1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng: Cô vợ nhàn rỗi - Vân Thủy Yên Tình (28/205)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20.2

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Trưởng Tôn Thục Nhã nghe vô nữa, cho dù bà có nghèo nàn hơn, cũng bao giờ bán con mình, muốn mở miệng tranh luận bị Trưởng Tôn Ngưng giành trước: "Nghe lời này của chị giống như là muốn tôi tự bán mình để chống đỡ cho cả nhà phải ?"

      "Ngưng Nhi, mẹ đồng ý." Trưởng Tôn Thục Nhã vội vàng mở miệng trước, sợ Trưởng Tôn Ngưng nghe người khác mà động lòng.

      "Em cũng đồng ý." Trưởng Tôn Mặc tức giận trừng mắt nhìn ba người Trương Phượng Tiên.

      "Mẹ, Tiểu Mặc, chuyện của con, con tự biết xử lý tốt, hai người yên tâm ." Ánh mắt bình tĩnh cứng rắn của Trưởng Tôn Ngưng làm cho người ta vừa nhìn tin phục, d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ❉n♫ xoay người, dùng ánh mắt như điện, áp sát nhìn ba người kia.

      "Cái đó...." Trương Phượng tiên chột dạ liếc mắt nhìn thím Kiều, biết nên tiếp như thế nào, kỳ trắng ý ra đúng như lờiTrưởng Tôn Ngưng .

      "Cái gì gọi là tự bán mình, chúng tôi đâu phải bọn buôn người, đều là bà con cùng thôn, gả cho Lưu Mãnh nhà tôi, chắc chắn có thể giúp trong nhà rất nhiều phải sao."

      "Đúng, nhà thím Kiều người ta có cuộc sống kinh tế gia đình đứng số số hai, nhìn trúng là phúc phận của , đừng có mà biết đủ, thực coi như mình là phượng hoàng trong ổ gà sao, nằm mơ!" Lý Lan vừa mắt lên tiếng phụ hoạ, lộ vẻ khinh thường .

      Trưởng Tôn Ngưng lại mặc kệ, đến cùng Lý Lan chỉ là người đến mua nước tương (cụm từ của người dân trung quốc thường chỉ những người liên quan), quay sang chuyện trực tiếp với thím Kiều, "Tôi hỏi thím, nhà thím có nghìn mẫu ruộng tốt sao?"

      " có ... có, chỉ có 24 mẫu ...." Khí thế của Trưởng Tôn Ngưng quá mạnh mẽ, khiến thím Kiều có cảm giác bị áp bức, điều này cũng phải cố ý nhằm vào bà ta, chẳng qua là thói quen của mà thôi.

      "Có biệt thự cao cấp ?"

      "Nhà ngói Năm gian."

      "Có xe thể thao cao cấp?
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21: Chuẩn bị bán báu vật

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      "Tiểu Ngưng, đừng để những lời vô nghĩa của bọn họ ở trong lòng, mẹ đồng ý gả con cho kẻ ngốc kia." Trưởng Tôn Thục Nhã vừa hoàn hồn từ trong màn phản bác lại kịch liệt đặc sắc kia của Trưởng Tôn Ngưng, vội vàng an ủi.

      "Phải đó, chị, nhóm người bọn họ toàn láo, miệng chó phun được ngà voi." Trưởng Tôn Mặc cũng vội vàng , cậu chỉ biết ơn Trưởng Tôn Ngưng bảo vệ mình ngày hôm nay, lại càng biết ơn trợ giúp, bảo vệ cậu suốt bao nhiêu năm nay của chị ấy, nếu có người chị này cũng có cậu của ngày hôm nay, cậu vẫn chỉ là người vô dụng, đồ bỏ bị người ta khinh bỉ, cho nên cậu luôn cảm kích thôi đối với chị của mình, càng biết ơn đời này cậu lại càng phải cố gắng hết sức mình để có khả năng bảo vệ hạnh phúc của chị ấy. Kẻ ngốc Lưu Mãnh kia hơn ba mươi tuổi mà ngay cả quần áo cũng đều biết mặc, còn ăn cơm ăn đến nỗi dính đầy mặt, cho dù cậu phải liều mạng cũng để cho đám người bỉ ổi đó được như ý, ức hiếp đến đầu chị mình.

      "Yên tâm, các bà ấy đối với con mà chẳng qua chỉ là người xa lại gặp đường xoay người xong quên ngay lập tức mà thôi." Trưởng Tôn Ngưng tự nhiên để tâm tới mấy người đó, dựa vào bản lĩnh của bọn còn chưa đủ để ức hiếp đến đầu của đâu, nhưng vẫn cảm động vì quan tâm của hai người." tới bọn họ nữa, cho mọi người xem báu vật con tìm được nhé, chờ con lát!"

      Lúc trở về, nghe được có người xa lạ chuyện, liền tiện tay để túi lớn vào trong xe, có lấy vào. xong chạy ,chỉ chốc lát sau khiêng 'Túi đựng tất cả báu vật ' tiến vào, may mà khi vào núi lấy cái túi lớn, bằng thực chứa nổi đống báu vật này của .

      Nhìn cái túi lớn phình to thả tới trước mặt mình, Trưởng Tôn Mặc tò mò, gấp gáp hỏi: "Đó là cái gì vậy chị?"

      "Tự mình nhìn xem chẳng phải biết sao."

      Trưởng Tôn Mặc mở túi ra, đưa đầu dò xét nhìn vào trong, khỏi kinh ngạc hô lên: "Mẹ mẹ mau nhìn xem, nhiều cá lớn như vậy, nhìn thấy là tươi ngon đó!"

      Cá Trưởng Tôn Ngưng mò nhất cũng phải năm cân( cân bằng 0.5kg), trong đó có con cá Tầm lớn nhất, dài chừng mét, to chừng hai cánh tay người lớn khép lại, ít cũng phải 90 cân.

      Đây cũng là lần đầu tiên Trưởng Tôn Thục Nhã thấy cá lớn như vậy, giật mình thôi, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại: "Tiểu Ngưng, con tìm ra mấy thứ này từ chỗ nào?"

      Trưởng Tôn Ngưng có giấu diếm, năm mười hết với hai người, vừa xong nghe được tiếng Trưởng Tôn Mặc ngừng hâm mộ, chỗ thần kỳ như thế cậu cũng muốn tới xem thử để mở mang kiến thức." cần hâm mộ, chờ có cơ hội chị đưa em . Nhưng mà, mọi người cũng đừng với người khác, bằng nơi bí mật mà bị tiết lộ ra chẳng còn gì nữa." Trưởng Tôn Ngưng nhắc nhở bọn họ, chủ yếu là có ý tưởng của mình, nên lộ ra.

      "Yên tâm , cho dù có người lôi roi da dính nước tiêu nóng ra em cũng ." Trưởng Tôn Mặc đảm bảo miệng mình rất kín, tuyệt đối đáng tin.

      "Mẹ cũng ." Trưởng Tôn Thục Nhã cũng đảm bảo.

      Trưởng Tôn Ngưng gì, tin tưởng hai người bọn họ đều biết nặng , lung tung: "Hai người nhìn xem đây là cái gì?"

      "Mã não?"

      "Nhân sâm?"

      Hai người cũng dám chắc nhìn về phía Trưởng Tôn Ngưng, Trưởng Tôn Ngưng gật đầu, đôi mắt trong suốt, bình tĩnh cho bọn họ biết mình đoán sai. Chẳng qua, Trưởng Tôn Ngưng cất giữ nhân sâm ngàn năm riêng chỗ khác. phải giấu riêng, *******************, mà là sợ nhiều báu vật cùng xuất dọa đến bọn họ, cũng sợ dẫn tới những phiền toái cần thiết.

      "Mã não lớn như vậy, còn là mã não thủy đảm, là xa hoa, quá đẹp." Trưởng Tôn Mặc cẩn thận sờ mã não thủy đảm lớn hình cầu,
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22: Thích cướp đoạt đồ

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Sáng sớm ngày hôm sau, Trưởng Tôn Ngưng lên đường trở về thành phố X. Từ lúc về đến nhà trước ngày là qua năm mới, tổng cộng ở nhà tám ngày, trong đó có năm ngày là trải qua ở trong núi Ô Lan, đây cũng là lần ở nhà nghỉ giữa kì ngắn nhất của , cũng khó trách Trưởng Tôn Thục Nhã lải nhải. nóng ruột như vậy, chủ yếu nhất cũng bởi vì Hoa Tử Ngang, ngày nghỉ của quân nhân rất ngắn, lại tràn ngập tính xác định, cho nên phải nắm chặt toàn bộ thời gian có thể sử dụng để khiến động lòng với mình.

      đường chuyện.

      Gần 2 giờ chiều ngày 30 tháng 1, tức mùng 7 tháng giêng, Trưởng Tôn Ngưng trở lại thành phố X, đường cái, người bộ và xe đường nhiều hơn bình thường rất nhiều, chỉ có cửa hàng tổng hợp lớn vẫn buôn bán nghỉ.

      Tục ngữ , con người dựa vào ăn mặc, tượng phật cần phải dát vàng, muốn bán báu vật với giá cao cấp, ở khâu trang trí đóng gói phải hao phí chút tâm tư, Trưởng Tôn Ngưng qua loa lấp đầy bụng, sau đó lại bắt đầu dạo quanh các cửa hàng tổng hợp gần đây.

      Thấm thoát, đến cửa hàng tổng hợp lần trước đến cùng với Hoa Tử Ngang, bên lầu có bốn năm quầy chuyên doanh, tất cả đều là quầy bán hộp quà ."Hộp gấm này bán thế nào?" Trưởng Tôn Ngưng chỉ chỉ hộp gấm ngang dẹp đặt trong quầy hỏi, độ dài, rộng của cái hộp này đều vừa vặn thích hợp để đựng củ nhân sâm hoang dã hơn 700năm kia.

      "Đây chỉ là hộp gấm được tạo ra rừ thân cây gỗ thông đỏ, cùng với hàng loạt những chiếc còn sót lại trong này đều được định giá 500 nguyên, giá khuyến mãi trong thời gian tết lịch là 200 nguyên. Quý khách, quyết định lấy chưa? Nếu thấy nó được, tôi lập tức bọc lại giúp ." Người bán hàng vừa lễ phép vừa chuyên nghiệp, giống như trong cửa hàng nội y lần trước, Trưởng Tôn Ngưng khỏi suy đoán, ông chủ cửa hàng tổng hợp này là ai? Cũng quá biết buôn bán rồi.

      "Ừm, làm phiền rồi." Trưởng Tôn Ngưng nhàn nhạt , trừ bỏ riêng Hoa Tử Ngang và người thân trong nhà, đối với bất kì người nào cũng hề có cảm xúc, mặc dù vẻ mặt có biến hóa nhưng cũng phải xuất phát từ tình.

      "Đây là điều nên làm, quý khách còn cần cái gì khác ?"

      Con ngươi đen trong suốt sáng ngời của Trưởng Tôn Ngưng lẳng lặng đảo qua những cái hộp khác trong quầy, kiểu dáng cũng tệ, nhưng có cái cần."Có thể đặt kiểu ?"

      "Đương nhiên có thể, chỉ cần cung cấp kích cỡ và cầu, chúng tôi nhanh chóng làm ra trong vòng 3 ngày cho , thu trước tiền đặt cọc là 10% chi phí gốc và phí gia công, cần đặt kiểu sao?" Người bán hàng qua huấn luyện rất quen thuộc, giải thích .

      "Cho tôi mượn giấy bút."

      Trưởng Tôn Ngưng nhiều lời, nhận giấy với bút người bán hàng đưa, dựa theo ý nghĩ kiểu dáng trong đầu mình vẽ bản mẫu ra giấy, kiểu dáng của khác nhau rất lớn so với những kiểu dáng thành phẩm khác trong tủ bày hàng, cũng chú thích ràng.

      "Có thể làm được cái này chứ?"

      Người bán hàng tiếp nhận sau đó nhìn kỹ, vì sao Trưởng Tôn Ngưng phải đặt làm cái hộp có hình dáng kỳ lạ như vậy, nhưng vẫn : "Hẳn là thành vấn đề, tay nghề người chế tác của chúng tôi tốt lắm." xong, thu lấy bản vẽ.

      "Được, ba ngày sau tôi đến lấy." Trưởng Tôn Ngưng chút dông dài, thanh toán tiền hộp gấm với phần tiền đặt cọc trước rồi rời khỏi quầy.

      Bên cạnh cửa hàng tổng hợp có cái siêu thị, là siêu thị lớn nhất thành phố X nay, Trưởng Tôn Ngưng định mua ít thức ăn mang đến nhà Hoa Tử Ngang để dùng, hiển nhiên là xem nơi ấy như tổ của mình. Nếu dùng cách của Trưởng Tôn Ngưng để giải thích , dù sao năm cũng ở được mấy ngày, để lãng phí.

      Tuy là siêu thị lớn nhất thành phố X, nhưng vẫn còn tương đối chênh lệch so với siêu thị ở đời sau, chủng loại hàng hóa, mức độ tươi mới đều kém hơn nhiều, nhưng vào lúc này có thể xem như tệ.

      vào siêu thị, tay phải mới vừa chạm vào chiếc xe đẩy tay, bỗng cảm giác lòng bàn tay trống trơn, nhìn lại thấy xe đẩy tay bị khác mặc áo lông màu đỏ đẩy . Dáng điệu nghênh ngang giống như hoàn toàn có chuyện gì phát sinh vậy.

      Nhìn bóng dáng màu đỏ kia, Trưởng Tôn Ngưng được gì,
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23.1: Tình cờ kết thù oán

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Phùng Lâm Lâm cứ thế điên cuồng, ngang ngược cười, qua hồi lâu Trưởng Tôn Ngưng
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23.2

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      "San San, về nhà với mẹ được ?" người phụ nữ xinh đẹp thấp giọng cầu xin.

      " muốn." giọng trẻ con non nớt trong trẻo từ chối.

      "Mẹ rất nhớ
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :