1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hotaru_yuki

      Hotaru_yuki Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      81
      Hờ hờ, mây đen kéo tới, sấm giật đùng đùng, sắp có wánh nhau! Lần trc cũng đụng độ lần rồi, lần nỳ ko bít có máu me hơn ko đây!?? Hờ hờ hờ
      Ths @Hằng Lê tỷ nhìu
      Hằng Lê thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Bạch Phụngquỳnhpinky thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 13: Vừa giàu sang lại cực kì tôn quý, nhưng nhiều quá ổn

      Vội vàng đưa mắt nhìn về phía chủ nhân, định hành tùy theo hoàn cảnh. Kết quả chỉ thấy chủ nhân luôn luôn hỉ nộ vô thường giờ phút này mặt lại hề có chút phản ứng, giống như sớm chuẩn bị kỹ!

      xảy ra chuyện gì thế này? Thanh Nhất vội vàng cúi đầu bắt đầu tự vấn.

      thực tế Thanh Nhất đúng là đoán đúng,

      Ly đại Quốc Sư sở dĩ trở nên bình tĩnh như thế đúng là trong lòng có tính toán.

      quyết định đợi cho gã Tô Bán Tiên này xem chỉ tay xong, tự tay đưa gã này gặp Diêm Vương!

      Đứng ở phía sau Tô Thanh Mạt, Ngô Đại Vinh bắt đầu ngừng lau mồ hôi lạnh trán, ánh mắt khi nhìn về phía nàng tràn ngập thương hại.

      Hối hận vừa rồi sao mình lại quên nhắc nhở ngài ấy câu, Quốc Sư đại nhân có bệnh khiết phích rất nghiêm trọng!

      Xong rồi, xong rồi, Tô đại sư lần này chắc chắn là tiêu rồi!

      Toàn bộ dân chúng Thiên triều này ai biết Quốc Sư đại nhân thích sạch thành nghiện, sinh hoạt thường ngày như thay y phục hay súc miệng rửa mặt đều do chính tay ngài ấy làm.

      Nghe trong Thanh Trần điện từng có cung nữ có mắt giúp ngài ấy châm trà, cẩn thận va chạm vào góc ống tay áo của ngài ấy , ngài ấy ngay cả mí mắt cũng chớp, trực tiếp cho người kéo cung nữ kia ra ngoài đánh chết, sau đó đem áo khoác bị cung nữ chạm qua ném vào lửa.

      Giống như phía bộ y phục đó dính thứ gì sạch vậy, ra người cung nữ đó chỉ dung mu bàn tay chạm vào ống tay áo của chút mà thôi.

      tại, Tô đại sư lại...

      Nhìn bàn tay bé di chuyển bàn tay thon dài trắng noãn, Ngô Đại Vinh cảm thấy chính bản thân ông cách cái chết cũng xa.

      Giờ phút này Tô Thanh Mạt cũng biết ý nghĩ trong lòng hai người này, chỉ thấy nàng vẫn cúi đầu nhưng trong mắt lại tràn đầy ghen tị.

      Bàn tay trước mắt nàng chẳng những mượt mà, mà những ngón tay lại thon dài, nõn nà lại còn hồng hồng, móng tay đước cắt ngắn sạch , lớp móng tay được ánh sáng chiếu rọi vào lóe lên chút sáng sủa ấm áp, giống như được bao bởi lớp kim loại mịn.

      Tổ bà nó, đàn ông con trai có cần dưỡng da tỉ mỉ như vậy ? tại ngay cả móng tay cũng mịn màng sáng sủa như thế làm cho chính nàng thân là nữ nhân đem ra so còn cảm thấy sinh ra vài phần xấu hổ, ngượng ngùng.

      Người ta thường đời này có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ lười. Nàng vẫn luôn tự cho mình lười mà còn rất siêng năng, ít nhất trong Mạt Yên đạo quan, các phương diện chỉ tiêu của nàng đều có thể xem như là số 1 số 2, nhưng sao giờ phút này, đem so với gã nam nhân này lại luôn cảm thấy mình rơi vào thế hạ phong?

      Quả nhiên, thị nhân bỉ nhân, bị tức chết!(*)

      (Câu này ý , nếu mình cứ đem bản thân so sánh với người khác sớm muộn gì cũng bị tức chết)

      Thu hồi tầm mắt đánh giá, Tô Thanh Mạt lúc này mới bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu phân tích mấy đường vân tay liên quan đến vận mệnh của , mấy vân tay về tài vận và số mệnh. Vừa nhìn qua thấy cũng quan trọng, nhưng lại làm cho nàng xem có chút ngẩn người.

      Dựa theo đường vân tay chỉ vận mệnh này mà , người này trời sinh mạng tôn quý , nhưng thời lại mang theo mình đại kiếp nạn trong suốt cuộc đời! Nhìn kỹ đường vân tay kiếp nạn đó có chiều hướng tăng dần!

      như vậy đại kiếp nạn này của được bắt nguồn từ người thân cận nhất của gây ra!

      Tô Thanh Mạt từ kiếp trước bắt đầu nghiên cứu Huyền học, biết người được trời sinh quý mạng phi long tức phượng! Cũng đồng nghĩa với việc làm bá chủ của thiên hạ này!

      Nhưng lúc này, đường vân số mệnh lại bị che kín bởi những đường vân chằng chịt khác, như thế cho thấy con đường chinh phục bá chủ của được thái bình

      Chẳng lẽ vị Vương gia đương triều có thế lực nào đó? Nếu phải con nhà đế vương, sao lại có được số mệnh như thế?

      Về phần tài vận...

      Xem đến đây, hai tròng mắt của Tô Thanh Mạt hơi co lại, nhưng lại thầm hít hơi lạnh.

      Bình thường mà đánh giá người đều giàu sang cũng tôn quý, nhưng người trước mắt này lại là vừa giàu sang lại còn cực kì tôn quý!

      Giờ phút này trong lòng nàng gần như chắc chắn người ở sau bức bình phong kia là vị Vương gia đương triều quyền cao chức trọng nào đó.

      Khó trách người này có thể ảnh hưởng đến mạng cách của Ngô Đại Vinh, ra đúng là có được quyền thế như vậy!

      Đường chỉ tay quý nhân, thân là Vương gia, đó phải hẳn là quý nhân sao?

      Đối phương thấy nàng sau lúc lâu gì, nếu phải từ long bàn tay truyền đến cảm giác va chạm , nghĩ là có lẽ nàng ngủ.

      “Nhìn nửa ngày như thế, Tô đại sư có gì để giải thích với bản công tử sao? Hay nên Tô đại sư thể giải thích được?”

      Nghe được giọng khiêu khích ràng của đối phương, Tô Thanh Mạt khẽ cau mày, lúc này mới buông ra tay của đối phương, đem tầm mắt dời về gương mặt phia sau bức bình phong của người nọ, nàng có thói quen nhìn người khác mà chuyện, cho dù tại chỉ có thể nhìn thấy cái bóng mờ ảo của đối phương. “Xem chỉ tay của công tử, chính là trời sinh quý khí, cuộc đời này thành tựu nhất định là bất phàm.”

      Đối phương chậm rãi thu hồi bàn tay lại, giọng điệu tuy nhàn nhạt đạm mạc nhưng lại ngầm mang theo vẻ mỉa mai, "Vậy ư? Loại câu này của ngươi, cuộc đời này, bản công tử nghe ít lần. Chẳng lẽ Tô đại sư cũng giống như loại thầy bói quèn, chỉ biết ra những câu dỗ khách cao hứng để moi tiền thôi sao? ra vị Tô Bán Tiên trong truyền thuyết có thể thắng Ly đại Quốc sư cũng chỉ có chút bản lãnh này?”

      “Đấy chỉ là những lời đồn thổi ở phố phường, công tử cần coi đây là để trêu cợt Tô mỗ! Nhưng ra hành vi che dấu lạ thường này của công tử làm cho Tô mỗ có chút nghi hoặc, bản nhân ngay cả người cao quý nhất Thiên triều là Ly đại quốc sư cũng từng gặp qua, nếu thế này phải ý thân phận của công tử còn cao hơn Ly đại quốc sư?”

      Nam tử ngồi ngay ngắn ghế, lúc này trong mắt chợt lóe, có thứ có tên là hứng thú chợt vút qua trong mắt. Chỉ thấy nâng tay lên chống cằm, thanh lười biếng vang lên: " ra Tô đại sư còn gặp qua Ly Quốc Sư à? Như thế kỳ lạ , bản công tử cùng Ly Quốc Sư quen biết lâu, quan hệ có thể là thân cận, nhưng ra cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe nhắc tới tục danh của Tô đại sư. Ngươi cứ thong thả cho bản công tử nghe, ngươi gặp Quốc Sư khi nào, đến khi trở về ta nhắc qua với thử xem.”

      "Tô mỗ chỉ là người dân bình thường khong có chút tiếng tăm gì, có thể được nhìn thấy Ly đại Quốc Sư là may mắn, làm sao còn dám lưu lại ấn ký trong trí nhớ của đại Quốc Sư."

      Ly Thanh nghe thấy lời này, đôi mắt hẹp dài với hàng mi cong vút dày rợp khẽ chớp hai cái hình như có chút kinh ngạc cho câu trả lời của nàng. Câu trả lời này của nàng, trực tiếp cắt đứt ngọn nguồn cho những câu hỏi có tính riêng tư tiếp theo.

      Khẽ nhướng mày, thể tưởng được đây là người biết tiến thối. Chỉ câu dối nhưng lại có bãn lảnh chuẩn bị sẵn câu trả lời trong đầu, cũng làm cho có vài phần kính trọng.

      có tiếng tăm gì? được dân chúng soạn thành đồng dao tán tụng, còn có thể là có tiếng tăm gì sao?

      "Vậy, Tô đại sư thế này là xem xong chỉ tay của bản công tử? Có cần bản công tử đem tay kia cũng đưa qua cho Tô đại sư sờ thêm nữa ?”

      "Vậy cần, người có tướng quý nhân trước nay cần phân biệt tay phải hay tay trái. Công tử tuy là trời sinh quý mạng, số mệnh lại vươn cao như diều gặp gió, có dấu hiệu của Trường Hồng Quán Nhật (lúc vệt trắng xuyên qua cầu vồng, là điềm báo tay họa). Bất quá Tô mỗ vẫn muốn nhắc nhở công tử câu, trời sinh quý mạng, nhưng thái quá yên ổn. Xin hãy thận trọng từng bước!"

      Ly Thanh nghe vậy thân thể hơi cứng đờ ánh mắt từ thân người đối diện dạo qua vòng, tiếp theo là khóe miệng khẽ cong. Đúng là có vài phần bãn lãnh!

      "Thái quá yên? Xin hãy thận trọng? Lời này của Tô đại sư là thế nào? Bản công tử luôn luôn cực kỳ tiếc mạng. Vậy phải phiền Tô đại sư giải thích kỹ chút mới được. Tất nhiên tiền bạc thành vấn đề.”

      Câu kiểu bố thí này của làm cho Tô Thanh Mạt khẽ cau mày chút. Nếu đổi lại là người khác, nàng chắc chắn quay lưng bỏ đinhưng hiếm khi được gặp người có vận mệnh thể nắm bắt như thế này, nàng cũng muốn so đo: “Cái gọi là Thái quá yên đó chính là muốn nhắc nhở công tử sau này làm việc xin hãy lưu lại con đường, ngày sau được báo đáp. Đối với người đối với việc đều nên dùng chữ rộng lượng mà giải quyết. kiếp nạn trong số mệnh đó mới có thể bình yên vượt qua."

      Nàng vừa mới xong, khí trong phòng đột nhiên gần như cứng lại, tuy tất cả mọi người gì, nhưng Tô Thanh Mạt tốt xấu gì cũng được coi là cao thủ trong cao thủ, đối với khí tràn ngập sát khí này đương nhiên là cảm nhận ra được.

      Mà luồng sát khí đó, là đến từ người đứng phía sau bức bình phong vẫn luôn có động tĩnh gì từ đầu đến giờ.
      Heoiues, AELITA, nhimxu47 others thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Chap sau long phụng quần đấu ư...:tungtung:
      milktruyenky thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 14: Bị nhốt.

      Nhưng lại hề làm ra động tác gì, chỉ dùng khí thế quanh thân ảnh hưởng người chung quanh. Quả nhiên là cao thủ! Tô Thanh Mạt thầm tán thưởng.

      Sắc mặt Thanh Nhất lúc này là xanh mét, người này quả nhiên to gan thế nhưng còn dám giáo huấn chủ tử, lát nữa nếu như mình cho chút giáo huấn, uổng công làm người đứng đầu chữ Thanh rồi

      Tô Thanh Mạt là người luyện võ đối với loại khí thế này đương nhiên cũng có phản ứng gì quá mạnh, nhưng Ngô thị lang ở phía sau nàng quỳ xuống, người ngừng tuôn ra mồ hôi lạnh.

      Hửm? Hôm trước mình có xem chỉ tay của ông ta, vị Ngô thị lang này chẳng phải cũng là người luyện võ sao? Sao lại yếu đuối như thế?

      Nàng lại biết, điều làm cho Ngô thị lang đổ đổ mồ hôi lạnh lại chính là mình.

      Lần đầu tiên ông mới nhìn thấy có người dám ở trước mặt Quốc Sư đại nhân dối, sau đó còn dám dùng giọng điệu đó với Quốc Sư đại nhân, mình và Tô đại sư lần này tiêu rồi.

      Kiếp nạn trong số mệnh?

      đoạn hội thoại dài nhưng chỉ có bốn chữ này làm cho Ly Thanh vốn dĩ lười viếng thả lỏng thân thể, bắt đầu chấn động mãnh liệt!

      Hai mắt hẹp dài vẫn luôn híp lại giờ phút này dần dần trở nên tối đen sâu thẳm, giống như đầm nước trong khe núi u, thể thấy sâu cạn.

      Gã ta thực nhìn ra?

      Xem ra bài đồng dao lưu truyền phố đúng là hề ngoa! Có thể chỉ dựa vào chỉ tay có thể nhìn ra kiếp nạn trời định mà mình vướng phải, còn có thể nhìn ra nguyên nhân xuất phát từ người bên cạnh !

      Người này quả nhiên là đơn giản!

      "Nghe thanh của Tô đại sư, dường như chỉ vừa mới qua lễ thành niên?" Sau khi khôi phục thái độ bình thường, thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Ly Thanh lại lần nữa vang lên, nghe ngữ khí này của tựa hồ cũng thèm để ý đến lời cảnh báo vừa rồi của Tô Thanh Mạt, ngược lại giống như đàm luận việc nhà.

      "Công tử thông minh!"

      Nghe được đáp án trong dự liệu, thân thể Ly Thanh lại buộc chặt lần nữa.

      Bày tay vốn dĩ chống cằm nay sửa lại vuốt ve chơi đùa mái tóc vừa buông xuống trước ngực của mình. Đôi mắt dần dần tối u, đến cuối cùng chuyển thành màu đen như mực, tròng mắt óng ánh trong suốt nhưng có vật thể gì rơi vào trong đó.

      Vạt áo rũ xuống đôi giày bằng gấm đột nhiên bắt đầu gió mà bay!

      Khí thế cả người nhất thời bùng nổ, làm cho Thanh Nhất vẫn luôn đứng hầu phía sau bất giác lui về phía sau bước.

      Suốt mười lăm năm, đây là lần đầu tiên gặp được người làm cho có cảm giác nguy hiểm, mà người này cũng vừa tròn mười lăm tuổi? Như thế có phải lên...

      Quẻ tiên tri mà năm đó sư phụ đoán cho mình nhất thời lại lên trong đầu .

      Trời đất bao la, nhân sinh dị biến, bảo bối xuất thế, như phật như ma.

      Giống như phật giống như ma...

      …………………………

      Thái dương dần dần chìm về hướng Tây, những đám mây cuối chân trời bắt đầu thay hình đổi dạng, vui xẻ biểu diễn thành những hình ảnh đẹp mắt khác nhau, Tô Thanh Mạt đứng ở bậc thềm trước phòng lẳng lặng ngắm nhìn về hướng xa.

      Mà vị trí sân này của nàng cũng rất đẹp, sân lớn, lại bị rừng trúc màu tím dày chiếm cứ hơn phân nửa, người ta hay loại trúc này rất khó sinh tồn ở địa phương này, nhưng ở đây chúng lại sinh trưởng rất tốt.

      nửa còn lại là hồ cá, những chú cá bơi lượn dưới đáy ao được khảm đủ loại bảo thạch sáng sấp lánh trong suốt thấy đáy, mấy chú cá chuối toàn thân đen bóng thảnh thơi bơi lượn ở bên trong.

      Chỉ là đình viện mà thôi, chỉ có cả khu rừng trúc màu tím quý hiếm, còn có ao cá khảm đầy đá quý. Loại phá sản nào mới có thể nghĩ ra chiêu trò tốn kém thế này?

      Nhưng nó có trang trí đẹp sao? tại chung quy chẳng khác nào chiếc lồng sắt bắt nhốt con mồi. Nghĩ đến đây, Tô Thanh Mạt thầm thở dài hơi, là nàng quá sơ ý.

      Từ lúc nàng tỉnh lại cho đến phát mình bị người ta nhốt tại khu đình viện trang trí cực kì xa hoa này đến bây giờ trôi qua ba ngày!

      Trong ba ngày này trừ hai thị vệ cao thủ vẫn giữ vững cương vị giữ cửa ra, còn có thị nữ câm điếc đến đúng giờ liền xuất đưa cơm. Mà người nhốt nàng lại hề lộ diện nữa.

      Đừng nhìn tại mặt nàng có cảm xúc biến hóa, tựa hồ rất là bình tĩnh. Kỳ đây đều là nàng giả vờ.

      Nàng làm sao cũng ngờ vị bằng hữu của Ngô Đại Vinh kia lại đột nhiên ra tay với mình, bây giờ còn làm ra loại hành động đột ngột bắt nhốt nàng như thê này!

      Kỳ mấy ngày nay trong lòng nàng vẫn luôn có nghi hoặc, vị Ngô Đại Vinh có vẻ mặt trung hậu thành kia lại có thể hạ dược vào nước trà để đặt bẫy nàng, nàng nghĩ có lẽ là do vị quý nhân kia bày mưu đặt kế!

      Chỉ là làm cho nàng có chút ngoài ý muốn là người thành như thế lại cũng mặt hiểm như vậy. Xem ra nương rất đúng, thế gian này căn bản là có người nào được gọi là tốt !

      đến cùng vẫn là do nàng quá sơ suất. Sớm biết thế nàng nên y theo lệ thường ở trước khi xuất môn tự mình bói cho mình quẻ, bởi lúc ấy nàng cứ nghĩ nàng xuất môn làm khách, hẳn cũng có chuyện gì xảy ra

      Kết quả, nhiều lần xuất môn xem bói đều vô , duy nhất lần xem liền xảy ra chuyện lớn, số phận này của nàng đúng là xui tận mạng mà.

      Mê Huyễn dược đó màu vị, nhưng lại làm cho người quen thuộc đối với tất cả các loại dược thảo như nàng lại thể nhận ra. Điều này làm cho nàng nhớ tới cha từng nhắc qua với nàng rằng có loại Mê Huyễn dược cực kỳ lợi hại, Thần Tiên túy!

      Theo hình dung của cha nàng đối với loại dược có tên Thần Tiên túy đó chính là, loại dược này màu, mùi đến trình độ cho dù là thần tiên cũng thể phát ! Vì vậy mới có tên là Thân Tiên túy.

      Tất cả kiến thức về dược của nàng đều là từ cha tự mình truyền thụ, từ ba tuổi bắt đầu học cho đến hai năm trước mới được xuất sư.

      Suốt mười năm khổ học nhưng cuối cùng lại thua ở loại dược có tên là Thần Tiên Túy chỉ nghe tên chữ chưa hề thấy mặt này, ngẫm ra, cũng tiếc!

      Chỉ là đột nhiên mất tích mấy ngày, biết cha cùng nương bọn họ nôn nóng đến mức độ nào.

      Bên ngoài cửa viện truyền đến tiếng bước chân cực kỳ đơn điệu kéo tâm thần của Tô Thanh Mạt về, xem ra lại đến giờ dùng cơm.

      Nàng có chút lưu luyến quay đầu nhìn thoáng qua ánh mặt trời chiều đẹp đến mức tận cùng lần nữa, mới thu hồi tầm mắt xoay người vào phòng. Mặc kệ đối phương là có ý gì, bảo tồn thể lực là việc duy nhất nàng có thể làm nay.

      Chỉ lát sau, thấy thị nữ kia câm điếc mang theo hộp đựng thức ăn vào phòng, đầu tiên là đến trước mặt nàng cúi người thi lễ, theo sau là đem toàn bộ thức ăn trong hộp bày hết lên bàn, lại hướng nàng cúi người thi lễ yên lặng bước sang bên.

      Tô Thanh Mạt từ cửa sổ xoay người vào trước bàn, nhìn lướt qua thức ăn bàn, khen câu: "Hôm nay thức ăn rất ngon."

      Đồ ăn vẫn giống như trước, là ba mặn canh, rất đơn giản, nhưng đây đối với người bị nhốt mà là đãi ngộ vô cùng tốt. Nhưng những món ăn hôm nay khác hẳn ngày thường, đều tương đối thiên về hơi cay tí, chính là sở thích của nàng nên mới có câu khen thưởng này.

      Vẫn luôn im lặng, thị nữ câm điếc nghe vậy có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nàng cái.

      thấy Tô Thanh Mạt bưng bát cơm lên bắt đầu dùng cơm, sắc mặt cũng có gì khác thường. Nàng ấy liền thu hồi tầm mắt, rèm mắt rũ xuống lại lần nữa khôi phục đến trạng thái nhập định phía trước.

      Hôm nay khẩu vị của Tô Thanh Mạt tựa hồ tốt lắm, mấy món thức ăn bàn đều được nàng ăn hết hơn phân nửa. Điều này làm cho thị nữ đến dọn dẹp lại kinh ngạc lần nữa nhìn thoáng qua người Tô Thanh Mạt lúc này trở lại cửa sổ tiếp tục nhìn bầu trời.

      Thấy người kia vẫn hề động đậy, liền mang theo hộp đựng thức ăn ra ngoài.
      Heoiues, AELITA, nhimxu48 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :