1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng: Cô vợ nhàn rỗi - Vân Thủy Yên Tình (28/205)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7.2

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      "Ông xã, người ta còn chưa phải là phụ nữ mà." chính là muốn đụng vào thần kinh nhạy cảm của Hoa Tử Ngang, để cho quen thuộc , quen với việc có bên cạnh, thể rời bỏ .

      "Tôi thấy dường như rất muốn trở thành phụ nữ." Hoa Tử Ngang vừa , chợt kéo người vào trong trong ngực mình, bàn tay khác vẫn còn giam cầm eo thon uyển chuyển của , gần nữ sắc, nhưng cũng có nghĩa là có dục vọng, nổi lên thú tính.

      Trưởng Tôn Ngưng tìm kiếm cơ hội mà được, ngờ tới Hoa Tử Ngang lại đột nhiên trở nên bá đạo mạnh mẽ như thế, thân thể gầy yếu của bị kéo cái lập tức mất trọng tâm, đập vào lồng ngực của . Trước ngực mềm mại đụng vào lồng ngực bền chắc của , khỏi khiến thoải mái, buồn bực hừ tiếng, "Đau. . . ."

      " phải muốn trở thành phụ nữ sao, chút đau này cũng chịu nổi." Tiếng ủa Hoa Tử Ngang vang lên từ đỉnh đầu Trưởng Tôn Ngưng, lộ ra mấy phần khinh thường, nhưng dường như cố gắng đè nén cái gì đó?

      "Ông xã, là hư!" Trưởng Tôn Ngưng hờn dỗi , còn cố ý cọ cọ bộ ngực no đủ của mình. Cánh tay dài của Hoa Tử Ngang lập tức co rúc lại, giam cầm càng chặt hơn, vốn là muốn đừng có lộn xộn nữa, lại giống như càng ép vào thân trong thể mình. Đối với đây là cỗ cảm giác rất kỳ quái, làm tế bào toàn thân hưng phấn thôi, ở trong người điên cuồng nhảy loạn lên, vội vàng muốn tìm người phát tiết ra ngoài.

      "Tại sao phải làm bà xã của tôi?" Lần đầu tiên gặp ngay cả thần chí cũng ràng lập tức kêu lên ‘ông xã tương lai’, tại dứt khoát trực tiếp đổi thành gọi lão công. Lão bà tự nhi/n từ trời rơi xuống, lại rơi vào trong ngực , hơn nữa bản lĩnh của , còn có việc biết bí mật của , có thể nào làm cho nghi ngờ rằng có dụng ý khác?

      "Bởi vì em thích ." Trưởng Tôn Ngưng lòng thích Hoa Tử Ngang, có vài người, cái nhìn thôi chính là cả đời, thích toàn bộ con người , cần lý do. rụt rè, che giấu, do dự, thích chính là thích, dứt khoát tuyệt đối, ràng sảng khoái.

      "Những thích tôi có nhiều đếm hết."

      "Em chính là người vui vẻ duy nhất trong đó." Chỉ cần thích , cho dù phụ nữ toàn thế giới thích , có sao đâu?

      Thích? Hai bên đều quen biết, miễn cưỡng coi là biết, thế này thích, chẳng phải rất qua loa? cái bé lừa đảo, biết cái gì là thích? Thích đơn thuần cần trách nhiệm, nhưng nếu muốn vị trí Nhị thiếu phu nhân nhà họ Hoa chính là cam kết hôn nhân. Hôn nhân phải là trò chơi của trẻ con, nó là kết quả của tình cảm giữa hai người, là chịu trách nhiệm đối với nhau, là trách nhiệm đối với người nhà.

      là quân nhân, cái thân phận này định trước gả cho phải gánh chịu những thứ bình thường gánh nổi gánh nặng và lo lắng hãi hùng. đơn, trống vắng, ngã bệnh, vui vẻ, vui, cũng có thể có cách nào ở bên người an ủi và chia sẻ với . mới 19 tuổi, làm sao có thể khiến tin tưởng rằng có khả năng yên lặng gánh vác được quyết định của mình, gánh vác những thứ này, làm người quân tẩu. Còn có, tính tình trước sau trái ngược, bản lĩnh, mưu trí của làm cho tại có cách nào an tâm tin tưởng.

      "Tôi tin." Giọng Hoa Tử Ngang vô cùng kiên định.

      Trưởng Tôn Ngưng biết tin, băn khoăn và nghi ngờ của , tất cả đều hiểu. Nếu nếu đổi lại là , cũng dễ dàng tin tưởng, nhưng là người mà chọn, kiên quyết buông tay.

      "Làm sao mới có thể tin tưởng em?"

      Hoa Tử Ngang nhớ mẹ mình từng , nguyện ý vì người đàn ông sinh con dưỡng cái, mới là lòng người đàn ông đó, chỉ có làm mẹ, trái tim mới có thể an ổn."Trừ khi tình nguyện sinh con dưỡng cái cho tôi."

      "Chỉ cần gieo giống vào là được, em lập tức sinh." từng đảm nhiệm rất nhiều nhiệm vụ, cũng từng đóng vai rất nhiều thân phận, nhưng chỉ duy nhất có có nhân vật người mẹ. Công việc đó nặng nhọc cả đời, nhưng sẵn lòng làm người mẹ, cùng nhau nuôi dưỡng con cái với người đàn ông mình thích.

      "Đây chính là tự ." Hoa Tử Ngang lật người ôm ngang Trưởng Tôn Ngưng lên, nhảy ba bước thành hai bước vào trong phòng ngủ chính, ném giường, cúi người...

      Phản ứng của Hoa Tử Ngang rốt cục để cho tảng đá trong lòng Trưởng Tôn Ngưng rơi xuống đất, cám ơn trời đất, là người đàn ông bình thường. rồi, mắt của luôn luôn sắc sảo, làm sao có thể chọn người đàn ông có năng lực đây?
      Last edited: 16/2/16
      Dion, Christhuyt thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      ô ô liệu có cảnh hot ko ta

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8.1: Tranh chấp áo lót (phần 1)

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      giường lớn, Trưởng Tôn Ngưng vùi ở trong góc, nút áo áo sơ mi chẳng biết từ lúc nào bung mở hai cái, bầu ngực no đủ mà vểnh cao nửa lộ, như như , Đồ lót trong áo cũng bướng bỉnh chạy ra rêu rao. Hai gò má ửng hồng, tròng mắt trong suốt nhiễm vẻ mê ly, quyến rũ mà xinh đẹp, càng mê người.

      dụ dỗ Hoa Tử Ngang, lấy được đáp án hài lòng, Hoa Tử Ngang cũng hấp dẫn , lúc này giống như người du hành lạc đường trong sa mạc, đói khát khó nhịn, vội vã tìm kiếm dòng nước tới giải thoát cứu mình, cả người tản ra kiều mỵ của phái nữ, làm người ta muốn ngừng mà được.

      "Ông xã... ." Trưởng Tôn Ngưng duyên dáng kêu to tiếng.

      Hoa Tử Ngang cúi người, nhìn chằm chằm nơi hấp dẫn của hồi lâu, cuối cùng quỳ chân sau ở giường, kéo chăn qua đắp kín cho , nhét kĩ góc chăn."Chớ suy nghĩ lung tung, nghỉ ngơi cho tốt." xong lập tức đứng dậy định .

      Răng rắc! Sấm sét giữa trời quang.

      A, người đàn ông này nhất định là cố ý, ràng bản thân nhẫn rất khổ cực, còn quên tại đây chọc ghẹo trận, vì chứng thực ràng nghi ngờ trong lòng mà tìm đủ mọi cách dụ dỗ , lại có thể... , là phí của trời, phúc hắc mười phần, khiến người khác càng thêm buồn bực.

      Nhưng mà, Trưởng Tôn Ngưng cũng thở ra hơi, hạnh phúc dễ dàng lấy được, cũng thường dễ dàng mất , đó phải là kết quả mà muốn.

      "Ông xã, tiền của em. . . ?" phải trong mắt chỉ có tiền mà tại quá nghèo!

      Hoa Tử Ngang kéo ngăn kéo đầu giường ra, sách, giấy tờ chứng nhận của đều ở đây, tiền mặt phần cũng thiếu. Sau đó bước nhanh vọt vào phòng tắm, tiếng nước chảy ào ào hồi lâu ngừng.

      Nghe tiếng nước chảy, giống như là khúc hát ru an bình, Trưởng Tôn Ngưng ngủ thiếp rất nhanh, lúc ngủ say giống như trẻ con, chu môi đào, đáng lại mê người, làm cho người ta nhịn được muốn cắn cái.

      Trưởng Tôn Ngưng bệnh tới nhanh, cũng nhanh, mới nghỉ ngơi đêm, sinh khí dồi dào trở lại.

      Ngày 23 tháng 1 là lễ mừng năm mới, hôm nay là ngày 21 tháng 1, Trưởng Tôn Ngưng cũng định sẵn, mua ít đồ tết, sau đó mướn chiếc xe về nhà, dù sao trong túi cũng có ít tiền, uất ức bản thân.

      ra , Trưởng Tôn Ngưng biết, tiền đoạt được từ tay tên cướp kia thực bị Hoa Tử Ngang nộp lên, những thứ trong ngăn kéo kia là móc tiền túi của mình bù vào.

      Trong nhà Hoa Tử Ngang hối thúc nhiều lần, kêu về sớm chút, Trưởng Tôn Ngưng cũng tiện tiếp tục ỷ lại nữa, ngụm thể ăn xong cái chức bà Hoa, phải từng bước từng bước tiến tới.

      Càng gần ngày tết, cửa hàng càng rực rỡ, người đến người rất náo nhiệt. Mặc dù phồn hoa bằng mười mấy năm sau, nhưng mà cái gì cần có cũng đều có.

      Trưởng Tôn Ngưng mặc quần áo Hoa Tử Ngang mua cho, trong lòng vui sướng, khí chất trong trẻo, hoạt bát, rực rỡ như ánh mặt trời, hoàn toàn giống như thay đổi thành người khác. tốn công sức thiết kế cho mình kiểu tóc, chạy tới tận Ba cửa hiệu cắt tóc mới biến thành hiệu quả như mong đợi. Mái tóc dày, hoàn chỉnh, tóc mái ngang nhàng bay bay, dáng vẻ thoạt nhìn đáng , ngây thơ đơn thuần, mất nội liễm trang trọng, càng làm nổi bật lên tròng mắt trong suốt, sâu thẳm, tinh xảo, đặc sắc như búp bê của , càng chọc người thương .

      Vừa vào cửa hàng, lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều tên nhóc thanh niên, thấy thế trong lòng Hoa Tử Ngang thực dễ chịu, qua chỗ có nhiều đàn ông, dứt khoát bá đạo ôm trực tiếp băng qua, chỉ chốc lát biết mất, hoàn toàn quên mất, giữa bọn họ coi như là có quan hệ bạn bè cũng rất miễn cưỡng.




      Chương 8.2

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      "Ông xã, ra cần theo em, dù sao người trong nhà cũng thúc giục nhiều lần."

      " sao."

      "Coi chừng mẹ trách có vợ quên mẹ, còn phải lại gây thù cho em."

      " có cầu cũng được."Mẹ suốt ngày cằn nhằn kêu mau lấy vợ sinh con đến nỗi lỗ tai cũng sắp thành cái kén, trực tiếp ôm cháu đến trước mặt chừng bà càng vui vẻ hơn đó.

      "Chẳng lẽ sợ em bị trai đẹp khác lừa gạt mất hả?"

      "Tôi mà sợ bọn họ?" Điểm này tự tin vẫn phải có.

      "Vậy là lo sợ em lại gây sợ phiền phức chứ gì?"

      "Nếu dám làm, tôi cũng muốn nhìn thử xem." Trong thời gian sống chung ngắn ngủi, Hoa Tử Ngang cũng hiểu ít nhiều, Trưởng Tôn Ngưng là bụng tâm địa gian giảo, vả lại còn là người có thể tuôn ra lời ác độc, độc chết người đền mạng, nhưng đến nay vẫn chưa hề phát có ý xấu, vậy cứ giữ ở bên người, từ từ quan sát cũng được.

      Hai người đầu chạm đầu, lời, lời, thanh chỉ có bọn họ nghe được, dáng vẻ cực kỳ thân mật, người biết chuyện trong đó còn cho rằng bọn họ là cặp vợ chồng trẻ mới cưới.

      Sóng vai vào cửa hàng đồ lót hàng đầu, trong cửa hàng tổ chức hoạt động, khách hàng ít. Trước kia chắc chắn ‘’ (Trưởng Tôn Ngưng ) tới chỗ như thế, nhưng kiếp trước vì để tiết kiệm thời gian, tất cả quần áo của đều chọn từ nhãn hiệu hàng đầu trong các cửa hàng cao cấp. Hoa Tử Ngang hơi cau mày, vẫn theo vào. Trưởng Tôn Ngưng cũng phải cố ý mang Hoa Tử Ngang dạo cửa hàng đồ lót, mà rất cần.

      ", chị, có gì cần giúp sao?" nhân viên cửa hàng được huấn luyện nghiêm chỉnh nhiệt tình chào mời , còn nhịn được nhìn Hoa Tử Ngang thêm mấy lần. chỉ có thân quân trang kia, chính là vì thế, ở trong đống người mua hàng càng nổi bật lên vẻ đẹp trai uy vũ.

      Trưởng Tôn Ngưng giống như tuyên bố chủ quyền, ôm hông của , rất khách khí đối với nhân viên cửa hàng : "Tự chúng tôi xem rồi chọn, có cầu gì gọi sau." Giọng của khách sáo, bình thản, xa cách, có bất kỳ tâm tình gì, hoàn toàn sống động giống như khi chuyện với Hoa Tử Ngang.

      "Được." nhân viên cửa hàng tiếp tục tiếp đón những khách hàng khác.

      " muốn mua cái gì?" Hoa Tử Ngang ngây ngốc hỏi, lúc vừa vào tiệm cảm thấy được tự nhiên, dạo cửa hàng đồ lót với , giống như là lên kiệu hoa, lần đầu tiên trong đời.

      "Đương nhiên là mua đồ lót rồi." Trưởng Tôn Ngưng ngoài miệng vừa , ý định sớm nhào tới đủ loại đồ lót kiểu dáng khác nhau, vẻ mặt hăng hái, tay lại chặt chẽ lôi kéo Hoa Tử Ngang, chỉ sợ bị người ta giành mất.

      Trước kia Trưởng Tôn Ngưng cảm thấy áo lót chính là bạn tốt thân mật nhất của phái nữ, chỉ có chọn đúng bạn tốt thích hợp nhất, mới có thể làm phái nữ xinh đẹp hơn. Đáng tiếc khi đó có thời gian cũng có tâm tình làm chuyện dạo phố, cũng may cuối cùng có cơ hội để đền bù những tiếc nuối lúc trước, đời này nhất định phải hưởng thụ tốt cuộc sống này.

      "Cái này như thế nào?" Chợt, Trưởng Tôn Ngưng cầm lên bộ áo ngực phối hợp hoa văn hỏi Hoa Tử Ngang, màu trắng phối hợp hoa văn xanh nhạt, rất có cảm giác mùa xuân.

      " tệ." Hoa Tử Ngang quét mắt nhìn qua rồi lại rất bình tĩnh dời , cảm giác hai gò má mình nóng rực.

      "Cái gì đây? trả lời có lệ với em hả." Trưởng Tôn Ngưng phiết phiết miệng, bắt đầu mở ra cái kiểu dáng khác, nhưng bộ này vẫn cầm trong tay."Cái này sao?" Lại cầm cái cũng mang màu sắc ấm áp và phong cách gợi cảm khác lên hỏi Hoa Tử Ngang, hoàn toàn coi như người đàn ông thân mật nhất của mình, sớm quên mất chuyện mình sống chết dây dưa người ta lúc trước.

      "Rất thích hợp với , nhưng xác định mình có thể mặc vừa nó sao??" Cảm giác được Trưởng Tôn Ngưng bắt đầu vừa lòng, lúc này Hoa Tử Ngang rất nghiêm túc đưa ra đề nghị, chuyện gì cũng phải có lần đầu tiên mà? đơn nhiều năm như vậy, chưa hề lại gần phái nữ nào trừ lần 'Cởi sạch' này, căng thẳng cái gì chứ? Cái ý niệm này ở trong đầu chợt lóe lên, nhưng lập tức lại khôi phục lý trí.

      "Làm sao? Quá lớn hay là ?" Trưởng Tôn Ngưng cố ý hỏi, chính là muốn để cho Hoa Tử Ngang từ từ quen nếp với việc ở bên , nhớ những đặc điểm của từng cái từng cái .

      "."

      " ra là biết hơn cỡ của em, còn tưởng rằng biết đó." Trưởng Tôn Ngưng thân mật dán bên tai Hoa Tử Ngang
      PhongVy, Dion, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.1: Tranh chấp áo lót (phần 2)

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Ặc? Dù sao cũng có xuất thân là lính trinh sát, có cái gì có thể lừa gạt được ánh mắt ? Đừng bảo là tiếp xúc qua thân thể, cho dù chỉ quét mắt cái qua người xa lạ đường cũng có thể phán đoán chính xác, này ràng là cố ý, cho biết tay chút, cái đuôi của chắc vểnh lên tới trời.

      " quên, quần áo của chính là do tôi thay sao." Hoa Tử Ngang cười đến mức gian trá, cũng giọng .

      " ơi, phiền toái tới đây lát."

      "Xin hỏi, tôi có thể giúp gì cho ?" Vị nhân viên cửa hàng hơi lớn tuổi bước qua, lịch nhiệt tình hỏi.

      "Hai bộ này trong tay ấy, còn có hàng phía sau, mỗi màu lấy bộ, tất cả đều phải là cỡ E."

      "Tốt, tôi giúp bọc lại trước, cứ từ từ chọn tiếp nhé." Nhân viên cửa hàng vui vẻ, lần bán ra nhiều như vậy, có thể có ít phần trăm, vừa nhìn Trưởng Tôn Ngưng bằng ánh mắt hâm mộ sau đó lập tức vội vàng quay .

      "Ai, mua nhiều như vậy, trở về mở show thời trang áo lót chắc?"

      " muốn mặc cho tôi nhìn, tôi cũng ngại."

      " như vậy lão công, dường như rất hài lòng đối với vóc người của em phải!"

      "Khụ. . . Tạm được." Hoa Tử Ngang sờ sờ lỗ mũi .

      "A? Mới tạm được a? Vậy em đây phải bồi bổ tốt, tranh thủ lần tới toàn bộ đổi thành cỡ F." d۩ⓔn☽đ☆n lⓔ qu☢ đôn☜Trưởng Tôn Ngưng thề son sắt, ngưỡng cao bộ ngực đáng kiêu ngạo của mình.

      "Tốt nhất vẫn là đừng gia tăng gánh nặng cho Địa Cầu hơn."

      " về chính kìa."

      " có, tôi cầu còn được."

      Ặc? Người đàn ông này vốn cũng phải là hiểu phong tình, gần nữ sắc, ràng chính là tên hồ ly già che dấu rất sâu, trước sau đồng nhất, *******************, nhìn chút lời của , cao thủ tình trường cũng hơn gì cỡ này. Chẳng lẽ việc mình sống lại, chỉ thay đổi chuyện, mà ngay cả tính tình Hoa Tử Ngang cũng thay đổi nữa?

      "Nghĩ gì thế?" Thấy Trưởng Tôn Ngưng nhìn mình chằm chằm nửa ngày , Hoa Tử Ngang đụng cái.

      Trưởng Tôn Ngưng phục hồi tinh thần, "Ặc. . . Em suy nghĩ nên mua cho cái gì." quả cũng nghĩ đến cái này, xong, lập tức lôi kéo Hoa Tử Ngang đến khu chuyên bán quần lót nam, người ở đây tương đối ít, rất yên lặng, đa số là đàn ông độc thân chọn lựa.

      "Tôi thấy cần đâu." Quần áo bộ đội phát rất tốt, nhưng nửa câu sau chưa hề có ý ra.

      "Dùng, dĩ nhiên dùng." Mới vừa rồi chọn hơi nhiều đồ cho như vậy, năm cũng cần mua nữa, cũng nên 'Trả lễ lại' mới phải, huống chi đây chính là phúc lợi của lão bà dành riêng cho ."Đàn ông các , cũng biết quý trọng thân thể mình, chọn lựa đồ lót cũng phải có kiến thức, chọn tốt đối với thân thể có lợi, chọn tốt sinh ra nhiều chỗ có hại hơn đó." Dáng vẻ Trưởng Tôn Ngưng huyên thuyên mười phần giống như bà quản gia, lại làm cho người ta chán ghét nổi, ngược lại, bị càu nhàu trong lòng còn cảm thấy ấm vù vù.

      "Làm sao biết những thứ này?" mới vừa 19 tuổi mà thôi, làm sao hiểu biết đối với đàn ông còn ràng hơn chính bọn họ?

      "Xem tạp chí." xong, đột nhiên cảm giác được dường như lấy tuổi của bây giờ tuổi biết những thứ này rất khó khiến cho người ta phải suy nghĩ, gương mặt khỏi nóng lên, cái đầu chôn vào lồng ngực Hoa Tử Ngang giả bộ đà điểu.

      "Sau này cho xem." Cái tạp chí gì viết những thứ này, dạy trẻ con cũng còn trong sáng nữa.

      "Vâng." Ngoài miệng đồng ý, nhưng trong lòng Trưởng Tôn Ngưng lại ngừng mắng là người đàn ông bá đạo hẹp hòi. "Vậy em giúp chọn tiếp nhé?" ngửa đầu nhìn , hỏi thử.

      "Ừ." hơi giật mình gật đầu, hình như bắt đầu từ lúc mười tuổi, loại đồ riêng tư này đều là tự giải quyết mình, lúc này đột nhiên xuất giúp mua, khỏi cảm thấy ngượng ngùng mà lại có ít mong đợi, rất lạ lẫm.


      Chương 9.2

      Trưởng Tôn Ngưng giống như đứa trẻ tò mò thường bị người lớn ngăn cấm, lập tức tươi cười rạng rỡ, qua lại ngớt giữa loạt cửa hàng quần lót, xem chút hài lòng cái này, lại thấy vừa mắt cái đó, ra theo Hoa Tử Ngang thấy cũng tệ lắm. Hai người vòng vòng lớn, tới mức gần như mọi người trong khu đồ nam đều nhớ mặt bọn họ, Trưởng Tôn Ngưng mới dừng lại trước cửa hàng quần lót hàng đầu ở tận cùng bên trong.

      " cảm giác cái này như thế nào?" Trưởng Tôn Ngưng cầm cái quần lót tứ giác bề mặt siêu thoáng hỏi Hoa Tử Ngang.

      " thấy tốt là được rồi."

      "Ai! Sao lại có trách nhiệm đối với bản thân như vậy, may mắn nhặt được người tháo vát như em đây, nửa đêm len lén cười nhé."

      Trưởng Tôn Ngưng lắc đầu, ra chẳng qua là đàn ông chú ý đến những chi tiết này mà thôi. Cùng kiểu dáng lấy bốn loại màu sắc đen, trắng, xám, xanh đậm mỗi kiểu dáng hai cái.

      " ơi, làm phiền gói lại giúp tôi." Trưởng Tôn Ngưng gọi nhân viên cửa hàng.

      "Mua nhiều như vậy làm gì? Những thứ này với cái khác đâu có khác nhau đâu?" Chẳng lẽ cũng muốn làm người mẫu quần lót? Mặc dù rất tự tin đối với dáng người của bản thân, nhưng hề có loại đam mê đó.

      "Đương nhiên là có, nhìn ! Cái này có độ co giãn tốt, vừa gợi cảm lại vừa người, mặc vào chỉ thoải mái, tính thông khí tốt, hơn nữa khả năng hút nước và tốc độ thoát hơi nước nó so với những loại vải bông bình thường cao hơn 50%. Đến lúc đó mang tới bộ đội mấy cái, đổi lại mặc, còn dư lại để ở nhà. Còn nữa, cái kích cỡ này cũng rất thích hợp với , phải biết rằng, nếu là quần lót quá lớn hiệu quả thấp hơn, hề có bất kỳ tác dụng bảo vệ đối với bắp thịt. Nếu là quá có cảm giác rất căng thẳng, áp bức trong thời gian dài gây trở ngại cho tuần hoàn máu, tốt cho thân thể khỏe mạnh, rất có thể. . . Ưm. . . ."

      Dường như ý thức được hậu quả là cái gì, Hoa Tử Ngang vội vàng che miệng của lại, trợn mắt nhìn đám đàn ông rối rít tiến lên nghe giảng giải miễn phí, giấu vào trong ngực giống như búp bê quý giá.

      " à, bà xã quả là người trong nghề, lại quan tâm như vậy, đúng là có phúc." Vừa đúng lúc nhân viên cửa hàng tới đây theo lời Trưởng Tôn Ngưng gọi, khen ngợi .

      "Cảm ơn." Hoa Tử Ngang vui vẻ nhận lời khen, cúi đầu hỏi Trưởng Tôn Ngưng, "Còn muốn mua nữa ?"

      Trưởng Tôn Ngưng lắc đầu, đồ lót bọn họ mua cũng đủ mặc năm, còn mua nữa chẳng lẽ muốn mở cửa hàng à? Hóa đơn do Hoa Tử Ngang tính, sau đó Trưởng Tôn Ngưng lại mua chút gì đó cho mẹ với em trai, còn cầu muốn thuê xe. cũng muốn mua ít lễ vật cho Hoa Tử Ngang, khổ nỗi có tiền, lại từ chối nên đành phải thôi, còn nhiều thời gian mà.

      " biết lái xe à?" lái xe, Hoa Tử Ngang bỗng quay sang hỏi , phải là kinh ngạc, mà là nghi ngờ, lấy bản lĩnh của Trưởng Tôn Ngưng mà suy đoán, biết lái xe chẳng có gì lạ, nhưng quan trọng là bản lĩnh của là học được từ đâu, chẳng lẽ điều này cũng có thể là trời sinh có sẵn chắc? Đúng là rắc rối.

      "Trẻ em nhà nghèo sớm biết lo liệu việc nhà, chưa từng nghe qua sao?" Trưởng Tôn Ngưng hỏi ngược lại, biết trong lòng Hoa Tử Ngang có nghi ngờ, thực lòng cũng muốn giấu giếm nhưng tại vẫn chưa thể giải thích ràng cho , tất cả cứ thuận theo tự nhiên !

      Hoa Tử Ngang rất muốn theo tính khí bình thường ở bộ đội của mình mà trả lời câu, gia cảnh nhà như vậy mà đòi lái xe đúng là nằm mơ giữa ban ngày, nhưng cuối cùng vẫn là nhẫn tâm đả kích ." có bằng lái chưa?"

      " có, giúp em." Trưởng Tôn Ngưng hề ngại ngùng chút nào coi Hoa Tử Ngang là người ngoài. Bản thân muốn thi bằng lái phải cần ít thời gian, tin tưởng Hoa Tử Ngang có thể giải quyết dễ dàng.

      " cũng ngần ngại chút nào nhỉ."

      "Người nhà mà ngại cái gì." Vừa , đôi mắt to trong suốt mê người của Trưởng Tôn Ngưng còn chớp chớp cười khẽ với .

      "Trong nhà còn có chiếc xe, dùng trước ." phải là loại xe cực tốt, nhưng tuyệt đối phải hạng tầm thường, lời này, dường như cũng chưa hề coi Trưởng Tôn Ngưng là người ngoài.

      " tốt quá." rộng rãi như vậy, có phải thể rằng bắt đầu tiếp nhận mình hay ? Trái tim Trưởng Tôn Ngưng khỏi kích động trận nho , tốt quá."Ông xã à, ngày mai em phải về nhà, thể qua lễ mừng năm mới với , bằng tối hôm nay em làm vài món thức ăn coi như ăn lễ mừng năm mới sớm với có được hay ?"

      "Chỉ làm bữa thôi hả?"

      " thấy còn muốn ăn, sau này ngày nào em cũng đều làm cho ăn."

      Hoa Tử Ngang cong mắt lên cười, đột nhiên cảm thấy, trong nhà có nhóc như vậy cũng rất tốt. Chuyển tay lái cái, chạy thẳng tới chợ. ra , từ khi làm lính tới nay, quan niệm ngày lễ cũng sớm quên , hàng năm lúc này đều thi hành nhiệm vụ. Chỉ có năm nay vừa nghỉ phép, lập tức đụng phải Trưởng Tôn Ngưng, chẳng lẽ đây là chỉ định trong số mệnh rồi?
      PhongVy, Dion, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Chung sống ấm áp

      Editor: Lãnh Nguyệt Dạ

      Tới lúc hai người về đến nhà là giờ lên đèn, Hoa Tử Ngang xem những thứ trong phòng bếp, các loại nấm, đậu chất cao, trong khi chút thức ăn mặn cũng có mà buồn bực, chẳng lẽ xem là hòa thượng mà nuôi sao?

      "Ông xã, ra ngoài trước , hôm nay phòng bếp là trận địa của em." Trưởng Tôn Ngưng thần thần bí bí đẩy Hoa Tử Ngang ra bên ngoài, đẩy tới cửa phòng bếp lại dường như nhớ tới cái gì, "Nếu là sợ em gian lận trong lúc nấu ăn, cứ xem cũng được, nhưng mà đừng quấy rầy em nhé."

      xong, lại để ý tới Hoa Tử Ngang nữa, quay đầu lại tự mình rửa rau, xắc thức ăn, bận rộn ngừng. Trước kia lúc Trưởng Tôn Ngưng có nhiệm vụ, thích nhất tự mình mân mê nấu gì đó, an ủi cái dạ dày của mình, cho nên rất có lòng tin đối với tài nấu nướng của mình.

      Hoa Tử Ngang dựa vào khung cửa, cũng phải muốn theo dõi Trưởng Tôn Ngưng. Chẳng qua là nghe tiếng hợp tấu hài hoà của nồi chén muỗng chậu, cộng với xem trong phòng bếp nấu vui vẻ, ngừng qua lại, cử chỉ nhanh nhẹn giống như múa điệu múa tinh linh. Mặc dù chỉ dùng tay cũng xử lí tự nhiên, *******************, chưa từng thấy qua có người nấu cơm còn có thể đẹp đẽ như vậy, vừa nghĩ tới xuống bếp vì mình, trong lòng lại có loại xúc động hạnh phúc, sao có thể cam lòng rời ?

      Rất nhanh, thức ăn lên bàn, bốn mặn canh, giả bào ngư chiên dầu, thịt sợi cá tuyết, sườn lợn kho, còn có La Hán toàn trai, thêm canh khổ qua, tất cả đều là đồ giả làm thức ăn mặn, đặc biệt khảo nghiệm kĩ thuật người nấu ăn.

      "Nhìn cái gì?" Trưởng Tôn Ngưng ngồi vào bên cạnh Hoa Tử Ngang, cầm lên chén canh , lấy thêm chén La Hán toàn trai nữa cho , đây chính là trong những món ăn giả đồ ăn mặn đặc sắc nhất của , lúc đầu cũng mất rất nhiều công sức mới làm ra được." có muốn nếm thử chút ?"

      Hoa Tử Ngang xuất thân nhà giàu, dĩ nhiên là biết hàng, nếm cái khỏi kinh ngạc lần nữa, sắc hương vị đều đủ, mùi vị chính hiệu còn có thêm rất nhiều sáng tạo, món ăn ngon đến cực điểm." nhìn ra, còn có bản lãnh này."

      "Dĩ nhiên, nhặt được báu vật." Trưởng Tôn Ngưng giống như đứa được khích lệ, kiêu ngạo ngẩng cao đầu, diễn đàn, rót hai ly Bạch Cửu, đưa cho Hoa Tử Ngang ly, "Có lẽ là rượu ngon, nhưng cho mê rượu."

      "Bình thường dưới tình huống này, phải nên là hai ta uống tới say mới thôi, liều mình tiếp tôi sao?" Chuốc say rồi phải càng dễ dàng cho làm việc, lên làm bà hoa sớm chút sao, lê quý đôn, tuy nhiên nửa đoạn sau Hoa Tử Ngang cũng ngu ngốc ra khỏi miệng.

      Lông mi Trưởng Tôn Ngưng chớp chớp, ánh mắt tinh khiết sâu thẳm dường như có thể hiểu tất cả, thấy thế Hoa Tử Ngang có chút chột dạ, là ánh mắt muốn chết người mà, "Ông xã, chỉ có người tài giỏi biết quý trọng thân thể mình mới có thể như vậy, rượu tổn thương thân thể nặng nề, sau này người đó mà còn với như vậy nữa, nhớ tuyệt giao với ta." Trưởng Tôn Ngưng phình quai hàm, dáng vẻ giận dữ rất đáng .

      "Vậy những thứ này cũng đều là vì tốt cho tôi phải ?" Hoa Tử Ngang chỉ chỉ bàn đầy thức ăn, phải là hòa thượng, cũng phải là người theo chủ nghĩa đồ chay có được hay ?

      "Ông xã thông minh! Toàn bộ những thức ăn này đều có dinh dưỡng phong phú, làm lợi tỳ khiến ăn ngon miệng, dưỡng sinh đẩy lùi bệnh tật. Em muốn , thời gian lễ mừng năm mới nhất định là có rất nhiều tiệc xã giao, em lại thể ở bên cạnh , bỗng nhiên nghĩ tới làm món chay nhắc nhở , nhớ chú ý thân thể, có gì là quan trọng hơn so với khỏe mạnh." Nhớ tới kiếp trước, có nhiều tiền như vậy, cũng rất có bản lãnh, nhưng vẫn là ngăn cản được con vi-rút bệnh ung thư nho .

      Sắc mặt Trưởng Tôn Ngưng đột nhiên xấu , Hoa Tử Ngang cho là nghĩ đến em trai của mình, kìm lòng được đưa tay xoa xoa đầu , "Tôi chú ý, ăn cơm ."

      "Ừ."

      Nếu rằng hỏi Trưởng Tôn Ngưng kém cỏi nhất loại bản lĩnh nào, sợ rằng có mấy người biết, vì bao giờ bộc lộ khuyết điểm với người khác. Chỉ có bản thân tự biết, trình độ uống rượu của tệ đến mức trẻ con ba tuổi cũng cười nhạo. ly bia say khướt, hôm nay lại theo Hoa Tử Ngang uống ly Bạch Cửu ủ hai mươi năm, kết quả cần cũng biết.

      "Ông xã, em. . . chưa hề. . . Chưa hề có mục đích phá rối. . . tin tưởng em. . . Có được hay ? Bí mật. . . Bí mật là em từ. . . Đời trước. . . Cũng biết. . . ." Thả Trưởng Tôn Ngưng vào giường, vẫn vô ý thức tự lẩm bẩm mình, có chút thanh nghe được, có chút nghe ."Ông xã. . . Em . . . Tổn thương . . . . . . ."

      Đời trước? Quả nhiên là uống say, cho dù thực có luân hồi sinh tử, ai có thể nhớ chuyện đời trước. Hoa Tử Ngang lắc đầu cái, tắt đèn ra ngoài. Cũng may đạo đức khi say rượu của Trưởng Tôn Ngưng cũng coi như tệ, chẳng qua là ăn lung tung gì đó, nửa đêm Hoa Tử Ngang còn đến xem mấy lần, mới an tâm qua phòng khách bên cạnh ngủ.

      Ngày thứ hai, là ngày trước lễ mừng năm mới, Hoa Tử Ngang dậy sớm nấu cháo ngũ cốc. Dĩ nhiên, vẫn chuẩn bị canh giải rượu cho người nào đó. thể uống còn uống, ràng dặn dò mình chú ý thân thể, cũng biết tự quý trọng.

      Sau khi ăn sáng, Trưởng Tôn Ngưng phải lên đường, khỏi có chút thương cảm. có thể ỷ lại Hoa Tử Ngang, lại thể đến mức ỷ lại gia đình của , bây giờ còn phải lúc, huống chi đồng ý với “Trưởng Tôn Ngưng” chăm sóc người nhà ấy, thể bỏ bọn họ lại.

      Chỗ nhà ở gọi là thôn Vĩnh An thôn, chịu quản lý hành chính của thị xã Phú Hoa thị trực thuộc huyện Dương Nhạc, mà ở thành phố X còn đó là tỉnh lị của thành phố L. Nhưng mà khoảng cách trực tiếp từ thành phố X đến huyện Dương Nhạc tính là xa, ước chừng hơn ba giờ đường xe. Từ huyện Dương Nhạc tới thôn Vĩnh An bình thường tới giờ, tuyết rơi khiến đường xá tốt, sợ rằng phải phí thêm chút thời gian.

      "Ông xã, chờ em trở về rồi phải trở về bộ đội có phải hay ?" Trưởng Tôn Ngưng lôi kéo cánh tay Hoa Tử Ngang lưu luyến rời, người đàn ông này là do chọn, gửi gắm lòng.

      "Xem tình huống ." Đây chính là cái bất đắc dĩ của người quân nhân, mãi mãi có cách nào cho người nhà cam kết chính xác, bất cứ lúc nào có chỉ thị, lúc đó phải lên đường."Chìa khoá cầm , chờ nhập học muốn tới đây còn có thể đến." Mặc dù vẫn có trực tiếp đồng ý cho Trưởng Tôn Ngưng dây dưa, nhưng trong lòng dường như bắt đầu quen thuộc rồi."Tay có thể ?" Suy nghĩ chút, Hoa Tử Ngang mở miệng có chút ân cần hỏi.

      "OK, tay lái xe là đủ rồi, nhớ phải chú ý thân thể nhé." Trưởng Tôn Ngưng khoát khoát tay, ngồi vào trong xe, Hoa Tử Ngang cho người chuẩn bị xong bằng lái cả đêm rồi đưa tới."Bái bai, ông xã nhớ nhớ em." Trưởng Tôn Ngưng lưu lại nụ cười rực rỡ, nổ máy xe, chậm rãi đóng cửa xe lại, rời .

      Chiếc xe Mercedes-Benz màu đen dần biến mất ở trong giòng xe chạy, Hoa Tử Ngang đứng yên ở tại chỗ lâu, ánh mắt tối lại, ý định kín đáo. , ra chỗ ở bộ đội của , ngay tại mặt khác của núi Ô Lan phía sau nhà .
      Last edited: 20/2/16
      PhongVy, Dion, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :