1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Quý nữ khó cầu - Thiên Sơn Trà Khách (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 19: Bình yên trước sóng gió

      Editor: SunnePham -
      Beta: Mia Leo -

      Tất cả mọi người trong đại sảnh đều khiếp sợ, ai đoán được là Hạnh Nhi tự sát. Từ đầu tới giờ Hàn Nhạn chỉ giữ thái độ xem họ diễn trò, nhưng giờ phút này nàng mới thực nổi giận. Nhìn thấy máu của Hạnh Nhi chảy dài mặt đất, Mị di nương bắt đầu run rẩy. Chỉ có mình Chu thị là vẫn giữ thái độ bình tĩnh, bộ dạng dường như cam lòng.

      Trang Cầm tới bên cạnh mẫu thân của mình, vừa mới được hai bước đột nhiên ngã khụy xuống đất. Lúc này, cả đại sảnh lại càng thêm rối loạn, Trần ma ma vội vàng : "Lão gia, đừng để tiểu thư nhìn thấy máu. Như vậy làm tiểu thư rất hoảng sợ."

      Lúc này Trang Sĩ Dương mới nhớ tới hai đứa con của mình, vội vàng phất tay bảo các nàng trở về phòng.

      Trước khi Hàn Nhạn rời , quay đầu nhìn Vãn di nương, thấy bà vẻ mặt đầy đau khổ, cả người nhếch nhác. khỏi cảm thấy đồng tình.

      Trần ma ma dẫn Hàn Nhạn về, sau đó bảo nhà bếp làm cho Nhàn Nhạn bát nước gừng. Rồi bảo những người liên quan đều lui ra ngoài, cuối cùng Trần ma ma đến chốt cửa kỹ.

      Hàn Nhạn bối rối vô cùng, nàng cảm thấy việc xảy ra hôm nay hình như được hợp lý cho lắm. Chu thị biết kế hoạch của Mị di nương, Trang Ngữ Sơn làm bộ trúng độc, đến cả đại phu chắc cũng mua chuộc luôn rồi. Nhưng ngờ Mị di nương lại chuẩn bị thêm chiêu hiểm đẳng sau, biết từ đâu lấy ra cây trâm giá họa cho Vãn di nương, hại Hạnh Nhi vì bảo vệ chủ tử mà tự vẫn.

      Nghĩ đến Hạnh Nhi, Hàn Nhạn chợt nghĩ đến Thu Hồng và Cấp Lam. Kiếp trước họ cũng bị Trang Ngữ Sơn hại chết, nàng nắm chặt hai tay, cả người run rẩy.

      Thu Hồng nhìn thấy Hàn Nhạn từ nãy đến giờ gi, chỉ ngồi đó mà ngẩn người, liền có chút lo lắng. Bây giờ còn nhìn thấy nàng sợ hãi đến vậy, Thu Hồng vội vàng tới nắm lấy đôi tay của Hàn Nhạn, "Tiểu thư thấy thoải mái hay sao?"

      Lúc này Hàn Nhạn mới bừng tỉnh trong cơn hoảng loạn, ngước mắt nhìn thấy Thu Hồng mà tựa như xa cách cả kiếp.

      Trần ma ma tới phòng bếp kiểm tra, sau khi xảy ra chuyện vừa rồi, bà càng phải cẩn thận hơn nhiều. Tuyệt đối thể để kẻ khác hãm hại tiểu thư. Cấp Lam bỏ than vào lò sưởi, nhìn thấy dáng vẻ của Hàn Nhạn, cũng vội vàng tới an ủi: "Tiểu thư nhất định là bị dọa sợ khi thấy chuyện vừa rồi. Tiểu thư, người đừng sợ, chúng nô tỳ đều ở đây."

      Hàn Nhạn bị hai người họ vây quanh an ủi, tâm trạng cũng dần ổn trở lại. Sau đó nàng : "Lát nữa hai em ra ngoài hỏi thăm tình hình bên kia chút, xem coi rốt cuộc chuyện đó được xử lý sao rồi?"

      Cấp Lam gật đầu: "Nô tỳ ."
      Hàn Nhạn ngã người về sau, thở dài : " đáng tiếc cho Hạnh Nhi. Nàng ấy gan dạ."

      Cấp Lam và Thu Hồng nhìn nhau, sau đó đồng thời khuyên nhủ: "Tiểu thư đừng quá đau buồn, mỗi người đều có số cả. Có lẽ sau khi Hạnh Nhi đến Diêm Vương phủ. Kiếp sau được đầu thai vào gia đình phú quý."

      Hàn Nhạn nghe xong chỉ biết cười khổ. Kiếp sau ư? Chính nàng là người được trùng sinh, cho nên chính nàng cũng hiểu được sinh mạng quý giá đến cỡ nào. Nàng thể trông chờ vào kiếp sau. Hàn Nhạn thầm thề, nhất định nàng phải đem tất cả những gì mà kiếp trước nàng chịu trả lại cho bọn họ.

      Sắc mặt của Hàn Nhạn dịu lại, khẽ : "Nếu như ngày hôm nay mục tiêu là ta."

      "Tiểu thư đừng như vậy." Thu Hồng hoảng sợ, lòng hơi bối rối: "Nô tỳ tuyệt đối để cho chuyện này xảy ra. Xin tiểu thư đừng lo lắng."

      Hàn Nhạn lắc đầu: "Nếu như mục tiêu hôm nay là ta. Mọi người tuyệt đối phải tin tưởng ta có thực lực bảo vệ chính mình, tuyệt đối được hành động giống như Hạnh Nhi. Nếu như chỉ vì muốn bảo vệ chủ tử mà dùng tính mạng của mình để đánh đổi, ta kiếp này hối hận cả đời."

      Cấp Lam sốt ruột : "Bậy bậy bậy. Tiểu thư nhất định có việc gì. Chúng nô tỳ ở cùng với tiểu thư, phu nhân cũng từng . Sau này nô tỳ còn phải theo tiểu thư lập gia đình nữa."

      Hàn Nhạn "xì" tiếng, nở nụ cười, liếc xéo các nàng: "Đúng là biết xấu hổ, nương còn chưa lấy chồng mà hai chữ gia đình. sợ người khác chê cười à?"

      Thu Hồng thấy sắc mặt của Hàn Nhạn còn căng thẳng nữa, lúc này mới thở phào. biết vì sao vừa rồi khi nhìn thấy sắc mặt của tiểu thư, trong lòng nàng liền cảm thấy bất an, tựa như chủ tử tan biến.

      Còn bên này, Trần ma ma nghe ngóng tin tức trước khi Hàn Nhạn bảo Cấp Lam dò la. Trang Sĩ Dương đem toàn bộ tội lỗi đổ lên người của Hạnh Nhi. Vãn thị vì quản giáo người hầu nghiêm, phải cùng với Trang Cầm đến Phật đường niệm kinh cầu phúc trong vòng bảy bảy bốn mươi chín ngày.

      Còn về tên đầu bếp kia, sau khi điều tra ra biết được là người Mị di nương cho vào phủ. Trang Sĩ Dương rất tức giận, liền giam cầm Mị di nương. Chỉ có mẫu tử Chu thị là hưởng lợi, vì do Trang Ngữ Sơn bị bệnh, cho nên nàng ta ngày ngày được ăn uống toàn là sơn hào hải vị. Dược liệu quý giá ngừng đưa tới Củng Đồng Uyển. Còn Hàn Nhạn bị phớt lờ xem , nhưng nàng cũng thèm để ý tới.

      Sắc mặt của Trần ma ma vẫn đầy căm hận: "Ai mà biết con bé đó giả bệnh. là khốn khiếp. Tốt xấu gì tiểu thư cũng là con của chính thất."

      Hàn Nhạn nghe thấy chỉ cười cười: "Chuyện của Hạnh Nhi sao rồi?"

      Hạnh Nhi dù gì cũng phải là nô tỳ trong phủ, mẫu thân của Hạnh Nhi làm việc may vá buôn bán ở thôn trang. Chu thị chỉ kêu gã sai vặt đem xác Hạnh Nhi ném ngoài bãi tha ma. Hàn Nhạn nghe thế liền bảo người tìm cỗ quan tài mai táng, nhưng lập mộ. Sau đó bảo người đưa tiền cho mẫu thân của Hạnh Nhi, bảo là của Hạnh Nhi gửi về.

      Trần ma ma với Hàn Nhạn: "Tiểu thư mềm lòng. Dù sao cũng chỉ là nha hoàn, nếu lão gia mà biết được..." (SunnePham - )

      "Ma ma" Hàn Nhạn nhìn bà : "Ta làm vậy phải vì Hạnh Nhi mà là vì Vãn di nương." ra là chính nàng nợ Vãn di nương.

      Nếu phải tại nàng xúi giục Mị di nương, bà ta hạ độc. Chu thị cũng tương kế tựu kế, vô tình hại Hạnh Nhi phải chết thảm. Trong lòng Hàn Nhạn đầy buồn phiền. Kiếp này, nàng lòng muốn bảo vệ người của mình, nhưng mà lại gián tiếp hại người vô tội phải chết.

      Trần ma ma chỉ biết thở dài, nghĩ xong rồi : "Nhị phu nhân cũng là người chịu khổ, tất cả đều tại Chu thị kia." Bà xong, bắt đầu tức giận, "Chẳng qua chỉ là người thiếp. Vậy mà cũng dám giả bệnh thèm đến gặp tiểu thư. Còn làm ra vẻ ta đây, đáng chết."

      Hàn Nhạn cũng thèm để ý, chỉ : "Yên tâm . Nếu bà ta muốn lạnh nhạt với ta, cứ kệ họ. Ta đoán chẳng bao lâu họ còn phải chạy đến lấy lòng của ta nữa."

      Trần ma ma ngạc nhiên, mở to mắt, khó hiểu nhìn Hàn Nhạn. Còn nàng thản nhiên ngồi đọc sách.

      Lúc này Vãn di nương ở Phật đường, Mị di nương bị cấm túc. Ba ngày sau là đến buổi dạ yến ở trong cung. Như vậy chỉ có mỗi Chu thị được.

      Tuy cái chết của Hạnh Nhi là chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà tới cùng vẫn là do Chu thị. Xem ra lần này Mị di nương thua rồi, dã tâm của Chu thị quá lớn. Làm sao mà bà ta lại có thể buông tha cho buổi yến tiệc có thể để bà ta có danh tiếng được chứ? (SunnePham - )

      Còn Trang Hàn Nhạn nàng đây là con của chính thê, dĩ nhiên quen biết nhiều người hơn Trang Ngữ Sơn. Chu thị vì dạ yến này mà tới lấy lòng nàng. Hy vọng có thể moi chút tin tức nào đó từ miệng nàng. Những vị quý phu nhân kia như thế nào, chủ đề họ thường là gì, phải biểu khéo léo ra sao, cử chỉ phải thế nào cho hợp lễ nghĩa. Bọn họ đều muốn biết tất cả.

      Nhưng mà, họ làm sao có thể biết được, rốt cuộc nàng có chiều ý của họ hay ?

      Chu thị luôn muốn được vang danh vọng tiếng. Chỉ e khi đó bà ta chỉ có thể làm trò cười cho cả thiên hạ.
      honglak thích bài này.

    2. uthi

      uthi New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      15
      có chương 17 hả chị Lăng?

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chắc chị đăng sót, để lát học về chị úp thêm

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      chị ktra rồi, bên editor bên kia chỉ edit c16 sau đó 18, ko có 17 em nhé
      uthi thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 20: Dạ yến (1) trong cung

      Editor: SunniePham -
      Beta: Mia Leo -

      Ba ngày sau, trời vừa mới tản sáng. Hàn Nhạn bị Trần ma ma gọi dậy.

      Nhìn thấy sắc trời bên ngoài còn sớm, Hàn Nhạn lưu luyến chiếc chăn ấm áp, sau đó mới từ từ chui ra, giọng lớ ngớ còn ngái ngủ: "Cho ta ngủ thêm chút, giờ này còn rất sớm để thỉnh an mà..."

      Trần ma ma vội la lên: "Tiểu thư ơi! Người quên hôm nay trong cung có yến tiệc sao? Người mau thức dậy, chải đầu, rửa mặt ."

      Nghe đến hai từ "yến tiệc", Hàn Nhạn mới tỉnh táo lại, dụi dụi mắt. Nhưng sau đó lại chui vào chăn, miệng than thở : " có gì để chuẩn bị."

      Trần ma ma nhất quyết buông tha: "Tiểu thư đừng như vậy, yến tiệc này rất quan trọng, các tiểu thư tôn quý đều sớm. Tiểu thư cũng phải vậy, để còn lưu lại danh tiếng tốt chứ." (SunniePham - )

      Nàng thực quên mất điều này. Hàn Nhạn nghĩ mình cũng thể qua loa, tuy nhiên vẫn kì kèo mè nheo từ giường bò xuống.

      Cấp Lam và Thu Hồng sớm chuẩn bị chỉ còn chờ nàng thức dậy, khi nhìn thấy nàng tới. Hai người liền bước lên hầu hạ nàng rửa mặt, sau đó đưa tay nàng lên lò sưởi hơ cho ấm. Hàn Nhạn ngủ gà ngủ gật ở trước bàn trang điểm, khiến cho Cấp Lam ở phía sau thể chải tóc bình thường được.

      "Tiểu thư, người muốn chải kiểu tóc nào?"

      Hàn Nhạn : "Ngày thường ta thường chải kiểu nào giờ làm kiểu đó ."

      Cấp Lam nóng nảy : "Như vậy được. Yến tiệc trong cung sao có thể qua loa được. Tiểu thư, hay là chải kiểu Phi Tiên nhé?"

      Hàn Nhạn dở khóc dở cười : "Ta ca hát khiêu vũ, em chải kiểu cầu kỳ đó để làm gì? Yến tiệc lần này là để mừng việc đại thắng ở Tây Bắc. Ta mà quá huênh hoang ngược lại khiến người khác thích."

      "Nhưng mà tiểu thư..." Cấp Lam phục : "Ngày hôm qua, mẫu tử Chu thị bắt đầu chuẩn bị rồi. Nghe họ còn tới Như Ý lâu để đặt trang sức và quần áo nữa. Tiểu thư ăn mặc đơn giản như vậy khác nào khiến cho họ càng thêm nổi bật."

      Hàn Nhạn cười : "Họ càng ăn mặc tỉ mỉ, chúng ta càng ăn mặc đơn giản. Chẳng phải họ muốn chứng minh địa vị của mình ở Trang phủ sao? Nhưng mà di nương và thứ nữ lại ăn mặc còn đẹp hơn cả con của chính thê, người thông minh tự động biết phải làm thế nào." (SunniePham - )

      Cấp Lam lúc đầu ngây người ra, sau đó hé miệng cười rộ lên: "Tiểu thư thông minh. Nô tỳ đúng là ngốc mà."

      Thu Hồng đứng bên cạnh cũng mở miệng : "Yến tiệc này đối với tiểu thư danh môn khêu tú mà chỉ là chuyện vô cùng bình thường. Chỉ có những người từ trước tới nay chưa từng thấy qua cảnh đời, mới làm quá lên. Đúng là ngu muội."

      Hàn Nhạn trầm mặc như thường này, mà đầu tiên là ngạc nhiên sau đó nở nụ cười : "Em ngày càng to gan nhỉ. Dù sao họ cũng là chủ tử ở trong phủ. Nếu bị người khác biết được, em phải nếm mùi đau khổ đó."

      Thu Hồng cúi đầu xới than ở trong lò sưởi, "Nô tỳ chỉ nghĩ cho tiểu thư thôi."

      Hàn Nhạn cười tít mắt, cũng lời nào nữa.

      Cuối cùng, Cấp Lam đành búi cho Hàn Nhạn hai búi tóc như ngày thường. Nàng vốn dĩ phát dục muộn, bây giờ ăn mặc như vậy càng nhìn giống hệt đứa bé. Nhưng mà lại trông rất đáng , nhìn sao cũng rất hợp. Hàn Nhạn cảm thấy cung đình là nơi rất nguy hiểm, chính vì vậy nàng mới biến mình thành đứa bé. Điều này làm nàng bị chú ý quá nhiều, như vậy ít gặp phiền phức. Huống chi, nếu Chu thị dám ở trong cung gây chuyện với nàng, nàng có thể dựa vào cách ăn mặc này này thu phục lòng đồng tình của mọi người.

      Tuy Cấp Lam cũng đồng ý với nàng, nhưng vẫn cam lòng. Cho nên bên cạnh hai búi tóc, nàng ta còn cài thêm vài món trang sức tinh xảo lung linh. Hàn Nhạn tuy thích những món trang sức nặng nề này, nhưng mà yến tiệc trong cung cũng thể sơ xài quá. Vì thế nàng để mặc Cấp Lam lấy đôi hoa tai hình con bướm trong hộp nữ trang đeo lên cho nàng. Đôi hoa tai óng ánh càng tôn lên làn da trắng hồng của nàng. (SunniePham - )

      Đầu tóc chuẩn bị xong, nhưng đến việc chọn quần áo càng đau đầu hơn. Hàn Nhạn nghĩ ra phải mặc gì, nàng muốn ăn mặc quá phô trương nhưng cũng thể ăn mặc quá sơ xài. Cuối cùng nàng chọn chiếc áo bông màu mật ong, áo khoác ngoài chọn áo thêu hoa hồng hai màu, váy màu mùa thu. Nhìn quá nổi bật, nhưng lại rất hoạt bát đáng . Thêm chiếc vòng cổ bằng chuỗi ngọc, khiến cho nàng trở nên xinh đẹp.

      Cấp Lam đứng bên cạnh, ngắm nghía hồi, rốt cuộc cũng tươi cười khen ngợi: "Tiểu thư, người đẹp lắm."

      Hàn Nhạn lúc này mới mở to mắt nhìn vào trong gương.

      Trong gương phản chiếu lên bé da trắng như tuyết, tóc dài đen huyền mềm mại được bới thành hai búi tóc. Phía dưới tóc mai là đôi mắt đen long lanh, chóp mũi bởi vì rét lạnh mà trở nên đỏ ửng. Đôi môi hồng hồng, hàm răng trắng tinh, nhìn trông nhắn đáng .

      Trần ma ma đẩy cửa bước vào, vừa nhìn thấy Hàn Nhạn liền kinh ngạc. Sau đó cười tít mắt, : "Tiểu thư nhà chúng ta đúng mỹ nhân. Tuy rằng ăn mặc rất đơn giản, nhưng vẫn đẹp vô cùng. Làm cho người khác càng nhìn càng thích." Giọng của Trần ma ma ngập tràn vui vẻ, hề kinh ngạc về quần áo mà Hàn Nhạn chọn.

      Hàn Nhạn cố ý cong miệng lên, giọng đầy bất mãn : "Tại sao vài năm rồi, mà ta vẫn hề có thay đổi gì hết?"

      Trần ma ma liền nở nụ cười, "Tiểu thư đừng lo lắng, chẳng qua là người phát triển hơi chậm thôi. Ma ma khẳng định, tương lai người rất giống phu nhân, trở thành người quốc sắc thiên hương. Đẹp hơn Trang Ngữ Sơn gấp trăm lần."

      Tuy chỉ là lời dối, nhưng cũng khiến Hàn Nhạn vui vẻ. Nhớ đến mẫu tử Chu thị, sau đó với mọi người: "Chúng ta đến xem Chu di nương. Ta e rằng, giờ họ vội vàng chuẩn bị."

      Cấp Lam cười tươi, lấy chiếc áo choàng da sóc khoác lên người Hàn Nhạn, rồi : "Vâng, thưa tiểu thư."

      Khi Hàn Nhạn vừa tới Củng Đồng Uyển, mới bước vào nghe thấy thanh của Chu thị và Trang Ngữ Sơn: "Cái này được, trông quá bủn xỉn. Mau đem cây trâm được khảm Hồng Ngọc tới đây cho ta." (SunniePham - )

      Nha hoàn đứng bên ngoài muốn thông báo, Hàn Nhạn vẫy tay, ý bảo lui xuống. Sau đó nàng cười tít mắt dẫn theo Cấp Lam và Thu Hồng bước vào trong phòng. Giọng đầy ngọt ngào: "Chu di nương!"

      Chu thị mặc đồ cho Trang Ngữ Sơn, nghe thấy giọng của Hàn Nhạn liền kinh sợ. xoay người lại, nhìn thấy cách ăn mặc của Hàn Nhạn, đúng là có đẹp hơn ngày thường chút. Trang Ngữ Sơn từ xa nhìn thấy Hàn Nhạn, môi hồng răng trắng, gương mặt tươi cười đáng . Trong đáy lòng của nàng liền lên ghen tị, nhưng mà khi nhìn thấy quần áo của Hàn Nhạn, nàng lập tức đắc ý.

      Chu thị cười : "Hôm nay Tứ tiểu thư dậy sớm nhỉ?"

      Hàn Nhạn gì, chỉ nhìn chằm chằm Chu thị. Hôm nay Chu thị mặc chiếc áo màu tím (2), áo được thêu chỉ vàng. Đầu cắm đầy châu ngọc, mã não. Tuy bà là người đẹp, nhưng Hàn Nhạn chỉ cảm thấy bà ta toàn thân lấp lánh, trông rất huênh hoang. Nhất thời nàng nở nụ cười đầy châm biếm. Chu thị tự biến mình thành trưởng giả học làm sang, đầu cắm đầy vàng bạc châu báo. Chỉ sợ đến lúc dự tiệc, có trò hay để coi rồi.

      Hàn Nhạn cười ôn hòa, ngây thơ : "Quần áo của Chu di nương là đẹp. Nhưng mà chúng ta dự yến tiệc trong cung, di nương ăn mặc như vậy có quá phô trương ?"

      Chu thị vốn dĩ hài lòng với bộ dạng giờ, sau khi nghe Hàn Nhạn xong, càng thấy bất mãn. Bà nhìn Hàn Nhạn mặc quần áo hề đẹp đẽ gì, liền cho rằng Hàn Nhạn chỉ vì ghen tị nên mới vậy. Sau khi đánh giá Hàn Nhạn kỹ càng, mới trả lời đầy ôn nhu: "Dù sao cũng là yến tiệc trong cung. Nếu ăn mặc quá bình thường, làm mất mặt Trang phủ."

      Hàn Nhạn cười lạnh trong lòng, thể diện của Trang phủ có thể để cho thiếp thất đại diện sao? là nực cười, bà tự coi mình là chủ tử à.

      Cấp Lam vừa muốn mở miệng, Hàn Nhạn nắm lấy tay áo của nàng, cười : "Di nương vậy cũng đúng."

      Nàng cũng nhắc nhở rồi nha, nếu như Chu thị bị bẽ mặt tại yến tiệc. Sau này Trang Sĩ Dương mà có truy cứu, cũng dính líu tới nàng.

      "Tứ tiểu thư thấy ta mặc vậy có đẹp ?" Giọng đầy êm tai vang lên, Hàn Nhạn giương mắt nhìn, đồng tử (3) bỗng co rút lại.

      Chú thích:

      1. Dạ yến: Yến tiệc tổ chức vào ban đêm

      2. Chiếc áo màu tím: Nó giống như hình bên dưới

      3. Đồng tử: con ngươi
      honglakTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :