1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 95: Tô Thanh Mạt, ta lòng!
      Edit: Hà

      Minh Thần Hạo bị nàng ta như vậy đành ngậm miệng lại, nhìn thấy sâu trong ánh mắt của nàng tràn ngập vẻ khinh thường, sau đó đành dời tầm mắt, chắp tay sau lưng nhìn về phía ngoài cửa sổ, giống như là muốn nhiều lời nữa, liếc nhìn nàng cái: "Ngươi có thể đổi cầu khác."

      "Ha..." Hạ Liên Vân phát ra nụ cười khẽ châm chọc, cũng đáp lại mà chỉ là đột nhiên trong tay xuất khối bài tử màu đen, năm đầu móng tay màu sắc diễm lệ chầm chậm vuốt lên khối bài.

      Minh Thần Hạo thấy vậy sắc mặt càng ngày càng khó coi: "Được, trẫm tìm thêm cơ hội ra tay lần nữa, mặc kệ kết quả ra sao, trẫm đều hi vọng chuyện này chấm dứt ở đây, nếu đến lúc đó ngươi vẫn còn muốn náo loạn với trẫm, cũng đừng mong trẫm e dè thân phận của ngươi." xong liền vẩy tay áo ra ngoài.

      Cửa cung truyền đến giọng của cung nữ nội thị: "Cung tiễn hoàng thượng!"

      Hạ Liên Vân nghe vậy, mặt lại lộ ra nụ cười quái dị, thân phận ư? Ha ha, thân phận này vừa mới bắt đầu nàng muốn, mà chỉ là do người kia mạnh mẽ nhét vào trong tay nàng, mà chính lúc đó ngay cả cơ hội cự tuyệt nàng cũng kịp ra.

      Nàng hơi rủ xuống đôi mắt màu đen u ám khó dò, ngón tay thon dài lưu lại mặt bàn năm dấu vết cào nhợt nhạt, trong miệng trầm thấp nỉ non : "A Thanh, đừng trách ta, tất cả những chuyện này đều là do chàng ép buộc ta, đều là do chàng ép ta..."

      Thanh Trần điện.

      Tô Thanh Mạt từ trong mê man tỉnh lại, mở mắt ra nhìn cảnh tượng bên trong phòng, trong lúc nhất thời còn chưa kịp hoàn hồn lại. Trong lúc nàng quay đầu lại nhìn thấy bên cạnh mình còn có thêm người khác nằm, lập tức nàng bị dọa sợ suýt chút nữa nhảy từ giường xuống rồi.

      Trời ạ, bò lên đây lúc nào vậy?

      Tuy rằng động tác của nàng lớn, nhưng chỉ cần động tác nàng vừa quay đầu Ly Thanh nằm bên cạnh nàng thức tỉnh , vừa mở mắt ra liền đối diện với cặp mắt trợn tròn tràn ngập tức giận của nàng.

      Sâu trong lòng thở dài hơi, giơ tay vuốt lông mày, cứ nghĩ tới việc trong thời gian nàng mê man tức giận qua mấy lần, nhưng nhìn thấy vẻ mệt mỏi trong mắt nàng vẫn cứ dày đặc như cũ, giơ tay mạnh mẽ ôm lấy nàng, kéo nàng vào trong lòng , ngửi lâu mùi hương người nàng: "Rốt cục nàng cũng tỉnh rồi." Trong giọng lộ ra luồng cảm giác sung sướng khó có thể kìm nén.

      Tô Thanh Mạt giãy dụa mấy cái thoát khỏi, chỉ đành mở miệng : "Ly Thanh, ngươi buông ra ta."

      Ly Thanh đương nhiên nghe lời nàng, nhướn cao lông mày trêu ghẹo : "Làm sao? Bây giờ mới biết thẹn thùng hả? Thời điểm lúc trước nàng để bổn cung giúp nàng cởi quần áo sao ta thấy nàng có điểm nào thẹn thùng giống như vậy nhỉ?"

      Thân thể mềm mại trong lòng đột nhiên cứng đờ, sau đó lại giãy dụa càng mạnh mẽ hơn, Ly Thanh biết đây là triệu chứng nàng thẹn quá thành giận, nhanh chóng mở miệng động viên : "Được được được, bổn cung nhầm , nàng đừng nóng giận nữa được ?" Nhấc tay sờ soạng mái tóc của nàng, trong giọng khó kìm nén dịu dàng: "Nàng có biết lần này nàng ngủ sắp ngày đêm rồi , trong thời gian này bổn cung từng cầm đùi gà kho đặt ở mũi của nàng dụ dỗ nàng mấy lần nhưng cũng thấy nàng tỉnh lại, bây giờ nàng cảm thấy thế nào rồi? Có đói bụng ?"

      Lời của còn chưa dứt, trong khi Tô Thanh Mạt còn chưa kịp mở miệng trước tiên cái bụng của nàng đáp lại. Vang lên vài tiếng ục ục, để Tô Thanh Mạt lúng túng đến nỗi dám ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt người kia.

      cần phải , bây giờ nhất định là người kia cười nhạo nàng.

      Nhưng nàng lại biết, suy đoán của nàng lại hoàn toàn ngược lại, mặt Ly Thanh bây giờ ngoại trừ đau lòng cùng thương tiếc còn những cảm xúc nào khác.

      Buông nàng ra, giúp nàng nằm yên ổn xuống giường, sau đó lại vén chăn che chắn cho nàng cẩn thận xong, lúc này mới bắt đầu tự mình mặc quần áo, chờ sau khi ăn mặc chỉnh tề liền quay đầu lại hỏi nàng: "Nàng muốn ăn cái gì? Bổn cung làm cho nàng." Trong giọng tràn ngập sủng nịch.

      "Đùi gà kho!" Tô Thanh Mạt hầu như chút suy nghĩ liền bật thốt lên. Vốn là nàng cũng có muốn ăn như vậy, nhưng ai ngờ lúc nãy lại nhắc tới đùi gà. Khiến cho nàng bây giờ chỉ cần nghĩ đến liền nhịn được nước miếng tràn lan.

      Ly Thanh gật đầu, nhưng có ý thỏa mãn nàng: "Nàng vừa mới tỉnh lại, tại thân thể vẫn còn rất suy yếu, đùi gà kho thể ăn, bây giờ bổn cung nấu cho nàng bát cháo đặc đưa tới, bảo đảm sau khi nàng ăn muốn buông chén xuống." xong cũng đợi phản ứng của nàng, trực tiếp bước nhanh rời khỏi phòng, có mấy phần ý tứ trốn tránh.

      "Em ngươi!" Tô Thanh Mạt trừng mắt với hung hăng mắng câu, cháo có gì mà ngon? Nàng cũng phải chưa từng ăn.

      ra là muốn cho nàng ăn, vậy mới vừa rồi còn như vậy làm gì? Đây là muốn đùa bỡn nàng sao? Lại còn muốn nàng đồng thời vui vẻ chơi đùa với sao?

      Sau khi ra khỏi phòng, Ly Thanh mới vừa cài cửa lại liền nghe thấy trong phòng truyền câu của nàng.

      Khóe miệng của nhịn được cong lên cao, tâm tình rất tốt xoay người hướng về nhà bếp tới.

      Qua canh giờ, Tô Thanh Mạt uống xong chén cháo lại uống thêm bát thuốc thập toàn đại bổ, nàng nhấc tay vỗ vỗ cái bụng ngồi ở ghế muốn nhúc nhích.

      Ly Thanh nhìn dáng dấp nàng liên tục xoa xoa cái bụng, khỏi cảm thấy có chút thấy buồn cười, thực nghĩ tới nàng vậy mà cũng có tính trẻ con như vậy, vừa nãy nếu phải giơ tay ngăn cản, chừng nàng còn muốn ăn thêm bốn bát cháo nữa đấy.

      Kêu người vào phòng thu dọn chén bát, còn liền tới ngồi xuống bên cạnh nàng, cầm tay nàng bỏ ra khỏi bụng, còn lại thay nàng làm động tác kia.

      Vừa kiểm soát lực tay vuốt ve bụng nàng, vừa chăm sóc suy nghĩ đến cảm giác của nàng: "Lực tay của bổn cung như vậy vừa chưa? Có làm cho nàng khó chịu ?"

      "Hừm, cũng được. Nhưng mà chỗ ngươi xoa chính xác rồi." Tô Thanh Mạt phát bắt được bàn tay lớn của thỉnh thoảng lạc xuống, đem kéo lên phía tí: "Vị trí này mới là dạ dày, nhớ kỹ đó."

      Ly Thanh gật đầu, cũng che giấu ý nghĩ chân thực của mình mà thẳng: "Bổn cung sao biết vị trí này chỗ nào, chẳng qua là bổn cung chỉ muốn chăm sóc tốt cho nàng đồng thời cũng có thể chăm sóc đến hài tử của chúng ta, để biết cha và mẹ đều rất , cha và mẹ tương thân tương ái với nhau nuôi trưởng thành."

      Tô Thanh Mạt phủi tay cái: "Bây giờ nó vẫn còn , ngay cả thân thể vẫn còn chưa hoàn thiện có thể cảm nhận được cái gì?"

      Nghe nàng như vậy, Ly Thanh có chút bất mãn, trực tiếp phản bác: "Hài tử của bổn cung, tự nhiên là được trời cao chăm sóc, thông minh linh lợi, trí tuệ siêu quần. Bổn cung có thể cảm thụ được, nhất định có thể cảm thụ được!" Trong giọng của đều tràn ngập luồng ngạo khí ngông cuồng cùng tự tin.

      "A..." Tô Thanh Mạt khẽ cười tiếng, nhún nhún vai, tranh luận với nữa.

      Dù sao, hài tử này cũng là con nàng, có cha mẹ nào phải hi vọng con của mình từ khi ra đời có thể khác với tất cả mọi người, so với con của người khác thông minh lanh lợi hơn chứ.

      Nếu hài tử trong bụng nàng đúng như lời , được trời cao chăm sóc, thông minh linh lợi, trí tuệ siêu quần, tất nhiên nàng cũng rất cao hứng, như nếu như đây chỉ là hài tử bình thường, vậy nàng cũng khổ sở thất vọng, thông minh hay đều thay đổi được cục thịt nổi ở bụng nàng từ trong bụng nàng rơi ra.

      Ly Thanh để ý tới thái độ lúc này của nàng, động tác tay vẫn xoa đến bụng dưới, nhưng động tác lại nhàng đơn giản hơn chút, Tô Thanh Mạt lại cảm thấy thủ pháp này của tựa hồ so với hình thức xoa bóp ở kiếp trước cảm giác còn thoải mái hơn.

      Giữa lúc nàng buồn ngủ, đột nhiên nghe thấy Ly Thanh câu như vậy: "Tô Thanh Mạt, tin tưởng bổn cung, bổn cung để cho mẹ con các nàng nhận những đau khổ này."

      Tô Thanh Mạt nghe xong hai mắt vốn nhắm lại đột nhiên trong nháy mắt liền mở ra, tay đỡ ghế trong nháy mắt nắm chặt thêm mấy phần, quay đầu nhìn về phía , hai mắt sáng như đuốc, giọng lạnh như băng: "Là ai?"

      Ly Thanh hơi dừng động tác chút, rủ mắt né qua chút phức tạp bên trong, sau lát mới : "Là ai quan trọng, quan trọng chính là từ nay về sau, bổn cung để cho mẹ con các nàng chịu thêm phần thương tổn nào nữa."

      Dứt lời, bả vai đột nhiên có thêm cánh tay, lần này trong giọng của nàng lộ ra luồng lửa giận khó có thể đè nén xuống: "Là ai!"

      Lần này đổi lại chính là Ly Thanh trầm mặc.

      Tô Thanh Mạt rút tay về, đồng thời cũng đem bàn tay to lớn của đặt ở bụng hất ra, trầm thấp cười tiếng : "Ha ha... Ly Thanh, ngươi cho rằng ngươi , ta tra được sao? Ta ngược lại hiếu kỳ, đối phương đến cùng là ai, dĩ nhiên có thể khiến cho Ly đại quốc sư như ngươi cũng phải dụng tâm bao che, có thể thấy đối phương ở trong lòng ngài địa vị cũng thấp đâu. Nếu ta đoán sai, người xuống tay với ta phải là nữ nhân chứ? Ha ha... Cũng đúng thôi, xưa nay cũng chỉ có nữ nhân ghen tỵ mới điên cuồng mất khống chế như vậy."

      Ly Thanh nghe giọng điệu này của nàng xa cách cùng lãnh đạm, liền nhịn được nhíu mày: "Tô Thanh Mạt, bổn cung cho nàng, chỉ là bởi vì tại nàng thể quá mức phí công, như vậy đối với con tốt." Liếc mắt nhìn bàn tay mình bị hất ra, lại giơ tay lần nữa duỗi về phía nàng, tiếp: "Liên quan với lần xuất thủ này, trong lòng bổn cung hiểu , tại việc cấp bách của nàng chính là bảo dưỡng thân thể cho tốt, để hài tử chúng ta có thể..."

      "Hài tử? Hài tử!" Tô Thanh Mạt đột nhiên từ ghế đứng lên, lần thứ hai vung tay Ly Thanh duỗi tới: " ra Ly đại quốc sư cũng biết trong bụng ta còn mang theo hài tử sao? Lần này may là nàng đắc thủ, nếu đắc thủ vậy coi như là xác hai mạng rồi! Chủ trương từ trước đến nay của Tô Thanh Mạt ta chính là người phạm ta ta phạm người. Bây giờ người kia lại muốn để ta xác hai mạng, vậy Tô Thanh Mạt ta há có thể tiếp tục ngồi chờ chết sao?" Quay đầu lạnh lùng nhìn nam nhân sắc mặt khó coi trước mắt, trong giọng nàng lộ ra vẻ xem thường: "Đối phương có giao tình với Ly đại quốc sư ngươi, nhưng với Tô Thanh Mạt ta có. Ngươi dĩ nhiên hạ thủ được, vậy do ta tự mình tới."

      Sau đó nàng xoay lưng quay đầu về chỗ khác, giọng nhạt như nước: "Bây giờ ta muốn yên tĩnh chút, mời ngươi ra ngoài."

      "Tô Thanh Mạt! Nàng..." Gương mặt Ly Thanh tái nhợt, hai mắt tràn ngập u ám.

      Nhìn sắc mặt nàng lạnh nhạt, lửa giận trong lòng cũng ngừng tăng lên. Nếu như chỉ cần tính mạng của nữ nhân kia, bây giờ chỉ cần ra lệnh thành công!

      Nhưng muốn chỉ là như vậy, mấy năm qua Hạ gia ăn theo địa vị Hạ Liên Vân ở trong hoàng cung, thế lực ở kinh thành phát triển đặc biệt to lớn.

      Nhổ cỏ nhổ tận gốc, gió thổi lại sinh sôi nảy nở.

      Ly Thanh xưa nay đều làm chuyện nắm chắc, muốn giải trừ thế lực Hạ gia, cần phải từ từ mới được.

      "Sao? Có phải là lại muốn ta muốn chết hay ? Ly Thanh, ngươi đừng quá tự tin , ta cho ngươi biết, cho dù bảo vệ hài tử, cho dù giữa chúng ta có hài tử dây dưa, ngươi với ta mà bất quá cũng chỉ đến thế mà thôi!" Đừng tưởng rằng ngươi chính là khối bánh bao, nữ nhân nào nhìn thấy cũng đều muốn cắn cái!

      Ly Thanh ngươi có giá thị trường loại này, Tô Thanh Mạt nàng sắc đẹp cũng kém, muốn giá thị trường còn phải chỉ cần nàng câu thôi sao!

      Ly Thanh nghe được lời này của nàng, sắc mặt khẽ thay đổi, ánh mắt thâm trầm như nước, kéo căng khóe miệng nhàn nhạt hỏi câu: "Nàng vừa mới cái gì? Bổn cung nghe ."

      Tô Thanh Mạt quay đầu, muốn nhìn : "Ta mệt rồi, tại ta muốn mình yên tĩnh chút, mời ngươi ra ngoài."

      Thân thể Ly Thanh cứng đờ, thần sắc mặt biến đổi liên tục, cuối cùng gật đầu: "Vậy nàng trước tiên nghỉ ngơi tốt , trong tay bổn cung cũng có chút việc cần xử lý. Nàng nếu có cầu gì, có thể để cho Thanh Nhất thông báo với bổn cung."

      Tô Thanh Mạt nghe xong gật đầu cũng lắc đầu, nhìn bóng lưng nàng quyết tuyệt, ánh mắt Ly Thanh ảm đạm xuống, xoay người ra ngoài, nhưng khi tới cửa lại dừng bước, hai tay nắm chặt cánh cửa siết chặt lại, trong ánh lên chút giãy dụa khó tả, cuối cùng nhịn được lại lên tiếng, giọng nồng đậm lạnh lùng: "Tô Thanh Mạt, bổn cung mặc kệ giờ khắc này nàng nghĩ như thế nào, bổn cung chỉ muốn với nàng câu, từ lúc nàng gặp gỡ bổn cung cho đến bây giờ, mỗi câu nàng , bổn cung đều tin, xưa nay đều chưa từng nghi ngờ dù chỉ chút. Bổn cung lòng, hi vọng nàng cũng có thể tin tưởng mối lương duyên này của chúng ta. Dù cho... Dù cho từ lúc bắt đầu vui, nhưng bổn cung vẫn kỳ vọng có ngày có thể cho nàng thấy chân tâm của ta. Cho nên, xin nàng về sau ăn cẩn thận hơn."

      Tô Thanh Mạt vẫn quay lưng về phía , khi nghe thấy lời của thân thể vẫn luôn cứng ngắc, mãi đến khi cửa phòng bị mở ra, sau đó lại truyền tới thanh đóng cửa, thân thể nàng ưỡn thẳng lúc này mới xụi lơ nhuyễn tháp.
      AELITA, kiacocon, KhaiDoanh_34729 others thích bài này.

    2. Minh Hồng

      Minh Hồng Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      76
      :yoyo59::yoyo59::yoyo59: #ngưng_ngược_được_không??
      misa thích bài này.

    3. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      mệt mỏi với đôi này quá , ai cũng cứng đầu cứng cổ :yoyo59:chắc là lần đâu nên hiểu được nhường nhịn và thẳng thắn phải. Mà khổ thân bánh bao quá, mới ở trong bụng mẹ mà bị lăn qua lăn lại:4:
      misainbeibe thích bài này.

    4. minhhanhng

      minhhanhng New Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      7
      Có 1 nhớ nhung editer hơi bị nặng.:032::ex10:

    5. meolulu.ipu

      meolulu.ipu New Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      5
      Chính thức lọt hố:yoyo69::yoyo69: ngóng trông :yoyo57::yoyo57::yoyo57:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :