1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng thiên kim hắc đạo - Huân Tiểu Thất(76.1/102) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69.1: Chỉnh ác cha con họ Triệu

      Edit: Tuyết Khanh

      Vân Sở hào hứng chạy ra cửa trường, quả nhiên thấy được chiếc xe xinh đẹp màu tím của Thượng Quan Triệt, mở cửa xe lên xe, lập tức lôi kéo Thượng Quan Triệt kích động hỏi: "Như thế nào như thế nào, chú, hôm nay bộ đội của các có chuyện gì tốt để chơi chưa?"

      Khóe miệng Thượng Quan Triệt khẽ nhếch, ngắt khuôn mặt trắng nõn nhắn của , cười : "Em cứ ? Em đủ tự tin vào mình à, còn dám xuống tay với bộ đội của ?"

      Vân Sở le lưỡi cái, cười : "Đây phải là gấp gáp sao? Quân khu thể so với những nơi bình thường, quá lâu em có chơi đùa những thứ kia, đương nhiên là lo lắng rồi."

      "Em hãy yên tâm , hôm nay trong bộ đội loạn thành đoàn. Sáng sớm Triệu thủ trưởng mở máy vi tính ra, liền phát máy vi tính của mình có vấn đề , cũng để ý đến, liền bắt đầu xử lý ít công việc. Ai biết còn chưa có xử lý xong, con bảo bối của ông ta gửi thư tới hỏi thăm, mở ra hay rồi." Thượng Quan Triệt nhàn nhạt, chuyện xảy ra hôm nay, trong mắt có chút tia nghi ngờ cùng hiểu.

      Vân Sở tự nhiên lưu ý đến nghi ngờ trong mắt , lại giải thích, mà tiếp tục hỏi tới chuyện tiếp theo.

      Thượng Quan Triệt bất đắc dĩ mà lắc đầu, cười : "Triệu thủ trưởng mở thư ra, thấy là con bảo bối gởi tới thư thăm hỏi, trong lòng là vui vẻ, muốn trở lại, đột nhiên, máy vi tính liền đen thui luôn rồi. Lúc ấy cũng có để ý nhiều, lần nữa khởi động máy vi tính, lúc này, vừa lúc bà con xa Trương cảnh quan tới thăm hỏi, Triệu thủ trưởng có lưu ý máy vi tính, cùng Trương cảnh quan chuyện hồi, khi lần nữa trở lại bàn làm việc, em đoán thử ?"

      Vân Sở làm bộ như biết chuyện gì lắc đầu cái: " mau mau. . . . . ."

      " màn ảnh máy vi tính của Triệu thủ trưởng, cư nhiên vẽ hai con rù, bên cạnh con rù lớn còn có thêm con rùa con, hai con rù giương nanh múa vuốt. . . . . ." Thượng Quan Triệt rất phối hợp đem đáp án ra.

      "Ha ha ha, ha ha ha. . . . . ." Vân Sở lúc này vỗ bắp đùi Thượng Quan Triệt, cười to dứt."Này Triệu thủ trưởng chắc chắn tức giận đến đỉnh đầu bốc khói luôn ?"

      "Đúng vậy, Triệu thủ trưởng cũng chỉ là ra ngoài tiếp khách chút, trở lại liền phát cái này, lại thuận tiện dẫn đám người vào tìm ông ta, ngươi ông ta có thể tức giận sao? Lúc này liền ở trong phòng làm việc, có cơ hội mắng trận toàn bộ những người trong văn phòng, còn tuyên bố muốn bắt ra hung thủ, xử theo quân pháp. Chỉ tội cho người giữ cửa kia thui, hiểu chuyện gì liền bị xử phạt, còn “bế quan” tuần lễ, chậc chậc. . . . . ." Thượng Quan Triệt vừa , vẻ mặt vừa tán dương nhìn Vân Sở.

      Vân Sở cau mày: "Cứ như vậy?"

      Thượng Quan Triệt cũng biết khẳng định còn động tay động chân vào chỗ khác, bởi vì sau đó Triệu thủ trưởng chẳng những giận dữ, còn nghĩ là Triệu Nhược Nghiên cũng mắng ta trận, hơn nữa thân tín bên cạnh vốn là ở cửa cũng bị triệu tập , đều bị hỏi qua lần.

      Có thể thấy được, nếu chỉ là con rùa nho , Triệu thủ trưởng cũng giận dữ như vậy, cũng làm lớn chuyện như vậy.

      "Thành , em còn làm cái gì?" Thượng Quan Triệt nhìn Vân Sở, trong lòng rất là lo lắng. Quân khu mọi mặt đều quản lý rất nghiêm cẩn, nhất là tin tức cùng phương diện Internet, càng xây dựng chặt chẽ hơn, dưới tình huống bình thường, dù là những cao thủ Hacker, cũng rất khó khăn công phá những tầng
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69.2:

      Edit: Tuyết Khanh

      Mục đích làm như vậy, thứ nhất là phải tìm hiểu chút tình huống chung quanh của bang Lưu Tinh, ngộ nhỡ có tình huống khẩn cấp, cũng có biện pháp để giải quyết. Thứ hai là thăm dò, nhìn bang Lưu Tinh gần đây có động tĩnh gì. Thứ ba là, xem thử Triệu Nhược Nghiên còn có động tác tiến thêm bước nữa hay .

      khéo thành sách, ngày này, Vân Sở cư nhiên có vận tốt như vậy, vừa mới đến phụ cận bang Lưu Tinh, liền thấy ở cửa của bang Lưu Tinh vài chiếc xe màu trắng.

      Nhận ra là xe của Triệu Nhược Nghiên, Vân Sở bảo Vân Hàn dừng xe, vụng trộm quan sát tình huống bên trong.

      Chỉ thấy Triệu Nhược Nghiên mặc cái áo khoác ngoài màu vàng, thân phong cách tây, mặt còn mang theo mắt kiếng, khuôn mặt trắng nõn mang theo nụ cười , vừa xuống xe, lập tức thu hút ít người.

      Vân Sở quan sát tư thế mê người của Triệu Nhược Nghiên cùng vóc người trước sau lồi lõm của ta, đột nhiên muốn trêu cợt Vân Hàn, liền : "Vân Hàn, ngươi cảm thấy vóc người của người phụ nữ kia như thế nào?"

      Vốn là lực chú ý của Vân Hàn người của Triệu Nhược Nghiên, bị Vân Sở hỏi như vậy, khỏi sững sờ, ngay sau đó quét qua nhìn Triệu Nhược Nghiên cái, sắc mặt trở nên hồng hồng trả lời: "Chưa ra hình dáng gì"

      "Chưa ra hình dáng gì? Như thế này mà cũng chưa ra hình dáng gì, vậy loại phụ nữ gì?" Vân Sở vừa quan sát Triệu Nhược Nghiên, vừa vụng trộm mà nhìn Vân Hàn, thấy sắc mặt đỏ bừng, trong lòng là vui vẻ.

      Vân Hàn đỏ mặt, nhìn Vân Sở cái, trong mắt có chút ảo não, lại có chút tức giận, hơi thở lạnh lẽo người càng dày đặc hơn, lại chọc cho Vân Sở cười lớn ngừng được.

      "Tôi này Vân Hàn, cũng hơn 20 tuổi rồi nhỉ? Ừ, cái tuổi này của con trai, cũng sai biệt lắm cũng nên tìm người bạn , cả ngày bày ra khuôn mặt lạnh, tương lai các xinh đẹp cũng bị hù chạy mất."

      Vân Hàn nghiêng đầu, che giấu rung động cùng vui trong lòng, thản nhiên : "Hù chạy là tốt nhất, tôi cũng cần." chỉ cần bảo vệ ở bên người là đủ rồi, những người phụ nữ khác cùng có quan hệ gì? (tội Hàn ghê chị mà dám ngõ lời)

      Lúc này, Vân Sở phát bên cạnh Triệu Nhược Nghiên cửa xe chiếc màu đen mở ra, người cũng xuống, liền đùa giỡn Vân Hàn nữa. Người bước ra là người đàn ông, tuổi chừng ba mươi tuổi, dung mạo rất bình thường, chỉ là sát khí người cũng rất ràng. Nhất là khi nhìn thấy người nọ tay ngậm lấy đầu điếu thuốc, nghiêng đầu, mặt đầy ngạo khí*, trong lòng Vân Sở liền sáng tỏ. (* khí chất cao ngạo)

      Người này, chỉ sợ là người Vân Hàn , mấy ngày trước có tiếp xúc cùng Triệu Nhược Nghiên?

      Mặc dù người này thân côn đồ, nhưng khó nhìn ra người ta vẫn mang theo khí chất quân nhân. Chỉ là, dù là khí chất của quân nhân, đó cũng là cấp bậc quân du côn, nếu như thế nào lại lưu lạc tới mức này. . . . . .

      Chỉ thấy người đàn ông kia thân áo da vải ka-ki, mặt cười dâm đãng nhìn Triệu Nhược Nghiên, nhiệt tình mời Triệu Nhược Nghiên vào cửa chính của bang Lưu Tinh.

      Phải vừa bắt đầu Vân Sở hiểu mục đích tới nơi này của Triệu Nhược Nghiên, hôm nay coi như là , Triệu Nhược Nghiên này đầu tiên là tìm tới người đàn ông kia, để cho ta tiến cử giúp ta, lần này, là tới lão đại bang Lưu Tinh chứ gì?

      Chỉ là, lão đại bang Lưu Tinh luôn luôn để ý chuyện trong bang phái, mà lần này lại gặp Triệu Nhược Nghiên là vì sao đây?

      Nghĩ tới đây, chân mày Vân Sở nhíu chặt, ngộ nhỡ, lão đại bang Lưu Tinh muốn hợp tác cùng Triệu Nhược Nghiên, trước mắt bang Huyễn Dạ, chỉ sợ rất khó chống đỡ được. Mà cũng có cách nào có thể phân thân, đối phó nhiều người như vậy. . . . . lúc Vân Sở đau đầu dứt, đột nhiên nghe được thanh đông cơ của ô tô phát ra, Vân Sở phục hồi tinh thần lại, hiểu bây giờ phải là lúc suy tư những chuyện này, hôm nay địa bàn của người khác, sơ ý chút, gặp nguy hiểm, hay là trước rời tốt hơn.

      Vân Sở với Vân Hàn ở ghế trước: " thôi."

      Vân Hàn gật đầu, lái xe liền từ từ rời . Chỉ là, tiếng đông cơ sau lưng vẫn
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69.3:

      Edit: Tuyết Khanh


      Sáng sớm ngày thứ hai, Vân Sở tới trường học, liền chuẩn bị chạy đến phòng làm việc của Lam Băng Tuyền.

      Ngày hôm qua thấy người đàn ông kia cùng giống nhau như em sinh đôi, Vân Sở đoán, người nọ có thể có quan hệ cùng Lam Băng Tuyền, muốn vào hỏi chút. Chỉ là còn chưa có chạy vào phòng làm việc của Lam Băng Tuyền, liền có người gọi lại.

      "Vân Sở, sớm."

      Vân Sở nghiêng đầu, khi thấy người nọ là giáo ngữ văn Dương Tinh Tinh, khóe miệng giật giật, cười : "Đúng vậy, Dương chào buổi sáng."

      Dương Tinh Tinh nhìn Vân Sở đánh giá chút, thấy Vân Sở hôm nay mặc là đồng phục màu trắng vũ cùng quần jean, thoạt nhìn rất có tinh thần, rất có sức sống, nhìn lại phương hướng tới là phòng làm việc của Lam Băng Tuyền, đáy mắt thoáng qua ánh sáng lạnh, cười : "Trò Vân Sở, mới vừa có đồ bỏ quên ở phòng làm việc, tại lại có việc gấp muốn tìm thầy Lam, có thể làm phiền em lấy giúp được ?"

      Vân Sở thấy Dương Tinh Tinh mặt dịu dàng cười, nụ cười này cũng chạm tới đáy mắt, nhất thời hiểu người này có ý tốt, nhưng vẫn gật đầu cái: "Được, biết muốn lấy cái gì?"

      "Là cái hộp, để lại ở góc bên trái cái bàn của , em lấy giúp nhé, vật kia đối với rất quan trọng." Dương Tinh Tinh dịu dàng xong, mặt lộ ra vẻ nóng nảy.

      Vân Sở gật đầu cái, mặc dù biết Dương Tinh Tinh có ý tốt, nhưng cũng thể cự tuyệt được, thể làm gì khác hơn là xoay người về phía phòng làm việc của Dương Tinh Tinh ở lầu ba.

      Phòng học của Vân Sở ở lầu hai, lúc qua cầu thang, đột nhiên bị ngăn cản.

      Khóe miệng Vân Sở giật giật, bất đắc dĩ nhìn người tới, khi muốn chuyện, người nọ lại cung kính khom người trước mặt , đúng mọt góc 90 độ chào, lớn tiếng kêu lên : "Chị dâu, trước kia nhiều lần tìm chị gây phiền toái, là em đúng, là em biết phân biệt thị phi mà trách lầm chị, hi vọng chị đại nhân có đại lượng, tha thứ cho em, sau này, chuyện của chị chính là chuyện của em, trước khi tốt nghiệp, em nhất định nghe theo chị dâu cùng thiếu gia."

      Nghe vậy, Vân Sở nhịn được khóe miệng co quắp trận, thấy mấy nữ sinh sau lưng Lương Tâm Duyệt cũng cùng Lương Tâm Duyệt giống nhau cúi người chào , khiến cho ít người chung quanh vây xem.

      Vân Sở có chút thụ sủng nhược kinh* cười cười: "Ha ha, cái đó, đàn chị làm cái gì vậy?" (* được cưng mà sợ)

      "Chị dâu, trước kia em biết người là chị dâu của thiếu gia, cho nên mới lễ phép với chị như vậy, xin tha thứ cho chúng em."

      "Xin chị dâu tha thứ!"

      Lương Tâm Duyệt được nhiều người ủng hộ, sau lưng những người đó cũng kêu lên.

      Đầu Vân Sở đầy mồ hôi lạnh, cuống quýt nhìn Lương Tâm Duyệt đứng ngay ngắn, : "Đều qua rồi, các đàn chị cần khách khí như vậy." Người này cũng quá cực đoan ? Lúc đầu nghĩ là người của Thượng Quan Duệ, gây khó khăn đủ đường, hôm
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 69.4:

      Edit: Tuyết Khanh

      Vân Sở cười, hiểu nhìn Dương Tinh Tinh: ", xảy ra chuyện gì vậy?"

      Dương Tinh Tinh cũng có vào phòng làm việc của Lam Băng Tuyền, mấy người Lương Tâm Duyệt cũng đứng ở cửa phòng làm việc của Lam Băng Tuyền, Vân Sở thấy cửa phòng làm việc đóng chặt lại, nghĩ thầm, phải là Dương Tinh Tinh bị đuổi ra ngoài chứ? Ha ha.

      Liền tính tình này của Lam Băng Tuyền, đúng là có thể có chuyện như vậy đấy.

      Nghe được lời Vân Sở , sắc mặt của Dương Tinh Tinh hết sức khó coi, "Bạn Vân Sở, nhớ, mới vừa có bảo em tới phòng làm việc của giúp vật tới đây."

      Vân Sở gật đầu, rồi sau đó vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lương Tâm Duyệt: "Đúng vậy, ah, đàn chị phải giúp em lấy sao? Đàn chị, chị à?"

      Lương Tâm Duyệt trợn mắt nhìn Dương Tinh Tinh cái, nhìn Vân Sở cung kính : "Tôi dĩ nhiên là lấy, may mắn là tôi lấy, hừ, bằng chỉ sợ là chị dâu cũng bị người ta tính toán."

      Vân Sở làm bộ như cái gì cũng biết, kinh ngạc nhìn Lương Tâm Duyệt hỏi: " xảy ra chuyện gì?"

      Liễu Dương Dương bên cạnh Lương Tâm Duyệt cũng nhìn chằm chằm Dương Tinh Tinh, khinh thường : "Chị dâu, chị biết, Dương bảo chúng tôi lấy cái hộp kia, bên trong căn bản là đồ vật rách nát, chúng tôi giúp ta lấy xuống, căn bản cũng có động tới, còn có làm rơi, ta vừa mở ra, là chúng tôi làm rơi ."

      Dương Tinh Tinh bất mãn phản bác: "Em đừng sai , đựng trong hộp của chính là chậu hoa thủy tinh , đó là đồ muốn tặng cho thầy Lam, cảm ơn thầy Lam lần trước ở đường giúp . Lời kia của em chính là dối, chẳng lẽ muốn tặng cho thầy Lam chậu hoa vỡ?"

      Vân Sở cười lạnh, nghe nhóm người Lương Tâm Duyệt cùng Dương Tinh Tinh cãi nhau, trong lòng sáng tỏ, chỉ sợ, tặng đồ cho Lam Băng Tuyền là giả, phải là thừa dịp đối phó Vân Sở mới là ?

      Chỉ là, Dương Tinh Tinh nhất định có nghĩ tới, Vân Sở thông minh như vậy, có tự mình lấy vật kia, mà là để cho đám người Lương Tâm Duyệt kia .

      Giờ phút này, nhìn phản ứng đám người Lương Tâm Duyệt, Vân Sở liền hiều, Lương Tâm Duyệt là lòng đối với mình, ít nhất, lúc này ta chưa cùng Dương Tinh Tinh bắt tay đối phó mình.

      "Ai biết có phải hay cố ý muốn lấy chuyện này để hãm hại chị dâu của chúng ta." Chung Nguyệt cũng bất mãn phản bác.

      Lương Tâm Duyệt cười lạnh: “ phải sao? Chị dâu, vốn là chúng tôi nghĩ, Dương gọi chị giúp ấy lấy đồ, chúng tôi cũng dám tranh công. với Dương là chị lấy, sau đó vội vã học, mới tại đầu cầu thang giao đồ cho chúng tôi, nhờ chúng tôi đến chuyển giao cho Dương, kết quả chị biết rồi đấy?"

      Lương Tâm Duyệt xong, nhìn chút vào phòng làm việc của Lam Băng Tuyền, tiếp tục : "Kết quả Dương lập tức cùng thầy Lam , ‘thầy Lam, xem, Vân Sở này nhất định là cố ý. Lần trước chị ở lớp của ấy giở trò, bị ấy xử phạt , hôm nay nhất định là cố ý phá vỡ chậu hoa tôi muốn đưa cho để báo thù tôi. Nữ sinh này, tại sao có thể có mắt như vậy? là trẻ con thể dạy. ’"

      Nghe được Lương Tâm Duyệt học dáng vẻ chuyện của Dương Tinh Tinh, lặp lại lời Dương Tinh Tinh ra, Vân Sở thiếu chút nữa bật cười.

      Cố nén cười, Vân Sở gật đầu cái, mặt đau lòng nhìn Dương Tinh Tinh, " Dương, làm sao có thể em như vậy chứ? Mặc dù lần đó lớp học phạt em viết bài khoá, nhưng em cũng câu oán hận, hơn nữa rất nhanh nộp bài tập cho . Hơn nữa, lần đó vốn là em đúng trước, xử phạt em cũng là việc tất nhiên, em làm sao lại nghĩ muốn trả thù chứ?"

      Dương Tinh Tinh bị Lương Tâm Duyệt cùng Vân Sở kẻ xướng người họa, mặt liền đỏ ửng, ngẩn người tại đó, trong lúc nhất thời biết nên cái gì cho phải.

      Chung Nguyệt nhân cơ hội này chỉ vào cái hộp trong tay Dương Tinh Tinh, : " Dương nên nhớ, lúc chúng em đem cái hộp giao cho , cái hộp đều hoàn hảo, nếu chậu hoa bên trong là do chúng em làm vỡ, cái hộp cũng nên bị hư hỏng chỗ nào đó chứ?"

      Vân Sở vẻ mặt tán thưởng nhìn Chung Nguyệt cao gầy cái, gật đầu : "Đàn chị sai, giáo, em hiểu tin tưởng em mới có thể để cho em lấy này cái hộp, mà em, tự nhiên là em cũng tin tưởng các đàn chị, em tin tưởng, mấy đàn chị chắc chắn làm loại chuyện này. Còn nữa, các chị ấy cùng thù oán, tại sao phải làm như vậy với đây?"

      Dương Tinh Tinh cắn răng, nhìn Vân Sở
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70.1: Tình địch so chiêu, toàn thắng

      Edit: Tuyết Khanh

      Ngày ấy, bởi vì chuyện của Dương Tinh Tinh, Vân Sở cũng tìm Lam Băng Tuyền để hỏi thăm diedanlequydon.com chuyện người đàn ông áo trắng giống như khuôn đúc ra. Hết giờ học liền ngay đến bộ đội của Thượng Quan Triệt, bắt đầu tiếp nhận bộ đội huấn luyện mới.

      Chỉ là, huấn luyện phải nguyên nhân chủ yếu, mục đích của đến nới này là để hỏi thăm tin tức.

      Khi Vân Sở ở trong phòng huấn luyện nghe được binh lính chung quanh cửa đều nghị luận về Triệu thủ trưởng, khóe miệng liền lộ ra nụ cười hả hê.

      "Cũng biết thủ trưởng đắc tội với người nào, biết phải , nghe người vẽ con rùa đó vẽ giống như , phía còn viết tên của Triệu thủ trưởng."

      "Đúng vậy, ai gan lớn như vậy, lại dám công kích mạng lưới Internet của quân khu chúng ta? là rất giỏi."

      "Chỉ là, tác phong của Triệu thủ trưởng bình thường bất chính*, lại bị người chỉnh, ngược lại làm lòng người khoái trá." (* chắc là bằng hay sao ý hiểu lắm nên để vậy luôn ai pít chỉ mình nhé!)

      "Hư, đừng nên những lời này, nếu như bị người có lòng nghe được phiền phức đó." Có người khẩn trương trả lời.

      "Sợ cái gì? Ở quân khu, có mấy người thích ông ta." Người nọ khinh thường .

      Có người than thở: "Nhưng ông ta dù sao cũng là trưởng quan của chúng ta. Nghe mấy ngày nay Triệu thủ trưởng mực truy tìm hung thủ, lúc tìm được người để xả giận đấy."

      "Tôi nghe , ông ta vẫn còn tìm cao thủ, hình như là muốn phá giải thứ gì, xem phải ông ta có đồ vật gì quan trọng bị mất?"

      "Ai biết được, được rồi, đừng những chuyện này nữa, nhanh làm việc, bị người khác nghe được liền xong đời."

      Mấy người lính kia xong, nhìn quanh bốn phía, phát có người nghe lén bọn họ chuyện, mới an tâm rời .

      Vân Sở trốn trong góc phòng, cũng nghe rất cuộc đối thoại của bọn họ, nụ cười khóe miệng khỏi đẹp hơn.

      Hừ, ai bảo ông ta đối đầu với Thượng Quan Triệt, ai bảo ông ta dung túng Triệu Nhược Nghiên như vậy, xem Vân đại tiểu thư chỉnh chết cái tên khốn kiếp kia.

      Nghĩ tới đây, con ngươi Vân Sở xoay vòng, nghĩ thầm, lần sau nên vẽ Vương bát đản, mà phải chỉ vẽ con rùa*, con rùa tệ hại cũng bằng Triệu thủ trưởng này. . . . . .(*Vương Bát, ý là chị muốn lần sau vẽ khốn khiếp thay vương bát=>mà Khanh thấy hai từ này dịch nghĩa như nhau nên....)

      buổi chiều, Vân Sở đều ở trong bộ đội huấn luyện, cho đến ban đêm, Thượng Quan Triệt tới đón , mới rời .

      Chỉ là, sau khi ra khỏi bộ đội, Thượng Quan Triệt liền nghiêm túc nhìn , để cho sau này ít lại trong bộ đội như vậy, Triệu thủ trưởng bởi vì vấn đề về tài liệu quan trọng, hôm nay người ở trong bộ đội đều nghiêm gia lục soát, hai ngày nay, người của bộ đội ra vào đều phải qua ghi danh ... Mới cho qua.

      Mà hôm nay lúc Vân Sở vào, bởi vì vừa lúc gặp được Tiểu An, cho nên mới tránh được số mạng bị lục soát.

      Nghe được lời của Thượng Quan Triệt, nhất thời trong lòng
      Vân Sở liền lạnh lẽo. Quả , lúc này còn chạy tới bộ đội, giống như là tránh được hiềm nghi, nhưng ngộ nhỡ bị người có lòng lợi dụng hãm hại, đến lúc đó chỉ sợ rất khó thoát thân.

      Trong xe thổi ra khí ấm, Vân Sở tập luyện buổi chiều, dựa vào ghế, có chút mệt mỏi buồn ngủ.

      Thấy Vân Sở như vậy, Thượng Quan Triệt cũng có đánh thức , chỉ là mang theo về phía Thượng Quan gia. Hôm nay là Nguyên Đán, An Linh Nguyệt đặc biệt kêu Thượng Quan Triệt mang theo Vân Sở về nhà ăn cơm, Thượng Quan Triệt vốn định cho biết sớm chút, chỉ là thấy mệt như vậy, nhịn xuống.

      Thượng Quan Triệt lái xe vô cùng chậm lại rất vững vàng, giống như là sợ đánh thức Vân Sở ngủ say. Chỉ là, có người cũng để cho Thượng Quan Triệt cùng Vân Sở hưởng thụ yên tĩnh này. . . . . .

      Mắt thấy cũng sắp đến Thượng Quan gia rồi, điện thoại của Thượng Quan Triệt lúc này lại vang lên.

      Thấy dãy số phía kia, Thượng Quan Triệt cau mày, cầm điện thoại lên: "Mẹ, chuyện gì."

      Bên kia, An Linh Nguyệt bất đắc dĩ nhún nhún vai: "Con trai, bữa cơm đoàn viên tối nay, người nhà chúng ta chắc là ăn được."

      "Biết." Thượng Quan Triệt giống như là sớm biết có chuyện như vậy, nhàn nhạt trả lời câu.

      "Biết? Con biết chuyện Triệu thủ trưởng muốn mời nhà chúng ta ăn cơm?" An Linh Nguyệt trợn to hai mắt, đối với bình tĩnh của con trai có chút hiểu.

      Chỉ là, sau khi nghe được những lời này của An Linh Nguyệt, đáy mắt
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :