1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      ôi, nhà người ta tranh giành đc làm gia chủ, còn nhà bạn Tô này tranh nhau chạy trốn khỏi chức gia chủ, hazzz
      bạn quốc sư cứ ngồi đấy mà mừng thầm, cưới chị về rồi bạn mới chính thức hiểu đc ai mới là ng chịu nổi, haha

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      55.5

      Chẳng bao lâu sao, tiểu hòa thượng bước ra mời ông vào.

      "Đến rồi à, ngồi ." Quý Thanh Thủy người mặc bộ y bào trụ trì đỏ thẫm, vai khoác chiếc áo cà sa có màu sắc tương đồng, bên trong còn mang theo chuỗi Phật châu dài được đẽo từ gỗ đàn hương, mỗi viên phật châu đều khắc mặt thụy thú bình an.

      Bên dưới cái đầu trọc lóc bóng lưỡng của ông là vành tai dài, râu mép cằm tuy rằng cạo rất sạch , nhưng hàng mày dài của ông nhìn qua có vẻ cực kì từ bi. Cả người tràn đầy vẻ phúc hậu hiền lành.

      Tô Minh nhìn người trước mắt có chút sững sờ, người trước mắt này mang đến cho ông cảm giác khác hẳn người hôm trước ông nhìn thấy. Ông có chút vụng về ngồi xuống bên trong bồ đoàn trước mặt.

      mặt Quý Thanh Thủy vẫn luôn mang theo nụ cười , trong mắt sâu thấy đáy cũng hơi cong lên, tựa như có thể bao dung vạn vật thế gian. Nhìn nhìn lại, đúng là có chút tương tự với các vị bồ tát ở chùa.

      "Huynh..."

      Quý Thanh Thủy giơ tay cắt lời ông, giơ tay rót chén thanh trà đưa cho ông: "Thấy đệ hình như đến rất gấp, uống chén trà trước, rồi từ từ ."

      Tô Minh đón lấy, uống hớp cạn sạch, đúng là ông quá khát nước.

      "Có thể làm đệ vội vàng chạy tới gặp ta như thế, là có liên quan đến Mạt Nhi của huynh?"

      Tô Minh gật đầu, từ trong lòng móc ra quyển sách đưa tới: "Huynh xem xong biết."

      Sau đó tự mình rót thêm chén trà, cầm ở trong tay uống, vừa quan sát bốn phía gian nhà

      Quý Thanh Thủy xem xong, nhíu mày: "Đây là danh sách gì? Tại sao lại có tên Mạt Nhi của huynh ở bên trong?"

      Tô Minh nghe vậy đầu tiên là sửng sốt chút, sau đó nhớ ra danh sách đó chỉ có những cái tên mà còn tiêu đề nào khác. Nên : “Có lẽ huynh biết, Ly Quốc Sư Thiên triều muốn chọn vương phi, chuyện này tại là do đệ tiếp nhận an bài, danh sách này là danh sách tuyển phi hôm qua đệ đưa cho Ly Quốc Sư."

      Đùng!

      Ông mới vừa xong, mặt người đối diện tái nhợt, ném mạnh danh sách trong tay lên bàn.

      Quý Thanh Thủy hổn hển, run rẩy giơ tay chỉ Tô Minh: "Tô Minh, ngươi quả nhiên rất giỏi! Vì con đường làm quan rộng mở của ngươi mà ngay cả đứa con bảo bối duy nhất của ta cũng bị ngươi tính toán. Ngươi cho rằng bây giờ ta già nên thể làm gì ngươi được đúng ? cho ngươi biết, dù qua thêm tám năm hay mười năm nữa, ta vẫn có thể trừng trị ngươi như thường.”

      "..." Tô Minh nhìn ngón tay trước mặt, sắc mặt cũng rất là khó coi, uống hơi cạn sạch nước trà trong chén, lại đem cái ly trong tay đùng tiếng liền ném mặt đất.

      "Ngươi còn muốn thu thập ta? Ngươi đừng tưởng rằng ngươi là đại ca ngươi có tư cách này. Mấy chục năm trước ngươi đột nhiên mất tích, đem cả Tô phủ to lớn giao cho mình ta quản lý, mấy năm qua, ở trong triều ta ngừng cẩn thận từng bước , sợ có người thầm tính kế hãm hại, khi về phủ lại bận rộn xử lí đống rối ren. Ngươi có biết từ sau khi ngươi rời , ta chưa từng có giấc ngủ yên, mỗi ngày vừa nhắm mắt chính là gương mặt lúc rời nhà của ngươi. Còn ngươi khỏe quá rồi, tự do tự tại ở bên ngoài dạo chơi vòng, trở lại kinh thành liền trốn ở trong ngôi chùa này làm hòa thượng, làm con rùa đen rút đầu, nếu muốn làm hòa thượng, vậy làm tốt chức hòa thượng của ngươi , già đến độ này rồi còn chạy ra ngoài chơi nữ nhân, còn sinh ra đứa con , da mặt ngươi dày là tự do của ngươi, nhưng ta lại cảm thấy xấu hổ giùm ngươi.”

      Quý Thanh Thủy ngồi ở đàng kia, mặt yên tĩnh nghe ông chỉ trích trận, cũng hề biện giải phản bác, sắc mặt giận dữ trước đó sớm biến mất còn tăm tích.

      Khi nghe được câu cuối cùng xì cười tiếng trả lời câu: "Hừ, ngươi ước ao ghen tị đấy à?!"

      Tô Minh trừng mắt nhìn ông, ngón tay chỉ về hướng mình, cười ha hả hai tiếng: "Đúng là biết đùa, ta đố kị ngươi? Ngươi có cái gì tốt để ta đố kị?"

      Quý Thanh Thủy nhìn vị đệ đệ trước mắt, mặt tất cả đều là cười đắc ý: "Hừ, già mà có đẹp theo, năng lực này phải ai cũng có."

      "... Ngươi … Đồ già mà đứng đắn!" Tô Minh nghe vậy tức giận cắn răng, ông xem như mở rộng tầm mắt, người trước mắt này hoàn toàn hề có lúc nào là đứng đắn cả, vừa nãy ràng là cãi nhau với ông, ông ta lại hề chú ý trọng điểm, chỉ nghĩ những thứ này.

      xong rồi, ông thực xấu hổ giùm ông ta.

      Quý Thanh Thủy cười ha hả, lần nữa cầm bình rót đầy chén trà đưa cho ông: "Được rồi, được rồi, trong lòng thoải mái chưa, mắng sảng khoái chưa? Trước đây đệ luôn ta bắt nạt đệ, bây giờ chân tướng đây, người đàng hoàng như ta làm sao bắt nạt người khác chứ, đúng ? Đệ thấy ban nãy đệ mắng ta già mà đứng đắn, ta cũng hề cãi lại. nhiều như thế, khát nước chưa? Uống ngụm trà thông cổ trước rồi chúng ta trở lại chuyện chính thảo luận tiếp."

      "Mặc kệ ta!" Tô Minh hung hăng nhìn ông như muốn ăn tươi nuốt sống, tiếp nhận chén trà lần thứ hai uống hơi cạn sạch. tại ông mới , ra người này cố ý kích thích ông, để ông đem cơn giận kiềm nén trong long mấy năm qua phát tiết ra hết.

      Dù sau, sau khi ông phát tiết xong, đúng là cảm thấy nhõm hơn nhiều.

      "Chúng ta là em ruột, ta mặc kệ đệ ai quan tâm đệ đây." Quả nhiên là em sinh đôi, ban nãy đúng là ông thấy thần sắc em trai ông quá tốt nên mới cố ý chọc giận để ông ấy phát tiết ra ngoài.

      Kiểu chữ của đệ đệ ông, là do chính tay ông dạy khi còn bé. Ba chữ Tô Thanh Mạt đó vừa nhìn thấy giống với những chữ còn lại, nếu ngay cả điểm này ông cũng phân biệt được, vậy uổng công ông sống đến từng tuổi này.

      May mà tính tình của đệ đệ ông vẫn thành y hệt như năm đó, đầu óc có linh thông thế nào cũng thể nhanh hơn ông được.

      Tô Minh nghe vậy bĩu môi gì, sắc mặt hòa hoãn rất nhiều. Trong lòng ấm áp, mũi có chút cay cay.

      Cha mẹ bọn họ qua đời sớm, đời này ngoại trừ vợ con trong nhà, cũng chỉ có vị đại ca trước mắt này là người thân nhất của ông.

      "Tên của Mạt Nhi là ai thêm vào, đệ có biết ?" Gương mặt Quý Thanh Thủy trầm, hai mắt lạnh lùng nhìn ba chữ Tô Thanh Mạt bên trong danh sách.

      "Nếu đệ đoán lầm, hẳn là Ly Quốc Sư tự thêm vào." Tô Minh . Ly Thanh tự tuy rằng nhận ra, nhưng danh sách này ngoại trừ , căn bản là thể qua tay người thứ hai.

      "Tại sao vị Ly Quốc Sư đó lại làm thế? Thân phận của Mạt Nhi giờ phải bình thường." Quý Thanh Thủy nghĩ ra, con ông giờ mang thân phận ni , chả lẽ mắt Ly Quốc Sư kia bị mù, nên mới có ý đồ với con bé?

      Tô Minh lắc đầu: "Có thể là Mạt Nhi tự tiết lộ thân phận hay ?"

      Quý Thanh Thủy lập tức phản bác: " Điều đó có khả năng, con bé Mạt Nhi này phải người thiếu cảnh giác. Khoảng thời gian này, con bé vẫn luôn hề liên hệ với chúng ta, nhất định xảy ra số chuyện mà nó thể khống chế. Nếu con bé mất tích lâu như vậy, mà lại hề truyền tin tức nào về nhà. Hôm trước con bé có cho tiểu nha đầu truyền tin, bảo chúng ta đừng lo lắng, nó có biện pháp thoát thân. Nhưng ta yên lòng đối với vị Ly Quốc Sư đó, nên mới tìm đệ giúp đỡ.”

      Tô Minh chỉ vào danh sách, nhíu mày: "Vậy làm sao bây giờ? Ly Quốc Sư phải là nhân vật đơn giản, nếu như muốn chơi đầu óc, huynh và ta đều phải là đối thủ của ."

      "Trước tiên yên lặng xem biến đổi , tạm thời đệ đem chuyện này truyền cho con bé biết, để xem Mạt Nhi thế nào. Nếu con bé nó có thể tự thoát thân, vậy ta tin con bé lần."

      Tô Minh đen mặt: " tại phải vấn đề huynh có tin con bé hay , mà là thân phận của con bé phải giải quyết thế nào! Tên của con bé xuất danh sách, vậy đến lúc đó dù ta có muốn tìm thế thân cũng phải nên có bối cảnh thân phận chứ?"

      Quý Thanh Thủy ông giống như nhìn tên ngớ ngẩn: " Mạt Nhi của ta họ Tô."

      Tô Minh đầu tiên là sửng sốt chút, sau đó sắc mặt vui vẻ: "Ý huynh là huynh đồng ý đem tên của con bé ghi vào trong Ngọc điệp gia phả Tô gia chúng ta?"

      Quý Thanh Thủy gật đầu: " tại đệ là gia chủ Tô phủ, chuyện này đệ xem mà làm, đừng truyền ra ngoài. Ta muốn Mạt Nhi đến lúc đó phải gánh thêm gánh nặng vinh nhục của gia tộc.”

      "..." Tô Minh giật giật môi, do dự lát vẫn là mở miệng : "Nhưng vị trí gia chủ này vốn là của huynh. tại..."

      Quý Thanh Thủy lắc đầu, đầy vẻ khinh bỉ nhìn ông: "Ta thấy đệ già đến hồ đồ rồi, năm đó nếu ta quan tâm vị trí đó sao phải rời nhà trốn . bao nhiêu tuổi rồi mà đến chuyện này cũng phân biệt được?”

      Tô Minh lập tức chỉ trích: "Huynh còn có mặt mũi ..."

      Quý Thanh Thủy để ý đến ông trực tiếp cắt lời: " Ta thèm để vào mắt, Mạt nhi của ta há để ý?"

      Tô Minh nghe vậy cảm thấy mình càng oan ức, uất ức hét câu: "Sao năm đó ngươi lại nghĩ rằng ta xem trọng mấy thứ này?”

      Quý Thanh Thủy thương hại xem xét ông chút, phì cười tiếng: "Ta cũng đâu có đệ xem trọng, có điều ai bảo năm đó đệ nhanh chân chạy trước chứ.”

      "..." Mặt Tô Minh tối sầm lại, ông rất rất muốn đấm vào khuôn mặt tươi cười rất đáng ăn đòn kia, phải làm sao đây?

      Quý Thanh Thủy vừa nhìn biểu mặt ông liền biết ông suy nghĩ gì, lành lạnh mở miệng tiếp tục đả kích: "Thu hồi toan tính trong lòng đệ lại , khi còn trẻ đệ đánh lại ta, tại chúng ta đều già, đệ cũng vẫn đánh lại ta."

      Tô Minh: "..."



      Chương 56: Cháu ông sao đen quá vậy? :yoyo30::yoyo30::yoyo30::yoyo30::yoyo30:
      Last edited: 5/6/15

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      tội nghiệp bác Tô 2, ở nhà bị bác Tô 1 đả kích, lên triều bị Ly đả kích, giờ lại thêm cháu "sao đen quá vậy nữa" =D
      tks tỷ =D

    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Tội nghiệp bác tô :tt1::tt1::tt1:
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      keke tính tình bạn Tô Mạt Thanh chắc là thừa hưởng từ bố mẹ cả hihi Thanks @Hằng Lê nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :