lão nhìn thấy biểu này của , hẳn là biết chuyện, chỉ là chuyện nên vẫn phải xong: "Ai... nương nàycó thai, ngươi lại còn cho nàng uống thuốc liều nặng như vậy,lẽ nào ngươi biết thuốc ngươi kê cho nàng mang hàn tính cao sao,phụ nữ có thai mà thân thể hàn khí quá nặng ảnh hưởng đến trưởng thành của thai nhi."

      "Ngươi cái gì? Thai nhi?" Ly Thanh chưa kịp phản ứng. Thai nhi?

      Ông lão cười với cười: "Chúc mừng Ly đại quốc sư, vị nương này có thai hơn tháng , nàng mấy ngày nay chắc hẳn khá dễ dàng mệt mỏi chứ?"

      Ly Thanh gật đầu, quả là như thế. phải là cùng nàng quỳ thủy có liên quan sao?

      "Quốc sư đại nhân là biết phụ nữ có mang thời gian đầu luôn xuất tình trạng mệt mỏi sao?" Ông lão xong liền đón nhận cái liếc lạnh lùng của Ly Thanh, nhanh chóng lảng sang chuyện khác: "Lão phu nhìn mạch tượng lúc này của nàng rất khả quan, nếu là lão phu đoán sai, tại nàng có dấu hiệu sẩy thai, các ngươi người trẻ tuổi cũng là sơ ý quá."

      Ly Thanh càng nghe càng cảm thấy có chút khó mà tin nổi, cuối cùng nhịn được đem nghi vấn trong lòng ra: "Sẩy thai? phải là quỳ thủ mỗi tháng của nữ nhân sao?"Lão nhân vuốt ria mép của mình dừng chút, tiếp theo liền lườm cái: "Quỳ thủy? Ngươi gặp qua nữ tử nào đến quỳ thủ mạch tượng lại loạn như vầy à, lúc có lúc ,lại còn nhẵn nhụi hơn cả châu?"

      Nhẵn nhụi hơn châu? Lúc trước là muốn xem mạch cho nàng, nhưng mà nàng những đồng ý lại còn mắng trận.

      tại sao...

      Ly Thanh nhìn nàng bị mình điểm huyệt ngủ, liền yên tâm tới lấy tay đè lên cổ tay của nàng, mạch tượng dưới tay xác thực cùng ông ấy khác nhau chút nào.Vậy nàng có rồi ?

      Có hài tử của ,

      có hài tử ...chẳng phải ý là sắp thăng cấp làm cha sao?

      Bàn tay Ly Thanh run rẩy rời khỏi tay nàng, tay đặt bắp đùi của chính mình nhưng lại càng run rẩy lợi hại hơn, hai tay nắm chặt, muốn để cho ông lão bên cạnh nhìn ra tâm trạng kích động của mình.

      thầm hít sâu hơi xoay người lại hỏi ông lão,giọng mang thêm vài phần kính trọng cùng cầu khẩn hơn so với lúc trước: "Cái kia theo ý kiến của ngươi, nàng tại có dấu hiệu sẩy thai, tiếp theo phải làm như thế nào, mới có thể bảo vệ hai nhi trong bụng nàng bình an?"

      Ông lão nghe xong nhướng mày, vuốt râu mép bắt đầu suy nghĩ sâu sắc, lại lại xem mạch cho Tô Thanh Mạt lúc, quá hồi lâu mới : "Như vậy , lão phu trước tiên theomạch tượng của nàng kê cho nàng hai thang thuốc điều dưỡng, ngươi trước hết cho nàng dùng ,hai ngày sau lão phu quay lại xem nàng."

      Ly Thanh gật đầu, lấy giấy bút cho ông lão, chờ sau khi đơn thuốc được viết ra, cố ý liếc mắt nhìn, nhìn bên trong sử dụng dược liệu trong lòng có chút bất đắc dĩ, quả nhiên phải là người trong nghề biết, đối với những bệnh khó của nữ tử hoàn toàn hiểu

      tới trước cửa đem phương thuốc ném cho đứng giữ cửa, để mau mau bốc thuốc, lại quay lại dặn dò hạ nhân đưa ông lão đến sương phòng cách đó xa để nghỉ ngơi.

      Ông lão nghe vậy lập tức cầu Ly Thanh : "Ly đại quốc sư, ý tốt của ngài lão phu xin chân thành ghi nhớ , bất quá bên kia lão phu còn rất nhiều chuyện cần xử lý, thể ngủ lại ở đây a."

      Ly Thanh lành lạnh liếc mắt nhìn : "Tiên sinh, chuyện của ngài có thể lớn hơn chuyện nhi tử của bản cung sao? Nếu như ngài kiên quyết muốn rời , bổn cung cũng cưỡng cầu người, nếu trong vòng hai ngày tới nhi tử của bản cung mà có mệnh hệ gì,bản cung trực tiếp tìm ngươi tính sổ."

      Cái loại khẩu khí ngông cuồng này của làm cho ông nghe xong cũng muốn hôn mê rồi.

      Tính sổ? Ông tại nghe được hai chữ này liền nhịn được mà rét run , người trước mắt này có tiếng là dạng có thù tất báo, ngươi nợ bắt ngươi trả gấp mười đấy là lúc tâm tình của tốt, nếu tâm tình của tốt,có khả năng bắt ngươi đền gấp trăm lần cũng nên.

      Theo như lời lần này nếu con của giữ được, đến lúc đó tìm ông tính sổ, cái mạng già này của ông đủ đền sao? Phỏng chừng phải đem cả nhi tử cùng tôn tử tới bồi tội mất.

      Ngẫm lại hậu quả kia, ai da...

      Sớm biết vậy mấy ngày nay chạy lung tung hành y tích đức, hành tung của ông luôn luôn bí , làm sao biết được vị ôn thần này lại biết cơ chứ, đột nhiên xuất ở trước mặt bắt người tha , ông tại còn có thể thế nào được nữa? Chọc phải họa lớn như vậy, cũng chỉ có thể khổ sở đáp ứng .

      Chỉ hy vọng vị nương kia thân thể có thể cường tráng chút, phương thuốc ông kê kia phải có tác dụng, nếu ông còn đường sống .

      Đuổi ông lão xong,Ly Thanh lúc này mới xoay người đóng chặt cửa.

      tới cạnh giường nhìn người nằm trong chăn , sau lại cảm thấy có điểm đúng, giơ tay đem cái chăn kia kéo xuống, lộ ra khuôn mặt trắng xám của Tô Thanh Mạt.

      Nhìn nàng khí sắc được tốt lắm, tựa hồ như lúc đầu tiên nhìn thấy nàng , khí sắc nàng liền hề tốt đẹp gì, mà lúc đó dưới cơn giận đè nàng bên dưới còn làm nàng bị chatr máu, tiếp theo lại cùng nàng ầm ĩ trận, cuối cùng lại nhét cho nàng viên thuốc...

      Tuy rằng chuyện sảy ra dưới tình huống hề biết nàng có thai, nhưng càng nghĩ lông mày càng nhíu chặt, nghĩ đến lúc nãy, nàng vừa nãy thống chửi mình tựa hồ đúng là mắng sai người.

      Giống như chỉ cần cùng nàng đối đầu, liền khống chế được lửa giận của chính mình, đúng, phải , nàng mỗi lần đều có bản lĩnh khiến lửa giận của bốc lên cao.

      Ly Thanh ngồi bên mép giường, tầm mắt khóa chặt gương mặt của Tô Thanh Mạt, sau đó chậm rãi chuyển xuống bụng nàng.

      Do dự lát cuối cùng đưa tay ra cách lớp chăn chậm chãi xoa bụng Tô Thanh Mạt, tựa như xoa trân bảo.

      Đầu óc chỉ có ý nghĩ:Ở nơi này có hài tử của ,hài tử của Ly Thanh , Ly Thanh cũng có hài tử ...

      Mọt giọt lệ rơi xuống lòng bàn tay còn chưa kịp cho vào chăn của Tô Thanh Mạt, tay của nàng có chút run , sau đó khôi phục lại bình tĩnh.

      Mí mắt Tô Thanh Mạt lúc này cũng hơi nhúc nhích chút, mở ra cái khe , cặp mắt Ly Thanh ửng hồng, bộ mặt nhu hòa kia liền rơi vào trong mắt nàng.

      Nơi lòng bàn tay lần thứ hai truyền đến giọt chất lỏng xúc cảm, nàng vẫn luôn là người cứng rắn nhưng đột nhiên trái tim như bị ai đó nhéo nhát.

      Nguyên lai, người như , cũng rơi lệ sao?

      Ly Thanh điểm huyệt ngủ của Tô Thanh Mạt, nhưng biết rằng, Tô Thanh Mạt lúc theo Quý Thanh Thủy tập võ huyệt vị được điều chỉnh, đây là Quý Thanh Thủy tự thân sáng tạo ra độc môn tuyệt kỹ, mà truyền nữ bất truyền nam.

      Đương nhiên nữ này cũng là có hạn định, có thể là nữ nhân của ông cũng có thể là nữ nhi của ông, sau đó còn có thể là tôn nữ của ông, chung người ngoài muốn học là có cơ hội .

      Trước mắt tạm dừng ở đó , ở đời này, chỉ có huyệt vị của Tô Thanh Mạt cùng Lý Yên là bị ông cải tạo lại phen, đương nhiên cũng bao gồm cả chính ông nữa

      Kỳ thực Tô Thanh Mạt tại lúc đẩy cửa vào liền tỉnh rồi,đây là tính cảnh giác bẩn sinh của nàng. Nếu như Ly Thanh tiện tay đem cửa đẩy ra, phỏng chừng nàng cũng tỉnh được.

      mực muốn đánh thức nàng, động tác đẩy ra vào quá nhàng, điều này làm cho đối với khí tức mẫn cảm Tô Thanh Mạt muốn phát cũng khó khăn.

      Ông lão bắt mạch cho nàng gì nàng đều nghe thấy hết thảy, cả người do khiếp sợ đến thời khắc này vẫn còn mờ mịt.

      Trong ánh mắt của Ly Thanh, nàng nhìn thấy thâm tình khát vọng cùng chờ mong của đối với đứa này,trong mắt tràn đầy cảm giác vui sướng khi được làm cha.

      Nhưng mà nàng? Nàng cũng chờ mong hài tử này sao?



      ------------------------------------Hếtchương 76----------------------------------------
      Mengotinh_Ranluoi, Heoiues, AELITA52 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thôi rồi..hành trình A bị hành hạ tiếp tục ngày càng thăng tiến..Mẹ quý từ con mà

    3. A Manh

      A Manh Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      19
      Hay quá TvT hóng chương típ

    4. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      Chương 77: Sao nàng để ý tới bản cung?

      Edit: Rùa con bơi trong chảo mỡ.

      Ngoại trừ lúc đầu có chút kinh ngạc ra tâm trạng của nàng giờ này hoàn toàn yên tĩnh lại, tim đập có gia tốc, bộ mặt biểu tình có thay đổi.

      Nàng kiếp trước đến tư vị của nan nhân chưa thử qua lừng lẫy hy sinh , đến thế giới này được nếm chải, nhưng mà cái quá trình kia nàng chút ấn tượng đều có,so với trước kia cũng chả khác nhau là mấy.

      Chỉ có đưa bé này là điều ngoại dự liệu...

      Quá đột nhiên , nàng tâm lý có chuẩn bị, nàng vừa mới cập kê lâu, còn chưa tròn mười sáu tuổi lại sắp phải làm mẫu thân?

      Đùa cái quái gì chứ, nếu như tại thế kỷ hai mươi mốt, đây là cái giá phải trả của thiếu niên bất lương ăn vụng trái cấm, vậy mình tại...Tuy rằng thời thế này, chỉ cần ngươi tuổi tác cập kê, chỉ cần ngươi là của phu quân ngươi , có thai đó là điều thể bình thường hơn được.

      Nhưng mà trong thân thể này là người xuyên từ thế kỷ 21 tới, tự nhiên là có chút tiếp thu được tình huống bất ngờ này.

      Cho nên Tô Thanh Mạt mờ mịt , cho dù khi nghe thai nhi trong bụng có dấu hiệu bị sẩy, nàng càng cũng có cảm giác tâm tình mình có quá nhiều lo lắng.

      Tựa hồ hài tử này với nàng mà chỉ có kinh hãi có kinh hỉ.

      Con mẹ nó chứ, thế kỷ 21 mà nhiều trường hợp như vậy bệnh viện phát tài mới lạ,nàng sao mới chỉ có lần lần “dính” rồi? Còn tuổi trứng còn chưa phát dục,sinh ra hài tử nó có thể khỏe mạnh sao.

      Cũng chính vì thế giới này là vậy, tiểu hài tử khi mắc phải bệnh gì,nếu được dùng thuốc kịp thời chỉ có chết yểu mà thôi.

      Tô Thanh Mạt chìm đắm trong suy nghĩ của mình, đột nhiên nghe được bên cạnh tiếng thấp giọng nỉ non câu: "Tô Thanh Mạt, ngươi cũng tin tưởng bản cung nhất định là người cha tốt, đúng hay ?"


      Nếu phải giờ khắc này chính mình giả bộ ngủ,Tô Thanh Mạt trực tiếp ngồi dậy trừng ,sau đó lớn tiếng chất vấn : Nàng thời điểm nào tin tưởng hả? Còn có, có thể làm người cha tốt hay liên quan gì tới nàng chứ?

      Hỏi nàng làm cái gì? Nhìn lại , nàng với nửa xu quan hệ cũng có.

      Ách...

      Có vẻ như tại có chút quan hệ ,cái mầm non trong bụng nàng kia dường như có nửa công lao là của .

      Cơn buồn ngủ lần thứ hai kéo tới, nàng khống chế chính mình muốn giơ tay che miệng ngáp, tựa hồ nghe đến người kia lại thầm gì đó, đáng tiếc nàng vẫn như cũ thể chống lại Chu Công triệu hồi, mơ hồ ngủ thiếp .

      Giờ khắc này Ly Thanh hiển nhiên nóng lòng hướng về phía nàng ngủ, biểu đạt lời muốn lúc này.

      Có lẽ chỉ có nàng ngủ , mới có thể mở lòng mình,đem những lời cất dấu trong lòng đều ra.

      Chỉ thấy khịt khịt mũi tiếp: "Tô Thanh Mạt, ngươi biết , trong mắt bản cung, ngươi trước nay đều giống nữ tử bình thường. chuyện ngôn ngữ thô tục, cử chỉ lẫm lẫm liệt liệt, ăn cơm càng hào phóng có nửa điểm hình tượng của thục nữ,nhưng mà bản cung vẫn như cũ tin tưởng, chờ hài tử của chúng ta sinh ra, ngươi nhất định mẫu thân tốt, nên hỏi tại sao, bổn cung chính là tin tưởng ngươi."

      Ánh mắt chuyển xuống lòng bàn tay của chính mình: "Tiểu tử, tuy rằng ngươi đến có chút đột nhiên, nhưng ngươi cần lo lắng, chờ ngươi sau khi ra ngoài, có cha thương ngươi, mẫu thân ngươi, mặc kệ ngươi là nam nhi hay là nữ nhi, ngươi đều có cha và mẹ thương. Thế nhưng trước đó, chúng ta phải kí hiệp ước. Nếu là ngươi là nam nhi, chờ ngươi sau khi lớn lên liền cùng cha bảo vệ mẫu thân ngươi, nếu ngươi là nữ, vậy hãy để cho cha đến bảo vệ hai mẹ con ngươi, chung quyết để cho bất luận người nào đến bắt nạt các ngươi. Tiểu tử, ngươi nhất định phải tin tưởng cha ngươi, cha ngươi xưa nay dối, nhưng mà ngươi cũng thể thất tín,tình huống ngươi nay có chút nguy hiểm, nhưng cha nhất định đem hết toàn lực đến bảo vệ ngươi, ngươi trước hết an phận chờ trong bụng mẫu thân ngươi, đợi đến đủ tháng mới có thể ra, có nghe hay ? Nếu là ngươi sớm ra , cẩn thận cha đánh cái mông của ngươi."

      Ly Thanh bên xoa xoa bụng Tô Thanh Mạt, càng mặt biểu liền trở nên càng ngày càng mềm mại, phảng phất dưới lòng bàn tay của phải là chăn, mà là tiểu oa oa bi bô tập , bàn tay xoa xoa đỉnh đầu tiêu oa nhi.

      Lần này Tô Thanh Mạt bị luồng mùi thuốc nồng nặc làm tỉnh, mở mắt ra liền nhìn thấy người kia vẫn nằm ở giường bên cạnh ghế nằm, cầm trong tay quyển sách chăm chú nhìn.

      Thân hình thon dài, trăm phần trăm toàn thân là trường bào làm từ Tuyết Vân Cẩm, vài sợi tóc như trong suốt buông xuống trước ngực, ngón tay dài như noãn ngọc, móng tay hồng nhạt, lông mày tràn ngập chính khí,mũi đứng thẳng tắp, hơi có chút thịt màu hồng phấn ở bờ môi, còn cằm kia phía dưới hơi nhô ra yết hầu gợi cảm, cùng với...

      Tô Thanh Mạt nhìn thấy bên tay trái của đặt chén thuốc đen thùi lùi vẫn bốc hơi, nhướng mày, cách vị trí của nàng gần như vậy, chẳng trách nàng ngủ cũng ngửi thấy vị là lạ, làm hại nàng rơi vào ác mộng.

      Trong lòng biết đại khái này bát thuốc này là cái gì, mặt vẫn như cũ nghi ngờ hỏi: "Đây là ngươi muốn uống ? Cái kia liền mau mau uống, khó ngửi chết dược, chẳng trách ta ngủ đều bị mùi vị này cho thanh tỉnh."

      Ly Thanh dừng động tác lật sách lại, quay đầu bình tĩnh nhìn nàng: "Đây là chuẩn bị cho ngươi, bản cung xem qua mọt số sách, nghe nữ tử đến quỳ thủy, khỏi mất máu quá nhiều, cần phải bồi bổ."

      Tô Thanh Mạt quay đầu : "Khó ngửi như vậy, ta muốn uống."

      Ly Thanh để ý tới,bưng bát thuốc dậy,cảm thụ nhiệt độ, cảm thấy nhiệt độ thích hợp liền ngồi xuống bên giường, nhìn nàng: "Ngươi chính mình uống, hay là muốn bản cung tự mình đến bón cho ngươi?"

      Tô Thanh Mạt cau mày, nàng muốn uống, nghe hiểu đúng hay ?

      Ly Thanh tự biết nàng suy nghĩ gì, xì cười tiếng: "Xem ra ngươi là muốn bản cung tự mình đến bón cho ngươi.Nhưng mà, nếu là dựa theo phương thức bình thường mà bón,bản cung nhớ rằng ngươi nhất định phối hợp, cuối cùng ngược lại đem chén thuốc phun lung tung đâu đâu cũng có. Như vậy, bản cung chỉ có thể cố hết sức vì ngươi hi sinh." Dứt lời liền cúi đầu muốn uống bát thuốc kia.

      Tô Thanh Mạt mới đầu còn nghe ý của , thấy muốn uống bát thuốc kia, giờ mới hiểu được phương thức là cái gì. Thầm mắng câu lưu manh, vội vàng kêu dừng: "Này! Ngươi đợi chút nữa

      Ly Thanh lắc đầu: " thể chờ, tại nhiệt độ thích hợp, nếu đợi thêm nữa, lúc ngươi lại chê nó nguội."

      Thấy vẫn muốn uống, Tô Thanh Mạt chỉ có thể trực tiếp đứng lên giơ tay đem bát thuốc đoạt lại, hơi đưa vào trong miệng.

      Giương mắt liền nhìn thấy người trước mặt khóe môi còn ý cười chưa dứt, biết mình lại bị true trọc , sắc mặt nhất thời khó xem, tên biến thái chết tiệt, ngày bắt nạt nàng chết đúng hay ?

      "Làm sao ? Có phải là chỗ nào thoải mái?" Ly Thanh vừa nhìn sắc mặt của nàng có chút xoay quanh, cho rằng bụng nàng thoải mái,nhanh chóng cầm lấy chén trong tay nàng đặt qua bên, thuận thế nắm chặt tay nàng định bắt mạch, bên mắt lộ lo lắng dò hỏi.

      Tô Thanh Mạt hất tay của ra, trùng rống lên câu: "Đây là đại phu nào kê thuốc, đắng chết ta rồi! Ngươi sao sớm chuẩn bị chút mứt hoa quả?"

      Ly Thanh đầu tiên là sửng sốt chút, sau đó câu: "Vậy ngươi trước tiên chờ chút." Liền đứng dậy ra ngoài .

      Nửa khắc đồng hồ qua , lần thứ hai vào phòng, trong tay cầm vài cái bọc giấy tới, thấy Tô Thanh Mạt ngồi ở giường cầm quyển sách của xem, liền tới đem quyển sách tay của nàng cho đoạt lấy ném qua bên ghế nằm: "Đừng xem , bản cung xem sách viết nữ tử thời điểm như thế này thể bị mất quá nhiều sức,đối với mắt cũng tốt." Lại tới bàn tròn phía trước lấy trong tay cái bọc giấy mở ra lộ ra bảy, tám cái đĩa bên trong, sau đó đem những đĩa này đều bỏ vào trong cái khay, bưng khay để ở trước mặt nàng.

      Tô Thanh Mạt nhìn trước mắt bảy, tám cái đĩa ,bên trong các loại mứt nhiều màu sắc, nhìn cách bày trang trí bắt mắt, rất là đẹp đẽ.

      Ly Thanh thấy nàng trong lúc nhất thời hề động thủ, liền có chút khó chịu câu: "Bản cung cũng biết ngươi thích ăn cái gì, nhìn đều rất đẹp, mỗi loại liền mua về chút." Thấy Tô Thanh Mạt ánh mắt nhìn có chút quái dị,liền giải thích câu: "Bản cung sai,chuyện này, bản cung giao cho Thanh Nhất xử lý, là nhìn chủng loại đa dạng, liền mua mỗi loại chút mang về."Tô Thanh Mạt thu hồi tầm mắt đánh giá ,đọng thủ lấy miếng trong đĩa bỏ vào miệng, sau khắc lông mày của nàng liền cau lên.

      Ly Thanh thấy thế lại sốt ruột , muốn động thủ xem mạch cho nàng lại lo lắng nàng đồng ý, cũng chỉ có thể sốt sắng hỏi nàng: "Ngươi làm sao ? Có phải là thứ này hợp khẩu vị của ngươi?"

      Tô Thanh Mạt nhăn khuôn mặt nhắn: "Loại này quá chua ..." Hàm răng của nàng đều muốn chua rơi mất.

      Ly Thanh nghe vậy lập tức thở phào nhõm, giơ tay lấy miếng trong cái đãi khác đưa tới miệng nàng : "Vậy ngươi nếm thử loại này, bổn cung nghe loại mứt này, nữ tử các ngươi trong ngực có... Tại thời điểm quỳ thủy tới khá thích ăn."

      Tô Thanh Mạt nhìn cách tay đưa tới trước mặt mình, trong ánh mắt nhất thời do dự

      Kiếp trước, chưa từng có người nào làm động thác thân mật như vậy với nàng,tại đây,mỗi khi cha và mẹ muốn tự tay đút đồ ăn cho nàng,đều bị nàng nhận lấy tự mình ăn.

      Nàng bảy tháng có thể , tám tháng có thể ,tròn tuổi liền có thể chính mình tự ăn cơm,tuy rằng làm vương vãi khắp nơi, nhưng chung quy có thể đem cái bụng của mình lấp đầy.

      tại nhưng...

      Ly Thanh thấy nàng do dự, sắc mặt liền có chút lạnh xuống: "Ngươi đây là tin bản cung , vẫn sợ bản cung hạ độc ngươi a?" Dứt lời trực tiếp cầm mứt trong tay nhét vào miệng mình, sau đó liền nhíu mày đem nó nuốt xuống, yên lặng lấy thêm loại khác cũng nhét vào trong miệng mình, ăn xong sắc mặt vẫn thế nào tốt hơn.

      Cuối cùng, các loại đều bị ăn thử lần, chứng thực mùi vị đều hề ngon lành gì, hoặc là quá chua hoặc là quá ngọt, hoặc là chính là vừa chua lại vừa ngọt, nghĩ ra, cõi đời này tại sao lại có thứ khó ăn như vậy.

      nhìn nàng, giật giật khóe miệng: "Những thứ mứt này mùi vị rất khó ăn, bản cung lập tức đem những thứ đồ này ném,để Thanh Nhất lại chuyến." Dứt lời liền muốn đứng dậy.

      Tô Thanh Mạt tay đè lại cái khay,với lấy miếng mứt mà lúc đầu định đút cho nàng ăn kia,nhai mấy cái, cảm giác mùi vị cũng tệ lắm, liền ăn thêm miếng.

      "Ngươi thích ăn loại này?" Ly Thanh nhíu mày, loại này mùi vị nhớ rất ràng, vừa chua lại vừa ngọt ăn vào miệng thấy lạ lạ.

      Tô Thanh Mạt lườm cái: " được sao?"

      Ly Thanh ánh mắt sáng lên, khóe miệng lộ ra ý cười: "Vậy sau này uống thuốc, bản cung cũng sai người dưới chuyên môn chuẩn bị cho ngươi loại mứt này được ?"

      "Tùy ngươi . Bất quá, loại thuốc khó ngửi như vừa nãy tốt nhất đừng có cho ta uống thêm, ta uống."

      Ly Thanh cười: "Ngươi uống cũng sao, đến lúc đó bản cung đích thân….”

      Tô Thanh Mạt vừa nghe lập tức trừng , trực tiếp ngồi thẳng người trùng gào thét câu: "Làm sao? Lại muốn đối với ta dùng vũ lực đúng hay ? Ngươi liền cho rằng ta đánh lại ngươi đúng hay ? Được, coi như ta đánh lại ngươi, nhưng cũng có thể dằn vặt ngươi lúc, ngươi nếu tin, ngươi liền thử chút xem."

      "..." Nhìn nàng giờ khắc này khuôn mặt mang đầy vẻ lộ liễm, gân xanh trán Ly Thanh cũng giật tưng bừng.

      Hai người lần thứ hai đối đầu kết quả là: Ly Thanh lại lần từ trong nhà trốn thoát.

      Giữ ở ngoài cửa , nhìn phương hướng rời , thầm nghĩ: Chủ nhân tới chỗThanh Nhất đáng thương gây phiền phức chứ?

      Kết quả, vẫn là bị đoán đúng .
      Heoiues, AELITA, nhimxu40 others thích bài này.

    5. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      Chương 78: Vì nàng thay đổi

      Edit: Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Ly Thanh tới sương phòng của Thanh Nhất, mặc kệ tình hình Thanh Nhất ra sao,chính mình lo lắng tới lui trước giường Thanh Nhất.

      tức giận mặt làm sao cũng che lấp được, Thanh Nhất sợ tức mức dám mở miệng, chỉ có thể nỗ lực mở to hai mắt theo dõi , trong mắt tất cả đều là thần sắc kinh hoảng.

      Chủ nhân, phải là thay đổi chủ ý muốn để cả đời đều nằm giường dậy nổi chứ? tuyệt đối đừng a.

      "Thanh Nhất, ngươi cho bản cung biết,bản cung rốt cuộc là có điểm gì vừa mắt nàng chứ ? Nàng hai ngày nay quần áo đều do bản cung giặt cho nàng, nàng chén thuốc khó uống, miệng đầy mùi vị khó chịu, bổn cung tại sao trước đó lại chuẩn bị đồ ăn vặt cho nàng. Bổn cung nghe xong, liền ra ngoài mua, lo lắng khẩu vị của nàng đặc biệt, bổn cung còn cố ý hỏi dò ông chủ cái nào mà nữ tử có thai thường thích ăn, kết quả bổn cung phen tuyển chọn tỉ mỉ, lại vẫn koong đổi được ánh mắt tốt đẹp của nàng. Còn thẳng sau này tiếp tục muốn uống loại thuốc kia nữa!"

      tới đây, thay đổi khẩu khí: "Bản cung biết, thuốc kia mùi vị là có chút lạ, nhưng mà ở trong đó dược liệu đều ngàn vàng khó cầu, đối với thai nhi trong bụng nàng rất hữu ích huống hồ thuốc kia đều do tự bản cung sắc, nàng tại sao lại muốn uống ?Tại sao có thể bỏ qua bản cung vì nàng mà làm tất cả những thứ này?"

      xong đoạn lớn, lại đột nhiên tới bên cạnh Thanh Nhất, trừng mắt với người miệng thể , thân thể động là Thanh Nhất,ác thanh ác khí tiếp tục truy hỏi: "Bản cung đến cùng là nơi nào tốt ? Ngươi cho bản cung nghe chút, ngươi ngày hôm nay nếu cho bản cung cái lý do, bản cung liền để ngươi cả đời đều bại liệt như vậy giường,ngươi có tin hay ?"

      Thanh Nhất nghe vậy bắt đầu liều mạng nháy mắt, nháy dùng quá sức đem nước mắt đều nháy ra cũng dám dừng lại, muốn biểu đạt ý tứ là: Chủ nhân, ta tại ra lời a.

      "Làm sao? Ngươi cũng ra được? Ngươi bình thường phải rất nhiều lời sao? tại là người câm?Hay là, ngươi muốn tại này giường nằm cả đời?"

      Thanh Nhất theo bản năng muốn lắc đầu, nhưng cho dù liều mạng ra lệnh cho cái đầu đầu của chính là vẫn bất động a.

      Chỉ có thể liều mạng trợn to mắt ngập nước cùng Ly Thanh đối diện, biểu thị ý nghĩ của chính mình: Chủ nhân, ta là biết nguyên nhân, nhưng ta tại ra được a.

      "Ngươi biết?" Ly Thanh nghi hoặc nhìn vào mắt của .

      Thanh Nhất vội vàng nháy cái, nhất thời giọt nước mắt chảy xuống, nhìn là bi thương.

      Ly Thanh sắc mặt tối sầm lại, ngữ khí lạnh lẽo: " biết vậy sao ngươi ? Còn chờ bản cung hỏi mãi? Thanh Nhất, lá gan của ngươi càng lúc càng lớn !"

      "..." Thanh Nhất thực là khóc ra nước mắt, chủ nhân, chính ngài kê thuốc cho ta lẽ nào còn ràng tác dụng của thuốc kia sao? thế này sao lại là , mà là căn bản là được a.

      Cho tới cuối cùng Ly Thanh vẫn có được đáp án muốn, còn có Thanh Nhất kết cục làm sao, ai biết được.

      Bất quá tại tháng sau mới nhìn thấy Thanh Nhất từ trong phòng của ra.

      ở trong khoảng thời gian tháng này, mặt da dẻ cũng như ước nguyện của biến đen rất nhiều. Liền tại thời điểm Thanh Nhất cùng chuyện, rất vui vẻ trở lại vị trí của mình.

      Thời gian tháng trôi qua, hài tử trong bụng Tô Thanh Mạt cũng được hơn hai tháng. Nàng bây giờ nhìn đến thứ gì cũng muốn nôn mửa, nhìn thấy các loại hoa quả chua phản ứng tiết nước bọt cũng dần dần xuất .

      Trong khỏang thời gian này, toàn bộ mặt hàng hoa quả chua do các nước láng giềng buôn bán ở bên trong Cảnh Lý thành rất là thiếu. số ít thai phụ nhà quyền thế ngày ngày sai hạ nhân xếp hàng mua mà vẫn mua được.Cuối cùng, ít có bối cảnh gia tộc còn cố ý trong tối sai người hỏi thăm chút, kết quả khi biết những hoa quả kia vừa vào Cảnh Lý thành toàn bộ đều bị chỉ định đưa đến biệt viện thần bí.Liền lập tức đem bất mãn trong lòng nuốt vào trong bụng,đùa nhau sao,chủ nhân cái biệt viện kia phải là người mà họ có thể trêu trọc được.

      Tại sao cái biệt viện kia rất thần bí ,đây hoàn toàn là bởi vì cái biệt viện kia phía ngoài được bảo vệ vô cùng chặt chẽ, bên ngoài biệt viện chu vi hai dăm cho người tiến vào,nếu là người có mắt miễn cưỡng xông vào, những hộ vệ kia ngược lại cũng làm khó , chỉ bất quá có hay mệnh trở ra vậy lại là chuyện khác rồi.

      Thanh Nhất đứng ngoài phòng, nghe trong phòng truyền đến tiếng cười của Ly Thanh, trong lòng nghĩ : Tuy vương phi có mang cốt nhục của chủ nhân, nhưng chủ nhân gần đây tựa như cao hứng có chút thất thường, đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu nhỉ?

      Từ khi biết được Tô Thanh Mạt có thai, Ly Thanh cũng thông báo lượt cho tất cả mọi người trong thanh tự quyết, sau này thấy vương phi tựa như thấy . Chỉ cần là vương phi cầu, chỉ cần phải loại việc chạy trốn, bọn họ đều nhất định phải tận tâm hoàn thành, đương nhiên,trước tiên là phải đến thông báo cho tiếng.

      chung, ở trong khoảng thời gian tháng này,vị trí của Tô Thanh Mạt tại thanh tự quyết kia trong lòng mọi người tương đương với là bước lên trời.

      Trong phòng, Ly Thanh ngồi chồm hỗm mặt đất xỏ giày cho Tô Thanh Mạt, hai ngày trước trời đổ mưa, ngày hôm nay khí trời bên ngoài tựa hồ rất tốt, nằm giường hơn tháng sau khi được biết thai nhi ổn định dưới cầu tha thiết cuối cùng Tô Thanh Mạt cũng được ra ngoài chút.

      Cả ngày nằm ở giường,nàng cảm giác mình sắp mốc meo tới nơi rồi .

      Ly Thanh xỏ giày cho nàng xong, liền xoay người sau tấm bình phong cầm cái áo khoác tuyết sắc hồ cừu khoác bả vai của nàng, Tô Thanh Mạt vùng vẫy hồi, bây giờ cũng phải mùa đông, cũng chưa có tuyết rơi, chẳng nhẽ đem nàng đóng gói thành cái bánh chưng sao?

      "Khoác ,sáng nay lúc bản cung ra ngoài có gió thổi rồi." Ly Thanh áp lên tay nàng hiếm thấy mà giải thích câu.

      Tô Thanh Mạt trừng , giơ tay lau cái trán đầy mồ hôi, lại đem bàn tay đến trước mắt : "Ngươi xem chút, ta tại cũng chảy mồ hôi , nếu còn mặc thêm, lúc sau ta áo cũng bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp , nếu bị gió thổi , đó mới là dễ dàng bị cảm lạnh."

      Ly Thanh vừa nghe dễ dàng bị cảm lạnh, mau chóng tiếp câu: "Nếu vậy, vậy hôm nay ngươi liền dứt khoát đừng xuất môn , chờ hai ngày nữa khí trờitốt hơn chút, thời điểm nổi gió bổn cung lại cùng ngươi ra ngoài, như thế nào?"

      Tô Thanh Mạt trừng mắt nhìn , cắn răng: "Ngươi có tin hay ta tại liền đem hài tử trong bụng giết chết?" Đỡ phải ngày ngày lại đây phiền nàng.

      Nàng những ngày qua đều bị phiền chết rồi, từ trước tới nay chưa từng gặp qua nam nhân lại có tính tình của bà mẹ như vậy,quả thực là so với Lý Yên nữ sĩ miệng lưỡi còn muốn nhiều hơn.

      Ly Thanh sắc mặt cứng lại, gì, buông xuống mi mắt, dám kiên trì thêm. Khoảng thời gian này hai người mỗi lần cãi vã Tô Thanh Mạt đều kết thúc bằng câu đó.

      Thấy gì , Tô Thanh Mạt lại nhịn được trừng cái.

      Mẹ nó chứ, tại sao mỗi lúc như này đều trưng ra vẻ mặt vô tội với nàng? Nàng bắt nạt sao? Như nàng là người hung ác cực độ vậy, còn có để cho người sống hay đây ?

      Nhưng mỗi lần nàng lại làm chút việc coi như thỏa hiệp chút.

      Giống như bình thường: "Ngươi đem nó , đổi cái mỏng hơn ít lại đây."

      Ly Thanh nghe vậy lập tức gật đầu, rất nghe lời đem áo khoác tại bả vai nàng , xoay người khóe miệng lộ nụ cười tính toán.

      Nếu như Tô Thanh Mạt biết, ban đầu cũng định để nàng khoác cái áo này, chỉ là vì để cho nàng có thể thuận lợi khoác thêm cái áo choàng tuyết sắc mà hôm qua chuẩn bị cho nàng , biết bị tức thành ra sao nữa.

      Cái áo choàng này dày nhưng cũng có thể giữ ấm, chủ yếu nhất chính là nó như Hồng Vũ, có bao nhiêu trọng lượng. Toàn bộ áo đều là do sợi Thiên Tằm dệt thành, trọng lượngso với áo ngủ thường hơn hai phần, như vậy nàng mặc lên người cũng tạo cho nàng áp lực gì.

      Biệt viện trong vườn hoa, Tô Thanh Mạt vai khoác cái áo choàng tuyết sắc, tôn lên sắc mặt nàng so với áo choàng còn trắng hơn vài phần, làm cho nàng cả người có vẻ càng mảnh mai .

      Đối mặt với vài ngọn gió thỉnh thoảng thổi tới làm áo choàng phấp phới, phát sinh soàn soạt thanh.Vốn dĩ nàng mặc nhiều lắm rồi, vào lúc này đúng là cảm thấy lạnh chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái cực kỳ.

      Ly Thanh ở bên người nàng,thỉnh thoảng nhắc nhở nàng chú ý dưới chân, hoặc là giơ tay giữ dây áo choàng bị tuột ra của nàng.Tình cờ đụng phải cành cây mắc vào gấu quần nàng, còn có thể ngồi xổm người xuống giúp nàng gỡ ra.

      chung, Ly Thanh còn là Ly Thanh của ban đầu,trong tháng này, hoàn toàn thay đổi.

      Tô Thanh Mạt sao? Nàng vẫn là nàng của ngày trước sao?

      , trải qua quãng thời gian ở chung này, nàng dần dần tiếp nhận bản thân thực mang thai.

      Mỗi lần lão nhân kia đến bắt mạch cho mình, tâm tình cũng bắt đầu dần dần có chút sốt sắng, mới bắt đầu, nàng cũng biết tâm trạng căng thẳng này đến từ đâu,dù sao, trong nhận thức của nàng, hài tử là khẳng định gánh nổi, nàng chảy chừng mấy ngày huyết, sinh non cũng là chuyện sớm hay muộn.

      Cũng biết là lão nhân kia y thuật cao siêu, hay là người trước mắt này tài lực mạnh mẽ, ngày ba bữa đều cho nàng uống bát thuốc an thai do các loại dược quý giá nấu thành.

      chung hài tử này,lúc đầu yếu đuối đến tại tại trong bụng nàng ngoan cường sinh tồn.

      Trong quá trình này, tâm tình của nàng vốn dĩ từ mờ mịt đến tại cũng mơ hồ mang theo tia chờ mong, chờ mong này hài tử đến.

      Có lúc, nàng thừa dịp người này ngủ ghế nằm đọc sách, yên lặng đánh giá ngũ quan , bên xoa xoa cái bụng cũng nhô lên là bao của mình, vừa ở trong lòng ảo tưởng hài tử sau khi sinh là giống ai nhiều hơn chút.

      bề ngoài rất tuấn mỹ, nhưng nàng cũng kém, nhưng nàng theo bản năng cho rằng, hài tử cần phải giống nhiều chút mới tốt. Tốt nhất là có thể kế thừa toàn bộ ưu điểm người ,còn ngông cuồng bá đạo ngang ngược khuyết điểm thôi .

      "Hai ngày trước mới vừa mưa,phiến đá đường còn có chút trơn, nếu ngày hôm nay trước hết tới đây được chứ?" Ly Thanh sau khi giải cứu quần quần của nàng xong liền .

      Tô Thanh Mạt gật đầu đáp tiếng: "Ừm."

      Trong lòng nghĩ : Xem ra tháng qua, đúng là thay đổi rất nhiều, chí ít biết vì nàng quyết định, biết hỏi dò ý kiến nàng mà phải như trước đây,nàng theo ý , liền tức giận ném đến câu: Tô Thanh Mạt, ngươi muốn chết đúng ?

      Chỉ cần đồng ý đem cái tật xấu tự cao tự đại ngông cuồng ngang ngược sửa lại, chờ hài tử sau khi sinh ra, nàng vẫn đồng ý để hài tử biết có người cha như tồn tại.

      Về phần trước kia những lời khi muốn cưới nàng,nàng tin,nhưng nàng cũng mong muốn.

      Cho dù có hài tử ràng buộc, cũng thay đổi được cái nhìn của nàng đối với hôn nhân ở thế giới này.

      Nàng từng với , muốn làm phu quân nàng, nhất định phải đạt đến những cầu mà nàng kia. bây giờ tuy rằng thay đổi rất nhiều, nhưng những điều này so với những điều mà nàng còn thiếu rất nhiều.

      "Buổi trưa sau bữa ăn có hoa quả,ngươi muốn ăn loại nào? Vẫngiống như hôm qua chuẩn bị nho cho ngươi nhé?" Ly Thanh đỡ nàng chậm rãi xoay người hướng đến đường trở lại.

      Tô Thanh Mạt lắc đầu: " được, đổi thành dưa hồng do Tây Vực tiến cống , cây nho ăn nhiều dễ dàng bốc hỏa." Cái gọi là dưa hồng, kỳ thực chính là dưa vàng cảu đại.

      Ly Thanh gật đầu, tiếp theo lại hỏi: "Được, bản cung liền để bọn họ chuẩn bị kỹ càng. Vậy mứt ăn loại nào ?"

      "Ngày hôm qua ăn loại kia mùi vị cũng tệ lắm."

      "Bản cung biết rồi, vậy ngươi buổi trưa có hay đặc biệt muốn ăn món nào?"

      Tô Thanh Mạt dừng bước lại nhìn về phía : "Ta tại có thể tự do gọi món ăn sao?"

      Ly Thanh nhìn đôi mắt lóng lánh của nàng, sợ hãi bật cười lắc đầu: " thể, bất quá tiên sinh chỉ cần món ăn có tính kích thích mạnh là được rồi."

      Tô Thanh Mạt vừa nghe khóe miệng hạ xuống,so với giống nhau cả sao. Nàng tại chính là đặc biệt muốn ăn món cay có được hay .

      đành lòng nhìn biểu tình thất vọng của nàng, Ly Thanh nhịn được mở miệng : "Nếu , bản cung buổi trưa để đầu bếp nấu cái đùi gà to bên trong bỏ thêm nhánh ớt?"

      Tô Thanh Mạt nghe vậy hai mắt lại sáng lên: "Cái kia nhất định phải thả loại ớt bé tí mới được." Nếu là thả loại ớt thịt,vậy đừng thả hơn. Miễn cho ảnh hưởng tới khẩu vị của đùi gà.

      Ly Thanh bất đắc dĩ, nhưng vẫn là đành lòng từ chối, chỉ có thể đá ứng:"Lần sau được như vậy nữa!"
      Heoiues, AELITA, nhimxu44 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :