1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng: Cô vợ nhàn rỗi - Vân Thủy Yên Tình (28/205)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: Lại té xỉu

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Lời khiến cho Trưởng Tôn Ngưng có thể suy đoán ra tình huống sơ lược, hẳn là người phụ nữ xinh đẹp này ly hôn với cha của bé, lúc ấy cũng hề tranh thủ quyền nuôi dưỡng bé, về sau lại lập gia đình mới cùng với người khác, còn có con riêng của bọn họ. Bây giờ người phụ nữ xinh đẹp bỗng nhớ tới máu mủ của mình, mong muốn gần gũi bé, nhưng vì từ ở bên cạnh bé nên bé cực kỳ ghét bỏ, chịu với ta.

      "San San ...." Người phụ nữ xinh đẹp nhìn bé với vẻ mặt hết sức đáng thương, muốn giải thích, nhưng lại thể thành lời.

      "Tránh ra, tránh ra !" bé rất bướng bỉnh, khuôn mặt nhắn dán vào trước ngực Trưởng Tôn Ngưng, muốn nhìn người phụ nữ xinh đẹp nữa.

      Trưởng Tôn Ngưng giống như bỗng nhiên hiểu được vì sao bé lại chạy đến bên cạnh mình, bé thông minh, nhưng nếu mà mình vẫn còn là Trưởng Tôn Ngưng nhát gan sợ phiền phức trước kia bé này nên làm cái gì bây giờ đây?

      "Vị phu nhân này, nếu đứa trẻ muốn theo , cần gì phải cố gắng gò ép đây? có cuộc sống của , có công việc của , hai bên đều biết được bên kia khỏe mạnh bình an phải là được rồi sao? Dù có mạnh mẽ dẫn nó trở về, d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ☀n♫ cũng nhất định con bé vui vẻ. Lúc trước vứt bỏ quyền nuôi dưỡng bé, hề cố gắng hết sức với trách nhiệm của người mẹ, tại mới biết hối hận, cảm thấy mình có tư cách sao?" Trưởng Tôn Ngưng đứng ra can thiệp giúp với người phụ nữ xinh đẹp như bé mong muốn, nhưng cũng biết mình có tư cách dùng giọng điệu chất vấn mà với ta.

      Nhưng mà, trong nháy mắt khi những lời này ra khỏi miệng, bỗng cảm thấy mình với bé này vốn có gì khác nhau, bé chính là của ngày xưa, kiếp trước vẫn luôn muốn hỏi ràng. Cái người gọi là mẹ kia, hề có tí trách nhiệm, cố gắng đối với , nếu vậy vì sao phải đưa đến thế giới này, còn ích kỷ mạnh mẽ lựa chọn đường đời cho ?

      " là ai? biết cái gì? dựa vào cái gì mà quản chuyện giữa mẹ con chúng tôi? Buông con tôi ra!" Người phụ nữ xinh đẹp quát lên, ta vốn ghen tị việc con mình thân thiết với Trưởng Tôn Ngưng, lại xa lánh ta, đúng lúc tìm được cớ trút giận.

      Trưởng Tôn Ngưng vô ý thức nhăn lông mày xuống, ôm đầu bé chặt hơn, khó trách con ruột của chính mình cũng thân thiết với ta, thái độ của ta cơ bản là có vấn đề. ràng chỉ nghĩ đến cảm nhận của bản thân, lại để ý với tới cảm nhận của bé. Nếu đổi thành , chắc chắn cũng lựa chọn giống như bé này, *******************, ví như người mẹ kiếp trước cũng là người như vậy, vậy tình nguyện mãi mãi cái gì cũng hiểu , giữ lại hình ảnh mơ hồ trong trí nhớ, để còn có cái mà nhớ nhung.

      "Tôi là ai quan trọng, quan trọng là ... nhìn thấy con mình quan hệ với người ngoài như tôi còn thân thiết hơn với , chẳng lẽ cũng biết tự kiểm điểm xem lỗi của mình là ở đâu sao?" Lúc này còn là vặn hỏi, Trưởng Tôn Ngưng chỉ nhàn nhạt .

      Người phụ nữ xinh đẹp này, thân là người mẹ, lại hề có có chút ý thức với tỉnh ngộ nào của người làm mẹ. Muốn gì làm nấy, muốn lập tức vứt bỏ, còn bằng đối xử với con chó lang thang bên đường, làm con của ta cũng là xót xa.

      "Con nhóc này chui ra từ chỗ nào, tôi làm như thế nào cũng nhờ dạy, tốt nhất nên mau nhanh chóng buông con tôi ra, nếu tôi báo cảnh sát đó." Người phụ nữ xinh đẹp hô, tiến lên đưa tay ra muốn túm bé Trưởng Tôn Ngưng ôm trong lòng .

      Trưởng Tôn Ngưng vô ý thức né tránh, người phụ nữ xinh đẹp vồ hụt, thân thể lung lay lảo đảo cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

      " người phụ nữ này, tôi mới chú ý lúc đến cướp đoạt cháu tôi, muốn báo cảnh sát phải , có bản lĩnh báo , tôi cũng muốn nhìn xem trong chúng ta người nào có lý."

      Người phụ nữ xinh đẹp còn chưa kịp đứng vững, vừa nhìn thấy người tới thân thể thoáng cái run rẩy dữ dội, nhất thời sắc mặt ta trắng bệch, hơi há mồm, muốn gì đó, cuối cùng lại
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: em chuyện

      Ông xã?

      Hoa Tử Nghiêu bị gọi mà khỏi có chút lú lẫn, càng bị ngọn “núi ” bất ngờ ập xuống đập cho lú lẫn rồi. chỉ là người quân y, có bản lĩnh xuất sắc như Hoa Tử Ngang, nhưng cũng có chút bản lĩnh, mắt thấy sắp bị nện trúng mặt đất, để tay ra sau lưng khẽ chống, giữ “núi ” trước mặt lại.

      "Tử Ngang!" Hoa Tử Nghiêu ngoảnh mặt về phía trong phòng hô to: "Nhanh lên, giúp đỡ chút!"

      Hoa Tử Ngang nghe được động tĩnh, vội vàng tắt lửa trong phòng bếp tới, "Làm sao vậy, đây là tình huống gì?" xong, ôm 'Núi ' đặt ở người Hoa Tử Nghiêu dời ra kéo vào trong phòng.

      " còn muốn hỏi em đây là tình huống gì đó? Mở cửa ra, ngay cả người còn chưa thấy kêu ông xã, của em hả! Đây là cái tình hình gì?" Hoa Tử Nghiêu vừa được giải phóng, xoay người đứng lên, xoa xoa eo, thiếu chút nữa là trật rồi. "Đây là thứ gì, cá? Sao có thể lớn như vậy!"

      Hoa Tử Ngang đương nhiên nhận là ra Trưởng Tôn Ngưng mới chuẩn bị vào trong nhà, lấy những thứ người ném hết tới bên cạnh, rảnh quản là thứ gì, cũng có tâm tình trả lời vấn đề của Hoa Tử Nghiêu, chỉ vẫy tay về phía . "Nhìn xem ấy bị làm sao vậy?" Lần mò bàn tay lạnh buốt của Trưởng Tôn Ngưng, sắc mặt cũng trắng bệch, răng cắn chặt, bộ dạng rất khó chịu, lòng Hoa Tử Ngang khỏi thắt lại.

      Hoa Tử Nghiêu hí mắt nhìn em trai ruột của mình, người này bao lâu để tâm tới như vậy rồi. Coi dáng vẻ lo lắng kia của cậu ấy, chỉ sợ quan hệ giữa hai người cũng hề tầm thường, xem ra mấy vị già cả trong nhà kia được yên tâm rồi.

      "Sững sờ cái gì, nhanh lên." Hoa Tử Ngang có chút kiên nhẫn thúc giục, biết Trưởng Tôn Ngưng chỉ bị hôn mê, có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại biết vì sao hôn mê, vẫn là nhịn được mà lo lắng.

      " ấy có việc gì, chỉ đau đớn quá dẫn tới hôn mê mà thôi." Hoa Tử Nghiêu là học trò giỏi của người đừng đầu ngành trung y, lại làm nghề y nhiều năm, có kinh nghiệm lâm sàng phong phú, chứng bệnh bình thường chỉ cần nhìn bằng mắt có thể phán đoán được tám chín phần mười.

      "Hả?" Hoa Tử Ngang cho rằng người này qua loa đối phó , quay đầu nhìn về phía Hoa Tử Nghiêu.

      "Hả cái gì hả, chẳng qua phụ nữ bình thường đều có bệnh đau bụng kinh mà thôi, coi em nóng ruột như thế, trán đầy mồ hôi, *******************, thành khai báo , quan hệ gì?" Hoa Tử Nghiêu đứng dựa sô pha, hai tay ôm vai, tư thế chuẩn bị bức cung.

      "Quan hệ gì, gọi xem bệnh xem, lung tung cái gì . Nhanh chóng xem cho ấy xem vì sao lại đau thành như vậy." Hoa Tử Ngang xụ mặt nghiêm túc .

      "Em thẳng thắn khai báo lập tức giảm đau cho ấy, thế nào?" Hoa Tử Nghiêu nhân cơ hội lôi điều kiện ra, rất có tư thế cậy ra chút bí mật quyết bỏ qua, cơ hội tốt mà cần chẳng phải lãng phí sao? Bình thường muốn tìm cớ chèn ép tên này chỉ là đều tìm được cơ hội.

      "Giảm đau trước rồi tiếp."

      "Mặc cả xong." Biết em trai mình đưa ra nhượng bộ lớn nhất, thể được nước lấn tới nữa, nhưng càng chắc chắn quan hệ giữa hai người phải là ít.

      Tài chữa bệnh của Hoa Tử Nghiêu quả tuyệt vời, chỉ đâm mấy cây ngân châm xuống, thân thể vốn buộc chặt vì đau đớn của Trưởng Tôn Ngưng dịu rất nhiều, mặt cũng chậm rãi khôi phục lại màu máu, chỉ còn chưa tỉnh lại nữa mà thôi." Châm này phải giờ nữa mới có thể nhổ ra, em có thể rồi." Hoa Tử Nghiêu vững vàng ngồi lên cái sofa khác, chuẩn bị chăm chú lắng nghe, nhìn xem là như thế nào có thể làm nóng chảy đứa em trai cố chấp như đá này của đây.

      "Làm sao ấy có thể đau đớn thành như vậy?"

      "Vấn đề thể chất cá nhân, tại tốt nhất đừng là di chuyển ấy." Thấy Hoa Tử Ngang muốn ôm Trưởng Tôn Ngưng vào phòng ngủ, Hoa Tử Nghiêu lập tức ngăn cản."Trốn được mùng , tránh khỏi ngày rằm, hay là em muốn để cho mấy vị trong nhà kia có màn biểu diễn thẩm tra tại
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      thuytthienbinh2388 thích bài này.

    4. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      Diu dang qua di. Ham mo ghe

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26.2

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      bát cháo nhanh chóng thấy đáy, mặn nhạt vừa phải, thơm mát ngon miệng, Trưởng Tôn Ngưng rất muốn ăn thêm chén nữa, đáng tiếc là bao tử của chứa nổi nữa rồi.

      "Nhìn cái gì?"

      "Ông xã, tối hôm qua làm trộm à, mắt giống y như con thỏ." ràng trong đầu hâm mộ người ta, lúc ra khỏi miệng lại là lời chọc người, nhưng quả rất thích cặp mắt khi chăm chú làm gì đó.

      Biến thành mắt đỏ còn phải bởi vì , nếu lấy đâu ra cháo gan heo táo đỏ cho ăn? Hơn nữa người nào đó chiếm lấy giường của , còn người kia chỉ ngay cả phòng khách cũng chiếm, còn bày đồ ngay giữa đường cho , rắc rối chèn ép phải xuyên qua đường hẹp vòng vèo ." muốn làm trộm, chẳng phải em chính là cướp sao."

      "Em mới phải cướp, cho ông xã oan cho em." Trưởng Tôn Ngưng kháng nghị mạnh mẽ.

      "Em đưa 'Chứng cứ phạm tội' của mình trở về còn gì nữa, giải thích ràng ."

      Chứng cứ phạm tội? lâu có làm chuyện xấu gì, chỗ nào có chứng cứ phạm tội, hả! Đột nhiên nghĩ tới.

      "Ông xã, cho
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :