1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Quân sủng: Cô vợ nhàn rỗi - Vân Thủy Yên Tình (28/205)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46: Mạng người cấp bách


      Editor Lãnh Nguyệt Dạ



      Hoa Tử Ngang nghĩ tới, bản thân nhất thời xem xét kĩ, lại gây ra hiểu lầm lớn như thế, thế cho nên lâu về sau, mỗi khi Trưởng Tôn Ngưng nhớ tới chuyện này đều hung hăng véo chút, có thể coi sai lầm lớn trong cuộc đời .

      Nhưng mà, lúc này ngủ rất ngon, rất say.

      Từ khi quen biêt nhau tới nay, thời gian bọn họ cùng ở dưới mái nhà còn nhiều hơn so với thời gian ở với người nhà, nhưng lần đầu tiên Trưởng Tôn Ngưng nhìn thấy bộ dáng ngủ say của Hoa Tử Ngang. có biện pháp, ai kêu khi bọn họ ở cùng nhau, luôn là đồ trứng lười làm chi. Đầu của ru rú ở cổ , lộ ra nửa gương mặt nghiêng, tay chân lại vẫn đặt ở người , chịu thu hồi lại, sợ thừa dịp ngủ lặng lẽ trốn. ngủ rất yên tĩnh, mà động tác lại rất tao nhã, cho dù là nằm sấp giống keo da chó cũng rất có phong tình, vừa thấy ràng là được giáo dục tốt từ , mỗi tiếng cử động, mỗi động tác đều phát huy quý khí bẩm sinh từ trong xương cốt vô cùng nhuần nhuyễn. Chẳng qua, làn da của lại mất sáng bóng, cực kì khô ráp, còn có vết nứt rất . ai hiểu hơn Trưởng Tôn Ngưng, đây là do thời gian dài sống trong hoàn cảnh bị gió thổi nắng chiếu cực ác mới có thể tạo thành, đước đó nhất định ở chỗ như sa mạc sa mạc mênh mông, nhiều lần gặp phải những trận chiến đẫm máu, mới có thể làm cho hao hết sức lực toàn thân. Hàm râu lởm chởm hề lôi thôi, mà càng thêm vài phần ngang bướng, khí phách. hẳn là cực kỳ mệt, cực kì mỏi, nhưng mà, giờ phút này cũng cảm giác an tâm , bằng lấy thân phận cùng bản lĩnh của sao lại hề bố trí phòng vệ, yên tâm lớn mật ngủ như vậy được sao?

      Nghĩ đến thế nhưng dỡ xuống phòng bị vốn có khi ở bên mình, Trưởng Tôn Ngưng hiểu sao có chút vui vẻ, đoán rằng khoảng thời gian trước có khả năng gặp được khó khăn, oán trách dưới đáy lòng bỗng chốc liền tan thành mây khói. Xem vẻ mặt ngủ say của Hoa Tử Ngang, càng xem càng thích, cười ngây ngô, cuối cùng cũng mơ màng ngủ mất. Bị Hoa Tử Ngang ép buộc nửa ngày, thực có chút mệt, hơn nữa mấy ngày này mỗi ngày đều ngủ đủ, giấc ngủ bị thiếu hụt nghiêm trọng.

      Vừa ngủ dậy, toàn bộ căn phòng tối đen. Trưởng Tôn Ngưng thích ứng với ánh sáng chút, muốn đứng dậy toilet, vừa động mới ý thức đến thân thể còn ngọn núi lớn ngủ say đè nặng. Trong bóng đêm, con ngươi trong suốt đen tuyền bỗng tối lại, ai da, người này sao lại có thể ngủ như chết vậy, sắp tê liệt nửa người rồi. Cọ sát trái phải, vất vả mới thoát ra được, lấy lại tự do thân thể, hoạt động nửa ngày mới dần dần giảm bớt cảm giác chết lặng, vội vàng chạy vào toilet.

      Giải quyết xong, vặn vẹo cổ trở lại phòng khách, chỉ thấy Hoa Tử Ngang trong lúc ngủ mơ vung tay, biết bắt cái gì? Trưởng Tôn Ngưng nhìn được, đưa bàn tay mình qua, bắt lấy, rốt cuộc yên tĩnh rồi. Ặc. . . , là cảm giác được bản thân ở bên người, nằm mơ còn gấp gáp tìm sao? Được rồi, thừa nhận mình có chút tự kỷ rồi.

      Đưa cánh tay vòng qua cổ mình, cánh tay khác ôm vào eo , nâng Hoa Tử Ngang dậy nghiêng ngả chao đảo về phía phòng ngủ. Tuy rằng thân thể Trưởng Tôn Ngưng kém, sức lực , nhưng chênh lệch đẳng cấp giữa giới tính chiều cao còn bày ở đàng kia, chờ đỡ được Hoa Tử Ngang lên giường, mệt đến mức thở hổn hển. Xuống tay cởi xuống quân trang nguỵ trang của , ủng quân nhân, áo sơ mi cũng lột hết, lộ
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47: Tề Thiên lải nhải


      Chuyện gì xảy ra?

      Ngón tay Trưởng Tôn Ngưng chỉ vào lỗ mũi của mình, vẻ mặt nghi ngờ hiểu, mạng người có liên quan gì tới ? chỉ là ngọn cỏ ở trường đại học, liên quan tới mạng người tìm cảnh sát, phòng cháy chữa cháy, được còn có đặc cảnh, cảnh sát võ trang, bản thân ta cũng là quân nhân, tìm có tác dụng quái gì? Nghe giọng của ta hình như biết là ai, quái, sao lại nhớ mình biết ta?

      "Trưởng Tôn tiểu thư, làm ơn, nhất định phải với tôi chuyến ngay lập tức, nếu kịp, có thể xảy ra án mạng." lính xong lại trịnh trọng chào theo nghi thức quân đội, ánh mắt chân thành lộ ra chút cầu xin, dẫn tới hứng thú của Trưởng Tôn Ngưng.

      Sống lại cho tới nay, tiếp xúc qua quân nhân chỉ có Hoa Tử Ngang, chẳng lẽ người lính trước mắt này có liên quan với ? Ngẫm nghĩ lại có cảm giác chắc, Hoa Tử Ngang là ai? Đối ngoại, là sư đoàn trưởng quân đoàn đặc chiến thuộc quân khu B, cấp bậc thượng tá, quyền lực thực tế so với tư lệnh quân khu bình thường còn phải lớn hơn mấy phần, đối nội, là ‘thanh kiếm ngầm’ là ‘ngọa long’ là chỉ huy cao cấp, trực tiếp nhận lệnh từ lãnh đạo cao nhất trực thuộc trung ương, mỗi năng lực của có thể so với quả bom nguyên tử bỏ túi, lực sát thương tuyệt đối là hủy diệt, là người lính, tính mạng tính từng ngày, nhưng Trưởng Tôn Ngưng tin ai có thể uy hiếp được mạng sống của Hoa Tử Ngang, nếu ta cùng quân đoàn với Hoa Tử Ngang, vậy càng có quan hệ gì đến , phải là người nhiều chuyện. mang truyện xin ghi nguồn=Dd lequydon

      Chỉ có điều, lính này chắc như đinh đóng cột, ánh mắt cố chấp, giọng điệu chắc chắn, giống như là có liên quan cùng Hoa Tử Ngang, nếu người nào có thể biết đến ngọn cỏ nho đây là ai? Nghĩ đến điều này, tự chủ được mà bắt đầu khẩn trương.

      "Thời gian cấp bách, Trưởng Tôn tiểu thư làm ơn mau chút, với tôi chuyến được ?" lính lại thêm lần, nhìn thẳng Trưởng Tôn Ngưng, ánh mắt càng lúc càng khẩn thiết, hận thể vác lên chạy .

      Trưởng Tôn Ngưng nhìn thoáng qua hai người bên cạnh, Trưởng Tôn Mặc nhìn , ánh mắt mờ mịt mà khó hiểu, Liễu Diệp nhìn chằm chằm lính, lên xuống trái phải trước sau dò xét cẩn thận, bất mãn quay mặt .

      " là ai?" Trưởng Tôn Ngưng hỏi, mặc dù kiêng kị người nào, nhưng cũng dễ tin ai, đúng là nên
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 48: Em đâu?


      "Được rồi, đừng nữa..... Lái xe của ." Nếu để cho Tề Thiên tiếp, sợ rằng bệnh tình của Hoa Tử Ngang đến hồi nguy kịch, sắp chết đến nơi, thể Hoa Tử Ngang tiếc chữ như vàng, nhưng tuyệt đối là lời ít mà ý nhiều, sao có thể tìm được người nhiều như vậy làm cảnh vệ? Huấn luyện chút, thời điểm nhàm chán cũng có thể nghe đơn độc chuyện rồi.

      Tề Thiên chuyện cũng thổi phồng nhiều lắm, có thể chính là bình dị, nhưng chính vì những lời chân chất phác đó làm Trưởng Tôn Ngưng rất xúc động, nếu như Tề Thiên , sợ rằng Hoa Tử Ngang vĩnh viễn tới những ngày chọc giận làm thế nào sống sót, té ra là tính toán tha thứ cho , nhưng cũng muốn làm khó dễ chút, ngẫm lại, quá ích kỷ, từng muốn làm người vợ hiền, để cho vì mình mà phân tâm lo lắng, lại vẫn làm được, chưa từng đứng ở lập trường của để suy nghĩ, Tề Thiên rất đúng, ở nhà khi dễ thế nào cũng được, nhưng nhất định thể để cho phải lo lắng khi công tác, có thể tưởng tượng ra khốn cảnh lâm vào nguy hiểm khi tập trung, nhất định là chín phần chết phần sống, lần này là may mắn, nếu như. . . . . .. dám nghĩ nữa, ngừng nhắc nhở chính mình, bao giờ để mang theo cảm xúc công tác, tên ngốc kia, trong chuyện tình cảm so với phụ nữ còn lẩn quẩn hơn.

      Tề Thiên yên lặng lái xe, thỉnh thoảng nhìn trộm Trưởng Tôn Ngưng cái, thấy nhíu chặt chân mày rồi lại giản ra, trong lòng thầm nghĩ ‘thành công’ rồi, khẳng định chị dâu suy nghĩ cẩn thận, hẳn là giận thủ trưởng nữa.

      Đều là người thông minh, chút liền thông suốt, chỉ đơn giản là trò chuyện dọc đường cũng làm trễ nãi bao nhiêu thời gian, rất nhanh tới bệnh viện nhân dân thành phố X, Tề Thiên với Trưởng Tôn Ngưng là đưa Hoa Tử Ngang đến bệnh viện, cũng với chút tình huống.

      Bệnh viện nhân dân thành phố, khu nội trú lầu 18, tất cả đều là phòng bệnh cao cấp đặc biệt.

      Hai người vừa ra thang máy thoáng ngẩn người, chỉ thấy ít bác sĩ y tá vây quanh ở cửa phòng bệnh, muốn vào mà dám vào, muốn cũng dám , giống như bị làm phép định thân, Tề Thiên và Trưởng Tôn Ngưng tới, bọn họ mới khôi phục ý thức xê dịch qua bên cạnh, Tề Thiên đưa Hoa Tử Ngang tới lúc ngủ say, sốt cao, ai ngờ vừa tỉnh tựa như con sư tử cáu kỉnh, nổi trận lôi đình, mặc kệ bác sĩ y tá muốn tiêm chích hay là cho uống thuốc, tất cả đều bị rống ra ngoài, y tá đầu tiên vào còn bị giáng cho cái tát co rúc ở trong góc run lẩy bẩy, bình thuốc thủy tinh bể đầy đất, viện trưởng cùng cả đám lãnh đạo bệnh viện khỏi câm như hến, ngơ ngác nhìn hai em trợn mắt nhìn nhau ở trong phòng bệnh, ai cũng nhường ai.

      "Thằng nhóc, nếu cậu chịu phối hợp, còn dám hồ đồ đừng trách cho ông cụ biết." Hoa Tử Nghiêu nhận được tin tức của Tề Thiên suốt đêm trở về, lúc này lấy thân phận cả ra khiển trách, cũng bởi vì sợ người trong nhà lo lắng mới đưa em trai đến bệnh
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 49: Khí tiết nát bét


      Phúc hắc, khó chịu, cực kỳ phúc hắc, cực kỳ khó chịu, được lợi lại còn khoe mẽ, lại còn chiếm tiện nghi của , ràng là phải xin lỗi, hiểu tam tòng tứ đức chút nào, nhưng đây phải là lúc so đo với , sau này từ từ dạy dỗ lại.

      "Ông xã, ngoan, sao nghe lời cả , đập phá bệnh viện của người ta thành ra thế này coi như xong, còn đánh chị y tá xinh đẹp, mặt của người ta cũng sưng thành bánh bao rồi." câu ông xã, tiếng cả, làm cho trong lòng Hoa Tử Ngang và Hoa Tử Nghiêu vô cùng thoải mái.

      Lúc này mọi người cũng nhìn ra chút manh mối, tục ngữ sai ‘ cương trực sợ trai dây dưa’, nếu cũng giống thế này, người đẹp trước mắt có dáng vẻ học sinh thanh thuần dịu dàng nhất định là lấy ‘dây dưa’ chinh phục vua tử điên cuồng, đám người chắp hai tay khấn cầu trong lòng, hi vọng người đẹp có thể làm chủ cho bọn họ, tốt nhất là dẫn vua sư tử ngay tức khắc, dù sao cũng có bệnh nặng gì.

      Chỉ có thể , cách nghĩ bọn họ ý tưởng rất hay, nhưng ý hay cùng với thực tế thường có chênh lệch, bởi vì bọn họ quên câu tục ngữ ‘ phải người nhà, thể tiến vào cửa’.

      "Là ta chiếm tiện nghi của , sờ tay , bóp mặt , còn cởi áo của . . . . . . Khụ khụ. . . . . . . Bà xã, khụ khụ. . . Thiếu chút nửa trong sạch của bị bông cỏ đuôi chó này làm cho. . . Khụ khụ khụ. . . . . . Làm cho dơ bẩn, em phải phân xử cho !" Bộ dáng cùng vẻ mặt của Hoa Tử Ngang như con cừu bị kinh sợ, cảnh giác nhìn chằm chằm mấy người mặc áo trắng, núp ở phía sau Trưởng Tôn Ngưng giống như ở đề phòng sói xám lớn, làm cho người nhìn vừa bực mình vừa buồn cười, thiếu chút nữa là Trưởng Tôn Ngưng làm lộ mọi chuyện, rất muốn lớn tiếng gào to, Hoa Tử Ngang, muốn náo loạn gì nữa đây! Chẳng qua, đại khái là đoán được ý tứ của , lại càng muốn kêu lên câu, Hoa Tử Ngang, đúng là vô sỉ!

      Tề Thiên cũng muốn mở miệng châm chọc, thủ trưởng, khí tiết của tan nát dưới đất, nhặt cũng nhặt hết! đường đường là thủ lĩnh của lính đặc chủng, là chỉ huy cao nhất của ‘Ngọa long’, ai dám chiếm tiện nghi của , chiếm tiện nghi của người ta là may rồi có được hay ? Nhìn , cái tát của đánh cho khuôn mặt của người đẹp lệch luôn rồi, có cần xuống tay ác như vậy , đau lòng phải hay
      [​IMG]
      Phương Lăngthuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 50: Rốt cuộc là sợ đắng?


      Chỉ vì gốc nhân sâm mà dẫn tới loạt nháo kịch, cuối cùng mọi chuyện cũng trôi qua, thân thể Hoa Tử Ngang bị trừng phạt, hai người ăn ý nhắc lại, thế nhưng tựa như cây kim vô hình đâm vào lòng của Trưởng Tôn Ngưng, bất cứ lúc nào cũng có thể nhiễm trùng, Trưởng Tôn Ngưng vô cùng ràng, mình Hoa Tử Ngang cho nên bắt đầu từ bây giờ phải học bao dung, đến khi nào nguyện ý thẳng thắn, giống như chuyện biết biết bí mật quan trọng của nhưng vẫn hoàn toàn nguyện ý tin tưởng .

      Có lẽ lúc ban đầu, tình cảm của Hoa Tử Ngang đều mang ít nhiều phòng bị lẫn xem xét, nhưng trải qua vui nho lần này, tin rằng cũng nhận trái tim của mình, cho cùng, giờ phút này trong lòng Trưởng Tôn Ngưng có chút cảm kích đối với lần cãi vả này, về sau phải nhìn biểu của , biểu tốt cũng bị phạt.

      Tề Thiên đưa thuốc đến, lại theo dặn dò của Trưởng Tôn Ngưng mua ít thức ăn, bận việc nên cả người đầy mồ hôi, mông chưa đặt lên ghế salon bị thủ trưởng vô lương của ta đá trở về đơn vị, cho oai là để ta trở về chủ trì đại cuộc, có lầm hay , cảnh vệ nho như ta chủ trì đại cục cái lông gì chứ, mười cái trăm phần trăm là ta ở đó cũng loạn được, chê ta chướng mắt cứ thẳng, lòng vòng làm quái gì. . . . . .

      "Trời tối, cũng để ấy ngủ lại, ngày mai cũng được."

      "Cậu ấy biết đường." Hoa Tử Ngang trả lời theo kiểu râu ông nọ cắm cằm bà kia, tiếng rất , cũng rất khàn.

      Ách. . . . . . , được rồi, chấp nhặt cùng bệnh nhân, ai sợ ta lạc đường đâu, phải vì lễ phép nên càu nhàu câu thôi sao? Bộ đội đặc chủng đều như côn trùng, bên ngoài chính là con rồng hô phong hoán vũ, có thể được tuyển vào bộ đội đặc chủng, dù chỉ là cảnh vệ cũng ngang hàng với nhân vật khủng bố, có khả năng theo bên cạnh thủ trưởng ‘biến thái’ siêu cấp Hoa Tử Ngang này nhiều năm, càng là ‘phần tử khủng bố’ trong ‘khủng bố’, nếu ta mà lạc người địa cầu đều vứt hết.

      Nhiệt độ bên trong nhà rất thích hợp, Trưởng Tôn Ngưng khoác lên người áo ngủ của Hoa Tử Ngang, vừa to vừa rộng, càng nổi bật vóc người mềm mại bé của , từ đầu gối trở xuống lộ ra đôi chân thẳng tắp trắng nõn, hai tay áo vén đến khuỷu tay, cũng coi như gọn gàng trở ngại làm việc, tiện tay cột mái tóc dài lại thành đuôi ngựa chỉnh tề, tôn lên khuôn mặt nhắn trắng mịn ửng hồng lớn chừng bàn tay, làn da trải qua bảo dưỡng chăm sóc nghiêm túc trong quãng thời gian này sớm sáng rỡ hẳn lên, mặt căng da phấn nõn nà, lông mày kẻ đen, mắt sáng, môi đào, vịt con xấu xí lặng tiếng im hơi tiếng động biến thân thành thiên nga trắng xinh đẹp.

      nếm được chút ngon ngọt, nhìn báu vật lúc lúc trước mắt như thế, cổ họng của Hoa Tử Ngang bất giác chuyển động, động tới chỗ đau nên nhe răng trợn mắt trận, quá khoa trương rồi được , Trưởng Tôn Ngưng thấy coi như thấy, gọi điện thoại với Trưởng Tôn chuyện trở về, xoay người vào phòng bếp làm cơm nấu thuốc, giờ bớt chuyện với là đúng nhất.

      Hoa Tử Ngang cam lòng, giương mắt nhìn vào phòng bếp, dán chặt ở phái sau Trưởng Tôn Ngưng, bên trái cũng bên trái, hướng phải cũng theo, động tác vô cùng khớp giống như trẻ sinh đôi dính liền vậy.
      [​IMG]
      thuytPhương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :