1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng thiên kim hắc đạo - Huân Tiểu Thất(76.1/102) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 75: Rung động lòng người, kết cục của Triệu Nhược Nghiên

      Edit + Beta: Saki

      Hội trường bữa tiệc to như vậy, khí thập phần hài hòa. Giờ phút này, đại bộ phận mọi người chỉ chú tâm nhảy múa theo từng điệu nhạc.

      Đèn trong hội trường bị tắt hết, chỉ còn lại vài ánh đèn nhu hòa bao phủ cả sàn nhảy, tạo nên khí lãng mạn.

      Chỉ là khung cảnh lãng mạn như vậy, vào trong mắt Vân Sở lại hề lãng mạn chút nào.

      Tay trắng nõn bé vị bàn tay mạnh mẽ gắt gao lôi kéo, mang theo chút dịu dàng nào, trực tiếp lôi kéo đến chỗ sàn khiêu vũ.

      Vân Sở vừa mới nhìn thấy Niên Cẩm Hạo thân sĩ phong độ ngời ngời mời Mộc Ngân ra nhảy, đảo mắt chính mình bị thô lỗ kéo , khỏi trong lòng có bao nhiêu khó chịu rồi.

      Thử xem, cùng là đến tham gia dạ hội, cùng là muốn khiêu cũ, vì sao đãi ngộ của lại khác xa người ta thế hả? Cái tên Lam Băng Tuyền này lại còn phong độ hợp với ???

      Mẹ nó! nãi nãi phát uy, liền coi là mèo bệnh dễ bị bắt nạt đúng ?

      Vân Sở trừng người trước mặt mình, sắc mặt vui , “ trắng ra là thầy có phong độ chứ gì? Hừ so ra chú còn dịu dàng hơn thầy.”

      biết sao, theo bản năng lại lấy Thượng Quan Triệt ra so sánh với Lam Băng Tuyền.

      Mà Lam Băng Tuyền nghe thế, sắc mặt càng lạnh, con ngươi lóe sáng, có thể đông chết người ta, gắt gao nhìn chằm chằm Vân Sở, “Vậy sao?”

      Vân Sở nhìn bộ dáng lạnh băng của người này, rụt rụt cổ, nhưng lại nhớ tới việc người này toàn ức hiếp mình, nếu còn tiếp tục như vậy, về sau làm sao uy hiếp được kẻ khác?

      Vì thế lại tăng thêm can đảm, hếch cằm lên, cam lòng tố cáo Lam Băng Tuyền, “Chẳng lẽ đúng? Nhìn hành động vừa rồi của thầy nào có chút phong độ nào, người biết còn tưởng thầy là lưu manh đấy.”

      Nghe Vân Sở , Lam Băng Tuyền cười lạnh, cúi đầu nhìn Vân Sở, bàn tay to nắm lấy cằm của , nhíu mày, “Vậy sao? Vậy hẳn là em chưa từng thấy qua thế nào là lưu manh nhỉ?”

      Dứt lời, liền vòng cánh tay qua eo , hơi dùng lực liền kéo Vân Sở vào lòng. Chỉ là độ mạnh của cái tay kia quá lớn, khiến cho vòng eo mảnh khảnh của Vân Sở như muốn đứt làm đôi.

      Cắn răng, Vân Sở cũng bắt đầu phản kháng, đè thấp thanh, tức giận , “Lam Băng Tuyền, vừa hai phải thôi! Nếu đừng trách tôi khách khí!”

      Lần đầu tiên nghe được Vân Sở gọi cả tên lẫn họ mình, Lam Băng Tuyền hơi sửng sốt lát, mà Vân Sở lúc này cũng nhân cơ hội giơ chân hung hăng giẫm lên chân , chờ Lam Băng Tuyền ăn đau buông lỏng tay ra, rất nhanh lùi về sau hai bước, né tránh Lam Băng Tuyền, cảnh giác nhìn .

      Lúc này, trước mặt Vân Sở bỗng xuất bóng dáng quen thuộc, chỉ thấy Triệu Nhược Nghiên vốn khiêu vũ cùng Lam Băng Khê nhíu mày, nhìn bộ dáng nổi giận đùng đùng của Vân Sở cười , “Vân Sở muội muội làm sao thế?”

      Vân Sở biết, Triệu Nhược Nghiên nhất định là nhìn thấy mình và người đàn ông trước mặt có xích mích, nhân cơ hội đến cười nhạo mình. Bởi vậy cũng cho Triệu Nhược Nghiên sắc mặt hòa nhã, nhàn nhạt đáp, “ có việc gì, chỉ là giày có chút hợp chân.”

      “Vậy sao? Nếu hợp chân cũng đừng nữa, nếu làm chính mình bị thương tốt rồi. có phải hay , Lam tiên sinh?” Triệu Nhược Nghiên vừa cười vừa câu hai nghĩa, sau đó lại quay sang hỏi Lam Băng Khê bên cạnh. (eoo đến sởn da gà vs thím này -_-)

      Lam Băng Khê làm sao có thể hiểu ý của Triệu Nhược Nghiên. Khóe miệng xinh đẹp của cong lên, trong mắt là ý cười tà ác, “Đó là tự nhiên, nhưng mà tôi xem vị đứng cạnh tiểu thư Vân Sở này, trái lại rất xứng đôi.”

      Khóe miệng Vân Sở giật giật, nghe lời này của Lam Băng Khê rốt cuộc cũng hiểu ra người đàn ông này có chủ ý gì rồi. Đây là muốn làm mai cho mình và Lam Băng Tuyền sao? Nếu tại sao lúc trước lại cố tình giả trang thành Lam Băng Tuyền tiếp cận mình, lại lấy danh nghĩa của Lam Băng Tuyền để mời mình tới bữa tiệc này?

      Trong này khẳng định là có mục đích nào đó, lúc trước suy nghĩ cẩn thận, giờ hiểu rồi.

      Chỉ là, người này đúng là trợn mắt dối mà cũng biết ngượng. ? Cùng Lam Băng Tuyền? Xứng đôi?

      Xứng cái gì mà xứng? Cũng biết Lam Băng Khê nghĩ cái gì, và Lam Băng Tuyền xung khắc như nước với lửa, ở đâu ra mà xứng đôi?

      Vân Sở trừng Lam Băng Khê, rồi quay sang với Triệu Nhược Nghiên, “Lời này của Triệu tiểu thư là đúng rồi, thế giới này, có rất nhiều đôi giày, nhưng những cái có thể vừa ý mình lại rất ít. Nếu dễ dàng mới tìm được đôi vừa ý, lại chỉ vì hợp chân chút mà dễ dàng buông tha hay sao?”

      Dứt lời tới trước mặt Lam Băng Tuyền, cười với Triệu Nhược Nghiên, “Hơn nữa, Triệu tiểu thư cũng là phụ nữ, hẳn cũng biết, đôi giày tốt, phải tìm rất lâu mới có được. Nếu hằng ngày làm sao quen được với nó?”

      xong cũng nhìn Triệu Nhược Nghiên, ngược lại với Lam Băng Tuyền, “Thầy à, còn muốn nhảy nữa ?”

      Nghe được lời của Vân Sở lúc trước, sắc mặt Lam Băng Tuyền hết sức khó coi, nhưng trong lòng càng thêm cam lòng. để ý Vân Sở như thế nào, cũng có ý muốn làm người đàn ông của Vân Sở, nhưng cũng thích bị người khác lôi ra so sánh. cũng phải là người chưa biết mặt đối thủ dễ dàng để thua. (ta chém đoạn này =:)

      Khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh lẽo, Lam Băng Tuyền giơ tay nắm eo Vân Sở, cười , “Nhảy, vì sao lại nhảy? Chưa thử làm sao em biết thế nào là hợp chân?”

      À?

      Vân Sở chớp chớp mắt, khó hiểu nhìn Lam Băng Tuyền, nhất thời đầu như muốn nổ tung.

      Người này phải bị sốt chứ? Cái gì gọi là chưa thử làm sao biết hợp chân hay ? với Thượng Quan Triệt có hợp hay liên quan gì đến cơ chứ? Chẳng lẽ cũng muốn tham gia ứng tuyển?

      No no no... Vân Sở lắc mạnh đầu.

      có khả năng, có khả năng. Lam Băng Tuyền và ? Quan hệ xa xôi tới mức bắn đại bác cũng tới, làm sao có thể xảy ra gian tình? (...2 ng có JQ sẵn r =:)

      Vân Sở trực tiếp xem ý nghĩ này, an tĩnh cùng Lam Băng Tuyền khiêu vũ. Bởi vì Lam Băng Tuyền đưa lưng về phía Triệu Nhược Nghiên nên Triệu Nhược Nghiên vẫn chưa nhìn thấy người đàn ông cùng Vân Sở trông như thế nào.

      Đối với Triệu Nhược Nghiên mà , mặc kệ người nọ trông như thế nào, chỉ cần phải là Thượng Quan Triệt đều liên quan tới ta.

      Đáng tiếc ta tính sai, nếu ta biết người đàn ông bên cạnh Vân Sở cùng với Lam Băng Khê giống như đúc chỉ sợ ta cười nổi. Mà những hành động sau đó cũng hoàn toàn thể tiến hành được nữa.

      Đáng tiếc ta thấy được, cho nên vẫn đắc ý trong lòng, chỉ cần nghĩ đến việc Vân Sở hoàn toàn triệt để rời khỏi thế giới này, tâm tình của ta liền vui vẻ. (bệnh @@)

      Vân Sở yên lặng cùng Lam Băng Tuyền khiêu vũ, cũng có chút yên lòng. Nhảy được vài bước liền cẩn thận giẫm lên chân Lam Băng Tuyền, khiến nổi giận.

      Vân Sở thở dài, dứt khoát nhảy nữa.

      Lam Băng Tuyền nhìn nhìn thời gian, khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, gật gật đầu, mang theo Vân Sở về chỗ ngồi. Lấy cho Vân Sở cốc nước hoa quả, lạnh lùng , “Uống chút .”

      Vân Sở gật gật đầu, cảm kích cười cười, “Cảm ơn.”

      bưng cốc lên, uống hơi cạn sạch.

      Mà lúc này, Lam Băng Khê đột nhiên tới, nhìn Vân Sở, khóe miệng lộ ra nụ cười.

      Lam Băng Tuyền thấy thế, có chút bất mãn trừng Lam Băng Khê cái, nhưng là vẫn đứng dậy, câu, “Tôi toilet.” Liền rời khỏi.

      Cùng Lam Băng Khê ở chỗ, Vân Sở cảm thấy được tự nhiên, trực giác cho biết, Triệu Nhược Nghiên nhất định là có hành động. nhìn nhìn Vân Hàn vẫn luôn ở sau lưng bảo vệ mình, trong lòng chỉ hiểu được, Lam Băng Khê này, rốt cuộc là địch hay là bạn?

      Lam Băng Tuyền chỉ đơn thuần coi mình là học trò, hay là bạn bè, hoặc là có mục đích riêng mới tiếp cận mình?

      Bởi vì hiểu được điểm này nên tất phải thập phần cẩn thận, bởi nếu hai em này là địch nhân mà , rất có khả năng thất bại. Mà thất bại như vậy chấp nhận được .

      Nhưng mà ngay lúc Vân Sở tập trung tinh lực lưu ý tình huống người bên cạnh Lam Băng Khê mở miệng, “Sở Sở, muốn uống chút rượu làm ấm thân thể hay ?”

      Tuy là hỏi ý kiến của nhưng cũng gọi phục vụ đem đến hai ly rượu, lấy ly đưa cho Vân Sở.

      Vân Sở thâm sâu nhìn nụ cười tà ác của Lam Băng Khê, vẫn chưa tiếp lấy ly rượu, cười , “ xin lỗi, tôi thể uống rượu.”

      Bị cự tuyệt, Lam Băng Khê cũng tức giận, cười gật gật đầu, lại đưa cho Vân Sở ly nước lọc, “Vậy nước lọc ấm được chứ?”

      Vân Sở nheo mắt, nhìn cốc nước trong tay , nghĩ thầm, Triệu Nhược Nghiên hẳn hạ dược gì đó trong cái này chứ? Đúng là quê mùa.

      Vân Sở nhận lấy ly nước trong tay Lam Băng Khê, cười , “Cảm ơn.”


      [​IMG]


      Chương 75.2

      Edit + Beta: Saki

      Bên kia, Mộc Ngân vốn khiêu vũ cùng Niên Cẩm Hạo, nhưng vẫn nhịn được thỉnh thoảng chú ý tình huống của Vân Sở, khiến có chút yên lòng, vài lần giẫm lên chân Niên Cẩm Hạo, trong lòng lại áy náy.

      Niên Cẩm Hạo nhìn ngừng ngó nghiêng chỗ Vân Sở, trong lòng hiểu được lo lắng, cúi đầu bên tai , “Tiểu Ngân, trong lòng em chỉ có Vân Sở thôi sao? Như thế nào thời điểm nhảy cùng tôi đều nghĩ đến ấy?”

      Nháy mắt mặt Mộc Ngân bạo hồng, ho khan hai tiếng, được tự nhiên , “Cái đó, tôi, là tôi lo lắng...”

      “Yên tâm, phải là còn có Vân Hàn ở bên cạnh sao? Hơn nữa, A Duệ cũng ở đó, A Triệt cũng an bài người bảo vệ ấy rồi, hẳn có chuyện gì.” Niên Cẩm Hạo cười , trong lòng lại càng thêm thưởng thức Mộc Ngân.

      Mộc Ngân cúi đầu, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, trừng Niên Cẩm Hạo , “ vừa gọi tôi là gì?”

      “Ha ha, là Tiểu Ngân nha, phải Vân Sở và A Triệt đều gọi em như vậy sao?” Niên Cẩm Hạo cười có chút giảo hoạt, cặp mắt sáng ngời lóe lên ánh nhìn gian xảo.

      Mặt Mộc Ngân càng đỏ hơn, bất mãn trả lời, “Ngay cả cũng gọi tôi như vậy.”

      hiểu sao, nghe Niên Cẩm Hạo gọi như vậy, trong lòng có chút ngọt ngào, lại có chút chua sót. Biệt hiệu như vậy, kỳ dễ nghe nhưng lại cực kỳ thân mật.

      “Ha ha, như vậy là càng thân thiết hơn, phải sao?” Niên Cẩm Hạo cười, tiếp tục cùng Mộc Ngân chuyện, dời lực chú ý của . cũng hi vọng thân ở bên cạnh mình mà tâm lại ở bên cạnh Vân Sở. Tuy Vân Sở là nữ nhưng vẫn cảm thấy rất khó chịu.

      thế nào cũng là Niên tổng giám đốc, soái ca chính hiệu, vậy mà trước mặt lại bị ngó lơ, là cực kỳ mất mặt.

      Vì thế Mộc Ngân rất nhanh bị Niên tổng giám đốc lừa gạt dời chú ý, hai người bên vừa trò chuyện vừa nhảy, trái lại quan tâm chung quanh.

      Nhưng mà trong lúc hai người mải trò chuyện, đột nhiên “phụt” tiếng, mất điện.

      Chung quang lâm vào mảnh đen tối, cùng với tiếng hét của đám phụ nữ.

      Phản ứng đầu tiên của Mộc Ngân là lao ra tìm kiếm Vân Sở.

      Nhưng mà còn chưa kịp hành động bị người kéo lại.

      “Đừng lộn xộn, có việc gì.” Niên Cẩm Hạo kéo tay , giọng cực kỳ nghiêm túc.

      “Nhưng mà Sở Sở gặp nguy hiểm.” Mộc Ngân cắn răng, dùng lực muốn thoát khỏi tay Niên Cẩm Hạo, trong lòng ghi nhớ phải nhanh chóng tìm Vân Sở, được để bị thương.

      Trong bóng tối lạnh lẽo, Niên Cẩm Hạo nắm chặt tay , dẫn đến bên, bình tĩnh , “Yên tâm, Sở Sở có việc gì, bên người ấy có người bảo vệ rồi, em chỉ gây thêm rắc rối cho ấy thôi.”

      Mộc Ngân là chuyện gì xảy ra, vừa định hỏi nghe thấy tiếng súng, tiếp theo, cả hội trường liền hỗn loạn.

      Hội trường vừa loạn, nhóm trai khiêu vũ cũng hoảng loạn chạy trốn lung tung, người giẫm lên người.

      muốn Mộc Ngân bị đụng vào, Niên Cẩm Hạo liền kéo đến góc an toàn, nắm chặt tay cho lộn xộn.

      Nhưng trong lòng Mộc Ngân lo lắng cho Vân Sở, nhất là tiếng súng vừa rồi, ràng là bắn về hướng Vân Sở, bảo làm sao có thể yên tâm đây?

      ngừng vùng vẫy, kêu, “Niên Cẩm Hạo, buông ra, tôi phải cứu Sở Sở, nhất định là có người nhắm vào ấy, ấy gặp nguy hiểm.”

      Niên Cẩm Hạo trực tiếp ôm chặt , lớn tiếng , “Đừng lộn xộn, nghe lời, Lam Băng Tuyền ở bên cạnh ấy, có việc gì.”

      và Thượng Quan Triệt là bạn tốt, Vân Sở gặp chuyện may đương nhiên cũng rất lo lắng. Nhưng biết, lúc này phải bình tĩnh, thể để đầu óc bị rối loạn. Còn nữa, so với Vân Sở, đối với nhóc này còn quan trọng hơn. Cho nên bất kể như thế nào cũng thể để gặp nguy hiểm.

      ích kỷ cũng được, buông tay.

      , thầy Lam và Sở Sở luôn luôn bất hòa, vừa rồi tôi còn thấy Lam Băng Khê cùng với Triệu Nhược Nghiên, bọn họ nhất định là cùng ruộc, buông, Niên Cẩm Hạo, mau buông tôi ra.” Mộc Ngân vùng vẫy, nước mắt cũng sắp trào ra.

      Mà Niên Cẩm Hạo chỉ là gắt gao ôm chặt , khuyên nhủ bên tai .

      Nhưng cảm xúc Mộc Ngân ổn định, nhất là lúc nhìn thấy ánh sáng của chủy thủ lóe lên, liền nắm tay Niên Cẩm Hạo cắn lên, kêu, “Buông ra, khốn khiếp.”

      tay Niên Cẩm Hạo bị cắn đau xót, thiếu chút nữa buông lỏng tay, nhưng nhớ tới hậu quả nếu để rời , lại quyết đoán cắn răng, gắt gao ôm chịu buông ra.

      Mãi đến khi Mộc Ngân cảm thấy mùi máu tươi tràn ngập trong miệng mới hồi phục tinh thần, kinh ngạc ngẩng đầu, dưới ánh sáng mờ nhạt, thấy được khuôn mặt tuấn mĩ của Niên Cẩm Hạo giờ phút này vô cùng thống khổ, nhưng ánh mắt vẫn là ôn như cùng quan tâm.

      Tim của bỗng đập lỡ nhịp, thân thể nhè run, nhìn Niên Cẩm Hạo hỏi, “Vì sao?”

      Mới xong hốc mắt ươn ướt. biết là do lo lắng cho Vân Sở hay là cảm động vì hành động của Niên Cẩm Hạo.

      Niên Cẩm Hạo nghe được thanh nức nở của , thở dài, tay nâng khuôn mặt tái nhợt của lên, “Bởi vì tôi hi vọng em gặp chuyện may.”

      Mộc Ngân thể tin được nhìn , trong lúc này lại quên mình phải tránh khỏi , cũng quên mình phải tìm Vân Sở. Chỉ cảm thấy, giờ phút này đều quên sạch mình phải làm những gì.

      Nhìn bộ dáng thất thần của , Niên Cẩm Hạo lại thở dài, ôm càng chặt, đồng thời cúi đầu lại gần , cùng đối diện với . Đôi môi đầy đủ từ từ hôn lên môi .

      Mùi máu tươi nhàn nhạt, trộn lẫn với mùi son vị ô mai, ràng truyền vào trong mũi Niên Cẩm Hạo, truyền vào trong lòng . Tim của khỏi đập nhanh, hô hấp dồn dập, buộc chặt tay mình, hung hăng đặt môi của mình môi .

      Mộc Ngân nhìn khuôn mặt Niên Cẩm Hạo phóng đại trước mặt, hô hấp bị kiềm hãm, não bộ lập tức đình chỉ hoạt động. Mùi nước hoa thơm ngát người Niên Cẩm Hạo ngoài dự liệu kích thích khứu giác của , khiêu chiến mọi giác quan của . Khiến cho biết phải làm thế nào.

      Hai người vẫn cứ duy trì tư thế như vậy, hoàn toàn coi chung quanh như khí, giống như thế giới này chỉ còn có hai người bọn họ vậy.

      Cũng biết qua bao lâu, Mộc Ngân mới ý thức được mình bị cường hôn, thân thể run lẩy bẩy, cũng quên phải đẩy người trước mặt ra, liền há mồm kêu lên, “ gì vậy?!”

      mở miệng, khiến hai cánh môi nhàng ma sát, khiến Niên Cẩm Hạo vốn bảo trì lí trí liền triệt để mất kiểm soát.

      Cũng quan tâm chung quanh, Niên Cẩm Hạo giơ tay đè đầu Mộc Ngân lại, liền há mồm hôn sâu hơn.

      Đầu óc Mộc Ngân trống rỗng, khắc kia, toàn bộ thế giới của đều tràn ngập mùi nước hoa của Niên Cẩm Hạo, linh hồn giống như
      [​IMG]

    2. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      Chương 76.1: Xử phạt em như thế nào?

      Edit: Tuyết Khanh

      Tối nay, nhất định thể nào yên ổn.

      Trong khách sạn Thiên Tường, tầng 10 trong đại sảnh xa hoa nhất, giờ đây rối thành nùi, bị giẫm lên bị thương, va chạm, té ngã, các vết cắt, đủ loại người bị thương nhân viên cứu cấp vội vàng chạy tới đưa ra đại sảnh.

      trường từ từ khôi phục an tĩnh, chỉ là, ở trong đại sảnh tràn ngập mùi máu tươi có mất . Cả đại sảnh vẫn như cũ bị khí căng thẳng bao quanh, đỉnh đầu của mỗi người đều bị bao phủ dòng khí lo lắng, hơi thở sợ hãi, vẫn còn ở trong lòng của mỗi người mà di chuyển.

      Lúc này, tiếng súng vang lên bất ngờ, khiến cho đám người vất vả mới bình tĩnh lại, giống như chim sợ ná, lần nữa bạo loạn.

      Nhân viên bảo an cuống quít trấn an cảm xúc của mọi người, ổn định hoảng sợ của mọi người. Đồng thời cũng chú ý tới góc cửa bị bọn bỏ qua, đưa ánh mắt nhìn về phía đám người Vân Sở.

      Triệu Nhược Nghiên dùng súng nhắm ngay Vân Sở, ả ta cho là lần này nhất định giết chết được , nhưng ngờ súng trong tay đột nhiên bị đánh rớt, còn chưa kịp ngạc nhiên, cảm thấy ngực bị đạp cước, hơn nữa cước kia, vừa lúc chính xác ngực của ả ta còn chưa kịp rút cái dao găm ra.

      "A ——!" Triệu Nhược Nghiên phát ra tiếng kêu thê lương, thân thể bị đá bay lên cao, sau đó nặng nề rơi xuống, đập vào sau lưng bàn tròn lớn. Bàn tròn lớn bền chắc chịu nổi sức lực mạnh mẽ này, theo thân thể Triệu Nhược Nghiên, bị dập nát.

      Có thể thấy được, cước này của người kia, sức lực lớn bao nhiêu.

      Lúc ngã xuống, Triệu Nhược Nghiên trợn to hai mắt, thể tin được nhìn người đàn ông đột nhiên xuất kia, trước khi ngất , chỉ có ý tưởng duy nhất, tại sao lại là , tại sao lại đối với mình như vậy?

      Trả lời Triệu Nhược Nghiên , là mảnh yên lặng.

      ta, ngất .

      Mà Vân Sở, chỉ cảm thấy hai mắt tỏa sáng, theo ánh mắt thấy bóng lưng của người đột nhiên xuất , nhịp tim cũng theo đó mà tăng nhanh hơn rất nhiều.

      Hoàn toàn thấy thảm trạng của Triệu Nhược Nghiên, Vân Sở mừng rỡ nhìn người đàn ông đột nhiên xuất , ánh sáng trong mắt, đủ để chiếu sáng cả cái thế giới này.

      Lam Băng Tuyền nhìn thấy ánh mắt của Vân Sở, ngước mắt nhìn, khi nhìn thấy người đàn ông kia, liền chau mày, đáy mắt thoáng qua tia cam lòng.

      Mà Vân Hàn cũng ngẩng đầu lên, xoay người nhìn người phía sau, nhất thời đứng tại chỗ sửng sờ.

      Mộc Ngân chỉ cảm thấy bên tai vang lên tiếng gió thổi, sau đó, liền nhìn đến người đàn ông đứng ở cách đó xa trước mặt của , giờ thấy đâu.

      khí trước mặt biến đổi, vốn là trong khí mang theo nhàn nhạt mùi máu tươi bị mùi hương thơm ngát quen thuộc thay thế . Thân thể Vân Sở cũng theo đó rơi vào vòng tay ấm áp, bị ôm trong vòng ngực quen thuộc.

      Tim của đập nhanh vô cùng, hô hấp của cũng có chút gấp rút, thân thể của rất nóng, giống như là đường chạy tới, ngực của kịch liệt lên xuống, khiến Vân Sở cảm thấy đó là đẹp trai nhất thế giới.

      Cũng bất chấp thứ gì khác, Vân Sở đưa tay ôm chặt lấy người đàn ông bên cạnh, nhắm mắt lại, hưởng thụ cái ôm trong ngực quen thuộc.

      Rất nhanh, đỉnh đầu truyền đến thanh từ tính và tràn đầy quan tâm: " nhóc, sao chứ?"

      Vân Sở dùng sức lắc đầu, siết chặt tay của mình, chặt, ôm chặt eo của Thượng Quan Triệt, hạnh phúc đến ngay cả giọng cũng run rẩy: "Em sao, em sao, trở lại là tốt. . . . . ."

      Nghe được lời của ..., Thượng Quan Triệt thở ra hơi, ôm chặt vào trong ngực, cúi đầu ngửi mùi hương tóc của , hai mắt cũng nhắm lại: " có việc gì là tốt. . . . . ."

      Mặc dù sớm cho Thượng Quan Duệ ở chung quanh hội trường bố trí người, khi Triệu Nhược Nghiên có động tác gì, liền lập tức ra ngoài bảo vệ Vân Sở. Nhưng là, ngờ Triệu Nhược Nghiên lại ác như vậy, lại còn an bài súng bắn tỉa.

      Tên ngu ngốc Thượng Quan Duệ kia lúc điện cúp này cố tình lại bị người phụ nữ quấn lấy, căn bản được. Cũng may Thượng Quan Duệ còn chưa có ngốc đến hết thuốc chữa, còn biết giử tín hiệu cho Thượng Quan Triệt.

      Tâm tình Thượng Quan Triệt lộ vẻ kích động, tính toán tới dưới lầu hội trường chờ Vân Sở xuống, cho ngạc nhiên, nhận được tín hiệu của Thượng Quan Duệ, nhìn tầng lầu diễn ra bữa tiệc còn ánh đèn, cũng luống cuống, bởi vì cúp điện, thang máy sử dụng được, liền trực tiếp từ lầu chạy tới.

      Chỉ sợ đến chậm Vân Sở xảy ra chuyện, Thượng Quan Triệt chạy rất nhanh rất nhanh, dùng tốc độ nhanh nhất cả đời ra sức mà chạy nhanh.

      ngờ, hơi chạy tới tầng mười, lại thấy được Triệu Nhược Nghiên dùng súng chỉa về phía Vân Sở, đúng là màn rung động lòng người này.

      Thượng Quan Triệt giống như là chút suy nghĩ, liền tiến lên đá rơi súng trong tay Triệu Nhược Nghiên. Nhớ tới những việc Triệu Nhược Nghiên làm với Vân Sở, Thượng Quan Triệt lại tức chịu nổi, liền cho Triệu Nhược nghiên thêm cú.

      giây kia, Thượng Quan Triệt có lẽ đánh mất lý trí, chỉ cần vừa nghĩ tới tình cảnh vừa rồi Vân Sở sắp trải qua, liền có loại kích động muốn nổi điên, cho nên cuối cùng cú đá Triệu Nhược nghiên kia, có thể là dùng hết sức, bất chấp hậu quả sau khi đá. Dù thế nào nữa mâu thuẫn của cùng Triệu thủ trưởng xấu vô cùng, cũng quan tâm giữa hai người nhiều hơn chút mâu thuẫn nữa.

      Nếu là Triệu Nhược Nghiên chết rồi, có biện pháp xử lý chuyện này, nếu chết, Triệu Nhược Nghiên cũng đừng nghĩ né tránh trách nhiệm chuyện xảy ra ngày hôm nay. để cho ta vì chuyện ngày hôm nay, cùng với những tính toán hãm hãi Vân Sở mấy lần trước đó, mà bỏ ra
      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :