1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quẹo cua đụng phải quỷ lưu manh - Mộ Phong (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10 (1)

      chỉ cần nhào tới là được rồi.

      Tây Tây dễ dàng, vấn đề là ... ấy ràng muốn bổ nhào như thế nào à?

      là khó nha! thất bại năm sáu lần, Hoàng Nhạc Nhạc mới _ muốn chủ động đụng ngã người con trai mình thích, cần thiên phú.

      Trang thứ 26

      Lần đầu tiên, buổi tối ăn xong cơm tối, thu thập xong phòng bếp, và Tịch Hoa Nguyệt ngồi trong phòng khách xem tivi, đấu tranh nội tâm, từ chối hồi lâu, dễ dàng lấy hết dũng khí nghiêng người bổ nhào về phía , ai biết lại trùng hợp, vừa lúc đứng dậy, " pha coffee."

      hoàn toàn kịp thắng xe, cả người té nhào ghế sofa.

      "Nhạc Nhạc, em làm sao vậy?" Tịch Hoa Nguyệt vội vàng trở về, nâng dậy.

      " có việc gì, có việc gì." ngượng ngùng cười, nhanh chóng sang chuyện khác. " phải là muốn pha coffee à? Em cũng muốn uống..."

      Qua vài ngày nữa, ấy món đồ muốn đưa cho , đến gian phòng để lấy, dĩ nhiên dễ dàng bỏ qua cho cơ hội trời cho lần này, lập tức bước nhanh theo sát tới, vừa đúng lúc giang hai tay ra nhào tới phía trước, nhưng có dự liệu được ấy đột nhiên xoay người, sống mũi của đụng vào cánh tay của anh______

      "Ối!" kêu gào đau đớn.

      vội vàng vịn , vội vàng hỏi: " biết em ở phía sau, đụng vào chỗ nào rồi?"

      "Lỗ mũi." buồn bực trả lời.

      "Ngẩng đầu lên xem chút nào." muốn nâng khuôn mặt lên, chịu.

      Cúi đầu, che mặt, đưa cánh tay ra. " nhanh lấy giấy vệ sinh cho em trước ." cảm thấy có hai luồng nhiệt chậm rãi từ lỗ mũi chảy xuống.

      sai, bị đụng đến nỗi chảy máu mũi.

      Lần thứ hai cũng tuyên cáo thất bại.

      Lần thứ ba, rốt cuộc cũng được như ý nguyện té nhào vào giường, đây tuyệt đối là lần hoàn mỹ nhất, thành công nhất, kế tiếp ấy lật người đè dưới thân, sau đó chính là thiên lôi câu động địa hỏa, xảy ra chuyện thể ngăn cản- nhưng rốt cuộc có.

      Đúng là có.

      nằm người dám cử động.

      Tịch Hoa Nguyệt hai mắt nhắm chặt, thân ngâm. "Ưmh..."

      Ưmh? Đây là thanh mà trong rất nhiều tiểu thuyết tình viết, vai nam chính đối với nữ chính như vậy như vậy lại như vậy như vậy trước rồi phát ra tiếng gầm sao? Nhưng nghe giống lắm!

      Chỉ là thôi, cái đó quan trọng, nín thở chờ đợi động tác kế tiếp của .

      "Nhạc Nhạc." khẽ gọi.

      nhàng đáp. "Hả?"

      "Em có thể đứng lên được ? Đầu của hơi đau." Mới vừa phòng bị ngã xuống, chỉ cố gắng che chở vào trong ngực, rảnh chú ý đến các thứ khác, kết quả là sau ót cứ như vậy hôn lên tủ đầu giường, đau đến muốn ngất xỉu.

      "A!" Tay chân vội quơ loạn từ từ người bò dậy, ngồi xổm giường, mặt áy này, " mới vừa bị chấn ! Xin lỗi, xin lỗi..."

      ngồi dậy, sờ ót, sưng cục lớn.

      nhàng xoa ót cho , "Em thay xoa xoa."

      "Gần đây em có cái gì bất mãn với sao?" thở dài.

      Bất mãn khóc ra nước mắt, "Em... Em có..."

      bắt lấy tay , lôi vào trong ngực, để cho ngồi đùi . " có sao?"

      lắc đầu.

      "Được rồi, em có." lùi lại hỏi chuyện khác, "Vậy... Em đùa giỡn cần cho biết, em gần đây đến tột cùng đùa giỡn trò gì vậy?

      "Em nào có chơi trò chơi! Cũng phải là trẻ con."

      Chẳng lẽ muốn thẳng vào vấn đề hỏi : tại sao ôm em? Làm sao có thể ra điều này được.

      Chứ đừng lần thứ tư kế tiếp, lần thứ năm cùng lần thứ sáu đều thất bại.

      Nếu có cách thuận lợi đụng ngã , quyết định đổi sang phương thức cám dỗ. cố gắng lấy bộ ngực đủ đầy đặn của mình ra phía trước, tập trung nhấc cao, vất vả mới tạo được rãnh giữa hai bầu ngực, còn cố ý cởi hai nút áo trước ngực ở trước mặt lúc lúc , muốn dụ dỗ mất khống chế biến thân thành đại dã lang, nhào lên đem nuốt vào bụng nhưng đều thất bại.

      Đúng, thất bại.

      chẳng những mất chế nhào lên, còn nghiêm trang nhắc nhở ." Nhạc Nhạc, nút áo của em cài tốt kìa."

      "À?" hơi sững sờ.

      Sau đó dịu dàng tràn đầy phong độ thân sĩ cài lại cúc áo cho .

      Nút áo cài rất tốt, cho nên cũng có chuyện gì xảy ra.

      có sức quyến rũ hay đối với có khẩu vị?

      Hoàng Nhạc Nhạc nắm lấy cằm, tâm tình buồn bực ngồi trong phòng bếp nhìn bóng lưng Tịch Hoa Nguyệt chuẩn bị bữa ăn tối, ông trời còn giúp , còn gì để !

      thất bại đến còn dũng khí để thử nữa.

      Tịch Hoa Nguyệt cuối cùng đưa mâm thức ăn cho Hoàng Nhạc Nhạc.

      " lấy rượu, sau đó có thể ăn." Rượu vào lời ra, cho nên tính toán rót cho chút rượu, sau đó hỏi vòng vèo về hành động kỳ quái của gần đây.

      "Ừ." đặt món ăn lên bàn.

      Kết quả cần ra tay, tự động uống hai ly rượu đỏ, bữa ăn cơm, chai rượu đỏ thấy đáy, hai phần ba vào bụng của Hoàng Nhạc Nhạc.

      Hai gò má của hồng lên, ánh mắt mơ màng, ngà ngà say.

      "Nhạc Nhạc, em trước đến phòng khách ngồi ."

      "Ừ." đứng lên, thân thể lung lay.

      vịn , "Cẩn thận."

      đẩy tay ra, "Em có say..."

      "Được, được rồi, em say." Có người say nào thừa nhận mình say? "Là say, em để cho dựa vào nhé."

      còn kéo rơi tay xuống nữa.

      đặt yên vị ghế sofa, mới chịu đứng dậy, lại bị níu lấy, "Nhạc Nhạc?" mới vừa chưa ăn thứ gì liền uống rượu mạnh, quả nhiên say rất nhanh.

      có chút tức giận chất vấn. "... Em đối với chút cảm giác cũng có sao?"

      "Cảm giác gì?" hùa theo lời của hỏi.

      cố gắng trừng , ánh mắt lơ đãng lực bất tòng tâm. "Xông, xung động cảm giác...."

      Xung động cảm giác? Giờ phút này lời nghĩ là đồng nhất kiện sao?

      choáng váng! cúi đầu chống đỡ trước ngực , lẩm bẩm : "Tây Tây... Gạt người!"

      Tây Tây? Chuyện này với Tây Tây có quan hệ gì? có chút theo kịp logic suy tư của , "Tây Tây cái gì?"

      "Tây Tây ... ấy ... Em chỉ cần nhào tới là được..." ảo não, "Em bổ nhào nhiều lần rồi, đều có cảm giác, có phản ứng còn hại u đầu..."

      Bổ nhào? đầu tiên là kinh ngạc, từ từ tưởng tượng hành động quái dị của gần đây, khỏi bật cười.

      ra là... nhào lên là muốn đem mình cho , mà phải là muốn mưu sát ! Lĩnh hội được chuyện này, trong nháy mắt ngực cảm động.

      "Em...Em cứ như vậy... có sức hấp dẫn..."

      thanh càng ngày càng , cho tới khi nghe được.

      "Nhạc Nhạc." Ngủ thiếp ?

      mềm nhũn dựa vào , có phản ứng.

      Nếu phải giữ lấy , đại khái là trượt đất .

      Bởi vì quan tâm , quý trọng , nên mới cẩn thận từng li từng tí che chở như vậy, thương cùng cưng chiều, hết sức đè nén khắc chế khát vọng đối với , ngờ ngược lại lại hiểu lầm.

      làm sao lại cho rằng đối với có hấp dẫn ? làm sao lại cho rằng muốn ?



      Trang thứ 27

      nhàng ôm lên, đặt ở trong phòng của , giường của .

      nhìn chằm chằm vẻ mặt ngủ say của , cặp mắt dịu dàng như nước.

      Trời mới biết đè nén có nhiều khổ cực, hy vọng lưu lại ấn tượng xấu trong , cho rằng lui tới cùng chỉ vì tình dục, hy vọng cảm thấy giống như trước đây, chỉ vì nhu cầu thân thể.

      muốn , khát vọng nhưng bao trùm sở hữu khát vọng cùng nhu cầu , là nghĩ vui đùa thương , cưng chiều tâm tình của .

      Chương 10 (2)

      "Ưmh. . . . . ." Hoàng Nhạc Nhạc duỗi lưng cái, ngày hôm qua ngủ ngon —— đây là nơi nào?

      nằm giường, liếc mắt mọi nơi, hoa văn trần nhà giống, màu sắc vách tường cũng khác, gian phòng lớn cũng khác rất nhiều... Rồi sau đó, mẩu ký ức tối hôm qua từ từ ùa về, đúng rồi, tối hôm qua cùng Hoa Nguyệt ăn chung bữa tối, giống như uống rất nhiều rượu đỏ.

      Trí nhớ của cho đến khi hỏi Hoa Nguyệt câu hỏi kia___ ... đối với em chút cảm giác cũng có sao?

      ấy có trả lời hay , lại trả lời như thế nào, chút ấn tượng cũng có. Hoàng Nhạc Nhạc hết sức suy tư, nhưng trong đầu vẫn trống rỗng.

      Sau, rốt cuộc làm gì? Có phải hay không_______

      xoay nửa người, đột nhiên nhìn thấy Tịch Hoa Nguyệt nằm bên cạnh.

      Tại sao lại ngủ cùng chiếc giường?

      Nên, chẳng lẽ tối ngày hôm qua say rượu mất lý trí, đối với bá vương ngạnh thượng cung !

      Hoàng Nhạc Nhạc nằm ngiêng, chớp mắt nhìn chằm chằm tuấn nhan ở cự ly gần quá hai mươi cm, rồi sau đó lặng lẽ nhấc chăn đắp lên người , hù dọa! Ở trần.

      thể nào! nhanh chóng vén chăn bông người mình rồi lại lần nữa bị kinh sợ.

      "Hù dọa!" người chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi to lớn, hai cái đùi trống trơn, tại sao lại có thể như vậy?

      Nếu như tối hôm qua đối với Hoa Nguyệt như vậy như vậy lại như vậy như vậy, muốn dùng cái gì để đối mặt với đây!

      Động tác êm ái của chuyển sang bên kia, muốn len lén xuống giường, thừa dịp còn ngủ mau chóng chạy trốn lách người, thắt lưng lại đột nhiên căng thẳng__

      la thất thanh, "A!" Bên eo của có cánh tay đem thân thể chuyển vào trong ngực.

      "Em định nơi nào?" Mới vừa tỉnh ngủ giọng cực kỳ trầm thấp khàn khàn, rung động lòng người.

      Cách chiếc áo sơ mi mỏng, có thể cảm nhận được nhiệt độ truyền tới từ lồng ngực rộng rãi của , còn có chân liền dán chặt lên người !" Em em..." cà lăm ra lời.

      "Em định chạy trốn, vậy cũng được."

      Giọng vang bên tai, hơi thở mập mờ ấm áp xẹt qua cái cổ nhạy cảm của , đưa tới run rẩy. "Ách, em em... ..."

      "Em định hỏi tại sao chúng ta lại ngủ chung giường lớn đúng ?"

      gật đầu cái.

      "Tối hôm qua em uống hết hai phần ba bình rượu đỏ kia, say ngã còn ói." Tửu lượng tốt còn mạnh mẽ uống, là.

      "Để cho em ngủ bên cạnh , mới ở gần chăm sóc em được."

      "Đúng, đúng, dậy nổi..." Lại tạo phiền phức cho rồi.

      cười khẽ, " sao, cũng lấy được phúc lợi."

      Cái gì mà có phúc lợi? hiểu, nhưng có dũng khí quay đầu lại hỏi thăm.

      "Quần áo em làm dơ, giúp em đổi."

      phải là bị thấy hết rồi chứ! cảm thấy vóc người của đủ đẹp, nổi lên hứng thú của ? "Nana..."

      nhàng hôn lên vành tai khéo léo khả ái của , đường quanh co tới cái cổ thủy nộn trắng nõn, lại hôn rất nhiều, mất chế mút tạo ra dấu vết ái muội.

      Môi của giống như ngọn lửa nóng bỏng, ở người cháy lan mảnh biển lửa. Sống lưng tê dại.

      cuốn người ở trong ngực lại, hai người mặt đối mặt. "Em tại còn cho là đối với em chút tính thú cũng có sao?" thanh của đầy dụ hoặc, càng thêm mê hoặc lòng người.

      "Hoa Nguyệt..." Ánh mắt nóng bỏng của làm cho cả người của nóng lên, mềm yếu vô lực.

      Lửa nóng, nụ hôn dày đặc chặt chẽ đặt lên môi của , cuồng dã mà bộc trực nhấm nháp vị ngọt của , giống như nếm thế nào cũng đủ, toàn thân tế bào đều hô hào kêu gào cầu nhiều hơn.

      Chỉ là hôn cách nào thỏa mãn được .

      "Nhạc Nhạc, có thể ?"

      thể suy tư, chỉ có thể thuận theo tâm mà làm.

      "Ừ..." muốn cùng Hoa Nguyệt tiến thêm bước quan hệ thân mật, muốn trở thành nữ nhân của .

      Tay của dò vào trong áo sơ mi rộng lớn, lục lọi hồi nhưng cởi được móc khóa bra, sắc mặt lướt qua chút ảo não.

      nhịn được cười khẽ, "Em tưởng là cao thủ mới đúng." Bây giờ xem ra phải như vậy.

      " chưa bao giờ vội vã như vậy." Như tuổi trẻ nhiệt huyết, giống như tiểu tử mới nếm thử trái cấm lần đầu tiên, vẫn tiếp tục hăng hái chiến đấu với cái móc khóa bra.

      "Từ từ ." còn cười, ra khẩn trương phải chỉ có mỗi mình .

      hừ hừ, "Đợi lát nữa xem em có cười được nữa ."

      "Hù dọa____" hung hăng hít vào hơi, thở dốc liên hồi, kinh nghiệm hoàn toàn xa lạ làm cho chân tay của luống cuống, chỉ có thể chịu đựng cấp cho tất cả.

      kiên nhẫn thăm dò, tìm từng phương thức có thể làm cho vui thích, dùng hết khả năng để cho trải nghiệm hoàn mỹ nhất.

      Sau đó, cho biết, khát vọng đến cỡ nào.

      Hoan ái qua, Hoàng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, mệt mỏi ngay cả động cũng muốn động.

      từ biết , ra làm chuyện ân ái lại hao phí thể lực như vậy, đem thể lực con người vận động ép khô.

      Tịch Hoa Nguyệt tính toán muốn vén chăn lên.

      " làm gì?" níu chăn thả.

      buồn cười nhìn , "Nên nhìn, nên động, nên làm đều xem qua, sờ qua, làm, em vẫn còn xấu hổ như vậy!"

      giây kế tiếp giật chăn của , "A___"

      dịu dàng ôm vào phòng tắm, máy xoa bóp cực đại trong bồn tắm cất xong nước nóng nhiệt độ vừa đúng, để cho chậm rãi tắm thân thể khó chịu, sau đó giúp lau khô thân thể, ôm về giường.

      Hoàng Nhạc Nhạc thoải mái sắp ngủ, ở giây trước chợt nghĩ đến ___ "Mấy giờ rồi?"

      nhìn đồng hồ đầu giường, "Mười giờ."

      "Trễ giờ làm rồi!" khẩn trương ngồi dậy.

      lấy tay ôm xoay người lại, "Hôm nay là chủ nhật."

      "Đó." an tâm vùi vào trong khủy tay của nghỉ ngơi.

      "Hoàng Nhạc Nhạc."

      "Hả?" Nàng ngáp cái, khẽ lên tiếng.

      "Tìm thời điểm, cùng em về nhà gặp ba mẹ em." quên trưởng gia đình hai họ Hoàng Hạ đều hy vọng Nhạc Nhạc cùng Hạ Uy là đôi, đương nhiên phải bái phỏng, thuận đường chỉ chủ quyền.

      "Đó. . . . . ." thanh của nàng càng ngày càng .

      ôm chặt , " em..."

      Tình cảm chân thành kiếp này gắt gao ôm vào trong ngực, che chở cả đời, thương , bao giờ buông tay.

      Trang thứ 28

      —— Hết trọn bộ
      cô gái bạch dương thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10 (1)

      chỉ cần nhào tới là được rồi.

      Tây Tây dễ dàng, vấn đề là ... ấy ràng muốn bổ nhào như thế nào à?

      là khó nha! thất bại năm sáu lần, Hoàng Nhạc Nhạc mới _ muốn chủ động đụng ngã người con trai mình thích, cần thiên phú.

      Trang thứ 26

      Lần đầu tiên, buổi tối ăn xong cơm tối, thu thập xong phòng bếp, và Tịch Hoa Nguyệt ngồi trong phòng khách xem tivi, đấu tranh nội tâm, từ chối hồi lâu, dễ dàng lấy hết dũng khí nghiêng người bổ nhào về phía , ai biết lại trùng hợp, vừa lúc đứng dậy, " pha coffee."

      hoàn toàn kịp thắng xe, cả người té nhào ghế sofa.

      "Nhạc Nhạc, em làm sao vậy?" Tịch Hoa Nguyệt vội vàng trở về, nâng dậy.

      " có việc gì, có việc gì." ngượng ngùng cười, nhanh chóng sang chuyện khác. " phải là muốn pha coffee à? Em cũng muốn uống..."

      Qua vài ngày nữa, ấy món đồ muốn đưa cho , đến gian phòng để lấy, dĩ nhiên dễ dàng bỏ qua cho cơ hội trời cho lần này, lập tức bước nhanh theo sát tới, vừa đúng lúc giang hai tay ra nhào tới phía trước, nhưng có dự liệu được ấy đột nhiên xoay người, sống mũi của đụng vào cánh tay của anh______

      "Ối!" kêu gào đau đớn.

      vội vàng vịn , vội vàng hỏi: " biết em ở phía sau, đụng vào chỗ nào rồi?"

      "Lỗ mũi." buồn bực trả lời.

      "Ngẩng đầu lên xem chút nào." muốn nâng khuôn mặt lên, chịu.

      Cúi đầu, che mặt, đưa cánh tay ra. " nhanh lấy giấy vệ sinh cho em trước ." cảm thấy có hai luồng nhiệt chậm rãi từ lỗ mũi chảy xuống.

      sai, bị đụng đến nỗi chảy máu mũi.

      Lần thứ hai cũng tuyên cáo thất bại.

      Lần thứ ba, rốt cuộc cũng được như ý nguyện té nhào vào giường, đây tuyệt đối là lần hoàn mỹ nhất, thành công nhất, kế tiếp ấy lật người đè dưới thân, sau đó chính là thiên lôi câu động địa hỏa, xảy ra chuyện thể ngăn cản- nhưng rốt cuộc có.

      Đúng là có.

      nằm người dám cử động.

      Tịch Hoa Nguyệt hai mắt nhắm chặt, thân ngâm. "Ưmh..."

      Ưmh? Đây là thanh mà trong rất nhiều tiểu thuyết tình viết, vai nam chính đối với nữ chính như vậy như vậy lại như vậy như vậy trước rồi phát ra tiếng gầm sao? Nhưng nghe giống lắm!

      Chỉ là thôi, cái đó quan trọng, nín thở chờ đợi động tác kế tiếp của .

      "Nhạc Nhạc." khẽ gọi.

      nhàng đáp. "Hả?"

      "Em có thể đứng lên được ? Đầu của hơi đau." Mới vừa phòng bị ngã xuống, chỉ cố gắng che chở vào trong ngực, rảnh chú ý đến các thứ khác, kết quả là sau ót cứ như vậy hôn lên tủ đầu giường, đau đến muốn ngất xỉu.

      "A!" Tay chân vội quơ loạn từ từ người bò dậy, ngồi xổm giường, mặt áy này, " mới vừa bị chấn ! Xin lỗi, xin lỗi..."

      ngồi dậy, sờ ót, sưng cục lớn.

      nhàng xoa ót cho , "Em thay xoa xoa."

      "Gần đây em có cái gì bất mãn với sao?" thở dài.

      Bất mãn khóc ra nước mắt, "Em... Em có..."

      bắt lấy tay , lôi vào trong ngực, để cho ngồi đùi . " có sao?"

      lắc đầu.

      "Được rồi, em có." lùi lại hỏi chuyện khác, "Vậy... Em đùa giỡn cần cho biết, em gần đây đến tột cùng đùa giỡn trò gì vậy?

      "Em nào có chơi trò chơi! Cũng phải là trẻ con."

      Chẳng lẽ muốn thẳng vào vấn đề hỏi : tại sao ôm em? Làm sao có thể ra điều này được.

      Chứ đừng lần thứ tư kế tiếp, lần thứ năm cùng lần thứ sáu đều thất bại.

      Nếu có cách thuận lợi đụng ngã , quyết định đổi sang phương thức cám dỗ. cố gắng lấy bộ ngực đủ đầy đặn của mình ra phía trước, tập trung nhấc cao, vất vả mới tạo được rãnh giữa hai bầu ngực, còn cố ý cởi hai nút áo trước ngực ở trước mặt lúc lúc , muốn dụ dỗ mất khống chế biến thân thành đại dã lang, nhào lên đem nuốt vào bụng nhưng đều thất bại.

      Đúng, thất bại.

      chẳng những mất chế nhào lên, còn nghiêm trang nhắc nhở ." Nhạc Nhạc, nút áo của em cài tốt kìa."

      "À?" hơi sững sờ.

      Sau đó dịu dàng tràn đầy phong độ thân sĩ cài lại cúc áo cho .

      Nút áo cài rất tốt, cho nên cũng có chuyện gì xảy ra.

      có sức quyến rũ hay đối với có khẩu vị?

      Hoàng Nhạc Nhạc nắm lấy cằm, tâm tình buồn bực ngồi trong phòng bếp nhìn bóng lưng Tịch Hoa Nguyệt chuẩn bị bữa ăn tối, ông trời còn giúp , còn gì để !

      thất bại đến còn dũng khí để thử nữa.

      Tịch Hoa Nguyệt cuối cùng đưa mâm thức ăn cho Hoàng Nhạc Nhạc.

      " lấy rượu, sau đó có thể ăn." Rượu vào lời ra, cho nên tính toán rót cho chút rượu, sau đó hỏi vòng vèo về hành động kỳ quái của gần đây.

      "Ừ." đặt món ăn lên bàn.

      Kết quả cần ra tay, tự động uống hai ly rượu đỏ, bữa ăn cơm, chai rượu đỏ thấy đáy, hai phần ba vào bụng của Hoàng Nhạc Nhạc.

      Hai gò má của hồng lên, ánh mắt mơ màng, ngà ngà say.

      "Nhạc Nhạc, em trước đến phòng khách ngồi ."

      "Ừ." đứng lên, thân thể lung lay.

      vịn , "Cẩn thận."

      đẩy tay ra, "Em có say..."

      "Được, được rồi, em say." Có người say nào thừa nhận mình say? "Là say, em để cho dựa vào nhé."

      còn kéo rơi tay xuống nữa.

      đặt yên vị ghế sofa, mới chịu đứng dậy, lại bị níu lấy, "Nhạc Nhạc?" mới vừa chưa ăn thứ gì liền uống rượu mạnh, quả nhiên say rất nhanh.

      có chút tức giận chất vấn. "... Em đối với chút cảm giác cũng có sao?"

      "Cảm giác gì?" hùa theo lời của hỏi.

      cố gắng trừng , ánh mắt lơ đãng lực bất tòng tâm. "Xông, xung động cảm giác...."

      Xung động cảm giác? Giờ phút này lời nghĩ là đồng nhất kiện sao?

      choáng váng! cúi đầu chống đỡ trước ngực , lẩm bẩm : "Tây Tây... Gạt người!"

      Tây Tây? Chuyện này với Tây Tây có quan hệ gì? có chút theo kịp logic suy tư của , "Tây Tây cái gì?"

      "Tây Tây ... ấy ... Em chỉ cần nhào tới là được..." ảo não, "Em bổ nhào nhiều lần rồi, đều có cảm giác, có phản ứng còn hại u đầu..."

      Bổ nhào? đầu tiên là kinh ngạc, từ từ tưởng tượng hành động quái dị của gần đây, khỏi bật cười.

      ra là... nhào lên là muốn đem mình cho , mà phải là muốn mưu sát ! Lĩnh hội được chuyện này, trong nháy mắt ngực cảm động.

      "Em...Em cứ như vậy... có sức hấp dẫn..."

      thanh càng ngày càng , cho tới khi nghe được.

      "Nhạc Nhạc." Ngủ thiếp ?

      mềm nhũn dựa vào , có phản ứng.

      Nếu phải giữ lấy , đại khái là trượt đất .

      Bởi vì quan tâm , quý trọng , nên mới cẩn thận từng li từng tí che chở như vậy, thương cùng cưng chiều, hết sức đè nén khắc chế khát vọng đối với , ngờ ngược lại lại hiểu lầm.

      làm sao lại cho rằng đối với có hấp dẫn ? làm sao lại cho rằng muốn ?



      Trang thứ 27

      nhàng ôm lên, đặt ở trong phòng của , giường của .

      nhìn chằm chằm vẻ mặt ngủ say của , cặp mắt dịu dàng như nước.

      Trời mới biết đè nén có nhiều khổ cực, hy vọng lưu lại ấn tượng xấu trong , cho rằng lui tới cùng chỉ vì tình dục, hy vọng cảm thấy giống như trước đây, chỉ vì nhu cầu thân thể.

      muốn , khát vọng nhưng bao trùm sở hữu khát vọng cùng nhu cầu , là nghĩ vui đùa thương , cưng chiều tâm tình của .

      Chương 10 (2)

      "Ưmh. . . . . ." Hoàng Nhạc Nhạc duỗi lưng cái, ngày hôm qua ngủ ngon —— đây là nơi nào?

      nằm giường, liếc mắt mọi nơi, hoa văn trần nhà giống, màu sắc vách tường cũng khác, gian phòng lớn cũng khác rất nhiều... Rồi sau đó, mẩu ký ức tối hôm qua từ từ ùa về, đúng rồi, tối hôm qua cùng Hoa Nguyệt ăn chung bữa tối, giống như uống rất nhiều rượu đỏ.

      Trí nhớ của cho đến khi hỏi Hoa Nguyệt câu hỏi kia___ ... đối với em chút cảm giác cũng có sao?

      ấy có trả lời hay , lại trả lời như thế nào, chút ấn tượng cũng có. Hoàng Nhạc Nhạc hết sức suy tư, nhưng trong đầu vẫn trống rỗng.

      Sau, rốt cuộc làm gì? Có phải hay không_______

      xoay nửa người, đột nhiên nhìn thấy Tịch Hoa Nguyệt nằm bên cạnh.

      Tại sao lại ngủ cùng chiếc giường?

      Nên, chẳng lẽ tối ngày hôm qua say rượu mất lý trí, đối với bá vương ngạnh thượng cung !

      Hoàng Nhạc Nhạc nằm ngiêng, chớp mắt nhìn chằm chằm tuấn nhan ở cự ly gần quá hai mươi cm, rồi sau đó lặng lẽ nhấc chăn đắp lên người , hù dọa! Ở trần.

      thể nào! nhanh chóng vén chăn bông người mình rồi lại lần nữa bị kinh sợ.

      "Hù dọa!" người chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi to lớn, hai cái đùi trống trơn, tại sao lại có thể như vậy?

      Nếu như tối hôm qua đối với Hoa Nguyệt như vậy như vậy lại như vậy như vậy, muốn dùng cái gì để đối mặt với đây!

      Động tác êm ái của chuyển sang bên kia, muốn len lén xuống giường, thừa dịp còn ngủ mau chóng chạy trốn lách người, thắt lưng lại đột nhiên căng thẳng__

      la thất thanh, "A!" Bên eo của có cánh tay đem thân thể chuyển vào trong ngực.

      "Em định nơi nào?" Mới vừa tỉnh ngủ giọng cực kỳ trầm thấp khàn khàn, rung động lòng người.

      Cách chiếc áo sơ mi mỏng, có thể cảm nhận được nhiệt độ truyền tới từ lồng ngực rộng rãi của , còn có chân liền dán chặt lên người !" Em em..." cà lăm ra lời.

      "Em định chạy trốn, vậy cũng được."

      Giọng vang bên tai, hơi thở mập mờ ấm áp xẹt qua cái cổ nhạy cảm của , đưa tới run rẩy. "Ách, em em... ..."

      "Em định hỏi tại sao chúng ta lại ngủ chung giường lớn đúng ?"

      gật đầu cái.

      "Tối hôm qua em uống hết hai phần ba bình rượu đỏ kia, say ngã còn ói." Tửu lượng tốt còn mạnh mẽ uống, là.

      "Để cho em ngủ bên cạnh , mới ở gần chăm sóc em được."

      "Đúng, đúng, dậy nổi..." Lại tạo phiền phức cho rồi.

      cười khẽ, " sao, cũng lấy được phúc lợi."

      Cái gì mà có phúc lợi? hiểu, nhưng có dũng khí quay đầu lại hỏi thăm.

      "Quần áo em làm dơ, giúp em đổi."

      phải là bị thấy hết rồi chứ! cảm thấy vóc người của đủ đẹp, nổi lên hứng thú của ? "Nana..."

      nhàng hôn lên vành tai khéo léo khả ái của , đường quanh co tới cái cổ thủy nộn trắng nõn, lại hôn rất nhiều, mất chế mút tạo ra dấu vết ái muội.

      Môi của giống như ngọn lửa nóng bỏng, ở người cháy lan mảnh biển lửa. Sống lưng tê dại.

      cuốn người ở trong ngực lại, hai người mặt đối mặt. "Em tại còn cho là đối với em chút tính thú cũng có sao?" thanh của đầy dụ hoặc, càng thêm mê hoặc lòng người.

      "Hoa Nguyệt..." Ánh mắt nóng bỏng của làm cho cả người của nóng lên, mềm yếu vô lực.

      Lửa nóng, nụ hôn dày đặc chặt chẽ đặt lên môi của , cuồng dã mà bộc trực nhấm nháp vị ngọt của , giống như nếm thế nào cũng đủ, toàn thân tế bào đều hô hào kêu gào cầu nhiều hơn.

      Chỉ là hôn cách nào thỏa mãn được .

      "Nhạc Nhạc, có thể ?"

      thể suy tư, chỉ có thể thuận theo tâm mà làm.

      "Ừ..." muốn cùng Hoa Nguyệt tiến thêm bước quan hệ thân mật, muốn trở thành nữ nhân của .

      Tay của dò vào trong áo sơ mi rộng lớn, lục lọi hồi nhưng cởi được móc khóa bra, sắc mặt lướt qua chút ảo não.

      nhịn được cười khẽ, "Em tưởng là cao thủ mới đúng." Bây giờ xem ra phải như vậy.

      " chưa bao giờ vội vã như vậy." Như tuổi trẻ nhiệt huyết, giống như tiểu tử mới nếm thử trái cấm lần đầu tiên, vẫn tiếp tục hăng hái chiến đấu với cái móc khóa bra.

      "Từ từ ." còn cười, ra khẩn trương phải chỉ có mỗi mình .

      hừ hừ, "Đợi lát nữa xem em có cười được nữa ."

      "Hù dọa____" hung hăng hít vào hơi, thở dốc liên hồi, kinh nghiệm hoàn toàn xa lạ làm cho chân tay của luống cuống, chỉ có thể chịu đựng cấp cho tất cả.

      kiên nhẫn thăm dò, tìm từng phương thức có thể làm cho vui thích, dùng hết khả năng để cho trải nghiệm hoàn mỹ nhất.

      Sau đó, cho biết, khát vọng đến cỡ nào.

      Hoan ái qua, Hoàng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, mệt mỏi ngay cả động cũng muốn động.

      từ biết , ra làm chuyện ân ái lại hao phí thể lực như vậy, đem thể lực con người vận động ép khô.

      Tịch Hoa Nguyệt tính toán muốn vén chăn lên.

      " làm gì?" níu chăn thả.

      buồn cười nhìn , "Nên nhìn, nên động, nên làm đều xem qua, sờ qua, làm, em vẫn còn xấu hổ như vậy!"

      giây kế tiếp giật chăn của , "A___"

      dịu dàng ôm vào phòng tắm, máy xoa bóp cực đại trong bồn tắm cất xong nước nóng nhiệt độ vừa đúng, để cho chậm rãi tắm thân thể khó chịu, sau đó giúp lau khô thân thể, ôm về giường.

      Hoàng Nhạc Nhạc thoải mái sắp ngủ, ở giây trước chợt nghĩ đến ___ "Mấy giờ rồi?"

      nhìn đồng hồ đầu giường, "Mười giờ."

      "Trễ giờ làm rồi!" khẩn trương ngồi dậy.

      lấy tay ôm xoay người lại, "Hôm nay là chủ nhật."

      "Đó." an tâm vùi vào trong khủy tay của nghỉ ngơi.

      "Hoàng Nhạc Nhạc."

      "Hả?" Nàng ngáp cái, khẽ lên tiếng.

      "Tìm thời điểm, cùng em về nhà gặp ba mẹ em." quên trưởng gia đình hai họ Hoàng Hạ đều hy vọng Nhạc Nhạc cùng Hạ Uy là đôi, đương nhiên phải bái phỏng, thuận đường chỉ chủ quyền.

      "Đó. . . . . ." thanh của nàng càng ngày càng .

      ôm chặt , " em..."

      Tình cảm chân thành kiếp này gắt gao ôm vào trong ngực, che chở cả đời, thương , bao giờ buông tay.

      Trang thứ 28

      —— Hết trọn bộ
      cô gái bạch dương thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :