1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng thiên kim hắc đạo - Huân Tiểu Thất(76.1/102) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68.1: Bắt đầu phản kích (đặc sắc)

      Edit: Tuyết Khanh

      ngờ, người nọ đúng là cao minh, Vân Sở vỗ vỗ tay, nhìn người phụ nữ kích động trước mặt mình, cười : " sao? Vị phu nhân này, rốt cuộc là ai có mưu đồ bất chính, chúng ta cùng đến sở cảnh sát ."

      Dứt lời, Vân Sở đối với người xung quanh : "Các vị cũng nhìn thấy đấy, bạn trai tôi giúp vị phu nhân này đuổi theo ăn cướp, tôi nếu là người xấu, mới vừa như thế nào lại thiếu chút nữa bị ta hại? Nếu là tôi mới vừa rồi phản ứng chậm chút, chỉ sợ cùng số phận giống với chiếc khăn quàng cổ đất , có thể bị hủy khuôn mặt."

      Nguyên bản mọi người vây thành vòng, nghe được lời Vân Sở , rối rít cúi đầu, nhìn vào chiếc khăn quàng cổ của Vân Sở bị ăn mòn còn nhìn hình dạng ban đầu, cũng hít vào hơi, đem ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía người phụ nữ đứng ở chính giữa.

      "Hơn nữa, vị phu nhân này hôm nay mặc xinh đẹp như vậy dạo phố, vì sao người còn có thể mang theo loại thuốc như vậy? Đây tất cả, là tình cờ sao?" Vân Sở môi khẽ mở, giọng lộ ra nụ cười thản nhiên.

      Người phụ nữ đứng ở chính giữa kia rốt cuộc biết chuyện hay, cắn môi định cãi lại, liền nghe được người chung quanh bắt đầu ồn ào lên.

      "Vị tiểu thư này sai, là lòng người khó đoán, người ta tốt bụng giúp ta, ta còn phải cắn ngược lại người ta cái."

      "Mới vừa nếu phải là vị tiểu thư này tránh nhanh, khuôn mặt xinh đẹp như vậy, chẳng phải là liền bị hủy rồi sao?"

      "Đúng là người phụ nữ ác độc, mọi người mau bắt ta lại, giao cho đồn cảnh sát, nếu sau này ta khẳng định còn tiếp tục hại người khác."

      "Chính là, tôi ghét nhất người như vậy, mọi người vây ta lại, đừng để ta chạy."

      "Bà ngoại ơi, tiểu thư xinh đẹp như vậy làm sao ăn trộm, đánh chết tôi cũng tin."

      " cũng đặt ở trước mắt, đoàn người nhìn,khăn quàng cổ của vị tiểu thư này cũng bị ăn mòn, có thể thấy được người phụ nữ ác độc này đến là có chuẩn bị , mọi người coi chừng, bắt ta lại ."

      chứng minh, cái thế giới này người tốt bụng vẫn là rất nhiều, ít nhất, vẫn chưa tới mức mất tính người.

      Người xem náo nhiệt xung quanh vây quanh người phụ nữ kia, mấy người gan lớn chút bắt người phụ nữ kia.

      Vân Sở ở bên nhìn tất cả, đôi mắt cũng nhìn xung quanh. Người phụ nữ này tuyệt đối phải là đơn giản tới lừa tiền như vậy, Vân Sở khẳng định, cái người phụ nữ này là có người sai khiến đến đối phó .

      Nếu là như vậy, chung quanh đây khẳng định còn có vài tai mắt, nhìn mọi chuyện xảy ra.

      Quả nhiên, mắt thấy người phụ nữ kia sắp bị bắt được, trong đám người người đàn ông có dáng dấp gầy đột nhiên vội vội vàng vàng chạy , hình như là về phía người nào đó bẩm báo .

      Vân Sở cười lạnh, nghiêng đầu nhìn người bị mọi người bắt được, nhìn người phụ nữ mở miệng mắng to, cảm kích đối với mấy người đàn ông kia : "Cảm ơn các giúp tay, việc này nên chậm trễ, chúng ta vẫn là tranh thủ thời gian đưa ta tới đồn cảnh sát, để cảnh sát xử lí ."

      Mọi người gật đầu, bày tỏ đồng ý, hơn nữa rất nhiệt tình bỏ lại bạn hoặc là vợ bên cạnh, Vân Sở nhìn người phụ nữ bị ngăn chận miệng, vẫn còn giương nanh múa vuốt, về phía cục cảnh sát.

      Chỉ là, Vân Sở cùng bọn họ vẫn là chậm bước, bọn họ vừa mới vài bước, liền nghe được tiếng xe cảnh sát, hướng bên này đến.

      Vân Sở cười lạnh, nghĩ thầm, người này động tác ngược
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68.2:

      Thượng Quan Triệt xong cũng rời khỏi phòng làm việc, có chút yên lòng vì Vân Sở, lo lắng xảy ra chuyện.

      Mà cục trưởng nghe được câu này của Thượng Quan Triệt, cũng khỏi thở phào nhõm, nhưng áp lực trong lòng vẫn chưa giảm xuống. Thượng Quan Triệt mặc dù rất mạnh, nhưng Triệu thủ trưởng làm sao có thể đắc tội nổi? Hôm nay, ở tình thế khó xử.

      Trương cảnh quan và Triệu thủ trưởng là bà con xa, phải vừa bắt đầu còn có thể nghĩ đây là tình cờ, nhưng sau khi nghe được những lời này của Thượng Quan Triệt, tự nhiên hiểu được tính nghiêm trọng của chuyện này. Hôm nay, hai bên cũng đều thể đắc tội, quả nhiên là làm như thế nào đều là sai lầm mà.

      Vân Sở làm xong ghi chép liền ra ngoài, ra ngoài cửa liền thấy Thượng Quan Triệt, khóe miệng nặn ra nụ cười, lôi kéo tay của : " sao, chúng ta trở về thôi."

      Thượng Quan Triệt gật đầu cái, xoay người nhìn cảnh sát phía sau, hỏi: "Phạm nhân cần phải trông coi tốt, nếu là xảy ra điều gì ngoài ý muốn, ngày sau tôi nhất định có thể truy cứu đến."

      Lúc này, cục trưởng cũng gấp gáp vội vàng chạy tới, đối với Thượng Quan Triệt gật đầu cái, : "Thượng tá yên tâm, chuyện này chúng tôi xử lý tốt."

      "Ừ." Thượng Quan Triệt gật đầu cái, mang theo vân Sở ra khỏi cục cảnh sát.

      xe, Thượng Quan Triệt ôm Vân Sở chặt, nhớ tới mới vừa rồi Vân Sở những lời đó, trong lòng vãn sợ hãi như cũ. Nếu khi đó, động tác Vân Sở hơi chậm, nếu người chung quanh chịu giúp tay, Vân Sở bây giờ biết biến thành cái dạng gì. dám tưởng tượng, ngộ nhỡ Vân Sở xảy ra chuyện gì, nên làm cái gì.

      Vân Sở vỗ nhè bả vai Thượng Quan Triệt, tựa vào trong ngực , dịu dàng an ủi: " sao, đừng lo lắng, em tự bảo vệ mình tốt."

      Giọng Thượng Quan Triệt có chút khàn khàn, nồng đậm lo âu, khiến trong lòng Vân Sở cũng có chút khó chịu. : "Nhóc con, đều là tốt, là có bảo vệ cho em tốt."

      Vân Sở cười khẽ, ở trong lòng cọ xát: "Đây phải là có việc gì sao? Chúng ta mau trở về thôi, em mệt rồi."

      "Được." Thượng Quan Triệt buông ra, nhìn dáng vẻ mệt mỏi, trong lòng hiểu là tư vị gì.

      nhàng hôn mặt của , mới ngồi lại chỗ cũ, lái xe trở lại khu du lịch.

      Chiều nay, Vân Sở cùng Thượng Quan Triệt cùng nhau nằm giường lớn được dặc chế do Thượng Quan Triệt đặc biệt vì đêm Giáng sinh cho hai người, ôm nhau, tất cả lo lắng cùng tính toán trong lòng đều bị hai người ném sang bên.

      Bọn họ cùng nhau ăn táo, ngồi trước cửa sổ sát đất to, nhìn đêm khuya nở rộ lửa khói rải đầy cả bầu trời. Hạnh phúc vây quanh bọn họ, để cho bọn họ quên mất những chuyện vui hôm nay.

      Ánh lửa bập bùng, Vân Sở nhớ tới hôm nay đồng ý với Thượng Quan Triệt đưa quà tặng cho , kết quả chỉ lo ăn, quên mất chuyện này, sau đó lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, làm cho quên mất chuyện này luôn.

      Ngước mắt nhìn khuôn mặt dịu dàng của Thượng Quan Triệt, trong lòng Vân Sở rất áy náy, cắn môi cái, rốt cuộc vẫn xoay người, ôm lấy cổ của Thượng Quan Triệt, nhìn thẳng vào mắt .

      Thượng Quan Triệt đối với việc đột nhiên Vân Sở thân cận liền vui mừng, đồng thời cũng hiểu có chuyện gì xảy ra, muốn hỏi, Vân Sở lại đột nhiên ngẩng đầu
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68.3:

      Mà Triệu thủ trưởng, thấy Thượng Quan Triệt cùng bản thân làm quan hệ, bộ mặt càng thêm lạnh lẽo, lúc này cũng triệu tập thủ hạ chính mình, bắt đầu tính toán kế hoạch. Dù thế nào nữa ông ta sớm nhìn Thượng Quan Triệt vừa mắt, lại ngại vì Thượng Quan Triệt công trận hiển hách, thêm với Thượng Quan Gia thế lực cường đại, ông ta mới chịu đựng Thượng Quan Triệt. Hôm nay nếu Thượng Quan Triệt làm , ông ta tất nhiên tiếp tục để mặc Thượng Quan Triệt.

      Buổi tối hôm đó, Vân Sở đứng ban công của căn phòng, đón gió mát, bấm số điện thoại của Lương Hạo.

      Trước đó vài ngày chuyện Lương Hạo bị thương, cho Trịnh Tề xử lý. Khiến Vân Sở ngoài ý muốn là, người tập kích Lương Hạo, cư nhiên phải người của người Vân Cảnh, mà là người của Kim Lan Nhược.

      Theo lý thuyết, Âu Dương Tự là người của Vân Cảnh, như vậy ngày đó xuống tay với Lương Hạo và đối với hạ thủ, phải là người của Vân Cảnh mới đúng, thế nào lại là người của Kim Lan Nhược?

      Chẳng lẽ, Vân Cảnh hợp tác cùng Kim Lan Nhược, muốn cùng nhau đối phó ?

      có đạo lý, bây giờ Kim Lan Nhược hai bàn tay trắng, tay cũng chẳng có mấy người có thể dùng, Vân Cảnh cần gì phải cùng ta hợp tác đây? Hơn nữa, đoạn thời gian này vẫn cho người nhìn chằm chằm Vân Cảnh, cũng thấy Vân Cảnh có bất kỳ động tác gì, càng có cùng Kim Lan Nhược tiếp xúc qua.

      Điện thoại gọi thông, bên kia truyền đến giọng của Lương Hạo: "Này, đại tiểu thư, tìm tôi."

      Vân Sở cười cười, : "Ừ, thương thế của khá hơn chút nào chưa?"

      "Tốt hơn nhiều, cảm ơn đại tiểu thư quan tâm, cũng chỉ là vết thương , có gì đáng ngại." Lương Hạo cười trả lời.

      Vân Sở gật đầu, lại cùng Lương Hạo vài câu, mới hỏi: "Cái người này đoạn thời gian có thể tiếp tục lưu ý Âu Dương Tự ?"

      Lương Hạo trầm mặc hồi, mới trả lời: "Có, tôi muốn tìm cơ hội cho biết. Lần trước, tôi liên lạc với , tra được tư liệu về Âu Dương Tự, mấy ngày trước, Âu Dương Tự từng theo Kim Lan Nhược ở Đào Nguyên gặp mặt, giống như
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68.4:

      Edit: Tuyết Khanh

      Sau, Vân Ngạo Thiên Đột nhưng nổi lên, cùng Lưu Tinh bang minh tranh ám đấu hồi lâu, mới đoạt được danh hiệu đệ nhất bang phái. nhiều năm như vậy, Lưu Tinh bang đổi lão đại, sớm còn lớn bằng lúc trước. Lão đại gầy dựng lên Lưu Tinh bang, nghe còn trông nom chuyện tình trong bang, những chuyện này, đều giao cho cháu của xử lý. Mà đứa cháu kia tâm tư cũng để tại bang phái, năm này, Lưu Tinh bang chậm rãi xuống dốc rồi.

      biết Triệu Nhược Nghiên Lưu Tinh bang, rốt cuộc có chủ ý gì.

      Chỉ là mặc kệ ta có ý định gì, lần này, cũng phản kích lại.

      Vân Sở ở mạng xem chút tư liệu về Lưu Tinh bang. Sau đó liền bắt đầu lấy thứ khác.

      bao lâu, Vân Sở liền tìm được trang web mình cần, khóe miệng khẽ nhếch bắt đầu theo trình tự. Chỉ là, đột nhiên phát ra cái gì, cầm điện thoại di động lên gọi cho Thượng Quan Triệt.

      " nhóc, thế nào?" Thượng Quan Triệt mới vừa trở lại biệt thự, xem chút tài liệu của mấy ngày này. Thấy Vân Sở gọi điện thoại tới, chân mày nhíu chặt cũng liền buông ra, cười hỏi.

      Vân Sở vừa gọi điện thoại, vừa tiếp tục gõ bàn phím: "Chú, trong bộ đội của có tài liệu gì quan trọng thể lấy ra ?"

      Thượng Quan Triệt ngẩn người, hiểu hỏi: " có, sao vậy? Tư liệu cần cũng cầm về rồi."

      "Ừ, ok, đúng rồi, đem máy tính nhà của thủ trưởng xuống cho em." Giọng Vân Sở nhàn nhạt, Thượng Quan Triệt nghe ra cảm xúc gì, nhưng trong lòng lại hiểu làm gì.

      Mặc dù hiểu ràng Vân Sở làm sao, nhưng cũng hỏi, bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Em ở đâu?"

      Vân Sở sững sờ, chợt như hiểu ra cái gì, le lưỡi cái, ngừng công việc trong tay: "Tại nhà em, em biết á..., trước gửi mail qua cho em, em tại ra ngoài lát."

      Thượng Quan Triệt cười khẽ : " đâu? cùng em."

      Vân Sở cười gian, lắc đầu cái : " cần, em lên lầu, mượn máy tính của an hem dùng chút, bai bai nghỉ ngơi , nhớ đem đồ gửi qua cho em, thân ái ngủ ngon."

      Tắt điện thoại, mặt Vân Sở mang theo nụ cười lên lầu, thấy Vân Cảnh có ở trong thư phòng, liền gõ cái lên cửa phòng của .

      ", có trong phòng ?"

      Vân Cảnh mới vừa tắm xong, lúc này người chỉ mặc chiếc áo choàng tắm mỏng, nghe được giọng của
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 68.5

      Edit: Tuyết Khanh

      Vân Sở le lưỡi cái, cuống quít gật đầu chạy vào phòng học, vẫn quên câu với Lam Băng Tuyền "Cảm ơn thầy nhắc nhở."

      Trong buổi sáng, Vân Sở bởi vì trong lòng suy nghĩ rất nhiều chuyện, cùng dạng với lúc trước, thẳng, sau đó Lam Băng Tuyền cũng giống như bình thường, vẫn điểm tên của . Sau tiết, Vân Sở bị Lam Băng Tuyền hành hạ ra hình dáng rồi.

      vất vả chịu đựng đến hết khóa, Vân Sở kịp chờ đợi muốn chạy trốn, ra ngoài nghe chút chuyện trong bộ đội của Thượng Quan Triệt. Kết quả, còn chưa có chạy ra khỏi phòng học, liền bị Lam Băng Tuyền đuổi kịp.

      "Bạn học Vân Sở, đến phòng làm việc của tôi." Lạnh lẽo tức giận, mang theo bất kỳ tâm tình gì, lại làm cho hưng phấn của Vân Sở trong nháy mắt làm giảm xuống.

      Vân Sở ai oán nhìn Lam Băng Tuyền, yếu ớt hỏi: "Cái đó, thầy, có chuyện gì ?"

      Lam Băng Tuyền nhìn cũng nhìn cái, thẳng vào phòng làm việc.

      Vân Sở muốn để ý cái ông thầy cần sắt này, dứt khoát trực tiếp chạy . Thế nhưng bản lãnh của biết, ngộ nhỡ, ngộ nhỡ nhân cơ hội làm khó mình, sau này liền hoàn toàn có ngày nào tốt lành rồi.

      Thở dài, Vân Sở cúi đầu, như đưa đám tới phòng làm việc của Lam Băng Tuyền.

      Trong phòng làm việc của Lam Băng Tuyền, Lam Băng Tuyền an tĩnh ngồi ghế, bàn trước người chất đầy sách cùng bài tập, nhưng lại dọn dẹp rất chỉnh tề, làm cho người ta có loại cảm giác rất chỉnh tề rất sạch .

      Vân Sở lần đầu tiên tới phòng làm việc của Lam Băng Tuyền, nhất thời cảm thấy người đàn ông này quả đơn giản. Các thày giáo khác đều có thể cùng rất nhiều người chen chúc tại phòng làm việc, nhưng lại là người gian.

      Chỉ là, bây giờ phải là lúc nghĩ cái này. Vân Sở cúi đầu, đối với Lam Băng Tuyền cười cười: "Thầy, cái đó, có chuyện gì ?"

      "Chính em suy nghĩ chút, tôi vì cái gì tìm em."

      Vân Sở cắn môi, nỗ lực suy nghĩ chút. Mấy ngày nay đều rất ngoan mà, mỗi ngày đều có lên khóa, chưa bao giờ trễ, nhất là khóa của Lam Băng Tuyền, đều tới sớm chút, theo lý thuyết mình có gay ra lỗi gì à?

      Vân Sở lắc đầu cái: "Học sinh biết mình làm sai chỗ nào, mong rằng thầy ."

      Lam Băng Tuyền mở mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vân Sở: “Em biết?"

      Vân Sở lắc đầu, mặt vô tội cùng nhìn thẳng vào mắt Lam Băng Tuyền.

      Lam Băng Tuyền dựa vào ghế, nhíu mày: "Em cho tôi nghe chút , em ở lớp của tôi suy nghĩ cái gì?"

      À? nghĩ cái gì đều muốn xen vào à? Khóe miệng Vân Sở giật giật, thản nhiên : "Cái này hình như cùng thầy có quan hệ gì mà?"

      Lam Băng Tuyền nheo mắt lại: "Đương nhiên có quan hệ, em lên khóa mất hồn, suy nghĩ thứ khác, ảnh hưởng tới khóa học của tôi. Tôi thấy được em mất hồn, tôi nhịn được phải gọi em trả lời vấn đề của tôi, em cũng trả lời được, tôi phải tốn thời gian cho em hiểu, cái này làm giảm hiệu suất nghiêm trọng bài giảng của tôi."

      Nghe vậy, Vân Sở chỉ cảm thấy đỉnh đầu có bầy quạ đen bay qua, xấu hổ nhìn Lam Băng Tuyền, nghĩ thầm, Lam Băng Tuyền này là cố ý ? Loại lý do này, chắn cũng ra được, là. . . . . Làm chết người cần đền mạng có phải hay .

      "Này, cái đó, thầy à, em sai rồi, lần sau dám nữa." Vân Sở cúi đầu, vì có thể nhanh rời , thể làm gì khác hơn là nhận sai.

      Lam Băng Tuyền cũng bỏ qua cho , tiếp tục : "Biết sai rồi? Vậy trở về học thuộc nội dung bài học lớp hôm nay , cuối tuần chính là cuộc thi cuối kỳ, trước mắt thành tích của em quá lạc quan, đến lúc đó nếu nợ môn, đừng trách tôi đề cập với em."

      Vân Sở trừ gật đầu, còn có thể như thế nào?

      Lam Băng Tuyền nhìn gấp gáp muốn rời khỏi như vậy, cố tình để cho như nguyện ý, vẫn cứ cái này cái đó. Khiến Vân Sở cảm thấy phiền.

      như thế nào đều nghĩ mãi mà , cái người luôn luôn trầm mặc ít , Lam Băng tuyền hôm nay rốt cuộc là lạ ở chỗ nào, như thế nào hôm nay lại giống như cái lão cụ bà nhiều vậy?

      Bởi vì nhàm chán, Vân Sở ở trong phòng làm việc nhìn quanh, thấy điện thoại để lên bàn của Lam Băng Tuyền, liền nghiên cứu giá tiền
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :