1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng: Cô vợ nhàn rỗi - Vân Thủy Yên Tình (28/205)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 17.2

      Edit: Lãnh Nguyệt Dạ

      "Ba người các người đủ rồi đó, đanh đá chua ngoa còn giống bộ dáng gì nữa." Trưởng Tôn Hoài An rốt cục nóng nảy, khó có được lần phát
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18: Chị Phì hàng xóm

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      " nữa, nữa." Trương Xảo phất phất tay mập của thím, hoà giải. Thím đến chỗ nào, tiếng cười cũng chuyển tới chỗ đó, khí cũng trở nên sôi nổi trở lại.

      Nhị Ngưu chào hỏi với người lớn trong phòng xong, có đề tài trò chuyện với mấy người đến từ trong thành phố như Trưởng Tôn Như Ca, đành đứng ở bên người Trương Xảo. Trưởng Tôn Thu chuyện phiếm với mấy lão bạn vài câu, lại lôi kéo họ với Trưởng Tôn Hoài An qua phòng phía tây chơi mạt chược rồi. Mẹ con mấy người Phương Linh Linh có mặt, ngẫu nhiên bị hỏi lại trả lời qua loa hai câu.

      "Thục Nhã à, mấy hôm gặp em, xem sắc mặt em lại tốt rồi, lại bị cảm lạnh phải , còn tay này bị sao vậy, vết thương này rất nặng à, sao lại băng bó vậy?" Trương Xảo trách cứ hỏi.

      Trưởng Tôn Thục Nhã có bệnh phong thấp rất nghiêm trọng, chịu lạnh nổi, cộng thêm ngày hôm qua cũng mới bị thương nữa, cho nên sắc mặt quả dễ nhìn. Từ lúc tiến vào cánh cửa này, d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ❉n♫ thím chính là người đầu tiên quan tâm tới thân thể của Trưởng Tôn Thục Nhã, chỗ bạn bè tình cảm tốt có khi thực còn tri kỷ hơn so với người thân.

      Người khác tự nhiên , Lưu Nguyệt với Trưởng Tôn Thu thân là cha mẹ, nhưng đều quan tâm đến thân thể con ruột của mình, quả khiến cho người khác nguội lạnh trong lòng. Tuy rằng bà bị nhà chồng đuổi ra ngoài, nhưng cũng phải lỗi của bà. Lui bước lại , dù cho bà có lỗi, nhưng phải giết người cũng phải đốt nhà, chuyện gia đình đuối lý này ai đúng ai sai ai có thể ràng được, con là máu mủ của các người, là mặt mũi quan trọng hay là con mình quan trọng?

      Cha mẹ như vậy còn làm cho lòng người phát lạnh hơn so với kiếp trước của , kiếp trước, lúc cha của vẫn còn, mỗi lần huấn luyện đều đặc biệt nghiêm khắc đối với , đều răn dạy cách hung ác nhất, ngừng chèn ép tất cả tiềm năng của ra ngoài, cho nên luôn coi ông ấy là ma quỷ. Liều mạng huấn luyện, mục tiêu chỉ là muốn nhanh chóng đánh bại được ông ấy, mang những gì ông ấy trút lên người đều trả lại cho ông ấy, khi đó bọn họ y hệt như kẻ thù. Nhưng vào lúc sinh nhật hàng năm của , ông ấy đều mình ăn bữa cơm với , cái gì cũng , ăn xong
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19.1: bất ngờ nhặt được báu vật

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      "Đất, con đường làm giàu ở nông thôn đương nhiên vẫn là đất đai rồi."

      "Có thể, nhưng làm sao lấy được đất dây, đất dùng được sớm bị khai khẩn hết rồi, đất còn lại phải đất cát là núi hoang." Trưởng Tôn Thục Nhã rất buồn rầu.

      "Chị có biện pháp gì ?" Bọn họ học nông nghiệp, lại là dân quê, nếu tới làm ruộng chắc chắn học ra có chỗ dùng .

      "Có ý tưởng nho ." Kế hoạch cụ thể còn phải suy xét lại cẩn thận, mà cho dù muốn làm cái gì, đầu tiên đều phải có tiền, có tiền bạc mới có thể làm việc có hiệu quả, cho nên cần nhất là phải mau chóng nghĩ ra biện pháp kiếm tiền, mà còn nhất định phải là món đáng kể.

      "Mẹ, ngày mai con định vào núi chuyến."

      "Vào núi? Làm gì?" Thỉnh thoảng cũng có người tiến vào núi Ô Lan lấy các loại thực phẩm hoang dã núi, nhưng tại vào đông rét đậm, núi trụi lủi làm cái gì?

      "Cứ xem có cơ hội phát triển gì hay , có lẽ phải tốn mất thời gian ba bốn ngày, mẹ cần lo lắng." Trưởng Tôn Ngưng quyết định chủ ý ai có thể sửa đổi.

      "Vậy con nhớ phải cẩn thận." Trưởng Tôn Thục Nhã cũng có ngăn cản mạnh mẽ, đứa trẻ ở nông thôn vốn cũng đều lớn lên ở trong núi, có yếu ớt như thế.

      Ngày hôm sau, ăn xong bữa sáng, Trưởng Tôn Ngưng đeo theo những thứ cần thiết tiến vào núi Ô Lan.

      Núi Ô Lan là gọi chung, bao hàm rất nhiều những ngọn núi tên, thuộc về nhánh núi của dãy núi Đại Hưng An Lĩnh, núi cao đều tập trung ở vùng thôn Vĩnh An này, kéo dài chừng hơn năm trăm dặm(đơn vị đo độ dài của TQ 1 dặm tương đương với 0.5 Km), xa thêm nữa lại càng ngày càng bằng phẳng, đều bị khai khẩn thành đất trồng trọt, d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ❉n♫ hơn nữa còn thuộc quyền quản lí của huyện Dương Nhạc.

      Mùa đông tuyết đọng chưa tan, tuyết triền núi đều bị thổi vào thung lũng, gần như lấp bằng, trải qua gió thổi suốt mùa đông, mặt ngoài hình thành tầng phủ cứng rắn, Trưởng Tôn Ngưng vốn gầy yếu, ở mặt cũng cần lo lắng bị rớt vào trong tuyết, cũng là giảm quãng đường trèo đèo lội suối vất vả cho .

      Ngày đầu tiên, Trưởng Tôn Ngưng liên tục chạy khắp chín ngọn núi nằm sát nhau bên ngoài, cũng là đỉnh núi kề bên hang động nhà , tính ra độ dốc cũng tương đối thấp, độ cao chia đều khoảng 50 tới 150 m so với mặt biển. Trước kia trồng cây tùng nhưng sau đó bị sâu bệnh, chết héo, phần lớn đều bị thôn dân ở vùng lân cận chặt về nhà nhóm lửa, có số cây du lẻ loi ra gì, cả vùng gần như đều trở thành đất hoang.

      Rạng sáng ngày hôm sau, Trưởng Tôn Ngưng bắt đầu xuất phát vào chỗ sâu trong núi, nửa giờ sau, đến thẳng chỗ giữa sườn núi của ngọn núi trong đó đón mặt trời mọc. Khi đứng ở khối đá lớn bằng phẳng nhìn lại đường đến đó, cũng hết sức thú vị. Chín cái đỉnh núi qua ngày hôm qua khi nhìn từ phía sau giống như tập thể các em bé ngồi xổm phía trước khi chụp ảnh chung. Mà độ cao của những ngọn núi liền nhau phía sau đều ở khoảng 400 tới 1200 m so với mặt biển, cao thấp lên xuống, đặc biệt là hai nơi đỉnh núi cao nhất, nghiêng vào nhau giống như đôi sừng trâu.

      đến sừng trâu, núi Ô Lan này vẫn còn có truyền thuyết cực kỳ cảm động. Trước đây rất lâu, nước lũ lan tràn như cỏ dại, ôn dịch tàn sát bừa bãi, dân chúng lầm than, chòm sao Dược Thần và Thần Ngưu trời thấy tình trạng này, nên lén xuống thế gian, khai thông, sắp xếp lại đường sông, chữa khỏi ôn dịch, cứu dân chúng trong nước sôi lửa bỏng, được nhân dân tôn sùng.

      Về sau, bởi vì lén xuống thế gian phạm vào giới luật của trời, bị hóa thành ngọn núi lớn mãi mãi ở nhân gian. Trần thế đổi thay, năm tháng biến đổi, chỉ còn lại có Thần Ngưu biến thành núi Ô Lan, đây cũng là trong những nguyên nhân người đời sau dễ dàng tiến vào núi Ô Lan. Cách kiểu này, dĩ nhiên Trưởng Tôn Ngưng tin, chỉ coi đây như chuyện xưa đẹp đẽ.

      Cho tới trưa, Trưởng Tôn Ngưng khắp xung quanh sườn núi phía nam của ngọn núi đầu tiên, có phát đặc biệt gì, thế núi cao, nhưng đỉnh núi dốc đứng, những
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19.2

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Trước mắt là hồ nước tự nhiên ước chừng khoảng 300 mét vuông, mặt ngoài kết băng, trong suốt sáng bóng, kỳ diệu là có thể thấy ràng cá bơi bên trong, thậm chí còn có thể phân chủng loại, bơi qua bơi lại, hết tức tự do thoải mái. Tựa vào chỗ phía bên phải, có chỗ hổng chừng năm thước, tỏa ra hơi nước trắng, hẳn là ở dưới đất có nước nóng, cây cối bốn phía được hơi nước tỏa ra ướt át quanh năm, mới càng xanh um rậm rạp hơn những nơi khác. Nhìn chung quanh vòng, mới phát nơi này là nơi giao nhau dưới đáy Bách Hoa Ổ với ngọn núi chưa đặt tên, mà còn giống cái miệng dưới đáy cái chai to, rất khó phát .

      Trưởng Tôn Ngưng tới chỗ lỗ hổng, ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào nước hồ, ấm, cá trong hồ làm như sợ người, bơi qua bơi lại bên cạnh tay nàng. Nhìn sơ qua phen, lại có cá trắm cỏ, cá chép, cá trích, cá ngát, cá chép bạc, tầm nhiều cùng hơn mười loại cá, ít nhất cũng có chừng năm cân(1 cân = 0.5 kg).

      nghĩ tới gần sau chót, còn có thể phát ra chỗ tốt như thế. Cá nơi này đều lớn lên trong nước xanh biếc tự nhiên tinh khiết ô nhiễm, hương vị chắc chắn rất ngon, có lộc ăn rồi, nhất định phải mang về nhiều thêm mấy con.

      Lấy hồ làm gương, sửa sửa tóc, lông mi cong cười cười, giống như hoa sen nổi mặt nước, tươi đẹp, trong trẻo, nhàng dính bụi trần. Chơi hồi ở bờ hồ, Trưởng Tôn Ngưng mới đứng dậy, muốn thừa dịp trời
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20.1: Dùng lời đẩy lùi đám phụ nữ nông thôn

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      "Ai nha, thím nó, thím xem thím này sao hoài mà vẫn thông chứ, là bảo thủ mà. Cho dù thím tính toán cho mình, cũng phải suy nghĩ cho con trai thím chứ. Con trai của thím cũng đến tuổi cưới vợ rồi, tuy là sinh viên đại học, nhưng cứ nhìn cuộc sống nghèo khổ nhà thím xem, còn có tình huống của cậu ấy nữa. phải cười nhạo thím, nhưng mà làm gì có con nhà ai lại bằng lòng làm con dâu nhà thím cơ chứ, cứ theo đà này, có lẽ con trai của thím đành phải quạnh cả đời thôi."

      "Nhưng chỉ cần thím để cho Tiểu Ngưng gả cho Lưu Mãnh nhà thím Kiều tình huống lập tức thay đổi, cuộc sống nhà thím Kiều đứng số số hai toàn thôn, đó là điều quá ràng rồi, đất đai vài chục mẫu, trâu bò thành đàn. Tuy đầu óc đứa Lưu Mãnh kia được tốt lắm, nhưng cũng là người có năng lực lao động cày cấy. Hơn nữa, lòng mà , gả chồng phải muốn có cuộc sống ổn định sao, nhưng nếu có nhiều cầu lại đặt ở người thím vậy có ích lợi gì. Nếu như Tiểu Ngưng gả cho Lưu Mãnh, bọn họ giúp đỡ các người, đến lúc đó cuộc sống khổ sở của thím cũng kết thúc rồi. Chị Mã, thím Kiều, các người phải haykhông?" Chị Mã này là con dâu của trưởng thôn.

      "Đúng, đương nhiên rồi."

      "Phải lắm, chính là lẽ này."

      Trưởng Tôn Ngưng vừa tiến vào hang động nghe Trương Phượng Tiên nước miếng bay đầy trời làm cho Trưởng Tôn Thục Nhã đau đầu, bên cạnh có người tuổi tác xấp xỉ với bà và người phụ nữ khác tuổi tác hơi lớn hùa theo. Trưởng Tôn Thục Nhã nhíu mày, bộ dạng vô cùng mất kiên nhẫn.

      Thấy Trưởng Tôn Ngưng đường mệt mỏi tiến vào, Trưởng Tôn Thục Nhã cũng tìm được lý do chuyển hướng đề tài, vội vàng tiến lên hỏi han ân cần, cả trái tim bị treo cao cuối cùng cũng trở về chỗ cũ.

      " trở lại rồi à, bên ngoài lạnh đó, uống chút nước ấm ."

      Trưởng Tôn Ngưng mới vừa nhận
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :