1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc gia từ chối bảo vệ em - Sơn Chi Tử

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Ôi dồi ôi may quá kịp theo editor từ c1, truyện hay quá, haha

    2. chip123

      chip123 New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      23
      Huhu hay quá . Ủng hộ nàng

    3. MaiAnhSF

      MaiAnhSF Active Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      246
      Trời ơi Văn án hấp dẫn quá thôi ấy ,hóng quá Ước gì vì mỗi ngày 10 chương nhỉ
      :yoyo66::yoyo66::yoyo66:

    4. Anh.1205.2001

      Anh.1205.2001 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      23
      Chương 2 : ăn thịt
      Editor:

      Tạ Minh Triết còn chưa kịp phản ứng thấy có những điểm ánh sáng kim sắc bay vào bên trong cơ thể của nữ hài nằm tựa vào khuôn ngực của .
      Hình ảnh xảy ra trước mắt này quá mức quỷ dị, nhưng chuyện xảy ra kế tiếp càng làm người ta kinh dị hơn.
      Chỉ qua cái chớp mắt, với khoảng cách gần trong gang tấc, Tạ Minh Triết chính mắt nhìn thấy bị ánh sáng ôn hoà bao phủ, sau đó chợt thu lại thành thân hình nhắn đầy tấc.
      Khi mà ánh mắt của dừng ở bàn tay bé của A Yên, chính cũng tự mình nơm nớp lo sợ mà nhìn chằm chằm khuôn mặt người thanh niên chợt “Biến lớn” gấp mấy lần, cả đến thở cũng dám ra tiếng.
      Nhưng, nhưng mà…… Dáng dấp của cũng đẹp nha.
      A Yên sống mấy trăm năm, chưa từng thấy qua người nào đẹp như vậy.
      Nhưng khi thấy cảm xúc tình bất định ở nơi đáy mắt, hàm dưới căng thẳng, lông mi vừa dài vừa dày, dáng vẻ lạnh như băng của , A Yên theo bản năng mà nuốt ngụm nước bọt, càng cảm thấy sợ hãi hơn.
      “Tôi... Tôi... Tôi hại người……” nắm vạt áo của , nơm nớp lo sợ mà .
      Vành mắt càng đỏ, thoạt nhìn như là nước mắt của có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
      Tạ Minh Triết được giờ phút này đáy lòng rốt cuộc là cảm giác gì, tuy người điềm tĩnh, nhưng khi nhìn thấy tượng quỷ dị, thể dùng khoa học giải thích, vẫn tránh khỏi kinh ngạc.
      “Tôi là ở trong đó, tôi hại người!” A Yên vươn ngón tay run run ra chỉ.
      Tạ Minh Triết nhìn xuống khối huyết ngọc ở trong lòng bàn tay, đôi mắt phượng vốn dĩ từ trước đến nay có bất kì gợn sóng nào hơi hơi nheo lại, môi mỏng hơi run.
      biết là khi nào cầm trong tay khối ngọc bội gia truyền kia, lúc này nó rút màu huyết sắc tươi đẹp, ra màu trắng trong như pha lê.
      Tạ Minh Triết nhíu mày. A Yên chớp chớp mắt giống như gà mổ thóc, bắt đầu thành đứt quãng kể ra lai lịch của bản thân.
      linh hồn, ở trong ngọc bội đó mấy trăm năm. Khi ngọc bội bị vỡ vụn, linh thể của bị hao tổn nên liền rơi vào giấc ngủ say.
      Mà sau khi Tạ Minh Triết đem chữa trị tốt, mới lại dần dần khôi phục lại ý thức.
      Kỳ cũng rất choáng váng, biết sau khi mình tỉnh lại qua bao nhiêu năm tháng rồi. Và miếng ngọc bội này truyền đến tay người thanh niên thoạt nhìn rất đáng sợ này.
      qua thời gian dài như vậy, vẫn luôn cẩn thận mà tránh , sợ phát ra chính mình. Nhưng mà luôn quên tự mình thu thập tốt dấu vết lưu lại …… Đêm nay cũng là việc ngoài ý muốn, cũng nghĩ tới nắm ngọc bội trong tay mà ngủ.
      Vốn dĩ cũng có chuyện gì xảy ra, nhưng giống như rơi vào ác mộng.
      Bàn tay siết chặt miếng ngọc bội của càng ngày càng mạnh, ở bên trong cũng thể thở được!
      Đến lúc nhịn được mà biến thành hình người, tay của cũng vừa lúc gắt gao mà bóp ngay cổ tay của , lực đạo thực rất lớn, đau đến đỏ cả vành mắt.
      Mà khi đó mặt của cũng vừa lúc đối diện với phần eo của .
      Góc áo hơi hơi xốc lên, nhìn thấy mảng da thịt bóng loáng lộ ra trước mắt, dưới tình thế cấp bách, chút nghĩ ngợi mà cắn ngụm.
      Khi ngụm này cắn xuống, A Yên bị đôi mắt lạnh như băng với đôi mắt đen kịt kia doạ sợ rồi.
      Tạ Minh Triết yên lặng nhìn chằm chằm bàn tay bé của nữ hài trước mặt lúc lâu, ánh mắt vẫn cứ trầm lãnh, có dư thừa chút độ ấm nào.
      biết, nhiều tượng quái dị trước đây đều có được lời giải thích hợp lý.
      A Yên rất sợ đem mình ném xuống giường.
      Bởi vì linh lực tại của quá mỏng manh, mà người có hơi thở của người Tạ gia.
      ở trong cái ngọc bội kia lâu, lâu. Mà ngọc bội theo dòng thời gian cũng qua tay quá rất nhiều người, nhưng khi đó tự do, tuy linh lực phải chịu hạn chế nhưng lại có lực lượng dư thừa để thoát khỏi ngọc bội, hóa thành hình người.
      Chỉ là hơn hai trăm năm trước, bị qua tay rồi tới tay người Tạ gia.
      Lúc đó Tạ lão thái gia là người hết lòng tin theo những điều kì bí, ông mời đến vị đạo sĩ râu bạc từ núi Hạ .
      Lão đạo sĩ kia miếng huyết ngọc này là miếng linh ngọc, nếu đem vận khí của Tạ gia nối liền với ngọc bội, sau đó xem ngọc bội như bảo vật gia truyền, truyền xuống đời sau có thể bảo vệ Tạ gia phúc trạch nối liền, trường thịnh suy.
      Tạ lão thái gia tin lời lão đạo sĩ , lập tức nhờ lão đạo sĩ làm phép đem vận khí của Tạ gia nối kết với ngọc bội. Từ đó trở hơn hai trăm năm trôi qua, A Yên liền trở thành bảo vật gia truyền của Tạ gia.
      Kỳ A Yên cảm thấy lão đạo sĩ kia vớ vẩn. Lúc Tạ gia cường thịnh, cũng là danh môn thế gia của tiền triều, hưởng hết bao nhiêu danh dự. Tuy nhiên, đó cũng là vinh hiển chỉ trăm năm.
      Mà trăm năm sau, thời cuộc rung chuyển, Tạ gia cũng rơi vào suy tàn, trở thành phù du sao?
      Từ đó về sau, thăng hay trầm cũng phải dựa vào chính năng lực của Tạ gia. A Yên chưa bao giờ cho rằng tạo ra được tác dụng gì.
      Ngược lại là , từ sau khi trở thành vật gia truyền của Tạ gia, chỉ cần dựa vào hơi thở của người Tạ gia, liền có thể hấp thu càng nhiều linh lực, thậm chí có thể thoát ra ngọc bội, hóa thành hình người.
      Việc này thấy thế nào nữa cũng là người Tạ gia trợ giúp nhiều hơn.
      Bởi vì lão đạo sĩ kia đem cùng người Tạ gia gắn vào nhau cho nên có thể dễ dàng phân biệt được hơi thở của người Tạ gia.
      Cái người đẹp trai nhưng tối tăm ít lời này chính là đời sau của Tạ gia.
      Hơn nữa biết nguyên do vì sao A Yên luôn cảm thấy hơi thở người tựa hồ có khác biệt với người Tạ gia, dường như càng tinh khiết, cũng làm mơ hồ có loại cảm giác quen thuộc.
      A Yên trốn phía sau cửa kính, nhìn trộm nấu ăn ở trong phòng bếp.
      Khói sương mông lung mờ mịt khuôn mặt lạnh lùng của , áo sơmi màu đen cài hai cúc cùng, ngón tay thon dài cầm sạn, động tác thoạt nhìn rất quen thuộc.
      luôn luôn nhanh chậm, rất kiệm lời.
      A Yên trộm quan sát vài ngày, phát có thể cả ngày mở miệng chữ.
      Mà giờ phút này nhìn bộ dáng nấu cơm của , thoạt nhìn dường như lây dính ít nhân khí, nhưng vẫn thể hòa tan được lạnh nhạt giữa đôi lông mày ấy.
      Khi hương thơm đồ ăn bay ra, A Yên nhịn được nuốt ngụm nước bọt.
      trộm liếc mắt cái bàn, đôi mắt tức khắc sáng lên: Thịt!
      Chỉ là ngày khi giương mắt, đối diện chính là đôi mắt phượng lạnh lùng.
      A Yên tức khắc cứng đờ cả người.
      Đôi mắt tròn xoe cũng dám chớp chớp cái.
      May mà nam nhân chỉ nhìn cái rồi thôi, thần sắc vẫn có gì biến hóa. ngồi xuống bàn ăn và bắt đầu lẳng lặng ăn cơm.
      A Yên xem động tác dùng bữa ưu nhã của , nhịn được mà chép chép miệng, ngón tay sờ sờ ly nước cản trở .
      chỉ là linh hồn, căn bản cần phải ăn đồ ăn của con người.
      Nhưng có biện pháp, A Yên có đam mê rất lớn với thức ăn.
      Trước kia có biện pháp thoát khỏi ngọc bội còn tốt, biết đồ ăn của con người có bao nhiêu ngon. Sau khi trở thành vật gia truyền của Tạ gia liền cưỡng lại được hương thơm ngào ngạt của thức ăn.
      Nhưng sau khi ngọc bội vỡ đôi, liền rơi vào giấc ngủ say. lâu lâu có ăn qua đồ ăn của con người. Lúc này thấy ăn, là thèm muốn điên rồi.
      do dự lâu, cuối cùng vẫn là nhịn được.
      Chầm chậm bò xuống bàn trà, A Yên cẩn thận mà tới gần bàn ăn, động tác cực .
      Khi chạy đến bàn ăn, liền bám vào chân bàn, leo lên . Ngay lúc thở hồng hộc mà bò đến bàn cơm, lại bỗng nhiên đối diện với cặp mắt phượng xinh đẹp.
      Đôi mắt tròn xoe của trừng lớn, cả người run lên cái, có bám chặt góc bàn, mắt thấy liền phải rơi xuống.
      A Yên theo bản năng mà nhắm chặt hai mắt, nhưng lại có cảm nhận được mông của mình chạm đất.
      nới lỏng các ngón tay nhắn che mắt, từ khe hở giữa các ngón tay, lại nhìn thấy gương mặt tuấn của lần nữa.
      Hai ngón tay của khép lại, tóm lấy cổ áo của , mặt vô biểu tình mà rũ mắt nhìn , đáy mắt vẫn cứ đè nặng mảnh ám quang tan.
      A Yên nhịn được hít sâu hơi, lại vừa lúc lần nữa ngửi được mùi thức ăn gần kề.
      Vì thế nuốt nuốt nước miếng, nhiều ngày trôi qua như vậy đây là lần đầu tiên lớn gan mà vươn đôi tay run run ôm lấy ngón trỏ của .
      Tạ Minh Triết nao nao.
      bé con tay ràng rất sợ đối mặt nhưng giờ phút này lại đánh bạo nắm lấy tay . Đôi mắt đen nhánh giương lên nhìn của vẫn còn chút nhút nhát.
      quá nhắn rồi, đôi tay nắm lấy ngón trỏ của lúc ấy, xúc cảm thực mỏng manh. Nhưng Tạ Minh Triết vẫn nhận ra độ ấm thuộc về . Thực mềm mại, ấm áp.
      Tạ Minh Triết cũng có thói quen bị người khác chạm vào. Nhưng giờ khắc này, lại có cảm thấy bất cứ cái gì khoẻ.
      Lúc đó, lại nghe thấy bé con trong lòng bàn tay của cẩn thận mà mở miệng: “Có, có thể cho tôi ăn miếng thịt ?”
      Có lẽ là sợ đồng ý, lại vội vàng mà thêm câu, “Chỉ miếng, miếng thôi cũng được!”
      Tạ Minh Triết yên lặng nhìn chằm chằm.
      quá .
      Đầu lưỡi chạm vào răng, mắt phượng hơi rũ, nốt ruồi phía dưới mắt phải của dường như sinh động hơn chút. nghiêng mặt, toát ra vẻ đẹp lãnh đạm nhưng quyến rũ chết người.
      Môi mỏng hơi hơi cong lên, bỗng nhiên lộ ra ý cười khó thấy được lại vô tình có chút ác liệt.
      Khi đưa ra bàn tay khác, thấy bé con ở giữa những ngón tay của trừng lớn cặp mắt tròn tròn mà nhìn , cả người đều phát run.
      Đôi mắt lạnh lẽo của từ trước nay luôn tồn tại tia sáng đen tối, vẫn như cũ nhìn ra được bao nhiêu cảm xúc.
      A Yên gần như bị dọa khóc.
      nên đòi ăn thịt……
      Người Tạ gia vì cung cấp linh khí đồng thời người cũng đồng dạng mang theo loại cấm chế nào đó, loại cấm chế này được tạo ra là vì phòng ngừa linh hồn bởi vì hấp thu linh khí mà càng ngày càng cường đại, tạo thành vận khí Tạ gia áp chế được sức mạnh của .
      Nhưng A Yên phát , cấm chế tồn tại người dường như càng thêm lợi hại ít, cùng với hơi thở ôn hoà của người Tạ gia ở quá khứ có chút bất đồng, người nam nhân này thoạt nhìn lạnh như băng, hơi thơt người cũng mang theo loại lệ khí tầm thường, cho nên mới có thể sợ như vậy.
      Nhưng ngay khi hơi lạnh trong lòng bàn tay nhàng điểm lên gương mặt của , liền ngây ngẩn cả người.
      Thẳng đến khi ngón tay của mặt chọc cái, mới hồi phục tinh thần.
      A Yên bị ngón tay của chọc vài cái, rốt cuộc vẫn là bị chọc khóc.
      “Tôi... tôi ăn thịt nữa……” héo úa gục đầu xuống, khóc đến thở hổn hển.

    5. chip123

      chip123 New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      23
      Đáng quá :yoyo38:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :