1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Á đừng mà Hằng tỷ xinh đẹp đáng của t ơi, kẻ nghèo này k thể theo tỷ đến khu Vip đâu mà :017::017::017:

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 31 Quốc Sư đại nhân đến!


      Nhìn thấy bên trong nội sảnh khắp nơi đều bày những ngọc khí, vật trang trí cùng trang sức tinh xảo giá trị liên thành, của trái tim nàng lúc này khác gì nhịp trống dồn, đập dồn dập dồn dập ngừng nghỉ.

      Giời ạ! hổ là bà của đương kim hoàng đế, chỉ cần nhìn những vật trang trí đến tận từng góc bên trong gian phòng này, cũng đủ biết vị hoàng đế kia đối với vị hoàng thái hậu này có bao nhiêu kính trọng.

      Hoàng gia, quả nhiên là giàu nứt đố đổ vách. Đây chính là đại kim chủ tiền chất thành núi đây mà.

      Chẳng trách ai ai cũng muốn chiếm thiên hạ này, làm bá chủ thiên hạ này!

      Loại cuộc sống thiên hạ duy ngã độc tôn, hậu cung sở hữu ba ngàn mỹ nhân, mỗi ngày cẩm y ngọc thực ai lại muốn chứ?

      Cũng may, ban nãy lúc đứng chờ bên ngoài, cũng nhìn thấy cách bày trí xa hoa, dù thể bằng tại nhưng khi vào đây nhìn những vật còn quý giá hơn bên ngoài còn xúc động choáng váng như ban nãy, giống như gấm thêm hoa mà thôi.

      Vội vã đánh giá chút liền thu hồi tầm mắt, dừng chân cách giường khoảng năm mét, hướng về phía thái hoàng thái hậu miệng phật hiệu, khom lưng thi lễ cái."A di đà Phật, bần ni An Vân thỉnh an hoàng thái hậu."

      Vân Y thấy nàng chỉ đứng hành lễ, khẽ nhíu mày lần thứ hai, ni này cũng là trẻ tuổi ngang ngạnh, gặp mặt hoàng thái hậu lại quỳ hành lễ. Trong lòng tuy rằng tức giận, nhưng nàng cũng chỉ liếc mắt nhìn liền cúi đầu.

      Bất luận ở loại trường hợp nào, chỉ cần có chủ nhân ở đây, vẫn chưa tới phiên nô tỳ như nàng mở miệng răn dạy.

      Quả nhiên, sắc mặt hoàng thái hậu trầm xuống, "Lớn mật, ngươi chỉ là tiểu ni , thấy ai gia, vì sao quỳ?"

      "Bần ni là người xuất gia, chỉ có thể kính trời lạy Phật, thể quỳ người. Từ khi bần ni quy y phật môn cho đến nay, ngày ngày tu thiện, lý thiện, ngộ thiện, lục căn thanh tịnh, còn là người trong thế tục hồng trần từ lâu."

      Hoàng thái hậu nghe vậy ánh mắt càng ngày càng trầm, khóe miệng miễn cưỡng cong lên nụ cười lạnh: "Vậy ư? Vậy xin hỏi Phật nguyên (*) của An Vân sư phụ ở nơi nào?"

      (Nơi tu hành: Câu này có thể để là: Xin hỏi An Vân sư phụ tu ở chùa nào, nhưng nếu để thế thấy đủ câu khách sáo quyền quý của bậc vương giả thời xưa hay dùng J)

      Hừ! Khẩu khí cũng , dám mang danh nghĩa Phật tử đến tận hoàng cung để lừa gạt. Tốt nhất là phải, nếu , bà chắc chắn làm cho nàng ta thấy hai chữ hối hận viết như thế nào.

      "Phật nguyên của Bần ni ở đạo quan Mạt Yên ngoài thành Kinh Giao."

      Mạt Yên đạo quan!

      Nghe được nàng là Mạt Yên đạo quan, hoàng thái hậu khẽ sửng sốt chút, giống như nhớ ra cái gì đó. Nhưng bởi vì cơn đau trong đầu lại kéo đến lần nữa, đành lướt qua, nhíu mày giơ tay gõ lên trán. Ngoài miệng nhịn được lại rầm rì hai tiếng.

      Vẫn luôn quan sát bà, Tô Thanh Mạt thấy thế : "Bệnh nhức đầu của Hoàng thái hậu lại tái phát, bần ni có chút kinh nghiệm đối với loại bệnh này, biết thái hậu có muốn thử lần?"

      Hoàng thái hậu ngừng gõ tay lên trán, nghiêng đầu liếc hướng về nàng, "Ngươi biết y thuật?"

      Thất công chúa từ đầu đến giờ vẫn luôn lim lặng, nhanh chóng tiếp lời, "Hoàng tổ mẫu, Tiểu Thất bởi vì biết vị An Vân sư phụ này biết hoàng kỳ thuật, nên mới mời nàng ấy vào cung."

      Có lẽ là quá đau đầu, nên hoàng thái hậu lúc này cũng quá kiên trì. Chỉ vẫy vẫy tay ra hiệu cho Tô Thanh Mạt bước lên.

      Tô Thanh Mạt vào, vén tay áo, chuẩn bị bắt mạch.

      Thất công chúa thấy nàng bước đến, vội vàng đứng dậy nhường chỗ, đứng bên cạnh Vân Y

      Tô Thanh Mạt cũng cảm thấy có gì thích hợp, trực tiếp ngồi xuống bắt đầu bắt mạch cho hoàng thái hậu.

      Vân Y thấy dáng vẻ đương nhiên của nàng, mày nhíu càng chặt. Trong cung này, bất cứ thái y nổi danh nào khi đến xem bệnh cho hoàng thái hậu, có ai là quỳ bên giường để chẩn bệnh?

      Lẽ nào bởi vì là ni trong đạo quan nên hề có chút tự giác tôn ti có khác sao?

      Lại Thất công chúa hôm nay làm sao thế này? Sao lại chủ động cho ni này ngồi như thế?

      Kỳ thực, hành động đứng dậy nhường ghế đó của Thất công chúa hoàn toàn là hành động theo bản năng.

      Vừa nãy ở trước đại môn hoàng cung, nhìn thấy Tô Thanh Mạt thản nhiên leo lên kiệu liễn của nàng, nàng bị khí thế vô hình người Tô Thanh Mạt làm kinh sợ.

      Vì vậy, trong lòng nàng theo bản năng đem vị An Vân sư phụ này xem thành trưởng bối. Đối với trưởng bối, nàng luôn luôn kính trọng.

      Chốc lát sau, Tô Thanh Mạt thu tay về, mạch tượng ổn lắm, khí huyết thông, hỏa công tâm, buồn bực và lo lắng nên mới dẫn đến đau đầu ngừng.

      Sau khi cho ra kết luận mày của nàng bất giác nhăn lại. Nàng biết loại bệnh đau đầu kinh niên này rất khó trị tận gốc, nếu muốn trị đến tận gốc ít nhất phải tốn thời gian từ nửa năm đến năm.

      Nàng lại liếc nhìn nhìn sắc mặt của bà ấy, sắc mặt nặng nề, hốc mắt thâm quầng, tinh thần uể oải dù cho mặt bà dùng loại son phấn hang thượng đẳng cũng thể che đậy đước nét u cùng tiều tụy của bà.

      muốn cất tiếng, thái giám từ bên ngoài bước vào bẩm báo: "Hồi bẩm thái hậu nương nương, Quốc Sư đại nhân đến."

      "Cái gì? Quốc Sư đến rồi? Mau mau cho mời!" Vốn dĩ người bệnh lập tức liền từ giường ngồi bật dậy. Ngay cả khăn lụa chườm trán bị rơi xuống cũng quan tâm.

      Nửa chừng bị cắt ngang, Tô Thanh Mạt cam lòng nuốt những lời định vào lòng. Trong lòng cũng nghi ngờ, vị Quốc Sư này rốt cuộc là nhân vật phương nào, sao ngay cả hoàng thái hậu cũng phải khách sáo với như thế?

      Nghe bên ngoài có tiếng bước chân trầm ổn mạnh mẽ từ từ đến gần, Tô Thanh Mạt hơi kinh ngạc quay đầu nhìn sang, dựa theo tiếng bước chân, nàng hầu như có thể phán định ra người đến nhất định là người có tu vi khá cao.

      Chờ sau khi thấy tướng mạo người tới, cả người nàng liền giống như bị sét đánh trúng, chết đứng ở đó nhúc nhích.

      Tổ bà nó, sao lại là ? Người đàn ông xe ngựa!

      , phải là vương gia sao? Sao lại là Quốc Sư?

      Ly Thanh từ sau khi bước chân vào bên trong, ánh mắt chỉ giống như tùy ý nhìn lướt qua tiểu đạo đứng ngây người nơi đó, nhanh chóng nhìn về phía hoàng thái hậu nghiêng người thi lễ."Ly Thanh thỉnh an hoàng thái hậu."

      "Quốc Sư mau mau đứng lên, Vân Y mau lấy ghế."

      Vẫn đứng lên tiếng, Vân Y nghe được dặn dò, đáp tiếng, chỉ huy hai thị nữ chuyển cái ghế bằng gỗ tử đàn đặt bên cạnh Quốc Sư, Vân Y lại cố ý cầm ghế mềm thêu chỉ vàng đặt ở mặt ghế, mặt đỏ ửng hướng về thi lễ cái: "Đây là hoàng thái hậu đặc biệt chuẩn bị cho Quốc Sư đại nhân, mời Quốc Sư ngồi."

      Tô Thanh Mạt nhàng liếc mắt nhìn Vân Y phỏng chừng hơn ba mươi tuổi, thầm mắng câu: Giời ạ, gã này đúng là già trẻ thông sát! Đáng tiếc chỉ là gã Gay.”

      Quả nhiên, hoàng tử cưỡi bạch mã đến nhà nhất định hẹn ngươi, cũng có thể là đến hẹn với trai ngươi!

      Ly Thanh ngay cả khóe mắt dư cũng thèm liếc đến Vân Y, mà chỉ lơ đãng trôi về phía Tô Thanh Mạt, nhưng đúng dịp nhìn thấy nàng nụ cười khẩy khóe môi nàng, hơi nhíu mày. Sao lại có cảm giác nàng cười nhạo ?

      Sau đó lại cảm thấy mình nghĩ quá nhiều rồi, mình có cái gì để cho nàng cười nhạo? Nhiều lắm chỉ là ghen tỵ với mị lực vô biên của mình mà thôi.

      Sau khi ngồi xuống liền mở miệng : "Ly Thanh mới vừa vào cửa cung, liền nghe những người kia Thất công chúa nôn nóng tìm ta, Ly Thanh nghĩ có thể làm cho Thất công chúa vội vã như thế, tất nhiên có liên quan đến hoàng thái hậu, liền trực tiếp chạy đến đây. Mong rằng hoàng thái hậu trách Ly Thanh đến mà thông báo trước."

      "Quốc Sư à, đừng như thế, ngài lần này đến rất đúng lúc, bệnh nhức đầu của ai gia này lại tái phát, tại thuốc an thần ngài pha chế trước đây cũng vừa dùng hết, Tiểu Thất mới muốn tìm ngài lấy An Thần hoàn."

      "Nếu là như vậy, Ly Thanh vừa đúng lúc có mang theo lọ An Thần hoàn. Kính xin hoàng thái hậu mau mau ăn vào, bớt đau ngay." Ly Thanh từ ống tay áo lấy ra bình sứ màu trắng.

      Vân Y thấy thế nhanh chóng bước lên nhận lấy. Từ bên trong đổ ra viên thuốc toàn thân đen bóng, lại dặn dò thị nữ rót chén trà nóng đến định hầu hạ hoàng thái hậu ăn vào.

      Lại bị Tô Thanh Mạt giơ tay ngăn cản.

      Vân Y lạnh mặt, "An Vân sư phụ làm thế là có ý gì?"

      Tô Thanh Mạt lại thèm nhìn nàng ta, chỉ trực tiếp đón nhận ánh mắt của hoàng thái hậu, mặt : "Hoàng thái hậu, vừa nãy bần ni bắt mạch cho ngài, trong lòng đối với bệnh chứng của ngài có hiểu biết, bệnh này của ngài vô cùng hung hiểm, nên lúc dùng thuốc càng phải nên cẩn thận. Vì vậy bần ni muốn kiểm tra dược tính của viên thuốc này, chuyện này có liên quan đến khỏe mạnh của thân thể ngài, kính xin hoàng thái hậu chấp thuận."

      "Chuyện này..." Hoàng thái hậu vừa nghe bệnh của mình vô cùng hung hiểm, do dự. Lấy ánh mắt dò hỏi Ly Thanh ngồi ở phía dưới.

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Chong doi a truc tiep c wa la gioi ko coi hoang gia la j

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      chưa đủ trực tiếp đâu bạn, còn điều hay hơn ở những chap tiếp theo :dai ca:
      Bạch Phụng, Christieunhu thích bài này.

    5. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      Hằng tỷ đừng có comt câu dưới có phải là dễ chịu hơn ko?.....hự hự
      Bạch PhụngHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :