1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quản Gia Nhà Em - Đậu Toa (18+) [hoàn + ebook]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      thank nàng.;):)

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 1.2

      Edit: Quảng Hằng


      Sau khi rời khỏi công viên làm cảm thấy xấu hổ nhục nhã kia, Âu Dương Phụ lang thang đường, thầm nghĩ mình kiếm chỗ nào vắng vẻ lẳng lặng liếm láp miệng vết thương. Nào ngờ lại thấy đám người vừa nhìn qua biết phải người lương thiện gì, hơn nữa hung hăng bặm trợn chuẩn bị tấn công tay tấc sắt kia.


      Âu Dương Phụ theo phản xạ hét tiếng, tất cả mọi người dừng lại động tác xoay người lại nhìn .


      "Ê! Bớt lo chuyện thiên hạ ! Cút sang bên!" Đám lưu manh cất tiếng dọa người.


      gì, chỉ nhìn bị vây trong con hẻm tối tăm, hề chớp mắt.


      ấy đẹp quá! Mái tóc dài suôn mềm, khuôn mặt tinh xảo như điêu khắc, dáng người lung linh quyến rũ, được bao bọc bởi bộ trang phục cực kỳ vừa vặn, càng làm tôn thêm nét quyến rũ của , đôi mắt to, ánh mắt linh hoạt có thần nhìn , nhìn trong mắt có chút sợ sệt nào.


      "Cút sang bên, nghe hiểu à? Bằng ngay cả mày cũng bị ăn đòn!” Đám lưu manh hò hét dọa nạt, thuận tiện múa múa con dao tay.


      "Đừng tới đây!" Sở Thiến ra tiếng cảnh cáo. Người đàn ông này sao lại đột nhiên xuất , làm cho tất cả kế hoạch của đều rối loạn!


      Nhưng lời cảnh cáo của khi rơi vào tai Âu Dương Phụ lại biến thanh lời quan tâm, cho rằng muốn đừng nhúng tay xen vào để tránh bị thương, nào đâu biết rằng ý của là muốn rời , nếu thể nào thực hành động theo kế hoạch định sẵn.


      " sao đâu! Tôi có thể ứng phó!" nhìn bằng ánh mắt trấn an.


      Đây phải là vấn đề ứng phó được hay ! Sở Thiến trợn trắng mắt, bất đắc dĩ thầm nghĩ.


      " có người muốn đến làm hùng, vậy em tao đành phải giải quyết mày xong, rồi mới đến xử lí con ả này!" xong, bọn côn đồ đều nhằm về phía Âu Dương Phụ, định dựa vào người đông thế mạnh, dạy dỗ cái gã biết sống chết này trận.


      Quên , có người muốn làm hùng, vậy cứ ở bên cạnh nhìn xem sao! Hơn nữa thực ra, thời buổi bây giờ loại người như thế này còn bao nhiêu. Bị bỏ qua bên, Sở Thiến lành lạnh xem mảng hỗn loạn trước mắt, trong lòng khỏi nghĩ như vậy.


      đến vài phút, thắng bại được định , người đàn ông chưa biết họ tên kia thắng áp đảo, mà bọn côn đồ còn lại té mặt đất khóc thét thôi.


      " có sao ?" kịp suy nghĩ, tự nhiên cất tiếng quan tâm , ngay cả chính cũng giật nảy mình, mắt khẽ lướt xuống, nhìn thấy cánh tay có vài vết thương, nhíu nhíu mày, " bị thương rồi!"


      "Chỉ... Chỉ là vết thương thôi." Âu Dương Phụ bình thản, chỉ nhìn chăm chú, trong ánh mắt có đầy lo lắng, "Còn …. sao chứ?”


      sợ nếu mình đến muộn chút, bị đám kia làm hại rồi.


      "Tôi sao, bị thương gì, ngược lại là đó, vết thương của có vẻ nghiêm trọng, nên tìm chỗ băng bó lại mới được!" Cũng bị thương thành như vậy còn hỏi có sao , đầu óc của ta phải bị đánh đến hư luôn rồi chứ?


      cười khổ, " cần! sao đâu! Có lẽ cũng muốn người khác nhìn thấy loại người giống xã hội đen như tôi cùng đâu..." rất tự biết thân biết phận.


      "Tôi sợ người khác nhìn." Chính là người của giới xã hội đen, còn sợ người ta sao? xé góc áo băng miệng vết thương của lại, giúp cầm máu đơn giản, nhàng trả lời câu hỏi của .


      "Xin lỗi... Nhưng cần đâu! người con như hi vọng gặp loại người như tôi thân mình như thế này đâu..." lúng ta lúng túng .


      Gọn gàng dùng kim băng cố định lại mảnh vải cầm máu, cười , ngẩng đầu nhìn , " nhất định phải từ chối ý tốt của tôi như vậy sao? Hơn nữa cũng coi như là vì tôi mà bị thương, như vậy tôi chăm sóc cũng là chuyện đương nhiên mà.”


      "Vẫn là cần đâu... bị người ta này nọ..." vẫn do dự.


      "Tôi sợ, còn sợ cái gì?" giễu cợt nhìn vẻ mặt lo lắng của .


      Ngay cả chuyện vẫn còn chưa nghĩ tới nghĩ xong giùm rồi, vậy còn sợ làm gì với sao?


      Huống hồ... Nếu muốn làm gì với , ban nãy ra tay cứu giúp phải sao?


      Hơn nữa vết thương của cần xử lý ngay lập tức, cho dù muốn làm cái gì cũng có khả năng đâu!


      Trọng điểm là tin tưởng ánh mắt của , ánh mắt tang thương bên dưới lớp ôn nhu đó, làm cho cảm thấy quen thuộc và thương tiếc...


      Loại cảm xúc đột nhiên xuất này là gì, trong lòng cũng loáng thoáng hiểu được, lại muốn phỏng đoán xa vời. Nhưng có ý nghĩ này, mặc kệ . Ít nhất vào lúc máu của ngừng chảy như thế này.


      " thôi!" đỡ , nửa bắt buộc mà dẫn dắt ra khỏi ngõ .


      "Được rồi! Tạm thời băng bó như vậy là được rồi!"


      Sở Thiến xách tủ thuốc cấp cứu đứng dậy, vừa lòng nhìn thành quả cố gắng của mình. có cách nào, ai bảo rất lâu rồi chưa bị thương, kỹ thuật băng bó đương nhiên được tốt lắm.


      "Ngày mai tôi dẫn đến gặp bác sĩ băng bó lại lần nữa nha!” Thu dọn xong, cười cười ngồi trở lại trước mặt .


      cười khổ, " được! Như thế này là được rồi... Ngày mai tôi tự tìm bác sĩ!" thản nhiên , lại rất ràng rằng có khả năng cầm tiền để gặp bác sĩ, bởi vì ngay cả chỗ ăn chỗ ở còn có, làm gì có tiền dư dả để đến đó chứ.


      " gạt người ta." thẳng thắn vạch trần lời dối của , " chắc chắn gặp bác sĩ!"


      kinh ngạc nhìn , biết vì sao có thể đoán chuẩn xác ra suy nghĩ trong lòng của .


      " cần hoài nghi, tôi biết gặp bác sĩ, cho nên ngoan ngoãn ở lại chỗ này cho tôi, ngày mai tôi cùng ." cẩn thận dặn dò, giống như là trấn an đứa bé cố tình gây vậy.


      "Như... Như vậy tốt đâu!" thể tin được những gì mình vừa nghe. muốn ở lại sao? nghe lầm chứ?


      "Nào có cái gì tốt, bị thương, ở lại để tôi chăm sóc cũng là chuyện nên làm, hay muốn về nhà mình?"


      cười khổ, vẻ mặt tự giễu, "Tôi có nhà, ngay cả ngày mai tôi phải đâu, ở đâu tôi cũng biết... Chớ chi là bác sĩ gì đó! Hơn nữa băng bó như thế này là được rồi, cần để ý loại việc cỏn con như vậy...”


      " cái gì thế?" Vẻ mặt của đầy ngạc nhiên thể tin được, "Cái gì là việc cỏn con? Việc có thể cần xem trọng sao? Chẳng lẽ muốn mấy hôm nữa tôi đọc báo xã hội thấy tin tức về mới được gọi là việc lớn?”


      "... Tôi phải có ý này!" có chút kinh ngạc nhìn , thể lý giải tại sao lại đột nhiên kích động như vậy.


      " phải ý này vậy là ý nào? Bởi vì từng chịu nhiều tổn thương, nên muốn buông thả bản thân, từ bỏ ý niệm sinh tồn sao? Vậy những người còn thê thảm hơn ở khắp nơi thế giới phải làm sao? Tất cả họ đều phải nhảy lầu tìm chết sao?" hùng hổ .


      "Ý tôi là... Bởi vì trước kia..." nuốt nước bọt, vẻ mặt lúng túng, ở nơi nào đó sâu trong nội tâm bất chợt trào dâng lên cảm giác xúc động.


      " muốn nghe... tốt như vậy..." nhát gan , rất nhiều uất hận khiến cho mất dũng khí và tự tin.


      Sau khi nghe được quá khứ đầy tối tăm của , nhìn như thế nào? có còn đối xử với như tại nữa ? Hay là giống như những người khác, né tránh , e sợ ?


      thực muốn đánh cược với cơ may chỉ có phần vạn này, muốn nhìn thấy vẻ e ngại hoặc chán ghét xuất trong mắt , nhưng tận đáy lòng lại luôn có thanh thúc giục hãy đem tất cả những chuyện của quá khứ ra trải lòng với , để cho có thể giải phóng được những trắc trở băn khoăn và khổ sở trong lòng, làm cho có thể được sống lại trong quan tâm ấm áp của .


      Ánh mắt tràn đầy do dự, gương mặt cương nghị xuất tranh chiến thống khổ.


      " có tâm sao? cứ ra , như vậy... chắc dễ chịu hơn chút..." khẽ chạm vào mặt , đôi mắt sáng ngời thẳng tắp nhìn vào đôi mắt chơi vơi, khổ sở của .


      Rốt cục, bị thuyết phục.


      chịu nghe tôi sao? Nghe quá khứ của tôi..." khẽ hỏi.


      "Chỉ cần , tôi nghe." nghiêm túc trả lời .


      Bất luận có quá khứ bi thảm thế nào, cũng giật mình hoặc kinh ngạc...


      Bởi vì chính cũng xuất thân từ trong thế giới hắc ám, dùng đôi tay dính đầy máu tanh để sinh tồn.


      Nghe được cam đoan của , chân mày khẽ cau lại, chậm rãi .


      "Tôi..."


      Giọng trầm ngâm kể lại từng câu chuyện buồn của quá khứ, những cảm xúc phức tạp quẩn quanh bên trong căn nhà ấm cúng ấy suốt cả đêm, mãi đến khi ánh mặt trời bắt đầu ló dạng đón bình minh, mới bắt đầu ngừng lại.


      ***


      Sáng sớm, Sở Thiến mang theo hai vòng mắt thâm quầng như gấu mèo bước vào văn phòng, lập tức khiến cho mấy người trong văn phòng thảo luận trận sôi nổi.


      Quả nhiên, vừa mới đến, ghế dựa vẫn còn chưa kịp ấm mông có người đến gõ cửa quan tâm rồi.


      "Làm sao vậy? Xử lí xong kiện hôm qua chạy về phòng nghiên cứu làm việc suốt đêm để nghiên cứu phát triển sản phẩm mới nữa rồi à? Nếu hiếm khi thấy cậu mang đôi mắt gấu mèo làm thế này.”


      Liễu Thuần Đình trêu chọc, cũng cần ai mời, tự mình tìm ghế dựa để ngồi xuống.


      "Nào có nghiên cứu phát triển sản phẩm mới gì đâu! Còn phải ngày hôm qua..." Sở Thiến dừng chút, dường như suy nghĩ phải nên tiếp như thế nào.


      "Ngày hôm qua làm sao?" Liễu Thuần Đình hứng trí bừng bừng hỏi.


      "Kỳ cho dù tớ , các cậu vẫn biết, vậy thôi để tớ tự khai cho rồi, nhưng trước hết tớ muốn nhờ cậu điều tra giúp tớ chút chuyện..."


      đùa sao, tổ chức tình báo mật này là do chính tay thành lập, có bao nhiêu bản lãnh chẳng lẽ còn biết sao.


      "Hả? người?" Liễu Thuần Đình nhíu mày, "Là gã nào thế?"


      Sở Thiến hít sâu hơi, "Sao cậu lại... Sao cậu biết là đàn ông?"


      Chẳng lẽ Đình đặt máy theo dõi ở nhà ?


      Cái gì gọi là đánh khai, đại khái chính là loại tình huống này đây! Liễu Thuần Đình thầm nghĩ trong lòng. Chẳng qua chỉ thuận miệng hỏi câu, ngờ đúng là để cho đoán trúng.


      "Mình chỉ đoán đại thôi, nhưng rốt cuộc cậu muốn mình điều tra tư liệu về ai?" Lười giải thích nhiều với bạn, Liễu Thuần Đình đơn giản cắt ngang thẳng trọng điểm, hỏi lai lịch gã đàn ông kia.


      " ấy tên là Âu Dương Phụ."
      Last edited by a moderator: 19/4/16

    3. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Ta thích thể loại này, lâu lắm ms có 1 bộ, tks nàng edit

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      thank nàng

    5. gaubonganvung

      gaubonganvung Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      53
      Rất cám ơn bạn editor dành thời gian edit và chia sẻ truyện^^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :